Phong Phi Vân không chút lưu tình bổ ra một chưởng, đánh ra lực lượng của một vạn vị tu sĩ Niết Bàn đệ bát trọng, đem hơn một trăm vị tu sĩ của Âm Gian giới đều oanh sát, những tu sĩ này liền từ giữa không trung rơi xuống như mưa.
Hai người đều không ngừng lưu động chút nào, bay lên trên trời, bay ra khỏi Nam Cực tinh, hướng Trung Đình tinh bay tới.
Trung Đình tinh chính là địa phương trung ương nhất của Thánh Đình, cũng là chỗ có phòng ngự hoàn thiện nhất, mấy vị thiên tử của Âm Gian giới liên thủ công phạt cũng không đem Thiên Đấu Vô Cực trận đánh bại được.
Đây là thượng cổ đại trận, ở thời kỳ đại trận cường thịnh nhất từng ngăn chặn một vị Thánh Linh.
Đây là một tràng chiến đấu quy mô khổng lồ, mấy chục ức đại quân bay ở trường không, đều là tinh nhuệ của Âm Gian giới, vô số thần thông cùng linh khí hướng Trung Đình tinh oanh kích tới, hóa thành quang vũ đầy trời.
Những thần thông cùng linh khí này đều đang cách vị trí của Trung Đình tinh ba nghìn dặm liền bạo liệt ra, bị Thượng cổ Thiên Đấu Vô Cực đại trận hóa giải.
Một ít cường giả của Âm Gian giới đang kêu lên ầm ĩ:
- Thánh Đình chúa tể nhưng là nhân vật thống ngự một tòa trung ương vương triều, không nghĩ đến bây giờ lại thành một đầu ô quy bướng bỉnh đáng yêu, ngươi chính là con gà, như ngươi cũng xứng làm chúa tể của nhân loại nhất tộc, quả thực chính là làm chậm đi tiền trình của nhân tộc, vẫn là sớm đi thối vị nhượng hiền đi.
- Đã sớm nghe nói Thần Thiên tước gia tu vi cái thế, ở đệ lục trung ương vương triều xưng hùng, làm sao lại không dám ra đánh một trận với Bình Đẳng Vương chúng ta.
- Đều là một đám bất lực, nhân tộc chính là bị những người như các ngươi thống trị cho nên mới không bằng Thái cổ thánh yêu tộc, nếu như đổi lại là Biện Thành Vương chúng ta đến làm chúa tể của đệ lục trung ương vương triều, tương lai của đệ lục trung ương vương triều nhất định trở thành đệ nhất vương triều của Nhân tộc.
Tiếng mắng càng lúc càng khó nghe, rốt cuộc có người thiếu kiên nhân.
Thiên Đấu Vô Cực đại trận mở ra một đạo vết rách, bên trong lao ra một đám tu sĩ cường đại, đầu lĩnh chính là thống lĩnh của thánh vệ quân, mặc cổ thiết khôi giáp, trong tay cầm huyết hồng chiến thương, cưỡi Phong Hỏa Thiên Tình thú, uy phong lẫm liệt, khí trùng tinh hà.
- Phốc!
Chiến thương đánh ra hóa thành một đạo lưu quang bay qua thiên khung, cách một phiến hư không đem thân thể một vị lão ma vạn năm vừa mới chửi rủa xuyên thủng.
- Chỉ bằng đám ô hợp Âm Gian giới các ngươi cũng muốn thống ngự đệ lục trung ương vương triều, quả thực chính là người si nói mộng.
Thống lĩnh thánh vệ quân tu vi cái thế, triển khai Chiến Thần pháp tướng, một tôn chiến thần hư ảnh thân cao 8564 trượng hiện ra sau lưng hắn.
Chiến thần pháp tướng oanh kích ra một quyền, đem mấy chục vạn tu sĩ của Âm Gian giới đều oanh sát, đánh thành một phiến hư không trống rỗng.
