Ánh mắt Phong Phi Vân lạnh lẽo, cơ thể nứt ra, trướng to, biến thành phượng hoàng khổng lồ. Nhưng phượng hoàng không mọc lông chim mà là vảy rồng.
Phượng hoàng giương cánh, cơ thể to lớn không gì sánh bằng. Đây là kích cỡ bản thể kiếp trước của Phong Phi Vân, cánh dài chín ngàn dặm. Đương nhiên bây giờ chỉ còn tấm da, kém xa lực lượng kiếp trước của Phong Phi Vân, không bằng một phần mười vạn, nhưng vẫn rất khủng bố, khí thế kinh khủng.
Đây là khí thế của phượng hoàng vũ hóa đệ cửu trọng.
Giọng Phong Phi Vân làm người rùng mình:
- Để ta nhìn xem ngươi là cái gì.
Phượng hoàng mở mắt ra, con mắt to như hồ nước, chân nhân thấy đôi mắt này cũng sẽ sợ hãi.
Vuốt đẫm máu trong quan tài hoàng thạch bị khí thế phượng hoàng hù sợ, rụt về.
Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn, mọi thứ trong quan tài hoàng thạch rõ rành rành:
- Thì ra là một ao máu loãng sinh ra linh trí.
Phong Phi Vân lấy Thiên Nhất Thánh bình ra, nói với Diêm Vương ở bên trong:
- Quan tài hoàng thạch này là dụng cụ niết bàn ngươi luyện ra vào lần cuối niết bàn đúng không?
Linh giác Diêm Vương nhạy bén phát hiện Phong Phi Vân bất phàm, lúc trước nó đã quá xem thường hắn:
- Hừ! Rốt cuộc ngươi là ai?
Phong Phi Vân nói:
- Lợi hại, niết bàn bảy lần mới đột phá vũ hóa cảnh, ao máu trong quan tài hoàng thạch là máu cũ ngươi để lại sau lần niết bàn thứ bảy. Tiếc rằng năm tháng dài dặc trôi, ao máu tự sinh ra linh trí biến quan tài này thành tà quan.
Diêm Vương nghiến răng:
- Năng lực nhìn thấu của ngươi quá mạnh.
Phong Phi Vân tiếp tục bảo:
- Nhắc đến thì Binh Tiển thi động đào được thạch quan này trong vũ hóa mộ nguyên, có lẽ quan tài là chiến binh của ngươi? Để ta giám định linh khí này thuộc mấy phẩm.
Có da phượng hoàng gia cố, các mặt năng lực của Phong Phi Vân tăng vọt.
Rất nhanh Phong Phi Vân giám định ra uy lực quan tài hoàng thạch có thể phát huy:
- Oa, sức chiến đấu sánh bằng linh khí thập phẩm, không đơn giản. Ài, tiếc rằng phẩm cấp quá cao, hiện tại không sử dụng được.
Tu vi của Phong Phi Vân chỉ có hậu kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, có thể thoải mái sử dụng linh khí tam phẩm, miễn cưỡng dùng linh khí tứ phẩm, còn linh khí ngũ phẩm có lẽ cũng dùng được nhưng tiêu hao linh khí rất lớn, mất nhiều hơn được.
Phong Phi Vân có thể dùng Thanh Đồng cổ thuyền nhưng chỉ dẫn động một canh giờ ngắn ngủi, chỉ dùng năng lực bay của nó, không cách nào vận dụng năng lực khác.
Giống như đứa con nít, một khẩu súng ngắn đã là thần khí giết người mạnh nhất, có thể giết con nít cầm đao. Nhưng nếu đưa đạn hạt nhân cho đứa trẻ, đừng nói là bắn, kêu nó ôm đạn hạt nhân đập người cũng khó.
Có lúc vũ khí chỉ là thứ yếu, không phải uy lực lớn thì thực dụng nhất.
