Không lẽ tu vi của Thủy Nguyệt Đình mạnh đến nỗi không gì không biết, đã tính ra Phong Phi Vân chuyển thế trọng sinh nên tính nhổ cỏ tận gốc?
Dù thế nào Phong Phi Vân tuyệt đối không đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, đi rồi sẽ không về được.
Hiên Viên Nhất Nhất nhíu mày nói:
- Ngươi đừng lo, thánh thần đại nhân không có ác ý.
Không có ác ý mới lạ!
Hiên Viên Nhất Nhất truyền tin Phong Phi Vân giết đám người Tiêu Thiên Duyệt trong mộ táng Bạch Chu thánh tổ ra ngoài, khiến Cửu Tiêu tiên thành, ưmời hai đại vực tủy giết hắn, cái này mà không có ác ý?
Hiện giờ Phong Phi Vân không chút hảo cảm với Hiên Viên Nhất Nhất, hắn không tin lời nàng nói.
Bức Ứng đại nhân giục:
- Phong Phi Vân, mau đồng ý với thánh nữ đại nhân, có thể gặp thánh thần là ivnh hạnh lớn lao, là phúc phận ngươi tu ba đời mới có! Người khác mong ngóng cả đời cũng không có cơ hội thế này!
Phong Phi Vân suy tư thật lâu, nói:
- Tại hạ chỉ là một bán yêu nho nhỏ, thân phận ti tiện. Thánh thần là vô thượng chân thần, tiểu nhân khủng hoảng, không dám thấy tôn nhan của thánh thần. Xin thánh nữ đại nhân trở lại nói cho thánh thần ngày tu vi của ta đến địa thừa chắc chắn sẽ đến bái phỏng.
Phong Phi Vân đứng dậy, thi triển vô thượng thân pháp biến thành luồng sáng vọt thẳng lên tầng mây.
Cứ thế ra đi?
Hiên Viên Nhất Nhất sững sờ, nàng chưa từng thấy ai không tôn trọng thánh thần như thế.
- Phong Phi Vân, đây là khẩu dụ của thánh thần thì ngươi không đi không được!
Hiên Viên Nhất Nhất đứng trên linh đảo, vươn một ngón tay ngọc chỉ hư không, một màn trời như bức tường thần trong suốt chặn đường Phong Phi Vân đi.
Phong Phi Vân cầm chiến mâu, vận chuyển phật lực toàn thân. Lực lượng chiến mâu tăng vọt đến cực độ. Lực lượng tựa dòng lũ bắn ra từ người Phong Phi Vân, thổi đám tu sĩ trong Tiên Hư hoa gian động thiên ngã trái ngã phải.
Nhiều tu sĩ thầm giật mình, bán yêu này biểu hiện ra lực lượng khiến người giật mình.
Một lão nhân nhỏ giọng nói:
- Đây là mới là thực lực thật sự của bán yêu này, ta nghi ngờ Mạc Thái Khuất có thật tự đốt chết mình không?
- Bán yêu giấu thực lực, khó đoán sức chiến đấu của hắn.
Lưu Tô Tử rất ngạc nhiên, nàng thấy thật khó tin. Lưu Tô Tử vốn đã đánh giá Phong Phi Vân rất cao, nhưng bây giờ nàng phát hiện vẫn còn đánh giá thấp hắn.
Cửu Thiên tiên nữ chớp mắt tiên, nhẹ giọng nói:
- Hèn gì thánh thần cũng muốn triệu kiến hắn, quả nhiên không phải bán yêu bình thường. Hay Bán Yêu Minh sắp sinh ra một vị vô thượng thiên kiêu?
Ầm!
Lực lượng chiến mâu cực kỳ kinh người, xé màn trời một cái khe. Phong Phi Vân bay ra ngoài, một bước ra khỏi Tiên Hư hoa gian động thiên, bay vào Thiên Thu thần thành.
Hiên Viên Nhất Nhất rút tay về, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi đừng đi, thánh thần thật sự không có ác ý.
Hiên Viên Nhất Nhất biến thành sao băng lao đuổi theo Phong Phi Vân.
