Thật là chuyện cười, bản thế tử chính là người thừa kế tương lai của Thần Thiên tước phủ, há lại ngươi có thể tru diệt.
Vẻ mặt của Trữ Gia Lâm nghiêm nghị, hai tay kết xuất một đạo ấn ký kỳ dị, trong đan điền bay ra một đạo khí lưu, tạo thành một phiến lốc xoáy.
Một cỗ lực lượng khổng lồ đản sinh trong Tuyết Thần điện, đem một đầu long khí kia đánh nát, hướng bốn phía lan tràn ra...
Một cỗ lực lượng kia áp bách đến Tuyết Thần quý phi cùng Thái Vi không ngừng lùi về phía sau, sắc mặt của hai người đều biến hóa kịch liệt.
Thật sự là quá kinh khủng, cỗ lực lượng này căn bản là không thuộc về Trữ Gia Lâm, mà là đến từ một vị tồn tại kinh khủng.
Phong Phi Vân đứng ở trên đỉnh Tuyết Thần điện cũng cảm giác được lực lượng cuồng bạo ở phía dưới phát ra, đây là một cỗ lực lượng hủy diệt cực kỳ khủng bố, quả thực làm cho lòng người run rẩy:
- Thần Thiên tước gia thật đúng là thương yêu Trữ Gia Lâm, thế nhưng đem một luồng khí tức Bán Thánh của mình lưu ở trong cơ thể của Trữ Gia Lâm.
Đây là một luồng khí của Bán Thánh, thuộc về Thần Thiên tước gia, cùng Thần Thiên tước gia đồng bổn đồng nguyên.
Một luồng khí này ngưng tụ thành thân thể của Thần Thiên tước gia, biến thành một tôn hư ảnh uy nghiêm, thẳng tắp đứng ở trong Tuyết Thần điện, ánh mắt bễ nghễ, mắt nhìn xuống vạn vật thương sinh.
Đây là uy thế của Bán Thánh, quả thực không cách nào ngăn cản, Trữ Gia Lâm cùng Tuyết Thần quý phi căn bản không chịu nổi uy thế của cỗ khí tức Bán Thánh này, trực tiếp quỳ ở trên mặt đất, giống như là quỳ lạy thiên thần.
Thái Vi cũng đã biến sắc, nhưng mà trong cơ thể nàng tu luyện có Long Hoàng chi khí, tự nhiên có một cỗ ngạo khí khiến nàng sẽ không quỳ xuống trước bất cứ người nào, như cũ ngạo nghễ mà nói:
- Một luồng khí của Thần Thiên tước gia, bản thân ta là tính sai một lần này rồi.
Một đạo nhân ảnh này mặc dù vẻn vẹn chỉ là một luồng khí của Thần Thiên tước gia, nhưng mà lại cùng Thần Thiên tước gia hòa cùng một thể.
Một đạo khí này cảm giác được thứ nào thì bản tôn Thần Thiên tước gia cũng có thể cảm giác được thứ đó, nói cách khác lúc này Thần Thiên tước gia đã biết đến tồn tại của Thái Vi, sắc mặt Thái Vi có thể nào không thay đổi.
Kẻ trí nghĩ đến nghìn điều, có một số lúc chính là như vậy, một khi đi sai một bước coi như là thua cả bàn cờ, sẽ bị đánh tới tình cảnh vạn kiếp bất phục.
- Ngươi đã rất không sai rồi, có thể ở trong Thánh Đình chúa tể cung ấp nấp lâu như vậy cũng không bị người của Thần Thiên tước phủ phát hiện, đây không phải là bản lĩnh mà người bình thường có thể có được.
Hư ảnh của Thần Thiên tước gia đang không ngừng trở nên chân thật, cuối cùng biến thành thật thể, quả thực không có chút khác với chân thân.
- Nhưng cuối cùng vẫn thất bại!
Thái Vi nói.
Mặc dù Thần Thiên tước gia chỉ là một luồng khí nhưng mà như cũ lại khí phách vô song, vững vàng năm trong tay cục thế cả Tuyết Thần cung, không ai có thể so được với hắn, đây là một loại uy nghiêm hàng năm thân ở địa vị cao mới có, người bình thường căn bản không học được.
Thần Thiên tước gia nói:
- Cái này không thể trách ngươi quá yếu, chỉ có thể nói ta quá mạnh mẽ, ta không cho ngươi thời gian đi trưởng thành cùng bố cục, ngày mai ta liền muốn đăng lâm Thánh Đình chúa tể cung trở thành chủ nhân mới của nơi này, mà ngươi chỉ có thể bắt buộc mạo hiểm, ngươi muốn giết chết Trữ Gia Lâm để dời đi lực chú ý của ta, khiến cho ta kéo dài thời gian trở thành chúa tể, do đó vì mình mà tranh thủ thời gain, đáng tiếc... Ngươi thất bại.
