Lão giả này là một vị trí sư cấp bậc tông sư, trí tuệ cực cao, có thể thấy một mà biết hai, suy tính họa cát, liệu đến Hiên Viên Nhất Nhất rất có thểđã bị thương nên hắn mới dám mạo hiểm thử một lần.
Đôi mắt kia của hắn chính là bị Phong Phi Vân dùng một tia Thánh Linh khí tức chém phá, chỉ là hắn cũng không biết người đó chính là Phong Phi Vân màôi.
Sắc mặt của Hiên Viên Nhất Nhất tái nhợt, không còn cường thế giống như mới vừa rồi nữa, nhu nhược vô cùng, trên môi có vết máu, giờ phút này đừng nói làđể cho nàng giao thủ với bốn vị hiền giả, coi như làđể cho nàng động một đầu ngón tay cũng hết sức khó khăn.
- Âm Gian giới chúng ta đã bị Thủy Nguyệt thiên cảnh áp chế một vạn năm, biệt khuất một vạn năm, hôm nay chúng ta sẽ chém giết Thánh nữ của Thủy Nguyệt thiên cảnh, để cho người của Thủy Nguyệt thiên cảnh biết bọn họ cũng không phải là vôđịch.
Bốn vị hiền giả của Âm Gian giới đều sát khí lẫm liệt, ở trong tiên thành di chỉ bọn họ không sợ người của Thủy Nguyệt thiên cảnh biết được, chỉ có diệt trừ Thủy Nguyệt thánh nữ, bọn họ mới không sợ bị người của Thủy Nguyệt thiên cảnh trả hù.
- Mặc dù ta cũng không thể nào thích người của Thủy Nguyệt thiên cảnh, nhưng mà chỉ bằng vào các ngươi cũng muốn đối địch với người của Thủy Nguyệt thiên cảnh sao, quả thực chính là người si nói mộng.
Phong Phi Vân cười dài một tiếng.
Hiền giả trên vai đeo thanh sắc thiết hoàn kia trầm giọng nói:
- Phong Phi Vân tiểu nhi, ngươi cho rằng hôm na ngươi có thể chạy trốn sao, trở vềÂm Gian giới ngươi hảo hảo mà chịu đựng đi.
Phong Phi Vân chậm rãi tiêu sái đi đến bên người Hiên Viên Nhất Nhất, dùng áo choàng khoác lên người nàng, đem ngọc thể tinh tế mềm mại khỏa lên, vác ở trên lưng, nói:
- Ôm cổ của ta!
Hia cánh tay ngọc của Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ nhàng run rẩy hai cái, lần đầu tiên cùng với nam tử khác gần nhau như vậy, cuối cùng nàng vẫn là khó khăn vươn hai tay, nhẹ nhàng khoác lên bả vai của Phong Phi Vân, gương mặt tinh xảo mà thanh nhã dán ở trên lưng của hắn.
- Ôm chặt!
Phong Phi Vân đem hai cái tay áo của trường bao thắt ở ngang hông, đem Thiên Tủy Binh Đảm cắm ở trên mặt đất rút ra, trên người lao ra một cỗ chiến khí sắc bén.
- Ngươi không phải làđối thủ của bọn họ...
Thanh âm của Hiên Viên Nhất Nhất có chút suy yếu, đem một đôi tay ngọc thon dài khoác lên trên cổ của Phong Phi Vân, đầu ngón tay tinh tế tựa như là ngọc thông, mang theo một cỗ hương thơm nhàn nhạt.
Bốn vị hiền giả kia của Âm Gian giới liên tục cười lạnh, lão giả có hai mắt như bò cạp, nói:
- Thủy Nguyệt thánh nữđại danh đỉnh đỉnh thế nhưng cần một tên bán yêu đến cõng... Xem ra Thủy Nguyệt thiên cảnh cũng chỉ bất quá là như vậy.
- Lấy trứng chọi đá, thiêu thân lao đầu vào lửa mà thôi, hôm nay ai cũng không đi được.
