Nhiều tu sĩ thế hệ trước hết hồn vì phật quang, cho rằng truyền nhân của Thái Cổ Thánh Phật Miếu đến, lúc biết là bán yêu thì rất ngạc nhiên.
- Đồ yêu diệt thần thức!
Mạc Thái Khuất cưỡi chiến thú lao nhanh xông lên, chiến mâu đêm tới, nhuệ khí hóa thành thực chất, mắt thường có thể nhìn thấy.
Trường mâu đâm vào kim tàm phật vực như đâm vào vũng lầy, nhuệ khí bị lực lượng phật vực không ngừng mài mòn.
Phong Phi Vân niệm kinh phật, chậm rãi đánh ra một phật ấn vào. Bàn tay Phong Phi Vân như đúc bằng kim đồng, vô số kim tàm bay quanh cánh tay hắn đánh vào mũi trường mâu phát ra tiếng leng keng.
Bùm!
Bảy mươi hai phẩm phật liên dưới chân Phong Phi Vân bay lên như bị gió thổi, bay ra sau ba trượng.
- Grao!
Vì tốc độ lao nhanh bị ngăn cản, con chiến thú dưới chân Mạc Thái Khuất suýt bị chấn gãy đôi chân, trong giáp ứa máu đỏ. Chiến thú gào rú chói tai, thân thú đứng thẳng.
Chươg 746: Lực lượng
Cố Thập Tam thiếu gia kích động nói:
- Chặn lại! Phong huynh tay không chặn lại yêu khí thập phẩm của Mạc Thái Khuất, chẳng lẽ Phong huynh tu luyện công pháp của thái cổ thánh phật môn nào đó?
Cố Thập Tam thiếu gia suýt nhảy cẫng lên.
Đám thiên tài tuấn kiệt Cố Cửu thiếu gia, Hoàng Vũ Trường cũng hết hồn, nhìn chằm chằm Phong Phi Vân trên linh đảo, vẻ mặt tràn đầy khó tin. Tay không chặn lại linh khí thập phẩm?
Lưu Tô Tử chớp mắt, môi hồng răng trắng, cười tủm tỉm, hàng mi cong, phẩy quạt.
Lưu Tô Tử cười nói:
- Thứ Phong Phi Vân sở trường nhất không phải lực lượng àm là tốc độ, nếu hắn thật sự không đánh lại thì sớm thi triển tật tốc rút lui. Phong Phi Vân sẽ không liều mạng đấu cứng với Mạc Thái Khuất.
Hoàng Vũ Trường nói:
- Nói vậy là hắn nắm chắc có thể đánh bại Mạc Thái Khuất?
Hoàng Vũ Trường càng nói giọng càng thấp, vì gã không tin chuyện đó sẽ xảy ra.
Một bán yêu vượt qua cảnh giới đánh bại thiên kiêu tay cầm linh khí thập phẩm, có thể không? Hoàn toàn là hai đẳng cấp lực lượng đụng độ.
Lưu Tô Tử trầm ngâm, cây quạt nhẹ gõ đài ngọc thạch. Lưu Tô Tử không đoán bừa.
- Mễ sao mu hống!
Phong Phi Vân liên tục niệm kinh văn cổ xưa, kim tàm phật khí đậm đặc hơn ban đầu. Các kim tàm lơ lửng trong không khí như sống lịa, phát ra tiếng phật ầm ầm.
Mạc Thái Khuất cầm chiến mâu, mắt âm trầm nhìn Phong Phi Vân.
Mạc Thái Khuất nói:
- Hãy giao vô thượng phật pháp mà ngươi tu luyện ra đây, cho ngươi chết toàn thây.
Mạc Thái Khuất nhìn ra được kim tàm phật vực lợi hại, biết Phong Phi Vân là tu luyện một loại vô thượng phật pháp. Nếu Mạc Thái Khuất có loại vô thượng phật pháp này ích lợi lớn hơn giết Phong Phi Vân nhiều.
Một tòa linh đảo bay tới gần, lão tăng đứng trên linh đảo, mặc cà sa màu vàng, mỗi tấc da lóe bảo quang, con ngươi trong hốc mắt rực rỡ như phật châu.
