Nhưng lúc này tất cả long khí biến mất hết, một bàn tay trắng mảnh khảnh xuất hiện ngay đầu ngón tay Phong Phi Vân.
Tay ngọc hoàn mỹ vô khuyết, năm ngón thuô ndài trắng mềm, bàn tay như thần điêu khắc.
Ngón tay Phong Phi Vân suýt đụng vào tay ngọc kia.
Vù vù vù vù vù!
Thủy Nguyệt Đình đứng cách ức vạn dặm rụt tay về, xòe bàn tay ra. Một đoàn long khí đã bị nàng luyện hóa thu nhỏ còn cỡ ngón tay, lơ lửng trong lòng bàn tay Thủy Nguyệt thánh thần, ngưng tụ thành hình Long Kiệt.
Phong Phi Vân nhìn hư không trống trải, mới rồi suýt đụng trúng đầu ngón tay Thủy Nguyệt thánh thần nhưng giờ bàn tay kia lùi về chân trời, nhìn thấy nhưng không với tới được.
Phong Phi Vân rụt tay về, cảm xúc rối loạn.
Cơ thể Long Kiệt chỉ to bằng con kiến lơ lửng trong lòng bàn tay Thủy Nguyệt Đình.
Long Kiệt nói:
- Đây là nguyên linh cuối cùng của ta, ngươi dám thì diệt đi!
Thủy Nguyệt Đình hỏi:
- Thiên Đạo là ai?
Long Kiệt nghe hai chữ Thiên Đạo liền biến sắc mặt, nét mặt sa sầm.
Long Kiệt khẽ thở dài:
- Hãy diệt nguyên linh của ta đi.
Thủy Nguyệt Đình biết sẽ không được đáp án, năm ngón tay dứt khoát khép lại, tiêu diệt nguyên linh cuối cùng của Long Kiệt.
Đây là sự dứt khoát của thánh linh, không có thứ gì không dám giết.
Thủy Nguyệt Đình ngước mặt nhìn Phong Phi Vân đứng xa xăm, chỉ một ánh sáng, rồi nàng huơ kiếm chém vào hắc ám hư vô. Kiếm khí xé rách ám hắc, chiếu sáng cả thế giới, tách thiên địa thành hai nửa.
- A!
Khí lạnh thấu xương tràn ra từ vết nứt, gió âm phần phật.
Một bộ xương hình người khổng lồ bò ra từ thế giới hắc ám, thân thể to bao nhiêu vạn dặm, khí chí tà chí ám tràn ngập.
Thủy Nguyệt Đình đứng trước mặt nó như một đốm sáng nhỏ nhoi.
Khung xương khổng lồ phát ra thanh âm khàn khàn:
- Thánh thần đừng sợ, ta chỉ đến lấy thân hình Long Kiệt. Xin thánh thần nhường lại xác thánh long cho ta, ta có thể dùng cổ dược đồng giá trao đổi.
Bàn tay xương dài mấy vạn dặm vươn ra lấy đi long thi long cốt.
Thủy Nguyệt Đình giơ kiếm đứng thẳng, ánh mắt sâu thẳm hỏi:
- Cự Mỗ thánh tôn, tại sao ta phải nhường xác Long Kiệt cho ngươi?
Vù vù vù vù vù!
Kiếm bay ra lơ lửng bên trên Cự Mỗ thánh tôn.
Bàn tay định lấy long thi khựng lại, Cự Mỗ thánh tôn nói:
- Long Kiệt là thánh tổ bát tí long tộc, ngươi chém nó là đáng tội, nhưng phải đưa thi thể của nó về long tộc chôn cất, vùi vào mộ long tộc. Lãng phí nó chẳng bằng nhường lại cho bản thánh, ta không con không cháu, không tộc không thân, chẳng sợ đắc tội long tộc. Hơn nữa ta lấy long thi có điều cần dùng.
Lại một thánh tôn bí ẩn đến, đẳng cấp thánh linh, khí thế khủng bố như Long Kiệt. Cự Mỗ thánh tôn không sợ đắc tội long tộc, muốn lấy đi long thi.
từ xưa đến nay có một số chí cường dám đồ long, chỉ cần không cố ý khiêu khích uy nghiêm của long tộc thì sẽ không bị trả thù.
