- Làm sao ngươi biết Lâm Các lão đã ký túc một đạo thần niệm vào trong hộp ngọc?
Phong Phi Vân cười cười, nói:
- Đoán được.
- Không có khả năng, làm sao có thể đoán chuẩn như vậy được?
Du Tử Lâm nói:
- Nếu không ngươi dạy ta đoán thế nào đi?
Phong Phi Vân cười nói:
- Cái này không thể dạy.
Du Tử Lâm tự nhiên sẽ không buông tha như vậy, vẫn quấn quít lấy Phong Phi Vân.
Du Tử Lăng đối với Phong Phi Vân đã có nhận thức càng sâu hơn, cảm thấy bán yêu này thật sự không đơn giản.
Đúng lúc này, truyền đến một tiếng cười không hài hòa:
- Đây không phải là cô gia của Đại quận chúa đây sao, nghe bảo hôm nay đi bái phỏng Lâm Các lão lại trở thành rùa đen rút đầu, hắc hắc.
Một đám tuổi trẻ tài tuấn đi qua, trong đó đầu lĩnh đúng là Mặc Ngân và người thừa kế của ba Trung Cổ thế gia, còn có một ít thiên chi kiều nữ, con nối dõi Vực Chủ.
- Các ngươi cũng không nên nói khó nghe như vyaaj, cho dù hắn đi cầu, chắc chắn cũng sẽ không được Lâm Các lão tiếp kiến, cần gì phải tự rước lấy nhục nhả, người thức thời như Phong huynh mới đáng cho chúng ta học tập.
Mặc Ngân cười cười.
Du Tử Lâm lạnh buốt cười:
- Mặc Ngân, ngươi là thứ gì chứ, ngươi xách giày cho Phong Phi Vân cũng không xứng, ngươi có tư cách nói chuyện sao?
Mặc Ngân sắc mặt trầm xuống, nói:
- Ta mới không xách giày cho một con rùa đen rút đầu.
- Mẹ nó, con rùa đen chọc phải ai ch, con rùa đen co đầu lại cũng bị người xem thường, thật sự là nằm cũng trúng đạn.
Mao Ô Quy nằm ở trong túi áo Phong Phi Vân, lầm bầm lầu bầu nói.
Du Tử Lâm trong cơn giận dữ, nói:
- Ngươi mắng ai là rùa đen rút đầu.
Mặc Ngân trố mắt nhìn, giọng mỉa mai cười nói:
- Ta cũng không nói các ngươi, mọi người đều nghe thấy được, ta thật sự không nói bọn hắn a?
- Ha ha.
Lời Mặc Ngân nói lập tức dẫn đến một mảnh tiếng cười nhạo.
Du Tử Lăng tú mục hàm yên, trên người kiếm khí lâm tiêu, tế ra một thanh cổ kiếm, ngang trời mà chỉ, nói:
- Còn ai dám cười một tiếng nữa thử xem?
Tất cả mọi người biết rõ sự lợi hại của Du Tử Lăng, đã từng dùng một sợi tóc đánh bay một vị tài tuấn Niết Bàn đệ ngũ trọng, đánh cho thổ huyết.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều ngậm miệng lại.
Mặc Ngân hừ lạnh một tiếng, gọi ra một cây chiến thương, một cổ chiến ý khổng lồ lao ra, tựa như nắm một đầu Cuồng Long nơi tay:
- Đã sớm nghe nói dưới trướng Đại quận chúa có một vị cường giả rất giỏi, Tinh nữ của Vô Thọ Tinh Cung, hôm nay để cho ta đến lãnh giáo một chút xem ngươi mạnh thế nào đi.
- Ngươi cũng xứng giao thủ với tỷ ta sao, Đạo gia đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt rồi.
Du Tử Lâm gọi ra Tru Tà cổ kiếm, chân đạp Thái Cực Thần Dương Cổ Ảnh, trên hai tay lao ra đạo quang, sáng lạn chói mắt, một kiếm chém xuống, uy thế lâm người.
Chúng tu sĩ đều sợ hãi, không hổ là Tinh tử của Vô Thọ Tinh Cung, tu vị thật sự quá cường đại.
Vô Thọ Tinh Cung chính là một chi của Đạo Môn, ngay cả Trung Cổ thế gia cũng tranh nhau đưa đệ tử vào trong đó, có thể trở thành "Tinh tử", đây là chuyện không dễ dàng chút nào.
Hàng
Chiến mâu trong tay Mặc Ngân như rồng, phát ra từng tiếng Long ngâm, chiến giáp trên người rất tươi sáng, thân thể không chút sứt mẻ, hóa giải đi thế công của Du Tử Lâm.
XÍU... UU!.
Mặc Ngân mỉa mai cười, chiến mâu đâm ra, năm đầu Long Ảnh hiện ra trên chiến mâu, Long Lân, Long Giác, Long Mục đều ngận thanh tích, như cầm trong tay năm đầu Chân Long, bá đạo khiến tất cả mọi người phải lui về sau.
