Đệ nhất thiên kiêu của "Hoàng gia" trong Trung Cổ thế gia trong nháy mắt liền bay xuống từ trên lầu các, khiến cho mặt đất bị dẫm sụt sâu xuống.
Trên người Hoàng Thiên khoác một kiện đạo bào, phía trước là thêu bức bát quái đồ đầy màu sắc, sau lưng là in ấn bức Đạo Đỉnh Thai. Mái tóc xanh dùng mũ đạo giữ ở trên đầu, hắn cầm trong tay một cây phất trần màu trắng .
Cánh tay hắn vung lên, phất trần tựa như một con sông dài trắng xóa đang cuồn cuộn ập tới .
Vào lúc Hoàng Thiên mới ra đời, có một vị lão đạo đi ngang qua trước cửa Hoàng gia đã thu nhận hắn làm đệ tử, dẫn hắn đi Đạo Môn tu luyện ba mươi năm. Sau ba mươi năm quay về Hoàng gia, hắn liền đã là đệ nhất cường giả trong thế hệ trẻ tuổi của Hoàng gia .
Đạo thuật của Hoàng Thiên cực kì tinh xảo. Có rất ít người có thể biết chiến lực của hắn mạnh như thế nào, bởi vì chưa bao giờ có người có thể khiến cho hắn phải xuất ra toàn lực.
Từ trong thân thể Phong Phi Vân lao ra phật mang vạn trượng, làn da chuyển thành màu vàng chói mắt, có những đoạn phật văn đang phi hành bay chung quanh thân thể. Thập Phẩm yêu khí chiến mâu trong tay đều được một tầng phật quang bao bọc, ánh lên một tầng hào quang vàng rực .
Phong Phi Vân chân đạp Luân Hồi Tật Tốc. Hắn lượn vòng qua cây phất trần trắng tinh, một mâu đâm thẳng tới mặt Hoàng Thiên .
- Rầm!
Hoàng Thiên hai tay kết ra một cái bát quái ấn để chặn một mâu này của Phong Phi Vân. Thân thể hắn bật lui, đồng thời thu hồi phất trần, trong lòng âm thầm cả kinh. Vào lúc nhìn thấy Phong Phi Vân giết chết Hoa Vi Tử, ở trong lòng hắn liền thầm tính ra thực lực của Phong Phi Vân. Nhưng giờ phút này hắn lại phát hiện vẫn còn có hơi đánh giá thấp Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không để cho Hoàng Thiên cơ hội lấy lại hơi, cánh tay lại vung lên lần nữa, thân thể biến thành một ngôi sao băng. Tốc độ của hắn nhanh tới mức ở đây không ai có thể thấy rõ, cứ như vậy hắn đâm thủng đầu của Hoàng Thiên .
- Phốc!
Trường mâu nhô ra từ gáy Hoàng Thiên mà đâm tới tiếp.
Không đúng!
Phong Phi Vân ý thức không tốt, thân thể liền lướt ngang đi ra ngoài. Chỉ trong một cái chớp mắt thân thể của hắn lướt ngang kia, một đạo phất trần đã xé rách không trung mà chém vát qua chỗ hắn mới rồi còn đứng .
Xuất hiện hai Hoàng Thiên, người thứ nhất bị trường mâu của Phong Phi Vân xuyên thủng đầu, người khác xuất hiện ở phía sau Phong Phi Vân mà ra tay đối với hắn.
- Đạo Khôi Lỗi!
Phong Phi Vân nói.
Hoàng Thiên tay nắm phất trần, đầu đội đạo mào, ánh mắt chế giễu mà cười nói:
- Đúng là Đạo Khôi Lỗi, coi như ngươi vẫn còn có vài phần kiến thức.
Hắn vừa nói dứt lời thì dưới chân hắn sinh ra một bức Âm Dương Ngư ấn ký, thân thể nhảy lên, Âm Dương Ngư chuyển động, hào quang lóe lên, sau một khắc thì hắn đã xuất hiện ở trước mặt Phong Phi Vân. Ngón trỏ và ngón giữa tạo thành Kiếm Quyết đâm tới đan điền của Phong Phi Vân .