Có vô số Phong Phi Vân cũng bay ra Tiên Hư hoa gian động thiên theo, bọn họ muốn xem tiến triển như thế nào.
Bức Ứng đại nhân, Khổng Hầu đại nhân đứng lên, liếc nhau, thấy giật mình trong mắt đối phương. Hai người nhanh chóng rời khỏi Tiên Hư hoa gian động thiên, báo cáo chuyện này cho đại doanh Bán Yêu Minh.
- Ra thành vào lúc này là ngu nhất.
Phong Phi Vân liên tục thay đổi thân hình, khuôn mặt, lẫn vào các đường cổ, linh lộ. Chỉ đi ba linh lộ Phong Phi Vân đã đổi mặt tám lần, có như thế mới thoát khỏi cường giả như Hiên Viên Nhất Nhất truy tung.
Trong một tòa nhà hoang, Hiên Viên Nhất Nhất tìm được Phong Phi Vân.
- Phong Phi Vân, ta biết ngươi tu luyện Kim Tàm Kinh có thể đổi khuôn mặt.
Phong Phi Vân tốc độ lão ăn mày quần áo rách rưới, tóc rối xù, mặt đầy nếp nhăn. Phong Phi Vân ngồi trong đống lá cây mục nát, nhưng hắn không đánh lừa được kiếm tâm tuệ nhãn của Hiên Viên Nhất Nhất, bị nàng nhìn thấu.
Hiên Viên Nhất Nhất đứng trên núi giả trong nhà hoang, áo trắng như tuyết, thân như làn gió. Trong nước phản chiếu thân hình mảnh khảnh như ra từ trong tranh.
Đôi mắt Hiên Viên Nhất Nhất trong suốt nhìn Phong Phi Vân chăm chú, không chút tạp chất.
Phong Phi Vân lười biếng đứng dậy, người dính đầy lá cây và bùn đất, đôi mắt dần sắc bén hơn.
Phong Phi Vân cáu kỉnh nói:
- Lão tử đã đổi hai mươi chín thân phận, biến thành bộ dạng như bây giờ mà vẫn bị thánh nữ tìm được. Thánh nữ cầm tinh con chó sao?
Hiên Viên Nhất Nhất nghiêm nghị, mặt mày thanh tú như đóa u lan.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh với ta không có hại gì cho ngươi, có lẽ còn được cơ duyên lớn, tại sao ngươi cứ cố chấp như vậy?
Phong Phi Vân biến về khuôn mặt cũ:
- Xin lỗi, tại hạ không hứng thú với cơ duyên lớn.
Phong Phi Vân mặc trang phục ăn mày xoay người bỏ đi.
- Mệnh lệnh của thánh thần khó cãi, đành đắc tội.
Ngón tay Hiên Viên Nhất Nhất biến thành kiếm khí cỉ một cái. Kiếm khí vô tận bay ra bao phủ nhà hoang.
Phong Phi Vân tỉuệ hoán chiến mâu xoay người đâm một cái, đánh nát mấy chục kiếm khí. Phong Phi Vân thi triển kim tàm phật vực, phật quang vô tận bắn ra từ người Phong Phi Vân, bộc phát ánh sáng vàng chói lòa. Mười vạn tám ngàn con kim tàm hiện ra đủ loại pháp tướng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tay Phong Phi Vân như bánh xe huơ chiến mâu đẳng cấp yêu khí thập phẩm vù vù như màn mưa. Kiếm khí nào bay qua đều bị đánh nát, bảo vệ chặt chẽ đất đai xung quanh.
Ngoài nhà hoang tụ tập nhiều tu sĩ, khá đông lão nhân Trung cổ thế gia nhìn chằm chằm cuộc chiến trong nhà hoang.
- Bán yêu này thật lợi hại, trong thế hệ trẻ không bao nhiêu người dám đâu với Thủy Nguyệt Thánh Nữ.
Cửu Thiên tiên nữ của Tiên Hư hoa gian động thiên bước ra từ hư không, yểu điuệ động lòng người, tóc tơ như tranh, mắt nhìn chăm chú nhà hoang cổ xưa.
