Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành vung tay, hỗn loạn chi thủ kiềm chặt kiếm phong của cổ kiếm, luyện hóa kiếm ý thu vào tay mình. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành chém kiếm vào Hiên Viên Nhất Nhất.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành bắt chiến binh linh khí của người ta rồi biến thành của mình.
Hiên Viên Nhất Nhất không hoảng hốt, thi triển thiên nhai gang tấc bộ, một bước chân trời. Hiên Viên Nhất Nhất tạt ngang ra xa, lấy Thiên Nhai Thước ra đánh một thước. Ánh sáng thánh linh như dòng sông trắng bay ra.
Phong Phi Vân đứng một hướng khác, cầm Đế Thánh bội như cầm minh kính, bắn ra một cột sáng.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất hết sức cẩn thận, không tùy tiện tung ra chiến binh nữa.
Ầm!
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cầm cổ kiếm vẽ một vòng hình thành Thái Cực bát quái ấn, tiêu trừ lực lượng của Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất.
- Đây là tu vi bán thánh!
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất giật nảy mình. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành nhẹ nhàng tiêu trừ một kích hai người dốc hết sức, còn là công kích phát ra từ thánh linh dụng cụ.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất không biết rằng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành phòng thủ chẳng dễ dàng chút nào, trong lòng giật mình hơn hẳn hai người. Hai tiểu bối có lực lượng đối kháng với bán thánh, may mắn họ trốn vào quan tài, nếu ở bên ngoài thì Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất muốn đi chưa chắc bán thánh giữ lại được.
- Ta chủ đạo phụ~
Phong Phi Vân không sử dụng Đế Thánh bội nữa, hắn thi triển luân hồi tật tốc nhanh như chớp lao hướng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành, đánh ra phật thủ ấn to lớn.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành sử dụng hỗn loạn chi thủ, nếu dùng Đế Thánh bội hay chiến binh khác sẽ bó tay bó chân, không mạnh bằng đánh xáp lá cà.
Phong Phi Vân mạnh nhất là thân thể.
- Ngươi mơ cứng rnắ đối đầu với bán thánh? Đúng là tìm chết!
Cánh tay thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa chấn nát cổ kiếm thành trăm mảnh nhỏ như mưa sao băng bay hướng Phong Phi Vân.
Rào rào! Rào rào!
Thế đi của Phong Phi Vân không giảm, để hơn hơn mười vết thương trên người. Phong Phi Vân vỗ chưởng xuống đầu thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành.
Đôi tay thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành ngưng tụ thần quang trời trăng, như nâng một mặt trời và một mặt trăng.
Nhưng lực lượng Càn Khôn chưởng ấn thiên địa vợt ngoài dự đoán của thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành. Trời trăng bị đánh nát, thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành văng ra ngoài, đụng gãy mấy chục sợi xích sắt.
- Trời, lực lượng thật mạnh.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cảm giác cánh tay tê dại, Phong Phi Vân thể hiện lực lượng mạnh còn hơn lúc gã dốc hết sức ra chiêu. Mãi lúc này thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành mới chính thức nhìn thẳng tiểu bối trẻ tuổi trước mắt mình.
Phong Phi Vân không cho thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cơ hội thở dốc, vạn thú chiến thể hiện ra, một cú đấm với lực công kích gấp vạn lần. Tất cả sợi xích trong quan tài hoàng thạch đứt đoạn, thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lại trúng đòn, cánh tay chảy máu.
- Càn Khôn chưởng ấn thiên địa!
- Vạn thú chiến pháp!
- Càn Khôn chưởng ấn thiên địa!
Phong Phi Vân liên tiếp đánh ra mười chín kích, mỗi một kích toàn dốc hết sức, tiến tới không lùi bước. Phong Phi Vân đánh sướng tay, đẩy thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lùi mười chín lần.
Đôi tay thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành nát bét, mặt già càng lúc càng vặn vẹo dữ tợn. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành rống to, phun ra hơi thở. Gió mạnh nổi lên, một cục đá to cỡ móng tay bay ra khỏi miệng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành.
Cục đá nhỏ xíu nhưng đầy hoa văn rậm rạp, lực lượng hủy diệt làm người rùng mình.
Không thể ngăn chặn lực lượng hủy diệt này, ngực Phong Phi Vân bị xuyên thủng một lỗ máu. Máu dính vào cục đá nhanh chóng héo tàn, màu thâm hơn, tử khí âm trầm.
