Ba thái cổ thánh yêu tộc đe dọa nhưng không đấu tiếp, vì bọn họ biết số lượng phe mình yếu hơn nhân tộc, có đánh tiếp chỉ tự rước nhụuc.
Thái cổ thánh yêu tộc có ba mươi sáu người, không ai yếu, nhân tộc muốn xông thái cổ thánh tộc tràn đầy khó khăn. Ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc sẽ chèn ép, gánh nặng đường xa.
Đám anh kiệt nhân tộc rất kích động, khoảnh khắc này viết lại lịch sử.
Nhân tộc vùng lên, một tộc đối kháng bốn vương gải thái cổ thánh yêu tộc, chuyện này ghê gớm biết bao? Một chương mới trong lịch sử.
Sau ngàn vạn năm mọi người sẽ nhớ kỹ hôm nay.
Ngày nhân tộc mạnh mẽ trỗi dậy, dùng hành động thực tế đáp lại thái cổ thánh yêu tộc chèn ép và coi rẻ.
Sôi trào!
Sôi sục!
Nhiều anh kiệt nhân tộc chạy ra Tiên Hư động thiên, muốn báo cáo tin tức làm lòng người phấn chấn cho thiên hạ biết.
Ba vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc không cam lòng, vốn bọn họ đến chèn ép, giẫm đạp tôn nghiêm nhân tộc, không ngờ bị nhân tộc xem như đá kê chân, khí diễm nhân tộc lại tăng lên.
Kim Ô Bá hoàng tử cắn chặt răng, hung tợn nói:
- Chúng ta đi!
Phong Phi Vân đứng trên lưu ly tiên đảo, cười tủm tỉm:
- Các ngươi cho rằng đại náo Tiên Hư một trận rồi đi dễ vậy sao?
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm ba vương giả thế hệ trẻ Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử, Kim Ô Bá hoàng tử.
Kim Ô Bá hoàng tử cười khẩy nói:
- Hay ngươi cho rằng có thể giữ lại chúng ta?
Hỗn Côn hoàng tử mỉa mai nói:
- Tu vi đến cảnh giới như chúng ta có lẽ sẽ thua nhưng tu vi không đến đẳng cấp bán thánh mà muốn giết chúng ta thì đúng là mơ tưởng viễn vông.
Bạch Kỳ Lân ngạo nghễ nói:
- Bán thánh cũng chưa chắc có thực lực giết chúng ta!
Phong Phi Vân nói:
- Nói vậy là các ngươi không định bồi thường? Cửu Thiên Tiên Nữ hãy nói xem Tiên Hư bị tổn hại nghiêm trọng như thế, cần bọn họ bồi thường bao nhiêu linh thạch? Nhân tổ động thiên, thái cổ Thánh Phật Miếu bị bọn họ giết mấy anh kiệt xác chưa lạnh, chẳng lẽ bọn họ đáng chết sao? Chúng ta không thể lấy lại công bằng cho bọn họ?
Hỗn Côn hoàng tử cuồng cười như thể đang cười Phong Phi Vân ngây thơ:
- Thái cổ thánh yêu tộc chúng ta giết người còn cần bồi thường? Đừng cho rằng hôm nay các ngươi may mắn thắng một ván là giỏi. Thái cổ thánh yêu tộc được gọi là thánh tộc không phải vì chúng ta thắng mãi bất bại, đó là do chúng ta luôn hùng mạnh.
- Thời Hiên Viên Đế Sư thì nhân tộc cũng mạnh lên, long tộc, phượng tộc bị lấn át. Nhưng đó chỉ là phù du sớm nở tối tàn. Sau khi Hiên Viên Đế Sư chết, nhân tộc trở về nguyên hình, người Đế gia bị giết sạch.
Hiên Viên Nhất Nhất siết chặt nắm tay, nói đến chỗ đau làm mặt nàng trắng bệch.
Kim Ô Bá hoàng tử nói:
- Bây giờ các ngươi nhảy nthó càng cao đến hội luận đạo vạn tộc té càng đau. Muốn bồi thường? Các ngươi có tư cách đó sao?
