Phong Phi Vân cũng là nam nhân bình thường, nhìn thân thể Tuyết Lang đại nhân, dục vọng nguyên thủy hừng hực trong người hắn. Nhưng Phong Phi Vân khống chế lý trí, không đến mức vì dục vọng mà mất mạng.
Nam nhân lúc nên nhào lên là phải lên, không lao lên chẳng lẽ để người khác ăn trước?
Nhưng lúc không nên nhào lên thì dù có dùng sợi xích cột lại nửa người dưới cũng quyết không lên.
Tuyết Lang đại nhân thấy dục vọng trong mắt Phong Phi Vân, nhưng hắn không mất lýa trí lao lên.
Phong Phi Vân vẫn đứng vững, biểu tình nghiền ngẫm như đang ngắm pho tượng xinh đẹp. Tuyết Lang đại nhân bị nhìn lâu thấy gai người.
Ầm!
Ngay khi Tuyết Lang đại nhân khó chịu thì Phong Phi Vân nhấc chân, tốc độ siêu mau trong khoảnh khắc đã đến trước mặt nàng. Ngón tay Phong Phi Vân điểm người Tuyết Lang đại nhân, mỗi kích phong một mệnh huyệt.
Nguy rồi!
Tuyết Lang đại nhân đánh trả, mệnh huyệt đã bị phong lại sáu mươi tám cái, lực lượng giảm mảng lớn.
Cánh tay Tuyết Lang đại nhân như con rắn, móng tay sắc bén còn hơn thanh kiếm đâm thẳng đan điền của Phong Phi Vân.
Vù vù vù vù vù!
Tốc độ Phong Phi Vân nhanh hơn, hắn bắt chặt cổ tay Tuyết Lang đại nhân vòng ra Sau lưng. Ngón tay Phong Phi Vân nhanh chóng điểm, lại phong ba mươi bốn mệnh huyệt. Lực lượng của Tuyết Lang đại nhân tiếp tục giảm mảng lớn.
Đùi thon dài đá ra sau, chân nhỏ xinh, năm ngón chân tinh xảo nhưng lực lượng không nhỏ chút nào.
Phong Phi Vân bay khỏi mặt đất, một tay khác bắt chặt chân săn chắc, nhấc cao chân Tuyết Lang đại nhân lên sắp dán vào cổ.
Phong Phi Vân nhanh chóng phong mấy chục mệnh huyệt, ném Tuyết Lang đại nhân ra ngoài. Tuyết Lang đại nhân đập mạnh vào vách tường xương trắng, phát ra tiếng nổ đinh tai. Tuyết Lang đại nhân trượt xuống mặt đất.
Phong Phi Vân lơ lửng đáp xuống trước mặt Tuyết Lang đại nhân, nhìn xuống nàng, cười hỏi:
- Phục chưa?
Tuyết Lang đại nhân kiên cường:
- Không . . . không phục . .
Tuyết Lang đại nhân điều động yêu lực trong người, yêu quang chói mắt dâng lên trong đan điền, một mảnh hỗn độn, lực lượng đáng sợ.
Tuyết Lang đại nhân định sử dụng yêu khí bản mệnh chém vỡ mệnh huyệt bị Phong Phi Vân phong kín.
- Lời nữ nhân nói không thể tin, càng không nên tin lời nữ yêu tinh. Đã bảo là đánh tay không bây giờ lại sử dụng yêu lực, buộc ta không thương hương tiếc ngọc.
Phong Phi Vân liên tục chém ra năm lực lượng tử kiếp, chém rớt năm mươi năm mạng sống của Tuyết Lang đại nhân.
Người Tuyết Lang đại nhân run bần bật như bị búa to đập trúng, toàn thân đau nhức.
Tuyết Lang đại nhân cắn chặt răng nói:
- Phục!
Phong Phi Vân hỏi lại:
- Phục thật không?
- Thật!