- Thánh Đình thật đúng là cường giả xuất hiện lớp lớp, một vị chiến thần thế nhưng làm thống lĩnh của thánh vệ quân, bị điều khiển, đây quả thực là nhân tài quá không được trọng dụng rồi, nếu như ngươi nguyện ý, sau khi đi tới Âm Gian giới có thể được hưởng đãi ngộ cấp bậc vương giả.
Bình Đẳng Vương một tay nắm lấy thiết quyển, một tay cầm Sinh Tử Bút, hướng thống lĩnh thánh vệ quân ném tới cành ô liu.
Nhưng mà nghênh đón chính là huyết sắc chiến mâu của thống lĩnh thánh vệ quân, hai người cách không đấu pháp, oanh đến thiên toàn địa chuyển, không ai dám đi đến gần bọn họ, phàm là bị khí lãng trên người bọn họ tràn ra dính vào, thân thể lập tức hóa thành bột máu.
Chính là hiện tại!
Phong Phi Vân cùng nữ ma hóa thành hai đạo lưu quang hướng Trung Đình tinh bay tới.
Một tên nộ mục đầu đà mọc ra ba mắt đứng ở hư không, trên lưng mọc ra một đôi nhục vũ màu đen, hai tay giơ một thanh thiết chùy lớn như núi nhỏ hướng Phong Phi Vân oanh áp xuống.
- Càn Khôn Chưởng Ấn Thiên Địa!
Bàn tay của Phong Phi Vân nhấc lên, hàng nghìn hàng vạn phật mang hiện lên trong lòng bàn tay, ngưng tụ thành một cái phật quang thế giới.
Nhưng mà chưởng ấn của hắn còn chưa bổ ra, nộ mục đầu đà mọc ra ba mắt kia cũng đã biến thành hai khúc, thân thể rơi xuống hư không.
Nữ ma từ trong huyết vụ đi ra, đem một chuôi thiết chùy khổng lồ kia thu vào trong tay, dò xét một phen:
- Linh khí thập nhất phẩm, coi như là một kiện thần binh lợi khí không tệ.
Sau đó nàng đem thiết chùy cất vào.
Phong Phi Vân tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục ra tay, đe Càn Khôn Chưởng Ấn Thiên Địa thu hồi.
Hai người ở trong hỗn chiến xông vào lỗ hổng của Thiên Đấu Vô Cực đại trận, tiến vào Trung Đình tinh.
Mới vừa tiến vào lỗ hổng của Thiên Đấu Vô Cực đại trận, liền lập tức gặp phải công kích.
Xuất thủ là một vị nam tử trẻ tuổi mặc bạch sắc chiến giáp, hắn đứng ở trên thần thai cao chín ngàn thước, ánh mắt lâm không, quát lạnh một tiếng:
- Người xông Thánh Đình, chết!
Hắn chính là một trong những người thủ trận của Thiên Đấu Vô Cực đại trận, tu vi cái thế, nhìn như tuổi còn trẻ nhưng trên thực tế đã tu luyện hơn ngàn năm, điều động lực lượng của trận pháp công kích Phong Phi Vân cùng nữ ma.
- Đừng hiểu lầm, ta chính là tu sĩ Diệp Hồng cảnh, Đấu Vực vực chủ, thành viên Bổ Thiên các.
Phong Phi Vân đồng thời đem quan ấn của Đấu Vực vực chủ cùng lệnh bài của Bổ Thiên các lấy ra, cùng lúc hướng về phía vị thủ trận kia ném tới.
Vô luận là quan ấn của Đấu Vực vực chủ hay lệnh bài của Bổ Thiên các, phía trên đều có khí tức của Phong Phi Vân, còn có tất cả tài liệu ghi chép về Phong Phi Vân, không thể làm giả được.
