Thần nữ tế tự bạch y mở mắt mông lung ra, thấy người mình không mảnh phải, gò bồng đào lồ lộ, eo nhỏ trong gió. Thần nữ tế tự bạch y muốn nổi điên.
Phía đối diện là nam nhân đẹp trai tà khí lõa nửa người trên đang cầm tay nàng, rót khí thánh linh vào người nàng, di chuyển giữa thân thể hai người.
Quần áo Phong Phi Vân rách nát, lúc trước bị thần nữ tế tự bạch y xé rách.
Thấy mắt nữ nhân trở về trong suốt, Phong Phi Vân thu lại khí thánh linh, thả tay thần nữ tế tự bạch y ra.
Bốp!
Si Tuyền Nhi là người thông minh, tỉnh táo lại hiểu ngay xảy ra chuyện gì. Si Tuyền Nhi vừa tức vừa hận, tát Phong Phi Vân một cái. Nhưng cánh tay Si Tuyền Nhi mèm nhũn, bàn tay đánh vào ngực Phong Phi Vân không chút sức mạnh, giống như đang làm nũng.
- Dâm tặc, ngươi cướp mất trinh tiết của ta, ta liều mạng với ngươi!
Si Tuyền Nhi vùng vẫy muốn đứng dậy nhưng chân mềm nhũn. Si Tuyền Nhi đứng lên một nửa phát hiện nửa người dưới không mảnh vải, nàng vừa xấu hổ vừa sốt ruột co ro trong chăn, bật khóc.
Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì, hắn đứng dậy tìm ra quần áo bị Mao Ô Quy giấu sau giường ném cho thần nữ tế tự bạch y.
Phong Phi Vân nói:
- Ta phải nói rõ ràng cho nàng biết, tất cả là hiểu lầm, ta không phải dâm tặc. Từ ý nghĩa nào đó ta là ân nhân cứu mạng.
- Vô sỉ, ngươi cướp trinh tiết của ta còn dám nói là ân nhân cứu mạng? Ngươi làm như vậy còn độc ác hơn là giết ta!
Si Tuyền Nhi mím chặt môi, lòng nhớ môn quy nghiêm khắc của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, lòng chua xót tuyệt vọng, nước mắt chảy trào. Si Tuyền Nhi khóc sướt mướt.
Phong Phi Vân không chịu nổi thấy nữ nhân khóc:
- Thủy Nguyệt Thiên Cảnh các người chẳng phải tu luyện tâm sao? Tại sao sức chịu đựng tâm lý kém như thế? Nữ nhân Thủy Nguyệt Thiên Cảnh không biết nam nữ lần đầu tiên giao hoan sẽ đổ máu sao?
- Đổ máu . . .
Si Tuyền Nhi kéo chăn ra một góc, nhìn dưới thân. Si Tuyền Nhi giật mình động tác này quá xấu hổ, mặt đỏ rực.
Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì, hắn đã đoán đúng. Các thần nữ tế tự của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh quanh năm ngăn cách với thế gian, chỉ lo tu luyện, không rành nhân tình thế thái. Nói kiếm quyết tu vi thì bọn họ là thiên chi kiêu nữ trong đồng lứa, nhưng nói đến chuyện nam nữ thì như tờ giấy trắng, ngốc còn hơn con nít.
Quy định của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh nghiêm khắc, đa số là tu sĩ nữ giới sống trong đó, rất chú trọng trinh tiết trong sạch. Đó là tại sao Si Tuyền Nhi mới khóc sướt mướt.
Đã xác định mình không bị phá trinh vậy nghĩa là nàng đã hiểu lầm nam nhân trước mặt. Si Tuyền Nhi nhớ đến mới rồi hắn nâng hai tay nàng, giờ ngẫm lại đây là động tác trị thương. Si Tuyền Nhi càng xấu hổ hơn.
Mặt Si Tuyền Nhi nóng ran, nàng hơi ngước lên nhìn quần áo Phong Phi Vân rách rưới, làn da có vết cào. Không lẽ là nàng cào?
