Bảng hiệu hoa gian động thiên viết hai chữ Tiên Hư, thần thánh mà uy thế khiếp người.
Hoa gian động thiên không phải thanh lâu kỹ phường bình thường. Có hoa gian động thiên thậm chí địa vị, thế lực hơn hẳn Trung cổ thế gia trong tu tiên giới. Chỉ tu sĩ có thân phận, tu vi đỉnh cao nhất mới có tư cách vào hoa gian động thiên.
Tiên Hư hoa gian động thiên là một trong mấy hoa gian động thiên cao câp nhất.
Đêm nay rất nhiều tu sĩ vào Tiên Hư hoa gian động thiên, đương nhiên chủ yếu là thanh niên tài tuấn. Tài tuấn các đại vực Diệp Hồng cảnh đến đến. Thiên tài tuấn kiệt trung cổ thế gia, tiên thành, thánh phủ tới dông đúc. Thậm chí thiên kiêu nhân kiệt vài cảnh khác cũng nghe tin kéo đến.
Nên biết Diệp Hồng cảnh có hơn tám ngàn vực, một vực chỉ có một tu sĩ đến thì cộng lại cũng cỡ hơn tám ngàn người.
Thanh niên tài tuấn, tu sĩ tiền bối một vực đến không chỉ một người. Vì vậy Tiên Hư hoa gian động thiên náo nhiệt chật ních, đạp sập ngưỡng cửa Tiên Hư hoa gian động thiên.
Giờ phút này, Phong Phi Vân, Lưu Tô Tử chờ ở bên ngoài Tiên Hư hoa gian động thiên, nhìn tu sĩ tới lui không dứt. Trong đó có tài tuấn nhận ra Lưu Tô Tử, tiến đến hành lễ, trò chuyện vài câu rồi vào Tiên Hư hoa gian động thiên.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ta rất tò mò một điều, cảnh chủ phủ các người có bao nhiêu nhân tuyển cho vị trí người thừa kế cảnh chủ?
Lưu Tô Tử dựa vào bên một cây cổ thụ đứng thẳng, mắt đẹp thần phong, xinh đẹp àm tuấn tú.
Lưu Tô Tử cười nói:
- Lưu Ly gia tộc chúng ta truyền thừa mấy ngàn vạn năm, tộc nhân trải rộng Diệp Hồng cảnh, thmậ chí là nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu. Mỗi đời sinh ra thanh niên tài tuấn nhiều không đếm xuể, có một số người nổi bật trong một đám tài tuấn đông đúc này. Đời này càng buồn cười, đệ tử mạnh nhất Lưu Ly gia tộc toàn là nữ nhân.
Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì:
- Hay vì người thừa kế thế hệ này sinh ra từ nữ nhân?
- Có gì không được?
Lưu Tô Tử nói:
- Cảnh chủ Thiên Ngân cảnh, động chủ Ngũ Kiếm động phủ, đạo chủ Hằng Hà cổ đạo đều là nữ nhân vẫn uy chấn nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu. Hơn nữa Sau khi bọn họ trở thành chúa tể một phương thì môn hạ càng mạnh mẽ hơn. Vì vậy miễn là năng lực mạnh, không chia nam nữ đều có thể trở thành người thừa kế.
Phong Phi Vân từ miẹng Lưu Tô Tử biết được bốn tài tuất xuất sắc nhất cảnh chủ phủ, toàn là đệ tử trực hệ của Lưu Ly gia tộc và là nữ nhân. Ai nấy tâm trí, thiên phú siêu phàm, thủ đoạn tàn nhẫn.
Phong Phi Vân nghe xong chỉ có thể đồng tình đám thiên chi kiêu tử Lưu Ly gia tộc, đường đường nam nhi bảy thước lại bị mấy nữ nhân đè đầu cưỡi cổ.
Cố Cửu thiếu gia, Ngọc thiếu gia cuối cùng cũng đến, có hơn mười thanh niên tài tuấn đi chung.
