Đáng tiếc là ngươi hiểu ra đã quá muộn, hôm nay ngươi nhất định chôn xương ở chỗ này.
Cố bát thiếu gia nói.
- Cũng không coi là muộn!
Phong Phi Vân ra vẻ tự tin cường đại, hai tay chắp sau lưng, từng bước hướng Cố bát thiếu gia đi tới, mỗi một bước đi ra thì khí thế trên người sẽ mạnh hơn một phần.
Một vị tu sĩ đạt tới cảnh giới Vũ Hóa đệ nhất trọng đỉnh phong xuất thủ với Phong Phi Vân, nhưng mà lại bị hắn tiện tay bỏ vào trong nhân bì linh khí, dùng Tam Vị Chân Hỏa luyện hóa thành một đống toái cốt, trực tiếp ném ra ngoài.
- Muốn giao thủ với Chuyển Luân Vương gia, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Một tôn tà nhân cầm lấy Ô Kim chiến qua, quét quang mà đến.
Đây là một vị ác nhân hết sức nổi danh ở đệ lục trung ương vương triều, tu hành hơn năm nghìn năm, từng tu hành ở trong một tòa Nhân Tổ động thiên phúc địa, sau đó bị trục xuất động thiên, chính là cường của dưới trướng Nghiêu Hồn tà tôn.
Mặc dù so sánh với những lão ma vạn năm kia thì hắn còn kém một phần, nhưng mà cũng đã tương đối mạnh.
Phong Phi Vân tế ra nhân bì linh khí, đem hắn thu vào trong nhân bì, nhưng mà lại bị tôn tà nhân này đục thủng, từ bên trong giết ra, chiến thương chém ngược mà đến.
- Càn Khôn Chưởng Ấn Thiên Địa.
Phong Phi Vân thật sự nổi giận, trên người xông ra vạn đạo phật quang, vô số kim mang bạo xạ, đem ánh mắt của rất nhiều tu sĩ Âm Gian giới chọc mù.
Bàn tay của hắn mở ra, lòng bàn tay hiện ra sơn hà đại địa, kim sắc vân vụ, phạm âm rải rác.
Chưởng ấn hạ xuống, trực tiếp đem vị tà nhân này bắn bay ra ngoài, thân thể bị phách đến máu tươi lâm ly.
Phong Phi Vân chân đạp luân hồi truy sát mà tới, lần nữa oanh kích ra một đạo phật ấn, đem thân thể của vị tà nhân này bắn xuống dưới lòng đất mặt đất bị oanh ra một cái rãnh to đường kính mười thước, vô số tiếng nứt vỡ hướng ra bên ngoài lan tràn.
Mỹ mâu của Lưu Tô Tử gợn sóng, kinh ngạc không nói nên lời, tên bán yêu chết tiệt này làm sao trở nên càng mạnh rồi, đây chính là một tôn lão tà ma, đã bước vào Vũ Hóa đệ nhị trọng, thế nhưng như cũ bị hắn đè mà đánh.
- Oanh!
Vị tà nhân kia từ dưới đất giết ra, trên chiến thương lao ra tia máu, lửa giận ngút trời, chính mình ở Âm Gian giới cũng là bá chủ, cư nhiên bị một tên bán yêu chấn xuống dưới lòng đất, điều này làm cho hắn còn có thể diện gì.
- Nộ Thần Thứ!
Huyết khí trên chiến thương nở rộ, ma âm không dứt, một đạo khí tức sắc bén bộc phát ra, đem đại địa chung quanh hóa thành nham tương.
Chiến thương giống như tia chớp, cách không đánh đến, xuyên thấu tận trời.
Phong Phi Vân đem Tam Vị Chân Hỏa lô triệu hồi ra, hỏa lô huyền phù ở trên đỉnh đầu hắn, hà quang vạn đạo, nóng cháy vô cùng.
Đây là thần vật mà Thái cổ Thần Phượng tế luyện, có thể đem thiên địa linh khí chuyển thành Tam Vị Chân Hỏa, có thể tế luyện Thánh Linh khí mãnh.
- A...
Tôn tà nhân kia bị Phong Phi Vân thu vào trong lô, tiến hành luyện hóa.
- Bính bính!
Một tôn tà nhân này đang ở trong Tam Vị Chân Hỏa lô kêu rên, thanh âm rất thê lương, cánh tay lại đánh vào lô phát ra tiếng động chấn thiên.
- Thả hắn ra, lưu ngươi toàn thây!
Cố bát thiếu gia đem Bát quái đạo ấn tế ra ở trong tay, vô số đạo kình lực quấn quay cánh tay của hắn, hóa thành một cái ma thủ.
- Được rồi, vậy thì cho ngươi!