Đối với Phong Phi Vân bây giờ linh khí tứ phẩm là thực dụng nhất, không phải linh khí phẩm cấp cao vô dụng. Ví dụ Thanh Đồng cổ thuyền, ít ra Phong Phi Vân có thể sử dụng nó chạy trốn, trên mảnh đất Thần Tấn vương triều này không ai đuổi kịp nó.
Ví dụ quan tài hoàng thạch sánh bằng linh khí thập phẩm, sử dụng tốt có thể giết cỡ đệ nhất tôn giả Dương giới, thậm chí nhốt nhân vật càng cường đại hơn.
Đây là một nhà tù khổng lồ, nhốt Tà Hoàng vào chắc chắn lão không trốn thoát được.
Hiện giờ Phong Phi Vân muốn ra ngoài thì phải thu phục khí linh của quan tài hoàng thạch.
Khí linh của quan tài hoàng thạch tất nhiên là tà linh ao máu kia.
Con tà linh này rất ghê gớm, dù Phong Phi Vân mặc da phượng vảy rồng chưa chắc thắng được nó. Chẳng qua tà linh bị khí thế rồng, phượng trấn áp, không dám ra tay.
Muốn thu phục khí linh là việc rất đơn giản với Phong Phi Vân, hắn trực tiếp triệu hoán Thanh Đồng cổ thuyền, khí linh cường đại mấy đều phải khuất phục.
Thanh Đồng cổ thuyền là dụng cụ thánh linh, vương giả linh khí. Linh khí khác thấy dụng cụ thánh linh sẽ thần phục, như thần tử quỳ lạy trước đế vương.
Phong Phi Vân hỏi tà linh:
- Ngươi sinh ra bao lâu?
- Ba ngàn năm trước sinh ra linh trí.
Ao tà huyết ngưng tụ thành đoàn máu lơ lửng trong lòng bàn tay Phong Phi Vân.
- Máu cũ Diêm Vương để lại sau lần thứ bảy niết bàn vốn cực kỳ cường đại, hiện tại máu tự mình sinh ra linh trí tế luyện quan tài hoàng thạch thành thân thể của mình, biến thành khí linh. Chắc Diêm Vương cũng không ngờ đến điều này.
Phong Phi Vân đã khống chế linh khí quan tài hoàng thạch thì đương nhiên có thể tùy ý mở quan tài ra, nắm giữ một số lực lượng đơn giản.
Phong Phi Vân bay ra quan tài hoàng thạch, hắn không xem hoàn cảnh xung quanh, vội cởi áo da phượng vảy rồng xuống. Phong Phi Vân lấy mkột khối linh thạch ra phục hồi nguyên khí.
Mặc áo vàng oai vũ bá khí, cởi áo ra liền gục.
Áo da phượng vảy rồng mạnh thật nhưng tiêu hao linh khí rất lớn. Mới rồi trấn áp tà linh quan tài hoàng thạch có một lúc ngắn ngủi đã suýt hao hết linh khí của Phong Phi Vân.
- Xem ra tu luyện phải đi từng bước một, muốn đầu cơ trục lợi, đột nhiên sở hữu lực lượng siêu phàm thì không thể lâu dài.
Phong Phi Vân tính sơ hắn mặc áo phượng da rồng khoảng mười phút, nếu thi triển bản thể phượng hoàng thì tối đa kiên trì ba phút đồng hồ. Thế này đã rất tốt, trong tình huống nguy hiểm dù chỉ một phút cũng thay đổi chiến cuộc.
- Không đến lúc bất đắc dĩ tốt nhất đừng mặc thần y.
Hiện giờ tu vi của Phong Phi Vân đã rất mạnh, hậu kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, tuyệt đối vô địch dưới chân nhân. Gặp một số chân nhân yếu, dù không đánh lại nhưng Phong Phi Vân chạy trốn dễ như chơi.
- Ủa? Ta đang ở đâu?
Phong Phi Vân thấy bốn phía tối đen, hắn ở trong phòng ngầm dưới đất. Phong Phi Vân đi ra phòng kín, nhận ra nơi này là phủ công chúa từng xảy ra đại chiến cường giả hai giới Âm Dương, cũng là phủ đệ cũ của Long Thương Nguyệt.