...
Trong thân thể của Phong Phi Vân liên tiếp lao ra ba tòa đại vực, mỗi một tòa đại vực đều là khí tức cuộn trào, tựa như ba tầng thủ họ tráo bao phủở trên thân thể của hắn:
- Đó cũng không phải là do các ngươi định đoạt, các ngươi có thểđuổi theo ta rồi hãy mạnh miệng cũng không muộn.
- Bá!
Phong Phi Vân triển khai Luân Hồi tật tốc, hai chân tựa như dẫm lên hai đạo luân hồi, tốc độ nhanh như lưu quang, mũi chân ở trên mặt nước điểm một cái, thân thểđều đã bay đến trên cổ tường của đình viện.
- Không đi được!
Một vị lão giả của Âm Gian giới đánh ra một cái thanh sắc thiết hoàn, thiết hoàn biến thành càng ngày càng lớn, cuối cùng bành trướng đến trình độđường kính mười thước, bên trên thiết hoàn tràn đầy văn tự cổ xưa, toàn thân đều đang sáng lên.
Nếu nhưở ngoại giới không cóáp chế của lực lượng, một kích của cái thanh sắc thiết hoàn này có thểđánh vỡ một phiến tiểu thiên địa, hủy diệt nhất phương đại địa.
Trên cánh tay của Phong Phi Vân hiện ra hưảnh vạn thú, toàn bộđều tràn vào trong Thiên Tủy Binh Đảm, hình dáng của Thiên Tủy Binh Đảm xảy ra biến đổi, liền giống như bị vạn thú quấn quanh, đem cái thanh sắc thiết hoàn kia bắn trở về.
- Oanh!
Phong Phi Vân cũng nhận lấy trùng kích khổng lồ, thân thể hướng phía sau bay ra ngoài, dưới chân sinh ra một phiến luân hồi quang hoa, sau đó rơi vào trên một tòa kiến trúc tan hoang cổ xưa khác ở nơi xa, không hề lưu lại chút nào, tiếp tục hướng về trung tâm cửu uyên tiên thành bay đi.
- Lực lượng của ta cường đại, có năm tòa vực gia thân, nhục thân so sánh với bọn hắn thì mạnh hớn, càng làđến trung tâm Cửu Uyên tiên tành thì càng có lợi với ta.
Phong Phi Vân mang theoo Hiên Viên Nhất Nhất, cầm trong tay bạch sắc trường thương hai trượng, tốc độ nhanh như một đạo ảo ảnh.
- Người này cư nhiên có thể ngạnh kháng một kích toàn lực của ta, khó trách Diêm Vương gia để cho chúng ta cẩn thận đề phòng hắn, lực lượng thân thể như vậy đã không yếu hơn bao nhiêu so với chúng ta.
Vị cường giả kia của Âm Gian giới đem thanh sắc thiết hoàn thu hồi, trên mặt tràn đầy vẻ kinh dị.
- Mau đuổi theo, tuyệt đối không thểđể cho bọn họ chạy thoát.
Bốn vị hiền giả của Âm Gian giới riêng mình triển khai thần thông tật tốc, phá vỡ vách tường của đình viện hướng trung tâm Cửu Uyên tiên thành đuổi theo.
Tốc độ của Phong Phi Vân kinh người, so với bốn vị hiền giả còn nhanh hơn, nhưng mà còn chưa chạy được ra xa liền lại tao ngộđịch nhân cường đại.
- Oanh!
Một đầu cự nghĩ (kiến) thân thể cao chừng mười thước phá vỡ hai tòa cổ kiến trúc, chặn ngang phía trước Phong Phi Vân, yêu khí trên người tăng vọt, trong đôi mắt tràn đầy sát khí khiếp người.
Trên người đầu đại yêu Cự Nghĩ này của Yêu tộc có huyết khí khổng lồ, giáp phiến trên người giống như là hắc sắc thần thiết, một đôi ánh mắt giống như là viên cầu gắt gao nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, lạnh lùng hét lớn một tiếng:
- Bán yêu, bỏ lại Thủy Nguyệt thánh nữ, tha cho ngươi khỏi chết!