Thần Thiên tước gia liếc thấy suy nghĩ trong lòng của Thái Vi, trong lời nói lộ ra một cỗ tự tin tuyệt đối, lời nói hùng hổ dọa người, người bình thường nghe được lời của hắn khẳng định đã tâm thần mất tự chủ, vạn niệm đều hóa thành tro tàn, căn bản không sinh ra lòng phản kháng.
Giờ phút này Phong Phi Vân cũng trở nên khẩn trương, người nào cũng không ngờ tới sẽ phát sinh biến cố như vậy, Thần Thiên tước gia thế nhưng xuất hiện ở chỗ này, cái này nhưng làm sao bây giờ.
Nếu như Thái Vi bị hắn trấn sát, như vậy chẳng phải cũng phá hủy thân thể của hồng nhân.
- Ngươi bất quá chỉ là một luồng khí mà thôi, ta không tin ta ngay cả một luồng khí cũng không chém được.
Thái Vi hết sức ngạo nghễ, mỹ mâu phát ra hàn quang, mười ngón tay đặt ở trên dây đàn, trong thể thể lao ra hàng nghìn hàng vạn kim sắc long khí, cho dù đối mặt với Bán Thánh hư thân cũng không có chút úy kỵ nào.
Thần Thiên tước gia cười mỉa mai:
- Ta là vô địch, cho dù một luồng khí cũng có thể dễ dàng chém ngươi!
- Oanh!
Thánh uy trên người Thần Thiên tước gia hiển hách, ánh mắt sắc bén, bàn chân có nghìn vạn quy tắc ngưng tụ, một bước bước về phía trước nhất thời đem Thái Vi đứng ở hơn mười trượng đẩy lui một bước.
Hắn lại bước ra một bước, Thái Vi lần nữa lui về phía sau...
Đây căn bản không phải là cùng một cái cấp bậc, cho dù trên người Thái Vi có Hương hỏa chi lực cùng Tín ngưỡng chi lực của chúng sinh nhưng mà như cũ không chịu nổi uy áp của Bán Thánh, thần nguyên đều nhanh chóng bị chấn diệt.
- Loại phản nghịch không biết tốt xấu, đó đâu cần đến Thần Thiên tước gia lão nhân gia tự thân xuất thủ, Bổ Thiên các Phong Phi Vân đến chém nàng.
Phong Phi Vân mang theo Thiên Tủy Binh Đảm từ bên ngoài Tuyết Thần điện bay vào, tốc độ nhanh như một đạo ánh sáng, Thiên Tủy Binh Đảm hóa thành một thanh bạch sắc trường thương, một thương hướng ngực của Thái Vi đâm tới.
Thần Thiên tước gia nhất thời dừng bước, lại không tiếp tục ra tay.
Trữ Gia Lâm đối với Phong Phi Vân có chút ấn tượng, nói:
- Phong huynh, tu vi của nàng này không thấp, ngươi cũng nên cẩn thận.
- Một tên phản nghịch mà thôi, không đủ gây sợ, Bổ Thiên các chúng ta vì Thần Thiên tước gia phân ưu, nếu ngay cả một tên phản nghịch cũng không giết được, vậy chúng ta còn dùng để làm gì.
Ánh mắt của Phong Phi Vân rét lạnh, xuất thủ tàn nhẫn, trường thương giống như là biến thành tia chớp, có mấy lần đều thiếu chút nữa đem thân thể của Thái Vi đâm thủng.
Thần Thiên tước gia đứng ở trung ương Tuyết Thần điện, mặc dù đó là từ một luồng khí tụ tập mà thành nhưng mà lại giống như chân thân đứng ở chỗ này, vẻ mặt mang theo mấy phần tán thưởng, cảm thấy tính tình của Phong Phi Vân rất phù hợp với yêu cầu của Bổ Thiên các.
Chính là phải bá đạo như vậy!
Ta không được thì còn ai được?
Động tĩnh của Tuyết Thần điện đã sớm kinh động đến cả Thánh Đình chúa tể cung, ngoài điện truyền tới vô số tiếng xé gió, có rất nhiều thị vệ cùng khách khanh trưởng lão đuổi tới, có người xông vào hậu cung, tiến đến trấn áp kẻ xông vào.
Nhưng mà sau khi những người này thấy Thần Thiên tước gia ở trong điện, cả đám đều là sắc mặt đại biến, tự giác lui ra ngoài, canh giữ ở ngoài cửa, trong lòng âm thầm may mắn còn chưa trực tiếp xuất thủ, nếu như oanh ở trên người Thần Thiên tước gia vậy thì xong đời rồi.
