Lý gia có gài người trong Đấu Chiến cung, biết lai lịch của Phong Phi Vân rất lớn, xưng huynh gọi đệ với sứ giả Chiến Địa Tước phủ. Khi tin truyền về Lý gia thì kinh động cao tầng, biết chuyện này không tầm thường, sơ sẩy một cái là dẫm theo bước chân Mộng gia.
Gia chủ chủ Lý gia tự mình đến xin lỗi.
Gia chủ Lý gia tên Lý Hoành, rất khách sáo với Phong Phi Vân, chắp hai tay vào nhau, đối xử ngang hàng:
- Lý gia chúng ta là đại tộc một vực lại ra tên khốn kiếp như Lý Thiên Nhị, thật là gia môn bất hạnh. May mắn Phong công tử ra tay giúp Lý gia thanh lý môn hộ, thật là cao thượng.
- Đừng khách sáo, đừng khách sáo.
Phong Phi Vân cười tủm tỉm nói:
- Nhưng . . . Lý Thiên Nhị dám đùa giưỡn Đông Phương sứ giả Chiến Địa Tước phủ ngay giữa đường, nếu tin này truyền ra ngoài, bên tước phủ mất mặt có lẽ sẽ làm chuyện quá khích.
Lão nhân Đấu Chiến cung hừ lạnh một tiếng:
- Cái gì? Lý Thiên Nhị to gan như vậy? Dám đùa giỡn Đông Phương sứ giả?
Mắt lão nhân Đấu Chiến cung lóe sát ý.
Gia chủ, ba lão tổ Lý gia sợ đứng tim.
Chuyện này vừa lớn vừa nhỏ, Mộng gia là ví dụ tốt nhất. Vốn là cổ tộc huy hoàng, nhưng vì làm thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành xấu mặt thế là Mộng gia cửa nát nhà tan.
Chiến Địa Tước phủ là tồn tại khủng bố hơn Cửu Tiêu tiên thành gấp vô số lần, chuyện đệ tử Lý gia đùa giỡn sứ giả Chiến Địa Tước phủ truyền ra ngoài, Chiến Địa Tước phủ vì mặt mũi sẽ xóa sổ Lý gia khỏi Quý vực.
Chuyện này không khó khăn gì với Chiến Địa Tước phủ.
Gia chủ Lý gia là hào hùng một phương, tu vi siêu phàm, định lực hơn người nhưng lúc này không chịu nổi trán toát mồ hôi lạnh. Gia chủ Lý gia biết thật sự không nghiêm trọng như thế, Lý Thiên Nhị chỉ ngăn đường Đông Phương Kính Nguyệt chứ không đùa giỡn quá đáng, gã chưa kịp làm đã bị Phong Phi Vân xử.
Nhưng nếu Phong Phi Vân cố ý muốn hại Lý gia thì vẫn gây ra tai họa ngập đầu cho Lý gia được.
Gia chủ Lý gia nhét viên giới linh thạch vào tay Phong Phi Vân:
- Nghe nói Phong công tử và Đông Phương sứ giả rất thân nhau, kính nhờ Phong công tử nói tốt vài câu giùm trước mặt Đông Phương sứ giả.
Phong Phi Vân thò tay vào giới linh thạch, sờ soạng báu vật bên trong, bụng cười thầm.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Lý gia không uổng là cổ tộc, đút lót rộng rãi.
Phong Phi Vân cất giới linh thạch, cười nói:
- Ta sẽ đi nói chuyện với Đông Phương sứ giả, còn thành công hay không thì chưa biết.
Phong Phi Vân cũng không muốn gây lớn chuyện, dù sao Đông Phương Kính Nguyệt là loại người sĩ diện, hắn lấy cớ 'đùa giỡn' áp đặt trên người nàng, Đông Phương Kính Nguyệt không liều mạng với hắn mới lạ.
Ba lão tổ, gia chủ Lý gia thấy Phong Phi Vân nhận giới linh thạch thì thở phào.
Hai trưởng lão Đấu Chiến cung cũng nhẹ nhõm.
