Trong phi thiên ngọc điện đánh nhau túi bụi. Một mình Chung Thần Tú khiêu chiến với năm anh kiệt yêu tộc Kim Ô Tứ hoàng tử, con của Ngưu Hoàng vân vân.
Chỉ mười ciêu Chung Thần Tú đã đánh bại năm anh kiệt yêu tộc.
Cánh tay phải của Kim Ô Tứ hoàng tử bị kích to đâm thủng một lỗ máu, dòng máu chảy ồ ạt, vết thương thật lâu không thể khép lại.
Ánh mắt Kim Ô Tứ hoàng tử độc ác nói:
- Đáng ghét, Chung Thần Tú, ngươi có biết kết cuộc của việc đắc tội thái cổ thánh yêu tộc chúng ta?
Năm anh kiệt yêu tộc bị đâm thủng một lỗ trên người, nhưng vị trí không trí mạng.
Chung Thần Tú dùng tay áo lau máu trên kích to, lạnh lùng nhìn Kim Ô Tứ hoàng tử:
- Thái cổ thánh yêu tộc thì sao? Nếu trên chiến trường vạn tộc thì bây giờ ngươi đã chết.
- Lớn lối thật, vương giả thế hệ trẻ nhân tộc định khiêu chiến uy nghiêm của tất cả thái cổ thánh yêu tộc sao?
Một thanh niên điển trai mặc áo đỏ mang theo bốn nữ hầu nhân loại xinh đẹp đi vào phi thiên ngọc điện.
Nam nhân dáng người thẳng tắp, khí vũ hiên ngang, nhưng má phải có bảy miếng vảy cá đỏ rực lóe tia áng kỳ lạ. Bảy miếng vảy cá không phá hỏng mặt đẹp mà còn tăng nét yêu dị cho thanh niên.
Tây Môn Xuy Tiêu nhỏ giọng nói:
- Đó là Bại Nguyệt hoàng tử của thái cổ thánh yêu tộc thắng ngư yêu tộc. Có thể nói Bại Nguyệt hoàng tử là vô địch trong thế hệ này của thắng ngư yêu tộc.
Phong Phi Vân gật gù, hắn cảm nhận được hơi thở rất mạnh từ người Bại Nguyệt hoàng tử, tu vi cao hơn đám người Kim Ô Tứ hoàng tử gấp vô số lần.
Một đối thủ mạnh mẽ.
- Tu vi của thiên tài nhân loại này không tệm, không cho ai giành với ta!
Không khí bị một cánh tay ngọc phá vỡ, rạch một vệt dài. Ngọn lửa đỏ bay ra từ khe nứt hư không, nhiệt độ nóng lan tràn.
Một thiếu nữ mặc áo xanh bách hoa, váy xanh tơ bạc chui ra từ khe nứt hư không. Dáng người cao kiều, đùi trắng như ngà vui lộ ra từ áo xanh hấp dẫn nhiều tầm mắt.
- Nhìn gì? Chưa từng thấy mỹ nữ sao?
Giọng thiếu nữ rất hay, nóng bỏng. Người thiếu nữ phát ra thần hoa nóng cháy, ngọn lửa tuôn ra từ người thiếu nữ, những tu sĩ mới rồi ngắm chân dài đều thấy mắt đau rát, máu chảy ra. Hai tay che mắt, các tu sĩ gào rú, đôi mắt đã bị mù.
Tây Môn Xuy Tiêu thở phào nhẹ nhõm, mới rồi gã không ngắm chân thiếu nữ, nếu không bây giờ cũng bị mù mắt.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Nữ nhân này là một nhân vật cao quý của thái cổ thánh yêu tộc hỏa loan yêu tộc, địa vị cao hơn cả công chúa hỏa loan yêu tộc. Ít ai biết tên thật của nàng, mọi người đều gọi nàng là Thanh Loan thánh nữ.
Tây Môn Xuy Tiêu nhìn Phong Phi Vân, thấy mắt hắn nhìn Thanh Loan thánh nữ đăm đăm nhưng không bị mù.
