Nhưng rồi các tộc quần nổi lên, chủng tộc khác lục tục tham gia hội luận đạo.
Bốn yêu tộc, ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc đồng ý quyết định cho toàn bộ chủng tộc trên đại lục phái đại biểu tham gia hội luận đạo.
Cuối cùng phát triển thành hội luận đạo vạn tộc, các đại chủng tộc luân lưu tổ chức, mỗi một vạn năm tổ chức một lần.
Đối với thái cổ thánh yêu tộc, để nhân loại tham gia hội luận đạo vạn tộc là vì thỏa mãn lòng hư vinh của chúng nó, trong hội luận đạo vạn tộc chèn ép chủng tộc nhỏ yếu, thể hiện sự cường đại của thái cổ thánh yêu tộc, uy hiếp tộc yếu.
Vạn tộc tụ hội, thái cổ thánh yêu tộc có thể ngang nhiên chiêu lãm tộc quần phụ thuộc, để những tộc quần yếu theo dưới tay mình, thành phụ thuộc của thái cổ thánh yêu tộc.
Đây là trạng thái bình thường trong thiên nhiên, kẻ yếu muốn sống thì phải phụ thuộc vào cường giả, được cường giả che chở.
Tại sao nhân loại hình thành quốc gia? Bởi vì bọn họ cần có cường giả che chở, bám vào cường giả bảo vệ để sống. Cường giả này chính là vua một nước.
Tại sao nhân loại hình thành gia đình? Vì khi ngươi mới sinh ra là yếu ớt nhất, phải nương tựa phụ mẫu bảo hộ.
Hiện tượng này đặt trong thiên nhiên càng thêm tàn nhẫn, tàn bạo. Một tộc quần nếu không có đủ thực lực, không có cường giả che chở sẽ bị đào thải trong vạn tộc cạnh tranh, bị tộc quần mới thay thể.
Trên đại lục Tây Ngưu Hạ Châu này xảy ra rất nhiều chuyện tàn nhẫn như thế.
Thời kỳ thái cổ nhân loại khá yếu ớt, cũng phải phụ thuộc vào các đại tộc quần che chở mà sống.
Có phụ thuộc vào long tộc, có phụ thuộc vào phượng hoàng yêu tộc, có phụ thuộc vào kim ô yêu tộc, có phụ thuộc vào huyết kỳ yêu tộc vân vân, chí cường các yêu tộc thành đồ đằng của nhân loại quốc gia.
Người thường không biết cảm thấy thần long, thần phượng là vị thần bảo vệ nhân tộc. Nhưng trên đời này không có lợi ích thì ai lại bảo vệ ngươi?
Chỉ số ít người biết nhân loại chẳng qua là phụ thuộc của các đại tộc, không có địa vị gì. Mãi khi Hiên Viên Đế Sư xuất hiện.
Hiên Viên Đế Sư là nhân vật truyền kỳ nhất nhân tộc. Hiên Viên Đế Sư sinh ra cuối thời kỳ thái cổ, đi trong trăm tộc nhân loại, có gan chiến với phượng hoàng yêu hậu, đấu tổ long, đả nhiều thái cổ thánh yêu tộc câm nín.
Hiên Viên Đế Sư dẫn dắt nhân tộc đến thời kỳ đỉnh cao nhất, không còn dựa vào các đại yêu tộc, xây dựng một trăm ba mươi bốn Trung Ương vương triều, chính thức độc lập.
Điều này đánh dấu nhân loại hưng thịnh trung cổ đã đến.
Nếu đánh giá vĩ nhân nào cống hiến lớn nhất cho nhân tộc thì người đó tuyệt đối là Hiên Viên Đế Sư.
Toàn bộ nhân loại tin tưởng Hiên Viên Đế Sư là người mạnh nhất thiên địa, đến cảnh giới thái cổ ba đại thánh.
Nhưng thái cổ thánh yêu tộc không nghĩ vậy, chúng nó cảm thấy Hiên Viên Đế Sư mạnh thất nhưng còn chưa đến cảnh giới đại thánh.