Si Tuyền Nhi thầm nghĩ:
- Trời, mới rồi ta đã làm những chuyện gì? Xấu hổ chết được, chắc hắn đang cười thầm trong bụng.
Si Tuyền Nhi vùi mình trong chăn không dám nhúc nhích, lòng vừa xấu hổ vừa bực mình.
Lòng Phong Phi Vân thâó thỏm, dù sao mới rồi hắn nhìn thấy hết thân thể Si Tuyền Nhi, không biết có bị nàng diệt khẩu không.
Nếu chuyện này xảy ra với những nữ nhân (goc.truyen.com) mạnh mẽ như nữ ma, Lưu Tô Tử, Long Khương Linh thì bọn họ sẽ giết Phong Phi Vân ngay. Dù không giết chết hắn chắc chắn các nàng sẽ móc mắt.
Phong Phi Vân nhìn mặt Si Tuyền Nhi, không thấy chút sát ý nào ngược lại có áy náy, xấu hổ như thể người làm sai là nàng.
Phong Phi Vân yên dạ, nói:
- Hãy mặc đồ vào, nếu không bên ngoài đánh nhau trời long đất lở.
- A!
Si Tuyền Nhi như mèo con trong chăn nhanh như chớp kéo đồ vào trong, chăn mấp máy.
Khi Si Tuyền Nhi vén chăn lên thì đã ăn mặc gọn gàng, búi tóc trên đầu sửa sang lại ngay ngắn. Trường bào tế tự màu trắng thẳng thớm, mặt Si Tuyền Nhi ửng hồng, nhìn không có gì khác lạ.
Có lẽ vì mặc áo nên khí chất của Si Tuyền Nhi cũng thay đổi, trong trẻo thánh khiết, mắt trong suốt, mờ mịt linh động. Si Tuyền Nhi lại trở về khí chất thần nữ tế tự cao thượng không thể khinh nhờn. Y phục thay đổi nữ nhân lớn như thế đấy.
Nhiều nữ nhân mặc áo là ngọc nữ, cởi đồ là dục nữ.
Khi Si Tuyền Nhi nhìn Phong Phi Vân thì kiềm không được né tránh, không dám nhìn thẳng hắn.
Si Tuyền Nhi cắn môi hồng, ánh mắt ai oán nói:
- Xin ngươi nhất định phải giữ bí mật giúp ta, không thể để người ngoài biết chuyện tối hôm nay, nếu . . . Nếu truyền ra ngoài thì . . .
Phong Phi Vân nói:
- Ta sẽ không để người thứ ba biết.
- Đa tạ ngươi, ta cũng nhất định giữ bí mật của ngươi!
Ánh mắt Si Tuyền Nhi là lạ nhìn Phong Phi Vân, khuôn mặt tinh xảo tràn ngập vui mừng.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Giữ bí mật cho ta?
Giây sau Phong Phi Vân hiểu ra, Si Tuyền Nhi đang nói đến khí thánh linh.
Mới rồi Phong Phi Vân dùng khí thánh linh ép dâm độc cho Si Tuyền Nhi, tu vi cao như nàng chắc chắn nhận ra điều đó.
Si Tuyền Nhi cảm thấy tu sĩ mà có khí thánh linh thì trên người rất có thể mang theo báu vật thánh linh, bị lộ ra ngoài sẽ có nhiều tu sĩ mưu đồ làm hại Phong Phi Vân. Nên Si Tuyền Nhi mới nói sẽ giữ bí mật giúp Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân thầm than Si Tuyền Nhi thật ngây thơ, không hỏi tại sao hắn ở đây, không hỏi tại sao cứu nàng, nghĩ ngay đến giúp hắn giữ bí mật, thật là nữ hài tử thú vị.
* * *
Bên ngoài, một con giao to đỏ như máu bay trong tầng mây, lao ra lao vào, uy thế không ai địch lại. Con giao đánh tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, Càn Khôn Kiếm Đạo ngã nghiêng.
