Lúc này mới chỉ là thời gian mấy năm a, lại đã phát triển đến trình độ như vậy, ta dám đánh cuộc nàng nhất định là lấy được tín nhiệm của một thế lực lớn nào đó, chiếm được ủng hộ to lớn của đối phương, nếu không không thể nào ở trong thời gian ngắn ngủi mấy năm có được hương khói cường thịnh như thế.
Phong Phi Vân chậm rãi đi lên bậc thang bạch ngọc, sau đó đi vào thần miếu, nhìn vào một tòa nữ thần tượng mỹ lệ khổng lồ ở bên trong, thật lâu sau nói:
- Quả nhiên là nàng, có thể ở Thánh Đình thành lập mấy chục tòa nữ thần miếu, điều này cần khả năng thật sự quá lớn, chỉ có mấy người ít ỏi mới có thể giúp nàng làm được, bất quá lấy trí tuệ của nàng, muốn đạt được tín nhiệm của những đại nhân vật này kỳ thật cũng không phải là chuyện quá khó khăn, chỉ là nàng rốt cuộc mượn tới lực lượng của người nào?
Phong Phi Vân nhắm hai mắt lại, vận chuyển Đại Diễn thuật, vô số quy tắc thiên đạo vận chuyển xung quanh thân thể, nhưng mà ở trong tối tăm lại có một cái lực lượng khác đang ngăn cản hắn suy tính.
- Tu vi của nàng ở trên một đường Trí sư quả nhiên lợi hại, chặt đứt thiên cơ, Đại Diễn thuật cũng không suy tính ra tung tích của nàng.
Kỳ thật nguyên nhân chủ yếu chính là Phong Phi Vân cũng không quá để ý đi nghiên cứu Đại Diễn thuật, nếu không ở trên lĩnh vực này chắc chắn cũng không yếu hơn so với Thái Vi.
- Chuyện này muốn tra thật ra cũng không khó, chỉ là tối nay ta còn có một chuyện khác muốn làm, chỉ có thể đợi hôm khác lại đi thu thập nàng.
Ngày mai sẽ là quốc yến tuyên thệ trước khi xuất quân, dã tâm của Thần Thiên tước gia thật lớn, nếu bổn tôn đã từ ngoại giới quay về, như vậy tu vi nhất định là nâng cao một bước rồi, tu vi trở nên mạnh mẽ, như vậy dã tâm tự nhiên cũng là lớn hơn.
Phong Phi Vân cảm thấy ngày mai đoán chừng không chỉ là chuyện đơn giản như tuyên thệ trước khi xuất quân, nói không chừng ngày mai Thần Thiên tước gia liền muốn trở thành một đời Thánh Đình chúa tể mới.
Cho nên khuya hôm nay nhất định phải đi vào Thánh Đình chúa tể cung.
Thủ vệ của Thánh Đình chúa tể cung tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với Thánh Đình bảo khố, phòng thủ cực kỳ nghiêm mật, người bình thường muốn lén tiến vào Thánh Đình chúa tể cung quả thực khó như lên trời.
Đây là một phiến cung điện to lớn đại khí, huyền phù trên thương khung, tùy thời đều có thánh vệ cưỡi giao long phi thiên mà qua.
- Người nào, nơi này chính là Thánh Đình chúa tể cung, người không có phận sự nhất luật tránh lui!
Trước Thánh Đình chúa tể cung, một nam tử mặc ngân bào kim giáp lớn tiếng quát với Phong Phi Vân.
Tu vi của nam tử trông giữ đại môn chúa tể cung này cực cao, nhìn qua chừng ba mươi tuổi, hai mắt lấp lánh hữu thần, khí thế bức nhân.
- Hừ, bổn tọa chính là người của Bổ Thiên các, ngươi chỉ là một tên coi cửa cũng dám cản ta?
Phong Phi Vân đem Bổ Thiên các lệnh cầm trong tay lấy ra, nhất thời khiến cho những tu sĩ trông coi Thánh Đình chúa tể cung sợ đến đều quỳ trên mặt đất.
Phong Phi Vân hiện tại coi như là đại khái hiểu được Bổ Thiên các là tồn tại dạng gì, hẳn là không chênh lệch nhiều với Hộ Thánh nhất tộc.
Chỉ bất quá người thủ hộ Bổ Thiên các chính là Thần Thiên tước gia, người thủ hộ Thánh Đình chúa tể chính là Hộ Thánh nhất tộc.
Thành thật mà nói Phong Phi Vân đối với Thánh Đình chúa tể hèn yếu kia cũng không có quá nhiều hảo cảm, ngược lại cảm thấy kiêu hùng như Thần Thiên tước gia càng giống như một hán tử, nếu như muốn Phong Phi Vân lựa chọn một phương đến đầu nhập vào, Phong Phi Vân nhất định sẽ lựa chọn Thần Thiên tước gia, như vậy tiền đồ mới có thể sáng lạng.
