- Lần này vào chiến trường vạn tộc là cơ hội. Nếu lập nhiều quân công trong chiến trường vạn tộc không chừng sẽ có được đất phong thuộc về Bán Yêu Minh chúng ta.
- Đương nhiên đây là quá trình rất dài, muốn có quân công đủ để được đất phong là con số khổng lồ. Ba, năm mươi năm không tích lũy được.
- Bán Yêu Minh chúng ta lần đầu tiên vào chiến trường vạn tộc, không cầu có thể lập công giết địch, sống sót trở về, mang theo tin tức quý giá liên quan chiến trường vạn tộc là đã đủ. Đối với các ngươi thì đây đã là lập công lớn cho Bán Yêu Minh.
Trong tay lão nhân lưng gù có tư liệu về Phong Phi Vân, biết hắn là sơ đại bán yêu, tiềm lực rất lớn nên mới nói nhiều với hắn. Nói xong lão nhân lưng gù im miệng.
Phong Phi Vân tiêu hóa những gì lão nhân lưng gù nói, từng bước đi vào đại doanh Bán Yêu Minh, nghe tiếng ầm ĩ từ xa. Rất nhiều trong giáo trường, có tiếng chiến đấu vọng lại.
- Ha ha ha ha ha ha! Đừng nói là Trung cổ thế gia chúng ta ăn hiếp Bán Yêu Minh các ngươi. Một chọi một, miễn các ngươi thắng được một ván thì miễn giao tiền thuê một tháng.
- Đáng tiếc, các ngươi được gọi là thiên tài tuyệt đỉnh trong bán yêu vậy mà liên tục thua mười hai ván, thế mà gọi là vô thượng thiên kiêu? Cười chết người, Bát công tử, lại đến lượt công tử chọn người.
Đám tinh anh Bán Yêu Minh căm hờn, lại có người vào giáo trường đánh nhau với một tài tuấn Cố gia.
Phong Phi Vân nhíu mày nhìn hai nam nhân mặc chiến giáp mang thiếu nữ bán yêu lưng mọc cánh đưa đến trước mặt nam nhân trẻ tuổi tên bát công tử. Nam nhân vươn ngón tay nâng cằm thiếu nữ bán yêu lên, vừa lòng gật đầu.
Mắt Phong Phi Vân lạnh lùng nói:
- Đang làm gì? Đệ tử Trung cổ thế gia cho rằng Bán Yêu Minh chúng ta là gia súc bọn họ nuôi sao? Muốn cướp người?
Diệp Tiểu Mục thấy Phong Phi Vân đến vội chạy tới, ánh mắt uất ức tố khổ:
- Phong huynh đệ, rốt cuộc ngươi đã về.
Phong Phi Vân hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
Diệp Tiểu Mục trả lời:
- Chiều hôm nay Bát thiếu gia Cố gia Trung cổ thế gia dẫn người vào đại doanh Bán Yêu Minh đòi thu tiền thuê. Nhưng gần đây Bán Yêu Minh bỏ ra linh thạch mau đồ vật chuẩn bị để vào chiến trường vạn tộc, không dư linh thạch, không đủ giao tiền thuê. Cố Bát thiếu gia định đuổi hết bán yêu ra đại doanh Bán Yêu Minh, còn định đập phá chỗ này. Cuối cùng một vị bán yêu thất giai đại nhân ra mặt, Cố Bát thiếu gia mới chịu thôi.
Phong Phi Vân hỏi:
- Vậy tại sao Cố Bát thiếu gia này còn ở đây?
- Bát thiếu gia đối với bán yêu thất giai đại nhân còn chút khách sáo, không đuổi người, nhưng nói một câu . . .
Phong Phi Vân hỏi:
- Hắn nói gì?
- Hắn nhìn tinh anh bán yêu trong giáo trường, nói đây là thiên tài bán yêu đỉnh cao tuyển chọn từ các đại vực sao? Ha ha ha, tu vi ngang với gia nô Cố gia chúng ta.
Phong Phi Vân nhíu chặt mày, lắc đầu:
- Hắn cố ý chọc giận những thiên tài bán yêu.
Diệp Tiểu Mục nói:
- Đúng vậy! Dám nói tinh anh Bán Yêu Minh chúng ta không bằng gia nố của Cố gia, không bằng gia nô thì chúng ta là gì? Thế là các bán yêu tức giận, nhiều người đòi khiêu chiến với Cố Bát thiếu gia.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Nếu khiêu chiến là trúng ý hắn rồi.
- Thì đó, Cố Bát thiếu gia rất gian xảo, hắn cười bảo bản công tử không rảnh đấu với đám bán yêu các ngươi. Các ngươi có tư cách gì khiến ta đánh nhau?
