Tay Phong Phi Vân cầm mắt đại ma long, tay kia cầm Thiên Tủy Binh Đàm lao vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, biến mất sau cánh cửa.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương đi theo Phong Phi Vân bay vào trong.
Mao Ô Quy cưỡi trên lưng Huyết Giao, tay cầm dao găm chĩa lên trời, nói:
- Trong Thủy Nguyệt Thiên Cảnh chắc có nhiều đồ tốt, xông lên . . . Khụ khụ, những thứ tốt không thể rơi vào tay yêu tộc, chúng ta phải bảo vệ các báu vật của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh!
Mao Ô Quy thấy Thượng Quan Minh Tiêm trán nổi gân xanh thì vội sửa miệng.
Giờ Thượng Quan Minh Tiêm là nữ nhân của Phong Phi Vân, Mao Ô Quy không dám chọc giận nàng.
Mao Ô Quy, Thượng Quan Minh Tiêm, Kỷ Tĩnh Am, Mao Thành Thật ngồi trên lưng Huyết Giao bay nhanh vào cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Chiến đấu trên Thần Thánh phong chưa kết thúc nhưng đa số yêu tộc cường đại đã vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, còn lại một số yêu tộc bình thường nhân lúc cháy nhà hôi của, tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh dư sức tẩy trừ.
Lúc này trên bầu trời phương xa có yêu vân cuồn cuộn kéo đến.
Một lão yêu vương tu vi sắp đến bán thánh cảnh mở đường hầm trùng động đưa đại quân yêu tộc mấy trăm vạn từ chiến trường vạn tộc đến, định cướp tài nguyên trong thánh địa nhân tộc, cướp nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Đại quân yêu tộc rầm rộ che rợp trời ập đến, trong tầng mây toàn là bóng yêu. Các nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh trên đỉnh Thần Thánh phong sợ hãi tuyệt vọng.
Bầy tu sĩ yêu tộc quá đông, tuy lực lượng lẫn lộn cao thấp nhưng ưu điểm là số lượng khổng lồ.
Đám yêu quân cười rộ lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Đồ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh trước rồi mới chém Thủy Nguyệt thánh thần. Nhân tộc không có thánh linh tọa trấn thì chờ bị diệt tộc đi!
Tây Môn Xuy Tiêu đứng trên tường cổ cửa ải bị tàn phá, tường cao trăm thước như dãy núi giắt ngang trời, tối đen âm trầm.
Tây Môn Xuy Tiêu nhìn xác rải khắp đồi núi, tràn ngập bi thương. Nếu Phong Phi Vân đứng ở đây tuyệt đối không tin tưởng người này là Tây Môn Xuy Tiêu.
Tây Môn Xuy Tiêu đứng trên tường sụp, thổi tiêu. Tiếng tiêu có sức xuyên thấu rất mạnhm, vang vọng dãy núi, tầng mây, bầu trời. Tu sĩ yêu tộc nghe tiếng tiêu thì màng tai rách, máu trào ra rớt xuống dưới.
- A!
- Cẩn thận . . . Thanh âm tiếng . . .
- Grao!
Đây là mới là mưa rơi thật.
Khúc tiêu kết thúc, bầu trời trống rỗng.
Mấy trăm vạn đại quân yêu tộc rớt xuống đất chồng chất lên cao, có thân chết đạo tiêu, có bị thương nặng gào rú, có hôn mê, có mất sức chiến đấu.
Áo giáp, chiến binh, yêu thi, đại kỳ, trống trận xếp đầy Thần Thánh phong.
Chỉ một tiếng hạc tạo thành sức phá hoại giết mấy trăm vạn đại quân yêu tộc. Năng lực làm các nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh khó thể tưởng tượng, các nàng nhìn chằm chằm nam nhân đứng trên kchú tường đổ.
