Cho nên phải bảo đảm năm trăm người không chỉ có tu vi cao, còn có tiềm lực thăng cấp, khí vận mạnh mẽ, có tiền đồ phát triển. Người được chọn toàn là thiên kiêu, có thể sáng tạo kỳ tích cho Bán Yêu Minh.
Vì lý do đó, Bán Yêu Minh chọn ít người trong Thiên Mệnh đệ cửu trọng nhất, chỉ khoảng năm mươi người.
Mặc dù tư chất của Diệp Tiểu Mục, Lý Lang rất cao nhưng muốn nổi bật trong mấy vạn tinh anh bán yêu thì vô cùng khó khăn, khả năng rất nhỏ.
Phong Phi Vân cười bí hiểm nói:
- Nếu các người thật sự muốn trở thành năm mươi người nổi bật thì cũng có cách.
Lý Lang hưng phấn hỏi:
- Chẳng lẽ Phong huynh đệ có cách?
Lý Lang kéo cánh tay Phong Phi Vân, kích động nói:
- Phong huynh đệ nhất định phải giúp ta! Ta muốn đi chiến trường vạn tộc, muốn lập quân công, muốn tham gia cảnh chủ Tiên uy quân!
Diệp Tiểu Mục rất tôn sùng Phong Phi Vân, mắt nhìn hắn chằm chằm cầu xin.
Phong Phi Vân nói:
- Trên đời này có rất nhiều linh dược tăng tư chất, sử dụng rồi tiềm lực của các ngươi sẽ tăng mảng lớn.
Diệp Tiểu Mục nói:
- Cái này ta biết, nhưng linh dược tăng tư chất đa số rất đắt đỏ, chúng ta không mua nổi.
Phong Phi Vân nói:
- Các người không mua nổi chẳng lẽ ta thì không?
Diệp Tiểu Mục, Lý Lang hưng phấn. Bọn họ biết thân phận của Phong Phi Vân không tầm thường, trưởng lão Đấu Chiến cung còn nịnh hót hắn. Phong Phi Vân dư sức mua linh dược tăng tiềm lực.
Cách đại doanh Bán Yêu Minh tám trăm dặm có một chợ tiên tên là chợ Băng Hà, xây dựng trên hồ băng to.
Nơi này vốn là hồ tiên, bị đóng băng, không phải băng giá bình thường mà là huyền băng tinh túy, cứng còn hơn chân diệu linh thạch.
Trên mặt hồ có các băng cung, có linh bia, đường đi, cây cối khắc bằng băng. Nhiều tu sĩ đến đây giao dịch, chợ tiên lớn nhất trong phạm vi ngàn dặm, hơi nổi tiếng ở đại lục huyền bí.
Mỗi tiên cung buôn bán hàng hóa đều là linh vật hiếm thấy trên đời, ở bên ngoài khó mua về.
Phong Phi Vân, Diệp Tiểu Mục, Lý Lang vào một băng cung bán linh dược, linh đan. Ba người được một thiếu nữ xinh đẹp tiếp đãi.
- Vị tiên gia muốn mua linh dược gì? Lão bản của chúng ta là Hỏa Vân phúc địa, thực lực hùng hồn, các người muốn linh dược gì chúng ta cũng lấy được . . .
Thiếu nữ xinh đẹp hít mũi, nhíu mày hỏi:
- Các người là bán yêu?
Thiếu nữ ngửi được yêu khí trên người Lý Lang, Diệp Tiểu Mục.
Lý Lang hỏi:
- Chẳng lẽ các người không bán linh dược cho bán yêu?
- Thế thì không phải.
Thiếu nữ xinh đẹp không nhiệt tình nữa.
Đại doanh Bán Yêu Minh cách chợ Băng Hà chỉ tám trăm dặm, thường xuyên có bán yêu đến đây giao dịch linh bảo, mua linh dược, linh đan. Nhưng đa số bán yêu rất nghèo, trưởng bối bán yêu cũng không lấy ra được bano nhiêu linh thạch, bán báu vật toàn hàng cấp thấp. Bình thường bọn họ hay bị tu sĩ chợ Băng Hà xem rẻ.
