Theo lý thuyết, khi tu vi đạt tới Niết Bàn Đệ Nhất Trọng, tu sĩ dùng sức mạnh ý chí là có thể khắc chế được Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể. Nhưng mà huyết dịch Phong Phi Vân đang bị "Thần Tiên Mê Lan" xâm lấn, vì vậy Yêu Ma Chi Huyết lại bị kích thích ra, hơn nữa trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Đây là một chuyện cực kì nguy hiểm, chỉ hơi không chú ý, thì thần thức của Phong Phi Vân sẽ tan vỡ, thân thể cũng bị chia năm xẻ bảy.
- Giờ phút này khẳng định hắn đã bị Thần Tiên Mê Lan xâm lấn thần thức, chính là đang lúc có sức mạnh ý chí bạc nhược nhất. Trước tiên cứ chế ngự hắn rồi hãy nói sau.
Thân thể "Lưu Tô Tử" hóa thành một đạo ánh sáng hư ảo, bàn tay mịnh màng như Ngọc Bạch đánh ra. Một đạo chưởng ấn đỏ đậm đánh thẳng vào ngực Phong Phi Vân, như muốn trấn áp tâm của Phong Phi Vân, đánh nát tâm mạch của hắn .
Phong Phi Vân tóc dựng đứng chổng ngược, trên mặt bên trái sinh ra ma vân. Hắn nhếch mép nở nụ cười mỉa mai, vươn một tay rồi bóp nát chưởng ấn do "Lưu Tô Tử" đánh ra .
- Rầm!
Cánh tay ma mang theo tính ăn mòn mãnh liệt, nó xuyên thấu qua Lĩnh Vực do "Lưu Tô Tử" thi triển ra rồi hướng về cổ của nàng định bóp nghẹt .
- Lực lượng quả là cường đại.
Trước khi cánh tay ma của Phong Phi Vân tóm được cổ của nàng, thân thể của nàng đột nhiên nứt ra, hóa thành một đám những tia pháo hoa đỏ rực bay ra, rơi xuống cách hơn mười thước, lại ngưng tụ thành bóng dáng của Lưu Tô Tử .
- Trấn Thân Phù Đồ!
"Lưu Tô Tử" xuất ra một bức vẽ cổ. Trên bức vẽ cổ có khắc họa những ký hiệu. Đó chính là dùng huyết mạch Thái Cổ Thánh Thú để viết ra bùa chú Linh Thú huyết thư, trên đó ngưng tụ đạo lực của Vũ Hóa Hiền Giả. Nó có được lực lượng đủ để trấn áp một chốn hư không.
Nàng dán một cái phù đồ này vào sau lưng Phong Phi Vân, hai tay nắm động ấn quyết. Nàng muốn dẫn động lực lượng của phù đồ để trấn áp Phong Phi Vân .
- Roẹt roẹt!
Phong Phi Vân kéo xuống một góc của bức Trấn Thân Phù Đồ kia. Trên bức vẽ cổ có Linh Mang lóng lánh, ở chỗ gãy lìa có tinh quang chảy xuôi. Lại có những đạo điện quang đang di động .
"Lưu Tô Tử" lại lần nữa bị kinh sợ. Nàng đã dẫn động một nửa pháp quyết đành miễn cưỡng dừng lại.
Không ngờ Trấn Thân Phù Đồ lại bị hắn xé nát ?
Đây là lực lượng con người sao?
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Phong Phi Vân bổ ra một chưởng, đánh bay "Lưu Tô Tử" ra xa.
Dây cột tóc trên đầu nàng vỡ vụn, mái tóc dài rơi xuống. Nàng lại biến thành hình dáng nữ nhân, hàng mi thon thả, đôi môi đỏ mọng trong suốt, quả thực có thể nói là tuyệt sắc nhân gian.
Đây mặc dù là Lưu Tô Hồng, nhưng mà giờ phút này cũng là dáng hình của Lưu Tô Tử .