Phong Phi Vân mở ra Tam Vị Chân Hỏa lô, bên trong lao ra hỏa diễm đầy trời, trong nháy mắt đem đại địa biến thành nham tương, đem thương khung biến thành biển lửa, hư không vặn vẹo, ở trong thời gian cực ngắn có gần trăm vị tu sĩ của Âm Gian giới bị Tam Vị Chân Hỏa đốt chết cháy, hóa thành kiếp hôi.
Tôn tà nhân Vũ Hóa đệ nhị trọng kia đã bị Tam Vị Chân Hỏa lô luyện chết, ngay cả xương cũng không lưu lại.
- Là Tam Vị Chân Hỏa, mau lui lại.
Cố bát thiếu gia tế ra Bát quái đạo ấn ngăn chặn ở trước người, hắc bạch hai loại quang mang bao phủ thân thể của hắn, ngăn cản hỏa diễm phần thiên phệ địa kia.
Phong Phi Vân cầm Tam Vị Chân Hỏa lô trong tay, chung quanh thân thể có tám đầu hư ảnh Phượng Hoàng hiện ra, đều cao vài chục thước, do hỏa diễm hội tụ mà thành.
Tam Vị Chân Hỏa lô nhoáng lên một cái liền có thể đem mấy vị Vũ Hóa hiền giả bắn bay ra ngoiaf, căn bản không cách nào ngăn cản cỗ lực lượng kinh khủng kia, rất nhiều người bị Tam Vị Chân Hỏa dính vào liền lập tức liền dấy lên, phát ra tiếng kêu thê thảm.
Những tu sĩ kia của Diệp Hồng cảnh đều đã trợn mắt há hốc mồm, bị sự hung hãn của Phong Phi Vân hù sợ, cảm thấy hắn mới thật sự là lão ma vạn năm.
- Hắn thật không có đột phá Vũ Hóa cảnh!
Du Tử Lăng thân thể tinh tế, ngọc thẻ mềm mại, trên người có tiên hà liễu nhiễu, trong lòng rung động khó có thể nói rõ, nàng tự hỏi ở trong thế hệ trẻ đã rất khó gặp được địch thủ, nhưng mà so sánh với Phong Phi Vân thì tựa hồ cách biệt quá xa.
- Người này đến cùng chiếm được cái kỳ ngộ gì, lại có thể lấy thân thể bán yêu đại sát tứ phương, ngay cả Vũ Hóa hiền giả cũng không đỡ nổi.
Mấy vị lão tổ kia của Lưu Ly gia tộc đều rất kinh dị, bọn họ biết rõ Phong Phi Vân mới tu luyện mấy chục năm mà thôi, nhưng mà lại có thể tùy ý đánh chết lão quái tu luyện mấy ngàn năm, quả thực có chút thái quá.
Phong Phi Vân hôm nay đúng là động sát tâm, ma khí trong lòng dâng trào, muốn đại sát tứ phương, giải đi muộn khí trong lòng.
Hắn đối với người bên cạnh một mực đều rất xem trọng, không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ các nàng, nhưng mà Lưu Tô Hồng chết ở trước mặt của hắn, điều này làm cho hắn nghĩ tới cảnh tượng lúc Nam Cung Hồng Nhan chết.
Đều là trơ mắt nhìn các nàng bỏ mình, liền chết ở trước mắt, loại đau đớn này khó có thể nói rõ, chỉ có tự mình trải qua mới có thể hiểu được.
Đây là muốn luyện tâm của hắn a!
- Hôm nay ai cũng đừng nghĩ rời đi!
Phong Phi Vân đem Phượng Hoàng Hỏa Thần vực, Vạn Thú chiến vực, Kim Tàm phật vực đều mở ra, bao trùm một khu vực này, đem tất cả mọi người bao phủ vào bên trong.
- Oanh!
- Oanh!
...
Hắn triển khai luân hồi tật tốc, liên tiếp đuổi giết mười hai vị Vũ Hóa hiền giả, đều là cường giả của Âm Gian giới, bình thời được vạn người kính ngưỡng, nhưng mà ở trước mặt Phong Phi Vân lại là heo chó chờ đợi giết thịt.
Liên tiếp vẫn lạc mười hai vị Vũ Hóa hiền giả, tựa như trời đổ mưa, mỗi một tôn vẫn lạc đều khiến cho đại địa biến thành tà địa, hỏa diễm không cách nào dập tắt.
Phong Phi Vân đi xuyên qua thi hỏa, tóc dài xõa tung, ánh mắt bễ nghễ, trong tay mang theo chiến mâu do Thiên Tủy Binh Mật biến thành, đem một vị ác đạo nhân của Âm Gian giới đâm xuyên, đóng đinh ở trên mặt đất.
- Quả thực quá mãnh liệt, quả thực chính là một tôn huyết thủ tu la, tối nay đánh xong một trận này sợ rằng không còn ai dám xem thường bán yêu.