Vết thương nhỏ nhưng sức phá hoại nghiêm trọng hơn Phong Phi Vân bị chém thành hai khúc.
Đạo tắc trong cơ thể Phong Phi Vân bị đánh tan, sức sống bị rút sạch. Cơ thể săn chắc nhanh chóng héo tàn, như lá cây bị lửa đốt cháy ra tro.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành thu về hòn đá nhỏ, nó lơ lửng trong lòng bàn tay gã.
Hòn đá bất quy tắc, mỗi mặt đan xen hoa văn khó hiểu. Khí tử vong bao bọc hòn đá hình thành ảo ảnh đầu lâu xám trên bề mặt hòn đá.
- Đây là một khối bia thạch nhỏ của diệt thế thần bia, tuy không bằng mười phần vạn diệt thế thần bia nhưng vẫn chứa lực lượng hủy diệt không thể ước đoán. Một khi bị nó đánh trúng, tất cả sự sống, đạo tắc trong người sẽ bị phá hư hết, tu vi cao mấy cũng vô dụng. Phong Phi Vân, bây giờ ngươi đã là nửa người chết. Buộc ta sử dụng diệt thế thần thạch, ngươi đã rất ghê gớm.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành đứng thẳng, mặt không biểu tình lạnh lùng nhìn sinh mệnh Phong Phi Vân bị lực lượng diệt thế ăn dần.
- Diệt thế thần bia?
Người Phong Phi Vân lạnh lẽo, khối xương phượng mất đi chất co giãn, khí thánh linh bị xoe tan. Không có lực lượng nào ngăn nổi sức phá hoại của diệt thế thần bia.
Hiên Viên Nhất Nhất hết hồn, nàng bước ra một bước chân trời góc bể.
Hiên Viên Nhất Nhất chắn trước mặt Phong Phi Vân, quan tâm hỏi:
- Như thế nào?
Mặt Phong Phi Vân trắng bệch, iệng vết thương chảy ra khí lưu tím đen lan tràn toàn thân.
Phong Phi Vân cười gượng:
- Không sao.
Nói xong Phong Phi Vân nhắm mắt lại, thân thể như diều đứt dây rơi xuống dưới.
Đùa, thời kỳ thái cổ dính phải hơi thở diệt thế thần bia thì thánh linh còn phải chết, huống chi Phong Phi Vân cách cảnh giới thánh linh rất xa.
Hiên Viên Nhất Nhất biến sắc mặt hét lên:
- Phong Phi Vân . . .!
- Ha ha ha ha ha ha! Dính phải hơi thở diệt thế thần bia là chết chắc, thánh linh cũng không cứu hắn được!
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành thi triển nhật nguyệt bảo ấn công kích Hiên Viên Nhất Nhất.
- Thiên Nhai Thước nằm trong tay ngươi là phí của trời!
Hiên Viên Nhất Nhất buộc phải thi triển thiên nhai gang tấc bộ né tránh, nhưng vẫn bị thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành tấn công dồn dập.
Lối ra quan tài hoàng thạch bị thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành canh chừng, không đường trốn ra.
Hiên Viên Nhất Nhất muốn dùng Thiên Nhai Thước đánh nát quan tài hoàng thạch nhưng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành không cho nàng cơ hội này, buộc nàng phải phòng thủ chặt chẽ.
Rất nhanh Hiên Viên Nhất Nhất bị lực lượng bán thánh cường đại đánh bị thương, sớm muộn gì sẽ bị trấn áp.
Phong Phi Vân đã chết sao?
Đương nhiên không.
Trong người Phong Phi Vân có một giọt tinh huyết đại thánh như thần đăng mãi không tắt, khí tử vong của diệt thế thần bia cũng không đến gần tinh huyết đại thánh được. Giọt tinh huyết đại thánh bảo vệ thánh linh nội đan của Phong Phi Vân.
- Khí diệt thế thật mạnh, chỉ có một lũ nhỏ đã rất mạnh. Phượng cốt, khí thánh linh đều không thể ngăn cản, chỉ có tinh huyết đại thánh miễn cưỡng đối kháng. Bây giờ phải làm sao đây? Tinh huyết đại thánh chỉ ngăn được một lúc, khi nó tiêu hao hết ta sẽ chết.