Nhưng mà Phong Phi Vân không thể đầu nhập vào, bởi vì... trên đời này căn bản không có ai có thể ước thúc hắn, hắn muốn làm gì cũng chỉ bằng yêu thích của mình.
Nếu như có được lựa chọn, hắn căn bản là không muốn xen vào vũng nước đục lần này của Đệ lục trung ương vương triều.
Đem thánh lệnh của Thánh Đình chúa tể lấy tới tay, sau khi đưa đến cho Hộ Thánh chiến thần, Phong Phi Vân liền sẽ rời đi Đệ lục trung ương vương triều, toàn lực đi trùng kích Vũ Hóa cảnh.
Người nào nên làm chủ Thánh Đình liền sẽ để cho người đó, cho dù những người này đánh sống đánh chết lại cùng hắn có liên quan gì.
Phong Phi Vân đem lệnh bài Bổ Thiên các thu hồi lại, hừ lạnh một tiếng nói:
- Ta đến tra xem tình huống bố trí thệ sư quốc yến ngày mai, ngàn vạn lần đừng làm ra chuyện gì sơ suất mới phải.
- Hừ hừ, bố trí thệ sư quốc yến thfi Tước gia đã sớm toàn quyền giao cho Thánh Đình nhất phẩm thiên chúng ta, liên quan gì đến Bổ Thiên các các ngươi, bàn tay của Bổ Thiên các các ngươi cũng vươn ra quá dài.
Vốn Phong Phi Vân đều đã sắp tiến vào trong Thánh Đình chúa tể cung, bên trong lại đi ra một nam tử thân mặc quan bào, dứt khoát ngăn lại ở phía trước Phong Phi Vân, có chút hùng hổ dọa người.
Nam tử này nhìn qua cũng là bộ dạng hai mươi tuổi, trên đầu mang theo cái mũ lục sắc, ngang hông có một khối thiết lệnh cỡ bàn tay, phía trên khắc chữ Thánh Đình nhất phẩm thiên.
Sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, thanh âm có chút âm dương quái khí.
Sau khi Hộ Thánh nhất tộc bị điều vào Thánh Đình bảo khố, người thủ hộ của Thánh Đình chúa tể cung liền đổi một lớp mới, đám nguời này từng người có tổ chức thống nhất, được gọi là Thánh Đình nhất phẩm thiên.
Bên ngoài thủ hộ hoàng quyền, ủng hộ chúa tể, giám thị thiên hạ, giữ trong tay đại quyền sát phạt, nhưng trên thực tế đám người này bất quá chỉ là Thần Thiên tước gia phái đi trông chừng Thánh Đình chúa tể mà thôi, một khi Thánh Đình chúa tể có dị tâm, như vậy người của Thánh Đình nhất phẩm thiên sẽ vô tình mà mạt sát Thánh Đình chúa tể, sau đó đến hỗ trợ một vị chúa tể mới đăng vị.
Phong Phi Vân đứng nghiêm, cười lạnh nói:
- Các chủ chúng ta là sợ nhân thủ của Thánh Đình nhất phẩm thiên các ngươi không đủ dùng, đặc biệt phái ta đến trợ giúp các ngươi một tay.
- Ngươi đây là đang nói Thánh Đình nhất phẩm thiên không có người rồi, còn thật không phải là lớn lối bình thường, hôm nay liền để cho ngươi nhìn một chút lợi hại của Thánh Đình nhất phẩm thiên chúng ta.
Trên người nam tử mặc quan bào xanh biếc kia xông ra vô tận hà khí, ngưng tụ thành một thanh chiến kiếm, thân thể trong nháy mắt liền bay đến trước mặt Phong Phi Vân, một kiếm chém về phía cổ của hắn.
Tốc độ nhanh đến mức tận cùng.
Thật đúng là không thể nói lý, một lời không hợp liền ra tay, đây có lẽ chính là nguyên nhân mà người người đều e ngại Thánh Đình nhất phẩm thiên.
Phàm là tu sĩ có thể tiến vào Thánh Đình nhất phẩm thiên hoặc là Bổ Thiên các đều là thiên kiêu có tiềm lực vô cùng khổng lồ, chính là tâm phúc tuyệt đối của Thần Thiên tước gia, để cho những thế tử cùng quận chúa không có thực quyền kia đều rất là kiêng kỵ.
- Hai vị đại nhân đừng đánh nhau, nơi này là Thánh Đình chúa tể cung...
