Cho dù bị nàng nhìn ra sơ hở thì sao, Thủy Nguyệt Thánh nữ chính là tự nguyện dừng lại ở Thiên quốc, lại mặc kệ chuyện của hắn.
Tu vị Lưu Tô Tử tăng lên một đoạn rất lớn, đã tiến nhập Niết Bàn đệ lục trọng, mỗi một đạo khí tức trên người đều như một đầu Tử Long, nếu là tu sĩ khác ở trước mặt nàng, sớm đã bị khí thế trên người nàng đè gục xuống rồi.
Đây đều là công lao của tòa tế đàn do Cảnh Chủ Phủ dựng lên kia, khiến cho nàng đã nhận được một đạo lực lượng Tín Ngưỡng của Thái Cổ thần linh, hoàn thành Niết Bàn lần thứ sáu.
Chỉ sợ chỗ tốt nàng đạt được cũng không chỉ thế này, trong thân thể khẳng định còn tích súc, một khi bộc phát ra thì uy năng không thể tưởng tượng nổi.
Đây chính là đãi ngộ của quận chúa một cảnh, những tu sĩ khác căn bản không thể hưởng thụ tẩy lễ như vậy được.
Trên mặt nàng lúc này cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng đối với tu vị Hiên Viên Nhất Nhất rất là tự tin, tuyệt đối không tin tên bán yêu trước mắt này có thể làm gì được nàng ta, tổn thương nàng một sợi tóc cũng khó có khả năng.
Nhưng à nàng rõ ràng nhớ rõ, một lần cuối cùng nhìn thấy Hiên Viên Nhất Nhất thì Hiên Viên Nhất Nhất công bố là muốn đi tìm tên bán yêu này.
Từ đó về sau, nàng cũng không thấy Hiên Viên Nhất Nhất đâu nữa, hơn nữa ngọc phi phù nàng truyền ra cũng không thu được đáp lại của Hiên Viên Nhất Nhất.
Cái này khiến nàng cảm thấy không ổn, cảm giác Hiên Viên Nhất Nhất rất có thể đã xảy ra chuyện, cho nên mới đến tìm Phong Phi Vân.
- Ngươi thật sự chưa từng thấy nàng sao?
Lưu Tô Tử nhíu mày.
- Ngược lại có thấy một lần, bất quá đó là chuyện một tháng trước rồi:
- Thần sắc Phong Phi Vân khẽ động, ân cần nói:
- Thánh nữ điện hạ chẳng lẽ đã xảy ra chuyện.
Lưu Tô Tử nhíu mày càng thêm chặt, nói:
- Phi, phi, mỏ quạ đen, tu vị Nhất Nhất không phải ngươi có thể tưởng tượng, bá chủ thế hệ trước không ra, không có mấy người có thể lưu nàng lại, chỉ là... Nàng đã mất tích gần một tháng rồi, người cuối cùng nàng gặp chính là ngươi.
- Nàng có thể nào đã trở về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh rồi không?
Phong Phi Vân nói.
Lưu Tô Tử lắc đầu, nói:
- Cho dù nàng trở về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh thì nhất định cũng sẽ đáp lại ngọc phi phù của ta.
- Vậy thì kì quái.
Phong Phi Vân sờ lên cằm, trầm tư, sau đó lại nói:
- Bất quá Tử công tử ngươi cũng không cần lo lắng, Hiên Viên Nhất Nhất chính là Thánh nữ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, đương kim chi thế ngoại trừ những tu sĩ Yêu tộc ra, không ai dám động đến nàng đâu.
- Yêu tộc.
Thần sắc Lưu Tô Tử khẽ động, sắc mặt hơi đổi, bỗng nhiên đứng lên, sau đó vội vàng rời đi.
Phong Phi Vân cười nhạt một tiếng, không hề vì chuyện này mà lo lắng, bắt đầu củng cố tu vị vừa đột phá .
