Phong Phi Vân có hơi nhíu mày, trong lòng sinh ra một loại cảnh giác. Hắn mơ hồ cảm giác có hơi không ổn, bèn nói:
- Trước khi ngươi đi vào đây, ta hoàn toàn không hề hoài nghi về thân phận của ngươi. Ta rất muốn biết ngươi rốt cuộc là dùng phương pháp gì để che mắt Thiên Cơ, khiến cho linh tính của ta đều không cảm giác được nguy hiểm?
"Lưu Tô Tử" chu làn môi ửngđỏ, cái cổ trắng nõn. Nàng nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt, cười nói:
- Ngươi không phải đều đã nói qua, một tòa Mộng Thiên Cư này đều là do nhà chúng ta mở ra. Ta hoàn toàn có khả năng trước tiên động một chút tay chân.
Không tốt!
Ánh mắt của Phong Phi Vân nhìn chăm chú vào chiếc Thanh Đồng đỉnh lô ở chính giữa điện kia, bên trong có từng đợt từng đợt khói xanh bay ra, mùi thơm cực kì nhạt.
- Rầm!
Phong Phi Vân đánh ra một đạo chưởng ấn, đánh nghiêng chiếc Thanh Đồng đỉnh lô kia. Bên trong đang thiêu đốt một mảnh lá như phiến Phỉ Thúy liền bị lăn xuống đất. TRong khi rơi vãi ở trên mặt đất, nó vẫn còn đang không ngừng cháy, phát ra những mùi thơm thoang thoảng.
- Đây là Thần Tiên Mê Lan, tại hắc thị (chợ đen) Diệp Hồng Cảnh đều rất khó mua được, được xưng là một trong những độc vật tối cao nhất. Vũ Hóa Hiền Giả mà ngửi thấy được mùi vị kia đều sẽ bị giảm công lực đi. Mùi vị của nó và mùi vị xạ hương tương tự với nhau. Nó có thể trong khi không nhận thức được mà phong bế lục thức người ta, áp chế tu vi người ta. Cho đến bây giờ mà ngươi đều còn chưa bị ngã xuống, điều này đều đã khiến cho ta cảm thấy cũng khá giật mình.
Phong Phi Vân vội vàng vận chuyển Kim Tàm phật khí, quả nhiên phát hiện trong huyết mạch và trong kinh mạch đều lưu động được một luồng khí chưa biết .
Phong Phi Vân sử dụng Kim Tàm phật khí đi luyện hóa luồng khí này, nhưng mà lại cũng không áp chế nổi luồng khí này xuống, ngược lại khiến cho nó trở nên càng thêm điên cuồng thịnh nộ, nhanh chóng chạy về hướng trong đan điền .
Phong Phi Vân vội vàng lại sử dụng lực lượng của Phượng Hoàng Nghiệt Hỏa, muốn đốt luyện hết luồng khí này đi. Nhưng mà luồng khí này lại xâm nhập thần kinh, xông thẳng về hướng đại não .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Phong Phi Vân liền biến sắc mặt, vội vàng ngưng tụ tất cả Kim Tàm phật khí về vị trí quanh tâm linh đại não, để ngăn cản một cỗ khí lưu này .
Nếu như để cho một cỗ khí lưu này lọt vào trong tâm linh đại não, như vậy phiền toái liền lớn.
Lúc này nhất định phải duy trì lý trí!
Không hổ là "Thần Tiên Mê Lan", ngay cả Vũ Hóa Hiền Giả ngửi thấy đều phải bị giảm công lực đi, đây là một loại chí độc của Tu Tiên Giới.
"Lưu Tô Tử" thấy dáng dấp Phong Phi Vân sắc mặt tái nhợt thì chợt nở nụ cười, nàng nói:
- Ngàn vạn lần đừng dùng những thần thông lợi hại của ngươi để luyện hóa Thần Tiên Mê Lan, nếu không ngươi sẽ chết nhanh hơn. Thần Tiên Mê Lan chính là những lá rơi xuống từ trên Âm Dương sơn, mỗi một năm đều chỉ có mấy chục phiến thôi. Ngươi có thể được hưởng một mảnh trong đó, đều đã xem như vinh hạnh rất lớn .