Trên bầu trời còn lại một thủ lĩnh đại quân yêu tộc, tu vi gần bằng bán thánh nên miễn cưỡng ngăn chặn tiếng tiêu nhưng không dám đấu tiếp. Yêu tộc sợ hãi bỏ chạy.
Tây Môn Xuy Tiêu lẩm bẩm:
- Những yêu tộc thật đáng ghét, xem người như dê, giết thỏa thích. Nhân tộc nhẫn nhịn nhiều năm, hôm nay cho ngươi thấy trong nhân tộc cũng có người nhiệt huyết!
Tây Môn Xuy Tiêu không truy sát lão yêu vương chạy trốn, gã xoay người đi vào cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
* * *
Hiện giờ cũng máu nóng hừng hực.
Phong Phi Vân mới xuyên qua cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh liền kinh động một đại yêu vương yêu tộc canh chừng đằng sau cánh cửa.
Đại yêu vương ra lệnh:
- Có người xông vào, chém!
Hơn mười cường giả yêu tộc thế hệ trước biến hình người bay qua, mặc áo đen ánh vàng. Bọn chúng biến thành hơn mười luồng yêu khí khổng lồ chia thành mấy hướng bao vây Phong Phi Vân vừa lao vào.
Phong Phi Vân khoác áo da phượng vảy rồng, oai phong vung tay. Thiên Tủy Binh Đàm đâm ra, một lão nhân đầu bị đâm thủng nổ nát óc, thành cái xác không đầu té dưới đất.
Bùm!
Trường mâu quét qua, chém ngang eo lão nhân thứ hai thành hai khúc mình đẫm máu.
Hơn mười yêu tộc thế hệ trước đã lao đến, cùng thi triển thần thông công kích Phong Phi Vân. Xung quanh hỗn độn, bóng người giao nhau, hỏa hoa tung tóe.
Khi Phong Phi Vân bước ra từ hỗn độn, dưới đất chỉ còn lại hơn mười yêu thi.
Thiên Tủy Binh Đàm nhỏ máu, Phong Phi Vân đạp trên xác yêu tộc già nua. Phong Phi Vân nhìn đại yêu vương đứng trên lưng con kỳ lân, ngoắc ngón tay.
Mặc Dạ đại yêu vương tức giận, thanh niên này quá kiêu ngạo, dám khiêu khích một vị đại yêu vương, thật là ăn gan hùm mật gấu.
Mặc Dạ đại yêu vương thuộc tượng ưng yêu tộc, một trong các thái cổ thánh yêu tộc, tu vi là Vũ Hóa đệ ngũ trọng. Mặc Dạ đại yêu vương cao hơn Nhược Lãng Đại yêu vương một bậc.
Mặc Dạ đại yêu vương phun ra một luồng yêu khí, khí thể như mực nước bao phủ bầu trời, sức ăn mòn rất mạnh. Một số yêu khí biến thành tượng ưng, mình voi cánh ưng, miệng ưng vuốt nhọn.
Người Phong Phi Vân phát ra phật khí vàng rực rỡ phá tan yêu khí đậm đặc, nâng mắt đại ma long trong lòng bàn tay, dẫn ra ma quang ánh tím xẹt qua tựa sao băng.
Mặc Dạ đại yêu vương nhìn mắt đại ma long mà hết hồn, vội tung ra tấm da bán thánh.
Đây là yêu phiên luyện chế bằng da bán thánh, dùng máu bán thánh viết diệt thế bi văn. Mấy ngàn chữ cổ đại tỏa ánh sáng yêu dị, thể hiện cảnh tượng diệt thế ghê người.
Ngân hà phá diệt, đất đai nứt ra, núi cao sụp đổ, nước biển nhấn chìm lục địa. Các loại dị tượng hiện ra trên da bán thánh.
Tổ tiên các tộc dùng máu làm mực, da mình làm sáchi n lại nguyên thủy bi văn trên diệt thế thần bia, để cho thế nhân.
