- Một cái bán yêu tiểu bối mà thôi, ngươi thật đúng tự cho là thao túng một tôn cổ thi thì có thể trấn trụ chúng ta sao?
Ba vị hiền giả của Âm Gian giới đều khoác áo choàng màu đen, trong thân thể có lực lượng của thú hồn đang gầm thét, ba người liên thủ triệu hồi ra một kiện thập nhất phẩm linh khí, hình dáng giống như một cái giếng hình chữ nhật, bên trong không ngừng dũng động huyết sắc quang hoa, toàn thân đều là quang mang kim loại, cao gần sáu mươi trượng, xoay tròn trên bầu trời, phát ra tiếng xé gió chói tai, sau đó oanh áp xuống.
Đây là một kích liên thủ của ba vị Vũ Hóa hiền giả, đem uy năng của thập nhất phẩm linh khí hoàn toàn điều động, bao trùm một phiến thành vực rất lớn này, hắc bào trên người cũng tung bay lên.
Một tôn cổ thi kia trực tiếp trùng sát mà lên, trong lòng bàn tay tràn đầy thi vụ, từng phiến hắc khí ở trên người du tẩu, lực hủ thực cực mạnh.
- Oanh long long!
Quyền đầu của cổ thi cùng với một cái miệng giếng kia va chạm vào nhau, phát ra thanh âm thiên băng địa liệt, thân thể của ba vị hiền giả Âm Gian giới đều là chấn động kịch liệt, đột nhiên lui về phía sau.
- Oanh!
Cổ thi khí thế lăng nhân, trong miệng phát ra tiếng cười "cạc cạc", giống như là âm hồn đang nói minh ngữ.
Ba vị hiền giả của Âm Gian giới đều bị đánh cho không ngừng lùi về phía sau, thập nhất phẩm linh khí mà bọn họ tế ra cũng đang không ngừng run rẩy, cả đại địa đều đang chấn động.
- Phốc!
Rốt cục có một vị hắc bào lão giả không chịu nổi cỗ lực lượng kia, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, áo choàng màu đen trên người nổ tung, lộ ra một khuôn mặt già nua.
Ngay sau đó hai vị hắc bào lão giả khác cũng đều không ngừng ho ra máu, hắc bào trên người không chịu nổi cỗ lực lượng kia mà nổ tung ra, giống như là từng con bướm màu đen đang bay múa chung quanh.
Trong mắt Phong Phi Vân đều là quang mang thị sát, nói:
- Đi chết đi!
Một cỗ cổ thi kia ở dưới điều động của hắn, thân thể chợt xông về phía trước đụng tới, đem một vị lão giả của Âm Gian giới đánh bay, sau đó một cước đem lão giẫm ở dưới chân.
- Thình thịch!
- Thình thịch!
...
Một vị lão giả kia của Âm Gian giới rất là kinh hoảng, không ngừng đánh ra thần thông oanh vào trong thân thể của cổ thi, đem thân thể của cổ thi đánh cho tan nát, muốn từ dưới chân của cổ thi chạy ra.
Lửa giận của cổ thi đều kích phát ra, trực tiếp đem đầu của vị lão giả này chém xuống, sau đó đem một cái đầu người này nuốt vào trong bụng, óc cũng bị nhai nát bấy.
- Bùm bùm cách cách!
Có vô số năng lượng ở trong thân thể của cổ thi đang bộc phát ra, đem thân thể vừa mới tổn hại của nó đều chữa trị đầy đủ, hơn nữa lại trở nên mạnh mẽ một phần.
Cổ thi lộ ra vẻ hết sức dữ tợn, ánh mắt xanh thẳm, đem thân thể của vị hiền giả Âm Gian giới kia toàn bộ đều nuốt vào trong bụng, vô số lực lượng ở trong thân thể của nó xuyên hành, cơ hồ muốn đem thân thể của nó đều bạo liệt ra.
- Oanh long long!
Trong huyết nhục của mỗi một vị Vũ Hóa hiền giả đều hàm chứa năng lượng vô cùng nồng đậm, có thể so với một tòa bảo khố, năng lượng trong một giọt máu cũng có thể đem một vị chân nhân Niết Bàn đệ nhất trọng áp chết.
Một cỗ cổ thi này cũng nhiều nhất chỉ có thể đồng thời đem thân thể của hai Vũ Hóa hiền giả nuốt vào trong bụng, nếu để cho nó lại ăn một cỗ thân thể của Vũ Hóa hiền giả nữa, khẳng định sẽ không cách nào tiếp nhận nổi cỗ lực lượng đó, sẽ đem thân thể của nó nổ tung.