Đáng tiếc là ngươi hiểu ra đã quá muộn, hôm nay ngươi nhất định chôn xương ở chỗ này.
Cố bát thiếu gia nói.
- Cũng không coi là muộn!
Phong Phi Vân ra vẻ tự tin cường đại, hai tay chắp sau lưng, từng bước hướng Cố bát thiếu gia đi tới, mỗi một bước đi ra thì khí thế trên người sẽ mạnh hơn một phần.
Một vị tu sĩ đạt tới cảnh giới Vũ Hóa đệ nhất trọng đỉnh phong xuất thủ với Phong Phi Vân, nhưng mà lại bị hắn tiện tay bỏ vào trong nhân bì linh khí, dùng Tam Vị Chân Hỏa luyện hóa thành một đống toái cốt, trực tiếp ném ra ngoài.
- Muốn giao thủ với Chuyển Luân Vương gia, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Một tôn tà nhân cầm lấy Ô Kim chiến qua, quét quang mà đến.
Đây là một vị ác nhân hết sức nổi danh ở đệ lục trung ương vương triều, tu hành hơn năm nghìn năm, từng tu hành ở trong một tòa Nhân Tổ động thiên phúc địa, sau đó bị trục xuất động thiên, chính là cường của dưới trướng Nghiêu Hồn tà tôn.
Mặc dù so sánh với những lão ma vạn năm kia thì hắn còn kém một phần, nhưng mà cũng đã tương đối mạnh.
Phong Phi Vân tế ra nhân bì linh khí, đem hắn thu vào trong nhân bì, nhưng mà lại bị tôn tà nhân này đục thủng, từ bên trong giết ra, chiến thương chém ngược mà đến.
- Càn Khôn Chưởng Ấn Thiên Địa.
Phong Phi Vân thật sự nổi giận, trên người xông ra vạn đạo phật quang, vô số kim mang bạo xạ, đem ánh mắt của rất nhiều tu sĩ Âm Gian giới chọc mù.
Bàn tay của hắn mở ra, lòng bàn tay hiện ra sơn hà đại địa, kim sắc vân vụ, phạm âm rải rác.
Chưởng ấn hạ xuống, trực tiếp đem vị tà nhân này bắn bay ra ngoài, thân thể bị phách đến máu tươi lâm ly.
Phong Phi Vân chân đạp luân hồi truy sát mà tới, lần nữa oanh kích ra một đạo phật ấn, đem thân thể của vị tà nhân này bắn xuống dưới lòng đất mặt đất bị oanh ra một cái rãnh to đường kính mười thước, vô số tiếng nứt vỡ hướng ra bên ngoài lan tràn.
Mỹ mâu của Lưu Tô Tử gợn sóng, kinh ngạc không nói nên lời, tên bán yêu chết tiệt này làm sao trở nên càng mạnh rồi, đây chính là một tôn lão tà ma, đã bước vào Vũ Hóa đệ nhị trọng, thế nhưng như cũ bị hắn đè mà đánh.
- Oanh!
Vị tà nhân kia từ dưới đất giết ra, trên chiến thương lao ra tia máu, lửa giận ngút trời, chính mình ở Âm Gian giới cũng là bá chủ, cư nhiên bị một tên bán yêu chấn xuống dưới lòng đất, điều này làm cho hắn còn có thể diện gì.
- Nộ Thần Thứ!
Huyết khí trên chiến thương nở rộ, ma âm không dứt, một đạo khí tức sắc bén bộc phát ra, đem đại địa chung quanh hóa thành nham tương.
Chiến thương giống như tia chớp, cách không đánh đến, xuyên thấu tận trời.
Phong Phi Vân đem Tam Vị Chân Hỏa lô triệu hồi ra, hỏa lô huyền phù ở trên đỉnh đầu hắn, hà quang vạn đạo, nóng cháy vô cùng.
Đây là thần vật mà Thái cổ Thần Phượng tế luyện, có thể đem thiên địa linh khí chuyển thành Tam Vị Chân Hỏa, có thể tế luyện Thánh Linh khí mãnh.
- A...
Tôn tà nhân kia bị Phong Phi Vân thu vào trong lô, tiến hành luyện hóa.
- Bính bính!
Một tôn tà nhân này đang ở trong Tam Vị Chân Hỏa lô kêu rên, thanh âm rất thê lương, cánh tay lại đánh vào lô phát ra tiếng động chấn thiên.
- Thả hắn ra, lưu ngươi toàn thây!
Cố bát thiếu gia đem Bát quái đạo ấn tế ra ở trong tay, vô số đạo kình lực quấn quay cánh tay của hắn, hóa thành một cái ma thủ.
- Được rồi, vậy thì cho ngươi!