Nhưng không ai dám cướp long thi. Tất cả thi cốt rồng phải đưa về mộ long tộc chôn cất, nếu dám cướp long thi, dùng xương rồng, vảy rồng luyện chế chiến binh, dùng máu rồng luyện chế đan dược nghĩa là khiêu khích uy nghiêm long tộc.
Ầm!
Đột nhiên thiên địa rối loạn, hư không nổi gió âm, xương trắng bay đầy. Một bộ xương khô khổng lồ vung tay trong gió âm dẫn động các đại đạo thần liên.
Xảy ra chuyện gì?
Mới rồi hơi thở thay đổi quá mau, bán thánh không hiểu ra sao.
Giọng Thủy Nguyệt Đình phát ra từ gió âm:
- Biết ngay ngươi không đến lấy long thi.
Thanh âm êm tai du dương, thiên hà chiến kiếm theo Thủy Nguyệt thánh thần điều khiển chém kiếm khí nối trời bay tám phương.
- Khục khục, Đương nhiên ta đến lấy long thi, cũng lấy mạng ngươi.
Trên đầu Cự Mỗ thánh tôn, hốc mắt bốc cháy hai đoàn thánh hỏa xanh âm u, chỉ có thánh linh thấy rõ. Đồng nam đồng nữ đứng trong hai đoàn thánh hỏa, bộ dạng bốn, năm tuổi, như hai u linh trẻ thơ.
Phong Phi Vân nói:
- Ba thánh linh đi thiên hà trong đó có một là ngươi phải không?
Cự Mỗ thánh tôn không trả lời, công kích càng mạnh mẽ hơn.
- Cửu địa thi thành!
Một tòa thi thành bay ra từ xương ngực Cự Mỗ thánh tôn, là xương trắng xếp thành tòa thành lớn, bên trong tràn ngập địa ngục khí, chảy nước hoàng tuyền.
Thi cốt bốn thánh linh nằm nghiêng bốn phương thi thành như bốn tường thành thiên nhiên.
Cự Mỗ thánh tôn dùng thi cốt bốn thánh linh luyện chế ra tòa thành, thi khí ngút trời, âm sát dày đặc.
Vì cô đọng ra cửu địa thi thành Cự Mỗ thánh tôn đã đào bao nhiêu là ngôi mộ, góp nhặt bao nhiêu là tài liệu ngàn năm, đi địa ngục, bay lên thiên hà, cuối cùng cũng thành ình.
Một bán thánh nhân tộc nói:
- Trời, lại một thánh linh lao ra, hay đó là Cự Mỗ thánh tôn trong truyền thuyết sinh trưởng dưới lòng đất, đi dưới đất, thành đạo cũng dưới đất?
Có nhiều tin đồn về Cự Mỗ thánh tôn, truyền thuyết nó chưa từng xuất hiện trên mặt đất, chỉ sinh hoạt dưới lòng đất.
Ở dưới đất có vô số sinh linh mà người bình thường không biết, Cự Mỗ thánh tôn là một trong các sinh linh mạnh nhất.
- Thánh thần mới chiến đấu với Long Kiệt, tiêu hao thánh nguyên, hiện tại có địch lại Cự Mỗ thánh tôn nổi không?
- Thánh thần vô địch!
- Cự Mỗ thánh tôn cũng chưa từng thua?
Nhiều tu sĩ nhân loại lo âu. Đẳng cấp thánh linh tranh phong cực kỳ nguy hiểm, bất cứ nhân tố nho nhỏ nào cũng quyết định thắng thua của cuộc chiến. Nhất là tồn tại như Thủy Nguyệt thánh thần, Cự Mỗ thánh tôn.
Thủy Nguyệt thánh thần và Long Kiệt chiến đấu đã tiêu hao rất nhiều, giờ lại đánh với thánh linh khác, sẽ yếu thế.
Ầm!
Ánh sáng chói mắt xé rách không gian bay vào hư không, ánh sáng bao bọc một kim ô ba chân to lớn, thân hình khổng lồ vô biên.
Ánh sáng rực rỡ sắp hòa tan da người.