Nàng làm như vậy là không muốn để cho người khác biết được Lưu Tô Hồng đã từng đi tới nơi này. Nói như vậy, chuyện nàng lấy đi huyết dịch của Phong Phi Vân thì người khác cũng chỉ cho rằng là Lưu Tô Tử làm, không có bất cứ quan hệ nào với nàng.
Lực lượng của "Thần Tiên Mê Lan" trong thân thể Phong Phi Vân trở nên càng ngày càng cường đại. Nó không kiêng nể gì xung đột với thân thể của hắn, thậm chí đã phá tan Kim Tàm phật khí, chảy về hướng trong đại não .
- Nguy rồi, mau chóng kết thúc chiến đấu.
Phong Phi Vân cũng không bị đánh mất lý trí, hắn xuất ra Khai Thiên Thi mà chém về phía trước .
"Lưu Tô Tử" tự nhiên cũng không phải hạng người dễ dàng đối phó. Nàng cũng triển khai một đạo thần thông để ngăn cản uy năng của Khai Thiên Thi.
- Rầm!
Thân thể mảnh mai mềm mại của nàng bị đánh bay đi, ống quần bị hất tung lên làm lộ ra một đôi chân ngọc trắng như tuyết. Thậm chí còn có thể trong mơ hồ nhìn thấy ở giữa hai chân ngọc có một cái khố cừu xinh xắn màu tím nhạt, cực kì thơm ngát làm cho người ta nảy sinh ý nghĩ kỳ quái.
Phong Phi Vân tự nhiên cũng thấy được một màn này, nên trong lòng rung động rất lớn. Huyết mạch hắn bắt đầu căng phồng bành trướng, đôi mắt cũng trở nên càng thêm đỏ kè, hắn phát ra những tiếng cười kì quái .
"Lưu Tô Tử" ý thức được chuyện bắt đầu không ổn, liền triển khai một loại thần thông vội vã, hóa thành một bóng dáng màu tím mà trốn về hướng ra ngoài Ngọc Điện .
- Ngươi trốn không thoát đâu !
Phong Phi Vân có tốc độ nhanh hơn, từ phía sau tóm lấy một cánh tay ngọc của nàng mà giật mạnh lại, kéo nàng vào trong lòng mình.
Bàn tay thăm dò vào trong vạt áo nàng, chạm tới một vùng mềm mại kia .
Thân thể "Lưu Tô Tử" như bị điện giựt, mắt nhung sa sầm hiếm thấy, ngón tay hóa thành kiếm phong, đâm về hướng tới đan điền của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân lại lần nữa túm chặt tay ngọc của nàng, sau đó lật ngược người lại mà quăng nàng lên trên một cái Ngọc Tháp dùng để tu luyện ở trong Ngọc Điện .
"Lưu Tô Tử" cảm giác được một cơn đau đớn kịch liệt, đầu khớp xương trong người tựa hồ đều gãy rời, ngọc thể mảnh dẻ không ngừng run rẩy, một đôi đào tiên vểnh cao bị ấn dí xuống vào Ngọc Tháp lạnh như băng, phảng phất đều phải tê dại đi .
Nàng lập tức nhảy dựng lên từ trên Ngọc Tháp, nhưng mà lại bị Phong Phi Vân cho một cái tát chụp té xuống.
Roẹt roẹt!
Chiếc áo hoa bào màu tím trên người nàng bị Phong Phi Vân xé nát, để lộ ra một thân hình đẹp đẽ như mỡ dê, dung nhan tuyệt vời, gương mặt xinh xắn, cổ kiêu ba ngấn mảnh khảnh trắng như Ngọc Bạch, xương quai xanh thật gợi cảm. Chỗ vồng ngực bị gắt gao quấn thật cặt bằng một tầng vải lụa trắng, làm cho đôi đào tiên bị áp chế ở dưới lớp vải, đè ép đến biến hình.