Phong Phi Vân bình tĩnh nói:
- Giết người Đương nhiên phải đền mạng, đánh hỏng đồ vật phải bồi thường. Nếu các ngươi đã ngu xuẩn không nghe vậy cũng hết cách, đành trấn áp các ngươi trước, khi nào các chí tôn trưởng bối thái cổ thánh yêu tộc đến đưa tiền chuộc sẽ thả cho đi.
Bạch Kỳ Lân cười mỉa:
- Ngươi quá cuồng vọng, bán thánh cũng không trấn áp được chúng ta!
Phong Phi Vân xòe tay, tam vị chân hỏa lô bay ra. Tam vị chân hỏa lô chỉ to cỡ chén trà, nhỏ nhắn xinh xắn.
Vù vù vù vù vù!
Phong Phi Vân thi triển luân hồi tật tốc biến mất tại chỗ, xuất hiện bên trên đầu Bạch Kỳ Lân, tam vị chân hỏa lô đè xuống.
Bạch Kỳ Lân biến sắc mặt, lại lấy trú dạ luân ra, muốn dùng lực lượng cổ linh khí thập thất phẩm ngăn cản tam vị chân hỏa lô. Bạch Kỳ Lân lướt ngang sang bên.
- Ta trấn áp!
Lực lượng tam vị chân hỏa lô trở nên hùng hồn, đốt đỏ bầu trời xung quanh. Bạch Kỳ Lân, trú dạ luân bị thu vào trong lô.
Tam vị chân hỏa lô thu nhỏ, lơ lửng trong lòng bàn tay Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nhếch mép cười tà, tóc dài bay bay.
Phong Phi Vân nhìn Hỗn Côn hoàng tử:
- Một người.
Vù vù vù vù vù!
Phong Phi Vân biến mất khỏi mặt đất.
Hỗn Côn hoàng tử ngỡ ngàng:
- Mạnh . . . Quá.
Hỗn Côn hoàng tử vội giương đôi cánh to, tốc độ siêu mau đụng thủng hư không định nhanh chóng bỏ chạy.
Tốc độ của hỗn côn đệ nhất thiên hạ, tốc độ của Hỗn Côn hoàng tử không yếu hơn bán thánh bao nhiêu.
- Muốn trốn?
Sau lưng Phong Phi Vân hiện ra một vạn thiên tài tuấn kiệt, hai tay tăng vọt đánh ra lực công kích gấp một vạn lần. Hỗn Côn hoàng tử từ hư không bị đánh trở về.
Hỗn Côn hoàng tử kinh hoàng, cảm giác tốc độ của Phong Phi Vân không chậm hơn gã chút nào, lực lượng mạnh hơn gã nhiều.
- Khỏi tìm, ta đang trên lưng ngươi.
Tam vị chân hỏa lô xoay nhanh trong lòng bàn tay Phong Phi Vân, đè xuống, định thu Hỗn Côn hoàng tử vào trong.
- Ngươi không thu ta được, thiên địa ảnh xạ!
Hỗn Côn hoàng tử thi triển bí thuật, cơ thể nhạt dần thành ảo ảnh. Chân thân trốn vào hư không, chạy trốn ra ngàn vạn dặm.
- Quay về!
Phong Phi Vân một đấm đánh thủng hư không, mở đường hầm trùng động xông vào.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cách ngàn vạn dặm vang tiếng chiến đấu, đánh kinh thiên động địa, không gian dao động.
Chiến đấu kéo dài không lâu sau Phong Phi Vân lại bay về, tam vị chân hỏa lô run bần bật trong tay hắn.
Phong Phi Vân cười tà ác:
- Hỗn Côn hoàng tử, Bạch Kỳ Lân thành một cặp. Bá hoàng tử, ngươi cũng vào lô đi.
Quá kiêu ngạo, định trấn áp hoàng tử thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc, đây là xu hướng sắp nghịch thiên.
Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử là thần thoại bất bại trong kỳ lân yêu tộc, hỗn côn yêu tộc. Tương lai rất có thể Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử sẽ đứng đầu một tộc, thống lĩnh một thái cổ thánh yêu tộc. Bọn họ đánh khắp thiên hạ không địch thủ, là hoàng giả trẻ tương lai. Nhưng Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử bị một bán yêu trấn áp trong lò, nhục nhã biết mấy.
Dù vùng lên cũng không cần mạnh mẽ đến thế đi?
Nhiều anh kiệt nhân tộc giật mình rớt cằm,
Cảm thấy mình đang nhìn yêu nghiệt.
Cơ thể Kim Ô Bá hoàng tử anh vũ đứng trên bầu trời, giáo màu vàng kim, áo choàng đỏ rực bay sau lưng.
Cơ thể như cột cờ, áo choàng như chiến kỳ.
Kim Ô Bá hoàng tử khoanh tay đứng, kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi có biết tại sao ta không thừa dịp ngươi trấn áp Hỗn Côn hoàng tử thì rời đi không?
Phong Phi Vân nói:
- Nếu lúc đó ngươi đi thì có lẽ sẽ thoát khỏi.
Kim Ô Bá hoàng tử hùngh ồn nói:
- Hừ! Trốn? Ta là Kim Ô Bá hoàng tử, tuy chỉ là một phân thân nhưng tuyệt đối không trốn. Vương giả thật sự phải có khí thế tiến lên không quay đầu, nghị lực muôn vàn gian khó không gục ngã. Lòng e sợ thì chắc chắn sẽ thất bại.
Phong Phi Vân cười châm biếm:
- Nếu ngươi thật sự kiêu ngạo tự hào như thế tại sao lúc trước ngoan ngoãn giao địa ngục quỷ giáp cho ta?
Kim Ô Bá hoàng tử chỉ cười.
Phong Phi Vân nhìn bốn phía, lòng nổi cảnh giác.
Phong Phi Vân nhíu mày nói:
- Xem ra chân thân Kim Ô Bá hoàng tử đã đến, nếu không ngươi sẽ chẳng dám mạnh miệng như thế.
Ba thái cổ thánh yêu tộc đe dọa nhưng không đấu tiếp, vì bọn họ biết số lượng phe mình yếu hơn nhân tộc, có đánh tiếp chỉ tự rước nhụuc.
Thái cổ thánh yêu tộc có ba mươi sáu người, không ai yếu, nhân tộc muốn xông thái cổ thánh tộc tràn đầy khó khăn. Ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc sẽ chèn ép, gánh nặng đường xa.
Đám anh kiệt nhân tộc rất kích động, khoảnh khắc này viết lại lịch sử.
Nhân tộc vùng lên, một tộc đối kháng bốn vương gải thái cổ thánh yêu tộc, chuyện này ghê gớm biết bao? Một chương mới trong lịch sử.
Sau ngàn vạn năm mọi người sẽ nhớ kỹ hôm nay.
Ngày nhân tộc mạnh mẽ trỗi dậy, dùng hành động thực tế đáp lại thái cổ thánh yêu tộc chèn ép và coi rẻ.
Sôi trào!
Sôi sục!
Nhiều anh kiệt nhân tộc chạy ra Tiên Hư động thiên, muốn báo cáo tin tức làm lòng người phấn chấn cho thiên hạ biết.
Ba vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc không cam lòng, vốn bọn họ đến chèn ép, giẫm đạp tôn nghiêm nhân tộc, không ngờ bị nhân tộc xem như đá kê chân, khí diễm nhân tộc lại tăng lên.
Kim Ô Bá hoàng tử cắn chặt răng, hung tợn nói:
- Chúng ta đi!
Phong Phi Vân đứng trên lưu ly tiên đảo, cười tủm tỉm:
- Các ngươi cho rằng đại náo Tiên Hư một trận rồi đi dễ vậy sao?
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm ba vương giả thế hệ trẻ Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử, Kim Ô Bá hoàng tử.
Kim Ô Bá hoàng tử cười khẩy nói:
- Hay ngươi cho rằng có thể giữ lại chúng ta?
