Yêu khí bàng bạc rót vào trú dạ luân, phát ra thanh âm sóng vỗ thủy triều luân phiên.
Khí thế linh khí thập thất phẩm bộc phát, biến Tiên Hư động thiên thành bóng tối. Một vầng trăm đẫm máu treo trên trời đêm, xung quanh là tiếng sói hú.
Phong Phi Vân cảm giác hắn đột nhiên đến thế giới hắc ám, người xung quanh biến mất hết. Thiên địa tĩnh lặng không một t3kiếm quang.
Bạch Kỳ Lân anh tư hiên ngang bước ra từ hắc ám, người tỏa ánh sáng trắng lấp lánh như thiên thần rơi xuống đất. Ánh mắt Bạch Kỳ Lân sâu thẳm lạnh băng.
Bạch Kỳ Lân cười nói:
- Nhân loại, trong thế giới ám dạ này ta là chúa tể tuyệt đối. Ta muốn ngươi sống thì ngươi sống, ta muốn ngươi chết thì ngươi phải chết. Bây giờ ngươi có thể lựa chọn khuất phục ta, làm người của ta. Hoặc chọn chống lại ta, sau đó làm người chết.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ta không lựa chọn có được không?
Bạch Kỳ Lân trầm giọng nói:
- Tất nhiên không được.
Phong Phi Vân đứng trong thế giới hắc ám, nhìn mặt trăng đỏ máu trên bầu trời, giống như mồm máu treo trên trời đêm.
Bạch Kỳ Lân hỏi:
- Ngươi thật sự không lựa chọn?
Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng, cười châm chọc:
- Ngươi không làm gì được ta thì tại sao ta phải chọn?
- Hừ! Ám dạ lôi phạt!
Bạch Kỳ Lân chỉ lên trời, thế giới ám dạ bị phá vỡ tĩnh lặng. Mây đen kéo đến, càng lúc càng dày đặc như mực nước bao phủ cả thế giới.
Gió lạnh rít gào, một tia chớp đỏ thô cỡ thùng nước từ trên trời giáng xuống.
Tiếng sấm sét chói tai, ánh sáng khiến mặt đất tối tăm sáng lên.
Đây là thế giới trú dạ luân, lực lượng nằm trong kiểm soát của Bạch Kỳ Lân.
Bạch Kỳ Lân thi triển luân hồi tật tốc lướt ngang ra tám trăm dặm, đứng trên vách đá cheo leo, né khỏi tia chớp hủy diệt.
Bạch Kỳ Lân liên tục đánh ra ba Thần thông:
- Cấm không gian!
- Phong thời gian!
- Cách đạo pháp!
Phong Phi Vân cảm giác cơ thể nặng ức vạn cân, như có mấy ngàn ma sơn đè lên người. Không thể ngừng lại trên người Phong Phi Vân, không thể thi triển đạo pháp Thần thông nào.
Phong Phi Vân bị giam cầm.
Cảm giác này chỉ có khi đối diện thánh linh, bởi vì thánh linh có không gian lĩnh vực của riêng mình. Bất cứ ai bước vào lĩnh vực không gian của thánh linh sẽ giống như con kiến mặc cho thánh linh xâm lược.
Nhưng Bạch Kỳ Lân thông qua cổ linh khí thi triển ra lĩnh vực không gian tuyệt đối không thể so sánh với thánh linh thật, cách biệt quá lớn. Lĩnh vực không gian này chỉ có thể giam cầm thánh hiền giả bình thường, không ức chế Phong Phi Vân nổi.
- Nếu ngươi không thần phục vậy thì chết đi!
Cánh tay Quy gia trở nên thô to, nổi cục biến thành chân kỳ lân thần dị đè xuống đầu Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không nhúc nhích nhìn chân kỳ lân đạp xuống, cánh tay bị giam cầm bỗng vươn một ngón ra chỉ lên trời.
- Thiên kiếp!
Chín tia chớp ngưng tụ trên bầu trời phát ra ức vạn tia điện đánh Bạch Kỳ Lân bay ra ngoài, người bốc khói.