Khi Tuyết Lang đại nhân nói câu này thì yêu quang bắn ra từ đan điền, ánh sáng chói mắt đâm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân sớm có chuẩn bị, cánh tay vung lên biến thành vuốt phượng hoàng vỗ bay căn nguyên linh khí. Một tay Phong Phi Vân bóp cổ Tuyết Lang đại nhân nhấc lên, ngón tay ngưng tụ hai lực lượng.
Tuyết Lang đại nhân cảm giác cổ sắp bị bóp nát:
- Lần này phục thật, không dám nữa, cầu chủ nhân bỏ qua cho nô tỳ một mạng . . .
Mắt Tuyết Lang đại nhân ngập nước, nàng cảm giác được Phong Phi Vân có hứng thú với mình, nhưng cũng biết hắn sẽ không do dự giết nàng.
Nam nhân ngồi trong lòng mà không loạn chẳng là gì, đáng sợ nhất là kiểu nam nhân như Phong Phi Vân.
Người ngồi lên, hắn dám loạn. Nếu ngươi ngồi mà có ý xấu, hắn dám giết ngươi. Nam nhân ngồi mà không loạn là nhát gan.
- Cầu chủ nhân bỏ qua . . . Nô tỳ một mạng . .
Miệng Tuyết Lang đại nhân trào máu chảy ra khóe môi, giọt máu kéo dài xuống cổ trắng, nhỏ giọt xuống mặt đất.
Máu đỏ và cơ thể trắng, đối lập rõ ràng.
Phong Phi Vân lạnh nhạt nói:
- Ai là nô tỳ?
- Ta . . . là ta! Ta là nô tỳ ti tiện . . . Hạ tiện . . . Đê tiện nhất của chủ nhân . . .
Cơ thể Tuyết Lang đại nhân co giật, Phong Phi Vân không chỉ bóp cổ nàng, hắn nhấn ngay mệnh mạch.
Rầm!
Phong Phi Vân thả tay ra, ném Tuyết Lang đại nhân xuống đất.
Phong Phi Vân nói:
- Nếu ngươi muốn làm nô tỳ thì ta cho một cơ hội, có thể làm tốt hay không phải xem biểu hiện của ngươi thế nào.
Tuyết Lang đại nhân nằm dưới đất thở hổn hển, ngực phập phồng, cơ thể yêu kiều.
Tuyết Lang đại nhân vội bò tới dưới chân Phong Phi Vân:
- Đật chủ nhân không giết, Tuyết Lang . . . Nô tỳ nhất định không làm chủ nhân thất vọng.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy thì đưa một lũ linh hồn cho ta.
Tuyết Lang đại nhân rùng mình, mắt lóe tia hoảng loạn. Nếu thật sự dâng ra một lũ linh hồn chẳng phải là nàng không còn cơ hội vùng lên?
Phong Phi Vân nhìn Tuyết Lang đại nhân ngần ngừ, lạnh lùng cười:
- Chỉ bằng vào thái độ tàn nhẫn của ngươi lúc truy sát ta, ta không ngại khiến ngươi hồn phi phách tán. Nhưng thấy ngươi cũng hơi đẹp nên định thu làm nô tỳ. Ngươi nên biết không phải ai cũng có cơ hội này.
Thân thể yêu tộc do yêu lực cô đọng lại nhưng chỉ có thể cô đọng một loại, nên không nhiều nữ yêu tinh xinh đẹp.
Huống chi trong người Tuyết Lang đại nhân có huyết mạch hoàng tộc Bạch Chu yêu tộc, thu nữ yêu tinh như thế làm nô tỳ, nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu không nhiều người làm được.
- Nô tỳ nguyện ý dâng ra một lũ linh hồn.
Con người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Tuyết Lang đại nhân tách ra một lũ linh hồn giao cho Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân giam cầm linh hồn Tuyết Lang đại nhân trong Vũ Hóa đài, khống chế nàng. Phong Phi Vân sẽ biết mọi hành động của Tuyết Lang đại nhân, nếu nàng có lòng phản trắng, một ý niệm của hắn đủ giết nàng.