Phong Phi Vân nhớ đến Thanh Đồng cổ thuyền, hắn từng thấy cái bóng diệt thế thần bia trong thế giới thuyền cổ, ảo ảnh cũng chứa lực lượng diệt thế.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành vung tay, hỗn loạn chi thủ kiềm chặt kiếm phong của cổ kiếm, luyện hóa kiếm ý thu vào tay mình. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành chém kiếm vào Hiên Viên Nhất Nhất.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành bắt chiến binh linh khí của người ta rồi biến thành của mình.
Hiên Viên Nhất Nhất không hoảng hốt, thi triển thiên nhai gang tấc bộ, một bước chân trời. Hiên Viên Nhất Nhất tạt ngang ra xa, lấy Thiên Nhai Thước ra đánh một thước. Ánh sáng thánh linh như dòng sông trắng bay ra.
Phong Phi Vân đứng một hướng khác, cầm Đế Thánh bội như cầm minh kính, bắn ra một cột sáng.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất hết sức cẩn thận, không tùy tiện tung ra chiến binh nữa.
Ầm!
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cầm cổ kiếm vẽ một vòng hình thành Thái Cực bát quái ấn, tiêu trừ lực lượng của Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất.
- Đây là tu vi bán thánh!
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất giật nảy mình. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành nhẹ nhàng tiêu trừ một kích hai người dốc hết sức, còn là công kích phát ra từ thánh linh dụng cụ.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất không biết rằng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành phòng thủ chẳng dễ dàng chút nào, trong lòng giật mình hơn hẳn hai người. Hai tiểu bối có lực lượng đối kháng với bán thánh, may mắn họ trốn vào quan tài, nếu ở bên ngoài thì Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất muốn đi chưa chắc bán thánh giữ lại được.
- Ta chủ đạo phụ~
Phong Phi Vân không sử dụng Đế Thánh bội nữa, hắn thi triển luân hồi tật tốc nhanh như chớp lao hướng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành, đánh ra phật thủ ấn to lớn.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành sử dụng hỗn loạn chi thủ, nếu dùng Đế Thánh bội hay chiến binh khác sẽ bó tay bó chân, không mạnh bằng đánh xáp lá cà.
Phong Phi Vân mạnh nhất là thân thể.
- Ngươi mơ cứng rnắ đối đầu với bán thánh? Đúng là tìm chết!
Cánh tay thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa chấn nát cổ kiếm thành trăm mảnh nhỏ như mưa sao băng bay hướng Phong Phi Vân.
Rào rào! Rào rào!
Thế đi của Phong Phi Vân không giảm, để hơn hơn mười vết thương trên người. Phong Phi Vân vỗ chưởng xuống đầu thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành.
Đôi tay thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành ngưng tụ thần quang trời trăng, như nâng một mặt trời và một mặt trăng.
Nhưng lực lượng Càn Khôn chưởng ấn thiên địa vợt ngoài dự đoán của thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành. Trời trăng bị đánh nát, thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành văng ra ngoài, đụng gãy mấy chục sợi xích sắt.
- Trời, lực lượng thật mạnh.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cảm giác cánh tay tê dại, Phong Phi Vân thể hiện lực lượng mạnh còn hơn lúc gã dốc hết sức ra chiêu. Mãi lúc này thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành mới chính thức nhìn thẳng tiểu bối trẻ tuổi trước mắt mình.
Phong Phi Vân không cho thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cơ hội thở dốc, vạn thú chiến thể hiện ra, một cú đấm với lực công kích gấp vạn lần. Tất cả sợi xích trong quan tài hoàng thạch đứt đoạn, thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lại trúng đòn, cánh tay chảy máu.
- Càn Khôn chưởng ấn thiên địa!
- Vạn thú chiến pháp!
- Càn Khôn chưởng ấn thiên địa!
Phong Phi Vân liên tiếp đánh ra mười chín kích, mỗi một kích toàn dốc hết sức, tiến tới không lùi bước. Phong Phi Vân đánh sướng tay, đẩy thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lùi mười chín lần.
Đôi tay thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành nát bét, mặt già càng lúc càng vặn vẹo dữ tợn. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành rống to, phun ra hơi thở. Gió mạnh nổi lên, một cục đá to cỡ móng tay bay ra khỏi miệng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành.
Cục đá nhỏ xíu nhưng đầy hoa văn rậm rạp, lực lượng hủy diệt làm người rùng mình.
Không thể ngăn chặn lực lượng hủy diệt này, ngực Phong Phi Vân bị xuyên thủng một lỗ máu. Máu dính vào cục đá nhanh chóng héo tàn, màu thâm hơn, tử khí âm trầm.