Hai vị hiền giả của Âm Gian giới còn dư lại đều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, cổ thi này cũng thật là đáng sợ, liên tiếp nuốt hai vị Vũ Hóa hiền giả, cái này nếu như truyền đi nhất định sẽ tạo thành chấn động khổng lồ.
Sắc mặt của Phi Viện công chúa cũng không dễ nhìn, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi không phải là muốn đối phó với Thủy Nguyệt thánh nữ sao, vì sao lai lâm trận thay đổi.
Lúc này Phi Viện công chúa rốt cuộc cảm thấy Phong Phi Vân có tư cách nói chuyện với nàng, trước đây ở trong mắt của nàng, bán yêu này ngay cả tư cách nói chuyện với nàng đều không có.
Phong Phi Vân cười cười, nói:
- Nam nhân là sẽ vì nữ nhân mà thay đổi!
- Ngươi thích Thủy Nguyệt thánh nữ?
Phi Viện công chúa nói.
- Vì sao không thể?
Phong Phi Vân lại là cười cười.
Rất nhiều cường giả ở tại chỗ đều là cười lên, nói:
- Một tên bán yêu đáng thương, chỉ bằng thân phận hèn mọn như vậy của ngươi thế nhưng cũng muốn theo đuổi Thủy Nguyệt thánh nữ, cũng không nghĩ xem mình rốt cuộc là có thân phận gì.
Phi Viện công chúa khẽ cười, nói:
- Thủy Nguyệt thánh nữ là sẽ không coi trọng một tên bán yêu, ngươi đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa, còn không bằng hợp tác với bản công chúa, bắt giữ Thủy Nguyệt thánh nữ, sau khi chuyện thành công, ta giúp ngươi phế bỏ tu vi của Thủy Nguyệt thánh nữ, đến lúc đó nàng tự nhiên sẽ là người của ngươi.
- Ha ha, đến lúc đó ta cũng nhận được Thủy Nguyệt thánh nữ, các ngươi lấy được Thiên Nhai Thước vào tay, thật đúng là vẹn toàn đôi bên.
Phong Phi Vân cười cười, sắc mặt nhưng là trở nên nghiêm túc, nói:
- Chỉ tiếc ta là muốn lấy được trái tim của Thánh nữ, mà không chỉ là thân thể của nàng, cho dù không thể nhận được trái tim của nàng, có thể thấy nàng bình yên vô sự, vậy là đủ rồi!
- Có quỷ mới tin lời này!
Mao Ô Quy nấp ở bên trong một khối gạch, lộ ra cái đuôi màu trắng ở bên ngoài.
Sắc mặt của Phi Viện công chúa trở nên có chút lạnh lùng, nói
- Ngươi chẳng lẽ vì Thủy Nguyệt công chúa, ngay cả tính mạng của Tuyết Lang cùng Diêu Cát đều không để ý nữa, các nàng hiện tại nhưng là ở trong tay của ta.
Trong lòng Phong Phi Vân tự nhiên cũng có lo lắng, nhưng mà lúc này lại không phải là thời điểm thỏa hiệp, một khi thỏa hiệp liền xong toàn bộ.
- Vậy thì xem ngươi hôm nay có đi được hay không!
Ngón tay của Phong Phi Vân kết ấn, điều động cổ thi đuổi giết về phía Phi Viện công chúa.
Phi Viện công chúa chân đạp thân pháp, thân thể tật tốc lùi về phái sau, trong miệng phun ra một viên hạt châu màu trắng, hiện ra trong lòng bàn tay, có vô số văn lộ di chuyển ở trên hạt châu, bộc phát ra một cỗ huy hoàng đại khí, tựa như cửu thiên tinh thần nắm ở trong tay của nàng.
- Thánh tổ chi quang, tinh hồn bất diệt.
Trên hạt châu màu trắng bộc phát ra một cỗ quang mang chói mắt, đâm đến ánh mắt của người khác đều không mở ra được.
Một đạo Thánh hồn chi lực tựa như một đạo bạch sắc chớp động, mang theo lực lượng không gì không phá nổi hướng cổ thi chém tới.
- Phốc!
Thân thể của cổ thi bị chém thành hai khúc, đầu trực tiếp bay ra ngoài, nửa người dưới cũng ngã trên mặt đất, thi khí trên thân thể bị lực lượng của Thánh hồn tinh lọc hơn phân nửa.
- Vì một cái bán yêu thế nhưng lãng phi một đạo Thánh hồn chi lực, thật là không đáng giá.
Phi Viện công chúa nâng lên hạt châu màu trắng, ngọc thể nở nang, tóc trắng bồng bềnh, trong mỹ mâu mang theo vài phần thần sắc mỉa mai.