Tấm da bán thánh này là da tổ tiên tượng ưng yêu tộc để lại, một tấm da nguyên thủy. Chữ cổ trên da là in từ diệt thế thần bia.
Ầm!
Tấm da bán thánh không ngăn nổi mắt đại ma long bị xé thành ba mảnh rơi xuống đất, in mấy ngàn chữ to dưới đất, mỗi chữ dài rộng mấy chục thước.
Đây là uy lực của da bán thánh, khắc ấn đất đai.
Mặc Dạ đại yêu vương lộ vẻ giật mình vội bay ngược ra sau.
Phong Phi Vân đâu chịu để Mặc Dạ đại yêu vương trốn thoát? Phong Phi Vân ném mắt đại ma long qua, đánh Mặc Dạ đại yêu vương hộc máu, cuối cùng bị mắt đại ma long trấn áp.
Mặc Dạ đại yêu vương nhận ra hơi thở trong ma nhãn:
- Ta . . . Biết rồi . . . Là đại ma . . . Long . . .
Mắt Mặc Dạ đại yêu vương tuyệt vọng, không còn ý chí chống cự. Cơ thể Mặc Dạ đại yêu vương bị trấn áp vào tam vị chân hỏa lô, luyện thành yêu vương huyết đan.
Phong Phi Vân nhặt ba tấm da bán thánh lên, nguyên tuhry bi văn còn đang lấp lánh muốn vùng thoát khỏi tay hắn.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương, Thượng Quan Minh Tiêm, Huyết Giao đa dọn sạch tu sĩ yêu tộc.
Nơi đây là cánh cửa vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. Trên bầu trời vốn có nhiều cung điện, dưới đất có rất nhiều linh tuyền dược điền.
Giờ đây tất cả đã bị hủy hoại. Cung điện trên trời tan nát, có lơ lửng, có rơi xuống, khắp chốn đổ nát thê lương. Phương xa có tiên tháp đổ, đỉnh tháp treo xác nữ xinh đẹp, cơ thể nhỏ máu.
Tay Phong Phi Vân cầm mắt đại ma long, tay kia cầm Thiên Tủy Binh Đàm lao vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, biến mất sau cánh cửa.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương đi theo Phong Phi Vân bay vào trong.
Mao Ô Quy cưỡi trên lưng Huyết Giao, tay cầm dao găm chĩa lên trời, nói:
- Trong Thủy Nguyệt Thiên Cảnh chắc có nhiều đồ tốt, xông lên . . . Khụ khụ, những thứ tốt không thể rơi vào tay yêu tộc, chúng ta phải bảo vệ các báu vật của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh!
Mao Ô Quy thấy Thượng Quan Minh Tiêm trán nổi gân xanh thì vội sửa miệng.
Giờ Thượng Quan Minh Tiêm là nữ nhân của Phong Phi Vân, Mao Ô Quy không dám chọc giận nàng.
Mao Ô Quy, Thượng Quan Minh Tiêm, Kỷ Tĩnh Am, Mao Thành Thật ngồi trên lưng Huyết Giao bay nhanh vào cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Chiến đấu trên Thần Thánh phong chưa kết thúc nhưng đa số yêu tộc cường đại đã vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, còn lại một số yêu tộc bình thường nhân lúc cháy nhà hôi của, tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh dư sức tẩy trừ.
Lúc này trên bầu trời phương xa có yêu vân cuồn cuộn kéo đến.
Một lão yêu vương tu vi sắp đến bán thánh cảnh mở đường hầm trùng động đưa đại quân yêu tộc mấy trăm vạn từ chiến trường vạn tộc đến, định cướp tài nguyên trong thánh địa nhân tộc, cướp nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Đại quân yêu tộc rầm rộ che rợp trời ập đến, trong tầng mây toàn là bóng yêu. Các nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh trên đỉnh Thần Thánh phong sợ hãi tuyệt vọng.