Phong Phi Vân tịnh không nói lời nào. Hắn vừa cực lực chống cự độc tố của Thần Tiên Mê Lan, vừa dùng Đại Diễn Thuật suy tính biện pháp luyện hóa Thần Tiên Mê Lan.
"Lưu Tô Tử" từ từ đã đi tới, một đôi bắp chân vô cùng mảnh dẻ, ngón tay Như Ngọc nhẹ nhàng vuốt ve cằm của Phong Phi Vân mà cười nói:
- Không phải ngươi nói ta không có thông minh của Lưu Tô Tử, hiện tại ngươi vẫn còn cho là như vậy sao?
Trên trán Phong Phi Vân toát ra những giọt mồ hôi li ti, ánh mắt trong không ngừng tỏa ra những tia ma tính, trở nên càng ngày càng khát máu, phảng phất sắp sửa không khống chế nổi thân thể.
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
"Lưu Tô Tử" cười cười, cái nhìn dần dần trở nên lạnh lẽo, nàng nói:
- Ta muốn huyết dịch trên người của ngươi, Phượng Hoàng huyết dịch.
- Ngươi muốn từ trong máu bán yêu, tinh luyện ra được huyết dịch Phượng Hoàng? Ha ha! Liền ngay cả chính bản thân ta cũng không biết trong thân thể có đúng là ẩn chứa huyết dịch Phượng Hoàng hay không. Vậy mà ngươi còn muốn từ trong thân thể của ta tinh luyện ra Phượng Hoàng Huyết?
Phong Phi Vân cảm giác khá buồn cười.
Hắn mặc dù không biết trong thân thể của mình rốt cuộc chỗ nào thì có yêu huyết. Nhưng mà hắn có khả năng khẳng định, trong thân thể tuyệt đối không phải là huyết mạch Phượng Hoàng Yêu Tộc .
Xem ra là bởi vì ta sử dụng "Phượng Hoàng Hỏa Thần vực", khiến cho những người này đều lầm tưởng ta là người mang Huyết mạch Phượng Hoàng.
- Ngươi không cần nói dối, chờ ta tinh luyện ra huyết dịch Phượng Hoàng trong thân thể ngươi, cướp lấy đạo cơ của ngươi. Như vậy tiềm lực và thiên phú bẩm sinh của ta bước vào trong đội ngũ cấp bậc đứng đầu nhân loại.
"Lưu Tô Tử" lấy ra một thanh tiểu đao màu đỏ, xẻ dọc trang phục trên ngực Phong Phi Vân, cắt một mực từ cổ áo đến ống quần.
Áo choàng trên người Phong Phi Vân đương nhiên rơi trên mặt đất, hắn trở nên trần như nhộng, lộ ra một thân hình to lớn .
.. .
Thân hình Phong Phi Vân có một vẻ đẹp mạnh mẽ, lồng ngực rộng rãi, cơ thể thon thả như giọt nước, hình thể hoàn mỹ liền hiện ra trong Ngọc Điện.
"Lưu Tô Tử" nắm tiểu đao màu đỏ, động tác tao nhã, mũi đao nhẹ nhàng lướt qua làn da Phong Phi Vân, từ cổ một mực chạy xuống đến vị trí trái tim.
Tiểu đao sắc bén, trắng ngần sáng bóng, như là dùng Âm Linh Tinh màu tía mà tạo thành!
Tiểu đao chậm rãi đâm vào da Phong Phi Vân, một dòng huyết dịch đỏ tươi chảy ra từ trong thân thể Phong Phi Vân .
- Phốc!
Trong hai tròng mắt nàng hiện ra vẻ kiên quyết, bỗng nhiên nàng dùng sức, tiểu đao hoàn toàn đâm vào ngực Phong Phi Vân. Nhưng mà tại vị trí trái tim thì dừng lại, tựa như đang đâm vào một khối sắt đá, phát ra một tiếng "Leng keng" .