Các thanh niên tài tuấn tu vi không tầm thường, tinh khí thần dồi dào, trang sức trên người toàn tế luyện bằng linh khí. Bọn họ là dự bị người thừa kế một số Trung cổ thế gia, đứng trên đỉnh cao nhất thế hệ trẻ.
Các thanh niên tài tuấn hành lễ hướng Lưu Tô Tử:
- Kính chào Lưu Tô Tử!
Một nam nhân mặt bệnh tật trầm giọng nói:
- Ta nghe ngóng được Hoàng Thiên đã bí mật gặp gỡ Cố lão bát và đại quận chúa, xem ra hắn chuẩn bị đầu vào đồng minh đại quận chúa.
Hoàng Thiên là tài tuấn số một Hoàng gia Trung cổ thế gia, vốn quen thân với Lưu Tô Tử.
Lưu Tô Tử không tức giận, nàng cười nói:
- Hoàng Thiên đã không biết thời thế thì người thừa kế Hoàng gia có lẽ sẽ thuộc về Vũ Trường công tử.
Nam nhân bệnh trạng này là tài tuấn tuệt đỉnh của Hoàng gia, tên Hoàng Vũ Trường.
Lưu Tô Tử sớm biết Hoàng Thiên tham gai vào đồng minh của đại quận chúa nên mới phái người đi liên lạc với Hoàng Vũ Trường, lôi kéo nhân vật số hai trong thế hệ trẻ Hoàng gia đến.
Ánh mắt Hoàng Vũ Trường âm trầm, không phải loại người dễ chọc:
- Kết thành đồng minh với Tử công tử có tiền đồ hơn làm đồng minh với đại quận chúa. Chỉ trách Hoàng Thiên không có ánh mắt, nếu tương lai ta trở thành gia chủ của Hoàng gia chắc chắn sẽ dốc sức trợ giúp Tử công tử leo lên ngôi cảnh chủ!
Đám thanh niên tài tuấn cũng tỏ thái độ với Tử công tử, đoàn người đi vào Tiên Hư hoa gian động thiên.
Tên là động phủ đương nhiên có hoàn cảnh khác.
Bước qua cửa cánh cửa cung khuyết, xuyên qua cửa tụ bằng linh khí đến một tiểu thế giới độc lập. Hương hoa thơm nức ập vào mặt, các linh hoa cắm rễ trong không trung, các cánh hao bị gió thổi bay trong không khí.
Trên bầu trời treo một viên minh châu to, to hơn trăng bình thường gấp mấy lần, chiếu ánh sáng xuống dịu dàng như ánh trăng, như một tầng vải bạc nối liền trời và đất.
Một số linh điểu xinh đẹp bay trong linh hao hư không phát ra tiếng hót vui tai, đan xen thành khúc nhạc tuyệt vời.
Ngọc thiếu gia cười giảng dạy về hoàn cảnh lực lượng cho mọi người nghe:
- Chỗ này sửa từ một tòa bí cảnh trung cấp, mỗi chỗ gọt giũa tỉ mỉ cố gắng đến mức tuyệt đẹp, chế tạo ra động thiên giống tiên cung hơn cả tiên cung thật.
Ngọc thiếu gia bình thường hay đi mấy chốn trăng hao này.
Không khí vốn nghiêm túc, căng thẳng bị phong cảnh đẹp giảm bớt, mỗi người trò chuyện vui vẻ.
Trong Tiên Hư hoa gian động thiên linh vụ lượn lờ, sương trắng thấp thoáng bóng các cung khuyết như ẩn như hiện, có một số mỹ nhân quần áo sặc sỡ cưỡi hạc bay qua, để lại hình ảnh dpdẹ xinh.
Ngọc thiếu gia ngựa quen đường cũ rất nhanh giao thiệp với người phụ trách xong xuôi, đám người được sắp xếp trên một linh đảo bay.
Tòa linh đảo này ở vị trí rất tốt, có thể nhìn ra Tiên Hư linh sơn cách mấy trăm thước.
Linh đảo to khoảng trăm thước, trận pháp vô hình bảo vệ xung quanh. Chỉ khi bị công kích thì các trận pháp mới hiện ra.
