Chẳng lẽ Cố Bát thiếu gia nhận được truyền thừa vẻn vẹn chỉ là da lông bên ngoài, còn đích thực truyền thừa Huyết Kỳ Bán Thánh là bị ông lão này cướp đi ?
- Lão già kia là Chuyển Luân Vương, hắn lại không có chết, mà giấu ở trong đan điền lão Bát.
Có một ông lão hàm răng đều đã rơi rụng sạch giật mình la lên.
Mọi người lại kinh ngạc lần nữa, Lưu Tô Tử tâm thần rung động, nàng nói:
- Chuyển Luân Vương là một trong Thập Đại vương giả Âm Gian Giới. Đồn đại vào một vạn năm trước cũng đã cùng ngã xuống với Diêm vương, Tần Quảng Vương tại Vạn Tộc Chiến Trường sao?
Sắc mặt Cố Bát thiếu gia bắt đầu trở nên hung ác, khí tức tà ác trên người dâng lên, Tử khí hừng hực. Hắn đánh ra một đám mây mù màu tím .
Một kích này của hắn mang theo lực lượng của Chuyển Luân Vương ngồi trong đan điền .
Phong Phi Vân không hề sợ hãi, trên người có Hỏa Diễm bao quanh. Hắn khiến cho bốn con Phượng Hoàng ngưng tụ thành bốn ngọn núi Hỏa Diễm, rồi đồng thời cũng công kích đi .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cố Bát thiếu gia há to miệng thổ huyết, trên người sinh ra vô số huyết vân ( hoa văn bằng máu), thân thể như là muốn nứt ra.
Phong Phi Vân cũng bị một cỗ Tử Vong Chi Khí của Chuyển Luân Vương kia xâm nhập vào người, thân thể thiếu chút nữa bị đông cứng, lục phủ ngũ tạng quay cuồng kịch liệt như là muốn vỡ tan ra. Nhưng mà chiến ý trên người lại vẫn cường thịnh, lại lần nữa nện thẳng về phía trước, như phải hoàn toàn giết chết kẻ đại địch Cố Bát thiếu gia này .
.. .
Trong đan điền Cố Bát thiếu gia lại che giấu một ông lão, khí tức khổng lồ, ẩn chứa dư vị xa xưa. Lão ngưng tụ khí tức Vũ Hóa thần uy, có khiến cho tất cả lão nhân ở đây đều kinh động sợ hãi, như là một vị thần linh thời viễn cổ.
Ông lão này chính là Chuyển Luân Vương trong truyền thuyết, là một trong Thập Đại vương giả của Âm Gian Giới, đã chết vào một vạn năm trước.
Hắn đã từng khiến cho vô số người e ngại, tên tuổi chính là cùng nghĩa với tử thần. Nơi nào lão đi qua, tuyệt không còn người sống .
Hiện nay lão lại xuất thế lần nữa, làm cho lòng người vô cùng kinh động sợ hãi, khiến cho rất nhiều lão nhân đã tu luyện mấy ngàn năm đều hơi bị phát run.
Lão vẫn ngồi xếp bằng ở trong Khí Hải, hai mắt nhắm nghiền, trên người chứa đầy tử khí, tựa như thân thể con tò te nặn bằng bột.
Mặc dù lão chưa tỉnh, nhưng không biết nguyên nhân gì đó, mà Cố Bát thiếu gia lại có thể sử dụng một bộ phận lực lượng của lão, để trở nên vô cùng cường đại. Nên lại có thể đạt được địa vị ngang nhau với Phong Phi Vân.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cánh tay hai người đều đã bị đập nát, quyền quyền nện vào nhau với lực lượng như nước cuộn trào.
Cố Bát thiếu gia đã uống qua huyết dịch Huyết Kỳ Bán Thánh, trong thân thể có được một tia huyết khí Bán Thánh, nên cường độ thân thể cao hơn mọi người cùng cảnh giới. Quyền đầu bị vỡ vụn kia lại được một cỗ khí tức Huyết Kỳ Lân nuôi dưỡng, lập tức liền khôi phục như cũ.
Phong Phi Vân tu luyện "Bất Tử Phượng Hoàng Thân", lại có Kim Tàm phật khí chảy lưu động trong thân thể. Thân thể so sánh Cố Bát thiếu gia còn mạnh hơn một phân, tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn.
- Vụt!
Bốn con Phượng Hoàng lại lần nữa bay ra, đồng thời đánh ra một đạo móng vuốt, tại ngực Cố Bát thiếu gia lại xé rách ra bốn khối huyết nhục. Phượng Hoàng Nghiệt Hỏa liền đốt luyện huyết nhục kia thành tro bụi.