Trưởng lão họ Hứa tiến lên nói:
- Đêm nay Đấu Chiến cung chúng ta bày tiệc tối, muốn mời Phong công tử nhấm nháp hồng hoa ngọc tương ba ngàn năm trước, có mời một số tiết mục giúp vui khác.
Phong Phi Vân muốn từ chối, hắn còn bận chuyện rất quan trọng, phải quay về Bán Yêu Minh giải quyết. Không lâu sau Phong Phi Vân sẽ đi Quý vực, đến đại bản doanh Bán Yêu Minh Diệp Hồng cảnh. Phong Phi Vân không muốn lãng phí thời gian ở đây.
Hứa trưởng lão mời gia chủ Lý gia, ba lão tổ:
- Phong công tử nhất định phải ghé đến. Uyển Tình, đêm nay từ ngươi kính rượu cho Phong công tử. Lý gia chủ có muốn cùng dự tiệc không?
Gia chủ Lý gia mừng rỡ nói:
- Rất vinh hạnh!
Gia chủ Lý gia biết Hứa trưởng lão cho mình cơ hội, giải quyết ân oán trên bàn tiệc, cười xóa ân thù.
Phong Phi Vân trầm ngâm giây lát, cuối cùng đồng ý dự tiệc.
Phong Phi Vân muốn giúp Bán Yêu Minh tranh thủ địa vị cao trong Quý vực, Đấu Chiến cung và Lý gia có thể giúp một tay. Ít ra có hai thế lực đỉnh cao chống lưng, địa vị của bán yêu trong Quý vực sẽ tăng mảng lớn.
Bữa tiệc diễn ra trong không khí hòa hợp. Lục tục có người đến kính rượu cho Phong Phi Vân, một lúc sau hắn thấm men say. Hồng hoa ngọc tương rất nặng đô, men rượu lắng đọng ba ngàn năm, Phong Phi Vân không chịu nổi.
Phong Phi Vân say như chết bị đưa vào sương phòng trong ngọc điện. Nơi đây tràn ngập mùi hoa quế, dưới đất đốt lò lửa than thú, bên trong có bể tắm lớn rải đầy cánh linh hoa, thơm nức mũi.
Phong Phi Vân ngâm mình trong bể, xung quanh là hơi nước trắng xóa, rất là hưởng thụ.
- Hèn gì mọi người đều muốn ở trên cao. Người địa vị cao và địa vị thấp chênh lệch quá lớn.
Phong Phi Vân bớt say một chút, hắn ngồi trong bể tắm ngửi hương hoa, lưng dựa vào thành hồ ngọc ấm mềm.
Cộp cộp cộp!
Sau lưng Phong Phi Vân vang tiếng bước chân, cửa phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra.
Một nữ nhân xinh đẹp khoác trường bào màu lam bước tới, gót sen chân trần, tóc dài đen nhánh xõa ra, yểu điệu đi tới bên ao.
Khuôn mặt nàng xinh đẹp, da trắng, mặt hình trứng, chớp đôi mắt đẹp, trường bào màu lam từ từ trượt xuống người nàng.
Áo mỏng rơi xuống đất lộ ra thân hình trắng trong hấp dẫn, bầu ngực căng tròn hình nửa cái bát, mông vêu, eo không dư thịt. Tuy các lũ sương mù che người nhưng như thế càng khiến người mơ màng.
Phong Phi Vân nhìn nữ nhân xinh đẹp đứng bên ao, hí mắt nói:
- Lam chấp sự làm gì?
Phong Phi Vân không biết bị Tất Ninh Soái bán đứng. Đám cao tầng Đấu Chiến cung vì xin lỗi Phong Phi Vân nên tìm mỹ nhân khắp nơi, cuối cùng cảm thấy Lam uyển Tinh thích hợp nhất. Lam uyển Tinh xinh đẹp, Phong Phi Vân cũng có hảo cảm với nàng.
Lam uyển Tinh bị đưa vào phòng Phong Phi Vân.
Gò má Lam uyển Tinh hây hồng, xấu hổ bước vào bể, chân dài bị nước bao phủ.
Lam uyển Tinh hé môi:
- Uyển Tình đến thị tẩm Phong công tử.
