- Ai con mẹ nó còn dám nói bán yêu là tồn tại như đầy tớ nữa, nô lệ có thể cưới được quận chúa đẹp như tiên nữ sao?
Ảnh hưởng của chuyện này xa không chỉ có thế, không chỉ tạo thành động đất ở Diệp Hồng Cảnh, càng dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai truyền đến các cảnh khác, cái này đối với tất cả bán yêu trong thiên hạ mà nói tuyệt đối là một sự kiện mang tính lịch sự.
Bán yêu tổng minh của Đệ Lục Trung Ương Vương Triều cùng ngày liền phát ra công văn, truyền bá việc này cho tất cả phân bộ Bán Yêu Minh ở Trung Ương vương triều.
Đây tuyệt đối là một chuyện cực kỳ chấn động, cơ hồ khiến ý chí chiến đấu của những tu sĩ Bán Yêu Minh kia đều sục sôi:
- Con cóc cũng không phải không thể thịt thiên nga, chỉ cần con cóc đủ cố gắng, cuối cùng sẽ có một ngày có thể trở thành ếch xanh vương tử.
Dĩ nhiên đối với những anh tài Trung Cổ thế gia và con nối dõi Vực chủ kia mà nói đối với chuyện này đều cực kỳ căm tức, cảm thấy sinh vật hèn mọn như bán yêu nên bị diệt tộc, rõ ràng cưới được quận chúa, cái này quả thật là đóa hoa tươi cắm ở trên bãi phân trâu, thật sự là đồ tốt bị cho heo ăn rồi.
Coi như là rất nhiều tu sĩ không biết Phong Phi Vân và Lưu Tô Hồng cũng đều có cách nghĩ muốn giết Phong Phi Vân cho thống khoái.
Cái này rất giống với "Tên ăn mày lấy công chúa", những tên khất cái kia tự nhiên cảm thấy hãnh diện, nhưng đám đệ tử nhà giàu tùy thời đều có thể mang ăn mày ra đùa giỡn nghe được tin tức như vậy, tự nhiên là rất muốn giết chết tên ăn mày cưới công chúa kia, sau đó thay thành mình rồi.
Đây là một loại tâm tính không công bằng của ngươi:
- Ta cũng chỉ có thể nhìn lên quận chúa, ngươi còn đê tiện hơn cả ta, dựa vào gì ngươi có thể cưới được quận chúa?
Chung quy mà nói, Lưu Tô Hồng và Phong Phi Vân đính hôn có lợi cũng có tệ, có lợi ở chỗ: nàng có thể có được sự ủng hộ của tất cả bán yêu trong thiên hạ, những cường giả trong Bán Yêu Minh nhất định cũng sẽ trợ giúp nàng trở thành người thừa kế cảnh chủ.
Mà chỗ bất lợi chính là: nàng nhất định bị tất cả các đại tước phủ đả kích, dù sao địa vị đại biểu cho một loại vinh quang.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng nói lời vừa rồi, đây là đang nhắc nhở Phong Phi Vân, tình cảnh tiếp theo của ngươi sẽ rất xấu hổ đấy.
Phong Phi Vân thả cổ thư 《 Đệ Lục Trung Ương Vương Triều sử sách 》 xuống, nhìn thoáng qua các thiên tài tuấn kiệt đến từ các đại vực ở phương xa, nói:
- Ta không ở chung với bọn họ là được, bất quá ta cảm thấy ngươi có lẽ muốn hảo hảo xích gần quan hệ với bọn họ, dù sao bọn hắn đối với ngươi thừa kế cảnh chủ vẫn có lực ảnh hưởng nhất định.
Bởi vì chuyện Phong Phi Vân và Lưu Tô Hồng đính hôn truyền ra, hiện giờ người cầm lái của rất nhiều vực cũng không coi trọng nàng lắm, nhao nhao đều đầu nhập vào dưới trướng Lưu Tô Tử.
Chỉ có những vực mà Lưu Tô Hồng nhất mạch một mực kinh doanh là còn đứng về phía nàng, bất quá cũng chỉ là thiểu số.
- Kỳ thật, ta vẫn rất coi trọng Đại quận chúa, nghe nói vị hôn phu của Đại quận chúa không phải bán yêu bình thường, ở trong di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành lấy được đại lượng linh thạch, còn có một kiện kỳ bảo không gì sánh kịp nữa.
Một vị lão giả Mặc vực cười nói.
- Ta ở Bán Yêu Minh có chút tai mắt, nghe nói tổng bộ Bán Yêu Minh cũng không thể kiếm tra ra được huyết dịch của Phong Phi Vân, máu của hắn rất có thể thật sự chính là huyết dịch Phượng tộc, đây không phải là chuyện đùa, tiềm lực khó nói nên lời.