Xuống chút nữa, là vòng eo mảnh mai nhỏ xíu không chút sẹo lồi, cái bụng bằng phẳng mềm nhẵn, cái rốn xinh xắn, da thịt tựa như tuyết trắng .
Hai chân ngọc thon thả mà mảnh khảnh vội vàng khép chặt với nhau, để kẹp chặt chiếc khố cừu nhỏ màu tím ở chỗ giao giữa hai chân. Trên chiếc khố cừu khố có đính ba viên ngọc Tiểu Ngọc Trụy, đều là loại màu tím Tử Tinh ,đang tỏa ra ánh sáng nhấp nháy. Chúng tương phản với làn da trắng muốt của nàng nên hình thành sự đối lập rõ ràng.
- Ngươi dám! Ta chính là Đại Quận Chúa phủ Cảnh Chủ.. .
Roẹt roẹt!
Phong Phi Vân giật đứt tung súc lụa trắng thật dài đang quấn quanh lồng ngực nàng. Đôi bồng đảo cao ngất vốn đang bị bao bọc và đè ép ở bên dưới lập tức nhảy tưng lên, trông to lớn dị thường mà trơn bóng như soi gương được. Trông nó như là dùng Bạch Ngọc tạo hình mà thành, ở trên đỉnh núi vẫn còn có một chấm đỏ hồng hồng .
Phong Phi Vân cũng nhảy lên Ngọc Tháp, đè xuống áp chế ở trên ngọc thể nhỏ nhắn xinh xắn của "Lưu Tô Tử" .
Hắn vốn là trần như nhộng, giờ phút này lại dán sát vào làn da thịt nhẵn nhụi mềm mại trơn bóng của "Lưu Tô Tử", lập tức làm nảy sinh một sự sung sướng nói không ra lời .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
"Lưu Tô Tử" thẹn thùng xấu hổ đan xen, trên gò má trắng như tuyết nổi lên một vầng màu hồng. Nàng nện một chưởng công kích về hướng ngực của Phong Phi Vân .
Theo lý thuyết, khi tu vi đạt tới Niết Bàn Đệ Nhất Trọng, tu sĩ dùng sức mạnh ý chí là có thể khắc chế được Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể. Nhưng mà huyết dịch Phong Phi Vân đang bị "Thần Tiên Mê Lan" xâm lấn, vì vậy Yêu Ma Chi Huyết lại bị kích thích ra, hơn nữa trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Đây là một chuyện cực kì nguy hiểm, chỉ hơi không chú ý, thì thần thức của Phong Phi Vân sẽ tan vỡ, thân thể cũng bị chia năm xẻ bảy.
- Giờ phút này khẳng định hắn đã bị Thần Tiên Mê Lan xâm lấn thần thức, chính là đang lúc có sức mạnh ý chí bạc nhược nhất. Trước tiên cứ chế ngự hắn rồi hãy nói sau.
Thân thể "Lưu Tô Tử" hóa thành một đạo ánh sáng hư ảo, bàn tay mịnh màng như Ngọc Bạch đánh ra. Một đạo chưởng ấn đỏ đậm đánh thẳng vào ngực Phong Phi Vân, như muốn trấn áp tâm của Phong Phi Vân, đánh nát tâm mạch của hắn .
Phong Phi Vân tóc dựng đứng chổng ngược, trên mặt bên trái sinh ra ma vân. Hắn nhếch mép nở nụ cười mỉa mai, vươn một tay rồi bóp nát chưởng ấn do "Lưu Tô Tử" đánh ra .
- Rầm!
Cánh tay ma mang theo tính ăn mòn mãnh liệt, nó xuyên thấu qua Lĩnh Vực do "Lưu Tô Tử" thi triển ra rồi hướng về cổ của nàng định bóp nghẹt .
- Lực lượng quả là cường đại.