Nhiều tu sĩ vây công Huyết Giao, mấy vạn tu sĩ ở dưới đất đánh ra thần thông đạo pháp, nhưng không tổn thương nó được, ngược lại bị đánh tan tác.
Tu sĩ các đại tông môn lòng run sợ. Đây là sự khủng bố của yêu vương thái cổ thánh yêu tộc, thánh hiền giả không rả không ai chế ngự được.
Phong Phi Vân và Si Tuyền Nhi đi ra. Nam tuấn dật tiêu sái, nữ thánh khiết đoan trang, như đôi uyên ương bước lên áng mây.
Huyết Giao thấy ánh mắt Phong Phi Vân sắc bén, nó có tật giật mình, sợ bị hắn tính sổ.
Huyết Giao hăm dọa tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh:
- Hội luận đạo vạn tộc sắp đến, bản vương không muốn đại khai sát giới, hôm nay tha các ngươi một con đường sống.
Huyết Giao hậm hực quay về.
Thượng Quan Minh Tiêm khoác áo đỏ như máu, mày xanh, mắt lạnh băng nhìn Phong Phi Vân đứng bên cạnh Si Tuyền Nhi.
Ánh mắt Thượng Quan Minh Tiêm sắc bén hỏi:
- Tuyền Nhi, bọn họ có làm khó ngươi không?
Phong Phi Vân mặc áo nho, bình thản ung dung.
Si Tuyền Nhi khom người, cúi đầu hướng Thượng Quan Minh Tiêm:
- Bẩm thần nữ tế tự hồng y, Tuyền Nhi vô tình bị kẻ xấu bắt cóc, may mắn được Phong đại ca ra tay cứu, không thì . . . Hôm nay khó giữ được mạng sống. Tuyền Nhi đã làm Thủy Nguyệt Thiên Cảnh mất mặt.
Si Tuyền Nhi liếc trộm Phong Phi Vân.
Ai bảo thiếu nữ ngây thơ không biết nói dối?
Nói dối là thiên phú của tất cả nữ nhân trên đời.
Thần nữ tế tự bạch y mở mắt mông lung ra, thấy người mình không mảnh phải, gò bồng đào lồ lộ, eo nhỏ trong gió. Thần nữ tế tự bạch y muốn nổi điên.
Phía đối diện là nam nhân đẹp trai tà khí lõa nửa người trên đang cầm tay nàng, rót khí thánh linh vào người nàng, di chuyển giữa thân thể hai người.
Quần áo Phong Phi Vân rách nát, lúc trước bị thần nữ tế tự bạch y xé rách.
Thấy mắt nữ nhân trở về trong suốt, Phong Phi Vân thu lại khí thánh linh, thả tay thần nữ tế tự bạch y ra.
Bốp!
Si Tuyền Nhi là người thông minh, tỉnh táo lại hiểu ngay xảy ra chuyện gì. Si Tuyền Nhi vừa tức vừa hận, tát Phong Phi Vân một cái. Nhưng cánh tay Si Tuyền Nhi mèm nhũn, bàn tay đánh vào ngực Phong Phi Vân không chút sức mạnh, giống như đang làm nũng.
- Dâm tặc, ngươi cướp mất trinh tiết của ta, ta liều mạng với ngươi!
Si Tuyền Nhi vùng vẫy muốn đứng dậy nhưng chân mềm nhũn. Si Tuyền Nhi đứng lên một nửa phát hiện nửa người dưới không mảnh vải, nàng vừa xấu hổ vừa sốt ruột co ro trong chăn, bật khóc.
Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì, hắn đứng dậy tìm ra quần áo bị Mao Ô Quy giấu sau giường ném cho thần nữ tế tự bạch y.
Phong Phi Vân nói:
- Ta phải nói rõ ràng cho nàng biết, tất cả là hiểu lầm, ta không phải dâm tặc. Từ ý nghĩa nào đó ta là ân nhân cứu mạng.
- Vô sỉ, ngươi cướp trinh tiết của ta còn dám nói là ân nhân cứu mạng? Ngươi làm như vậy còn độc ác hơn là giết ta!