Lúc này mới chỉ là thời gian mấy năm a, lại đã phát triển đến trình độ như vậy, ta dám đánh cuộc nàng nhất định là lấy được tín nhiệm của một thế lực lớn nào đó, chiếm được ủng hộ to lớn của đối phương, nếu không không thể nào ở trong thời gian ngắn ngủi mấy năm có được hương khói cường thịnh như thế.
Phong Phi Vân chậm rãi đi lên bậc thang bạch ngọc, sau đó đi vào thần miếu, nhìn vào một tòa nữ thần tượng mỹ lệ khổng lồ ở bên trong, thật lâu sau nói:
- Quả nhiên là nàng, có thể ở Thánh Đình thành lập mấy chục tòa nữ thần miếu, điều này cần khả năng thật sự quá lớn, chỉ có mấy người ít ỏi mới có thể giúp nàng làm được, bất quá lấy trí tuệ của nàng, muốn đạt được tín nhiệm của những đại nhân vật này kỳ thật cũng không phải là chuyện quá khó khăn, chỉ là nàng rốt cuộc mượn tới lực lượng của người nào?
Phong Phi Vân nhắm hai mắt lại, vận chuyển Đại Diễn thuật, vô số quy tắc thiên đạo vận chuyển xung quanh thân thể, nhưng mà ở trong tối tăm lại có một cái lực lượng khác đang ngăn cản hắn suy tính.
- Tu vi của nàng ở trên một đường Trí sư quả nhiên lợi hại, chặt đứt thiên cơ, Đại Diễn thuật cũng không suy tính ra tung tích của nàng.
Kỳ thật nguyên nhân chủ yếu chính là Phong Phi Vân cũng không quá để ý đi nghiên cứu Đại Diễn thuật, nếu không ở trên lĩnh vực này chắc chắn cũng không yếu hơn so với Thái Vi.
- Chuyện này muốn tra thật ra cũng không khó, chỉ là tối nay ta còn có một chuyện khác muốn làm, chỉ có thể đợi hôm khác lại đi thu thập nàng.
Ngày mai sẽ là quốc yến tuyên thệ trước khi xuất quân, dã tâm của Thần Thiên tước gia thật lớn, nếu bổn tôn đã từ ngoại giới quay về, như vậy tu vi nhất định là nâng cao một bước rồi, tu vi trở nên mạnh mẽ, như vậy dã tâm tự nhiên cũng là lớn hơn.
Phong Phi Vân cảm thấy ngày mai đoán chừng không chỉ là chuyện đơn giản như tuyên thệ trước khi xuất quân, nói không chừng ngày mai Thần Thiên tước gia liền muốn trở thành một đời Thánh Đình chúa tể mới.
Cho nên khuya hôm nay nhất định phải đi vào Thánh Đình chúa tể cung.
Thủ vệ của Thánh Đình chúa tể cung tuyệt đối sẽ không yếu hơn so với Thánh Đình bảo khố, phòng thủ cực kỳ nghiêm mật, người bình thường muốn lén tiến vào Thánh Đình chúa tể cung quả thực khó như lên trời.
Đây là một phiến cung điện to lớn đại khí, huyền phù trên thương khung, tùy thời đều có thánh vệ cưỡi giao long phi thiên mà qua.
- Người nào, nơi này chính là Thánh Đình chúa tể cung, người không có phận sự nhất luật tránh lui!
Trước Thánh Đình chúa tể cung, một nam tử mặc ngân bào kim giáp lớn tiếng quát với Phong Phi Vân.
Tu vi của nam tử trông giữ đại môn chúa tể cung này cực cao, nhìn qua chừng ba mươi tuổi, hai mắt lấp lánh hữu thần, khí thế bức nhân.
- Hừ, bổn tọa chính là người của Bổ Thiên các, ngươi chỉ là một tên coi cửa cũng dám cản ta?
Phong Phi Vân đem Bổ Thiên các lệnh cầm trong tay lấy ra, nhất thời khiến cho những tu sĩ trông coi Thánh Đình chúa tể cung sợ đến đều quỳ trên mặt đất.
Phong Phi Vân hiện tại coi như là đại khái hiểu được Bổ Thiên các là tồn tại dạng gì, hẳn là không chênh lệch nhiều với Hộ Thánh nhất tộc.
Chỉ bất quá người thủ hộ Bổ Thiên các chính là Thần Thiên tước gia, người thủ hộ Thánh Đình chúa tể chính là Hộ Thánh nhất tộc.