Lúc này Phong Phi Vân lo cho Phong Khanh Khanh nên không rảnh làm bậy với Tuyết Lang đại nhân, nhưng hắn không yên tâm đưa nàng vào Thiên quốc.
Trong Thiên quốc đang rối ren, đưa Tuyết Lang đại nhân vào đó sẽ gây náo động. Mười mấy nữ yêu tinh bị Phong Phi Vân nhốt trong Thiên quốc đã bị Long Thương Nguyệt tìm thấy rồi nuốt mất.
Phong Phi Vân giải phong ấn trên người Tuyết Lang đại nhân, kinh ngạc nói:
- Không ngờ tu vi của ngươi đến đỉnh Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên, kém một chút là có thể đột phá đệ lục trọng.
Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên và đệ tứ trọng tuy chỉ cách một tầng nhưng chênh lệch lực lượng rất lớn, huống chi Tuyết Lang đại nhân là đỉnh Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên. Nếu ở bên ngoài, không bị giam cầm linh khí và yêu tộc, Phong Phi Vân đánh nhau với Tuyết Lang đại nhân có khả năng thua rất lớn.
Tuyết Lang đại nhân mặc lạu đỏ, che đi ngọc thể trắng tinh, thân hình yểu điệu biến mông lung, thật là vưu vật gợi cảm.
Loại nữ yêu tinh này có thể bán giá trên trời trong Trung Ương vương triều thứ sáu.
Phong Phi Vân cầm tay Tuyết Lang đại nhân, truyền lực lượng tro thánh linh vào người nàng, lại nhảy vào ao đỏ tìm kiếm Phong Khanh Khanh.
Phong Phi Vân rất muốn biết đáy ao đi thông đến đâu?
Ao nước băng giá, tu vi như Tuyết Lang đại nhân cũng không chịu nổi, hoàn toàn dựa vào lực lượng của Phong Phi Vân giúp nàng không bị đóng băng.
Đến dáy ao không gian bao la mênh mông, như đáy biển đỏ. Đôi khi thấy một số bức tường đổ, vật bị ăn mòn sắp mục nát.
Phong Phi Vân cũng là nam nhân bình thường, nhìn thân thể Tuyết Lang đại nhân, dục vọng nguyên thủy hừng hực trong người hắn. Nhưng Phong Phi Vân khống chế lý trí, không đến mức vì dục vọng mà mất mạng.
Nam nhân lúc nên nhào lên là phải lên, không lao lên chẳng lẽ để người khác ăn trước?
Nhưng lúc không nên nhào lên thì dù có dùng sợi xích cột lại nửa người dưới cũng quyết không lên.
Tuyết Lang đại nhân thấy dục vọng trong mắt Phong Phi Vân, nhưng hắn không mất lýa trí lao lên.
Phong Phi Vân vẫn đứng vững, biểu tình nghiền ngẫm như đang ngắm pho tượng xinh đẹp. Tuyết Lang đại nhân bị nhìn lâu thấy gai người.
Ầm!
Ngay khi Tuyết Lang đại nhân khó chịu thì Phong Phi Vân nhấc chân, tốc độ siêu mau trong khoảnh khắc đã đến trước mặt nàng. Ngón tay Phong Phi Vân điểm người Tuyết Lang đại nhân, mỗi kích phong một mệnh huyệt.
Nguy rồi!
Tuyết Lang đại nhân đánh trả, mệnh huyệt đã bị phong lại sáu mươi tám cái, lực lượng giảm mảng lớn.
Cánh tay Tuyết Lang đại nhân như con rắn, móng tay sắc bén còn hơn thanh kiếm đâm thẳng đan điền của Phong Phi Vân.
Vù vù vù vù vù!
Tốc độ Phong Phi Vân nhanh hơn, hắn bắt chặt cổ tay Tuyết Lang đại nhân vòng ra Sau lưng. Ngón tay Phong Phi Vân nhanh chóng điểm, lại phong ba mươi bốn mệnh huyệt. Lực lượng của Tuyết Lang đại nhân tiếp tục giảm mảng lớn.