Trước khi cánh tay ma của Phong Phi Vân tóm được cổ của nàng, thân thể của nàng đột nhiên nứt ra, hóa thành một đám những tia pháo hoa đỏ rực bay ra, rơi xuống cách hơn mười thước, lại ngưng tụ thành bóng dáng của Lưu Tô Tử .
- Trấn Thân Phù Đồ!
"Lưu Tô Tử" xuất ra một bức vẽ cổ. Trên bức vẽ cổ có khắc họa những ký hiệu. Đó chính là dùng huyết mạch Thái Cổ Thánh Thú để viết ra bùa chú Linh Thú huyết thư, trên đó ngưng tụ đạo lực của Vũ Hóa Hiền Giả. Nó có được lực lượng đủ để trấn áp một chốn hư không.
Nàng dán một cái phù đồ này vào sau lưng Phong Phi Vân, hai tay nắm động ấn quyết. Nàng muốn dẫn động lực lượng của phù đồ để trấn áp Phong Phi Vân .
- Roẹt roẹt!
Phong Phi Vân kéo xuống một góc của bức Trấn Thân Phù Đồ kia. Trên bức vẽ cổ có Linh Mang lóng lánh, ở chỗ gãy lìa có tinh quang chảy xuôi. Lại có những đạo điện quang đang di động .
"Lưu Tô Tử" lại lần nữa bị kinh sợ. Nàng đã dẫn động một nửa pháp quyết đành miễn cưỡng dừng lại.
Không ngờ Trấn Thân Phù Đồ lại bị hắn xé nát ?
Đây là lực lượng con người sao?
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Phong Phi Vân bổ ra một chưởng, đánh bay "Lưu Tô Tử" ra xa.
Dây cột tóc trên đầu nàng vỡ vụn, mái tóc dài rơi xuống. Nàng lại biến thành hình dáng nữ nhân, hàng mi thon thả, đôi môi đỏ mọng trong suốt, quả thực có thể nói là tuyệt sắc nhân gian.
Đây mặc dù là Lưu Tô Hồng, nhưng mà giờ phút này cũng là dáng hình của Lưu Tô Tử .
Nàng làm như vậy là không muốn để cho người khác biết được Lưu Tô Hồng đã từng đi tới nơi này. Nói như vậy, chuyện nàng lấy đi huyết dịch của Phong Phi Vân thì người khác cũng chỉ cho rằng là Lưu Tô Tử làm, không có bất cứ quan hệ nào với nàng.
Lực lượng của "Thần Tiên Mê Lan" trong thân thể Phong Phi Vân trở nên càng ngày càng cường đại. Nó không kiêng nể gì xung đột với thân thể của hắn, thậm chí đã phá tan Kim Tàm phật khí, chảy về hướng trong đại não .
- Nguy rồi, mau chóng kết thúc chiến đấu.
Phong Phi Vân cũng không bị đánh mất lý trí, hắn xuất ra Khai Thiên Thi mà chém về phía trước .
"Lưu Tô Tử" tự nhiên cũng không phải hạng người dễ dàng đối phó. Nàng cũng triển khai một đạo thần thông để ngăn cản uy năng của Khai Thiên Thi.
- Rầm!
Thân thể mảnh mai mềm mại của nàng bị đánh bay đi, ống quần bị hất tung lên làm lộ ra một đôi chân ngọc trắng như tuyết. Thậm chí còn có thể trong mơ hồ nhìn thấy ở giữa hai chân ngọc có một cái khố cừu xinh xắn màu tím nhạt, cực kì thơm ngát làm cho người ta nảy sinh ý nghĩ kỳ quái.
Phong Phi Vân tự nhiên cũng thấy được một màn này, nên trong lòng rung động rất lớn. Huyết mạch hắn bắt đầu căng phồng bành trướng, đôi mắt cũng trở nên càng thêm đỏ kè, hắn phát ra những tiếng cười kì quái .
"Lưu Tô Tử" ý thức được chuyện bắt đầu không ổn, liền triển khai một loại thần thông vội vã, hóa thành một bóng dáng màu tím mà trốn về hướng ra ngoài Ngọc Điện .