Bầy tu sĩ yêu tộc quá đông, tuy lực lượng lẫn lộn cao thấp nhưng ưu điểm là số lượng khổng lồ.
Đám yêu quân cười rộ lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Đồ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh trước rồi mới chém Thủy Nguyệt thánh thần. Nhân tộc không có thánh linh tọa trấn thì chờ bị diệt tộc đi!
Tây Môn Xuy Tiêu đứng trên tường cổ cửa ải bị tàn phá, tường cao trăm thước như dãy núi giắt ngang trời, tối đen âm trầm.
Tây Môn Xuy Tiêu nhìn xác rải khắp đồi núi, tràn ngập bi thương. Nếu Phong Phi Vân đứng ở đây tuyệt đối không tin tưởng người này là Tây Môn Xuy Tiêu.
Tây Môn Xuy Tiêu đứng trên tường sụp, thổi tiêu. Tiếng tiêu có sức xuyên thấu rất mạnhm, vang vọng dãy núi, tầng mây, bầu trời. Tu sĩ yêu tộc nghe tiếng tiêu thì màng tai rách, máu trào ra rớt xuống dưới.
- A!
- Cẩn thận . . . Thanh âm tiếng . . .
- Grao!
Đây là mới là mưa rơi thật.
Khúc tiêu kết thúc, bầu trời trống rỗng.
Mấy trăm vạn đại quân yêu tộc rớt xuống đất chồng chất lên cao, có thân chết đạo tiêu, có bị thương nặng gào rú, có hôn mê, có mất sức chiến đấu.
Áo giáp, chiến binh, yêu thi, đại kỳ, trống trận xếp đầy Thần Thánh phong.
Chỉ một tiếng hạc tạo thành sức phá hoại giết mấy trăm vạn đại quân yêu tộc. Năng lực làm các nữ tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh khó thể tưởng tượng, các nàng nhìn chằm chằm nam nhân đứng trên kchú tường đổ.
Trên bầu trời còn lại một thủ lĩnh đại quân yêu tộc, tu vi gần bằng bán thánh nên miễn cưỡng ngăn chặn tiếng tiêu nhưng không dám đấu tiếp. Yêu tộc sợ hãi bỏ chạy.
Tây Môn Xuy Tiêu lẩm bẩm:
- Những yêu tộc thật đáng ghét, xem người như dê, giết thỏa thích. Nhân tộc nhẫn nhịn nhiều năm, hôm nay cho ngươi thấy trong nhân tộc cũng có người nhiệt huyết!
Tây Môn Xuy Tiêu không truy sát lão yêu vương chạy trốn, gã xoay người đi vào cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Hiện giờ cũng máu nóng hừng hực.
Phong Phi Vân mới xuyên qua cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh liền kinh động một đại yêu vương yêu tộc canh chừng đằng sau cánh cửa.
Đại yêu vương ra lệnh:
- Có người xông vào, chém!
Hơn mười cường giả yêu tộc thế hệ trước biến hình người bay qua, mặc áo đen ánh vàng. Bọn chúng biến thành hơn mười luồng yêu khí khổng lồ chia thành mấy hướng bao vây Phong Phi Vân vừa lao vào.
Phong Phi Vân khoác áo da phượng vảy rồng, oai phong vung tay. Thiên Tủy Binh Đàm đâm ra, một lão nhân đầu bị đâm thủng nổ nát óc, thành cái xác không đầu té dưới đất.
Bùm!
Trường mâu quét qua, chém ngang eo lão nhân thứ hai thành hai khúc mình đẫm máu.
Hơn mười yêu tộc thế hệ trước đã lao đến, cùng thi triển thần thông công kích Phong Phi Vân. Xung quanh hỗn độn, bóng người giao nhau, hỏa hoa tung tóe.
Khi Phong Phi Vân bước ra từ hỗn độn, dưới đất chỉ còn lại hơn mười yêu thi.