Đùi thon dài đá ra sau, chân nhỏ xinh, năm ngón chân tinh xảo nhưng lực lượng không nhỏ chút nào.
Phong Phi Vân bay khỏi mặt đất, một tay khác bắt chặt chân săn chắc, nhấc cao chân Tuyết Lang đại nhân lên sắp dán vào cổ.
Phong Phi Vân nhanh chóng phong mấy chục mệnh huyệt, ném Tuyết Lang đại nhân ra ngoài. Tuyết Lang đại nhân đập mạnh vào vách tường xương trắng, phát ra tiếng nổ đinh tai. Tuyết Lang đại nhân trượt xuống mặt đất.
Phong Phi Vân lơ lửng đáp xuống trước mặt Tuyết Lang đại nhân, nhìn xuống nàng, cười hỏi:
- Phục chưa?
Tuyết Lang đại nhân kiên cường:
- Không . . . không phục . .
Tuyết Lang đại nhân điều động yêu lực trong người, yêu quang chói mắt dâng lên trong đan điền, một mảnh hỗn độn, lực lượng đáng sợ.
Tuyết Lang đại nhân định sử dụng yêu khí bản mệnh chém vỡ mệnh huyệt bị Phong Phi Vân phong kín.
- Lời nữ nhân nói không thể tin, càng không nên tin lời nữ yêu tinh. Đã bảo là đánh tay không bây giờ lại sử dụng yêu lực, buộc ta không thương hương tiếc ngọc.
Phong Phi Vân liên tục chém ra năm lực lượng tử kiếp, chém rớt năm mươi năm mạng sống của Tuyết Lang đại nhân.
Người Tuyết Lang đại nhân run bần bật như bị búa to đập trúng, toàn thân đau nhức.
Tuyết Lang đại nhân cắn chặt răng nói:
- Phục!
Phong Phi Vân hỏi lại:
- Phục thật không?
- Thật!
Khi Tuyết Lang đại nhân nói câu này thì yêu quang bắn ra từ đan điền, ánh sáng chói mắt đâm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân sớm có chuẩn bị, cánh tay vung lên biến thành vuốt phượng hoàng vỗ bay căn nguyên linh khí. Một tay Phong Phi Vân bóp cổ Tuyết Lang đại nhân nhấc lên, ngón tay ngưng tụ hai lực lượng.
Tuyết Lang đại nhân cảm giác cổ sắp bị bóp nát:
- Lần này phục thật, không dám nữa, cầu chủ nhân bỏ qua cho nô tỳ một mạng . . .
Mắt Tuyết Lang đại nhân ngập nước, nàng cảm giác được Phong Phi Vân có hứng thú với mình, nhưng cũng biết hắn sẽ không do dự giết nàng.
Nam nhân ngồi trong lòng mà không loạn chẳng là gì, đáng sợ nhất là kiểu nam nhân như Phong Phi Vân.
Người ngồi lên, hắn dám loạn. Nếu ngươi ngồi mà có ý xấu, hắn dám giết ngươi. Nam nhân ngồi mà không loạn là nhát gan.
- Cầu chủ nhân bỏ qua . . . Nô tỳ một mạng . .
Miệng Tuyết Lang đại nhân trào máu chảy ra khóe môi, giọt máu kéo dài xuống cổ trắng, nhỏ giọt xuống mặt đất.
Máu đỏ và cơ thể trắng, đối lập rõ ràng.
Phong Phi Vân lạnh nhạt nói:
- Ai là nô tỳ?
- Ta . . . là ta! Ta là nô tỳ ti tiện . . . Hạ tiện . . . Đê tiện nhất của chủ nhân . . .
Cơ thể Tuyết Lang đại nhân co giật, Phong Phi Vân không chỉ bóp cổ nàng, hắn nhấn ngay mệnh mạch.
Rầm!
Phong Phi Vân thả tay ra, ném Tuyết Lang đại nhân xuống đất.
Phong Phi Vân nói:
- Nếu ngươi muốn làm nô tỳ thì ta cho một cơ hội, có thể làm tốt hay không phải xem biểu hiện của ngươi thế nào.