Đại thế lực có băng cung trong chợ Băng Hà không thích làm ăn với bán yêu, vì bọn họ quá nghèo.
Thiếu nữ xinh đẹp thấy rất nhiều bán yêu đến đây mua linh dược, linh đan nhưng toàn cấp thấp, không bán lời được bao nhiêu.
Phong Phi Vân hỏi:
- Chỗ các người có linh dược tăng tư chất tu sĩ không?
- Ha ha ha ha ha ha! Ba bán yêu đi mau linh dược tăng tư chất? Bản công tử cười chết mất, Sau khi tăng tư chất chẳng lẽ muốn đột phá Vũ Hóa cảnh sao?
Một thanh niên hai mươi tuổi đi vào băng cung, hai nam nhân điển trai theo bên cạnh, đều ăn mặc hoa quý, đến từ hào môn cổ tộc, trang sức trên người tế luyện bằng linh khí.
- Ngọc thiếu gia nói đúng, bán yêu mau linh dược tăng tư chất, đây là trò cười thứ hai ta nghe trong tháng nay.
Thanh niên mặt gầy gò, mắt bắn ra tia sáng trắng, thân hình liên tục thay đổi, hiển nhiên là cường giả tu vi không tầm thường, không phải loại chỉ biết ăn chơi trác táng.
- Cửu ca, chuyện cười thứ nhất là gì?
- Ha ha ha ha ha ha! Đương nhiên là Tiêu Thiên Duyệt thành hôn bị người cướp lão bà. Nghe nói nữ nhân hắn cưới đêm trước ngày thành thân bị nam nhân khác phá thân, cái này không buồn cười sao?
- Suỵt, đừng nói lung tung, Tiêu Thiên Duyệt không dễ chọc, lỡ bị hắn nghe thấy thì rắc rối to.
Ngọc thiếu gia cười to bảo:
- Xì, trong mười hai cảnh Tây Nam có ai không biết đầu Tiêu Thiên Duyệt đội nón xanh? Không lẽ Cửu Tiêu tiên thành bá đạo đến nỗi diệt khẩu giết tu sĩ trong thiên hạ sao? Ha ha ha ha ha ha!
Ba thanh niên tuấn kiệt vừa nói vừa đi vào băng cung, không thèm nhìn Phong Phi Vân, Diệp Tiểu Mục, Lý Lang.
Thiếu nữ xinh đẹp rất tôn kính ba thiếu gia trẻ tuổi:
- Thì ra là Ngọc thiếu gia, Cố Cửu thiếu gia, Cố Thập Tam thiếu gia. Mau mời vào, mời vào. Một đám linh dược vạn năm mới đến, đã chuẩn bị sẵn cho các thiếu gia.
Mắt thiếu nữ xinh đẹp chớp chớp nịnh hót, nếu ôm đùi được ai trong ba thanh niên này thì về sau địa vị của nàng sẽ tăng mảng lớn.
Thiếu nữ xinh đẹp cũng biết đây là chuyện không thể. Bởi vì ba thanh niên là anh kiệt thế hệ trẻ, Sau lưng có thế lực khổng lồ. Một vài nữ nhân thiên tài đẳng cấp sử thi hận không thể cua ba người, làm sao bọn họ vừa mắt nàng được?
Phong Phi Vân, Diệp Tiểu Mục, Lý Lang bị lơ, tu sĩ nguyên băng cung vây quanh ba thanh niên tài tuấn.
- Người ta không thèm để ý chúng ta thì chúng ta tự mình tìm đi.
Phong Phi Vân không tức giận, vì địa vị của bán yêu vốn rất thấp. Địa vị thấp không được người xem trọng là bình thường.
Khi con người ở tầng cthó thì không nên trách bất cứ ai, phải suy nghĩ xem làm sao trèo lên cao, cố gắng theo hướng này, cuối cùng thành người ở địa vị cao.
Phong Phi Vân tìm đến quầy đặt linh dược tăng tư chất, có tám loại linh dược. Linh dược giá thấp nhất tên Bỉ Ngạn linh thảo, năm ngàn năm tuổi, một gốc cần một ngàn khối chân diệu linh thạch. Khối xương phượng giá cao nhất tên Phỉ Thúy tinh linh, một giọt cần năm trăm vạn chân diệu linh thạch.