Lão tăng nói:
- Nếu tiểu thí chủ đưa phật môn cổ kinh tiểu thí chủ tu luyện cho bổn tọa lật xem ba ngày, bổn tọa nguyện ý bảo vệ ngươi. Bổn tọa bảo đảm Cửu Tiêu tiên thành, vực chủ mười hai vực không đụng vào tiểu thí chủ được.
Khí thế trên người lão tăng khổng lồ, như một gốc thần thụ đứng trên linh đảo. Đám thanh niên tài tuấn không dám nhúc nhích.
- Là một trong ba thần tăng Tu Di cổ miếu, Bất Lậu thiền sư. Đồn rằng từ năm ngàn năm trước Bất Lậu thiền sư đã đến Vũ Hóa cảnh, nhân vật như thế cũng muốn phật môn cổ kinh Phong Phi Vân tu luyện? Hay Phong Phi Vân thật sự tu luyện cổ kinh truyền ra từ Thái Cổ Thánh Phật Miếu?
- Thái Cổ Thánh Phật Miếu truyền ra bất cứ báu vật nào đều là báu vật vô thượng, Trung cổ thế gia cũng sẽ liều mạng cướp giật.
Phong Phi Vân biết Sau khi thi triển kim tàm phật vực sẽ gây sóng gió, nhưng hắn không sợ đám lão nhân ra tay cướp giật.
Thứ nhất, đám lão nhân có điều kiêng dè Bán Yêu Minh.
Thứ hai, bây giờ Phong Phi Vân là chiến vương, không phải ai muốn cướp là cướp.
Thứ ba cũng là điều quan trọng nhất, không tìm hiểu rõ lai lịch kinh phật Phong Phi Vân tu luyện, không ai tùy tiện tấn công. Ai dám bảo đảm không truê vào đại nhân vật trong Thái Cổ Thánh Phật Miếu?
Phong Phi Vân bình tĩnh nói:
- Xin lỗi, bảo kính này là gia sư thân truyền, không thể giao cho bất cứ người nào nhìn lén.
Phong Phi Vân nói vậy khiến đám tu sĩ càng khẳng định Sau lưng hắn có ân sư đến từ Thái Cổ Thánh Phật Miếu. Cái này ghê gớm, Trung cổ thế gia không trêu vào nổi bất cứ tòa Thái Cổ Thánh Phật Miếu nào, vực chủ đại vực bình thường càng e ngại hơn.
Sau khi biết ti này vui nhất là bán yêu thất giai Khổng Hầu đại nhân, Bức Ứng đại nhân. Thứ hai là đám thanh niên tài tuấn phe Lưu Tô Tử.
Phong Phi Vân không nói hắn có ân sư từ Thái Cổ Thánh Phật Miếu thật không, nhưng câu kia dẫn suy nghĩ của mọi người về hướng đó. Nhiều lão nhân rục rịch yên phận lại, không dám tùy tiện ra tay.
Bất Lậu thiền sư không rút đi, vẫn đứng trên linh đảo nhìn ra xa. Bất Lậu thiền sư chưa bỏ cuộc muốn thấy phật môn cổ kinh Phong Phi Vân tu luyện.
Mạc Thái Khuất hừ lạnh một tiếng:
- Dù sư tôn của ngươi thật sự là tiên hièn thánh tăng của Thái Cổ Thánh Phật Miếu cũng nên hiểu đạo lý giết người đền mạng. Ngươi giết đại ca của ta, hôm nay ta nhất định sẽ chặt cổ ngươi để bái tế ca ca!
Trường mâu kêu đì đùng phát ra yêu quang chói mắt, lực lượng khổng lồ truyền ra, là lực lượng của linh khí thập phẩm.
- Tru vương thức!
Lực lượng trên chiến mấu liên tục tăng lên, khí thế càng lúc càng mạnh mẽ. Một kích đâm tới, linh đảo chìm xuống hơn mười trượng.
- Phật bình ấn!
Hai tay Phong Phi Vân ngưng tụ phật quang vô tận, biến thành hai bảo bình đánh nát uy lực từ linh khí thập phẩm. Hai bảo bình đánh chết chiến thú dưới thất Mạc Thái Khuất thành bãi thịt, máu chảy ra từ áo giáp vỡ.