Thật là chuyện cười, bản thế tử chính là người thừa kế tương lai của Thần Thiên tước phủ, há lại ngươi có thể tru diệt.
Vẻ mặt của Trữ Gia Lâm nghiêm nghị, hai tay kết xuất một đạo ấn ký kỳ dị, trong đan điền bay ra một đạo khí lưu, tạo thành một phiến lốc xoáy.
Một cỗ lực lượng khổng lồ đản sinh trong Tuyết Thần điện, đem một đầu long khí kia đánh nát, hướng bốn phía lan tràn ra...
Một cỗ lực lượng kia áp bách đến Tuyết Thần quý phi cùng Thái Vi không ngừng lùi về phía sau, sắc mặt của hai người đều biến hóa kịch liệt.
Thật sự là quá kinh khủng, cỗ lực lượng này căn bản là không thuộc về Trữ Gia Lâm, mà là đến từ một vị tồn tại kinh khủng.
Phong Phi Vân đứng ở trên đỉnh Tuyết Thần điện cũng cảm giác được lực lượng cuồng bạo ở phía dưới phát ra, đây là một cỗ lực lượng hủy diệt cực kỳ khủng bố, quả thực làm cho lòng người run rẩy:
- Thần Thiên tước gia thật đúng là thương yêu Trữ Gia Lâm, thế nhưng đem một luồng khí tức Bán Thánh của mình lưu ở trong cơ thể của Trữ Gia Lâm.
Đây là một luồng khí của Bán Thánh, thuộc về Thần Thiên tước gia, cùng Thần Thiên tước gia đồng bổn đồng nguyên.
Một luồng khí này ngưng tụ thành thân thể của Thần Thiên tước gia, biến thành một tôn hư ảnh uy nghiêm, thẳng tắp đứng ở trong Tuyết Thần điện, ánh mắt bễ nghễ, mắt nhìn xuống vạn vật thương sinh.
Đây là uy thế của Bán Thánh, quả thực không cách nào ngăn cản, Trữ Gia Lâm cùng Tuyết Thần quý phi căn bản không chịu nổi uy thế của cỗ khí tức Bán Thánh này, trực tiếp quỳ ở trên mặt đất, giống như là quỳ lạy thiên thần.
Thái Vi cũng đã biến sắc, nhưng mà trong cơ thể nàng tu luyện có Long Hoàng chi khí, tự nhiên có một cỗ ngạo khí khiến nàng sẽ không quỳ xuống trước bất cứ người nào, như cũ ngạo nghễ mà nói:
- Một luồng khí của Thần Thiên tước gia, bản thân ta là tính sai một lần này rồi.
Một đạo nhân ảnh này mặc dù vẻn vẹn chỉ là một luồng khí của Thần Thiên tước gia, nhưng mà lại cùng Thần Thiên tước gia hòa cùng một thể.
Một đạo khí này cảm giác được thứ nào thì bản tôn Thần Thiên tước gia cũng có thể cảm giác được thứ đó, nói cách khác lúc này Thần Thiên tước gia đã biết đến tồn tại của Thái Vi, sắc mặt Thái Vi có thể nào không thay đổi.
Kẻ trí nghĩ đến nghìn điều, có một số lúc chính là như vậy, một khi đi sai một bước coi như là thua cả bàn cờ, sẽ bị đánh tới tình cảnh vạn kiếp bất phục.
- Ngươi đã rất không sai rồi, có thể ở trong Thánh Đình chúa tể cung ấp nấp lâu như vậy cũng không bị người của Thần Thiên tước phủ phát hiện, đây không phải là bản lĩnh mà người bình thường có thể có được.
Hư ảnh của Thần Thiên tước gia đang không ngừng trở nên chân thật, cuối cùng biến thành thật thể, quả thực không có chút khác với chân thân.
- Nhưng cuối cùng vẫn thất bại!
Thái Vi nói.
Mặc dù Thần Thiên tước gia chỉ là một luồng khí nhưng mà như cũ lại khí phách vô song, vững vàng năm trong tay cục thế cả Tuyết Thần cung, không ai có thể so được với hắn, đây là một loại uy nghiêm hàng năm thân ở địa vị cao mới có, người bình thường căn bản không học được.
Thần Thiên tước gia nói:
- Cái này không thể trách ngươi quá yếu, chỉ có thể nói ta quá mạnh mẽ, ta không cho ngươi thời gian đi trưởng thành cùng bố cục, ngày mai ta liền muốn đăng lâm Thánh Đình chúa tể cung trở thành chủ nhân mới của nơi này, mà ngươi chỉ có thể bắt buộc mạo hiểm, ngươi muốn giết chết Trữ Gia Lâm để dời đi lực chú ý của ta, khiến cho ta kéo dài thời gian trở thành chúa tể, do đó vì mình mà tranh thủ thời gain, đáng tiếc... Ngươi thất bại.
