- Ra đi.
Trong không khí ở phía sau Phong Phi Vân truyền đến dao động rất nhỏ. Một con Tiểu Ô Quy trắng tinh bỗng hiện ra từ trong không khí, trên đầu đội mũ thủy tinh đỏ, trong tay chống tiểu mộc côn, tựa như nó vừa vượt qua một cánh cửa vô hình mà đi ra.
Một trái cây quái dị màu đen phá vỡ mặt đất, chui lên từ lòng đất .
- Ca ,ta đi cùng với ngươi.
Phong Khanh Khanh ôm con bạch miêu nhi cũng đi ra từ phía sau thân cây, trên mặt hiện lên nụ cười kì lạ, ánh mắt híp lại thành một sợi chỉ .
Sau đó Diêu Cát, Tuyết Lang cũng đi ra.
Ngoài Long Thương Nguyệt đã một mình rời đi để tự mình khổ tu thì tất cả mọi người đều đã đến .
Phong Phi Vân tái mặt lại mà hỏi:
- Làm sao các ngươi lại đều đến đây vậy?
Mao Ô Quy lười biếng nhấc chân đi một bước, tựa như một Quy đại gia bèn lên tiếng:
- Ngươi muốn đi bắt sống Thủy Nguyệt Thánh Nữ, chuyện như vậy làm thế nào có thể thiếu chúng ta được ?
- Đúng, đúng, có trò vui hay như vậy, chúng ta cũng muốn tham gia cùng.
Phong Khanh Khanh cười nói rất sôi nổi.
Phong Phi Vân đảo cặp mắt trắng dã mà hỏi lại:
- Ai nói ta muốn đi bắt sống Thủy Nguyệt Thánh Nữ?
- Mao Ô Quy nói.
Phong Khanh Khanh đáp.
- Muội muội của ngươi nói.
Mao Ô Quy phân bua.
Một người một rùa này cơ hồ là nói đồng thời, mũi nhọn đầu mâu đều chỉ sang hướng đối phương.
Mao Ô Quy và Phong Khanh Khanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó lại đồng thời bảo:
- Kỳ thật Mao lão Thực nói.
Thánh Thực Quả đúng là có hơi tủi thân nói thầm
- Nhưng mà ta cũng không có nói gì hết á.
Phong Phi Vân cũng lười truy cứu xem ai nói loạn ở sau lưng. Hắn ho khan hai tiếng, rồi nói:
- Tu vi của Thánh Nữ đại nhân còn cao hơn so với trong tưởng tượng của các ngươi, nếu muốn thoát thân từ trong tay nàng đều là một chuyện cực kỳ gian nan. Phỏng đoán coi như là Vũ Hóa Hiền Giả tự mình ra tay đều không làm gì được nàng. Các ngươi đều trở về đi thôi! Muốn làm gì thì đi làm cái đó .
- Ai! Ta đã nói Phong Phi Vân không dám bắt Thủy Nguyệt Thánh Nữ, các ngươi còn không tin. Hiện tại thì đã tin chưa?
Mao Ô Quy làm ra vẻ cực kỳ thất vọng .
Phong Phi Vân cười cười, dừng một chút rồi nói:
- Kỳ thật đúng là ta có biện pháp có thể đối phó nàng, chỉ là không thể ra tay tại Hồng Diệp Tinh .
Đôi mắt Mao Ô Quy lập tức phát sáng lên, hắn hỏi:
- Thật ư? Tính cả ta nữa, nhất định phải có thêm ta. Việc đi bắt Thủy Nguyệt Thiên Cảnh Thánh Nữ này tuyệt đối là chuyện danh chấn thiên hạ, làm thế nào có thể thiếu ta được cơ chứ?
- Còn có ta, còn có ta, ta cũng muốn tham gia cùng.
Phong Khanh Khanh nói.
Phong Phi Vân hai mắt nhíu lại, hắn nói:
- Về phần phương pháp cụ thể thì ta không thể nói cho các ngươi. Một khi nói ra chẳng khác nào là tiết lộ Thiên Cơ, nói vậy với tu vi của Hiên Viên Nhất Nhất thì nhất định có thể sớm suy tính ra là có người muốn đối phó mình, như vậy liền không dễ làm .
- Chúng ta đây có thể làm người trợ thủ được không? Ngươi nhìn lão phu thân thể khoẻ mạnh, việc giúp ngươi giữ một chân là tuyệt đối không có vấn đề .
Mao Ô Quy có vẻ rất hoạt bát, lão giơ giơ hai cái móng vuốt, như là đang muốn khoe khoang cơ thể .
Ánh mắt của Phong Phi Vân bắt đầu trở nên cực kì lạnh lùng, hắn đánh ra một đạo chướng ngại vật, lợi dụng Đại Diễn Thuật để ngăn cách quy tắc Thiên đạo chung quanh, lúc này mới nói:
- Lần này đây chúng ta không phải đi bắt nàng, mà là giết nàng .