- Một cái bán yêu tiểu bối mà thôi, ngươi thật đúng tự cho là thao túng một tôn cổ thi thì có thể trấn trụ chúng ta sao?
Ba vị hiền giả của Âm Gian giới đều khoác áo choàng màu đen, trong thân thể có lực lượng của thú hồn đang gầm thét, ba người liên thủ triệu hồi ra một kiện thập nhất phẩm linh khí, hình dáng giống như một cái giếng hình chữ nhật, bên trong không ngừng dũng động huyết sắc quang hoa, toàn thân đều là quang mang kim loại, cao gần sáu mươi trượng, xoay tròn trên bầu trời, phát ra tiếng xé gió chói tai, sau đó oanh áp xuống.
Đây là một kích liên thủ của ba vị Vũ Hóa hiền giả, đem uy năng của thập nhất phẩm linh khí hoàn toàn điều động, bao trùm một phiến thành vực rất lớn này, hắc bào trên người cũng tung bay lên.
Một tôn cổ thi kia trực tiếp trùng sát mà lên, trong lòng bàn tay tràn đầy thi vụ, từng phiến hắc khí ở trên người du tẩu, lực hủ thực cực mạnh.
- Oanh long long!
Quyền đầu của cổ thi cùng với một cái miệng giếng kia va chạm vào nhau, phát ra thanh âm thiên băng địa liệt, thân thể của ba vị hiền giả Âm Gian giới đều là chấn động kịch liệt, đột nhiên lui về phía sau.
- Oanh!
Cổ thi khí thế lăng nhân, trong miệng phát ra tiếng cười "cạc cạc", giống như là âm hồn đang nói minh ngữ.
Ba vị hiền giả của Âm Gian giới đều bị đánh cho không ngừng lùi về phía sau, thập nhất phẩm linh khí mà bọn họ tế ra cũng đang không ngừng run rẩy, cả đại địa đều đang chấn động.
- Phốc!
Rốt cục có một vị hắc bào lão giả không chịu nổi cỗ lực lượng kia, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, áo choàng màu đen trên người nổ tung, lộ ra một khuôn mặt già nua.
Ngay sau đó hai vị hắc bào lão giả khác cũng đều không ngừng ho ra máu, hắc bào trên người không chịu nổi cỗ lực lượng kia mà nổ tung ra, giống như là từng con bướm màu đen đang bay múa chung quanh.
Trong mắt Phong Phi Vân đều là quang mang thị sát, nói:
- Đi chết đi!
Một cỗ cổ thi kia ở dưới điều động của hắn, thân thể chợt xông về phía trước đụng tới, đem một vị lão giả của Âm Gian giới đánh bay, sau đó một cước đem lão giẫm ở dưới chân.
- Thình thịch!
- Thình thịch!
...
Một vị lão giả kia của Âm Gian giới rất là kinh hoảng, không ngừng đánh ra thần thông oanh vào trong thân thể của cổ thi, đem thân thể của cổ thi đánh cho tan nát, muốn từ dưới chân của cổ thi chạy ra.
Lửa giận của cổ thi đều kích phát ra, trực tiếp đem đầu của vị lão giả này chém xuống, sau đó đem một cái đầu người này nuốt vào trong bụng, óc cũng bị nhai nát bấy.
- Bùm bùm cách cách!
Có vô số năng lượng ở trong thân thể của cổ thi đang bộc phát ra, đem thân thể vừa mới tổn hại của nó đều chữa trị đầy đủ, hơn nữa lại trở nên mạnh mẽ một phần.
Cổ thi lộ ra vẻ hết sức dữ tợn, ánh mắt xanh thẳm, đem thân thể của vị hiền giả Âm Gian giới kia toàn bộ đều nuốt vào trong bụng, vô số lực lượng ở trong thân thể của nó xuyên hành, cơ hồ muốn đem thân thể của nó đều bạo liệt ra.
- Oanh long long!
Trong huyết nhục của mỗi một vị Vũ Hóa hiền giả đều hàm chứa năng lượng vô cùng nồng đậm, có thể so với một tòa bảo khố, năng lượng trong một giọt máu cũng có thể đem một vị chân nhân Niết Bàn đệ nhất trọng áp chết.
Một cỗ cổ thi này cũng nhiều nhất chỉ có thể đồng thời đem thân thể của hai Vũ Hóa hiền giả nuốt vào trong bụng, nếu để cho nó lại ăn một cỗ thân thể của Vũ Hóa hiền giả nữa, khẳng định sẽ không cách nào tiếp nhận nổi cỗ lực lượng đó, sẽ đem thân thể của nó nổ tung.