Tây Môn Xuy Tiêu thầm nghĩ:
- Phong huynh đúng là không phải người bình thường.
Phong Phi Vân nhìn Thanh Loan thánh nữ thật lâu không phải vì vóc dáng nàng nóng bỏng, hắn có cảm giác rất lạ, khó miêu tả nhưng nó thật sự tồn tại.
Bại Nguyệt hoàng tử của thắng ngư yêu tộc có chút e ngại Thanh Loan thánh nữ, lạnh lùng nói:
- Thiên tài nhân tộc này là đối thủ của ta, nàng đừng giành với ta.
- Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ, hai người đều có thân phận và địa vị, thôi đừng giành. Hãy để ta đấu với thiên tài nhân tộc này.
Một nam nhân vạm vỡ râu ria xồm xoàm đứng trong phi thiên ngọc điện từ khi nào. Nam nhân mặc áo rộng màu xám, chân đất lộ ra lông chân đen cứng, chắp hai tay cười tủm tỉm nhìn Chung Thần Tú như ngó con mồi.
Nam nhân giống như người rừng, lưng hùm vai gấu nhưng không cồng kềnh, đầu mày anh khí. Nếu nam nhân cạo sạch râu chắc chắn là một mỹ nam.
Tây Môn Xuy Tiêu hút ngụm khí lạnh:
- Đây là một kẻ hung dữ của thái cổ thánh yêu tộc thái cổ ma vượn tộc, Viên Tam Tam. Tuy Viên Tam Tam mới tu luyện mấy trăm năm nhưng rất nổi tiếng hung ác trong thái cổ ma vượn tộc, nhiều đại hiền giả già hơn Viên Tam Tam gấp đôi nhìn thấy hắn đều sợ. Đừng thấy bây giờ Viên Tam Tam bộ dáng hiền từ, khi nổi điên thì máu chảy thành sông, lũ lụt chảy tràn.
Phong Phi Vân trố mắt nhìn, tò mò hỏi:
- Hình như Tây Môn huynh rất quen mặt mấy vương giả thế hệ trẻ của thái cổ thánh yêu tộc?
Tim Tây Môn Xuy Tiêu rớt cái bịch, vẻ mặt bình tĩnh cười nói:
- Nhiều thế lực lớn đỉnh cao trong nhân tộc đều sưu tầm tài liệu cường giả các yêu tộc. Hễ có vương giả thế hệ trẻ xuất hiện sẽ được đăng ký trong sách, cái gọi là biết người biết ta trăm chiến trăm thắng.
Phong Phi Vân cười tủm tỉm gật đầu, không hỏi thêm.
Ba vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc thi nhau đến, mỗi người khí thế mạnh mẽ như ba cây cột chống trời đứng đó, khiến người mặc cảm.
Bên tu sĩ nhân loại cảm giác áp lực tăng mạnh, nhiều người mặt trắng bệch không ngăn nổi áp lực kia.
Viên Tam Tam của thái cổ ma vượn tộc nhìn Chung Thần Tú thật lầu, chợt cười, tiếng cười điên cuồng.
Viên Tam Tam hỏi:
- Nghe nói ngươi đánh nhau với phân thân Kim Ô Bá hoàng tử? Không biết ngươi thua vào chiêu thứ mấy?
Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ nhìn Chung Thần Tú chằm chằm, hai người cũng rất quan tâm vấn đề này.
Chung Thần Tú đứng thẳng như cây thương, thẳng tắp, sắc bén, một mình một người ngăn cản áp lực từ ba vương giả thế hệ trẻ.
Chung Thần Tú mở miệng nói:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Viên Tam Tam cười nói:
- Ta muốn tranh tài với ngươi, để xem ngươi thua trong tay ta nhanh hơn hay thua vào tay Kim Ô Bá hoàng tử mau hơn?