- Phá!
Trong miệng hắn niệm ra một chữ như vậy.
Phong Phi Vân hai tay chắp trước ngực, làm thành một cái phật ấn. Ở vị trí đan điền bộc phát ra một mảnh phật văn, nó ngăn cản kiếm khí Hoàng Thiên đánh ra. Đồng thời cùng lúc đó dưới chân hắn triển khai Luân Hồi Tật Tốc, thân thể đột nhiên lui về phía sau, rơi xuống đến hơn mười trượng .
Hoàng Thiên đắc chí không buông tha người, sau khi chiếm cứ thượng phong hắn liền tiếp tục truy kích. Dưới chân lại lần nữa sinh ra Âm Dương Ngư đồ văn, phất trần hóa thành vô tận những sợi tơ nhỏ ti, mỗi một sợi tơ nhỏ so sánh với Linh Kiếm đều phải sắc bén hơn, chúng phát ra âm thanh "Hoắc hoắc" ở trong không khí .
- Tu vi của Hoàng Thiên không ngờ đã đạt tới trình độ như thế, khẳng định đã đạt tới Niết Bàn Đệ Ngũ Trọng đỉnh cao. Với thiên phú bẩm sinh của hắn và đạo thuật thần thông thì tại Niết Bàn Đệ Ngũ Trọng rất khó gặp được đối thủ.
Cố Tựu thiếu gia nheo mí mắt lại, có hơi không dám tin.
Hoàng Vũ Trường nói nghiêm túc:
- Hoàng Thiên khẳng định là đã tiến vào từ đường của gia tộc Hoàng gia, chiếm được lực lượng đỉnh cao của tinh hoa Đạo gia, nếu không tu vi không có khả năng tăng trưởng được lợi hại như thế. Chỉ có người kế thừa gia chủ các đời của gia tộc mới có tư cách tiến vào từ đường của gia tộc, chẳng lẽ những lão nhân này trong gia tộc đã quyết định để cho hắn làm gia chủ tương lai của Hoàng gia ?
Phong Phi Vân ổn định thân hình, lạnh nhạt hầm hừ một tiếng
- Thực sự nghĩ rằng đạo thuật của ngươi đã là vô địch sao! Kim Tàm Phật Vực!
Trong thân thể Phong Phi Vân bộc phát ra vô tận phật quang, ngàn vạn Kim Tàm bảo vệ bản thân. Một cái phật hoàn ( vòng sáng) thật lớn ngưng tụ ở sau lưng của hắn, dưới chân xuất hiện một tòa phật đài bảy mươi hai bậc.
Phạm âm Phật Môn vang vọng trong thiên địa !
- Chỉ là một tòa Phật Vực thì có gì đặc biệt hơn người? Ta cũng có Đạo Vực chí cao vô thượng, Cửu Hoa Đạo Vực!
Hoàng Thiên triển khai Lĩnh Vực thuộc về mình, chín phiến đạo mang sáng lên chung quanh thân thể của hắn, phô bày ra chín loại sắc thái không giống nhau, giống như một vị đạo thần đã đến trái đất.
- Thế sao? Ta còn có đệ nhị Vực, Vạn Thú Chiến Vực!
Một vạn con Linh Thú chiến hồn lap ra từ trong thân thể Phong Phi Vân, chúng chen nhau chật ních trời cao. Vạn thú rít gào làm kinh thiên động địa, mỗi một con chiến thú đều hung ác đến dọa người, lực lượng có thể phá được quả núi .
Dòng khí khát máu trên người Phong Phi Vân bắt đầu sôi sùng sục!
"Kim Tàm Phật Vực" cùng "Vạn Thú Chiến Vực" dung hợp với nhau. Mỗi một con Linh Thú chiến hồn đều được phủ thêm một tầng phật mang màu vàng, như là biến thành phật thú vàng tươi .