Một tu sĩ cổ thế gia trong đó nói.
- Tứ tổ là tồn tại đa mưu túc trí bực nào, Đại quận chúa cũng tâm trí vô song, sẽ không làm chuyện vô ích đâu, hãy chờ xem, vị cô gia bán yêu này có lẽ sẽ mang đến cho chúng ta kinh hỉ lớn đấy.
Cũng có không ít người nhận được một ít tin tức đặc thù, đoán được sự bất phàm của Phong Phi Vân, mạo hiểm đặt nước cờ ở trên người Đại quận chúa.
Lúc này tiến đến Thánh Đình không chỉ là "Tước phủ ước định", mà càng là một lần giao phong cuối cùng của hai vị quận chúa, người thắng trở thành người thừa kế cảnh chủ, kết cục kẻ bại chính là chết.
Đối với những Vực chủ và Trung Cổ thế gia kia mà nói, đây cũng là một hồi đánh bạc, thành công thì tương lai tất nhiên sẽ được cảnh chủ mới nâng đỡ, cược sai thì khẳng định sẽ bị chèn ép.
Đương nhiên, đối với Phong Phi Vân mà nói, Lưu Tô Hồng làm cảnh chủ tự nhiên rất tốt, dù sao hắn hiện giờ chính là vị hôn phu trên danh nghĩa của Lưu Tô Hồnh, Lưu Tô Hồng trở thành cảnh chủ thì đối với những bán yêu kia cũng sẽ có trợ giúp rất lớn.
Bán yêu hiện giờ thiếu chính là tin tưởng cùng ý chí chiến đấu, điều này cần có một "Truyền kỳ" đến khích lệ bọn hắn, khiến bọn hắn lần nữa tìm về tôn nghiêm thuộc về mình.
Phong Phi Vân định làm cái truyền kỳ này.
Chính vì chuyện này, Thanh Tế đại nhân đã cùng Phong Phi Vân nói chuyện thật lâu, bản thân Phong Phi Vân mình cũng suy nghĩ thật lâu, không biết có phải vì lần trước giúp Long La Phù ngăn cản lôi kiếp, hay là vì ở lâu với Hiên Viên Nhất Nhất nên khiến hắn cảm thấy có vài lúc người thật sự không thể chỉ lo cho ích lợi của mình, mà càng nên cân nhắc cho người khác nhiều hơn.
Đây có lẽ chính là chỗ khác nhau khi làm một "Nam nhân" và "Phụ thân" .
Nam nhân sẽ phản nghịch, sẽ được ăn cả ngã về không, sẽ hóa thân thành ma, tàn sát thiên hạ, tham muốn giữ lấy mãnh liệt, ta vì chiến mà sinh, ta vì chiến mà tử.
Nhưng khi một nam nhân chuyển biến thành phụ thân, nhân vật sẽ chuyển đổi, sẽ từ từ bắt đầu suy nghĩ những thứ khác, bắt đầu quan tâm người bên cạnh, bắt đầu phát giác được ta không phải một người đang chiến đấu, bắt đầu cân nhắc sau khi ta giết đối phương, gia đình đối phương sẽ thành ra thế nào, có phải mỗi người đều đáng chết không?
Đây không phải không quả quyết, đây là càng thêm lý tính.
Đây là chuyển đổi nhân vật của một người nam nhân, cũng là quá trình phát triển của một người nam nhân, thời gian dần trôi qua trở nên thành thục, trở nên càng có mị lực, trở nên càng có trách nhiệm, trở nên không hề ngây thơ như vậy nữa, trở nên càng thêm ổn trọng.
Trong thân thể Phong Phi Vân cũng chảy xuôi huyết dịch của người, cũng đi tới một bước này.
Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu nhất khiến hắn đáp ứng đính hôn với Lưu Tô Hồng, nếu là trước kia, hắn cho dù chết trận ở Cảnh Chủ Phủ cũng khó có khả năng đáp ứng việc này.
Đương nhiên, nếu một lần nữa cho Phong Phi Vân một lần lựa chọn, khi Nam Cung Hồng Nhan chết đi, hắn sẽ vẫn uống vào ma huyết, đại khai sát giới, tàn sát thiên hạ, đây không phải xúc động, không phải không đủ lý tính, đây là một loại tâm huyết, vô luận là nam nhân hay là phụ thân, đây đều là thứ không thể thiếu.
Nam nhân "ổn trọng" quá mức sẽ trở nên bó tay bó chân, sợ đầu sợ đuôi.
Tâm huyết trong thân thể Phong Phi Vân trước giờ không hề thiếu, nên có ổn trọng sẽ có, nhưng sẽ tuyệt đối không sợ đầu sợ đuôi, lúc nên ra tay tất nhiên sẽ long trời lở đất.