Si Tuyền Nhi mím chặt môi, lòng nhớ môn quy nghiêm khắc của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, lòng chua xót tuyệt vọng, nước mắt chảy trào. Si Tuyền Nhi khóc sướt mướt.
Phong Phi Vân không chịu nổi thấy nữ nhân khóc:
- Thủy Nguyệt Thiên Cảnh các người chẳng phải tu luyện tâm sao? Tại sao sức chịu đựng tâm lý kém như thế? Nữ nhân Thủy Nguyệt Thiên Cảnh không biết nam nữ lần đầu tiên giao hoan sẽ đổ máu sao?
- Đổ máu . . .
Si Tuyền Nhi kéo chăn ra một góc, nhìn dưới thân. Si Tuyền Nhi giật mình động tác này quá xấu hổ, mặt đỏ rực.
Phong Phi Vân không biết nên nói cái gì, hắn đã đoán đúng. Các thần nữ tế tự của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh quanh năm ngăn cách với thế gian, chỉ lo tu luyện, không rành nhân tình thế thái. Nói kiếm quyết tu vi thì bọn họ là thiên chi kiêu nữ trong đồng lứa, nhưng nói đến chuyện nam nữ thì như tờ giấy trắng, ngốc còn hơn con nít.
Quy định của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh nghiêm khắc, đa số là tu sĩ nữ giới sống trong đó, rất chú trọng trinh tiết trong sạch. Đó là tại sao Si Tuyền Nhi mới khóc sướt mướt.
Đã xác định mình không bị phá trinh vậy nghĩa là nàng đã hiểu lầm nam nhân trước mặt. Si Tuyền Nhi nhớ đến mới rồi hắn nâng hai tay nàng, giờ ngẫm lại đây là động tác trị thương. Si Tuyền Nhi càng xấu hổ hơn.
Mặt Si Tuyền Nhi nóng ran, nàng hơi ngước lên nhìn quần áo Phong Phi Vân rách rưới, làn da có vết cào. Không lẽ là nàng cào?
Si Tuyền Nhi thầm nghĩ:
- Trời, mới rồi ta đã làm những chuyện gì? Xấu hổ chết được, chắc hắn đang cười thầm trong bụng.
Si Tuyền Nhi vùi mình trong chăn không dám nhúc nhích, lòng vừa xấu hổ vừa bực mình.
Lòng Phong Phi Vân thâó thỏm, dù sao mới rồi hắn nhìn thấy hết thân thể Si Tuyền Nhi, không biết có bị nàng diệt khẩu không.
Nếu chuyện này xảy ra với những nữ nhân (goc.truyen.com) mạnh mẽ như nữ ma, Lưu Tô Tử, Long Khương Linh thì bọn họ sẽ giết Phong Phi Vân ngay. Dù không giết chết hắn chắc chắn các nàng sẽ móc mắt.
Phong Phi Vân nhìn mặt Si Tuyền Nhi, không thấy chút sát ý nào ngược lại có áy náy, xấu hổ như thể người làm sai là nàng.
Phong Phi Vân yên dạ, nói:
- Hãy mặc đồ vào, nếu không bên ngoài đánh nhau trời long đất lở.
- A!
Si Tuyền Nhi như mèo con trong chăn nhanh như chớp kéo đồ vào trong, chăn mấp máy.
Khi Si Tuyền Nhi vén chăn lên thì đã ăn mặc gọn gàng, búi tóc trên đầu sửa sang lại ngay ngắn. Trường bào tế tự màu trắng thẳng thớm, mặt Si Tuyền Nhi ửng hồng, nhìn không có gì khác lạ.
Có lẽ vì mặc áo nên khí chất của Si Tuyền Nhi cũng thay đổi, trong trẻo thánh khiết, mắt trong suốt, mờ mịt linh động. Si Tuyền Nhi lại trở về khí chất thần nữ tế tự cao thượng không thể khinh nhờn. Y phục thay đổi nữ nhân lớn như thế đấy.