Lại một luồng khí thánh linh khuếch tán bốn phương, các bí cảnh run rẩy, nhiều bí cảnh nổ tung.
Thủy Nguyệt Đình và Cự Mỗ thánh tôn đánh nhau, vạt áo phấp phới, tóc dài như thác.
Thủy Nguyệt Đình nhìn chằm chằm con kim ô to lớn:
- Vu Ô thánh tổ, ngươi cũng đến chiến?
Vu Ô thánh tổ cư ngụ trên một tòa tổ sơn của Kim Ô yêu tộc, tuổi thọ qua mười vạn năm. Đã mấy vạn năm Vu Ô thánh tổ không đi ra tổ sơn, là một cổ thánh linh đức cao vọng trọng trong yêu tộc.
Vu Ô thánh tổ không khách sáo nói thẳng:
- Ta đến lấy luyện tiên thạch của Kim Ô yêu tộc, nếu thánh thần đã mời chiến thì cùng chiến đi!
Vu Ô thánh tổ lấy luyện tiên thạch xong công kích Thủy Nguyệt Đình.
Thủy Nguyệt Đình lạnh nhạt nói:
- Ba thánh linh đi thiên hà trong đó có ngươi phải không? Còn ai nữa ra luôn đi, hôm nay ta chém hết.
Vu Ô thánh tổ hừ mạnh, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Tốc độ Thủy Nguyệt Đình mau như sao băng đáp xuống đầu Cự Mỗ thánh tôn, khí thế càng lúc càng sắc bén. Chân Thủy Nguyệt Đình giẫm sọ Cự Mỗ thánh tôn, chấn vỡ đầu lâu to như tinh cầu, vô số âm sát bay ra từ sọ não.
Sọ nứt, âm sát tuôn ra bốn phương hình thành cảnh tượng đáng sợ địa ngục sụp đổ, biển máu Tu La. Những thứ này là một phần đạo của Cự Mỗ thánh tôn.
- Ngưng lại!
Hồn ảnh trong hai hốc mắt của Cự Mỗ thánh tôn như sống lại, cùng vươn hai tay điều động thần thông, ngưng tụ đầu lâu tan vỡ.
Nhưng lúc này tất cả long khí biến mất hết, một bàn tay trắng mảnh khảnh xuất hiện ngay đầu ngón tay Phong Phi Vân.
Tay ngọc hoàn mỹ vô khuyết, năm ngón thuô ndài trắng mềm, bàn tay như thần điêu khắc.
Ngón tay Phong Phi Vân suýt đụng vào tay ngọc kia.
Vù vù vù vù vù!
Thủy Nguyệt Đình đứng cách ức vạn dặm rụt tay về, xòe bàn tay ra. Một đoàn long khí đã bị nàng luyện hóa thu nhỏ còn cỡ ngón tay, lơ lửng trong lòng bàn tay Thủy Nguyệt thánh thần, ngưng tụ thành hình Long Kiệt.
Phong Phi Vân nhìn hư không trống trải, mới rồi suýt đụng trúng đầu ngón tay Thủy Nguyệt thánh thần nhưng giờ bàn tay kia lùi về chân trời, nhìn thấy nhưng không với tới được.
Phong Phi Vân rụt tay về, cảm xúc rối loạn.
Cơ thể Long Kiệt chỉ to bằng con kiến lơ lửng trong lòng bàn tay Thủy Nguyệt Đình.
Long Kiệt nói:
- Đây là nguyên linh cuối cùng của ta, ngươi dám thì diệt đi!
Thủy Nguyệt Đình hỏi:
- Thiên Đạo là ai?
Long Kiệt nghe hai chữ Thiên Đạo liền biến sắc mặt, nét mặt sa sầm.
Long Kiệt khẽ thở dài:
- Hãy diệt nguyên linh của ta đi.
Thủy Nguyệt Đình biết sẽ không được đáp án, năm ngón tay dứt khoát khép lại, tiêu diệt nguyên linh cuối cùng của Long Kiệt.
Đây là sự dứt khoát của thánh linh, không có thứ gì không dám giết.
Thủy Nguyệt Đình ngước mặt nhìn Phong Phi Vân đứng xa xăm, chỉ một ánh sáng, rồi nàng huơ kiếm chém vào hắc ám hư vô. Kiếm khí xé rách ám hắc, chiếu sáng cả thế giới, tách thiên địa thành hai nửa.