Mạc Thái Khuất nhảy lên biến thành cái bóng đỏ, khí lạnh khiếp người lại đâm một mâu xẹt qua cổ Phong Phi Vân.
Cánh tay Phong Phi Vân như bằng đồng thau va chạm với yêu mâu đẳng cấp linh khí thập phẩm, đánh bật mũi mâu.
Không uổng là yêu khí thập phẩm, dù bị tàn khuyết nhưng vẫn hết sức cường đại, chấn cánh tay Phong Phi Vân đau nhức.
Mạc Thái Khuất giật mình nhiều hơn, yêu khí thập phẩm một khi bị kích hoạt thì một luồng yêu quang có thể chấn vỡ đất đai vạn dặm, mâu đâm lên trời xuyên thủng thiên thạch vực ngoại. Mạc Thái Khuất không dám tin có người dùng cánh tay đỡ yêu khí thập phẩm và thành công.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Phong Phi Vân tay không đấu với yêu khí thập phẩm đánh ra tiếng vang đinh tai, không khí kêu ầm ầm.
Mọi người ngây ngốc. Bán yêu này quá oách, độ mạnh cơ thể đến trình độ nào rồi?
Lưu Tô Hồng luôn khinh thường Phong Phi Vân cũng lộ vẻ mặt giật mình, mắt chớp chớp khó tin.
- Liệt diễm chiến vực!
Mạc Thái Khuất đánh mãi không thắng, gã thi triển vực của mình. Chiến vực vận chuyển, lửa vô tận lao ra từ cơ thể Mạc Thái Khuất, lửa biến thành chiến trường địa ngục. Xương đỏ thẫm, qua gãy, tường sụp, tinh hồn, máu chảy hiện ra trong chiến vực.
Mạc Thái Khuất càng mạnh mẽ hơn nữa, trường mâu như hỏa long xuyên qua ngọn lửa rực rỡ va chạm vào phật bàn màu vàng Phong Phi Vân ngưng tụ ra, chấn phật bàn nứt rạn.
Nhiều tu sĩ thế hệ trước hết hồn vì phật quang, cho rằng truyền nhân của Thái Cổ Thánh Phật Miếu đến, lúc biết là bán yêu thì rất ngạc nhiên.
- Đồ yêu diệt thần thức!
Mạc Thái Khuất cưỡi chiến thú lao nhanh xông lên, chiến mâu đêm tới, nhuệ khí hóa thành thực chất, mắt thường có thể nhìn thấy.
Trường mâu đâm vào kim tàm phật vực như đâm vào vũng lầy, nhuệ khí bị lực lượng phật vực không ngừng mài mòn.
Phong Phi Vân niệm kinh phật, chậm rãi đánh ra một phật ấn vào. Bàn tay Phong Phi Vân như đúc bằng kim đồng, vô số kim tàm bay quanh cánh tay hắn đánh vào mũi trường mâu phát ra tiếng leng keng.
Bùm!
Bảy mươi hai phẩm phật liên dưới chân Phong Phi Vân bay lên như bị gió thổi, bay ra sau ba trượng.
- Grao!
Vì tốc độ lao nhanh bị ngăn cản, con chiến thú dưới chân Mạc Thái Khuất suýt bị chấn gãy đôi chân, trong giáp ứa máu đỏ. Chiến thú gào rú chói tai, thân thú đứng thẳng.
Chươg : Lực lượng
Cố Thập Tam thiếu gia kích động nói:
- Chặn lại! Phong huynh tay không chặn lại yêu khí thập phẩm của Mạc Thái Khuất, chẳng lẽ Phong huynh tu luyện công pháp của thái cổ thánh phật môn nào đó?
Cố Thập Tam thiếu gia suýt nhảy cẫng lên.
Đám thiên tài tuấn kiệt Cố Cửu thiếu gia, Hoàng Vũ Trường cũng hết hồn, nhìn chằm chằm Phong Phi Vân trên linh đảo, vẻ mặt tràn đầy khó tin. Tay không chặn lại linh khí thập phẩm?