Viên Tam Tam, Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ chỉ quan tâm Kim Ô Bá hoàng tử, còn thiên tài nhân tộc đỉnh cao chẳng đáng lọt vào mắt bọn họ.
Viên Tam Tam, Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ tranh nhau đấu với Chung Thần Tú vì muốn kiểm tra thực lực Kim Ô Bá hoàng tử.
Thượng Quan Minh Tiêm đứng bật dậy nói:
- Tu sĩ thái cổ thánh yêu tộc các ngươi quá đáng, không đẻ thiên tài nhân tộc vào mắt!
Áo đỏ chói mắt, tóc đen như suối, khí thế cực mạnh phát ra từ người Thượng Quan Minh Tiêm.
Thiên Toán thư sinh mỉm cười nói:
- Nếu tu sĩ thái cổ thánh yêu tộc các ngươi đã không kịp đợi thì không cần chờ hội luận đạo vạn tộc làm gì, chúng ta trước tiên luận đạo đi.
Không khí giữa thái cổ thánh yêu tộc và nhân tộc càng lúc càng căng thẳng, hai phe giương cung bạt kiếm, khí thế càng lúc càng mạnh mẽ, càng lúc càng sắc bén.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Không thú vị chút nào.
Tây Môn Xuy Tiêu hưng phấn nói:
- Sao không thú vị được? Ta thấy rất thú vị, chắc sắp có trận đại chiến rồi.
Tây Môn Xuy Tiêu rất mong chờ.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Không đánh được. Thiên Toán thư sinh tính toán không bỏ sót, biết rõ thế cục hiện tại. Nhân tộc vào thế yếu, cũng không cần trực tiếp khiêu chiến với ba thái cổ thánh yêu tộc, làm vậy vừa mệt vừa không được lợi gì. Đây không phải phong cách làm việc của Thiên Toán thư sinh, chắc hắn đã tính được sẽ không đánh nhau thành công.
Phong Phi Vân vừa dứt lời quả nhiên có tin tức truyền đến, là tin về Thiên Linh Lung.
Trong phi thiên ngọc điện đánh nhau túi bụi. Một mình Chung Thần Tú khiêu chiến với năm anh kiệt yêu tộc Kim Ô Tứ hoàng tử, con của Ngưu Hoàng vân vân.
Chỉ mười ciêu Chung Thần Tú đã đánh bại năm anh kiệt yêu tộc.
Cánh tay phải của Kim Ô Tứ hoàng tử bị kích to đâm thủng một lỗ máu, dòng máu chảy ồ ạt, vết thương thật lâu không thể khép lại.
Ánh mắt Kim Ô Tứ hoàng tử độc ác nói:
- Đáng ghét, Chung Thần Tú, ngươi có biết kết cuộc của việc đắc tội thái cổ thánh yêu tộc chúng ta?
Năm anh kiệt yêu tộc bị đâm thủng một lỗ trên người, nhưng vị trí không trí mạng.
Chung Thần Tú dùng tay áo lau máu trên kích to, lạnh lùng nhìn Kim Ô Tứ hoàng tử:
- Thái cổ thánh yêu tộc thì sao? Nếu trên chiến trường vạn tộc thì bây giờ ngươi đã chết.
- Lớn lối thật, vương giả thế hệ trẻ nhân tộc định khiêu chiến uy nghiêm của tất cả thái cổ thánh yêu tộc sao?
Một thanh niên điển trai mặc áo đỏ mang theo bốn nữ hầu nhân loại xinh đẹp đi vào phi thiên ngọc điện.
Nam nhân dáng người thẳng tắp, khí vũ hiên ngang, nhưng má phải có bảy miếng vảy cá đỏ rực lóe tia áng kỳ lạ. Bảy miếng vảy cá không phá hỏng mặt đẹp mà còn tăng nét yêu dị cho thanh niên.
Tây Môn Xuy Tiêu nhỏ giọng nói:
- Đó là Bại Nguyệt hoàng tử của thái cổ thánh yêu tộc thắng ngư yêu tộc. Có thể nói Bại Nguyệt hoàng tử là vô địch trong thế hệ này của thắng ngư yêu tộc.