Thần Thiên tước gia liếc thấy suy nghĩ trong lòng của Thái Vi, trong lời nói lộ ra một cỗ tự tin tuyệt đối, lời nói hùng hổ dọa người, người bình thường nghe được lời của hắn khẳng định đã tâm thần mất tự chủ, vạn niệm đều hóa thành tro tàn, căn bản không sinh ra lòng phản kháng.
Giờ phút này Phong Phi Vân cũng trở nên khẩn trương, người nào cũng không ngờ tới sẽ phát sinh biến cố như vậy, Thần Thiên tước gia thế nhưng xuất hiện ở chỗ này, cái này nhưng làm sao bây giờ.
Nếu như Thái Vi bị hắn trấn sát, như vậy chẳng phải cũng phá hủy thân thể của hồng nhân.
- Ngươi bất quá chỉ là một luồng khí mà thôi, ta không tin ta ngay cả một luồng khí cũng không chém được.
Thái Vi hết sức ngạo nghễ, mỹ mâu phát ra hàn quang, mười ngón tay đặt ở trên dây đàn, trong thể thể lao ra hàng nghìn hàng vạn kim sắc long khí, cho dù đối mặt với Bán Thánh hư thân cũng không có chút úy kỵ nào.
Thần Thiên tước gia cười mỉa mai:
- Ta là vô địch, cho dù một luồng khí cũng có thể dễ dàng chém ngươi!
- Oanh!
Thánh uy trên người Thần Thiên tước gia hiển hách, ánh mắt sắc bén, bàn chân có nghìn vạn quy tắc ngưng tụ, một bước bước về phía trước nhất thời đem Thái Vi đứng ở hơn mười trượng đẩy lui một bước.
Hắn lại bước ra một bước, Thái Vi lần nữa lui về phía sau...
Đây căn bản không phải là cùng một cái cấp bậc, cho dù trên người Thái Vi có Hương hỏa chi lực cùng Tín ngưỡng chi lực của chúng sinh nhưng mà như cũ không chịu nổi uy áp của Bán Thánh, thần nguyên đều nhanh chóng bị chấn diệt.
- Loại phản nghịch không biết tốt xấu, đó đâu cần đến Thần Thiên tước gia lão nhân gia tự thân xuất thủ, Bổ Thiên các Phong Phi Vân đến chém nàng.
Phong Phi Vân mang theo Thiên Tủy Binh Đảm từ bên ngoài Tuyết Thần điện bay vào, tốc độ nhanh như một đạo ánh sáng, Thiên Tủy Binh Đảm hóa thành một thanh bạch sắc trường thương, một thương hướng ngực của Thái Vi đâm tới.
Thần Thiên tước gia nhất thời dừng bước, lại không tiếp tục ra tay.
Trữ Gia Lâm đối với Phong Phi Vân có chút ấn tượng, nói:
- Phong huynh, tu vi của nàng này không thấp, ngươi cũng nên cẩn thận.
- Một tên phản nghịch mà thôi, không đủ gây sợ, Bổ Thiên các chúng ta vì Thần Thiên tước gia phân ưu, nếu ngay cả một tên phản nghịch cũng không giết được, vậy chúng ta còn dùng để làm gì.
Ánh mắt của Phong Phi Vân rét lạnh, xuất thủ tàn nhẫn, trường thương giống như là biến thành tia chớp, có mấy lần đều thiếu chút nữa đem thân thể của Thái Vi đâm thủng.
Thần Thiên tước gia đứng ở trung ương Tuyết Thần điện, mặc dù đó là từ một luồng khí tụ tập mà thành nhưng mà lại giống như chân thân đứng ở chỗ này, vẻ mặt mang theo mấy phần tán thưởng, cảm thấy tính tình của Phong Phi Vân rất phù hợp với yêu cầu của Bổ Thiên các.
Chính là phải bá đạo như vậy!
Ta không được thì còn ai được?
Động tĩnh của Tuyết Thần điện đã sớm kinh động đến cả Thánh Đình chúa tể cung, ngoài điện truyền tới vô số tiếng xé gió, có rất nhiều thị vệ cùng khách khanh trưởng lão đuổi tới, có người xông vào hậu cung, tiến đến trấn áp kẻ xông vào.
Nhưng mà sau khi những người này thấy Thần Thiên tước gia ở trong điện, cả đám đều là sắc mặt đại biến, tự giác lui ra ngoài, canh giữ ở ngoài cửa, trong lòng âm thầm may mắn còn chưa trực tiếp xuất thủ, nếu như oanh ở trên người Thần Thiên tước gia vậy thì xong đời rồi.