Lưu Tô Tử chớp mắt, môi hồng răng trắng, cười tủm tỉm, hàng mi cong, phẩy quạt.
Lưu Tô Tử cười nói:
- Thứ Phong Phi Vân sở trường nhất không phải lực lượng àm là tốc độ, nếu hắn thật sự không đánh lại thì sớm thi triển tật tốc rút lui. Phong Phi Vân sẽ không liều mạng đấu cứng với Mạc Thái Khuất.
Hoàng Vũ Trường nói:
- Nói vậy là hắn nắm chắc có thể đánh bại Mạc Thái Khuất?
Hoàng Vũ Trường càng nói giọng càng thấp, vì gã không tin chuyện đó sẽ xảy ra.
Một bán yêu vượt qua cảnh giới đánh bại thiên kiêu tay cầm linh khí thập phẩm, có thể không? Hoàn toàn là hai đẳng cấp lực lượng đụng độ.
Lưu Tô Tử trầm ngâm, cây quạt nhẹ gõ đài ngọc thạch. Lưu Tô Tử không đoán bừa.
- Mễ sao mu hống!
Phong Phi Vân liên tục niệm kinh văn cổ xưa, kim tàm phật khí đậm đặc hơn ban đầu. Các kim tàm lơ lửng trong không khí như sống lịa, phát ra tiếng phật ầm ầm.
Mạc Thái Khuất cầm chiến mâu, mắt âm trầm nhìn Phong Phi Vân.
Mạc Thái Khuất nói:
- Hãy giao vô thượng phật pháp mà ngươi tu luyện ra đây, cho ngươi chết toàn thây.
Mạc Thái Khuất nhìn ra được kim tàm phật vực lợi hại, biết Phong Phi Vân là tu luyện một loại vô thượng phật pháp. Nếu Mạc Thái Khuất có loại vô thượng phật pháp này ích lợi lớn hơn giết Phong Phi Vân nhiều.
Một tòa linh đảo bay tới gần, lão tăng đứng trên linh đảo, mặc cà sa màu vàng, mỗi tấc da lóe bảo quang, con ngươi trong hốc mắt rực rỡ như phật châu.
Lão tăng nói:
- Nếu tiểu thí chủ đưa phật môn cổ kinh tiểu thí chủ tu luyện cho bổn tọa lật xem ba ngày, bổn tọa nguyện ý bảo vệ ngươi. Bổn tọa bảo đảm Cửu Tiêu tiên thành, vực chủ mười hai vực không đụng vào tiểu thí chủ được.
Khí thế trên người lão tăng khổng lồ, như một gốc thần thụ đứng trên linh đảo. Đám thanh niên tài tuấn không dám nhúc nhích.
- Là một trong ba thần tăng Tu Di cổ miếu, Bất Lậu thiền sư. Đồn rằng từ năm ngàn năm trước Bất Lậu thiền sư đã đến Vũ Hóa cảnh, nhân vật như thế cũng muốn phật môn cổ kinh Phong Phi Vân tu luyện? Hay Phong Phi Vân thật sự tu luyện cổ kinh truyền ra từ Thái Cổ Thánh Phật Miếu?
- Thái Cổ Thánh Phật Miếu truyền ra bất cứ báu vật nào đều là báu vật vô thượng, Trung cổ thế gia cũng sẽ liều mạng cướp giật.
Phong Phi Vân biết Sau khi thi triển kim tàm phật vực sẽ gây sóng gió, nhưng hắn không sợ đám lão nhân ra tay cướp giật.
Thứ nhất, đám lão nhân có điều kiêng dè Bán Yêu Minh.
Thứ hai, bây giờ Phong Phi Vân là chiến vương, không phải ai muốn cướp là cướp.
Thứ ba cũng là điều quan trọng nhất, không tìm hiểu rõ lai lịch kinh phật Phong Phi Vân tu luyện, không ai tùy tiện tấn công. Ai dám bảo đảm không truê vào đại nhân vật trong Thái Cổ Thánh Phật Miếu?
Phong Phi Vân bình tĩnh nói:
- Xin lỗi, bảo kính này là gia sư thân truyền, không thể giao cho bất cứ người nào nhìn lén.