Đó là Phượng Hoàng Tâm Cốt!
Thân thể Phong Phi Vân rung lên kịch liệt, một cơn đau đớn toàn thân truyền vào nội tâm. Yêu Ma Chi Huyết trên người bị kích thích mà chợt bùng nổ, trên làn da sinh ra từng đạo ma vân, đôi mắt trở nên cực kì đỏ tươi.
- Grào!
Trong thân thể Phong Phi Vân có vạn thú rít gào, âm thanh điếc tai. Một cỗ khí tức như dã thú lao ra, nó đẩy lui "Lưu Tô Tử" .
"Lưu Tô Tử" lúc đi vào cũng đã phong bế một mảnh không gian này, hoàn toàn ngăn cách một mảnh không gian này, bất cứ một âm thanh nào cũng sẽ không tản mát ra .
Trong lòng nàng giờ phút này tràn đầy kinh ngạc, tay nắm tiểu đao dính máu, đứng nhìn Phong Phi Vân giống như yêu ma. Có thể cảm giác được trên người của hắn có một cỗ lực lượng cực kì đáng sợ truyền đến. Nó đang nhìn ánh mắt của nàng, khiến cho nàng e dè chưa dám thẩm thấu tiếp.
- Chẳng lẽ Thần Tiên Mê Lan đều không phong bế nổi ngươi?
Âm thanh của "Lưu Tô Tử" tràn ngập nỗi hoảng sợ khi biết chiến lực đáng sợ của Phong Phi Vân.
Ý chí của nàng cũng cực kì kiên định, trong mắt nhung hiện ra một tia sát khí, hai ngón tay nắm tiểu đao phóng ra ngoài, đâm về hướng cổ họng Phong Phi Vân.
- Rầm!
Cánh tay Phong Phi Vân tỏa ra Hỏa Diễm, nó đánh bay thanh tiểu đao kia. Thân đao đều bị đánh đến biến hình, mũi đao cắm vào trên vách tường Ngọc Điện.
Phong Phi Vân có hơi nhíu mày, trong lòng sinh ra một loại cảnh giác. Hắn mơ hồ cảm giác có hơi không ổn, bèn nói:
- Trước khi ngươi đi vào đây, ta hoàn toàn không hề hoài nghi về thân phận của ngươi. Ta rất muốn biết ngươi rốt cuộc là dùng phương pháp gì để che mắt Thiên Cơ, khiến cho linh tính của ta đều không cảm giác được nguy hiểm?
"Lưu Tô Tử" chu làn môi ửngđỏ, cái cổ trắng nõn. Nàng nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt, cười nói:
- Ngươi không phải đều đã nói qua, một tòa Mộng Thiên Cư này đều là do nhà chúng ta mở ra. Ta hoàn toàn có khả năng trước tiên động một chút tay chân.
Không tốt!
Ánh mắt của Phong Phi Vân nhìn chăm chú vào chiếc Thanh Đồng đỉnh lô ở chính giữa điện kia, bên trong có từng đợt từng đợt khói xanh bay ra, mùi thơm cực kì nhạt.
- Rầm!
Phong Phi Vân đánh ra một đạo chưởng ấn, đánh nghiêng chiếc Thanh Đồng đỉnh lô kia. Bên trong đang thiêu đốt một mảnh lá như phiến Phỉ Thúy liền bị lăn xuống đất. TRong khi rơi vãi ở trên mặt đất, nó vẫn còn đang không ngừng cháy, phát ra những mùi thơm thoang thoảng.
- Đây là Thần Tiên Mê Lan, tại hắc thị (chợ đen) Diệp Hồng Cảnh đều rất khó mua được, được xưng là một trong những độc vật tối cao nhất. Vũ Hóa Hiền Giả mà ngửi thấy được mùi vị kia đều sẽ bị giảm công lực đi. Mùi vị của nó và mùi vị xạ hương tương tự với nhau. Nó có thể trong khi không nhận thức được mà phong bế lục thức người ta, áp chế tu vi người ta. Cho đến bây giờ mà ngươi đều còn chưa bị ngã xuống, điều này đều đã khiến cho ta cảm thấy cũng khá giật mình.