Cửu Thiên tiên nữ thầm nghĩ:
- Không uổng là thánh nữ của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, đã đến cảnh giới thế giới kiếm tâm.
Ngày càng nhiều người bị kinh động, cảm thấy rất khó tin. Chưa từng thấy một bán yêu ti tiện sẽ đánh nhau với Thủy Nguyệt Thánh Nữ thân phận cao quý. Thân phận của hai người cách biệt quá lớn, một dưới đất, một trên trời.
Mắt Phong Phi Vân lạnh lẽo, vốn định thi triển lực lượng thánh vực nhưng nghĩ lại từ bỏ ý định cá chết lưới rách.
- Hôm nay mệt quá, không chiến nữa, nghỉ.
Phong Phi Vân thu chiến mâu về, cácông pháp hật quang rút vào cơ thể.
Phong Phi Vân nói:
- Hôm nay ta không thể đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh với thánh nữ, cần chờ ba ngày nữa.
Hiên Viên Nhất Nhất thu tay về, thanh âm êm tai như dạ oanh hót:
- Tại sao?
Phong Phi Vân nói:
- Ta có báu vật đấu giá trong phòng đấu giá Mộng Thiên Cư, thời gian đấu giá là ba ngày sau. Nên bây giờ thánh nữ chỉ có hai lựa chọn, một là giết ta ngay, hai là đợi ba ngày sau chắc chắn ta sẽ đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh với thánh nữ.
- Được, ta chờ ngươi ba ngày.
Hiên Viên Nhất Nhất đến đi như làn gió, rất nhanh biến mất trong màn đêm, thanh âm mờ ảo tựa cơn gió.
- Đừng hòng chạy trốn, dù ngươi có trốn tới chân trời góc biển thì ta vẫn sẽ tìm ra ngươi!
Phong Phi Vân thở phào nhẹ nhõm, nhìn đôi tay mình. Lòng bàn tay rách đầy vết máu, giọt máu nhỏ xuống nền đất, là lực lượng kiếm khí cắt vỡ da tay hắn.
Không lẽ tu vi của Thủy Nguyệt Đình mạnh đến nỗi không gì không biết, đã tính ra Phong Phi Vân chuyển thế trọng sinh nên tính nhổ cỏ tận gốc?
Dù thế nào Phong Phi Vân tuyệt đối không đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, đi rồi sẽ không về được.
Hiên Viên Nhất Nhất nhíu mày nói:
- Ngươi đừng lo, thánh thần đại nhân không có ác ý.
Không có ác ý mới lạ!
Hiên Viên Nhất Nhất truyền tin Phong Phi Vân giết đám người Tiêu Thiên Duyệt trong mộ táng Bạch Chu thánh tổ ra ngoài, khiến Cửu Tiêu tiên thành, ưmời hai đại vực tủy giết hắn, cái này mà không có ác ý?
Hiện giờ Phong Phi Vân không chút hảo cảm với Hiên Viên Nhất Nhất, hắn không tin lời nàng nói.
Bức Ứng đại nhân giục:
- Phong Phi Vân, mau đồng ý với thánh nữ đại nhân, có thể gặp thánh thần là ivnh hạnh lớn lao, là phúc phận ngươi tu ba đời mới có! Người khác mong ngóng cả đời cũng không có cơ hội thế này!
Phong Phi Vân suy tư thật lâu, nói:
- Tại hạ chỉ là một bán yêu nho nhỏ, thân phận ti tiện. Thánh thần là vô thượng chân thần, tiểu nhân khủng hoảng, không dám thấy tôn nhan của thánh thần. Xin thánh nữ đại nhân trở lại nói cho thánh thần ngày tu vi của ta đến địa thừa chắc chắn sẽ đến bái phỏng.
Phong Phi Vân đứng dậy, thi triển vô thượng thân pháp biến thành luồng sáng vọt thẳng lên tầng mây.
Cứ thế ra đi?
Hiên Viên Nhất Nhất sững sờ, nàng chưa từng thấy ai không tôn trọng thánh thần như thế.