Bốn trăm bốn mươi hai con Linh Thú chiến hồn ở chính giữa, hơn chín nghìn con dị thú chiến hồn bị chèn ép sang đến hai bên, hình thành một bức Vạn thú Đồ quyển to lớn đồ sộ.
- Vụt!
Phong Phi Vân hai mắt nhìn chằm chằm, tay xách chiến mâu, khí thế hừng hực, hai tòa Lĩnh Vực đồng thời hiện ra ở trên người.
- Cái gì? Hắn lại đồng thời tu luyện ra hai tòa Lĩnh Vực?
Tất cả mọi người bị kinh ngạc, kể cả đám người Lưu Tô Tử, Lưu Tô Hồng, Cố Bát thiếu gia cũng không ngoại lệ, phảng phất như nhìn thấy điều ngạc nhiên nhất trên đời này.
Phải biết rằng số người có thể đạt tới Niết Bàn Đệ Tứ Trọng mà tu luyện ra được Linh Vực đều cực kì ít ỏi đến đáng thương. Nhưng có thể tu luyện ra được hai tòa Vực thì không có người nào mà không phải là nhân vật oai hùng vang dội cổ kim. Cả Trung Ương Vương Triều cũng không nhất thiết có thể sinh ra một người luyện đến tình trạng "Nhất thân song vực" .
Mà hiện tại một bán yêu lại tu luyện ra hai tòa Lĩnh Vực!
- Khó trách hắn muốn mua nhiều dị thú chiến hồn với huyết mạch Thái Cổ Thánh Thú như vậy. Chẳng lẽ hắn là muốn tu luyện ra lực lượng của một vạn con Linh Thú chiến hồn? Như vậy có thể là tương đương với lực lượng của một vạn tu sĩ .
Lưu Tô Tử nghĩ tới khả năng này, trong lòng vô cùng kinh động sợ hãi
Đệ nhất thiên kiêu của "Hoàng gia" trong Trung Cổ thế gia trong nháy mắt liền bay xuống từ trên lầu các, khiến cho mặt đất bị dẫm sụt sâu xuống.
Trên người Hoàng Thiên khoác một kiện đạo bào, phía trước là thêu bức bát quái đồ đầy màu sắc, sau lưng là in ấn bức Đạo Đỉnh Thai. Mái tóc xanh dùng mũ đạo giữ ở trên đầu, hắn cầm trong tay một cây phất trần màu trắng .
Cánh tay hắn vung lên, phất trần tựa như một con sông dài trắng xóa đang cuồn cuộn ập tới .
Vào lúc Hoàng Thiên mới ra đời, có một vị lão đạo đi ngang qua trước cửa Hoàng gia đã thu nhận hắn làm đệ tử, dẫn hắn đi Đạo Môn tu luyện ba mươi năm. Sau ba mươi năm quay về Hoàng gia, hắn liền đã là đệ nhất cường giả trong thế hệ trẻ tuổi của Hoàng gia .
Đạo thuật của Hoàng Thiên cực kì tinh xảo. Có rất ít người có thể biết chiến lực của hắn mạnh như thế nào, bởi vì chưa bao giờ có người có thể khiến cho hắn phải xuất ra toàn lực.
Từ trong thân thể Phong Phi Vân lao ra phật mang vạn trượng, làn da chuyển thành màu vàng chói mắt, có những đoạn phật văn đang phi hành bay chung quanh thân thể. Thập Phẩm yêu khí chiến mâu trong tay đều được một tầng phật quang bao bọc, ánh lên một tầng hào quang vàng rực .
Phong Phi Vân chân đạp Luân Hồi Tật Tốc. Hắn lượn vòng qua cây phất trần trắng tinh, một mâu đâm thẳng tới mặt Hoàng Thiên .
- Rầm!