Phong Phi Vân vội vàng vận chuyển Kim Tàm phật khí, quả nhiên phát hiện trong huyết mạch và trong kinh mạch đều lưu động được một luồng khí chưa biết .
Phong Phi Vân sử dụng Kim Tàm phật khí đi luyện hóa luồng khí này, nhưng mà lại cũng không áp chế nổi luồng khí này xuống, ngược lại khiến cho nó trở nên càng thêm điên cuồng thịnh nộ, nhanh chóng chạy về hướng trong đan điền .
Phong Phi Vân vội vàng lại sử dụng lực lượng của Phượng Hoàng Nghiệt Hỏa, muốn đốt luyện hết luồng khí này đi. Nhưng mà luồng khí này lại xâm nhập thần kinh, xông thẳng về hướng đại não .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Phong Phi Vân liền biến sắc mặt, vội vàng ngưng tụ tất cả Kim Tàm phật khí về vị trí quanh tâm linh đại não, để ngăn cản một cỗ khí lưu này .
Nếu như để cho một cỗ khí lưu này lọt vào trong tâm linh đại não, như vậy phiền toái liền lớn.
Lúc này nhất định phải duy trì lý trí!
Không hổ là "Thần Tiên Mê Lan", ngay cả Vũ Hóa Hiền Giả ngửi thấy đều phải bị giảm công lực đi, đây là một loại chí độc của Tu Tiên Giới.
"Lưu Tô Tử" thấy dáng dấp Phong Phi Vân sắc mặt tái nhợt thì chợt nở nụ cười, nàng nói:
- Ngàn vạn lần đừng dùng những thần thông lợi hại của ngươi để luyện hóa Thần Tiên Mê Lan, nếu không ngươi sẽ chết nhanh hơn. Thần Tiên Mê Lan chính là những lá rơi xuống từ trên Âm Dương sơn, mỗi một năm đều chỉ có mấy chục phiến thôi. Ngươi có thể được hưởng một mảnh trong đó, đều đã xem như vinh hạnh rất lớn .
Phong Phi Vân tịnh không nói lời nào. Hắn vừa cực lực chống cự độc tố của Thần Tiên Mê Lan, vừa dùng Đại Diễn Thuật suy tính biện pháp luyện hóa Thần Tiên Mê Lan.
"Lưu Tô Tử" từ từ đã đi tới, một đôi bắp chân vô cùng mảnh dẻ, ngón tay Như Ngọc nhẹ nhàng vuốt ve cằm của Phong Phi Vân mà cười nói:
- Không phải ngươi nói ta không có thông minh của Lưu Tô Tử, hiện tại ngươi vẫn còn cho là như vậy sao?
Trên trán Phong Phi Vân toát ra những giọt mồ hôi li ti, ánh mắt trong không ngừng tỏa ra những tia ma tính, trở nên càng ngày càng khát máu, phảng phất sắp sửa không khống chế nổi thân thể.
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
"Lưu Tô Tử" cười cười, cái nhìn dần dần trở nên lạnh lẽo, nàng nói:
- Ta muốn huyết dịch trên người của ngươi, Phượng Hoàng huyết dịch.
- Ngươi muốn từ trong máu bán yêu, tinh luyện ra được huyết dịch Phượng Hoàng? Ha ha! Liền ngay cả chính bản thân ta cũng không biết trong thân thể có đúng là ẩn chứa huyết dịch Phượng Hoàng hay không. Vậy mà ngươi còn muốn từ trong thân thể của ta tinh luyện ra Phượng Hoàng Huyết?
Phong Phi Vân cảm giác khá buồn cười.
Hắn mặc dù không biết trong thân thể của mình rốt cuộc chỗ nào thì có yêu huyết. Nhưng mà hắn có khả năng khẳng định, trong thân thể tuyệt đối không phải là huyết mạch Phượng Hoàng Yêu Tộc .