Phong Phi Vân không phải quân tử gì, có giai nhân lao vào ngực, mặc kệ nàng tự nguyện hay bị đám lão già Đấu Chiến cung ép buộc thì hắn sẽ không bỏ qua.
Lúc này lại một nữ nhân xinh đẹp khuynh thành bước tới, mặc áo đỏ, khoảng mười sáu, bảy tuổi, ngũ quan tinh xảo. Nàng bới hai búi tóc tiên nữ, lỗ tai đeo khuyên hình trăng, chu sa vẽ đóa hoa sen trên trán, tựa tiên nữ.
- Tiệp Nhi phụng mệnh gia chủ đến thị tẩm công tử.
Lý Tiệp Nhi yểu điệu bước tới Sau lưng Phong Phi Vân, áo đỏ rơi xuống, thân hình xinh đẹp lộ ra.
Lý Tiệp Nhi là thiên chi kiêu nữ thế hệ này của Lý gia, là thiên tài đẳng cấp sử thi, mỹ nhân số một của Lý gia.
Gia chủ Lý gia được Hứa trưởng lão tiết lộ Phong Phi Vân mê nữ sắc. Vì chắc chắn Lý gia an toàn, gỡ bỏ cái gai trong lòng Phong Phi Vân, gia chủ Lý gia đưa Lý Tiệp Nhi vào phòng hắn.
Đối với bá chủ sống mây ngàn năm như gia chủ Lý gia, chỉ cần vì ích lợi gia tộc, hy sinh nữ nhân trong gia tộc không phải chuyện lớn gì.
Phong Phi Vân xoa trán cười nói:
- Đời người thật kỳ diệu. Một tháng trước, ta là bán yêu người người trơ trẽn. Một tháng sau, có mỹ nhân cổ tộc đến thị tẩm.
Bên ngoài vang tiếng tỳ bà du dương đẹp như tiên nhạc, thanh âm rõ ràng. Nữ nhân đàn tỳ bà ở rất gần phòng Phong Phi Vân, không chừng đứng ngoài cửa.
Lý gia có gài người trong Đấu Chiến cung, biết lai lịch của Phong Phi Vân rất lớn, xưng huynh gọi đệ với sứ giả Chiến Địa Tước phủ. Khi tin truyền về Lý gia thì kinh động cao tầng, biết chuyện này không tầm thường, sơ sẩy một cái là dẫm theo bước chân Mộng gia.
Gia chủ chủ Lý gia tự mình đến xin lỗi.
Gia chủ Lý gia tên Lý Hoành, rất khách sáo với Phong Phi Vân, chắp hai tay vào nhau, đối xử ngang hàng:
- Lý gia chúng ta là đại tộc một vực lại ra tên khốn kiếp như Lý Thiên Nhị, thật là gia môn bất hạnh. May mắn Phong công tử ra tay giúp Lý gia thanh lý môn hộ, thật là cao thượng.
- Đừng khách sáo, đừng khách sáo.
Phong Phi Vân cười tủm tỉm nói:
- Nhưng . . . Lý Thiên Nhị dám đùa giưỡn Đông Phương sứ giả Chiến Địa Tước phủ ngay giữa đường, nếu tin này truyền ra ngoài, bên tước phủ mất mặt có lẽ sẽ làm chuyện quá khích.
Lão nhân Đấu Chiến cung hừ lạnh một tiếng:
- Cái gì? Lý Thiên Nhị to gan như vậy? Dám đùa giỡn Đông Phương sứ giả?
Mắt lão nhân Đấu Chiến cung lóe sát ý.
Gia chủ, ba lão tổ Lý gia sợ đứng tim.
Chuyện này vừa lớn vừa nhỏ, Mộng gia là ví dụ tốt nhất. Vốn là cổ tộc huy hoàng, nhưng vì làm thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành xấu mặt thế là Mộng gia cửa nát nhà tan.
Chiến Địa Tước phủ là tồn tại khủng bố hơn Cửu Tiêu tiên thành gấp vô số lần, chuyện đệ tử Lý gia đùa giỡn sứ giả Chiến Địa Tước phủ truyền ra ngoài, Chiến Địa Tước phủ vì mặt mũi sẽ xóa sổ Lý gia khỏi Quý vực.