Phong Phi Vân gật gù, hắn cảm nhận được hơi thở rất mạnh từ người Bại Nguyệt hoàng tử, tu vi cao hơn đám người Kim Ô Tứ hoàng tử gấp vô số lần.
Một đối thủ mạnh mẽ.
- Tu vi của thiên tài nhân loại này không tệm, không cho ai giành với ta!
Không khí bị một cánh tay ngọc phá vỡ, rạch một vệt dài. Ngọn lửa đỏ bay ra từ khe nứt hư không, nhiệt độ nóng lan tràn.
Một thiếu nữ mặc áo xanh bách hoa, váy xanh tơ bạc chui ra từ khe nứt hư không. Dáng người cao kiều, đùi trắng như ngà vui lộ ra từ áo xanh hấp dẫn nhiều tầm mắt.
- Nhìn gì? Chưa từng thấy mỹ nữ sao?
Giọng thiếu nữ rất hay, nóng bỏng. Người thiếu nữ phát ra thần hoa nóng cháy, ngọn lửa tuôn ra từ người thiếu nữ, những tu sĩ mới rồi ngắm chân dài đều thấy mắt đau rát, máu chảy ra. Hai tay che mắt, các tu sĩ gào rú, đôi mắt đã bị mù.
Tây Môn Xuy Tiêu thở phào nhẹ nhõm, mới rồi gã không ngắm chân thiếu nữ, nếu không bây giờ cũng bị mù mắt.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Nữ nhân này là một nhân vật cao quý của thái cổ thánh yêu tộc hỏa loan yêu tộc, địa vị cao hơn cả công chúa hỏa loan yêu tộc. Ít ai biết tên thật của nàng, mọi người đều gọi nàng là Thanh Loan thánh nữ.
Tây Môn Xuy Tiêu nhìn Phong Phi Vân, thấy mắt hắn nhìn Thanh Loan thánh nữ đăm đăm nhưng không bị mù.
Tây Môn Xuy Tiêu thầm nghĩ:
- Phong huynh đúng là không phải người bình thường.
Phong Phi Vân nhìn Thanh Loan thánh nữ thật lâu không phải vì vóc dáng nàng nóng bỏng, hắn có cảm giác rất lạ, khó miêu tả nhưng nó thật sự tồn tại.
Bại Nguyệt hoàng tử của thắng ngư yêu tộc có chút e ngại Thanh Loan thánh nữ, lạnh lùng nói:
- Thiên tài nhân tộc này là đối thủ của ta, nàng đừng giành với ta.
- Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ, hai người đều có thân phận và địa vị, thôi đừng giành. Hãy để ta đấu với thiên tài nhân tộc này.
Một nam nhân vạm vỡ râu ria xồm xoàm đứng trong phi thiên ngọc điện từ khi nào. Nam nhân mặc áo rộng màu xám, chân đất lộ ra lông chân đen cứng, chắp hai tay cười tủm tỉm nhìn Chung Thần Tú như ngó con mồi.
Nam nhân giống như người rừng, lưng hùm vai gấu nhưng không cồng kềnh, đầu mày anh khí. Nếu nam nhân cạo sạch râu chắc chắn là một mỹ nam.
Tây Môn Xuy Tiêu hút ngụm khí lạnh:
- Đây là một kẻ hung dữ của thái cổ thánh yêu tộc thái cổ ma vượn tộc, Viên Tam Tam. Tuy Viên Tam Tam mới tu luyện mấy trăm năm nhưng rất nổi tiếng hung ác trong thái cổ ma vượn tộc, nhiều đại hiền giả già hơn Viên Tam Tam gấp đôi nhìn thấy hắn đều sợ. Đừng thấy bây giờ Viên Tam Tam bộ dáng hiền từ, khi nổi điên thì máu chảy thành sông, lũ lụt chảy tràn.