Hoàng Thiên hai tay kết ra một cái bát quái ấn để chặn một mâu này của Phong Phi Vân. Thân thể hắn bật lui, đồng thời thu hồi phất trần, trong lòng âm thầm cả kinh. Vào lúc nhìn thấy Phong Phi Vân giết chết Hoa Vi Tử, ở trong lòng hắn liền thầm tính ra thực lực của Phong Phi Vân. Nhưng giờ phút này hắn lại phát hiện vẫn còn có hơi đánh giá thấp Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không để cho Hoàng Thiên cơ hội lấy lại hơi, cánh tay lại vung lên lần nữa, thân thể biến thành một ngôi sao băng. Tốc độ của hắn nhanh tới mức ở đây không ai có thể thấy rõ, cứ như vậy hắn đâm thủng đầu của Hoàng Thiên .
- Phốc!
Trường mâu nhô ra từ gáy Hoàng Thiên mà đâm tới tiếp.
Không đúng!
Phong Phi Vân ý thức không tốt, thân thể liền lướt ngang đi ra ngoài. Chỉ trong một cái chớp mắt thân thể của hắn lướt ngang kia, một đạo phất trần đã xé rách không trung mà chém vát qua chỗ hắn mới rồi còn đứng .
Xuất hiện hai Hoàng Thiên, người thứ nhất bị trường mâu của Phong Phi Vân xuyên thủng đầu, người khác xuất hiện ở phía sau Phong Phi Vân mà ra tay đối với hắn.
- Đạo Khôi Lỗi!
Phong Phi Vân nói.
Hoàng Thiên tay nắm phất trần, đầu đội đạo mào, ánh mắt chế giễu mà cười nói:
- Đúng là Đạo Khôi Lỗi, coi như ngươi vẫn còn có vài phần kiến thức.
Hắn vừa nói dứt lời thì dưới chân hắn sinh ra một bức Âm Dương Ngư ấn ký, thân thể nhảy lên, Âm Dương Ngư chuyển động, hào quang lóe lên, sau một khắc thì hắn đã xuất hiện ở trước mặt Phong Phi Vân. Ngón trỏ và ngón giữa tạo thành Kiếm Quyết đâm tới đan điền của Phong Phi Vân .
- Phá!
Trong miệng hắn niệm ra một chữ như vậy.
Phong Phi Vân hai tay chắp trước ngực, làm thành một cái phật ấn. Ở vị trí đan điền bộc phát ra một mảnh phật văn, nó ngăn cản kiếm khí Hoàng Thiên đánh ra. Đồng thời cùng lúc đó dưới chân hắn triển khai Luân Hồi Tật Tốc, thân thể đột nhiên lui về phía sau, rơi xuống đến hơn mười trượng .
Hoàng Thiên đắc chí không buông tha người, sau khi chiếm cứ thượng phong hắn liền tiếp tục truy kích. Dưới chân lại lần nữa sinh ra Âm Dương Ngư đồ văn, phất trần hóa thành vô tận những sợi tơ nhỏ ti, mỗi một sợi tơ nhỏ so sánh với Linh Kiếm đều phải sắc bén hơn, chúng phát ra âm thanh "Hoắc hoắc" ở trong không khí .
- Tu vi của Hoàng Thiên không ngờ đã đạt tới trình độ như thế, khẳng định đã đạt tới Niết Bàn Đệ Ngũ Trọng đỉnh cao. Với thiên phú bẩm sinh của hắn và đạo thuật thần thông thì tại Niết Bàn Đệ Ngũ Trọng rất khó gặp được đối thủ.
Cố Tựu thiếu gia nheo mí mắt lại, có hơi không dám tin.
Hoàng Vũ Trường nói nghiêm túc:
- Hoàng Thiên khẳng định là đã tiến vào từ đường của gia tộc Hoàng gia, chiếm được lực lượng đỉnh cao của tinh hoa Đạo gia, nếu không tu vi không có khả năng tăng trưởng được lợi hại như thế. Chỉ có người kế thừa gia chủ các đời của gia tộc mới có tư cách tiến vào từ đường của gia tộc, chẳng lẽ những lão nhân này trong gia tộc đã quyết định để cho hắn làm gia chủ tương lai của Hoàng gia ?