- Grao!
Bạch Kỳ Lân hoàn toàn biến thành một con kỳ lân, cao chí ngàn thước, như điêu bằng bạch ngọc, vảy phủ bụng, đầu như rồng, tứ chi như voi thần.
Lực lượng Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp vận chuyển nhanh trong người Phong Phi Vân, khí thánh linh biến thành kiếp lực thiên kia. Các tia điện đan xen trong người Phong Phi Vân, tiếng sấm vang trong cơ thể.
- Thiên kiếp uy!
Lôi kiếp đầy trời đánh xuống Bạch Kỳ Lân. Điện cầu như sao, tia chớp như sông lớn bao bọc toàn thân Bạch Kỳ Lân.
- Grao!
Bạch Kỳ Lân bị Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp công kích nhưng chỉ bị thương nhẹ, gã lao ra khỏi thiên kiếp, người đầy tia điện. Bạch Kỳ Lân lại công kích Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân kinh ngạc nói:
- Nó vượt qua được thiên kiếp?
Phong Phi Vân chỉ ngạc nhiên giây lát, người hắn phát ra tiếng răng rắc xương cốt di chuyển. Lưng Phong Phi Vân mọc đôi cánh phượng hoàng, lửa bao bọc toàn thân hắn. Đôi tay Phong Phi Vân biến thành vuốt phượng đánh vào người Bạch Kỳ Lân.
Quanh vuốt phượng hoàng phát ra tiếng rào rào, hỏa hoa bắn tung.
- Một bộ áo giáp chứa thánh linh đạo tắc?
Năm ngón tay Phong Phi Vân đau nhức nhìn áo giáp bạch ngọc trên người Bạch Kỳ Lân, đã hiểu tại sao Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp không trấn được gã.
Áo giáp trên người Bạch Kỳ Lân chắc chắn là bộ giáp thánh linh từng mặc, tuy không phải thánh linh dụng cụ nhưng có đạo thánh linh dựng dục bên trong, khiến lực phòng ngự của áo giáp hơn xa giáp linh khí bình thường.
Bạch Kỳ Lân nói tiếng người:
- Biết ta có thánh linh giáp cổ thì tốt rồi. Tu vi của ngươi đúng là mạnh, nhưng ta đứng ở thế bất bại. Cho nên hôm nay người thua là ngươi.
Đôi mắt kỳ lân to đùng ngưng tụ lực lượng lửa, đỏ thẫm mà nóng rực. Bạch Kỳ Lân há mồm phun ra mười hai con rồng lửa dài ngàn dặm.
- Khổ hải vô biên!
Hai tay Phong Phi Vân chắp vào nhau, lòng bàn tay lao ra phật văn màu vàng vô tận, nghiền nát mười hai con rồng lửa.
Những phật quang tụ tập thành thế giới phật khí khổng lồ trướng nứt thế giới hắc ám trú dạ luân, xé rách một khe hở.
Bạch Kỳ Lân hù dài:
- Muốn chạy? Không dễ đâu!
- Cho rằng ta không trấn áp được ngươi sao?
Phong Phi Vân đứng trên đỉnh thế giới hắc ám, các phật lý đan xen trong lòng bàn tay. Tay Phong Phi Vân to không giới hạn, một chưởng vỗ xuống đánh bay Bạch Kỳ Lân.
Khi Phong Phi Vân mở to mắt hắn lại ngồi trên lưu ly tiên đảo, quần áo ngay ngắn, ung dung như thể vừa rồi không xảy ra chuyện gì.
Bạch Kỳ Lân đứng đối diện thì người run rẩy, khóe môi dính vệt máu, trong mắt tràn ngập kinh hoàng.
Bạch Kỳ Lân thầm nghĩ:
- Ta mặc giáp cổ thánh linh vậy mà hoàn toàn không ngăn chặn lực lượng của hắn được.