Khi Diệp Tiểu Mục, Lý Lang xem giá ghi bên cạnh linh dược thì đứng tim, Bỉ Ngạn linh dược rẻ nhất cũng làm hai người chùn bước, vét sạch tài sản không mua nổi một gốc. Càng đừng nói Phỉ Thúy tinh linh nghịch thiên, Phong Phi Vân xem giá xong lắc đầu.
Quá mắc.
Cuối cùng Phong Phi Vân chọn linh dược giá vừa phải tên là Thông Thiên bồ, linh dược một vạn năm tuổi, một gốc giá tám vạn khối linh thạch.
Dược hiệu của Thông Thiên bồ không bằng Phỉ Thúy tinh linh nhưng vẫn là Thông Thiên bồ đẳng cấp đỉnh cao, tộc lão cổ tộc chưa chắc mua nổi.
Phong Phi Vân nói:
- Lấy bốn gốc Thông Thiên bồ cho ta.
Diệp Tiểu Mục, Lý Lang hết hồn. Hai người cho rằng Phong Phi Vân không thiếu linh thạch nhưng tối đa chỉ mua nổi Bỉ Ngạn linh thảo, ai ngờ hắn mở miệng mua Thông Thiên bồ, còn một hơi mua bốn gốc, thật kinh khủng.
Nguyên băng cung yên lặng, nhiều tu sĩ đang chọn linh dược đưa mắt nhìn sang. Dù sao người có thể mau Thông Thiên bồ không tầm thường.
Ba thanh niên tài tuấn nhìn sang, thấy là Phong Phi Vân thì nhếch mép cười nhạo.
Một tu sĩ sợ Phong Phi Vân nhìn lầm bảng giá làm trò cười, tốt bụng nhắc nhở:
- Các người hãy xem kỹ bảng giá, một gốc Thông Thiên bồ giá tám vạn khối linh thạch, không phải tám khối.
Cho nên phải bảo đảm năm trăm người không chỉ có tu vi cao, còn có tiềm lực thăng cấp, khí vận mạnh mẽ, có tiền đồ phát triển. Người được chọn toàn là thiên kiêu, có thể sáng tạo kỳ tích cho Bán Yêu Minh.
Vì lý do đó, Bán Yêu Minh chọn ít người trong Thiên Mệnh đệ cửu trọng nhất, chỉ khoảng năm mươi người.
Mặc dù tư chất của Diệp Tiểu Mục, Lý Lang rất cao nhưng muốn nổi bật trong mấy vạn tinh anh bán yêu thì vô cùng khó khăn, khả năng rất nhỏ.
Phong Phi Vân cười bí hiểm nói:
- Nếu các người thật sự muốn trở thành năm mươi người nổi bật thì cũng có cách.
Lý Lang hưng phấn hỏi:
- Chẳng lẽ Phong huynh đệ có cách?
Lý Lang kéo cánh tay Phong Phi Vân, kích động nói:
- Phong huynh đệ nhất định phải giúp ta! Ta muốn đi chiến trường vạn tộc, muốn lập quân công, muốn tham gia cảnh chủ Tiên uy quân!
Diệp Tiểu Mục rất tôn sùng Phong Phi Vân, mắt nhìn hắn chằm chằm cầu xin.
Phong Phi Vân nói:
- Trên đời này có rất nhiều linh dược tăng tư chất, sử dụng rồi tiềm lực của các ngươi sẽ tăng mảng lớn.
Diệp Tiểu Mục nói:
- Cái này ta biết, nhưng linh dược tăng tư chất đa số rất đắt đỏ, chúng ta không mua nổi.
Phong Phi Vân nói:
- Các người không mua nổi chẳng lẽ ta thì không?
Diệp Tiểu Mục, Lý Lang hưng phấn. Bọn họ biết thân phận của Phong Phi Vân không tầm thường, trưởng lão Đấu Chiến cung còn nịnh hót hắn. Phong Phi Vân dư sức mua linh dược tăng tiềm lực.