Phong Phi Vân mở ra Tam Vị Chân Hỏa lô, bên trong lao ra hỏa diễm đầy trời, trong nháy mắt đem đại địa biến thành nham tương, đem thương khung biến thành biển lửa, hư không vặn vẹo, ở trong thời gian cực ngắn có gần trăm vị tu sĩ của Âm Gian giới bị Tam Vị Chân Hỏa đốt chết cháy, hóa thành kiếp hôi.
Tôn tà nhân Vũ Hóa đệ nhị trọng kia đã bị Tam Vị Chân Hỏa lô luyện chết, ngay cả xương cũng không lưu lại.
- Là Tam Vị Chân Hỏa, mau lui lại.
Cố bát thiếu gia tế ra Bát quái đạo ấn ngăn chặn ở trước người, hắc bạch hai loại quang mang bao phủ thân thể của hắn, ngăn cản hỏa diễm phần thiên phệ địa kia.
Phong Phi Vân cầm Tam Vị Chân Hỏa lô trong tay, chung quanh thân thể có tám đầu hư ảnh Phượng Hoàng hiện ra, đều cao vài chục thước, do hỏa diễm hội tụ mà thành.
Tam Vị Chân Hỏa lô nhoáng lên một cái liền có thể đem mấy vị Vũ Hóa hiền giả bắn bay ra ngoiaf, căn bản không cách nào ngăn cản cỗ lực lượng kinh khủng kia, rất nhiều người bị Tam Vị Chân Hỏa dính vào liền lập tức liền dấy lên, phát ra tiếng kêu thê thảm.
Những tu sĩ kia của Diệp Hồng cảnh đều đã trợn mắt há hốc mồm, bị sự hung hãn của Phong Phi Vân hù sợ, cảm thấy hắn mới thật sự là lão ma vạn năm.
- Hắn thật không có đột phá Vũ Hóa cảnh!
Du Tử Lăng thân thể tinh tế, ngọc thẻ mềm mại, trên người có tiên hà liễu nhiễu, trong lòng rung động khó có thể nói rõ, nàng tự hỏi ở trong thế hệ trẻ đã rất khó gặp được địch thủ, nhưng mà so sánh với Phong Phi Vân thì tựa hồ cách biệt quá xa.
- Người này đến cùng chiếm được cái kỳ ngộ gì, lại có thể lấy thân thể bán yêu đại sát tứ phương, ngay cả Vũ Hóa hiền giả cũng không đỡ nổi.
Mấy vị lão tổ kia của Lưu Ly gia tộc đều rất kinh dị, bọn họ biết rõ Phong Phi Vân mới tu luyện mấy chục năm mà thôi, nhưng mà lại có thể tùy ý đánh chết lão quái tu luyện mấy ngàn năm, quả thực có chút thái quá.
Phong Phi Vân hôm nay đúng là động sát tâm, ma khí trong lòng dâng trào, muốn đại sát tứ phương, giải đi muộn khí trong lòng.
Hắn đối với người bên cạnh một mực đều rất xem trọng, không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ các nàng, nhưng mà Lưu Tô Hồng chết ở trước mặt của hắn, điều này làm cho hắn nghĩ tới cảnh tượng lúc Nam Cung Hồng Nhan chết.
Đều là trơ mắt nhìn các nàng bỏ mình, liền chết ở trước mắt, loại đau đớn này khó có thể nói rõ, chỉ có tự mình trải qua mới có thể hiểu được.
Đây là muốn luyện tâm của hắn a!
- Hôm nay ai cũng đừng nghĩ rời đi!
Phong Phi Vân đem Phượng Hoàng Hỏa Thần vực, Vạn Thú chiến vực, Kim Tàm phật vực đều mở ra, bao trùm một khu vực này, đem tất cả mọi người bao phủ vào bên trong.
- Oanh!
- Oanh!
...
Hắn triển khai luân hồi tật tốc, liên tiếp đuổi giết mười hai vị Vũ Hóa hiền giả, đều là cường giả của Âm Gian giới, bình thời được vạn người kính ngưỡng, nhưng mà ở trước mặt Phong Phi Vân lại là heo chó chờ đợi giết thịt.
Liên tiếp vẫn lạc mười hai vị Vũ Hóa hiền giả, tựa như trời đổ mưa, mỗi một tôn vẫn lạc đều khiến cho đại địa biến thành tà địa, hỏa diễm không cách nào dập tắt.
Phong Phi Vân đi xuyên qua thi hỏa, tóc dài xõa tung, ánh mắt bễ nghễ, trong tay mang theo chiến mâu do Thiên Tủy Binh Mật biến thành, đem một vị ác đạo nhân của Âm Gian giới đâm xuyên, đóng đinh ở trên mặt đất.
- Quả thực quá mãnh liệt, quả thực chính là một tôn huyết thủ tu la, tối nay đánh xong một trận này sợ rằng không còn ai dám xem thường bán yêu.