- A!
Khí lạnh thấu xương tràn ra từ vết nứt, gió âm phần phật.
Một bộ xương hình người khổng lồ bò ra từ thế giới hắc ám, thân thể to bao nhiêu vạn dặm, khí chí tà chí ám tràn ngập.
Thủy Nguyệt Đình đứng trước mặt nó như một đốm sáng nhỏ nhoi.
Khung xương khổng lồ phát ra thanh âm khàn khàn:
- Thánh thần đừng sợ, ta chỉ đến lấy thân hình Long Kiệt. Xin thánh thần nhường lại xác thánh long cho ta, ta có thể dùng cổ dược đồng giá trao đổi.
Bàn tay xương dài mấy vạn dặm vươn ra lấy đi long thi long cốt.
Thủy Nguyệt Đình giơ kiếm đứng thẳng, ánh mắt sâu thẳm hỏi:
- Cự Mỗ thánh tôn, tại sao ta phải nhường xác Long Kiệt cho ngươi?
Vù vù vù vù vù!
Kiếm bay ra lơ lửng bên trên Cự Mỗ thánh tôn.
Bàn tay định lấy long thi khựng lại, Cự Mỗ thánh tôn nói:
- Long Kiệt là thánh tổ bát tí long tộc, ngươi chém nó là đáng tội, nhưng phải đưa thi thể của nó về long tộc chôn cất, vùi vào mộ long tộc. Lãng phí nó chẳng bằng nhường lại cho bản thánh, ta không con không cháu, không tộc không thân, chẳng sợ đắc tội long tộc. Hơn nữa ta lấy long thi có điều cần dùng.
Lại một thánh tôn bí ẩn đến, đẳng cấp thánh linh, khí thế khủng bố như Long Kiệt. Cự Mỗ thánh tôn không sợ đắc tội long tộc, muốn lấy đi long thi.
từ xưa đến nay có một số chí cường dám đồ long, chỉ cần không cố ý khiêu khích uy nghiêm của long tộc thì sẽ không bị trả thù.
Nhưng không ai dám cướp long thi. Tất cả thi cốt rồng phải đưa về mộ long tộc chôn cất, nếu dám cướp long thi, dùng xương rồng, vảy rồng luyện chế chiến binh, dùng máu rồng luyện chế đan dược nghĩa là khiêu khích uy nghiêm long tộc.
Ầm!
Đột nhiên thiên địa rối loạn, hư không nổi gió âm, xương trắng bay đầy. Một bộ xương khô khổng lồ vung tay trong gió âm dẫn động các đại đạo thần liên.
Xảy ra chuyện gì?
Mới rồi hơi thở thay đổi quá mau, bán thánh không hiểu ra sao.
Giọng Thủy Nguyệt Đình phát ra từ gió âm:
- Biết ngay ngươi không đến lấy long thi.
Thanh âm êm tai du dương, thiên hà chiến kiếm theo Thủy Nguyệt thánh thần điều khiển chém kiếm khí nối trời bay tám phương.
- Khục khục, Đương nhiên ta đến lấy long thi, cũng lấy mạng ngươi.
Trên đầu Cự Mỗ thánh tôn, hốc mắt bốc cháy hai đoàn thánh hỏa xanh âm u, chỉ có thánh linh thấy rõ. Đồng nam đồng nữ đứng trong hai đoàn thánh hỏa, bộ dạng bốn, năm tuổi, như hai u linh trẻ thơ.
Phong Phi Vân nói:
- Ba thánh linh đi thiên hà trong đó có một là ngươi phải không?
Cự Mỗ thánh tôn không trả lời, công kích càng mạnh mẽ hơn.
- Cửu địa thi thành!
Một tòa thi thành bay ra từ xương ngực Cự Mỗ thánh tôn, là xương trắng xếp thành tòa thành lớn, bên trong tràn ngập địa ngục khí, chảy nước hoàng tuyền.
Thi cốt bốn thánh linh nằm nghiêng bốn phương thi thành như bốn tường thành thiên nhiên.