- Phong Phi Vân, đây là khẩu dụ của thánh thần thì ngươi không đi không được!
Hiên Viên Nhất Nhất đứng trên linh đảo, vươn một ngón tay ngọc chỉ hư không, một màn trời như bức tường thần trong suốt chặn đường Phong Phi Vân đi.
Phong Phi Vân cầm chiến mâu, vận chuyển phật lực toàn thân. Lực lượng chiến mâu tăng vọt đến cực độ. Lực lượng tựa dòng lũ bắn ra từ người Phong Phi Vân, thổi đám tu sĩ trong Tiên Hư hoa gian động thiên ngã trái ngã phải.
Nhiều tu sĩ thầm giật mình, bán yêu này biểu hiện ra lực lượng khiến người giật mình.
Một lão nhân nhỏ giọng nói:
- Đây là mới là thực lực thật sự của bán yêu này, ta nghi ngờ Mạc Thái Khuất có thật tự đốt chết mình không?
- Bán yêu giấu thực lực, khó đoán sức chiến đấu của hắn.
Lưu Tô Tử rất ngạc nhiên, nàng thấy thật khó tin. Lưu Tô Tử vốn đã đánh giá Phong Phi Vân rất cao, nhưng bây giờ nàng phát hiện vẫn còn đánh giá thấp hắn.
Cửu Thiên tiên nữ chớp mắt tiên, nhẹ giọng nói:
- Hèn gì thánh thần cũng muốn triệu kiến hắn, quả nhiên không phải bán yêu bình thường. Hay Bán Yêu Minh sắp sinh ra một vị vô thượng thiên kiêu?
Ầm!
Lực lượng chiến mâu cực kỳ kinh người, xé màn trời một cái khe. Phong Phi Vân bay ra ngoài, một bước ra khỏi Tiên Hư hoa gian động thiên, bay vào Thiên Thu thần thành.
Hiên Viên Nhất Nhất rút tay về, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi đừng đi, thánh thần thật sự không có ác ý.
Hiên Viên Nhất Nhất biến thành sao băng lao đuổi theo Phong Phi Vân.
Có vô số Phong Phi Vân cũng bay ra Tiên Hư hoa gian động thiên theo, bọn họ muốn xem tiến triển như thế nào.
Bức Ứng đại nhân, Khổng Hầu đại nhân đứng lên, liếc nhau, thấy giật mình trong mắt đối phương. Hai người nhanh chóng rời khỏi Tiên Hư hoa gian động thiên, báo cáo chuyện này cho đại doanh Bán Yêu Minh.
- Ra thành vào lúc này là ngu nhất.
Phong Phi Vân liên tục thay đổi thân hình, khuôn mặt, lẫn vào các đường cổ, linh lộ. Chỉ đi ba linh lộ Phong Phi Vân đã đổi mặt tám lần, có như thế mới thoát khỏi cường giả như Hiên Viên Nhất Nhất truy tung.
Trong một tòa nhà hoang, Hiên Viên Nhất Nhất tìm được Phong Phi Vân.
- Phong Phi Vân, ta biết ngươi tu luyện Kim Tàm Kinh có thể đổi khuôn mặt.
Phong Phi Vân tốc độ lão ăn mày quần áo rách rưới, tóc rối xù, mặt đầy nếp nhăn. Phong Phi Vân ngồi trong đống lá cây mục nát, nhưng hắn không đánh lừa được kiếm tâm tuệ nhãn của Hiên Viên Nhất Nhất, bị nàng nhìn thấu.
Hiên Viên Nhất Nhất đứng trên núi giả trong nhà hoang, áo trắng như tuyết, thân như làn gió. Trong nước phản chiếu thân hình mảnh khảnh như ra từ trong tranh.
Đôi mắt Hiên Viên Nhất Nhất trong suốt nhìn Phong Phi Vân chăm chú, không chút tạp chất.
Phong Phi Vân lười biếng đứng dậy, người dính đầy lá cây và bùn đất, đôi mắt dần sắc bén hơn.
Phong Phi Vân cáu kỉnh nói:
- Lão tử đã đổi hai mươi chín thân phận, biến thành bộ dạng như bây giờ mà vẫn bị thánh nữ tìm được. Thánh nữ cầm tinh con chó sao?