Thiên Tủy Binh Đàm nhỏ máu, Phong Phi Vân đạp trên xác yêu tộc già nua. Phong Phi Vân nhìn đại yêu vương đứng trên lưng con kỳ lân, ngoắc ngón tay.
Mặc Dạ đại yêu vương tức giận, thanh niên này quá kiêu ngạo, dám khiêu khích một vị đại yêu vương, thật là ăn gan hùm mật gấu.
Mặc Dạ đại yêu vương thuộc tượng ưng yêu tộc, một trong các thái cổ thánh yêu tộc, tu vi là Vũ Hóa đệ ngũ trọng. Mặc Dạ đại yêu vương cao hơn Nhược Lãng Đại yêu vương một bậc.
Mặc Dạ đại yêu vương phun ra một luồng yêu khí, khí thể như mực nước bao phủ bầu trời, sức ăn mòn rất mạnh. Một số yêu khí biến thành tượng ưng, mình voi cánh ưng, miệng ưng vuốt nhọn.
Người Phong Phi Vân phát ra phật khí vàng rực rỡ phá tan yêu khí đậm đặc, nâng mắt đại ma long trong lòng bàn tay, dẫn ra ma quang ánh tím xẹt qua tựa sao băng.
Mặc Dạ đại yêu vương nhìn mắt đại ma long mà hết hồn, vội tung ra tấm da bán thánh.
Đây là yêu phiên luyện chế bằng da bán thánh, dùng máu bán thánh viết diệt thế bi văn. Mấy ngàn chữ cổ đại tỏa ánh sáng yêu dị, thể hiện cảnh tượng diệt thế ghê người.
Ngân hà phá diệt, đất đai nứt ra, núi cao sụp đổ, nước biển nhấn chìm lục địa. Các loại dị tượng hiện ra trên da bán thánh.
Tổ tiên các tộc dùng máu làm mực, da mình làm sáchi n lại nguyên thủy bi văn trên diệt thế thần bia, để cho thế nhân.
Tấm da bán thánh này là da tổ tiên tượng ưng yêu tộc để lại, một tấm da nguyên thủy. Chữ cổ trên da là in từ diệt thế thần bia.
Ầm!
Tấm da bán thánh không ngăn nổi mắt đại ma long bị xé thành ba mảnh rơi xuống đất, in mấy ngàn chữ to dưới đất, mỗi chữ dài rộng mấy chục thước.
Đây là uy lực của da bán thánh, khắc ấn đất đai.
Mặc Dạ đại yêu vương lộ vẻ giật mình vội bay ngược ra sau.
Phong Phi Vân đâu chịu để Mặc Dạ đại yêu vương trốn thoát? Phong Phi Vân ném mắt đại ma long qua, đánh Mặc Dạ đại yêu vương hộc máu, cuối cùng bị mắt đại ma long trấn áp.
Mặc Dạ đại yêu vương nhận ra hơi thở trong ma nhãn:
- Ta . . . Biết rồi . . . Là đại ma . . . Long . . .
Mắt Mặc Dạ đại yêu vương tuyệt vọng, không còn ý chí chống cự. Cơ thể Mặc Dạ đại yêu vương bị trấn áp vào tam vị chân hỏa lô, luyện thành yêu vương huyết đan.
Phong Phi Vân nhặt ba tấm da bán thánh lên, nguyên tuhry bi văn còn đang lấp lánh muốn vùng thoát khỏi tay hắn.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương, Thượng Quan Minh Tiêm, Huyết Giao đa dọn sạch tu sĩ yêu tộc.
Nơi đây là cánh cửa vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. Trên bầu trời vốn có nhiều cung điện, dưới đất có rất nhiều linh tuyền dược điền.
Giờ đây tất cả đã bị hủy hoại. Cung điện trên trời tan nát, có lơ lửng, có rơi xuống, khắp chốn đổ nát thê lương. Phương xa có tiên tháp đổ, đỉnh tháp treo xác nữ xinh đẹp, cơ thể nhỏ máu.