Sau khi vị thủ trận kia cho người tra duyệt quan ấn Đấu Vực vực chủ cùng lệnh bài Bổ Thiên các, nhìn thật sâu vào Phong Phi Vân một cái, như cũ giữ vẻ mặt đề phòng, lạnh lùng mà nói:
- Nguyên lai là vực chủ đại nhân, bất quá hiện tại là thời kỳ phi thường, tu sĩ của Âm Gian giới âm hiểm xảo trá, có người đã lẫn vào Trung Đình tinh, vì để phòng ngừa vạn nhất, kính xin vực chủ buông bỏ chống cự, theo thánh vệ quân đi tới Vũ Hóa thần điện nghỉ ngơi, đợi xác nhận xong thân phận của vực chủ đại nhân mới có thể khôi phục tự do cho đại nhân.
- Thời kỳ phi thường tự nhiên cần vô cùng cẩn thận, ta nguyện ý phối hợp.
Phong Phi Vân cùng nữ ma hạ xuống mặt đất, liền có một đội thánh vệ quân vậy quanh mà đến, đem bọn họ mang đến Vũ Hóa thần điện.
Vũ Hóa thần điện tụ tập đều là tu sĩ có thân phận khả nghi, có tu sĩ đợi nghiệm chứng thân phận, hiện tại Thánh Đình gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có, tình nguyện giết lầm một vạn cũng tuyệt không thể bỏ qua một người.
Phong Phi Vân đợi ở Vũ Hóa thần điện cũng không bao lâu liền có một vị binh trường của thánh vệ quân đi đến bảo lãnh cho hắn, cũng đem quan ấn Đấu Vực vực chủ cùng lệnh bài Bổ Thiên các trả lại cho hắn.
Vị binh trường này thân cao tám thước, lưng hùm vai gấu, chắp tay xá một cái với Phong Phi Vân, cười nói:
- Các lão đã tự mình chứng thật qua thân phận của vực chủ đại nhân, vực chủ đại nhân cùng bằng hữu hiện tại tự do.
Phong Phi Vân không chút lưu tình bổ ra một chưởng, đánh ra lực lượng của một vạn vị tu sĩ Niết Bàn đệ bát trọng, đem hơn một trăm vị tu sĩ của Âm Gian giới đều oanh sát, những tu sĩ này liền từ giữa không trung rơi xuống như mưa.
Hai người đều không ngừng lưu động chút nào, bay lên trên trời, bay ra khỏi Nam Cực tinh, hướng Trung Đình tinh bay tới.
Trung Đình tinh chính là địa phương trung ương nhất của Thánh Đình, cũng là chỗ có phòng ngự hoàn thiện nhất, mấy vị thiên tử của Âm Gian giới liên thủ công phạt cũng không đem Thiên Đấu Vô Cực trận đánh bại được.
Đây là thượng cổ đại trận, ở thời kỳ đại trận cường thịnh nhất từng ngăn chặn một vị Thánh Linh.
Đây là một tràng chiến đấu quy mô khổng lồ, mấy chục ức đại quân bay ở trường không, đều là tinh nhuệ của Âm Gian giới, vô số thần thông cùng linh khí hướng Trung Đình tinh oanh kích tới, hóa thành quang vũ đầy trời.
Những thần thông cùng linh khí này đều đang cách vị trí của Trung Đình tinh ba nghìn dặm liền bạo liệt ra, bị Thượng cổ Thiên Đấu Vô Cực đại trận hóa giải.
Một ít cường giả của Âm Gian giới đang kêu lên ầm ĩ:
- Thánh Đình chúa tể nhưng là nhân vật thống ngự một tòa trung ương vương triều, không nghĩ đến bây giờ lại thành một đầu ô quy bướng bỉnh đáng yêu, ngươi chính là con gà, như ngươi cũng xứng làm chúa tể của nhân loại nhất tộc, quả thực chính là làm chậm đi tiền trình của nhân tộc, vẫn là sớm đi thối vị nhượng hiền đi.