Đại thánh là đại biểu của chí cảnh trong thánh linh. Khi máu thái cổ thần phượng chưa xuất thế, thái cổ thần phượng còn không được công nhận. Thời đại đó Hiên Viên Đế Sư vô địch, rồng phượng không đánh lại nhưng vẫn không được tu sĩ ngoại tộc công nhận.
Ngoại tộc không công nhận nhưng không ảnh hưởng nhân tộc tôn sùng Hiên Viên Đế Sư. Nhiều nhân loại tuyên bố mình là hậu nhân của Hiên Viên Đế Sư, nhưng Hiên Viên Đế Sư ở đâu mãi luôn là điều bí mật. Một số học giả cho rằng Hiên Viên Đế Sư không để lại truyền thừa.
Có sách cổ ghi chép thế này, cuộc đời đế sư công hơn tạo hóa, trước sau không ai bằng. Bại tổ long vương, đồ Bạch Hổ cung, tạo dựng vương triều nhân tộc, diệt ngoại tộc xâm nhập. Từ khi có Hiên Viên Đế Sư thì nhân tộc mới chính thức vùng lên, độc lập, đứng vững trong thiên địa này. Chúng ta là hậu nhân của đế sư, là con cháu Hiên Viên.
- Hiên Viên Đế Sư dẫn dắt nhân tộc cũng trở thành một thành viên của hội luận đạo vạn tộc. Nếu không có đế sư mạnh mẽ xuất thế, uy chấn lục hợp, có lẽ bây giờ nhân tộc không có tư cách tham gia.
Tây Môn Xuy Tiêu ngồi trên lưng giao, kể về lịch sử nhân tộc tham gia hội luận đạo vạn tộc cho Phong Phi Vân, Thạch Lan, Mao Ô Quy, thánh thực quả nghe, cũng kể thần tượng số một của gã, tổ tiên nhân tộc, Hiên Viên Đế Sư.
Thân hình Huyết Giao khổng lồ như dãy núi đỏ máu lướt qua không trung, khí thế không gì sánh kịp. Đám linh thú bay trên trời sợ hãi né tránh.
Đối với Phong Phi Vân thì hội luận đạo vạn tộc chẳng có gì hiếm lạ, đi hay không cũng chẳng sao. Những gì Tây Môn Xuy Tiêu nói chỉ như câu chuyện đối với Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân tới chỗ tạo ra cổ trận đài thứ ba.
Nơi này là Đấu vực thánh cảnh Trung Ương vương triều thứ sáu. Phong Phi Vân sớm là vực chủ của Đáu vực, bây giờ chỉ đến nhậm chức. Phong Phi Vân không thật sự muốn làm vực chủ, hắn chỉ muốn xây dựng Đấu Vực thành địa bàn của mình.
Thần Tấn vương triều, đại ti bộ thổ Diệp Hồng Cảnh quá nhỏ, nhưng một tòa vực đủ cho Phong Phi Vân phát triển thời kỳ đầu. Để Thiên quốc thu nhận môn đồ, xây dựng Thái Vi nữ thần miếu, phát triển thế lực thuộc về mình, tích góp tài nguyên vô tận.
Muốn phát triển tòa vực này thành thứ hoàn toàn thuộc về Phong Phi Vân phảo bỏ ra mấy chục năm, mấy trăm năm bài bố, khống chế. Nếu không thì chỉ là mơ mộng hão huyền.
Một tòa vực lớn bao nhiêu?
Một vạn Thần Tấn vương triều cộng lại đại khái bằng diện tích lãnh thổ Đấu vực.
Phong Phi Vân giao nhiệm vụ quản lý Đấu vực cho Diêu Cát, để nàng làm vực chủ thay quyền.
Diêu Cát là người có dã tâm, chuyện quản lý sẽ không thua ai. Hơn nữa Diêu Cát tu luyện Quỷ Hoàng bảo điển, sớm độ qua quỷ kiếp lần năm, tu vi có thể chém hiền giả Vũ Hóa cảnh.