Lưu Tô Tử ngồi trong một mái đình cổ kính, tay thuôn nâng chung rượu thanh đồng, môi son hé mở nhấp ngụm rượu.
- Giới thiệu bằng hữu mới cho mọi người, đây là một vị chiến vương của Bán Yêu Minh, tên là Phong Phi Vân.
Nghe nói mấy chữ Bán Yêu Minh đám thanh niên tài tuấn sắc mặt mất tự nhiên.
Cố Cửu thiếu gia cười nói:
- Các người tuyệt đối đừng xem thường Phong huynh chỉ vì hắn là bán yêu, Phong huynh không giống bán yêu khác.
Một thanh niên tài tuấn đến từ Thiên Môn thánh phủ cười nói:
- Nhân vật như Tiêu Thiên Duyệt còn chết vào tay Phong huynh, chúng ta nào dám khinh thường? Nịnh bợ Phong huynh còn không kịp nã là, ha ha ha ha ha ha!
Đám thanh niên tài tuấn nói mấy câu đó vì Lưu Tô Tử, sâu trong lòng bọn họ coi rẻ Phong Phi Vân.
Ngoài hư không vang tiếng rít khẽ.
Một linh đảo nổi bay tới gần chỗ bọn họ, đám thanh niên tài tuấn ngồi trên linh đảo.
Một nam nhân lưng cõng ba cổ kiếm đứng bên linh đảo, lạnh lùng nói:
- Phong Phi Vân, không ngờ ngươi giết tam ca của ta xong còn dám vào hoa gian động thiên uống rượu, thật là gan to bằng trời.
Linh đảo bay tới gần, dựa sát linh đảo nhóm Phong Phi Vân. Mấy thanh niên sát khí đằng đằng vượt qua hư không đáp xuống linh đảo.
Phong Phi Vân ngồi trên ghế rồng điêu bằng ngọc thạch, nói:
- Ta không biết tam ca của ngươi, ta uống rượu có gì gan to bằng trời?
Bảng hiệu hoa gian động thiên viết hai chữ Tiên Hư, thần thánh mà uy thế khiếp người.
Hoa gian động thiên không phải thanh lâu kỹ phường bình thường. Có hoa gian động thiên thậm chí địa vị, thế lực hơn hẳn Trung cổ thế gia trong tu tiên giới. Chỉ tu sĩ có thân phận, tu vi đỉnh cao nhất mới có tư cách vào hoa gian động thiên.
Tiên Hư hoa gian động thiên là một trong mấy hoa gian động thiên cao câp nhất.
Đêm nay rất nhiều tu sĩ vào Tiên Hư hoa gian động thiên, đương nhiên chủ yếu là thanh niên tài tuấn. Tài tuấn các đại vực Diệp Hồng cảnh đến đến. Thiên tài tuấn kiệt trung cổ thế gia, tiên thành, thánh phủ tới dông đúc. Thậm chí thiên kiêu nhân kiệt vài cảnh khác cũng nghe tin kéo đến.
Nên biết Diệp Hồng cảnh có hơn tám ngàn vực, một vực chỉ có một tu sĩ đến thì cộng lại cũng cỡ hơn tám ngàn người.
Thanh niên tài tuấn, tu sĩ tiền bối một vực đến không chỉ một người. Vì vậy Tiên Hư hoa gian động thiên náo nhiệt chật ních, đạp sập ngưỡng cửa Tiên Hư hoa gian động thiên.
Giờ phút này, Phong Phi Vân, Lưu Tô Tử chờ ở bên ngoài Tiên Hư hoa gian động thiên, nhìn tu sĩ tới lui không dứt. Trong đó có tài tuấn nhận ra Lưu Tô Tử, tiến đến hành lễ, trò chuyện vài câu rồi vào Tiên Hư hoa gian động thiên.
Phong Phi Vân cười nói:
- Ta rất tò mò một điều, cảnh chủ phủ các người có bao nhiêu nhân tuyển cho vị trí người thừa kế cảnh chủ?