Mấy ngày nay, Cảnh Chủ Phủ trở nên càng lúc càng náo nhiệt, có rất nhiều tu sĩ cường đại từ bốn phương tám hướng tụ tập đến, tuyệt đại đa số đều là tài tuấn một đời tuổi trẻ, đến từ hơn tám nghìn vực trong Diệp Hồng Cảnh.
Đỉnh tiêm tài tuấn của mỗi một vực đều đến Cảnh Chủ Phủ, có vực cường đại còn điều động hơn mười vị tài tuấn, mà một ít vực tắc nhỏ yếu thì chỉ có một người với tư cách đại biểu tiến đến.
Đương nhiên mỗi một vực đều có cường giả thế hệ trước dẫn đội, những lão nhân này cũng đều là bá chủ uy chấn một phương, xưng hùng ở một vực, khiến vô số người kính sợ.
Ở trong đó tự nhiên không thiếu một ít người trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm, trong đó có một vị thiếu niên đến từ "Mặc vực", tên là Mặc Ngấn, hắn đi tới trong Cảnh Chủ Phủ đại chiến tứ phương, đánh cho tất cả thiên chi kiêu tử đều đầy bụi đất, triển lộ ra chiến lực siêu phàm.
- Mặc gia ngược lại che dấu được sâu, không hổ là một trong ba mươi sáu cổ thế gia tại Diệp Hồng Cảnh, người thừa kế bồi dưỡng ra cũng cường đại như thế.
- Trước kia chưa từng nghe nói qua danh tự Mặc Ngấn bao giờ?
- Nghe nói Mặc gia đưa kẻ này đến Thiên Đô Sơn tu hành, ngày gần đây mới quay về.
- Thì ra như thế, dĩ nhiên là đệ tử từ đó đi ra, chẳng trách mạnh như thế, quả thực so với vị lão Bát kia của Cố gia còn mạnh hơn.
Không chỉ Mặc Ngấn bộc lộ tài năng, còn có một nữ đệ tử của một tòa Đạo Môn Tinh Cung cũng có biểu hiện kinh tài tuyệt diễm, nhưng nàng lại bảo trì ít xuất hiện, không ai biết nàng mạnh như thế nào, chỉ có một lần một vị thiên kiêu kiệt xuất của Trung Cổ thế gia ngấp nghé mỹ mạo của nàng, muốn cùng nàng bắt chuyện, nhưng lại bị nàng dùng một sợi tóc dài đánh bay.
Sau này có người truyện, vị nữ đệ tử này chính là thiên kim của vực chủ Thủy Kỷ vực, bái nhập dưới trướng Đạo Môn Vô Thọ Tinh Cung, hiện giờ chính là tinh nữ của Vô Thọ Tinh Cung.
Phong Phi Vân đứng trên một phiến thư nhai, tay nâng một cuốn Cổ Kinh, ngẩng đầu nhìn qua thần xa, phi châu không ngừng bay qua thiên mạc, có vô số tu sĩ ngang trời mà qua, hít một tiếng:
- Xem ra đã phải lên đường rồi.
Nhiều khi, đạt tới Niết Bàn đệ lục trọng là có thể trở thành đệ nhất thiên kiêu của một cảnh.
Bất quá đệ nhất thiên kiêu cũng chỉ là bọn hắn tự phong thôi, một người truyền, mười người truyền.
Cũng không nhất định chính là đệ nhất thiên kiêu chính thức.
Dù sao một cảnh thật sự quá mức rộng lớn, thậm chí một vực cũng có khoảng cách cả ức dặm, không ai biết đến cùng còn bao nhiêu cường giả lánh đời không ra, có được thực lực cường đại.
Trong một ít thánh thôn cổ xưa, dưới địa để cung lâm vắng vẻ, Hồng Hoang đại sâm Viễn Cổ đều có thể ẩn cư một ít thánh hiền, đệ tử bọn hắn dạy dỗ ra cũng chưa chắc đã xuất thế.