Thần Hạo Cổ Kiếm trong tay Cố Bát thiếu gia cũng đánh ra trên cánh tay Phong Phi Vân, nó xé rách một chút phòng ngự của Kim Tàm Phật Vực, chém cho cánh tay xuất hiện một đạo lỗ máu, làm cho máu tươi chảy đầm đìa.
- Phượng Hoàng Linh!
Phong Phi Vân mặc kệ lỗ máu trên cánh tay, lại ngưng tụ ra Phượng Hoàng Linh lần nữa. Rồi hắn chém thân thể Cố Bát thiếu gia bay lên, cơ hồ xẻ cả người của hắn thành hai nửa. Mơ hồ có thể thấy được ruột gan trong thân thể hắn .
Phong Phi Vân thừa thắng truy kích, thân thể đột ngột bay dựng lên. Hắn thi triển lực lượng của ba tòa Vực mà công kích xuống, lại lần nữa đánh bay Cố Bát thiếu gia.
Trên lưng của hắn thi triển ra đôi cánh Phượng Hoàng, liền vỗ cánh cả người bay lên cao, một cước dẫm xuống trên lưng Cố Bát thiếu gia.
- Rầm, rầm, rầm.. .
Phong Phi Vân một cước lại một cước đạp lên trên lưng của hắn, khiến cho Cố Bát thiếu gia một mực bị đạp từ giữa không trung rơi xuống đến trên mặt đất. Mỗi một cú đạp đều nện cho Cố Bát thiếu gia há to miệng thổ huyết, cột sống thiếu chút nữa bị Phong Phi Vân đạp gãy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cả người Cố Bát thiếu gia rơi xuống trên mặt đất, nện cho mặt đất nứt ra, thân thể đã sắp hoàn toàn nát nhừ tử. Hắn há to miệng ho ra máu, trong mắt tràn đầy vẻ âm u và sát khí. Hắn lạnh giọng rống to:
- Tôn sư, giúp ta giết hắn.
Từ mi tâm Cố Bát thiếu gia bắn ra một tia máu, chảy vào trong thân thể lão già kia .
Ông lão kia đang ngồi xếp bằng trong Khí Hải tựa như được thắp cháy ngọn lửa sinh mệnh, trên người kích động xuất ra một uy năng dời núi lấp biển, một cỗ Tử Vong Chi Khí rung động trời cao.
Đôi mắt già nua của lão chậm rãi mở ra, ánh mắt tựa như hai tòa hắc động, nuốt chửng ánh sáng và nhiệt độ chung quanh. Bất cứ ánh sáng và nhiệt độ nào mà đến gần chung quanh đôi mắt của lão đều lập tức biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.
- Xem ra ngươi chỉ có chút xíu tiền đồ.
Một âm thanh mênh mông mà lại già nua thốt ra.
Đôi mắt của lão vừa động, bắn ra hai đạo mây tía. Vết thương trên người Cố Bát thiếu gia liền biến mất hầu như không còn, khí tức trên người trở nên càng cường đại hơn. Nó như được nhuộm bởi những tia sáng tím ngắt, tựa như dùng Tử Tinh để tạo hình thân thể.
Cố Bát thiếu gia phục hồi lực lượng, ánh mắt càng thêm âm u, lửa chiến hừng hực, tinh thần so sánh với vừa rồi càng cường thịnh hơn. Hắn vội vàng quỳ trên mặt đất, lễ bái với Chuyển Luân Vương.
Chuyển Luân Vương mặc Quái Y, giống như một lão đạo. Mi tâm có một ấn ký hình trăng lưỡi liềm màu trắng, ánh mắt trống rỗng mà lại kì quái, lão quay sang Phong Phi Vân mà nhìn thoáng qua.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Một cỗ khí tức đáng sợ mà lại lạnh như băng liền quấn tới.
Phong Phi Vân cảm giác được sinh mệnh đang bị uy hiếp, hắn triển khai Luân Hồi Tật Tốc, vội vàng lui thật nhanh.
Nhưng mà tốc độ lui về phía sau lại vẫn không theo kịp tốc độ của một cỗ khí lạnh kia. Hắn bị công kích vào ngực, thân thể bắn văng đi ra ngoài, đập vào bức tường cao hơn mười trượng .
- Ào ào!
Khí lạnh làm cho cả thân thể Phong Phi Vân đều bị đóng băng, đông cứng lại ở trên vách tường .
Trên người của hắn ngưng tụ một tầng băng tím thật dầy .
Quá mạnh mẽ !
Đối mặt loại cường giả cấp bậc cao hơn hẳn, thì ngay cả khả nàng bỏ trốn cũng không có.
- Chuyển Luân Vương, ngươi lòng lang dạ thú a! Không ngờ lại gửi gắm bản thân ở trong thân thể người kế thừa Cố gia ta. Chẳng lẽ ngươi muốn đoạt gia nghiệp và tài nguyên mấy trăm vạn năm của Cố gia ?