Xem ra là bởi vì ta sử dụng "Phượng Hoàng Hỏa Thần vực", khiến cho những người này đều lầm tưởng ta là người mang Huyết mạch Phượng Hoàng.
- Ngươi không cần nói dối, chờ ta tinh luyện ra huyết dịch Phượng Hoàng trong thân thể ngươi, cướp lấy đạo cơ của ngươi. Như vậy tiềm lực và thiên phú bẩm sinh của ta bước vào trong đội ngũ cấp bậc đứng đầu nhân loại.
"Lưu Tô Tử" lấy ra một thanh tiểu đao màu đỏ, xẻ dọc trang phục trên ngực Phong Phi Vân, cắt một mực từ cổ áo đến ống quần.
Áo choàng trên người Phong Phi Vân đương nhiên rơi trên mặt đất, hắn trở nên trần như nhộng, lộ ra một thân hình to lớn .
.. .
Thân hình Phong Phi Vân có một vẻ đẹp mạnh mẽ, lồng ngực rộng rãi, cơ thể thon thả như giọt nước, hình thể hoàn mỹ liền hiện ra trong Ngọc Điện.
"Lưu Tô Tử" nắm tiểu đao màu đỏ, động tác tao nhã, mũi đao nhẹ nhàng lướt qua làn da Phong Phi Vân, từ cổ một mực chạy xuống đến vị trí trái tim.
Tiểu đao sắc bén, trắng ngần sáng bóng, như là dùng Âm Linh Tinh màu tía mà tạo thành!
Tiểu đao chậm rãi đâm vào da Phong Phi Vân, một dòng huyết dịch đỏ tươi chảy ra từ trong thân thể Phong Phi Vân .
- Phốc!
Trong hai tròng mắt nàng hiện ra vẻ kiên quyết, bỗng nhiên nàng dùng sức, tiểu đao hoàn toàn đâm vào ngực Phong Phi Vân. Nhưng mà tại vị trí trái tim thì dừng lại, tựa như đang đâm vào một khối sắt đá, phát ra một tiếng "Leng keng" .
Đó là Phượng Hoàng Tâm Cốt!
Thân thể Phong Phi Vân rung lên kịch liệt, một cơn đau đớn toàn thân truyền vào nội tâm. Yêu Ma Chi Huyết trên người bị kích thích mà chợt bùng nổ, trên làn da sinh ra từng đạo ma vân, đôi mắt trở nên cực kì đỏ tươi.
- Grào!
Trong thân thể Phong Phi Vân có vạn thú rít gào, âm thanh điếc tai. Một cỗ khí tức như dã thú lao ra, nó đẩy lui "Lưu Tô Tử" .
"Lưu Tô Tử" lúc đi vào cũng đã phong bế một mảnh không gian này, hoàn toàn ngăn cách một mảnh không gian này, bất cứ một âm thanh nào cũng sẽ không tản mát ra .
Trong lòng nàng giờ phút này tràn đầy kinh ngạc, tay nắm tiểu đao dính máu, đứng nhìn Phong Phi Vân giống như yêu ma. Có thể cảm giác được trên người của hắn có một cỗ lực lượng cực kì đáng sợ truyền đến. Nó đang nhìn ánh mắt của nàng, khiến cho nàng e dè chưa dám thẩm thấu tiếp.
- Chẳng lẽ Thần Tiên Mê Lan đều không phong bế nổi ngươi?
Âm thanh của "Lưu Tô Tử" tràn ngập nỗi hoảng sợ khi biết chiến lực đáng sợ của Phong Phi Vân.
Ý chí của nàng cũng cực kì kiên định, trong mắt nhung hiện ra một tia sát khí, hai ngón tay nắm tiểu đao phóng ra ngoài, đâm về hướng cổ họng Phong Phi Vân.
- Rầm!
Cánh tay Phong Phi Vân tỏa ra Hỏa Diễm, nó đánh bay thanh tiểu đao kia. Thân đao đều bị đánh đến biến hình, mũi đao cắm vào trên vách tường Ngọc Điện.