- Ai con mẹ nó còn dám nói bán yêu là tồn tại như đầy tớ nữa, nô lệ có thể cưới được quận chúa đẹp như tiên nữ sao?
Ảnh hưởng của chuyện này xa không chỉ có thế, không chỉ tạo thành động đất ở Diệp Hồng Cảnh, càng dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai truyền đến các cảnh khác, cái này đối với tất cả bán yêu trong thiên hạ mà nói tuyệt đối là một sự kiện mang tính lịch sự.
Bán yêu tổng minh của Đệ Lục Trung Ương Vương Triều cùng ngày liền phát ra công văn, truyền bá việc này cho tất cả phân bộ Bán Yêu Minh ở Trung Ương vương triều.
Đây tuyệt đối là một chuyện cực kỳ chấn động, cơ hồ khiến ý chí chiến đấu của những tu sĩ Bán Yêu Minh kia đều sục sôi:
- Con cóc cũng không phải không thể thịt thiên nga, chỉ cần con cóc đủ cố gắng, cuối cùng sẽ có một ngày có thể trở thành ếch xanh vương tử.
Dĩ nhiên đối với những anh tài Trung Cổ thế gia và con nối dõi Vực chủ kia mà nói đối với chuyện này đều cực kỳ căm tức, cảm thấy sinh vật hèn mọn như bán yêu nên bị diệt tộc, rõ ràng cưới được quận chúa, cái này quả thật là đóa hoa tươi cắm ở trên bãi phân trâu, thật sự là đồ tốt bị cho heo ăn rồi.
Coi như là rất nhiều tu sĩ không biết Phong Phi Vân và Lưu Tô Hồng cũng đều có cách nghĩ muốn giết Phong Phi Vân cho thống khoái.
Cái này rất giống với "Tên ăn mày lấy công chúa", những tên khất cái kia tự nhiên cảm thấy hãnh diện, nhưng đám đệ tử nhà giàu tùy thời đều có thể mang ăn mày ra đùa giỡn nghe được tin tức như vậy, tự nhiên là rất muốn giết chết tên ăn mày cưới công chúa kia, sau đó thay thành mình rồi.
Đây là một loại tâm tính không công bằng của ngươi:
- Ta cũng chỉ có thể nhìn lên quận chúa, ngươi còn đê tiện hơn cả ta, dựa vào gì ngươi có thể cưới được quận chúa?
Chung quy mà nói, Lưu Tô Hồng và Phong Phi Vân đính hôn có lợi cũng có tệ, có lợi ở chỗ: nàng có thể có được sự ủng hộ của tất cả bán yêu trong thiên hạ, những cường giả trong Bán Yêu Minh nhất định cũng sẽ trợ giúp nàng trở thành người thừa kế cảnh chủ.
Mà chỗ bất lợi chính là: nàng nhất định bị tất cả các đại tước phủ đả kích, dù sao địa vị đại biểu cho một loại vinh quang.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng nói lời vừa rồi, đây là đang nhắc nhở Phong Phi Vân, tình cảnh tiếp theo của ngươi sẽ rất xấu hổ đấy.
Phong Phi Vân thả cổ thư 《 Đệ Lục Trung Ương Vương Triều sử sách 》 xuống, nhìn thoáng qua các thiên tài tuấn kiệt đến từ các đại vực ở phương xa, nói:
- Ta không ở chung với bọn họ là được, bất quá ta cảm thấy ngươi có lẽ muốn hảo hảo xích gần quan hệ với bọn họ, dù sao bọn hắn đối với ngươi thừa kế cảnh chủ vẫn có lực ảnh hưởng nhất định.
Bởi vì chuyện Phong Phi Vân và Lưu Tô Hồng đính hôn truyền ra, hiện giờ người cầm lái của rất nhiều vực cũng không coi trọng nàng lắm, nhao nhao đều đầu nhập vào dưới trướng Lưu Tô Tử.
Chỉ có những vực mà Lưu Tô Hồng nhất mạch một mực kinh doanh là còn đứng về phía nàng, bất quá cũng chỉ là thiểu số.
- Kỳ thật, ta vẫn rất coi trọng Đại quận chúa, nghe nói vị hôn phu của Đại quận chúa không phải bán yêu bình thường, ở trong di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành lấy được đại lượng linh thạch, còn có một kiện kỳ bảo không gì sánh kịp nữa.
Một vị lão giả Mặc vực cười nói.
- Ta ở Bán Yêu Minh có chút tai mắt, nghe nói tổng bộ Bán Yêu Minh cũng không thể kiếm tra ra được huyết dịch của Phong Phi Vân, máu của hắn rất có thể thật sự chính là huyết dịch Phượng tộc, đây không phải là chuyện đùa, tiềm lực khó nói nên lời.