- Ngươi trốn không thoát đâu !
Phong Phi Vân có tốc độ nhanh hơn, từ phía sau tóm lấy một cánh tay ngọc của nàng mà giật mạnh lại, kéo nàng vào trong lòng mình.
Bàn tay thăm dò vào trong vạt áo nàng, chạm tới một vùng mềm mại kia .
Thân thể "Lưu Tô Tử" như bị điện giựt, mắt nhung sa sầm hiếm thấy, ngón tay hóa thành kiếm phong, đâm về hướng tới đan điền của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân lại lần nữa túm chặt tay ngọc của nàng, sau đó lật ngược người lại mà quăng nàng lên trên một cái Ngọc Tháp dùng để tu luyện ở trong Ngọc Điện .
"Lưu Tô Tử" cảm giác được một cơn đau đớn kịch liệt, đầu khớp xương trong người tựa hồ đều gãy rời, ngọc thể mảnh dẻ không ngừng run rẩy, một đôi đào tiên vểnh cao bị ấn dí xuống vào Ngọc Tháp lạnh như băng, phảng phất đều phải tê dại đi .
Nàng lập tức nhảy dựng lên từ trên Ngọc Tháp, nhưng mà lại bị Phong Phi Vân cho một cái tát chụp té xuống.
Roẹt roẹt!
Chiếc áo hoa bào màu tím trên người nàng bị Phong Phi Vân xé nát, để lộ ra một thân hình đẹp đẽ như mỡ dê, dung nhan tuyệt vời, gương mặt xinh xắn, cổ kiêu ba ngấn mảnh khảnh trắng như Ngọc Bạch, xương quai xanh thật gợi cảm. Chỗ vồng ngực bị gắt gao quấn thật cặt bằng một tầng vải lụa trắng, làm cho đôi đào tiên bị áp chế ở dưới lớp vải, đè ép đến biến hình.
Xuống chút nữa, là vòng eo mảnh mai nhỏ xíu không chút sẹo lồi, cái bụng bằng phẳng mềm nhẵn, cái rốn xinh xắn, da thịt tựa như tuyết trắng .
Hai chân ngọc thon thả mà mảnh khảnh vội vàng khép chặt với nhau, để kẹp chặt chiếc khố cừu nhỏ màu tím ở chỗ giao giữa hai chân. Trên chiếc khố cừu khố có đính ba viên ngọc Tiểu Ngọc Trụy, đều là loại màu tím Tử Tinh ,đang tỏa ra ánh sáng nhấp nháy. Chúng tương phản với làn da trắng muốt của nàng nên hình thành sự đối lập rõ ràng.
- Ngươi dám! Ta chính là Đại Quận Chúa phủ Cảnh Chủ.. .
Roẹt roẹt!
Phong Phi Vân giật đứt tung súc lụa trắng thật dài đang quấn quanh lồng ngực nàng. Đôi bồng đảo cao ngất vốn đang bị bao bọc và đè ép ở bên dưới lập tức nhảy tưng lên, trông to lớn dị thường mà trơn bóng như soi gương được. Trông nó như là dùng Bạch Ngọc tạo hình mà thành, ở trên đỉnh núi vẫn còn có một chấm đỏ hồng hồng .
Phong Phi Vân cũng nhảy lên Ngọc Tháp, đè xuống áp chế ở trên ngọc thể nhỏ nhắn xinh xắn của "Lưu Tô Tử" .
Hắn vốn là trần như nhộng, giờ phút này lại dán sát vào làn da thịt nhẵn nhụi mềm mại trơn bóng của "Lưu Tô Tử", lập tức làm nảy sinh một sự sung sướng nói không ra lời .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
"Lưu Tô Tử" thẹn thùng xấu hổ đan xen, trên gò má trắng như tuyết nổi lên một vầng màu hồng. Nàng nện một chưởng công kích về hướng ngực của Phong Phi Vân .