Chuyện này không khó khăn gì với Chiến Địa Tước phủ.
Gia chủ Lý gia là hào hùng một phương, tu vi siêu phàm, định lực hơn người nhưng lúc này không chịu nổi trán toát mồ hôi lạnh. Gia chủ Lý gia biết thật sự không nghiêm trọng như thế, Lý Thiên Nhị chỉ ngăn đường Đông Phương Kính Nguyệt chứ không đùa giỡn quá đáng, gã chưa kịp làm đã bị Phong Phi Vân xử.
Nhưng nếu Phong Phi Vân cố ý muốn hại Lý gia thì vẫn gây ra tai họa ngập đầu cho Lý gia được.
Gia chủ Lý gia nhét viên giới linh thạch vào tay Phong Phi Vân:
- Nghe nói Phong công tử và Đông Phương sứ giả rất thân nhau, kính nhờ Phong công tử nói tốt vài câu giùm trước mặt Đông Phương sứ giả.
Phong Phi Vân thò tay vào giới linh thạch, sờ soạng báu vật bên trong, bụng cười thầm.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Lý gia không uổng là cổ tộc, đút lót rộng rãi.
Phong Phi Vân cất giới linh thạch, cười nói:
- Ta sẽ đi nói chuyện với Đông Phương sứ giả, còn thành công hay không thì chưa biết.
Phong Phi Vân cũng không muốn gây lớn chuyện, dù sao Đông Phương Kính Nguyệt là loại người sĩ diện, hắn lấy cớ 'đùa giỡn' áp đặt trên người nàng, Đông Phương Kính Nguyệt không liều mạng với hắn mới lạ.
Ba lão tổ, gia chủ Lý gia thấy Phong Phi Vân nhận giới linh thạch thì thở phào.
Hai trưởng lão Đấu Chiến cung cũng nhẹ nhõm.
Trưởng lão họ Hứa tiến lên nói:
- Đêm nay Đấu Chiến cung chúng ta bày tiệc tối, muốn mời Phong công tử nhấm nháp hồng hoa ngọc tương ba ngàn năm trước, có mời một số tiết mục giúp vui khác.
Phong Phi Vân muốn từ chối, hắn còn bận chuyện rất quan trọng, phải quay về Bán Yêu Minh giải quyết. Không lâu sau Phong Phi Vân sẽ đi Quý vực, đến đại bản doanh Bán Yêu Minh Diệp Hồng cảnh. Phong Phi Vân không muốn lãng phí thời gian ở đây.
Hứa trưởng lão mời gia chủ Lý gia, ba lão tổ:
- Phong công tử nhất định phải ghé đến. Uyển Tình, đêm nay từ ngươi kính rượu cho Phong công tử. Lý gia chủ có muốn cùng dự tiệc không?
Gia chủ Lý gia mừng rỡ nói:
- Rất vinh hạnh!
Gia chủ Lý gia biết Hứa trưởng lão cho mình cơ hội, giải quyết ân oán trên bàn tiệc, cười xóa ân thù.
Phong Phi Vân trầm ngâm giây lát, cuối cùng đồng ý dự tiệc.
Phong Phi Vân muốn giúp Bán Yêu Minh tranh thủ địa vị cao trong Quý vực, Đấu Chiến cung và Lý gia có thể giúp một tay. Ít ra có hai thế lực đỉnh cao chống lưng, địa vị của bán yêu trong Quý vực sẽ tăng mảng lớn.
Bữa tiệc diễn ra trong không khí hòa hợp. Lục tục có người đến kính rượu cho Phong Phi Vân, một lúc sau hắn thấm men say. Hồng hoa ngọc tương rất nặng đô, men rượu lắng đọng ba ngàn năm, Phong Phi Vân không chịu nổi.
Phong Phi Vân say như chết bị đưa vào sương phòng trong ngọc điện. Nơi đây tràn ngập mùi hoa quế, dưới đất đốt lò lửa than thú, bên trong có bể tắm lớn rải đầy cánh linh hoa, thơm nức mũi.