Cách đại doanh Bán Yêu Minh tám trăm dặm có một chợ tiên tên là chợ Băng Hà, xây dựng trên hồ băng to.
Nơi này vốn là hồ tiên, bị đóng băng, không phải băng giá bình thường mà là huyền băng tinh túy, cứng còn hơn chân diệu linh thạch.
Trên mặt hồ có các băng cung, có linh bia, đường đi, cây cối khắc bằng băng. Nhiều tu sĩ đến đây giao dịch, chợ tiên lớn nhất trong phạm vi ngàn dặm, hơi nổi tiếng ở đại lục huyền bí.
Mỗi tiên cung buôn bán hàng hóa đều là linh vật hiếm thấy trên đời, ở bên ngoài khó mua về.
Phong Phi Vân, Diệp Tiểu Mục, Lý Lang vào một băng cung bán linh dược, linh đan. Ba người được một thiếu nữ xinh đẹp tiếp đãi.
- Vị tiên gia muốn mua linh dược gì? Lão bản của chúng ta là Hỏa Vân phúc địa, thực lực hùng hồn, các người muốn linh dược gì chúng ta cũng lấy được . . .
Thiếu nữ xinh đẹp hít mũi, nhíu mày hỏi:
- Các người là bán yêu?
Thiếu nữ ngửi được yêu khí trên người Lý Lang, Diệp Tiểu Mục.
Lý Lang hỏi:
- Chẳng lẽ các người không bán linh dược cho bán yêu?
- Thế thì không phải.
Thiếu nữ xinh đẹp không nhiệt tình nữa.
Đại doanh Bán Yêu Minh cách chợ Băng Hà chỉ tám trăm dặm, thường xuyên có bán yêu đến đây giao dịch linh bảo, mua linh dược, linh đan. Nhưng đa số bán yêu rất nghèo, trưởng bối bán yêu cũng không lấy ra được bano nhiêu linh thạch, bán báu vật toàn hàng cấp thấp. Bình thường bọn họ hay bị tu sĩ chợ Băng Hà xem rẻ.
Đại thế lực có băng cung trong chợ Băng Hà không thích làm ăn với bán yêu, vì bọn họ quá nghèo.
Thiếu nữ xinh đẹp thấy rất nhiều bán yêu đến đây mua linh dược, linh đan nhưng toàn cấp thấp, không bán lời được bao nhiêu.
Phong Phi Vân hỏi:
- Chỗ các người có linh dược tăng tư chất tu sĩ không?
- Ha ha ha ha ha ha! Ba bán yêu đi mau linh dược tăng tư chất? Bản công tử cười chết mất, Sau khi tăng tư chất chẳng lẽ muốn đột phá Vũ Hóa cảnh sao?
Một thanh niên hai mươi tuổi đi vào băng cung, hai nam nhân điển trai theo bên cạnh, đều ăn mặc hoa quý, đến từ hào môn cổ tộc, trang sức trên người tế luyện bằng linh khí.
- Ngọc thiếu gia nói đúng, bán yêu mau linh dược tăng tư chất, đây là trò cười thứ hai ta nghe trong tháng nay.
Thanh niên mặt gầy gò, mắt bắn ra tia sáng trắng, thân hình liên tục thay đổi, hiển nhiên là cường giả tu vi không tầm thường, không phải loại chỉ biết ăn chơi trác táng.
- Cửu ca, chuyện cười thứ nhất là gì?
- Ha ha ha ha ha ha! Đương nhiên là Tiêu Thiên Duyệt thành hôn bị người cướp lão bà. Nghe nói nữ nhân hắn cưới đêm trước ngày thành thân bị nam nhân khác phá thân, cái này không buồn cười sao?
- Suỵt, đừng nói lung tung, Tiêu Thiên Duyệt không dễ chọc, lỡ bị hắn nghe thấy thì rắc rối to.
Ngọc thiếu gia cười to bảo:
- Xì, trong mười hai cảnh Tây Nam có ai không biết đầu Tiêu Thiên Duyệt đội nón xanh? Không lẽ Cửu Tiêu tiên thành bá đạo đến nỗi diệt khẩu giết tu sĩ trong thiên hạ sao? Ha ha ha ha ha ha!