Lưu Tô Tử dựa vào bên một cây cổ thụ đứng thẳng, mắt đẹp thần phong, xinh đẹp àm tuấn tú.
Lưu Tô Tử cười nói:
- Lưu Ly gia tộc chúng ta truyền thừa mấy ngàn vạn năm, tộc nhân trải rộng Diệp Hồng cảnh, thmậ chí là nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu. Mỗi đời sinh ra thanh niên tài tuấn nhiều không đếm xuể, có một số người nổi bật trong một đám tài tuấn đông đúc này. Đời này càng buồn cười, đệ tử mạnh nhất Lưu Ly gia tộc toàn là nữ nhân.
Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì:
- Hay vì người thừa kế thế hệ này sinh ra từ nữ nhân?
- Có gì không được?
Lưu Tô Tử nói:
- Cảnh chủ Thiên Ngân cảnh, động chủ Ngũ Kiếm động phủ, đạo chủ Hằng Hà cổ đạo đều là nữ nhân vẫn uy chấn nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu. Hơn nữa Sau khi bọn họ trở thành chúa tể một phương thì môn hạ càng mạnh mẽ hơn. Vì vậy miễn là năng lực mạnh, không chia nam nữ đều có thể trở thành người thừa kế.
Phong Phi Vân từ miẹng Lưu Tô Tử biết được bốn tài tuất xuất sắc nhất cảnh chủ phủ, toàn là đệ tử trực hệ của Lưu Ly gia tộc và là nữ nhân. Ai nấy tâm trí, thiên phú siêu phàm, thủ đoạn tàn nhẫn.
Phong Phi Vân nghe xong chỉ có thể đồng tình đám thiên chi kiêu tử Lưu Ly gia tộc, đường đường nam nhi bảy thước lại bị mấy nữ nhân đè đầu cưỡi cổ.
Cố Cửu thiếu gia, Ngọc thiếu gia cuối cùng cũng đến, có hơn mười thanh niên tài tuấn đi chung.
Các thanh niên tài tuấn tu vi không tầm thường, tinh khí thần dồi dào, trang sức trên người toàn tế luyện bằng linh khí. Bọn họ là dự bị người thừa kế một số Trung cổ thế gia, đứng trên đỉnh cao nhất thế hệ trẻ.
Các thanh niên tài tuấn hành lễ hướng Lưu Tô Tử:
- Kính chào Lưu Tô Tử!
Một nam nhân mặt bệnh tật trầm giọng nói:
- Ta nghe ngóng được Hoàng Thiên đã bí mật gặp gỡ Cố lão bát và đại quận chúa, xem ra hắn chuẩn bị đầu vào đồng minh đại quận chúa.
Hoàng Thiên là tài tuấn số một Hoàng gia Trung cổ thế gia, vốn quen thân với Lưu Tô Tử.
Lưu Tô Tử không tức giận, nàng cười nói:
- Hoàng Thiên đã không biết thời thế thì người thừa kế Hoàng gia có lẽ sẽ thuộc về Vũ Trường công tử.
Nam nhân bệnh trạng này là tài tuấn tuệt đỉnh của Hoàng gia, tên Hoàng Vũ Trường.
Lưu Tô Tử sớm biết Hoàng Thiên tham gai vào đồng minh của đại quận chúa nên mới phái người đi liên lạc với Hoàng Vũ Trường, lôi kéo nhân vật số hai trong thế hệ trẻ Hoàng gia đến.
Ánh mắt Hoàng Vũ Trường âm trầm, không phải loại người dễ chọc:
- Kết thành đồng minh với Tử công tử có tiền đồ hơn làm đồng minh với đại quận chúa. Chỉ trách Hoàng Thiên không có ánh mắt, nếu tương lai ta trở thành gia chủ của Hoàng gia chắc chắn sẽ dốc sức trợ giúp Tử công tử leo lên ngôi cảnh chủ!
Đám thanh niên tài tuấn cũng tỏ thái độ với Tử công tử, đoàn người đi vào Tiên Hư hoa gian động thiên.
Tên là động phủ đương nhiên có hoàn cảnh khác.