Phong Phi Vân dừng bước lại, thân thể vừa chuyển, hướng một phương hướng khác chạy tới.
Hắn đã sớm lường trước được tình huống hiện tại rồi, những hiền giả này của yêu tộc đều là hạng người cáo già, sẽ không dễ dàng bị dọa lui như vậy.
Bọn họ xui khiến bốn vị hiền giả của Âm Gian giới đi dò xét Thủy Nguyệt thánh nữ, cũng khẳng định là sẽ tiềm phục ở phụ cận.
- Oanh long long!
Vị hiền giả Cự Nghĩ của yêu tộc kia ở phía sau đuổi theo không thôi, đem một mảnh cổ nhai hẹp dài đạp vỡ, đem bức tường dày đụng sập, một thanh yêu kiếm từ trong miệng nó phun ra, hướng lưng của Phong Phi Vân chém đến.
Phong Phi Vân không dám dừng lại, khởi động ba tòa vực, ở sau lưng ngưng tụ thành ba tầng chắn, sau đó lại đem Hiên Viên Nhất Nhất từ trên lưng kéo đén phía trước, một tay ôm ở eo ngọc mảnh khanh, ôm vào trong ngực.
- Oanh!
Một chuôi yêu kiếm kia chém ở trên ba tòa đại vực, đem từng tầng lực lượng đâm rách.
Cuối cùng ba tòa vực kia đem lực lượng sắc bén trên thân yêu kiếm đỡđược, nhưng mà một cỗ lực trùng kích lại khó có thể hoàn toàn ngăn cản.
Lưng của Phong Phi Vân giống như là bị núi lớn đụng vào một cái, khí huyết trong thân thể quay cuồng, thân thể trực tiếp bị xung kích bay lên trên, bay ra mấy chục thước mới rơi xuống mặt đất, tiếp tục hướng phía trước chạy nhanh.
Lão giả này là một vị trí sư cấp bậc tông sư, trí tuệ cực cao, có thể thấy một mà biết hai, suy tính họa cát, liệu đến Hiên Viên Nhất Nhất rất có thểđã bị thương nên hắn mới dám mạo hiểm thử một lần.
Đôi mắt kia của hắn chính là bị Phong Phi Vân dùng một tia Thánh Linh khí tức chém phá, chỉ là hắn cũng không biết người đó chính là Phong Phi Vân màôi.
Sắc mặt của Hiên Viên Nhất Nhất tái nhợt, không còn cường thế giống như mới vừa rồi nữa, nhu nhược vô cùng, trên môi có vết máu, giờ phút này đừng nói làđể cho nàng giao thủ với bốn vị hiền giả, coi như làđể cho nàng động một đầu ngón tay cũng hết sức khó khăn.
- Âm Gian giới chúng ta đã bị Thủy Nguyệt thiên cảnh áp chế một vạn năm, biệt khuất một vạn năm, hôm nay chúng ta sẽ chém giết Thánh nữ của Thủy Nguyệt thiên cảnh, để cho người của Thủy Nguyệt thiên cảnh biết bọn họ cũng không phải là vôđịch.
Bốn vị hiền giả của Âm Gian giới đều sát khí lẫm liệt, ở trong tiên thành di chỉ bọn họ không sợ người của Thủy Nguyệt thiên cảnh biết được, chỉ có diệt trừ Thủy Nguyệt thánh nữ, bọn họ mới không sợ bị người của Thủy Nguyệt thiên cảnh trả hù.
- Mặc dù ta cũng không thể nào thích người của Thủy Nguyệt thiên cảnh, nhưng mà chỉ bằng vào các ngươi cũng muốn đối địch với người của Thủy Nguyệt thiên cảnh sao, quả thực chính là người si nói mộng.
Phong Phi Vân cười dài một tiếng.