Vết thương nhỏ nhưng sức phá hoại nghiêm trọng hơn Phong Phi Vân bị chém thành hai khúc.
Đạo tắc trong cơ thể Phong Phi Vân bị đánh tan, sức sống bị rút sạch. Cơ thể săn chắc nhanh chóng héo tàn, như lá cây bị lửa đốt cháy ra tro.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành thu về hòn đá nhỏ, nó lơ lửng trong lòng bàn tay gã.
Hòn đá bất quy tắc, mỗi mặt đan xen hoa văn khó hiểu. Khí tử vong bao bọc hòn đá hình thành ảo ảnh đầu lâu xám trên bề mặt hòn đá.
- Đây là một khối bia thạch nhỏ của diệt thế thần bia, tuy không bằng mười phần vạn diệt thế thần bia nhưng vẫn chứa lực lượng hủy diệt không thể ước đoán. Một khi bị nó đánh trúng, tất cả sự sống, đạo tắc trong người sẽ bị phá hư hết, tu vi cao mấy cũng vô dụng. Phong Phi Vân, bây giờ ngươi đã là nửa người chết. Buộc ta sử dụng diệt thế thần thạch, ngươi đã rất ghê gớm.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành đứng thẳng, mặt không biểu tình lạnh lùng nhìn sinh mệnh Phong Phi Vân bị lực lượng diệt thế ăn dần.
- Diệt thế thần bia?
Người Phong Phi Vân lạnh lẽo, khối xương phượng mất đi chất co giãn, khí thánh linh bị xoe tan. Không có lực lượng nào ngăn nổi sức phá hoại của diệt thế thần bia.
Hiên Viên Nhất Nhất hết hồn, nàng bước ra một bước chân trời góc bể.
Hiên Viên Nhất Nhất chắn trước mặt Phong Phi Vân, quan tâm hỏi:
- Như thế nào?
Mặt Phong Phi Vân trắng bệch, iệng vết thương chảy ra khí lưu tím đen lan tràn toàn thân.
Phong Phi Vân cười gượng:
- Không sao.
Nói xong Phong Phi Vân nhắm mắt lại, thân thể như diều đứt dây rơi xuống dưới.
Đùa, thời kỳ thái cổ dính phải hơi thở diệt thế thần bia thì thánh linh còn phải chết, huống chi Phong Phi Vân cách cảnh giới thánh linh rất xa.
Hiên Viên Nhất Nhất biến sắc mặt hét lên:
- Phong Phi Vân . . .!
- Ha ha ha ha ha ha! Dính phải hơi thở diệt thế thần bia là chết chắc, thánh linh cũng không cứu hắn được!
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành thi triển nhật nguyệt bảo ấn công kích Hiên Viên Nhất Nhất.
- Thiên Nhai Thước nằm trong tay ngươi là phí của trời!
Hiên Viên Nhất Nhất buộc phải thi triển thiên nhai gang tấc bộ né tránh, nhưng vẫn bị thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành tấn công dồn dập.
Lối ra quan tài hoàng thạch bị thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành canh chừng, không đường trốn ra.
Hiên Viên Nhất Nhất muốn dùng Thiên Nhai Thước đánh nát quan tài hoàng thạch nhưng thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành không cho nàng cơ hội này, buộc nàng phải phòng thủ chặt chẽ.
Rất nhanh Hiên Viên Nhất Nhất bị lực lượng bán thánh cường đại đánh bị thương, sớm muộn gì sẽ bị trấn áp.
Phong Phi Vân đã chết sao?
Đương nhiên không.
Trong người Phong Phi Vân có một giọt tinh huyết đại thánh như thần đăng mãi không tắt, khí tử vong của diệt thế thần bia cũng không đến gần tinh huyết đại thánh được. Giọt tinh huyết đại thánh bảo vệ thánh linh nội đan của Phong Phi Vân.
- Khí diệt thế thật mạnh, chỉ có một lũ nhỏ đã rất mạnh. Phượng cốt, khí thánh linh đều không thể ngăn cản, chỉ có tinh huyết đại thánh miễn cưỡng đối kháng. Bây giờ phải làm sao đây? Tinh huyết đại thánh chỉ ngăn được một lúc, khi nó tiêu hao hết ta sẽ chết.
Phong Phi Vân nhớ đến Thanh Đồng cổ thuyền, hắn từng thấy cái bóng diệt thế thần bia trong thế giới thuyền cổ, ảo ảnh cũng chứa lực lượng diệt thế.