Một tu sĩ cổ thế gia trong đó nói.
- Tứ tổ là tồn tại đa mưu túc trí bực nào, Đại quận chúa cũng tâm trí vô song, sẽ không làm chuyện vô ích đâu, hãy chờ xem, vị cô gia bán yêu này có lẽ sẽ mang đến cho chúng ta kinh hỉ lớn đấy.
Cũng có không ít người nhận được một ít tin tức đặc thù, đoán được sự bất phàm của Phong Phi Vân, mạo hiểm đặt nước cờ ở trên người Đại quận chúa.
Lúc này tiến đến Thánh Đình không chỉ là "Tước phủ ước định", mà càng là một lần giao phong cuối cùng của hai vị quận chúa, người thắng trở thành người thừa kế cảnh chủ, kết cục kẻ bại chính là chết.
Đối với những Vực chủ và Trung Cổ thế gia kia mà nói, đây cũng là một hồi đánh bạc, thành công thì tương lai tất nhiên sẽ được cảnh chủ mới nâng đỡ, cược sai thì khẳng định sẽ bị chèn ép.
Đương nhiên, đối với Phong Phi Vân mà nói, Lưu Tô Hồng làm cảnh chủ tự nhiên rất tốt, dù sao hắn hiện giờ chính là vị hôn phu trên danh nghĩa của Lưu Tô Hồnh, Lưu Tô Hồng trở thành cảnh chủ thì đối với những bán yêu kia cũng sẽ có trợ giúp rất lớn.
Bán yêu hiện giờ thiếu chính là tin tưởng cùng ý chí chiến đấu, điều này cần có một "Truyền kỳ" đến khích lệ bọn hắn, khiến bọn hắn lần nữa tìm về tôn nghiêm thuộc về mình.
Phong Phi Vân định làm cái truyền kỳ này.
Chính vì chuyện này, Thanh Tế đại nhân đã cùng Phong Phi Vân nói chuyện thật lâu, bản thân Phong Phi Vân mình cũng suy nghĩ thật lâu, không biết có phải vì lần trước giúp Long La Phù ngăn cản lôi kiếp, hay là vì ở lâu với Hiên Viên Nhất Nhất nên khiến hắn cảm thấy có vài lúc người thật sự không thể chỉ lo cho ích lợi của mình, mà càng nên cân nhắc cho người khác nhiều hơn.
Đây có lẽ chính là chỗ khác nhau khi làm một "Nam nhân" và "Phụ thân" .
Nam nhân sẽ phản nghịch, sẽ được ăn cả ngã về không, sẽ hóa thân thành ma, tàn sát thiên hạ, tham muốn giữ lấy mãnh liệt, ta vì chiến mà sinh, ta vì chiến mà tử.
Nhưng khi một nam nhân chuyển biến thành phụ thân, nhân vật sẽ chuyển đổi, sẽ từ từ bắt đầu suy nghĩ những thứ khác, bắt đầu quan tâm người bên cạnh, bắt đầu phát giác được ta không phải một người đang chiến đấu, bắt đầu cân nhắc sau khi ta giết đối phương, gia đình đối phương sẽ thành ra thế nào, có phải mỗi người đều đáng chết không?
Đây không phải không quả quyết, đây là càng thêm lý tính.
Đây là chuyển đổi nhân vật của một người nam nhân, cũng là quá trình phát triển của một người nam nhân, thời gian dần trôi qua trở nên thành thục, trở nên càng có mị lực, trở nên càng có trách nhiệm, trở nên không hề ngây thơ như vậy nữa, trở nên càng thêm ổn trọng.
Trong thân thể Phong Phi Vân cũng chảy xuôi huyết dịch của người, cũng đi tới một bước này.
Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu nhất khiến hắn đáp ứng đính hôn với Lưu Tô Hồng, nếu là trước kia, hắn cho dù chết trận ở Cảnh Chủ Phủ cũng khó có khả năng đáp ứng việc này.
Đương nhiên, nếu một lần nữa cho Phong Phi Vân một lần lựa chọn, khi Nam Cung Hồng Nhan chết đi, hắn sẽ vẫn uống vào ma huyết, đại khai sát giới, tàn sát thiên hạ, đây không phải xúc động, không phải không đủ lý tính, đây là một loại tâm huyết, vô luận là nam nhân hay là phụ thân, đây đều là thứ không thể thiếu.
Nam nhân "ổn trọng" quá mức sẽ trở nên bó tay bó chân, sợ đầu sợ đuôi.
Tâm huyết trong thân thể Phong Phi Vân trước giờ không hề thiếu, nên có ổn trọng sẽ có, nhưng sẽ tuyệt đối không sợ đầu sợ đuôi, lúc nên ra tay tất nhiên sẽ long trời lở đất.