Phong Phi Vân ổn định thân hình, lạnh nhạt hầm hừ một tiếng
- Thực sự nghĩ rằng đạo thuật của ngươi đã là vô địch sao! Kim Tàm Phật Vực!
Trong thân thể Phong Phi Vân bộc phát ra vô tận phật quang, ngàn vạn Kim Tàm bảo vệ bản thân. Một cái phật hoàn ( vòng sáng) thật lớn ngưng tụ ở sau lưng của hắn, dưới chân xuất hiện một tòa phật đài bảy mươi hai bậc.
Phạm âm Phật Môn vang vọng trong thiên địa !
- Chỉ là một tòa Phật Vực thì có gì đặc biệt hơn người? Ta cũng có Đạo Vực chí cao vô thượng, Cửu Hoa Đạo Vực!
Hoàng Thiên triển khai Lĩnh Vực thuộc về mình, chín phiến đạo mang sáng lên chung quanh thân thể của hắn, phô bày ra chín loại sắc thái không giống nhau, giống như một vị đạo thần đã đến trái đất.
- Thế sao? Ta còn có đệ nhị Vực, Vạn Thú Chiến Vực!
Một vạn con Linh Thú chiến hồn lap ra từ trong thân thể Phong Phi Vân, chúng chen nhau chật ních trời cao. Vạn thú rít gào làm kinh thiên động địa, mỗi một con chiến thú đều hung ác đến dọa người, lực lượng có thể phá được quả núi .
Dòng khí khát máu trên người Phong Phi Vân bắt đầu sôi sùng sục!
"Kim Tàm Phật Vực" cùng "Vạn Thú Chiến Vực" dung hợp với nhau. Mỗi một con Linh Thú chiến hồn đều được phủ thêm một tầng phật mang màu vàng, như là biến thành phật thú vàng tươi .
Bốn trăm bốn mươi hai con Linh Thú chiến hồn ở chính giữa, hơn chín nghìn con dị thú chiến hồn bị chèn ép sang đến hai bên, hình thành một bức Vạn thú Đồ quyển to lớn đồ sộ.
- Vụt!
Phong Phi Vân hai mắt nhìn chằm chằm, tay xách chiến mâu, khí thế hừng hực, hai tòa Lĩnh Vực đồng thời hiện ra ở trên người.
- Cái gì? Hắn lại đồng thời tu luyện ra hai tòa Lĩnh Vực?
Tất cả mọi người bị kinh ngạc, kể cả đám người Lưu Tô Tử, Lưu Tô Hồng, Cố Bát thiếu gia cũng không ngoại lệ, phảng phất như nhìn thấy điều ngạc nhiên nhất trên đời này.
Phải biết rằng số người có thể đạt tới Niết Bàn Đệ Tứ Trọng mà tu luyện ra được Linh Vực đều cực kì ít ỏi đến đáng thương. Nhưng có thể tu luyện ra được hai tòa Vực thì không có người nào mà không phải là nhân vật oai hùng vang dội cổ kim. Cả Trung Ương Vương Triều cũng không nhất thiết có thể sinh ra một người luyện đến tình trạng "Nhất thân song vực" .
Mà hiện tại một bán yêu lại tu luyện ra hai tòa Lĩnh Vực!
- Khó trách hắn muốn mua nhiều dị thú chiến hồn với huyết mạch Thái Cổ Thánh Thú như vậy. Chẳng lẽ hắn là muốn tu luyện ra lực lượng của một vạn con Linh Thú chiến hồn? Như vậy có thể là tương đương với lực lượng của một vạn tu sĩ .
Lưu Tô Tử nghĩ tới khả năng này, trong lòng vô cùng kinh động sợ hãi