Bọn hắn lại một mình tinh tu, không muốn người biết.
Cường giả hiển lộ ra cũng chỉ là một bộ phận cực nhỏ nổi mặt ngoài, chỉ đến khi chính thức cần đến bọn hắn, bọn hắn mới sẽ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Hiện giờ chính là lúc cần đến bọn hắn rồi.
Những thiên kiêu che dấu của các Trung Cổ thế gia kia đều được triệu hoán về gia tộc, đám người hung ác quanh năm lĩnh lãm rèn luyện ở Vạn Tộc Chiến Trường cũng đều nhao nhao trở về.
- Lần này tiến đến Thánh Đình là do ta và Lưu Tô Tử dẫn đội, những thiên chi kiêu tử đến từ tất cả các vực, Trung Cổ thế gia này hãy cùng giải quyết đi, bọn hắn đều kiệt ngao bất tuần, làm thiêu niên thiên vương một phương, đoán chừng sẽ không dễ ở chung đâu.
Lưu Tô Hồng lưng vác hai tay, trên người có từng đoàn từng đoàn lực lượng mạnh mẽ đang lưu động.
Nàng và Phong Phi Vân vào hai ngày trước đã đính hôn, lúc ấy ba vị thất cấp bán yêu của Bán Yêu Minh cũng đều trình diện, cùng nhau chứng kiến việc này.
Bán Yêu Minh đối với cái này thập phần nhận đồng, ba vị thất cấp bán yêu kia cũng đều lệ nóng doanh tròng, kích động không thôi, cảm giác được địa vị bán yêu thật sự đã bắt đầu không giống trước kia rồi.
Tin tức "Bán yêu lấy quận chúa" này truyền lại Bán Yêu Minh, dẫn tới kinh thiên đại chấn động, tất cả bán yêu đều trở nên hãnh diện
Cho dù bị nàng nhìn ra sơ hở thì sao, Thủy Nguyệt Thánh nữ chính là tự nguyện dừng lại ở Thiên quốc, lại mặc kệ chuyện của hắn.
Tu vị Lưu Tô Tử tăng lên một đoạn rất lớn, đã tiến nhập Niết Bàn đệ lục trọng, mỗi một đạo khí tức trên người đều như một đầu Tử Long, nếu là tu sĩ khác ở trước mặt nàng, sớm đã bị khí thế trên người nàng đè gục xuống rồi.
Đây đều là công lao của tòa tế đàn do Cảnh Chủ Phủ dựng lên kia, khiến cho nàng đã nhận được một đạo lực lượng Tín Ngưỡng của Thái Cổ thần linh, hoàn thành Niết Bàn lần thứ sáu.
Chỉ sợ chỗ tốt nàng đạt được cũng không chỉ thế này, trong thân thể khẳng định còn tích súc, một khi bộc phát ra thì uy năng không thể tưởng tượng nổi.
Đây chính là đãi ngộ của quận chúa một cảnh, những tu sĩ khác căn bản không thể hưởng thụ tẩy lễ như vậy được.
Trên mặt nàng lúc này cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, nàng đối với tu vị Hiên Viên Nhất Nhất rất là tự tin, tuyệt đối không tin tên bán yêu trước mắt này có thể làm gì được nàng ta, tổn thương nàng một sợi tóc cũng khó có khả năng.
Nhưng à nàng rõ ràng nhớ rõ, một lần cuối cùng nhìn thấy Hiên Viên Nhất Nhất thì Hiên Viên Nhất Nhất công bố là muốn đi tìm tên bán yêu này.
Từ đó về sau, nàng cũng không thấy Hiên Viên Nhất Nhất đâu nữa, hơn nữa ngọc phi phù nàng truyền ra cũng không thu được đáp lại của Hiên Viên Nhất Nhất.