Hai vị hiền giả của Âm Gian giới còn dư lại đều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, cổ thi này cũng thật là đáng sợ, liên tiếp nuốt hai vị Vũ Hóa hiền giả, cái này nếu như truyền đi nhất định sẽ tạo thành chấn động khổng lồ.
Sắc mặt của Phi Viện công chúa cũng không dễ nhìn, nói:
- Phong Phi Vân, ngươi không phải là muốn đối phó với Thủy Nguyệt thánh nữ sao, vì sao lai lâm trận thay đổi.
Lúc này Phi Viện công chúa rốt cuộc cảm thấy Phong Phi Vân có tư cách nói chuyện với nàng, trước đây ở trong mắt của nàng, bán yêu này ngay cả tư cách nói chuyện với nàng đều không có.
Phong Phi Vân cười cười, nói:
- Nam nhân là sẽ vì nữ nhân mà thay đổi!
- Ngươi thích Thủy Nguyệt thánh nữ?
Phi Viện công chúa nói.
- Vì sao không thể?
Phong Phi Vân lại là cười cười.
Rất nhiều cường giả ở tại chỗ đều là cười lên, nói:
- Một tên bán yêu đáng thương, chỉ bằng thân phận hèn mọn như vậy của ngươi thế nhưng cũng muốn theo đuổi Thủy Nguyệt thánh nữ, cũng không nghĩ xem mình rốt cuộc là có thân phận gì.
Phi Viện công chúa khẽ cười, nói:
- Thủy Nguyệt thánh nữ là sẽ không coi trọng một tên bán yêu, ngươi đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa, còn không bằng hợp tác với bản công chúa, bắt giữ Thủy Nguyệt thánh nữ, sau khi chuyện thành công, ta giúp ngươi phế bỏ tu vi của Thủy Nguyệt thánh nữ, đến lúc đó nàng tự nhiên sẽ là người của ngươi.
- Ha ha, đến lúc đó ta cũng nhận được Thủy Nguyệt thánh nữ, các ngươi lấy được Thiên Nhai Thước vào tay, thật đúng là vẹn toàn đôi bên.
Phong Phi Vân cười cười, sắc mặt nhưng là trở nên nghiêm túc, nói:
- Chỉ tiếc ta là muốn lấy được trái tim của Thánh nữ, mà không chỉ là thân thể của nàng, cho dù không thể nhận được trái tim của nàng, có thể thấy nàng bình yên vô sự, vậy là đủ rồi!
- Có quỷ mới tin lời này!
Mao Ô Quy nấp ở bên trong một khối gạch, lộ ra cái đuôi màu trắng ở bên ngoài.
Sắc mặt của Phi Viện công chúa trở nên có chút lạnh lùng, nói
- Ngươi chẳng lẽ vì Thủy Nguyệt công chúa, ngay cả tính mạng của Tuyết Lang cùng Diêu Cát đều không để ý nữa, các nàng hiện tại nhưng là ở trong tay của ta.
Trong lòng Phong Phi Vân tự nhiên cũng có lo lắng, nhưng mà lúc này lại không phải là thời điểm thỏa hiệp, một khi thỏa hiệp liền xong toàn bộ.
- Vậy thì xem ngươi hôm nay có đi được hay không!
Ngón tay của Phong Phi Vân kết ấn, điều động cổ thi đuổi giết về phía Phi Viện công chúa.
Phi Viện công chúa chân đạp thân pháp, thân thể tật tốc lùi về phái sau, trong miệng phun ra một viên hạt châu màu trắng, hiện ra trong lòng bàn tay, có vô số văn lộ di chuyển ở trên hạt châu, bộc phát ra một cỗ huy hoàng đại khí, tựa như cửu thiên tinh thần nắm ở trong tay của nàng.
- Thánh tổ chi quang, tinh hồn bất diệt.
Trên hạt châu màu trắng bộc phát ra một cỗ quang mang chói mắt, đâm đến ánh mắt của người khác đều không mở ra được.
Một đạo Thánh hồn chi lực tựa như một đạo bạch sắc chớp động, mang theo lực lượng không gì không phá nổi hướng cổ thi chém tới.
- Phốc!
Thân thể của cổ thi bị chém thành hai khúc, đầu trực tiếp bay ra ngoài, nửa người dưới cũng ngã trên mặt đất, thi khí trên thân thể bị lực lượng của Thánh hồn tinh lọc hơn phân nửa.
- Vì một cái bán yêu thế nhưng lãng phi một đạo Thánh hồn chi lực, thật là không đáng giá.
Phi Viện công chúa nâng lên hạt châu màu trắng, ngọc thể nở nang, tóc trắng bồng bềnh, trong mỹ mâu mang theo vài phần thần sắc mỉa mai.