Cự Mỗ thánh tôn dùng thi cốt bốn thánh linh luyện chế ra tòa thành, thi khí ngút trời, âm sát dày đặc.
Vì cô đọng ra cửu địa thi thành Cự Mỗ thánh tôn đã đào bao nhiêu là ngôi mộ, góp nhặt bao nhiêu là tài liệu ngàn năm, đi địa ngục, bay lên thiên hà, cuối cùng cũng thành ình.
Một bán thánh nhân tộc nói:
- Trời, lại một thánh linh lao ra, hay đó là Cự Mỗ thánh tôn trong truyền thuyết sinh trưởng dưới lòng đất, đi dưới đất, thành đạo cũng dưới đất?
Có nhiều tin đồn về Cự Mỗ thánh tôn, truyền thuyết nó chưa từng xuất hiện trên mặt đất, chỉ sinh hoạt dưới lòng đất.
Ở dưới đất có vô số sinh linh mà người bình thường không biết, Cự Mỗ thánh tôn là một trong các sinh linh mạnh nhất.
- Thánh thần mới chiến đấu với Long Kiệt, tiêu hao thánh nguyên, hiện tại có địch lại Cự Mỗ thánh tôn nổi không?
- Thánh thần vô địch!
- Cự Mỗ thánh tôn cũng chưa từng thua?
Nhiều tu sĩ nhân loại lo âu. Đẳng cấp thánh linh tranh phong cực kỳ nguy hiểm, bất cứ nhân tố nho nhỏ nào cũng quyết định thắng thua của cuộc chiến. Nhất là tồn tại như Thủy Nguyệt thánh thần, Cự Mỗ thánh tôn.
Thủy Nguyệt thánh thần và Long Kiệt chiến đấu đã tiêu hao rất nhiều, giờ lại đánh với thánh linh khác, sẽ yếu thế.
Ầm!
Ánh sáng chói mắt xé rách không gian bay vào hư không, ánh sáng bao bọc một kim ô ba chân to lớn, thân hình khổng lồ vô biên.
Ánh sáng rực rỡ sắp hòa tan da người.
Lại một luồng khí thánh linh khuếch tán bốn phương, các bí cảnh run rẩy, nhiều bí cảnh nổ tung.
Thủy Nguyệt Đình và Cự Mỗ thánh tôn đánh nhau, vạt áo phấp phới, tóc dài như thác.
Thủy Nguyệt Đình nhìn chằm chằm con kim ô to lớn:
- Vu Ô thánh tổ, ngươi cũng đến chiến?
Vu Ô thánh tổ cư ngụ trên một tòa tổ sơn của Kim Ô yêu tộc, tuổi thọ qua mười vạn năm. Đã mấy vạn năm Vu Ô thánh tổ không đi ra tổ sơn, là một cổ thánh linh đức cao vọng trọng trong yêu tộc.
Vu Ô thánh tổ không khách sáo nói thẳng:
- Ta đến lấy luyện tiên thạch của Kim Ô yêu tộc, nếu thánh thần đã mời chiến thì cùng chiến đi!
Vu Ô thánh tổ lấy luyện tiên thạch xong công kích Thủy Nguyệt Đình.
Thủy Nguyệt Đình lạnh nhạt nói:
- Ba thánh linh đi thiên hà trong đó có ngươi phải không? Còn ai nữa ra luôn đi, hôm nay ta chém hết.
Vu Ô thánh tổ hừ mạnh, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Tốc độ Thủy Nguyệt Đình mau như sao băng đáp xuống đầu Cự Mỗ thánh tôn, khí thế càng lúc càng sắc bén. Chân Thủy Nguyệt Đình giẫm sọ Cự Mỗ thánh tôn, chấn vỡ đầu lâu to như tinh cầu, vô số âm sát bay ra từ sọ não.
Sọ nứt, âm sát tuôn ra bốn phương hình thành cảnh tượng đáng sợ địa ngục sụp đổ, biển máu Tu La. Những thứ này là một phần đạo của Cự Mỗ thánh tôn.
- Ngưng lại!
Hồn ảnh trong hai hốc mắt của Cự Mỗ thánh tôn như sống lại, cùng vươn hai tay điều động thần thông, ngưng tụ đầu lâu tan vỡ.