Cái này khiến nàng cảm thấy không ổn, cảm giác Hiên Viên Nhất Nhất rất có thể đã xảy ra chuyện, cho nên mới đến tìm Phong Phi Vân.
- Ngươi thật sự chưa từng thấy nàng sao?
Lưu Tô Tử nhíu mày.
- Ngược lại có thấy một lần, bất quá đó là chuyện một tháng trước rồi:
- Thần sắc Phong Phi Vân khẽ động, ân cần nói:
- Thánh nữ điện hạ chẳng lẽ đã xảy ra chuyện.
Lưu Tô Tử nhíu mày càng thêm chặt, nói:
- Phi, phi, mỏ quạ đen, tu vị Nhất Nhất không phải ngươi có thể tưởng tượng, bá chủ thế hệ trước không ra, không có mấy người có thể lưu nàng lại, chỉ là... Nàng đã mất tích gần một tháng rồi, người cuối cùng nàng gặp chính là ngươi.
- Nàng có thể nào đã trở về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh rồi không?
Phong Phi Vân nói.
Lưu Tô Tử lắc đầu, nói:
- Cho dù nàng trở về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh thì nhất định cũng sẽ đáp lại ngọc phi phù của ta.
- Vậy thì kì quái.
Phong Phi Vân sờ lên cằm, trầm tư, sau đó lại nói:
- Bất quá Tử công tử ngươi cũng không cần lo lắng, Hiên Viên Nhất Nhất chính là Thánh nữ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, đương kim chi thế ngoại trừ những tu sĩ Yêu tộc ra, không ai dám động đến nàng đâu.
- Yêu tộc.
Thần sắc Lưu Tô Tử khẽ động, sắc mặt hơi đổi, bỗng nhiên đứng lên, sau đó vội vàng rời đi.
Phong Phi Vân cười nhạt một tiếng, không hề vì chuyện này mà lo lắng, bắt đầu củng cố tu vị vừa đột phá .
Mấy ngày nay, Cảnh Chủ Phủ trở nên càng lúc càng náo nhiệt, có rất nhiều tu sĩ cường đại từ bốn phương tám hướng tụ tập đến, tuyệt đại đa số đều là tài tuấn một đời tuổi trẻ, đến từ hơn tám nghìn vực trong Diệp Hồng Cảnh.
Đỉnh tiêm tài tuấn của mỗi một vực đều đến Cảnh Chủ Phủ, có vực cường đại còn điều động hơn mười vị tài tuấn, mà một ít vực tắc nhỏ yếu thì chỉ có một người với tư cách đại biểu tiến đến.
Đương nhiên mỗi một vực đều có cường giả thế hệ trước dẫn đội, những lão nhân này cũng đều là bá chủ uy chấn một phương, xưng hùng ở một vực, khiến vô số người kính sợ.
Ở trong đó tự nhiên không thiếu một ít người trẻ tuổi kinh tài tuyệt diễm, trong đó có một vị thiếu niên đến từ "Mặc vực", tên là Mặc Ngấn, hắn đi tới trong Cảnh Chủ Phủ đại chiến tứ phương, đánh cho tất cả thiên chi kiêu tử đều đầy bụi đất, triển lộ ra chiến lực siêu phàm.
- Mặc gia ngược lại che dấu được sâu, không hổ là một trong ba mươi sáu cổ thế gia tại Diệp Hồng Cảnh, người thừa kế bồi dưỡng ra cũng cường đại như thế.
- Trước kia chưa từng nghe nói qua danh tự Mặc Ngấn bao giờ?
- Nghe nói Mặc gia đưa kẻ này đến Thiên Đô Sơn tu hành, ngày gần đây mới quay về.
- Thì ra như thế, dĩ nhiên là đệ tử từ đó đi ra, chẳng trách mạnh như thế, quả thực so với vị lão Bát kia của Cố gia còn mạnh hơn.