Phong Phi Vân nói vậy khiến đám tu sĩ càng khẳng định Sau lưng hắn có ân sư đến từ Thái Cổ Thánh Phật Miếu. Cái này ghê gớm, Trung cổ thế gia không trêu vào nổi bất cứ tòa Thái Cổ Thánh Phật Miếu nào, vực chủ đại vực bình thường càng e ngại hơn.
Sau khi biết ti này vui nhất là bán yêu thất giai Khổng Hầu đại nhân, Bức Ứng đại nhân. Thứ hai là đám thanh niên tài tuấn phe Lưu Tô Tử.
Phong Phi Vân không nói hắn có ân sư từ Thái Cổ Thánh Phật Miếu thật không, nhưng câu kia dẫn suy nghĩ của mọi người về hướng đó. Nhiều lão nhân rục rịch yên phận lại, không dám tùy tiện ra tay.
Bất Lậu thiền sư không rút đi, vẫn đứng trên linh đảo nhìn ra xa. Bất Lậu thiền sư chưa bỏ cuộc muốn thấy phật môn cổ kinh Phong Phi Vân tu luyện.
Mạc Thái Khuất hừ lạnh một tiếng:
- Dù sư tôn của ngươi thật sự là tiên hièn thánh tăng của Thái Cổ Thánh Phật Miếu cũng nên hiểu đạo lý giết người đền mạng. Ngươi giết đại ca của ta, hôm nay ta nhất định sẽ chặt cổ ngươi để bái tế ca ca!
Trường mâu kêu đì đùng phát ra yêu quang chói mắt, lực lượng khổng lồ truyền ra, là lực lượng của linh khí thập phẩm.
- Tru vương thức!
Lực lượng trên chiến mấu liên tục tăng lên, khí thế càng lúc càng mạnh mẽ. Một kích đâm tới, linh đảo chìm xuống hơn mười trượng.
- Phật bình ấn!
Hai tay Phong Phi Vân ngưng tụ phật quang vô tận, biến thành hai bảo bình đánh nát uy lực từ linh khí thập phẩm. Hai bảo bình đánh chết chiến thú dưới thất Mạc Thái Khuất thành bãi thịt, máu chảy ra từ áo giáp vỡ.
Mạc Thái Khuất nhảy lên biến thành cái bóng đỏ, khí lạnh khiếp người lại đâm một mâu xẹt qua cổ Phong Phi Vân.
Cánh tay Phong Phi Vân như bằng đồng thau va chạm với yêu mâu đẳng cấp linh khí thập phẩm, đánh bật mũi mâu.
Không uổng là yêu khí thập phẩm, dù bị tàn khuyết nhưng vẫn hết sức cường đại, chấn cánh tay Phong Phi Vân đau nhức.
Mạc Thái Khuất giật mình nhiều hơn, yêu khí thập phẩm một khi bị kích hoạt thì một luồng yêu quang có thể chấn vỡ đất đai vạn dặm, mâu đâm lên trời xuyên thủng thiên thạch vực ngoại. Mạc Thái Khuất không dám tin có người dùng cánh tay đỡ yêu khí thập phẩm và thành công.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Phong Phi Vân tay không đấu với yêu khí thập phẩm đánh ra tiếng vang đinh tai, không khí kêu ầm ầm.
Mọi người ngây ngốc. Bán yêu này quá oách, độ mạnh cơ thể đến trình độ nào rồi?
Lưu Tô Hồng luôn khinh thường Phong Phi Vân cũng lộ vẻ mặt giật mình, mắt chớp chớp khó tin.
- Liệt diễm chiến vực!
Mạc Thái Khuất đánh mãi không thắng, gã thi triển vực của mình. Chiến vực vận chuyển, lửa vô tận lao ra từ cơ thể Mạc Thái Khuất, lửa biến thành chiến trường địa ngục. Xương đỏ thẫm, qua gãy, tường sụp, tinh hồn, máu chảy hiện ra trong chiến vực.
Mạc Thái Khuất càng mạnh mẽ hơn nữa, trường mâu như hỏa long xuyên qua ngọn lửa rực rỡ va chạm vào phật bàn màu vàng Phong Phi Vân ngưng tụ ra, chấn phật bàn nứt rạn.