Nhiều nữ nhân mặc áo là ngọc nữ, cởi đồ là dục nữ.
Khi Si Tuyền Nhi nhìn Phong Phi Vân thì kiềm không được né tránh, không dám nhìn thẳng hắn.
Si Tuyền Nhi cắn môi hồng, ánh mắt ai oán nói:
- Xin ngươi nhất định phải giữ bí mật giúp ta, không thể để người ngoài biết chuyện tối hôm nay, nếu . . . Nếu truyền ra ngoài thì . . .
Phong Phi Vân nói:
- Ta sẽ không để người thứ ba biết.
- Đa tạ ngươi, ta cũng nhất định giữ bí mật của ngươi!
Ánh mắt Si Tuyền Nhi là lạ nhìn Phong Phi Vân, khuôn mặt tinh xảo tràn ngập vui mừng.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Giữ bí mật cho ta?
Giây sau Phong Phi Vân hiểu ra, Si Tuyền Nhi đang nói đến khí thánh linh.
Mới rồi Phong Phi Vân dùng khí thánh linh ép dâm độc cho Si Tuyền Nhi, tu vi cao như nàng chắc chắn nhận ra điều đó.
Si Tuyền Nhi cảm thấy tu sĩ mà có khí thánh linh thì trên người rất có thể mang theo báu vật thánh linh, bị lộ ra ngoài sẽ có nhiều tu sĩ mưu đồ làm hại Phong Phi Vân. Nên Si Tuyền Nhi mới nói sẽ giữ bí mật giúp Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân thầm than Si Tuyền Nhi thật ngây thơ, không hỏi tại sao hắn ở đây, không hỏi tại sao cứu nàng, nghĩ ngay đến giúp hắn giữ bí mật, thật là nữ hài tử thú vị.
Bên ngoài, một con giao to đỏ như máu bay trong tầng mây, lao ra lao vào, uy thế không ai địch lại. Con giao đánh tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, Càn Khôn Kiếm Đạo ngã nghiêng.
Nhiều tu sĩ vây công Huyết Giao, mấy vạn tu sĩ ở dưới đất đánh ra thần thông đạo pháp, nhưng không tổn thương nó được, ngược lại bị đánh tan tác.
Tu sĩ các đại tông môn lòng run sợ. Đây là sự khủng bố của yêu vương thái cổ thánh yêu tộc, thánh hiền giả không rả không ai chế ngự được.
Phong Phi Vân và Si Tuyền Nhi đi ra. Nam tuấn dật tiêu sái, nữ thánh khiết đoan trang, như đôi uyên ương bước lên áng mây.
Huyết Giao thấy ánh mắt Phong Phi Vân sắc bén, nó có tật giật mình, sợ bị hắn tính sổ.
Huyết Giao hăm dọa tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh:
- Hội luận đạo vạn tộc sắp đến, bản vương không muốn đại khai sát giới, hôm nay tha các ngươi một con đường sống.
Huyết Giao hậm hực quay về.
Thượng Quan Minh Tiêm khoác áo đỏ như máu, mày xanh, mắt lạnh băng nhìn Phong Phi Vân đứng bên cạnh Si Tuyền Nhi.
Ánh mắt Thượng Quan Minh Tiêm sắc bén hỏi:
- Tuyền Nhi, bọn họ có làm khó ngươi không?
Phong Phi Vân mặc áo nho, bình thản ung dung.
Si Tuyền Nhi khom người, cúi đầu hướng Thượng Quan Minh Tiêm:
- Bẩm thần nữ tế tự hồng y, Tuyền Nhi vô tình bị kẻ xấu bắt cóc, may mắn được Phong đại ca ra tay cứu, không thì . . . Hôm nay khó giữ được mạng sống. Tuyền Nhi đã làm Thủy Nguyệt Thiên Cảnh mất mặt.
Si Tuyền Nhi liếc trộm Phong Phi Vân.
Ai bảo thiếu nữ ngây thơ không biết nói dối?
Nói dối là thiên phú của tất cả nữ nhân trên đời.