Thành thật mà nói Phong Phi Vân đối với Thánh Đình chúa tể hèn yếu kia cũng không có quá nhiều hảo cảm, ngược lại cảm thấy kiêu hùng như Thần Thiên tước gia càng giống như một hán tử, nếu như muốn Phong Phi Vân lựa chọn một phương đến đầu nhập vào, Phong Phi Vân nhất định sẽ lựa chọn Thần Thiên tước gia, như vậy tiền đồ mới có thể sáng lạng.
Nhưng mà Phong Phi Vân không thể đầu nhập vào, bởi vì... trên đời này căn bản không có ai có thể ước thúc hắn, hắn muốn làm gì cũng chỉ bằng yêu thích của mình.
Nếu như có được lựa chọn, hắn căn bản là không muốn xen vào vũng nước đục lần này của Đệ lục trung ương vương triều.
Đem thánh lệnh của Thánh Đình chúa tể lấy tới tay, sau khi đưa đến cho Hộ Thánh chiến thần, Phong Phi Vân liền sẽ rời đi Đệ lục trung ương vương triều, toàn lực đi trùng kích Vũ Hóa cảnh.
Người nào nên làm chủ Thánh Đình liền sẽ để cho người đó, cho dù những người này đánh sống đánh chết lại cùng hắn có liên quan gì.
Phong Phi Vân đem lệnh bài Bổ Thiên các thu hồi lại, hừ lạnh một tiếng nói:
- Ta đến tra xem tình huống bố trí thệ sư quốc yến ngày mai, ngàn vạn lần đừng làm ra chuyện gì sơ suất mới phải.
- Hừ hừ, bố trí thệ sư quốc yến thfi Tước gia đã sớm toàn quyền giao cho Thánh Đình nhất phẩm thiên chúng ta, liên quan gì đến Bổ Thiên các các ngươi, bàn tay của Bổ Thiên các các ngươi cũng vươn ra quá dài.
Vốn Phong Phi Vân đều đã sắp tiến vào trong Thánh Đình chúa tể cung, bên trong lại đi ra một nam tử thân mặc quan bào, dứt khoát ngăn lại ở phía trước Phong Phi Vân, có chút hùng hổ dọa người.
Nam tử này nhìn qua cũng là bộ dạng hai mươi tuổi, trên đầu mang theo cái mũ lục sắc, ngang hông có một khối thiết lệnh cỡ bàn tay, phía trên khắc chữ Thánh Đình nhất phẩm thiên.
Sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, thanh âm có chút âm dương quái khí.
Sau khi Hộ Thánh nhất tộc bị điều vào Thánh Đình bảo khố, người thủ hộ của Thánh Đình chúa tể cung liền đổi một lớp mới, đám nguời này từng người có tổ chức thống nhất, được gọi là Thánh Đình nhất phẩm thiên.
Bên ngoài thủ hộ hoàng quyền, ủng hộ chúa tể, giám thị thiên hạ, giữ trong tay đại quyền sát phạt, nhưng trên thực tế đám người này bất quá chỉ là Thần Thiên tước gia phái đi trông chừng Thánh Đình chúa tể mà thôi, một khi Thánh Đình chúa tể có dị tâm, như vậy người của Thánh Đình nhất phẩm thiên sẽ vô tình mà mạt sát Thánh Đình chúa tể, sau đó đến hỗ trợ một vị chúa tể mới đăng vị.
Phong Phi Vân đứng nghiêm, cười lạnh nói:
- Các chủ chúng ta là sợ nhân thủ của Thánh Đình nhất phẩm thiên các ngươi không đủ dùng, đặc biệt phái ta đến trợ giúp các ngươi một tay.
- Ngươi đây là đang nói Thánh Đình nhất phẩm thiên không có người rồi, còn thật không phải là lớn lối bình thường, hôm nay liền để cho ngươi nhìn một chút lợi hại của Thánh Đình nhất phẩm thiên chúng ta.
Trên người nam tử mặc quan bào xanh biếc kia xông ra vô tận hà khí, ngưng tụ thành một thanh chiến kiếm, thân thể trong nháy mắt liền bay đến trước mặt Phong Phi Vân, một kiếm chém về phía cổ của hắn.
Tốc độ nhanh đến mức tận cùng.
Thật đúng là không thể nói lý, một lời không hợp liền ra tay, đây có lẽ chính là nguyên nhân mà người người đều e ngại Thánh Đình nhất phẩm thiên.
Phàm là tu sĩ có thể tiến vào Thánh Đình nhất phẩm thiên hoặc là Bổ Thiên các đều là thiên kiêu có tiềm lực vô cùng khổng lồ, chính là tâm phúc tuyệt đối của Thần Thiên tước gia, để cho những thế tử cùng quận chúa không có thực quyền kia đều rất là kiêng kỵ.
- Hai vị đại nhân đừng đánh nhau, nơi này là Thánh Đình chúa tể cung...