- Những thiên kiêu bán yêu toàn là người tâm cao khí ngạo, không chịu để hắn đi. Có người bảo dù thấp hơn một cảnh giới cũng có thể chém gia nô Cố gia.
Phong Phi Vân khẽ thở dài:
- Hắn chỉ chờ câu này.
- Đúng vậy! Cố Bát thiếu gia cuối cùng dừng bước, cười nói được, nếu các ngươi đã gan dạ như thế thì ta cho một cơ hội. Nếu các ngươi có thể vượt qua một cảnh giới đánh bại gia nô của ta thì ta sẽ bớt một tháng tiền thuê cho Bán Yêu Minh.
- Lúc này tất cả bán yêu kích động, nhiều người hăng hái.
- Nhưng Cố Bát thiếu gia nói nếu các ngươi thua thì phải dâng lên một thiên chi kiêu nữ trong bán yêu làm nữ nô cho hắn, vậy mới công bằng.
Phong Phi Vân nói:
- Hắn đang từng bước đặt bẫy các người, giờ đã lộ ra mục đích thật. Trong bán yêu không thiếu người tâm trí tuyệt đỉnh, không nên trúng cái tròng này. Thiên chi kiêu nữ rất kiêu ngạo, bọn họ sẽ không giao thân thể làm tiền cược cho người khác.
Diệp Tiểu Mục nói:
- Nhưng Phong huynh đệ đã quên, bọn họ tự lấy mình ra làm tiền cược, vì tranh một hơi. Trong nữ nhân không thiếu người kiêu ngạo.
Lúc trước Diệp Tiểu Mục cũng tức giận muốn đi lên giáo trường đấu với gia nô của Cố gia, nàng không tin mình không đánh bại một gia nô. Nhưng có người vào giáo trường trước Diệp Tiểu Mục, nếu không bây giờ nàng cũng trở thành nữ nô của Cố Bát thiếu gia.
Phong Phi Vân khẽ thở dài:
- Một khi có người rơi xuống vậy không còn đường cứu vãn.
Diệp Tiểu Mục gật đầu, thở dài:
- Người xuất chiến đầu tiên là một vị tỷ tỷ, đánh thua, thua vào tay gia nô Cố gia, trước mặt các tinh anh bán yêu trở thành nữ nô của Cố Bát thiếu gia. Đây là nhục nhã, đả kích với tất cả bán yêu khác. Thế là có người đi vào chiến trường, muốn thắng giành lại tỷ tỷ kia, nhưng thua hết, càng lún càng sâu.
Phong Phi Vân khâm phục nói:
- Cố Bát thiếu gia là nhân vật lợi hại, không mất một khối linh thạch đã được hơn mười thiên chi kiêu nữ trong bán yêu, còn chèn ép tin tưởng mới rực cháy trong bán yêu. Đây là thủ đoạn người bề trên phải học được, vừa có lợi vừa phá hủy lòng tự tin của đối thủ.
Phong Phi Vân chắc chắn trước khi Cố Bát thiếu gia đến đại doanh Bán Yêu Minh dã tính toán tất cả, gã mang theo gia nô toàn là tinh nhuệ được sàn lọc, hoặc là những người đó không phải gia nô.
Phong Phi Vân từ xa liếc Cố Bát thiếu gia, gã ngồi ung dung, mười hai nữ nhân bán yêu xinh đẹp tuyệt trần đứng Sau lưng gã. Có người mọc đôi cá, có người lưng mọc cánh dài, có người trán có ba mắt. Toàn là thiên chi kiêu nữ trong bán yêu, bây giờ trở thành nữ nô của Cố Bát thiếu gia.
Nếu thật sự làm nữ nhân của Cố Bát thiếu gia cũng không xấu, nhưng gã nổi tiếng là thích chơi mỹ nhân bán yêu, chỉ chơi lần đầu tiên, hôm sau giết chết, tuyệt đối không sống qua ngày thứ ba.
Thân phận nữ nhân bán yêu thấp hèn, huyết mạch đê tiện. Cái loại Trung cổ thế gia như Cố gia sẽ không để đệ tử gia tộc mình và nữ nhân bán yêu sinh ra đứa con, nên mỹ nhân bán yêu nào ngủ với Cố Bát thiếu gia là chỉ có đường chết.
Ầm!
Lại một cường giả trong bán yêu bị đánh bại, một mỹ thiếu nữ bán yêu đuôi dài bị mang đi.
- Ta khuyên các ngươi đừng tự rước lấy nhục nữa, thiên tài trong bán yêu gì đó tuyệt đối không thắng được gia nô của Cố gia chúng ta, ha ha ha ha ha ha!
Cố Bát thiếu gia ôm mỹ thiếu nữ bán yêu vừa mang đến, cười nói:
- Trời đã tối, có mười ba vị mỹ nhân làm bạn cũng xem như không uổng chuyến này.