Chẳng lẽ Cố Bát thiếu gia nhận được truyền thừa vẻn vẹn chỉ là da lông bên ngoài, còn đích thực truyền thừa Huyết Kỳ Bán Thánh là bị ông lão này cướp đi ?
- Lão già kia là Chuyển Luân Vương, hắn lại không có chết, mà giấu ở trong đan điền lão Bát.
Có một ông lão hàm răng đều đã rơi rụng sạch giật mình la lên.
Mọi người lại kinh ngạc lần nữa, Lưu Tô Tử tâm thần rung động, nàng nói:
- Chuyển Luân Vương là một trong Thập Đại vương giả Âm Gian Giới. Đồn đại vào một vạn năm trước cũng đã cùng ngã xuống với Diêm vương, Tần Quảng Vương tại Vạn Tộc Chiến Trường sao?
Sắc mặt Cố Bát thiếu gia bắt đầu trở nên hung ác, khí tức tà ác trên người dâng lên, Tử khí hừng hực. Hắn đánh ra một đám mây mù màu tím .
Một kích này của hắn mang theo lực lượng của Chuyển Luân Vương ngồi trong đan điền .
Phong Phi Vân không hề sợ hãi, trên người có Hỏa Diễm bao quanh. Hắn khiến cho bốn con Phượng Hoàng ngưng tụ thành bốn ngọn núi Hỏa Diễm, rồi đồng thời cũng công kích đi .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cố Bát thiếu gia há to miệng thổ huyết, trên người sinh ra vô số huyết vân ( hoa văn bằng máu), thân thể như là muốn nứt ra.
Phong Phi Vân cũng bị một cỗ Tử Vong Chi Khí của Chuyển Luân Vương kia xâm nhập vào người, thân thể thiếu chút nữa bị đông cứng, lục phủ ngũ tạng quay cuồng kịch liệt như là muốn vỡ tan ra. Nhưng mà chiến ý trên người lại vẫn cường thịnh, lại lần nữa nện thẳng về phía trước, như phải hoàn toàn giết chết kẻ đại địch Cố Bát thiếu gia này .
.. .
Trong đan điền Cố Bát thiếu gia lại che giấu một ông lão, khí tức khổng lồ, ẩn chứa dư vị xa xưa. Lão ngưng tụ khí tức Vũ Hóa thần uy, có khiến cho tất cả lão nhân ở đây đều kinh động sợ hãi, như là một vị thần linh thời viễn cổ.
Ông lão này chính là Chuyển Luân Vương trong truyền thuyết, là một trong Thập Đại vương giả của Âm Gian Giới, đã chết vào một vạn năm trước.
Hắn đã từng khiến cho vô số người e ngại, tên tuổi chính là cùng nghĩa với tử thần. Nơi nào lão đi qua, tuyệt không còn người sống .
Hiện nay lão lại xuất thế lần nữa, làm cho lòng người vô cùng kinh động sợ hãi, khiến cho rất nhiều lão nhân đã tu luyện mấy ngàn năm đều hơi bị phát run.
Lão vẫn ngồi xếp bằng ở trong Khí Hải, hai mắt nhắm nghiền, trên người chứa đầy tử khí, tựa như thân thể con tò te nặn bằng bột.
Mặc dù lão chưa tỉnh, nhưng không biết nguyên nhân gì đó, mà Cố Bát thiếu gia lại có thể sử dụng một bộ phận lực lượng của lão, để trở nên vô cùng cường đại. Nên lại có thể đạt được địa vị ngang nhau với Phong Phi Vân.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cánh tay hai người đều đã bị đập nát, quyền quyền nện vào nhau với lực lượng như nước cuộn trào.
Cố Bát thiếu gia đã uống qua huyết dịch Huyết Kỳ Bán Thánh, trong thân thể có được một tia huyết khí Bán Thánh, nên cường độ thân thể cao hơn mọi người cùng cảnh giới. Quyền đầu bị vỡ vụn kia lại được một cỗ khí tức Huyết Kỳ Lân nuôi dưỡng, lập tức liền khôi phục như cũ.
Phong Phi Vân tu luyện "Bất Tử Phượng Hoàng Thân", lại có Kim Tàm phật khí chảy lưu động trong thân thể. Thân thể so sánh Cố Bát thiếu gia còn mạnh hơn một phân, tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn.
- Vụt!
Bốn con Phượng Hoàng lại lần nữa bay ra, đồng thời đánh ra một đạo móng vuốt, tại ngực Cố Bát thiếu gia lại xé rách ra bốn khối huyết nhục. Phượng Hoàng Nghiệt Hỏa liền đốt luyện huyết nhục kia thành tro bụi.