- Đã sớm nghe nói Thần Thiên tước gia tu vi cái thế, ở đệ lục trung ương vương triều xưng hùng, làm sao lại không dám ra đánh một trận với Bình Đẳng Vương chúng ta.
- Đều là một đám bất lực, nhân tộc chính là bị những người như các ngươi thống trị cho nên mới không bằng Thái cổ thánh yêu tộc, nếu như đổi lại là Biện Thành Vương chúng ta đến làm chúa tể của đệ lục trung ương vương triều, tương lai của đệ lục trung ương vương triều nhất định trở thành đệ nhất vương triều của Nhân tộc.
Tiếng mắng càng lúc càng khó nghe, rốt cuộc có người thiếu kiên nhân.
Thiên Đấu Vô Cực đại trận mở ra một đạo vết rách, bên trong lao ra một đám tu sĩ cường đại, đầu lĩnh chính là thống lĩnh của thánh vệ quân, mặc cổ thiết khôi giáp, trong tay cầm huyết hồng chiến thương, cưỡi Phong Hỏa Thiên Tình thú, uy phong lẫm liệt, khí trùng tinh hà.
- Phốc!
Chiến thương đánh ra hóa thành một đạo lưu quang bay qua thiên khung, cách một phiến hư không đem thân thể một vị lão ma vạn năm vừa mới chửi rủa xuyên thủng.
- Chỉ bằng đám ô hợp Âm Gian giới các ngươi cũng muốn thống ngự đệ lục trung ương vương triều, quả thực chính là người si nói mộng.
Thống lĩnh thánh vệ quân tu vi cái thế, triển khai Chiến Thần pháp tướng, một tôn chiến thần hư ảnh thân cao trượng hiện ra sau lưng hắn.
Chiến thần pháp tướng oanh kích ra một quyền, đem mấy chục vạn tu sĩ của Âm Gian giới đều oanh sát, đánh thành một phiến hư không trống rỗng.
- Thánh Đình thật đúng là cường giả xuất hiện lớp lớp, một vị chiến thần thế nhưng làm thống lĩnh của thánh vệ quân, bị điều khiển, đây quả thực là nhân tài quá không được trọng dụng rồi, nếu như ngươi nguyện ý, sau khi đi tới Âm Gian giới có thể được hưởng đãi ngộ cấp bậc vương giả.
Bình Đẳng Vương một tay nắm lấy thiết quyển, một tay cầm Sinh Tử Bút, hướng thống lĩnh thánh vệ quân ném tới cành ô liu.
Nhưng mà nghênh đón chính là huyết sắc chiến mâu của thống lĩnh thánh vệ quân, hai người cách không đấu pháp, oanh đến thiên toàn địa chuyển, không ai dám đi đến gần bọn họ, phàm là bị khí lãng trên người bọn họ tràn ra dính vào, thân thể lập tức hóa thành bột máu.
Chính là hiện tại!
Phong Phi Vân cùng nữ ma hóa thành hai đạo lưu quang hướng Trung Đình tinh bay tới.
Một tên nộ mục đầu đà mọc ra ba mắt đứng ở hư không, trên lưng mọc ra một đôi nhục vũ màu đen, hai tay giơ một thanh thiết chùy lớn như núi nhỏ hướng Phong Phi Vân oanh áp xuống.
- Càn Khôn Chưởng Ấn Thiên Địa!
Bàn tay của Phong Phi Vân nhấc lên, hàng nghìn hàng vạn phật mang hiện lên trong lòng bàn tay, ngưng tụ thành một cái phật quang thế giới.
Nhưng mà chưởng ấn của hắn còn chưa bổ ra, nộ mục đầu đà mọc ra ba mắt kia cũng đã biến thành hai khúc, thân thể rơi xuống hư không.