Diêu Cát nhíu mày nói:
- Thủy Nguyệt Thánh Nữ có thân phận thật sự rất cao. Một khi nàng bị người giết chết, chúng ta khẳng định cũng rất khó giữ được mạng sống.
- Cho nên nói chúng ta không thể ra tay xuất thủ.
Phong Phi Vân đáp.
- Vậy ai xuất thủ?
Phong Phi Vân cuối cùng cảm giác được có lẽ cũng nên nói cho bọn họ. Để tránh đám người không bình thường này cả ngày đều muốn được một chút chuyện bất thường, hắn nói:
- Yêu Tộc bị Hiên Viên Nhất Nhất lấy đi Thiên Nhai Xích, lại được Bạch Chu Thánh Tổ truyền thừa "Thiên Nhai Đạo". Do đó trong Yêu Tộc nhất định có rất nhiều cường giả không phục, sẽ lẻn vào Đệ Lục Trung Ương Vương Triều muốn giết nàng để đoạt lại Thiên Nhai Xích và truyền thừa "Thiên Nhai Đạo". Những kẻ hung ác trong Yêu Tộc tuyệt đối không phải số ít.
Phong Phi Vân cũng là bị Hiên Viên Nhất Nhất đưa vào tuyệt lộ. Nếu như phải đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh cùng nàng thì nhất định không có đường sống. Nếu chính mình muốn giữ được mạng sống, như vậy người chết nhất định phải là nàng .
Huống hồ là nàng bất nghĩa trước đối với Phong Phi Vân, như vậy cũng đừng trách Phong Phi Vân có lòng dạ độc ác đối với nàng.
- Tuyết Lang, ngươi chính là Hoàng tộc Bạch Chu Yêu Tộc, hẳn là biết nên làm thế nào để tìm được những cường giả Yêu Tộc này chứ?
Phong Phi Vân hỏi.
Tuyết Lang cũng biết chuyện này rất quan trọng, nên nghiêm túc nói:
- Ta chỉ biết là Bạch Chu Yêu Tộc có phương thức liên lạc với tộc nhân ẩn núp trong quốc gia nhân loại. Nhưng mà không nhất thiết hiện tại bọn họ vẫn còn dùng loại phương thức liên lạc đó, ta chỉ có thể thử một chút.
Phong Phi Vân gật đầu, đáp:
- Diêu Cát, ngươi cùng Tuyết Lang đi liên lạc với cường giả Yêu Tộc. Một khi chúng ta rời khỏi Hồng Diệp Tinh, dọc đường ta sẽ lưu lại ký hiệu chữ 'Phong'. Nếu như có cơ hội, ta sẽ thông qua Ngọc Phù thông báo cho các ngươi biết hành tung của Hiên Viên Nhất Nhất. Đây là hai chiếc Giới Linh Thạch, khi gặp phải nguy hiểm các ngươi có khả năng mở đường hầm xuyên không gian để rời khỏi đó.
Phong Phi Vân giao hai quả Trùng Động Linh Thạch cho Tuyết Lang và Diêu Cát. Sau khi bọn họ rời đi, Phong Khanh Khanh mới hỏi:
- Ca, còn đệ đây phải làm gì ?
Phong Phi Vân đáp:
- Ngươi đi Tây Linh Cảnh một chuyến, tìm kiếm tung tích Nữ Ma. Nếu như tìm được nàng, vô luận như thế nào đều phải mời nàng đi theo.
Một tòa cổ trận đài kia của Thần Tấn Vương Triều liền ở tại Tây Linh Cảnh. Nếu như Nữ Ma đã đi tới Đệ Lục Trung Ương Vương Triêu liền nhất định sẽ phải đi qua nơi đó. Cho dù nàng đã rời đi, thì cũng nhất định vẫn còn lưu lại đầu mối.
Suy nghĩ một chút, Phong Phi Vân lại nói
- Mao Ô Quy, lão đi cùng với nó.
Để cho Phong Khanh Khanh đi một mình thì rất không đáng tin, hãy để cho lão lọc lõi Mao Ô Quy này đi cùng đường với nó thì sẽ ổn thỏa hơn một chút.
Thánh Thực Quả lo lắng hỏi:
- Còn ta đây thì làm sao bây giờ?
- Ngươi đi theo ta, đến lúc cần thiết thì có khả năng cõng ta trên lưng để chạy trốn .
Phong Phi Vân đáp .
Kỳ thật Phong Phi Vân để cho Thánh Thực Quả đi theo bên cạnh hắn còn có một nguyên nhân khác. Dù sao Mao Ô Quy và Phong Khanh Khanh đi tìm chính là Nữ Ma, nếu như để cho Nữ Ma thấy Thánh Thực Quả thì khẳng định ánh mắt đều xanh lè, không bắt nó ngay để hầm tại chỗ thì mới là chuyện kỳ lạ.
Sau khi Mao Ô Quy và Phong Khanh Khanh rời khỏi, Phong Phi Vân mới đưa Thánh Thực Quả đã trở nên chỉ còn to bằng quả hạch đào vào trong túi áo. Sau đó đi tới Thiên Thu Thần Thành.