Mao Ô Quy, Tất Ninh Soái, Long Thương Nguyệt, Tiểu Tà Ma, Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô không biết đã đi đâu.
Bên tai Phong Phi Vân nghe tiếng chiến xe lăn, có quân đội chạy nhanh giáp sắt va chạm leng keng. Trận pháp trong Thần đô sớm mở ra hết, mỗi tòa kiến trúc là một trận pháp nhỏ, mỗi con đường cổ có một tòa trận pháp trung đẳng, mỗi thành vực có vô số trận pháp bảo vệ.
Đây là hoàng tộc bài bố mấy ngàn năm, Thần đô như thành lũy không thể công phá.
Tu vi Phong Phi Vân bây giờ không thể đưa thần thức xuyên thấu các tầng trận pháp, thần thức bị tiêu trừ. Thần thức khuếch tán đến trăm dặm là cùng.
Phong Phi Vân vậy là mạnh, thần thức của nhiều tu sĩ không thể xuyên thấu một tòa trận pháp.
Phong Phi Vân không biết tình hình chiến đấu bây giờ ra sao, nhưng trận pháp chưa bị phá chứng minh Thần đô không bị đánh chiếm. Sắp xếp mấy ngàn năm không dễ bị công phá.
Phong Phi Vân ngửa đầu thở dài:
- Đám người này thật là, nâng quan tài hoàng thạch vào Thần đô. Ài, đồng đội ngu như heo.
Phong Phi Vân cảm thấy bị đám người Mao Ô Quy, Tất Ninh Soái hố, nâng quan tài hoàng thạch đến Thập Vạn sơn hà còn tốt hơn là trong Thần đô.
Giống như Phong Phi Vân đang ngủ gà gật trong kiệu, tỉnh dậy, vén rèm lên thấy mình bị kiệu phu nâng vào giữa chiến trường, xung quanh là chém giết nhau, không thấy kiệu phu đâu, không hố cha thì là gì?
Ánh mắt Phong Phi Vân lạnh lẽo, cơ thể nứt ra, trướng to, biến thành phượng hoàng khổng lồ. Nhưng phượng hoàng không mọc lông chim mà là vảy rồng.
Phượng hoàng giương cánh, cơ thể to lớn không gì sánh bằng. Đây là kích cỡ bản thể kiếp trước của Phong Phi Vân, cánh dài chín ngàn dặm. Đương nhiên bây giờ chỉ còn tấm da, kém xa lực lượng kiếp trước của Phong Phi Vân, không bằng một phần mười vạn, nhưng vẫn rất khủng bố, khí thế kinh khủng.
Đây là khí thế của phượng hoàng vũ hóa đệ cửu trọng.
Giọng Phong Phi Vân làm người rùng mình:
- Để ta nhìn xem ngươi là cái gì.
Phượng hoàng mở mắt ra, con mắt to như hồ nước, chân nhân thấy đôi mắt này cũng sẽ sợ hãi.
Vuốt đẫm máu trong quan tài hoàng thạch bị khí thế phượng hoàng hù sợ, rụt về.
Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn, mọi thứ trong quan tài hoàng thạch rõ rành rành:
- Thì ra là một ao máu loãng sinh ra linh trí.
Phong Phi Vân lấy Thiên Nhất Thánh bình ra, nói với Diêm Vương ở bên trong:
- Quan tài hoàng thạch này là dụng cụ niết bàn ngươi luyện ra vào lần cuối niết bàn đúng không?
Linh giác Diêm Vương nhạy bén phát hiện Phong Phi Vân bất phàm, lúc trước nó đã quá xem thường hắn:
- Hừ! Rốt cuộc ngươi là ai?
Phong Phi Vân nói:
- Lợi hại, niết bàn bảy lần mới đột phá vũ hóa cảnh, ao máu trong quan tài hoàng thạch là máu cũ ngươi để lại sau lần niết bàn thứ bảy. Tiếc rằng năm tháng dài dặc trôi, ao máu tự sinh ra linh trí biến quan tài này thành tà quan.