Nếu nói Tây Môn Xuy Tiêu đem lại rung động là công kích sóng âm thần hồ kỳ kỹ, Thiên Toán thư sinh đến tu vi thiên đạo thiên tượng vô địch, là lực lượng mà Bạch Kỳ Lân không thể đoán biết. Nhưng hai người này không khiến Bạch Kỳ Lân sợ hãi, vì gã có đầy đủ tự tin dù không giết người được thì bọn họ cũng không thể làm gì gã.
Phong Phi Vân đem lại uy hiếp thì khác, đó là loại uy hiếp mạng sống.
Tây Môn Xuy Tiêu thấy Bạch Kỳ Lân tóc dài bay rối, lạnh lùng cười:
- Thế nào? Bạch Kỳ Lân, ngươi có tin là mấy người chúng ta hợp sức có thể giết ngươi tại đây không?
Bạch Kỳ Lân kiềm lòng không được lùi hai bước, lòng sợ hãi. Nếu mấy người này hợp tác thì Bạch Kỳ Lân khó thể trốn thoát.
Cửu Thiên Yên Vũ rất giật mình, nàng biết mấy người không phải người bình thường nhưng mới rồi bọn họ biểu hiện ra thực lực quá đáng sợ. Mỗi người có thực lực đối kháng đệ nhất nhân thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc. Đây mới là người mạnh nhất nhân tộc.
Trên Không Động tiên sơn, Lạc Thủy Hàn yểu điệu như vị thần Lạc Thủy, tựa vầng trăng sáng tinh khiết.
Lạc Thủy Hàn che môi son, kinh ngạc nói:
- Trời, Cửu Thiên Yên Vũ quen với đám nhân vật biến thái gì vậy? Hay nàng mời hết vương giả thế hệ trẻ nhân tộc qua đó?
Bạch Kỳ Lân đánh anh kiệt nhân tổ động thiên gục như heo chó giờ liên tục chịu thiệt, có nguy hiểm bị giết. Chuyện này khiến người không tin nổi.
Đệ nhất cường giả thế hệ trẻ Tạo Hóa nhân tổ động thiên Chung Thần Tú đôi mắt sắc bén nhìn Phong Phi Vân trên lưu ly tiên đảo
Yêu khí bàng bạc rót vào trú dạ luân, phát ra thanh âm sóng vỗ thủy triều luân phiên.
Khí thế linh khí thập thất phẩm bộc phát, biến Tiên Hư động thiên thành bóng tối. Một vầng trăm đẫm máu treo trên trời đêm, xung quanh là tiếng sói hú.
Phong Phi Vân cảm giác hắn đột nhiên đến thế giới hắc ám, người xung quanh biến mất hết. Thiên địa tĩnh lặng không một tkiếm quang.
Bạch Kỳ Lân anh tư hiên ngang bước ra từ hắc ám, người tỏa ánh sáng trắng lấp lánh như thiên thần rơi xuống đất. Ánh mắt Bạch Kỳ Lân sâu thẳm lạnh băng.
Bạch Kỳ Lân cười nói:
- Nhân loại, trong thế giới ám dạ này ta là chúa tể tuyệt đối. Ta muốn ngươi sống thì ngươi sống, ta muốn ngươi chết thì ngươi phải chết. Bây giờ ngươi có thể lựa chọn khuất phục ta, làm người của ta. Hoặc chọn chống lại ta, sau đó làm người chết.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ta không lựa chọn có được không?
Bạch Kỳ Lân trầm giọng nói:
- Tất nhiên không được.
Phong Phi Vân đứng trong thế giới hắc ám, nhìn mặt trăng đỏ máu trên bầu trời, giống như mồm máu treo trên trời đêm.
Bạch Kỳ Lân hỏi:
- Ngươi thật sự không lựa chọn?
Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng, cười châm chọc:
- Ngươi không làm gì được ta thì tại sao ta phải chọn?
- Hừ! Ám dạ lôi phạt!
Bạch Kỳ Lân chỉ lên trời, thế giới ám dạ bị phá vỡ tĩnh lặng. Mây đen kéo đến, càng lúc càng dày đặc như mực nước bao phủ cả thế giới.
Gió lạnh rít gào, một tia chớp đỏ thô cỡ thùng nước từ trên trời giáng xuống.