Hiền giả trên vai đeo thanh sắc thiết hoàn kia trầm giọng nói:
- Phong Phi Vân tiểu nhi, ngươi cho rằng hôm na ngươi có thể chạy trốn sao, trở vềÂm Gian giới ngươi hảo hảo mà chịu đựng đi.
Phong Phi Vân chậm rãi tiêu sái đi đến bên người Hiên Viên Nhất Nhất, dùng áo choàng khoác lên người nàng, đem ngọc thể tinh tế mềm mại khỏa lên, vác ở trên lưng, nói:
- Ôm cổ của ta!
Hia cánh tay ngọc của Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ nhàng run rẩy hai cái, lần đầu tiên cùng với nam tử khác gần nhau như vậy, cuối cùng nàng vẫn là khó khăn vươn hai tay, nhẹ nhàng khoác lên bả vai của Phong Phi Vân, gương mặt tinh xảo mà thanh nhã dán ở trên lưng của hắn.
- Ôm chặt!
Phong Phi Vân đem hai cái tay áo của trường bao thắt ở ngang hông, đem Thiên Tủy Binh Đảm cắm ở trên mặt đất rút ra, trên người lao ra một cỗ chiến khí sắc bén.
- Ngươi không phải làđối thủ của bọn họ...
Thanh âm của Hiên Viên Nhất Nhất có chút suy yếu, đem một đôi tay ngọc thon dài khoác lên trên cổ của Phong Phi Vân, đầu ngón tay tinh tế tựa như là ngọc thông, mang theo một cỗ hương thơm nhàn nhạt.
Bốn vị hiền giả kia của Âm Gian giới liên tục cười lạnh, lão giả có hai mắt như bò cạp, nói:
- Thủy Nguyệt thánh nữđại danh đỉnh đỉnh thế nhưng cần một tên bán yêu đến cõng... Xem ra Thủy Nguyệt thiên cảnh cũng chỉ bất quá là như vậy.
- Lấy trứng chọi đá, thiêu thân lao đầu vào lửa mà thôi, hôm nay ai cũng không đi được.
...
Trong thân thể của Phong Phi Vân liên tiếp lao ra ba tòa đại vực, mỗi một tòa đại vực đều là khí tức cuộn trào, tựa như ba tầng thủ họ tráo bao phủở trên thân thể của hắn:
- Đó cũng không phải là do các ngươi định đoạt, các ngươi có thểđuổi theo ta rồi hãy mạnh miệng cũng không muộn.
- Bá!
Phong Phi Vân triển khai Luân Hồi tật tốc, hai chân tựa như dẫm lên hai đạo luân hồi, tốc độ nhanh như lưu quang, mũi chân ở trên mặt nước điểm một cái, thân thểđều đã bay đến trên cổ tường của đình viện.
- Không đi được!
Một vị lão giả của Âm Gian giới đánh ra một cái thanh sắc thiết hoàn, thiết hoàn biến thành càng ngày càng lớn, cuối cùng bành trướng đến trình độđường kính mười thước, bên trên thiết hoàn tràn đầy văn tự cổ xưa, toàn thân đều đang sáng lên.
Nếu nhưở ngoại giới không cóáp chế của lực lượng, một kích của cái thanh sắc thiết hoàn này có thểđánh vỡ một phiến tiểu thiên địa, hủy diệt nhất phương đại địa.
Trên cánh tay của Phong Phi Vân hiện ra hưảnh vạn thú, toàn bộđều tràn vào trong Thiên Tủy Binh Đảm, hình dáng của Thiên Tủy Binh Đảm xảy ra biến đổi, liền giống như bị vạn thú quấn quanh, đem cái thanh sắc thiết hoàn kia bắn trở về.
- Oanh!
Phong Phi Vân cũng nhận lấy trùng kích khổng lồ, thân thể hướng phía sau bay ra ngoài, dưới chân sinh ra một phiến luân hồi quang hoa, sau đó rơi vào trên một tòa kiến trúc tan hoang cổ xưa khác ở nơi xa, không hề lưu lại chút nào, tiếp tục hướng về trung tâm cửu uyên tiên thành bay đi.