Diêm Vương nghiến răng:
- Năng lực nhìn thấu của ngươi quá mạnh.
Phong Phi Vân tiếp tục bảo:
- Nhắc đến thì Binh Tiển thi động đào được thạch quan này trong vũ hóa mộ nguyên, có lẽ quan tài là chiến binh của ngươi? Để ta giám định linh khí này thuộc mấy phẩm.
Có da phượng hoàng gia cố, các mặt năng lực của Phong Phi Vân tăng vọt.
Rất nhanh Phong Phi Vân giám định ra uy lực quan tài hoàng thạch có thể phát huy:
- Oa, sức chiến đấu sánh bằng linh khí thập phẩm, không đơn giản. Ài, tiếc rằng phẩm cấp quá cao, hiện tại không sử dụng được.
Tu vi của Phong Phi Vân chỉ có hậu kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, có thể thoải mái sử dụng linh khí tam phẩm, miễn cưỡng dùng linh khí tứ phẩm, còn linh khí ngũ phẩm có lẽ cũng dùng được nhưng tiêu hao linh khí rất lớn, mất nhiều hơn được.
Phong Phi Vân có thể dùng Thanh Đồng cổ thuyền nhưng chỉ dẫn động một canh giờ ngắn ngủi, chỉ dùng năng lực bay của nó, không cách nào vận dụng năng lực khác.
Giống như đứa con nít, một khẩu súng ngắn đã là thần khí giết người mạnh nhất, có thể giết con nít cầm đao. Nhưng nếu đưa đạn hạt nhân cho đứa trẻ, đừng nói là bắn, kêu nó ôm đạn hạt nhân đập người cũng khó.
Có lúc vũ khí chỉ là thứ yếu, không phải uy lực lớn thì thực dụng nhất.
Đối với Phong Phi Vân bây giờ linh khí tứ phẩm là thực dụng nhất, không phải linh khí phẩm cấp cao vô dụng. Ví dụ Thanh Đồng cổ thuyền, ít ra Phong Phi Vân có thể sử dụng nó chạy trốn, trên mảnh đất Thần Tấn vương triều này không ai đuổi kịp nó.
Ví dụ quan tài hoàng thạch sánh bằng linh khí thập phẩm, sử dụng tốt có thể giết cỡ đệ nhất tôn giả Dương giới, thậm chí nhốt nhân vật càng cường đại hơn.
Đây là một nhà tù khổng lồ, nhốt Tà Hoàng vào chắc chắn lão không trốn thoát được.
Hiện giờ Phong Phi Vân muốn ra ngoài thì phải thu phục khí linh của quan tài hoàng thạch.
Khí linh của quan tài hoàng thạch tất nhiên là tà linh ao máu kia.
Con tà linh này rất ghê gớm, dù Phong Phi Vân mặc da phượng vảy rồng chưa chắc thắng được nó. Chẳng qua tà linh bị khí thế rồng, phượng trấn áp, không dám ra tay.
Muốn thu phục khí linh là việc rất đơn giản với Phong Phi Vân, hắn trực tiếp triệu hoán Thanh Đồng cổ thuyền, khí linh cường đại mấy đều phải khuất phục.
Thanh Đồng cổ thuyền là dụng cụ thánh linh, vương giả linh khí. Linh khí khác thấy dụng cụ thánh linh sẽ thần phục, như thần tử quỳ lạy trước đế vương.
Phong Phi Vân hỏi tà linh:
- Ngươi sinh ra bao lâu?
- Ba ngàn năm trước sinh ra linh trí.
Ao tà huyết ngưng tụ thành đoàn máu lơ lửng trong lòng bàn tay Phong Phi Vân.
- Máu cũ Diêm Vương để lại sau lần thứ bảy niết bàn vốn cực kỳ cường đại, hiện tại máu tự mình sinh ra linh trí tế luyện quan tài hoàng thạch thành thân thể của mình, biến thành khí linh. Chắc Diêm Vương cũng không ngờ đến điều này.