Hỗn Côn hoàng tử mỉa mai nói:
- Tu vi đến cảnh giới như chúng ta có lẽ sẽ thua nhưng tu vi không đến đẳng cấp bán thánh mà muốn giết chúng ta thì đúng là mơ tưởng viễn vông.
Bạch Kỳ Lân ngạo nghễ nói:
- Bán thánh cũng chưa chắc có thực lực giết chúng ta!
Phong Phi Vân nói:
- Nói vậy là các ngươi không định bồi thường? Cửu Thiên Tiên Nữ hãy nói xem Tiên Hư bị tổn hại nghiêm trọng như thế, cần bọn họ bồi thường bao nhiêu linh thạch? Nhân tổ động thiên, thái cổ Thánh Phật Miếu bị bọn họ giết mấy anh kiệt xác chưa lạnh, chẳng lẽ bọn họ đáng chết sao? Chúng ta không thể lấy lại công bằng cho bọn họ?
Hỗn Côn hoàng tử cuồng cười như thể đang cười Phong Phi Vân ngây thơ:
- Thái cổ thánh yêu tộc chúng ta giết người còn cần bồi thường? Đừng cho rằng hôm nay các ngươi may mắn thắng một ván là giỏi. Thái cổ thánh yêu tộc được gọi là thánh tộc không phải vì chúng ta thắng mãi bất bại, đó là do chúng ta luôn hùng mạnh.
- Thời Hiên Viên Đế Sư thì nhân tộc cũng mạnh lên, long tộc, phượng tộc bị lấn át. Nhưng đó chỉ là phù du sớm nở tối tàn. Sau khi Hiên Viên Đế Sư chết, nhân tộc trở về nguyên hình, người Đế gia bị giết sạch.
Hiên Viên Nhất Nhất siết chặt nắm tay, nói đến chỗ đau làm mặt nàng trắng bệch.
Kim Ô Bá hoàng tử nói:
- Bây giờ các ngươi nhảy nthó càng cao đến hội luận đạo vạn tộc té càng đau. Muốn bồi thường? Các ngươi có tư cách đó sao?
Phong Phi Vân bình tĩnh nói:
- Giết người Đương nhiên phải đền mạng, đánh hỏng đồ vật phải bồi thường. Nếu các ngươi đã ngu xuẩn không nghe vậy cũng hết cách, đành trấn áp các ngươi trước, khi nào các chí tôn trưởng bối thái cổ thánh yêu tộc đến đưa tiền chuộc sẽ thả cho đi.
Bạch Kỳ Lân cười mỉa:
- Ngươi quá cuồng vọng, bán thánh cũng không trấn áp được chúng ta!
Phong Phi Vân xòe tay, tam vị chân hỏa lô bay ra. Tam vị chân hỏa lô chỉ to cỡ chén trà, nhỏ nhắn xinh xắn.
Vù vù vù vù vù!
Phong Phi Vân thi triển luân hồi tật tốc biến mất tại chỗ, xuất hiện bên trên đầu Bạch Kỳ Lân, tam vị chân hỏa lô đè xuống.
Bạch Kỳ Lân biến sắc mặt, lại lấy trú dạ luân ra, muốn dùng lực lượng cổ linh khí thập thất phẩm ngăn cản tam vị chân hỏa lô. Bạch Kỳ Lân lướt ngang sang bên.
- Ta trấn áp!
Lực lượng tam vị chân hỏa lô trở nên hùng hồn, đốt đỏ bầu trời xung quanh. Bạch Kỳ Lân, trú dạ luân bị thu vào trong lô.
Tam vị chân hỏa lô thu nhỏ, lơ lửng trong lòng bàn tay Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nhếch mép cười tà, tóc dài bay bay.
Phong Phi Vân nhìn Hỗn Côn hoàng tử:
- Một người.
Vù vù vù vù vù!
Phong Phi Vân biến mất khỏi mặt đất.
Hỗn Côn hoàng tử ngỡ ngàng:
- Mạnh . . . Quá.
Hỗn Côn hoàng tử vội giương đôi cánh to, tốc độ siêu mau đụng thủng hư không định nhanh chóng bỏ chạy.