Bước qua cửa cánh cửa cung khuyết, xuyên qua cửa tụ bằng linh khí đến một tiểu thế giới độc lập. Hương hoa thơm nức ập vào mặt, các linh hoa cắm rễ trong không trung, các cánh hao bị gió thổi bay trong không khí.
Trên bầu trời treo một viên minh châu to, to hơn trăng bình thường gấp mấy lần, chiếu ánh sáng xuống dịu dàng như ánh trăng, như một tầng vải bạc nối liền trời và đất.
Một số linh điểu xinh đẹp bay trong linh hao hư không phát ra tiếng hót vui tai, đan xen thành khúc nhạc tuyệt vời.
Ngọc thiếu gia cười giảng dạy về hoàn cảnh lực lượng cho mọi người nghe:
- Chỗ này sửa từ một tòa bí cảnh trung cấp, mỗi chỗ gọt giũa tỉ mỉ cố gắng đến mức tuyệt đẹp, chế tạo ra động thiên giống tiên cung hơn cả tiên cung thật.
Ngọc thiếu gia bình thường hay đi mấy chốn trăng hao này.
Không khí vốn nghiêm túc, căng thẳng bị phong cảnh đẹp giảm bớt, mỗi người trò chuyện vui vẻ.
Trong Tiên Hư hoa gian động thiên linh vụ lượn lờ, sương trắng thấp thoáng bóng các cung khuyết như ẩn như hiện, có một số mỹ nhân quần áo sặc sỡ cưỡi hạc bay qua, để lại hình ảnh dpdẹ xinh.
Ngọc thiếu gia ngựa quen đường cũ rất nhanh giao thiệp với người phụ trách xong xuôi, đám người được sắp xếp trên một linh đảo bay.
Tòa linh đảo này ở vị trí rất tốt, có thể nhìn ra Tiên Hư linh sơn cách mấy trăm thước.
Linh đảo to khoảng trăm thước, trận pháp vô hình bảo vệ xung quanh. Chỉ khi bị công kích thì các trận pháp mới hiện ra.
Lưu Tô Tử ngồi trong một mái đình cổ kính, tay thuôn nâng chung rượu thanh đồng, môi son hé mở nhấp ngụm rượu.
- Giới thiệu bằng hữu mới cho mọi người, đây là một vị chiến vương của Bán Yêu Minh, tên là Phong Phi Vân.
Nghe nói mấy chữ Bán Yêu Minh đám thanh niên tài tuấn sắc mặt mất tự nhiên.
Cố Cửu thiếu gia cười nói:
- Các người tuyệt đối đừng xem thường Phong huynh chỉ vì hắn là bán yêu, Phong huynh không giống bán yêu khác.
Một thanh niên tài tuấn đến từ Thiên Môn thánh phủ cười nói:
- Nhân vật như Tiêu Thiên Duyệt còn chết vào tay Phong huynh, chúng ta nào dám khinh thường? Nịnh bợ Phong huynh còn không kịp nã là, ha ha ha ha ha ha!
Đám thanh niên tài tuấn nói mấy câu đó vì Lưu Tô Tử, sâu trong lòng bọn họ coi rẻ Phong Phi Vân.
Ngoài hư không vang tiếng rít khẽ.
Một linh đảo nổi bay tới gần chỗ bọn họ, đám thanh niên tài tuấn ngồi trên linh đảo.
Một nam nhân lưng cõng ba cổ kiếm đứng bên linh đảo, lạnh lùng nói:
- Phong Phi Vân, không ngờ ngươi giết tam ca của ta xong còn dám vào hoa gian động thiên uống rượu, thật là gan to bằng trời.
Linh đảo bay tới gần, dựa sát linh đảo nhóm Phong Phi Vân. Mấy thanh niên sát khí đằng đằng vượt qua hư không đáp xuống linh đảo.
Phong Phi Vân ngồi trên ghế rồng điêu bằng ngọc thạch, nói:
- Ta không biết tam ca của ngươi, ta uống rượu có gì gan to bằng trời?