Để chống đỡ một tòa vực thì thực lực của Diêu Cát còn hơi chém chút, nhưng nơi này là thánh cảnh, là cảnh chúa tể thánh đình trực tiếp cai trị. Dựa vào quan hệ của Phong Phi Vân và thánh đình bây giờ, nói một câu là có thể nhờ bọn họ trông nom giùm.
Phong Phi Vân bày cổ trận đài trong Đấu vực xong chạy hướng thánh đình.
Phong Phi Vân không đi gặp chúa tể thánh đình mới đăng cơ mà là Hộ Thánh chiến thần của tộc hộ thánh.
Cuộc nổi loạn Thần Thiên tước gia khiến thánh đình gần như bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, nhưng thánh đình mới xây dựng rộng rãi và hùng vĩ hơn trước.
Trong một cung điện to lớn Phong Phi Vân gặp phân thân Hộ Thánh chiến thần.
Hộ Thánh chiến thần mặc giáp thần dày, tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn phát ra khí thế khiếp người, huyết khí thịnh vượng làm người ngước nhìn.
Hộ Thánh chiến thần nói:
- Đấu vực là Lâm các lão phong thưởng cho ngươi, không phải ban thưởng chính quy. Theo lý thuyết chúa tể thánh đình hoàn toàn có thể lấy lại vực này.
Phong Phi Vân bình tĩnh đứng giữa đại điện, sống lưng thẳng tắp, không vì đối phương là bán thánh mà yếu thế chút nào.
Thái độ Phong Phi Vân cợt nhả, mặc kệ Hộ Thánh chiến thần đồng ý hay không, hắn ngồi xuống một ghế chiếc ngọc.
- Các ngươi làm vậy là qua sông đoạn cầu, nếu không nhờ ta thì bây giờ thánh đình đã đổi họ.
Hộ Thánh chiến thần nói:
- Lúc trước ngươi mang đi linh thạch trong bảo khố thánh đình là con số rất lớn, đây xem như thánh đình trả thù lao cho ta.
Nhưng rồi các tộc quần nổi lên, chủng tộc khác lục tục tham gia hội luận đạo.
Bốn yêu tộc, ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc đồng ý quyết định cho toàn bộ chủng tộc trên đại lục phái đại biểu tham gia hội luận đạo.
Cuối cùng phát triển thành hội luận đạo vạn tộc, các đại chủng tộc luân lưu tổ chức, mỗi một vạn năm tổ chức một lần.
Đối với thái cổ thánh yêu tộc, để nhân loại tham gia hội luận đạo vạn tộc là vì thỏa mãn lòng hư vinh của chúng nó, trong hội luận đạo vạn tộc chèn ép chủng tộc nhỏ yếu, thể hiện sự cường đại của thái cổ thánh yêu tộc, uy hiếp tộc yếu.
Vạn tộc tụ hội, thái cổ thánh yêu tộc có thể ngang nhiên chiêu lãm tộc quần phụ thuộc, để những tộc quần yếu theo dưới tay mình, thành phụ thuộc của thái cổ thánh yêu tộc.
Đây là trạng thái bình thường trong thiên nhiên, kẻ yếu muốn sống thì phải phụ thuộc vào cường giả, được cường giả che chở.
Tại sao nhân loại hình thành quốc gia? Bởi vì bọn họ cần có cường giả che chở, bám vào cường giả bảo vệ để sống. Cường giả này chính là vua một nước.
Tại sao nhân loại hình thành gia đình? Vì khi ngươi mới sinh ra là yếu ớt nhất, phải nương tựa phụ mẫu bảo hộ.
Hiện tượng này đặt trong thiên nhiên càng thêm tàn nhẫn, tàn bạo. Một tộc quần nếu không có đủ thực lực, không có cường giả che chở sẽ bị đào thải trong vạn tộc cạnh tranh, bị tộc quần mới thay thể.
Trên đại lục Tây Ngưu Hạ Châu này xảy ra rất nhiều chuyện tàn nhẫn như thế.