Không chỉ Mặc Ngấn bộc lộ tài năng, còn có một nữ đệ tử của một tòa Đạo Môn Tinh Cung cũng có biểu hiện kinh tài tuyệt diễm, nhưng nàng lại bảo trì ít xuất hiện, không ai biết nàng mạnh như thế nào, chỉ có một lần một vị thiên kiêu kiệt xuất của Trung Cổ thế gia ngấp nghé mỹ mạo của nàng, muốn cùng nàng bắt chuyện, nhưng lại bị nàng dùng một sợi tóc dài đánh bay.
Sau này có người truyện, vị nữ đệ tử này chính là thiên kim của vực chủ Thủy Kỷ vực, bái nhập dưới trướng Đạo Môn Vô Thọ Tinh Cung, hiện giờ chính là tinh nữ của Vô Thọ Tinh Cung.
Phong Phi Vân đứng trên một phiến thư nhai, tay nâng một cuốn Cổ Kinh, ngẩng đầu nhìn qua thần xa, phi châu không ngừng bay qua thiên mạc, có vô số tu sĩ ngang trời mà qua, hít một tiếng:
- Xem ra đã phải lên đường rồi.
Nhiều khi, đạt tới Niết Bàn đệ lục trọng là có thể trở thành đệ nhất thiên kiêu của một cảnh.
Bất quá đệ nhất thiên kiêu cũng chỉ là bọn hắn tự phong thôi, một người truyền, mười người truyền.
Cũng không nhất định chính là đệ nhất thiên kiêu chính thức.
Dù sao một cảnh thật sự quá mức rộng lớn, thậm chí một vực cũng có khoảng cách cả ức dặm, không ai biết đến cùng còn bao nhiêu cường giả lánh đời không ra, có được thực lực cường đại.
Trong một ít thánh thôn cổ xưa, dưới địa để cung lâm vắng vẻ, Hồng Hoang đại sâm Viễn Cổ đều có thể ẩn cư một ít thánh hiền, đệ tử bọn hắn dạy dỗ ra cũng chưa chắc đã xuất thế.
Bọn hắn lại một mình tinh tu, không muốn người biết.
Cường giả hiển lộ ra cũng chỉ là một bộ phận cực nhỏ nổi mặt ngoài, chỉ đến khi chính thức cần đến bọn hắn, bọn hắn mới sẽ xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Hiện giờ chính là lúc cần đến bọn hắn rồi.
Những thiên kiêu che dấu của các Trung Cổ thế gia kia đều được triệu hoán về gia tộc, đám người hung ác quanh năm lĩnh lãm rèn luyện ở Vạn Tộc Chiến Trường cũng đều nhao nhao trở về.
- Lần này tiến đến Thánh Đình là do ta và Lưu Tô Tử dẫn đội, những thiên chi kiêu tử đến từ tất cả các vực, Trung Cổ thế gia này hãy cùng giải quyết đi, bọn hắn đều kiệt ngao bất tuần, làm thiêu niên thiên vương một phương, đoán chừng sẽ không dễ ở chung đâu.
Lưu Tô Hồng lưng vác hai tay, trên người có từng đoàn từng đoàn lực lượng mạnh mẽ đang lưu động.
Nàng và Phong Phi Vân vào hai ngày trước đã đính hôn, lúc ấy ba vị thất cấp bán yêu của Bán Yêu Minh cũng đều trình diện, cùng nhau chứng kiến việc này.
Bán Yêu Minh đối với cái này thập phần nhận đồng, ba vị thất cấp bán yêu kia cũng đều lệ nóng doanh tròng, kích động không thôi, cảm giác được địa vị bán yêu thật sự đã bắt đầu không giống trước kia rồi.
Tin tức "Bán yêu lấy quận chúa" này truyền lại Bán Yêu Minh, dẫn tới kinh thiên đại chấn động, tất cả bán yêu đều trở nên hãnh diện