Thần Hạo Cổ Kiếm trong tay Cố Bát thiếu gia cũng đánh ra trên cánh tay Phong Phi Vân, nó xé rách một chút phòng ngự của Kim Tàm Phật Vực, chém cho cánh tay xuất hiện một đạo lỗ máu, làm cho máu tươi chảy đầm đìa.
- Phượng Hoàng Linh!
Phong Phi Vân mặc kệ lỗ máu trên cánh tay, lại ngưng tụ ra Phượng Hoàng Linh lần nữa. Rồi hắn chém thân thể Cố Bát thiếu gia bay lên, cơ hồ xẻ cả người của hắn thành hai nửa. Mơ hồ có thể thấy được ruột gan trong thân thể hắn .
Phong Phi Vân thừa thắng truy kích, thân thể đột ngột bay dựng lên. Hắn thi triển lực lượng của ba tòa Vực mà công kích xuống, lại lần nữa đánh bay Cố Bát thiếu gia.
Trên lưng của hắn thi triển ra đôi cánh Phượng Hoàng, liền vỗ cánh cả người bay lên cao, một cước dẫm xuống trên lưng Cố Bát thiếu gia.
- Rầm, rầm, rầm.. .
Phong Phi Vân một cước lại một cước đạp lên trên lưng của hắn, khiến cho Cố Bát thiếu gia một mực bị đạp từ giữa không trung rơi xuống đến trên mặt đất. Mỗi một cú đạp đều nện cho Cố Bát thiếu gia há to miệng thổ huyết, cột sống thiếu chút nữa bị Phong Phi Vân đạp gãy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cả người Cố Bát thiếu gia rơi xuống trên mặt đất, nện cho mặt đất nứt ra, thân thể đã sắp hoàn toàn nát nhừ tử. Hắn há to miệng ho ra máu, trong mắt tràn đầy vẻ âm u và sát khí. Hắn lạnh giọng rống to:
- Tôn sư, giúp ta giết hắn.
Từ mi tâm Cố Bát thiếu gia bắn ra một tia máu, chảy vào trong thân thể lão già kia .
Ông lão kia đang ngồi xếp bằng trong Khí Hải tựa như được thắp cháy ngọn lửa sinh mệnh, trên người kích động xuất ra một uy năng dời núi lấp biển, một cỗ Tử Vong Chi Khí rung động trời cao.
Đôi mắt già nua của lão chậm rãi mở ra, ánh mắt tựa như hai tòa hắc động, nuốt chửng ánh sáng và nhiệt độ chung quanh. Bất cứ ánh sáng và nhiệt độ nào mà đến gần chung quanh đôi mắt của lão đều lập tức biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.
- Xem ra ngươi chỉ có chút xíu tiền đồ.
Một âm thanh mênh mông mà lại già nua thốt ra.
Đôi mắt của lão vừa động, bắn ra hai đạo mây tía. Vết thương trên người Cố Bát thiếu gia liền biến mất hầu như không còn, khí tức trên người trở nên càng cường đại hơn. Nó như được nhuộm bởi những tia sáng tím ngắt, tựa như dùng Tử Tinh để tạo hình thân thể.
Cố Bát thiếu gia phục hồi lực lượng, ánh mắt càng thêm âm u, lửa chiến hừng hực, tinh thần so sánh với vừa rồi càng cường thịnh hơn. Hắn vội vàng quỳ trên mặt đất, lễ bái với Chuyển Luân Vương.
Chuyển Luân Vương mặc Quái Y, giống như một lão đạo. Mi tâm có một ấn ký hình trăng lưỡi liềm màu trắng, ánh mắt trống rỗng mà lại kì quái, lão quay sang Phong Phi Vân mà nhìn thoáng qua.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Một cỗ khí tức đáng sợ mà lại lạnh như băng liền quấn tới.
Phong Phi Vân cảm giác được sinh mệnh đang bị uy hiếp, hắn triển khai Luân Hồi Tật Tốc, vội vàng lui thật nhanh.
Nhưng mà tốc độ lui về phía sau lại vẫn không theo kịp tốc độ của một cỗ khí lạnh kia. Hắn bị công kích vào ngực, thân thể bắn văng đi ra ngoài, đập vào bức tường cao hơn mười trượng .
- Ào ào!
Khí lạnh làm cho cả thân thể Phong Phi Vân đều bị đóng băng, đông cứng lại ở trên vách tường .
Trên người của hắn ngưng tụ một tầng băng tím thật dầy .
Quá mạnh mẽ !
Đối mặt loại cường giả cấp bậc cao hơn hẳn, thì ngay cả khả nàng bỏ trốn cũng không có.
- Chuyển Luân Vương, ngươi lòng lang dạ thú a! Không ngờ lại gửi gắm bản thân ở trong thân thể người kế thừa Cố gia ta. Chẳng lẽ ngươi muốn đoạt gia nghiệp và tài nguyên mấy trăm vạn năm của Cố gia ?