Thời kỳ thái cổ nhân loại khá yếu ớt, cũng phải phụ thuộc vào các đại tộc quần che chở mà sống.
Có phụ thuộc vào long tộc, có phụ thuộc vào phượng hoàng yêu tộc, có phụ thuộc vào kim ô yêu tộc, có phụ thuộc vào huyết kỳ yêu tộc vân vân, chí cường các yêu tộc thành đồ đằng của nhân loại quốc gia.
Người thường không biết cảm thấy thần long, thần phượng là vị thần bảo vệ nhân tộc. Nhưng trên đời này không có lợi ích thì ai lại bảo vệ ngươi?
Chỉ số ít người biết nhân loại chẳng qua là phụ thuộc của các đại tộc, không có địa vị gì. Mãi khi Hiên Viên Đế Sư xuất hiện.
Hiên Viên Đế Sư là nhân vật truyền kỳ nhất nhân tộc. Hiên Viên Đế Sư sinh ra cuối thời kỳ thái cổ, đi trong trăm tộc nhân loại, có gan chiến với phượng hoàng yêu hậu, đấu tổ long, đả nhiều thái cổ thánh yêu tộc câm nín.
Hiên Viên Đế Sư dẫn dắt nhân tộc đến thời kỳ đỉnh cao nhất, không còn dựa vào các đại yêu tộc, xây dựng một trăm ba mươi bốn Trung Ương vương triều, chính thức độc lập.
Điều này đánh dấu nhân loại hưng thịnh trung cổ đã đến.
Nếu đánh giá vĩ nhân nào cống hiến lớn nhất cho nhân tộc thì người đó tuyệt đối là Hiên Viên Đế Sư.
Toàn bộ nhân loại tin tưởng Hiên Viên Đế Sư là người mạnh nhất thiên địa, đến cảnh giới thái cổ ba đại thánh.
Nhưng thái cổ thánh yêu tộc không nghĩ vậy, chúng nó cảm thấy Hiên Viên Đế Sư mạnh thất nhưng còn chưa đến cảnh giới đại thánh.
Đại thánh là đại biểu của chí cảnh trong thánh linh. Khi máu thái cổ thần phượng chưa xuất thế, thái cổ thần phượng còn không được công nhận. Thời đại đó Hiên Viên Đế Sư vô địch, rồng phượng không đánh lại nhưng vẫn không được tu sĩ ngoại tộc công nhận.
Ngoại tộc không công nhận nhưng không ảnh hưởng nhân tộc tôn sùng Hiên Viên Đế Sư. Nhiều nhân loại tuyên bố mình là hậu nhân của Hiên Viên Đế Sư, nhưng Hiên Viên Đế Sư ở đâu mãi luôn là điều bí mật. Một số học giả cho rằng Hiên Viên Đế Sư không để lại truyền thừa.
Có sách cổ ghi chép thế này, cuộc đời đế sư công hơn tạo hóa, trước sau không ai bằng. Bại tổ long vương, đồ Bạch Hổ cung, tạo dựng vương triều nhân tộc, diệt ngoại tộc xâm nhập. Từ khi có Hiên Viên Đế Sư thì nhân tộc mới chính thức vùng lên, độc lập, đứng vững trong thiên địa này. Chúng ta là hậu nhân của đế sư, là con cháu Hiên Viên.
- Hiên Viên Đế Sư dẫn dắt nhân tộc cũng trở thành một thành viên của hội luận đạo vạn tộc. Nếu không có đế sư mạnh mẽ xuất thế, uy chấn lục hợp, có lẽ bây giờ nhân tộc không có tư cách tham gia.
Tây Môn Xuy Tiêu ngồi trên lưng giao, kể về lịch sử nhân tộc tham gia hội luận đạo vạn tộc cho Phong Phi Vân, Thạch Lan, Mao Ô Quy, thánh thực quả nghe, cũng kể thần tượng số một của gã, tổ tiên nhân tộc, Hiên Viên Đế Sư.