Tốc độ của hỗn côn đệ nhất thiên hạ, tốc độ của Hỗn Côn hoàng tử không yếu hơn bán thánh bao nhiêu.
- Muốn trốn?
Sau lưng Phong Phi Vân hiện ra một vạn thiên tài tuấn kiệt, hai tay tăng vọt đánh ra lực công kích gấp một vạn lần. Hỗn Côn hoàng tử từ hư không bị đánh trở về.
Hỗn Côn hoàng tử kinh hoàng, cảm giác tốc độ của Phong Phi Vân không chậm hơn gã chút nào, lực lượng mạnh hơn gã nhiều.
- Khỏi tìm, ta đang trên lưng ngươi.
Tam vị chân hỏa lô xoay nhanh trong lòng bàn tay Phong Phi Vân, đè xuống, định thu Hỗn Côn hoàng tử vào trong.
- Ngươi không thu ta được, thiên địa ảnh xạ!
Hỗn Côn hoàng tử thi triển bí thuật, cơ thể nhạt dần thành ảo ảnh. Chân thân trốn vào hư không, chạy trốn ra ngàn vạn dặm.
- Quay về!
Phong Phi Vân một đấm đánh thủng hư không, mở đường hầm trùng động xông vào.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cách ngàn vạn dặm vang tiếng chiến đấu, đánh kinh thiên động địa, không gian dao động.
Chiến đấu kéo dài không lâu sau Phong Phi Vân lại bay về, tam vị chân hỏa lô run bần bật trong tay hắn.
Phong Phi Vân cười tà ác:
- Hỗn Côn hoàng tử, Bạch Kỳ Lân thành một cặp. Bá hoàng tử, ngươi cũng vào lô đi.
Quá kiêu ngạo, định trấn áp hoàng tử thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc, đây là xu hướng sắp nghịch thiên.
Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử là thần thoại bất bại trong kỳ lân yêu tộc, hỗn côn yêu tộc. Tương lai rất có thể Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử sẽ đứng đầu một tộc, thống lĩnh một thái cổ thánh yêu tộc. Bọn họ đánh khắp thiên hạ không địch thủ, là hoàng giả trẻ tương lai. Nhưng Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử bị một bán yêu trấn áp trong lò, nhục nhã biết mấy.
Dù vùng lên cũng không cần mạnh mẽ đến thế đi?
Nhiều anh kiệt nhân tộc giật mình rớt cằm,
Cảm thấy mình đang nhìn yêu nghiệt.
Cơ thể Kim Ô Bá hoàng tử anh vũ đứng trên bầu trời, giáo màu vàng kim, áo choàng đỏ rực bay sau lưng.
Cơ thể như cột cờ, áo choàng như chiến kỳ.
Kim Ô Bá hoàng tử khoanh tay đứng, kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi có biết tại sao ta không thừa dịp ngươi trấn áp Hỗn Côn hoàng tử thì rời đi không?
Phong Phi Vân nói:
- Nếu lúc đó ngươi đi thì có lẽ sẽ thoát khỏi.
Kim Ô Bá hoàng tử hùngh ồn nói:
- Hừ! Trốn? Ta là Kim Ô Bá hoàng tử, tuy chỉ là một phân thân nhưng tuyệt đối không trốn. Vương giả thật sự phải có khí thế tiến lên không quay đầu, nghị lực muôn vàn gian khó không gục ngã. Lòng e sợ thì chắc chắn sẽ thất bại.
Phong Phi Vân cười châm biếm:
- Nếu ngươi thật sự kiêu ngạo tự hào như thế tại sao lúc trước ngoan ngoãn giao địa ngục quỷ giáp cho ta?
Kim Ô Bá hoàng tử chỉ cười.
Phong Phi Vân nhìn bốn phía, lòng nổi cảnh giác.
Phong Phi Vân nhíu mày nói:
- Xem ra chân thân Kim Ô Bá hoàng tử đã đến, nếu không ngươi sẽ chẳng dám mạnh miệng như thế.