Nữ ma từ trong huyết vụ đi ra, đem một chuôi thiết chùy khổng lồ kia thu vào trong tay, dò xét một phen:
- Linh khí thập nhất phẩm, coi như là một kiện thần binh lợi khí không tệ.
Sau đó nàng đem thiết chùy cất vào.
Phong Phi Vân tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục ra tay, đe Càn Khôn Chưởng Ấn Thiên Địa thu hồi.
Hai người ở trong hỗn chiến xông vào lỗ hổng của Thiên Đấu Vô Cực đại trận, tiến vào Trung Đình tinh.
Mới vừa tiến vào lỗ hổng của Thiên Đấu Vô Cực đại trận, liền lập tức gặp phải công kích.
Xuất thủ là một vị nam tử trẻ tuổi mặc bạch sắc chiến giáp, hắn đứng ở trên thần thai cao chín ngàn thước, ánh mắt lâm không, quát lạnh một tiếng:
- Người xông Thánh Đình, chết!
Hắn chính là một trong những người thủ trận của Thiên Đấu Vô Cực đại trận, tu vi cái thế, nhìn như tuổi còn trẻ nhưng trên thực tế đã tu luyện hơn ngàn năm, điều động lực lượng của trận pháp công kích Phong Phi Vân cùng nữ ma.
- Đừng hiểu lầm, ta chính là tu sĩ Diệp Hồng cảnh, Đấu Vực vực chủ, thành viên Bổ Thiên các.
Phong Phi Vân đồng thời đem quan ấn của Đấu Vực vực chủ cùng lệnh bài của Bổ Thiên các lấy ra, cùng lúc hướng về phía vị thủ trận kia ném tới.
Vô luận là quan ấn của Đấu Vực vực chủ hay lệnh bài của Bổ Thiên các, phía trên đều có khí tức của Phong Phi Vân, còn có tất cả tài liệu ghi chép về Phong Phi Vân, không thể làm giả được.
Sau khi vị thủ trận kia cho người tra duyệt quan ấn Đấu Vực vực chủ cùng lệnh bài Bổ Thiên các, nhìn thật sâu vào Phong Phi Vân một cái, như cũ giữ vẻ mặt đề phòng, lạnh lùng mà nói:
- Nguyên lai là vực chủ đại nhân, bất quá hiện tại là thời kỳ phi thường, tu sĩ của Âm Gian giới âm hiểm xảo trá, có người đã lẫn vào Trung Đình tinh, vì để phòng ngừa vạn nhất, kính xin vực chủ buông bỏ chống cự, theo thánh vệ quân đi tới Vũ Hóa thần điện nghỉ ngơi, đợi xác nhận xong thân phận của vực chủ đại nhân mới có thể khôi phục tự do cho đại nhân.
- Thời kỳ phi thường tự nhiên cần vô cùng cẩn thận, ta nguyện ý phối hợp.
Phong Phi Vân cùng nữ ma hạ xuống mặt đất, liền có một đội thánh vệ quân vậy quanh mà đến, đem bọn họ mang đến Vũ Hóa thần điện.
Vũ Hóa thần điện tụ tập đều là tu sĩ có thân phận khả nghi, có tu sĩ đợi nghiệm chứng thân phận, hiện tại Thánh Đình gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có, tình nguyện giết lầm một vạn cũng tuyệt không thể bỏ qua một người.
Phong Phi Vân đợi ở Vũ Hóa thần điện cũng không bao lâu liền có một vị binh trường của thánh vệ quân đi đến bảo lãnh cho hắn, cũng đem quan ấn Đấu Vực vực chủ cùng lệnh bài Bổ Thiên các trả lại cho hắn.
Vị binh trường này thân cao tám thước, lưng hùm vai gấu, chắp tay xá một cái với Phong Phi Vân, cười nói:
- Các lão đã tự mình chứng thật qua thân phận của vực chủ đại nhân, vực chủ đại nhân cùng bằng hữu hiện tại tự do.