Thân hình Huyết Giao khổng lồ như dãy núi đỏ máu lướt qua không trung, khí thế không gì sánh kịp. Đám linh thú bay trên trời sợ hãi né tránh.
Đối với Phong Phi Vân thì hội luận đạo vạn tộc chẳng có gì hiếm lạ, đi hay không cũng chẳng sao. Những gì Tây Môn Xuy Tiêu nói chỉ như câu chuyện đối với Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân tới chỗ tạo ra cổ trận đài thứ ba.
Nơi này là Đấu vực thánh cảnh Trung Ương vương triều thứ sáu. Phong Phi Vân sớm là vực chủ của Đáu vực, bây giờ chỉ đến nhậm chức. Phong Phi Vân không thật sự muốn làm vực chủ, hắn chỉ muốn xây dựng Đấu Vực thành địa bàn của mình.
Thần Tấn vương triều, đại ti bộ thổ Diệp Hồng Cảnh quá nhỏ, nhưng một tòa vực đủ cho Phong Phi Vân phát triển thời kỳ đầu. Để Thiên quốc thu nhận môn đồ, xây dựng Thái Vi nữ thần miếu, phát triển thế lực thuộc về mình, tích góp tài nguyên vô tận.
Muốn phát triển tòa vực này thành thứ hoàn toàn thuộc về Phong Phi Vân phảo bỏ ra mấy chục năm, mấy trăm năm bài bố, khống chế. Nếu không thì chỉ là mơ mộng hão huyền.
Một tòa vực lớn bao nhiêu?
Một vạn Thần Tấn vương triều cộng lại đại khái bằng diện tích lãnh thổ Đấu vực.
Phong Phi Vân giao nhiệm vụ quản lý Đấu vực cho Diêu Cát, để nàng làm vực chủ thay quyền.
Diêu Cát là người có dã tâm, chuyện quản lý sẽ không thua ai. Hơn nữa Diêu Cát tu luyện Quỷ Hoàng bảo điển, sớm độ qua quỷ kiếp lần năm, tu vi có thể chém hiền giả Vũ Hóa cảnh.
Để chống đỡ một tòa vực thì thực lực của Diêu Cát còn hơi chém chút, nhưng nơi này là thánh cảnh, là cảnh chúa tể thánh đình trực tiếp cai trị. Dựa vào quan hệ của Phong Phi Vân và thánh đình bây giờ, nói một câu là có thể nhờ bọn họ trông nom giùm.
Phong Phi Vân bày cổ trận đài trong Đấu vực xong chạy hướng thánh đình.
Phong Phi Vân không đi gặp chúa tể thánh đình mới đăng cơ mà là Hộ Thánh chiến thần của tộc hộ thánh.
Cuộc nổi loạn Thần Thiên tước gia khiến thánh đình gần như bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, nhưng thánh đình mới xây dựng rộng rãi và hùng vĩ hơn trước.
Trong một cung điện to lớn Phong Phi Vân gặp phân thân Hộ Thánh chiến thần.
Hộ Thánh chiến thần mặc giáp thần dày, tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn phát ra khí thế khiếp người, huyết khí thịnh vượng làm người ngước nhìn.
Hộ Thánh chiến thần nói:
- Đấu vực là Lâm các lão phong thưởng cho ngươi, không phải ban thưởng chính quy. Theo lý thuyết chúa tể thánh đình hoàn toàn có thể lấy lại vực này.
Phong Phi Vân bình tĩnh đứng giữa đại điện, sống lưng thẳng tắp, không vì đối phương là bán thánh mà yếu thế chút nào.
Thái độ Phong Phi Vân cợt nhả, mặc kệ Hộ Thánh chiến thần đồng ý hay không, hắn ngồi xuống một ghế chiếc ngọc.
- Các ngươi làm vậy là qua sông đoạn cầu, nếu không nhờ ta thì bây giờ thánh đình đã đổi họ.
Hộ Thánh chiến thần nói:
- Lúc trước ngươi mang đi linh thạch trong bảo khố thánh đình là con số rất lớn, đây xem như thánh đình trả thù lao cho ta.