Hiên Viên Nhất Nhất nghiêm nghị, mặt mày thanh tú như đóa u lan.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh với ta không có hại gì cho ngươi, có lẽ còn được cơ duyên lớn, tại sao ngươi cứ cố chấp như vậy?
Phong Phi Vân biến về khuôn mặt cũ:
- Xin lỗi, tại hạ không hứng thú với cơ duyên lớn.
Phong Phi Vân mặc trang phục ăn mày xoay người bỏ đi.
- Mệnh lệnh của thánh thần khó cãi, đành đắc tội.
Ngón tay Hiên Viên Nhất Nhất biến thành kiếm khí cỉ một cái. Kiếm khí vô tận bay ra bao phủ nhà hoang.
Phong Phi Vân tỉuệ hoán chiến mâu xoay người đâm một cái, đánh nát mấy chục kiếm khí. Phong Phi Vân thi triển kim tàm phật vực, phật quang vô tận bắn ra từ người Phong Phi Vân, bộc phát ánh sáng vàng chói lòa. Mười vạn tám ngàn con kim tàm hiện ra đủ loại pháp tướng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tay Phong Phi Vân như bánh xe huơ chiến mâu đẳng cấp yêu khí thập phẩm vù vù như màn mưa. Kiếm khí nào bay qua đều bị đánh nát, bảo vệ chặt chẽ đất đai xung quanh.
Ngoài nhà hoang tụ tập nhiều tu sĩ, khá đông lão nhân Trung cổ thế gia nhìn chằm chằm cuộc chiến trong nhà hoang.
- Bán yêu này thật lợi hại, trong thế hệ trẻ không bao nhiêu người dám đâu với Thủy Nguyệt Thánh Nữ.
Cửu Thiên tiên nữ của Tiên Hư hoa gian động thiên bước ra từ hư không, yểu điuệ động lòng người, tóc tơ như tranh, mắt nhìn chăm chú nhà hoang cổ xưa.
Cửu Thiên tiên nữ thầm nghĩ:
- Không uổng là thánh nữ của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, đã đến cảnh giới thế giới kiếm tâm.
Ngày càng nhiều người bị kinh động, cảm thấy rất khó tin. Chưa từng thấy một bán yêu ti tiện sẽ đánh nhau với Thủy Nguyệt Thánh Nữ thân phận cao quý. Thân phận của hai người cách biệt quá lớn, một dưới đất, một trên trời.
Mắt Phong Phi Vân lạnh lẽo, vốn định thi triển lực lượng thánh vực nhưng nghĩ lại từ bỏ ý định cá chết lưới rách.
- Hôm nay mệt quá, không chiến nữa, nghỉ.
Phong Phi Vân thu chiến mâu về, cácông pháp hật quang rút vào cơ thể.
Phong Phi Vân nói:
- Hôm nay ta không thể đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh với thánh nữ, cần chờ ba ngày nữa.
Hiên Viên Nhất Nhất thu tay về, thanh âm êm tai như dạ oanh hót:
- Tại sao?
Phong Phi Vân nói:
- Ta có báu vật đấu giá trong phòng đấu giá Mộng Thiên Cư, thời gian đấu giá là ba ngày sau. Nên bây giờ thánh nữ chỉ có hai lựa chọn, một là giết ta ngay, hai là đợi ba ngày sau chắc chắn ta sẽ đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh với thánh nữ.
- Được, ta chờ ngươi ba ngày.
Hiên Viên Nhất Nhất đến đi như làn gió, rất nhanh biến mất trong màn đêm, thanh âm mờ ảo tựa cơn gió.
- Đừng hòng chạy trốn, dù ngươi có trốn tới chân trời góc biển thì ta vẫn sẽ tìm ra ngươi!
Phong Phi Vân thở phào nhẹ nhõm, nhìn đôi tay mình. Lòng bàn tay rách đầy vết máu, giọt máu nhỏ xuống nền đất, là lực lượng kiếm khí cắt vỡ da tay hắn.