Tiếng sấm sét chói tai, ánh sáng khiến mặt đất tối tăm sáng lên.
Đây là thế giới trú dạ luân, lực lượng nằm trong kiểm soát của Bạch Kỳ Lân.
Bạch Kỳ Lân thi triển luân hồi tật tốc lướt ngang ra tám trăm dặm, đứng trên vách đá cheo leo, né khỏi tia chớp hủy diệt.
Bạch Kỳ Lân liên tục đánh ra ba Thần thông:
- Cấm không gian!
- Phong thời gian!
- Cách đạo pháp!
Phong Phi Vân cảm giác cơ thể nặng ức vạn cân, như có mấy ngàn ma sơn đè lên người. Không thể ngừng lại trên người Phong Phi Vân, không thể thi triển đạo pháp Thần thông nào.
Phong Phi Vân bị giam cầm.
Cảm giác này chỉ có khi đối diện thánh linh, bởi vì thánh linh có không gian lĩnh vực của riêng mình. Bất cứ ai bước vào lĩnh vực không gian của thánh linh sẽ giống như con kiến mặc cho thánh linh xâm lược.
Nhưng Bạch Kỳ Lân thông qua cổ linh khí thi triển ra lĩnh vực không gian tuyệt đối không thể so sánh với thánh linh thật, cách biệt quá lớn. Lĩnh vực không gian này chỉ có thể giam cầm thánh hiền giả bình thường, không ức chế Phong Phi Vân nổi.
- Nếu ngươi không thần phục vậy thì chết đi!
Cánh tay Quy gia trở nên thô to, nổi cục biến thành chân kỳ lân thần dị đè xuống đầu Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không nhúc nhích nhìn chân kỳ lân đạp xuống, cánh tay bị giam cầm bỗng vươn một ngón ra chỉ lên trời.
- Thiên kiếp!
Chín tia chớp ngưng tụ trên bầu trời phát ra ức vạn tia điện đánh Bạch Kỳ Lân bay ra ngoài, người bốc khói.
- Grao!
Bạch Kỳ Lân hoàn toàn biến thành một con kỳ lân, cao chí ngàn thước, như điêu bằng bạch ngọc, vảy phủ bụng, đầu như rồng, tứ chi như voi thần.
Lực lượng Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp vận chuyển nhanh trong người Phong Phi Vân, khí thánh linh biến thành kiếp lực thiên kia. Các tia điện đan xen trong người Phong Phi Vân, tiếng sấm vang trong cơ thể.
- Thiên kiếp uy!
Lôi kiếp đầy trời đánh xuống Bạch Kỳ Lân. Điện cầu như sao, tia chớp như sông lớn bao bọc toàn thân Bạch Kỳ Lân.
- Grao!
Bạch Kỳ Lân bị Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp công kích nhưng chỉ bị thương nhẹ, gã lao ra khỏi thiên kiếp, người đầy tia điện. Bạch Kỳ Lân lại công kích Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân kinh ngạc nói:
- Nó vượt qua được thiên kiếp?
Phong Phi Vân chỉ ngạc nhiên giây lát, người hắn phát ra tiếng răng rắc xương cốt di chuyển. Lưng Phong Phi Vân mọc đôi cánh phượng hoàng, lửa bao bọc toàn thân hắn. Đôi tay Phong Phi Vân biến thành vuốt phượng đánh vào người Bạch Kỳ Lân.
Quanh vuốt phượng hoàng phát ra tiếng rào rào, hỏa hoa bắn tung.
- Một bộ áo giáp chứa thánh linh đạo tắc?
Năm ngón tay Phong Phi Vân đau nhức nhìn áo giáp bạch ngọc trên người Bạch Kỳ Lân, đã hiểu tại sao Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp không trấn được gã.
Áo giáp trên người Bạch Kỳ Lân chắc chắn là bộ giáp thánh linh từng mặc, tuy không phải thánh linh dụng cụ nhưng có đạo thánh linh dựng dục bên trong, khiến lực phòng ngự của áo giáp hơn xa giáp linh khí bình thường.