- Đây là một trong các tuyệt học của Mặc Ngân, tên là "Thiên Đán Long Hồn", hắn chính là sử dụng chiêu này đánh bại Cố lão cửu.
- Thần thông Thiên Đô Sơn quả nhiên lợi hại, địa vị của Mặc Ngân ở Thiên Đô Sơn tuyệt đối không thấp.
Du Tử Lâm hừ lạnh một tiếng:
- Vạn Đạo Nhất, Kiếm Thông Minh
Trong thân thể Du Tử Lâm Vạn Kiếm phun trào, mỗi một đám khí tức chính là một thanh kiếm, hình thành một tòa "Thông Minh Kiếm Vực" .
Hai người đều thi triển tuyệt học, chiến đấu đến long trời lỡ đất, viên cảnh chung quanh tòa phủ đệ này đều đã bị hai người bọn họ đánh cho tơi tả, đây là bởi vì Nam Cực Tinh có Vẫn Thiên Linh Thạch áp chế, bằng không thì toàn bộ Nam Cực Tinh chỉ sợ đều đã bị phá hủy một nửa rồi.
Chân Nhân bình thường ở Nam Cực Tinh ngay cả linh khí cũng không thể điều động, nhưng bọn hắn lại có thể thi triển thần thông, không thể không nói hai người bọn họ thật sự rất cường đại.
- Xem ra Vô Thọ Tinh tử rất có thể cũng đạt tới Niết Bàn đệ lục trọng, bằng không thì không có khả năng đánh với Mặc Ngân tới trình độ này được.
- Bên người Đại quận chúa vẫn có không ít người tài ba, chỉ là bán yêu kia lại quá phế vật, cho dù hiện giờ tu vị không tệ, cũng không có khả năng đột phá Vũ Hóa Cảnh, cuối cùng khẳng định chỉ sẽ mang đến cản trở cho Đại quận chúa.
Rất nhiều tu sĩ đều dùng ánh mắt khinh thường hữu ý vô ý nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, cho dù tu vị Phong Phi Vân có cao, trong mắt bọn hắn cũng chỉ là một bán yêu đê tiện, vĩnh viễn không có khả năng bước vào Vũ Hóa Cảnh, không thành được đại nhân vật chính thức.
Ngoài phủ đệ, tiếng bước chân vang lên.
- Ha ha, không nghĩ đến Trú Thiên Phủ vậy mà náo nhiệt như vậy, đến thật là đúng lúc a!
Một đám người nối đuôi nhau mà vào, đi đến, thần khí ngạo nghễ.
Bọn hắn đều ăn mặc tiên minh, khí độ bất phàm, từng tòa khí tượng hiện ra trên đỉnh đầu bọn hắn, mỗi người đều tài giỏi cao chót vót, là cường giả trẻ tuổi đương thời.
Bọn họ đều cực kỳ xa lạ, không giống như là tài tuấn của Diệp Hồng Cảnh.
Đi tuốt ở đàng trước chính là một người trẻ tuổ sắc mặt tái nhợt, phong thái bức nhân, quý khí lâm thân, chung quanh thân thể chạy lấy thiên thế, dưới chân có địa mạch tương theo.
Du Tử Lâm và Mặc Ngân cũng đều dừng tay, song song tách ra, cảnh giác đám người trẻ tuổi không mời mà đến này, bọn họ đều là cường giả, có thể cảm nhận được một cổ áp lực khổng lồ, biết rõ lai lịch của đối phương khẳng định không nhỏ.
- Tự giới thiệu một chút, kẻ hèn này là Phương Đồng Đạo, chính là Lục thế tử của Tây Linh Cảnh, chính là chuyên đến đến cầu kiến Quận chúa điện hạ Diệp Hồng Cảnh.
Trên cổ người trẻ tuổi này phủ lấy hồ cầu màu trắng, ung dung đẹp đẽ quý giá, khí độ lại bất phàm, hàm dưỡng sâu đậm.
- Lục thế tử Tây Linh Cảnh.
Tu sĩ Diệp Hồng Cảnh biết được thân phận của đối phương, sắc mặt chợt trở nên bất thiện.
Tây Linh Cảnh cũng là một tòa cảnh cường đại, sớm đã được đình là một trong các đối thủ cạnh tranh mạnh nhất.
Tuy rằng biết rõ người đến bất thiện, nhưng dù sao thân phận đối phương chính là Lục thế tử, tương lai chính là Cảnh chủ Tước gia một phương, thân phận địa vị cao tuyệt, ở đây quả thật không ai có tư cách nói chuyện với hắn cả.
Mặc Ngân cười lạnh nói:
- Chỗ chúng ta có hai vị quận chúa, không biết thế tử muốn gặp vị nào.