Trong Nhược Thủy hồ không xa sóng nước bắn lên cao mấy chục thước như bức tường nước đập vào bờ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thanh thế to lớn, khí thế làm cho người ta sợ hãi.
- Cái gì?
Phong Phi Vân mới hứng nhược thủy xong, hắn vội thi triển luân hồi tật tốc chạy nhanh. Nhưng sóng nước rất khủng bố, tốc độ hung mãnh đáng sợ. Sóng vỗ lên bờ vẫn không giảm tốc độ.
Nhược thủy ập vào bờ hóa thành thủ ấn to lăn tăn sóng nước, năm ngón tay tỏa sáng, móng sắc bén chộp Phong Phi Vân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cổ mộc, tảng đá bên hồ dính phải nhược thủy liền nát thành bột phấn.
- Côn bằng tật tốc phù!
Phong Phi Vân dán phù lục trên chân, tốc độ tăng gấp ba, lại bắn thiên hỏa phù ra Sau lưng.
Ầm!
Mây lửa nổ tung trên bầu trời, lửa nóng cháy tựa tinh cầu rực cháy.
Thiên hỏa phù nếu dùng ở chỗ khác có thể bộc phát thần uy vô tận, hần luyện đất đai vạn dặm. Nhưng Hồng Diệp Tinh có vẫn thiên linh thạch ức chế, thiên hỏa phù không phát huy ra lực lượng kinh khủng như thế được.
Tuy uy lực thiên hỏa phù bị ức chế nhưng vẫn rất mạnh, có uy thế đốt chảy đất đai.
Bàn tay to ngưng tụ từ nhược thủy không bị thiên hỏa phù luyện hóa, một chưởng vỗ vào đầu Phong Phi Vân.
- Mao Ô Quy, mai rùa của ngươi đâu?
Người Phong Phi Vân lóe ánh sáng trắng, lưng cõng mai rùa, da phủ vầng sáng trắng.
- Chết đi!
Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm biến thành trường mâu, chiến quang bộc phát, mâu đâm ra. Hư không run rẩy, bàn tay ngưng tụ từg nhược thủy bị đâm thủng.
Bùm!
Lực lượng khổng lồ đập vào người Phong Phi Vân như trăng sao trên chín tầng trời đè xuống.
Thần uy này không thể ngăn cản, nếu không nhờ mai rùa Mao Ô Quy bảo vệ thì cơ thể Phong Phi Vân đã nát bấy.
Quá mạnh, không thể ngăn cản.
nhược thủy dính vào da Phong Phi Vân, lực lượng hủy diệt từ lớp da xâm nhập vào cơ thể, xộc hướng linh đài não.
Khí lạnh tựa sóng nước ập đến, đóng băng linh hồn.
Bóc bóc!
Phong Phi Vân cảm giác máu thịt dần bị đông lại, cơ thể sắp thành tượng băng.
- Niết bàn đan!
Phong Phi Vân dốc hết sức lực cuối cùng nuốt một viên niết bàn đan, cơ thể hoàn toàn thành tượng băng.
Bùm!
Bàn tay ngưng tụ bằng nhược thủy vỗ Phong Phi Vân lún xuống bùn đất.
Mặt đất mấy ngàn dặm bị băng giá đông lại, tầng băng dày một trượng.
Bàng tay nhược thủy lùi về giữa hồ biến thành làn nước gợn sóng lăn tăn.
Dưới lớp băng, trong lòng đất sâu hơn ba mươi thước.
Toàn thân Phong Phi Vân bị băng giá phủ trùm, máu bị đóng băng, nhưng linh đài não không bị đông cứng. Bởi vì chỗ đó có linh hồn phượng hoàng chặn lại khí lạnh nhược thủy.
Nhưng tế bào cơ thể Phong Phi Vân đã chết, nếu không niết bàn trọng sinh thì hắn chết hẳn, mãi khi linh hồn tự động tan biến.
- Trong hồ chắc chắn có chí cường, chỉ phát ra một luồng khí lạnh đã suýt làm ta hồn phi phách tán.
Phong Phi Vân cố gắng câu thông quy tắc sinh tử, hy vọng tìm được chút cơ hội sống, niết bàn tái sinh.
Phong Phi Vân không ngờ sẽ nhanh chóng trải qua tử kiếp, không chút chuẩn bị. Phong Phi Vân quá xúc động, không chuẩn bị đề phòng gì. Nếu lần này không vượt qua được thì Phong Phi Vân sẽ vạn kiếp bất phục.
Cảnh giới niết bàn là cảnh giới vô cùng nguy hiểm. Không ai muốn trải qua tử kiếp, vì không biết mình có sống qua nổi con trăng không.
Đa số tu sĩ không muốn dừng lại ở cảnh giới niết bàn lâu, niết bàn bốn lần xong đột phá Vũ Hóa cảnh ngay, sợ mình sẽ cdhết.
từ xưa đến nay ra vô số tuyệt đại thiên kiêu, trong đó có thiên tài có thể tranh phong với thánh linh tuổi trẻ. Nhưng vì có thể niết bàn nhiều thêm một lần mà chết trong cảnh giới này, làm vô số người tiếc thương.