- Lực lượng của ta cường đại, có năm tòa vực gia thân, nhục thân so sánh với bọn hắn thì mạnh hớn, càng làđến trung tâm Cửu Uyên tiên tành thì càng có lợi với ta.
Phong Phi Vân mang theoo Hiên Viên Nhất Nhất, cầm trong tay bạch sắc trường thương hai trượng, tốc độ nhanh như một đạo ảo ảnh.
- Người này cư nhiên có thể ngạnh kháng một kích toàn lực của ta, khó trách Diêm Vương gia để cho chúng ta cẩn thận đề phòng hắn, lực lượng thân thể như vậy đã không yếu hơn bao nhiêu so với chúng ta.
Vị cường giả kia của Âm Gian giới đem thanh sắc thiết hoàn thu hồi, trên mặt tràn đầy vẻ kinh dị.
- Mau đuổi theo, tuyệt đối không thểđể cho bọn họ chạy thoát.
Bốn vị hiền giả của Âm Gian giới riêng mình triển khai thần thông tật tốc, phá vỡ vách tường của đình viện hướng trung tâm Cửu Uyên tiên thành đuổi theo.
Tốc độ của Phong Phi Vân kinh người, so với bốn vị hiền giả còn nhanh hơn, nhưng mà còn chưa chạy được ra xa liền lại tao ngộđịch nhân cường đại.
- Oanh!
Một đầu cự nghĩ (kiến) thân thể cao chừng mười thước phá vỡ hai tòa cổ kiến trúc, chặn ngang phía trước Phong Phi Vân, yêu khí trên người tăng vọt, trong đôi mắt tràn đầy sát khí khiếp người.
Trên người đầu đại yêu Cự Nghĩ này của Yêu tộc có huyết khí khổng lồ, giáp phiến trên người giống như là hắc sắc thần thiết, một đôi ánh mắt giống như là viên cầu gắt gao nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, lạnh lùng hét lớn một tiếng:
- Bán yêu, bỏ lại Thủy Nguyệt thánh nữ, tha cho ngươi khỏi chết!
Phong Phi Vân dừng bước lại, thân thể vừa chuyển, hướng một phương hướng khác chạy tới.
Hắn đã sớm lường trước được tình huống hiện tại rồi, những hiền giả này của yêu tộc đều là hạng người cáo già, sẽ không dễ dàng bị dọa lui như vậy.
Bọn họ xui khiến bốn vị hiền giả của Âm Gian giới đi dò xét Thủy Nguyệt thánh nữ, cũng khẳng định là sẽ tiềm phục ở phụ cận.
- Oanh long long!
Vị hiền giả Cự Nghĩ của yêu tộc kia ở phía sau đuổi theo không thôi, đem một mảnh cổ nhai hẹp dài đạp vỡ, đem bức tường dày đụng sập, một thanh yêu kiếm từ trong miệng nó phun ra, hướng lưng của Phong Phi Vân chém đến.
Phong Phi Vân không dám dừng lại, khởi động ba tòa vực, ở sau lưng ngưng tụ thành ba tầng chắn, sau đó lại đem Hiên Viên Nhất Nhất từ trên lưng kéo đén phía trước, một tay ôm ở eo ngọc mảnh khanh, ôm vào trong ngực.
- Oanh!
Một chuôi yêu kiếm kia chém ở trên ba tòa đại vực, đem từng tầng lực lượng đâm rách.
Cuối cùng ba tòa vực kia đem lực lượng sắc bén trên thân yêu kiếm đỡđược, nhưng mà một cỗ lực trùng kích lại khó có thể hoàn toàn ngăn cản.
Lưng của Phong Phi Vân giống như là bị núi lớn đụng vào một cái, khí huyết trong thân thể quay cuồng, thân thể trực tiếp bị xung kích bay lên trên, bay ra mấy chục thước mới rơi xuống mặt đất, tiếp tục hướng phía trước chạy nhanh.