Phong Phi Vân đã khống chế linh khí quan tài hoàng thạch thì đương nhiên có thể tùy ý mở quan tài ra, nắm giữ một số lực lượng đơn giản.
Phong Phi Vân bay ra quan tài hoàng thạch, hắn không xem hoàn cảnh xung quanh, vội cởi áo da phượng vảy rồng xuống. Phong Phi Vân lấy mkột khối linh thạch ra phục hồi nguyên khí.
Mặc áo vàng oai vũ bá khí, cởi áo ra liền gục.
Áo da phượng vảy rồng mạnh thật nhưng tiêu hao linh khí rất lớn. Mới rồi trấn áp tà linh quan tài hoàng thạch có một lúc ngắn ngủi đã suýt hao hết linh khí của Phong Phi Vân.
- Xem ra tu luyện phải đi từng bước một, muốn đầu cơ trục lợi, đột nhiên sở hữu lực lượng siêu phàm thì không thể lâu dài.
Phong Phi Vân tính sơ hắn mặc áo phượng da rồng khoảng mười phút, nếu thi triển bản thể phượng hoàng thì tối đa kiên trì ba phút đồng hồ. Thế này đã rất tốt, trong tình huống nguy hiểm dù chỉ một phút cũng thay đổi chiến cuộc.
- Không đến lúc bất đắc dĩ tốt nhất đừng mặc thần y.
Hiện giờ tu vi của Phong Phi Vân đã rất mạnh, hậu kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, tuyệt đối vô địch dưới chân nhân. Gặp một số chân nhân yếu, dù không đánh lại nhưng Phong Phi Vân chạy trốn dễ như chơi.
- Ủa? Ta đang ở đâu?
Phong Phi Vân thấy bốn phía tối đen, hắn ở trong phòng ngầm dưới đất. Phong Phi Vân đi ra phòng kín, nhận ra nơi này là phủ công chúa từng xảy ra đại chiến cường giả hai giới Âm Dương, cũng là phủ đệ cũ của Long Thương Nguyệt.
Mao Ô Quy, Tất Ninh Soái, Long Thương Nguyệt, Tiểu Tà Ma, Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô không biết đã đi đâu.
Bên tai Phong Phi Vân nghe tiếng chiến xe lăn, có quân đội chạy nhanh giáp sắt va chạm leng keng. Trận pháp trong Thần đô sớm mở ra hết, mỗi tòa kiến trúc là một trận pháp nhỏ, mỗi con đường cổ có một tòa trận pháp trung đẳng, mỗi thành vực có vô số trận pháp bảo vệ.
Đây là hoàng tộc bài bố mấy ngàn năm, Thần đô như thành lũy không thể công phá.
Tu vi Phong Phi Vân bây giờ không thể đưa thần thức xuyên thấu các tầng trận pháp, thần thức bị tiêu trừ. Thần thức khuếch tán đến trăm dặm là cùng.
Phong Phi Vân vậy là mạnh, thần thức của nhiều tu sĩ không thể xuyên thấu một tòa trận pháp.
Phong Phi Vân không biết tình hình chiến đấu bây giờ ra sao, nhưng trận pháp chưa bị phá chứng minh Thần đô không bị đánh chiếm. Sắp xếp mấy ngàn năm không dễ bị công phá.
Phong Phi Vân ngửa đầu thở dài:
- Đám người này thật là, nâng quan tài hoàng thạch vào Thần đô. Ài, đồng đội ngu như heo.
Phong Phi Vân cảm thấy bị đám người Mao Ô Quy, Tất Ninh Soái hố, nâng quan tài hoàng thạch đến Thập Vạn sơn hà còn tốt hơn là trong Thần đô.
Giống như Phong Phi Vân đang ngủ gà gật trong kiệu, tỉnh dậy, vén rèm lên thấy mình bị kiệu phu nâng vào giữa chiến trường, xung quanh là chém giết nhau, không thấy kiệu phu đâu, không hố cha thì là gì?