Nên trước mỗi lần niết bàn tu sĩ sẽ điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, chuẩn bị nhiều mặt.
Phong Phi Vân mới qua lần đầu tiên niết bàn không lâu, cảnh giới không ổn định, không chuẩn bị đầy đủ đã bị buộc độ tử kiếp. Dù Phong Phi Vân hiểu rất rõ về sinh tử niết bàn, nắm chắc thiên địa quy tắc trong lòng bàn tay cũng không tự tin chút nào.
Lần này nếu không vượt qua được là hoàn toàn tàn đời.
Linh hồn Phong Phi Vân sắp bị đông cứng, suy nghĩ cũng càng lúc càng chậm chạp, sắp hôn mê.
- Ta không thể chết! Ta còn phải đi tìm Thủy Nguyệt Đình, muốn hỏi nàng tại sao rút kiếm với ta? Ta chưa biết mẫu thân của mình là ai! Hồng Nhan chết vì ta, chưa sống lại. Đông Phương Kính Nguyệt, không phải ta không thích nàng, ta sợ nàng là Thủy Nguyệt Đình. Long La Phù mang thai con của ta, đứa trẻ ra đời . . . Làm sao ta chết được? Ta không thể chết!
- Ta không thể chết!
- Thế giới này thiếu ta một nghi vấn, ta nợ vài người trong thế giới.
Khí hải cuộn trào trong đan điền của Phong Phi Vân, một con thuyền cổ màu xanh lướt sóng.
Dường như niệm lực bất khuất của Phong Phi Vân kích thích đan điền, cuồng phong rít gào trong biển.
Trên thuyền cổ, các hạt tro thánh linh màu trắng bị khí lưu mãnh liệt thổi qua, rơi xuống biển đan điền.
Các hạt tro, mỗi hạt nặng ngàn cân.
Tro cốt rơi vào khí hải, kích động linh khí trong đan điền, xông hướng toàn thân Phong Phi Vân. Mười hai khối xương phượng phát ra ánh sáng, các đốm lửa tràn ra từ khối xương phượng hòa tan băng tinh trong thân thể, xua đi khí lạnh đông máu người.
Bốp!
Bốp!
Băng tinh lục tục vỡ ra.
Cuối cùng băng tinh bị hòa tan hoàn toàn.
Ầm!
Người Phong Phi Vân bốc cháy ngọn lửa, thân thể như biến thành quả cầu lửa vọt lên mặt đất mang theo sức nóng biến mất phía cuối trời.
Phong Phi Vân chạy ra hơn một ngàn dặm ngọn lửa trên người mới tắt.
Phong Phi Vân hít sâu, đứng lại, lực lượng sôi trào trong cơ thể. Phong Phi Vân vỗ vào ngọn núi trước mặt, cánh tay mọc lông chim, biến thành vuốt thần phượng hoàng, móng vuốt dài nửa thước.
- Phượng hoàng liệt thiên!
Cả ngọn núi lắc lư, vách đá sụp đổ, hàng ngàn tảng đá to đổ ầm ầm vùi lấp Phong Phi Vân.
Nơi này là Hồng Diệp Tinh, tu vi càng cao càng bị ức chế dữ dội. Có thể một móng vuốt đập nát vách đá là chuyện rất khủng bố.
- Đây chính là tu vi Niết Bàn đệ nhị trọng thiên sao?
Phong Phi Vân nhìn móng vuốt của mình, vẻ mặt mặt như điên. Phong Phi Vân nhắm mắt lại, ba trăm sáu mươi vạn ngôi sao nhảy nhót trong người, thánh huy rực rỡ, thần vận sáng rực, cho cảm giác chảy xiết vô hạn.
Đây là ba trăm sáu mươi vạn hạt tro thánh linh.
Những tro cốt như ngôi sao nhảy nhót di chuyển trong máu thịt xương của Phong Phi Vân.
Thánh linh kshi trong tro cốt thánh linh đã xói mòn hầu như không còn, nhưng vẫn chứa đạo tắc vô cùng mênh mông, từng giây từng phút giúp Phong Phi Vân ngưng tụ đại đạo.
Bùm bùm bùm!
Cơ thể Phong Phi Vân phát ra ba tiếng vang khẽ, ba khúc xương ở phần lưng bốc lửa, biến thành phượng cốt.
Khối phượng cốt thứ mười ba!
Khối phượng cốt thứ mười bốn!
Khối phượng cốt thứ mười lăm!
Trong cơ thể Phong Phi Vân có mười ăm khối xương phượng, mỗi khối chứa lực lượng vô cùng vô tận.
Một con rùa nhỏ trắng tinh từ chân trời bay tới. Mặt trời ngã về tây, thân thể nhỏ bé kéo cái bóng dài.
- Ôi, rốt cuộc đuổi kịp tiểu tử nhà ngươi, chạy mau quá!