Phong Phi Vân ngâm mình trong bể, xung quanh là hơi nước trắng xóa, rất là hưởng thụ.
- Hèn gì mọi người đều muốn ở trên cao. Người địa vị cao và địa vị thấp chênh lệch quá lớn.
Phong Phi Vân bớt say một chút, hắn ngồi trong bể tắm ngửi hương hoa, lưng dựa vào thành hồ ngọc ấm mềm.
Cộp cộp cộp!
Sau lưng Phong Phi Vân vang tiếng bước chân, cửa phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra.
Một nữ nhân xinh đẹp khoác trường bào màu lam bước tới, gót sen chân trần, tóc dài đen nhánh xõa ra, yểu điệu đi tới bên ao.
Khuôn mặt nàng xinh đẹp, da trắng, mặt hình trứng, chớp đôi mắt đẹp, trường bào màu lam từ từ trượt xuống người nàng.
Áo mỏng rơi xuống đất lộ ra thân hình trắng trong hấp dẫn, bầu ngực căng tròn hình nửa cái bát, mông vêu, eo không dư thịt. Tuy các lũ sương mù che người nhưng như thế càng khiến người mơ màng.
Phong Phi Vân nhìn nữ nhân xinh đẹp đứng bên ao, hí mắt nói:
- Lam chấp sự làm gì?
Phong Phi Vân không biết bị Tất Ninh Soái bán đứng. Đám cao tầng Đấu Chiến cung vì xin lỗi Phong Phi Vân nên tìm mỹ nhân khắp nơi, cuối cùng cảm thấy Lam uyển Tinh thích hợp nhất. Lam uyển Tinh xinh đẹp, Phong Phi Vân cũng có hảo cảm với nàng.
Lam uyển Tinh bị đưa vào phòng Phong Phi Vân.
Gò má Lam uyển Tinh hây hồng, xấu hổ bước vào bể, chân dài bị nước bao phủ.
Lam uyển Tinh hé môi:
- Uyển Tình đến thị tẩm Phong công tử.
Phong Phi Vân không phải quân tử gì, có giai nhân lao vào ngực, mặc kệ nàng tự nguyện hay bị đám lão già Đấu Chiến cung ép buộc thì hắn sẽ không bỏ qua.
Lúc này lại một nữ nhân xinh đẹp khuynh thành bước tới, mặc áo đỏ, khoảng mười sáu, bảy tuổi, ngũ quan tinh xảo. Nàng bới hai búi tóc tiên nữ, lỗ tai đeo khuyên hình trăng, chu sa vẽ đóa hoa sen trên trán, tựa tiên nữ.
- Tiệp Nhi phụng mệnh gia chủ đến thị tẩm công tử.
Lý Tiệp Nhi yểu điệu bước tới Sau lưng Phong Phi Vân, áo đỏ rơi xuống, thân hình xinh đẹp lộ ra.
Lý Tiệp Nhi là thiên chi kiêu nữ thế hệ này của Lý gia, là thiên tài đẳng cấp sử thi, mỹ nhân số một của Lý gia.
Gia chủ Lý gia được Hứa trưởng lão tiết lộ Phong Phi Vân mê nữ sắc. Vì chắc chắn Lý gia an toàn, gỡ bỏ cái gai trong lòng Phong Phi Vân, gia chủ Lý gia đưa Lý Tiệp Nhi vào phòng hắn.
Đối với bá chủ sống mây ngàn năm như gia chủ Lý gia, chỉ cần vì ích lợi gia tộc, hy sinh nữ nhân trong gia tộc không phải chuyện lớn gì.
Phong Phi Vân xoa trán cười nói:
- Đời người thật kỳ diệu. Một tháng trước, ta là bán yêu người người trơ trẽn. Một tháng sau, có mỹ nhân cổ tộc đến thị tẩm.
Bên ngoài vang tiếng tỳ bà du dương đẹp như tiên nhạc, thanh âm rõ ràng. Nữ nhân đàn tỳ bà ở rất gần phòng Phong Phi Vân, không chừng đứng ngoài cửa.