Tuyết Lang đại nhân nằm dưới đất thở hổn hển, ngực phập phồng, cơ thể yêu kiều.
Tuyết Lang đại nhân vội bò tới dưới chân Phong Phi Vân:
- Đật chủ nhân không giết, Tuyết Lang . . . Nô tỳ nhất định không làm chủ nhân thất vọng.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy thì đưa một lũ linh hồn cho ta.
Tuyết Lang đại nhân rùng mình, mắt lóe tia hoảng loạn. Nếu thật sự dâng ra một lũ linh hồn chẳng phải là nàng không còn cơ hội vùng lên?
Phong Phi Vân nhìn Tuyết Lang đại nhân ngần ngừ, lạnh lùng cười:
- Chỉ bằng vào thái độ tàn nhẫn của ngươi lúc truy sát ta, ta không ngại khiến ngươi hồn phi phách tán. Nhưng thấy ngươi cũng hơi đẹp nên định thu làm nô tỳ. Ngươi nên biết không phải ai cũng có cơ hội này.
Thân thể yêu tộc do yêu lực cô đọng lại nhưng chỉ có thể cô đọng một loại, nên không nhiều nữ yêu tinh xinh đẹp.
Huống chi trong người Tuyết Lang đại nhân có huyết mạch hoàng tộc Bạch Chu yêu tộc, thu nữ yêu tinh như thế làm nô tỳ, nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu không nhiều người làm được.
- Nô tỳ nguyện ý dâng ra một lũ linh hồn.
Con người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Tuyết Lang đại nhân tách ra một lũ linh hồn giao cho Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân giam cầm linh hồn Tuyết Lang đại nhân trong Vũ Hóa đài, khống chế nàng. Phong Phi Vân sẽ biết mọi hành động của Tuyết Lang đại nhân, nếu nàng có lòng phản trắng, một ý niệm của hắn đủ giết nàng.
Lúc này Phong Phi Vân lo cho Phong Khanh Khanh nên không rảnh làm bậy với Tuyết Lang đại nhân, nhưng hắn không yên tâm đưa nàng vào Thiên quốc.
Trong Thiên quốc đang rối ren, đưa Tuyết Lang đại nhân vào đó sẽ gây náo động. Mười mấy nữ yêu tinh bị Phong Phi Vân nhốt trong Thiên quốc đã bị Long Thương Nguyệt tìm thấy rồi nuốt mất.
Phong Phi Vân giải phong ấn trên người Tuyết Lang đại nhân, kinh ngạc nói:
- Không ngờ tu vi của ngươi đến đỉnh Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên, kém một chút là có thể đột phá đệ lục trọng.
Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên và đệ tứ trọng tuy chỉ cách một tầng nhưng chênh lệch lực lượng rất lớn, huống chi Tuyết Lang đại nhân là đỉnh Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên. Nếu ở bên ngoài, không bị giam cầm linh khí và yêu tộc, Phong Phi Vân đánh nhau với Tuyết Lang đại nhân có khả năng thua rất lớn.
Tuyết Lang đại nhân mặc lạu đỏ, che đi ngọc thể trắng tinh, thân hình yểu điệu biến mông lung, thật là vưu vật gợi cảm.
Loại nữ yêu tinh này có thể bán giá trên trời trong Trung Ương vương triều thứ sáu.
Phong Phi Vân cầm tay Tuyết Lang đại nhân, truyền lực lượng tro thánh linh vào người nàng, lại nhảy vào ao đỏ tìm kiếm Phong Khanh Khanh.
Phong Phi Vân rất muốn biết đáy ao đi thông đến đâu?
Ao nước băng giá, tu vi như Tuyết Lang đại nhân cũng không chịu nổi, hoàn toàn dựa vào lực lượng của Phong Phi Vân giúp nàng không bị đóng băng.
Đến dáy ao không gian bao la mênh mông, như đáy biển đỏ. Đôi khi thấy một số bức tường đổ, vật bị ăn mòn sắp mục nát.