Bạch Kỳ Lân nói tiếng người:
- Biết ta có thánh linh giáp cổ thì tốt rồi. Tu vi của ngươi đúng là mạnh, nhưng ta đứng ở thế bất bại. Cho nên hôm nay người thua là ngươi.
Đôi mắt kỳ lân to đùng ngưng tụ lực lượng lửa, đỏ thẫm mà nóng rực. Bạch Kỳ Lân há mồm phun ra mười hai con rồng lửa dài ngàn dặm.
- Khổ hải vô biên!
Hai tay Phong Phi Vân chắp vào nhau, lòng bàn tay lao ra phật văn màu vàng vô tận, nghiền nát mười hai con rồng lửa.
Những phật quang tụ tập thành thế giới phật khí khổng lồ trướng nứt thế giới hắc ám trú dạ luân, xé rách một khe hở.
Bạch Kỳ Lân hù dài:
- Muốn chạy? Không dễ đâu!
- Cho rằng ta không trấn áp được ngươi sao?
Phong Phi Vân đứng trên đỉnh thế giới hắc ám, các phật lý đan xen trong lòng bàn tay. Tay Phong Phi Vân to không giới hạn, một chưởng vỗ xuống đánh bay Bạch Kỳ Lân.
Khi Phong Phi Vân mở to mắt hắn lại ngồi trên lưu ly tiên đảo, quần áo ngay ngắn, ung dung như thể vừa rồi không xảy ra chuyện gì.
Bạch Kỳ Lân đứng đối diện thì người run rẩy, khóe môi dính vệt máu, trong mắt tràn ngập kinh hoàng.
Bạch Kỳ Lân thầm nghĩ:
- Ta mặc giáp cổ thánh linh vậy mà hoàn toàn không ngăn chặn lực lượng của hắn được.
Nếu nói Tây Môn Xuy Tiêu đem lại rung động là công kích sóng âm thần hồ kỳ kỹ, Thiên Toán thư sinh đến tu vi thiên đạo thiên tượng vô địch, là lực lượng mà Bạch Kỳ Lân không thể đoán biết. Nhưng hai người này không khiến Bạch Kỳ Lân sợ hãi, vì gã có đầy đủ tự tin dù không giết người được thì bọn họ cũng không thể làm gì gã.
Phong Phi Vân đem lại uy hiếp thì khác, đó là loại uy hiếp mạng sống.
Tây Môn Xuy Tiêu thấy Bạch Kỳ Lân tóc dài bay rối, lạnh lùng cười:
- Thế nào? Bạch Kỳ Lân, ngươi có tin là mấy người chúng ta hợp sức có thể giết ngươi tại đây không?
Bạch Kỳ Lân kiềm lòng không được lùi hai bước, lòng sợ hãi. Nếu mấy người này hợp tác thì Bạch Kỳ Lân khó thể trốn thoát.
Cửu Thiên Yên Vũ rất giật mình, nàng biết mấy người không phải người bình thường nhưng mới rồi bọn họ biểu hiện ra thực lực quá đáng sợ. Mỗi người có thực lực đối kháng đệ nhất nhân thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc. Đây mới là người mạnh nhất nhân tộc.
Trên Không Động tiên sơn, Lạc Thủy Hàn yểu điệu như vị thần Lạc Thủy, tựa vầng trăng sáng tinh khiết.
Lạc Thủy Hàn che môi son, kinh ngạc nói:
- Trời, Cửu Thiên Yên Vũ quen với đám nhân vật biến thái gì vậy? Hay nàng mời hết vương giả thế hệ trẻ nhân tộc qua đó?
Bạch Kỳ Lân đánh anh kiệt nhân tổ động thiên gục như heo chó giờ liên tục chịu thiệt, có nguy hiểm bị giết. Chuyện này khiến người không tin nổi.
Đệ nhất cường giả thế hệ trẻ Tạo Hóa nhân tổ động thiên Chung Thần Tú đôi mắt sắc bén nhìn Phong Phi Vân trên lưu ly tiên đảo