Phong Phi Vân trố mắt nhìn, tò mò hỏi:
- Hình như Tây Môn huynh rất quen mặt mấy vương giả thế hệ trẻ của thái cổ thánh yêu tộc?
Tim Tây Môn Xuy Tiêu rớt cái bịch, vẻ mặt bình tĩnh cười nói:
- Nhiều thế lực lớn đỉnh cao trong nhân tộc đều sưu tầm tài liệu cường giả các yêu tộc. Hễ có vương giả thế hệ trẻ xuất hiện sẽ được đăng ký trong sách, cái gọi là biết người biết ta trăm chiến trăm thắng.
Phong Phi Vân cười tủm tỉm gật đầu, không hỏi thêm.
Ba vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc thi nhau đến, mỗi người khí thế mạnh mẽ như ba cây cột chống trời đứng đó, khiến người mặc cảm.
Bên tu sĩ nhân loại cảm giác áp lực tăng mạnh, nhiều người mặt trắng bệch không ngăn nổi áp lực kia.
Viên Tam Tam của thái cổ ma vượn tộc nhìn Chung Thần Tú thật lầu, chợt cười, tiếng cười điên cuồng.
Viên Tam Tam hỏi:
- Nghe nói ngươi đánh nhau với phân thân Kim Ô Bá hoàng tử? Không biết ngươi thua vào chiêu thứ mấy?
Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ nhìn Chung Thần Tú chằm chằm, hai người cũng rất quan tâm vấn đề này.
Chung Thần Tú đứng thẳng như cây thương, thẳng tắp, sắc bén, một mình một người ngăn cản áp lực từ ba vương giả thế hệ trẻ.
Chung Thần Tú mở miệng nói:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
Viên Tam Tam cười nói:
- Ta muốn tranh tài với ngươi, để xem ngươi thua trong tay ta nhanh hơn hay thua vào tay Kim Ô Bá hoàng tử mau hơn?
Viên Tam Tam, Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ chỉ quan tâm Kim Ô Bá hoàng tử, còn thiên tài nhân tộc đỉnh cao chẳng đáng lọt vào mắt bọn họ.
Viên Tam Tam, Bại Nguyệt hoàng tử, Thanh Loan thánh nữ tranh nhau đấu với Chung Thần Tú vì muốn kiểm tra thực lực Kim Ô Bá hoàng tử.
Thượng Quan Minh Tiêm đứng bật dậy nói:
- Tu sĩ thái cổ thánh yêu tộc các ngươi quá đáng, không đẻ thiên tài nhân tộc vào mắt!
Áo đỏ chói mắt, tóc đen như suối, khí thế cực mạnh phát ra từ người Thượng Quan Minh Tiêm.
Thiên Toán thư sinh mỉm cười nói:
- Nếu tu sĩ thái cổ thánh yêu tộc các ngươi đã không kịp đợi thì không cần chờ hội luận đạo vạn tộc làm gì, chúng ta trước tiên luận đạo đi.
Không khí giữa thái cổ thánh yêu tộc và nhân tộc càng lúc càng căng thẳng, hai phe giương cung bạt kiếm, khí thế càng lúc càng mạnh mẽ, càng lúc càng sắc bén.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Không thú vị chút nào.
Tây Môn Xuy Tiêu hưng phấn nói:
- Sao không thú vị được? Ta thấy rất thú vị, chắc sắp có trận đại chiến rồi.
Tây Môn Xuy Tiêu rất mong chờ.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Không đánh được. Thiên Toán thư sinh tính toán không bỏ sót, biết rõ thế cục hiện tại. Nhân tộc vào thế yếu, cũng không cần trực tiếp khiêu chiến với ba thái cổ thánh yêu tộc, làm vậy vừa mệt vừa không được lợi gì. Đây không phải phong cách làm việc của Thiên Toán thư sinh, chắc hắn đã tính được sẽ không đánh nhau thành công.
Phong Phi Vân vừa dứt lời quả nhiên có tin tức truyền đến, là tin về Thiên Linh Lung.