Ba thanh niên tuấn kiệt vừa nói vừa đi vào băng cung, không thèm nhìn Phong Phi Vân, Diệp Tiểu Mục, Lý Lang.
Thiếu nữ xinh đẹp rất tôn kính ba thiếu gia trẻ tuổi:
- Thì ra là Ngọc thiếu gia, Cố Cửu thiếu gia, Cố Thập Tam thiếu gia. Mau mời vào, mời vào. Một đám linh dược vạn năm mới đến, đã chuẩn bị sẵn cho các thiếu gia.
Mắt thiếu nữ xinh đẹp chớp chớp nịnh hót, nếu ôm đùi được ai trong ba thanh niên này thì về sau địa vị của nàng sẽ tăng mảng lớn.
Thiếu nữ xinh đẹp cũng biết đây là chuyện không thể. Bởi vì ba thanh niên là anh kiệt thế hệ trẻ, Sau lưng có thế lực khổng lồ. Một vài nữ nhân thiên tài đẳng cấp sử thi hận không thể cua ba người, làm sao bọn họ vừa mắt nàng được?
Phong Phi Vân, Diệp Tiểu Mục, Lý Lang bị lơ, tu sĩ nguyên băng cung vây quanh ba thanh niên tài tuấn.
- Người ta không thèm để ý chúng ta thì chúng ta tự mình tìm đi.
Phong Phi Vân không tức giận, vì địa vị của bán yêu vốn rất thấp. Địa vị thấp không được người xem trọng là bình thường.
Khi con người ở tầng cthó thì không nên trách bất cứ ai, phải suy nghĩ xem làm sao trèo lên cao, cố gắng theo hướng này, cuối cùng thành người ở địa vị cao.
Phong Phi Vân tìm đến quầy đặt linh dược tăng tư chất, có tám loại linh dược. Linh dược giá thấp nhất tên Bỉ Ngạn linh thảo, năm ngàn năm tuổi, một gốc cần một ngàn khối chân diệu linh thạch. Khối xương phượng giá cao nhất tên Phỉ Thúy tinh linh, một giọt cần năm trăm vạn chân diệu linh thạch.
Khi Diệp Tiểu Mục, Lý Lang xem giá ghi bên cạnh linh dược thì đứng tim, Bỉ Ngạn linh dược rẻ nhất cũng làm hai người chùn bước, vét sạch tài sản không mua nổi một gốc. Càng đừng nói Phỉ Thúy tinh linh nghịch thiên, Phong Phi Vân xem giá xong lắc đầu.
Quá mắc.
Cuối cùng Phong Phi Vân chọn linh dược giá vừa phải tên là Thông Thiên bồ, linh dược một vạn năm tuổi, một gốc giá tám vạn khối linh thạch.
Dược hiệu của Thông Thiên bồ không bằng Phỉ Thúy tinh linh nhưng vẫn là Thông Thiên bồ đẳng cấp đỉnh cao, tộc lão cổ tộc chưa chắc mua nổi.
Phong Phi Vân nói:
- Lấy bốn gốc Thông Thiên bồ cho ta.
Diệp Tiểu Mục, Lý Lang hết hồn. Hai người cho rằng Phong Phi Vân không thiếu linh thạch nhưng tối đa chỉ mua nổi Bỉ Ngạn linh thảo, ai ngờ hắn mở miệng mua Thông Thiên bồ, còn một hơi mua bốn gốc, thật kinh khủng.
Nguyên băng cung yên lặng, nhiều tu sĩ đang chọn linh dược đưa mắt nhìn sang. Dù sao người có thể mau Thông Thiên bồ không tầm thường.
Ba thanh niên tài tuấn nhìn sang, thấy là Phong Phi Vân thì nhếch mép cười nhạo.
Một tu sĩ sợ Phong Phi Vân nhìn lầm bảng giá làm trò cười, tốt bụng nhắc nhở:
- Các người hãy xem kỹ bảng giá, một gốc Thông Thiên bồ giá tám vạn khối linh thạch, không phải tám khối.