- Muốn trở thành bán thánh khó khăn biết bao. Phải cố gắng, chăm chỉ, cần cù, kiên cường, không sợ hãi, còn cần thiên phú và ngộ tính lớn. Có thể đến đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng ai không phải là thiên phú kinh diễm?
- Nhưng mười ba đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng mới ra một người đến bán thánh cảnh. Ngươi tưởng tượng xem cần bao nhiêu ngộ tính mới có tư cách trùng kích thánh linh?
- Ta dùng ba trăm ức phương tinh hoa phật khí bồi dưỡng mười đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng có ích gì? Một bán thánh yêu tộc có thể nuốt hết sạch, chỉ làm thuốc bổ cho yêu tộc.
Huyết Thần Vệ bị thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành chửi xối xả, không dám phản bác.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành tiếp tục bảo:
- Tiểu tử Phong Phi Vân thì khác, tu luyện chưa đến trăm năm đã đến bán thánh cảnh, bán yêu thứ hai phá vỡ nguyền rủa. Tâm trí, tư chất, ngộ tính đều không thể xét nét, tuyệt đối có tư cách trùng kích thánh linh.
- Sau khi đến bán thánh cảnh khí Vũ Hóa trong người tu sĩ đã bão hòa. Còn Phong Phi Vân một lần ba trăm ức phương tinh hoa phật khí, đây là điểm hắn vượt qua bán thánh bình thường.
- Nếu ta đoán đúng, Phong Phi Vân tu luyện Vạn Thú Đồ, vô thượng luyện thể thánh pháp của long tộc.
- Tiểu tử này rất lạ, vừa tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân vô thượng luyện thể thánh pháp của phượng hoàng yêu tộc, lại tu luyện Vạn Thú Đồ vô thượng luyện thể thánh pháp của long tộc. Nghe nói hắn là con cháu của phượng hoàng yêu tộc mà sao dính dáng đến long tộc?
Vạn Thú Đồ là luyện thể thánh pháp của long tộc, nhưng trong giấc mơ kiếp trước Phong Phi Vân đinh linh đó là vạn thú chiến thể luyện thể thánh pháp của phượng hoàng yêu tộc, nên hắn cho rằng đó là Thần thông của phượng hoàng yêu tộc.
Miễn Phong Phi Vân dứt bỏ trói buộc giấc mơ kiếp trước là hắn sẽ sáng não ngay.
Dù gì phượng hoàng là hoàng trong vạn cầm, không liên quan đến thú. Vạn thú chiến thể tuyệt đối không phải công pháp do tiên hiền phượng hoàng yêu tộc sáng tạo ra.
Huyết Thần Vệ cẩn thận nói:
- Lúc hắn rời khỏi bảo khố tài nguyên vốn muốn mang đi nhiều lực lượng tinh hoa . . .
- Ha ha ha, ta không sợ hắn tiêu hao nhiều, chỉ sợ hắn không tiêu hao. Hễ là cường giả tuyệt thế toàn nhờ tài nguyên vô tận chồng chất ra. Nhớ năm xưa Hiên Viên Đế Sư thăng lên bán thánh cảnh tiêu hao tài nguyên gấp vạn lần bán thánh khác, sau này đánh khắp thiên hạ không địch thủ. Tổ long vương của long tộc đánh chín trận thua hết chín.
- Tại sao trong bảo khố tài nguyên tích trữ nhiều báu vật, tài nguyên mà không dùng? Đó là để cung cấp cho cao thủ thật sự. Kẻ tầm thường thì nuôi làm gì? Cho heo ăn sao?
- Nhân tộc cần cái gì? Nhân tộc cần cường giả thật sự, cần thánh linh. Một thánh linh có thể chống đỡ một chủng tộc. Nhân tộc cần nhân vật như Hiên Viên Đế Sư, không nhiều, một người là đủ rồi.
- Tuy tư chất của Phong Phi Vân ghê gớm nhưng còn kém xa Hiên Viên Đế Sư, tuy nhiên hắn có hy vọng trùng kích thánh linh, dù chỉ một phần mười khả năng thì ta sẽ không chút keo kiệt bồi dưỡng hắn. Vẫn câu nói ocũ, không sợ hắn tiêu hoanhiều, chỉ sợ hắn cần ít.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành rất bá khí, rất oách.
Huyết Thần Vệ nói:
- Nếu Phong Phi Vân tu luyện vạn thú chiến thể còn cần nhiều tài nguyên hay để ta đưa tặng ngay bây giờ?
- Không cần, hắn không đến xin ta chứng minh hắn là người tự lập, biết mỗi bước đi nên làm sao. Chúng ta không cần quấy rầy tiết tấu của Phong Phi Vân. Tồn tại nào có thể trở thành thánh linh đều có kiên trì của mình, có cách làm việc riêng. Kệ Phong Phi Vân đi, vương giả luận đạo sẽ tổ chức trong Tiểu Linh tiên giới, đây vừa là rèn luyện cũng là kỳ ngộ cho hắn.
Khi thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành ngông cuồng thì như sư tử, lúc bình tĩnh lại giống gốc cây khô vạn năm.
Đây là một loại cảnh giới.
* * *
Phong Phi Vân không hấp thu mười ức phương tinh hoa phật khí, hắn đưa hết vào Thiên quốc chia cho các tu sĩ bên trong. Đối với Phong Phi Vân bây giờ lực lượng tinh hoa giúp tiến bộ có hạn, chẳng bằng dùng nó bồi dưỡng Phong Khanh Khanh, Long La Phù, Thiên Vu thần nữ, các đệ tử Ngự Thú Trai.
Một giọt tinh hoa phật khí giúp tu sĩ Thiên Mệnh cảnh tăng một cảnh giới, mười ức phương tinh hoa phật khí đủ tạo ra vô số tu sĩ cảnh giới niết bàn. Các tu sĩ trong Thiên quốc mất mấy ngàn năm cũng không dùng hết số lượng.
Cái này xem như nhét đầy túi tiền riêng?
Nhưng trong thành chủ Hỗn Độn thành mấy ai không bồi dưỡng thế lực thuộc về mình?
Giờ phút này sắc trời đã dần sáng, tu sĩ các tộc từ bốn phương tám hướng tụ tập lại chạy hướng Hỗn Độn Hải.
Hỗn Độn Hải nằm ở trung tâm hội luận đạo vạn tộc, đại dương rộng tám mươi vạn dặm, bên trong còn khí hỗn độn để lại từ thở thiên địa sơ khai biến thành biển sông. Đồn rằng có tiên thánh nhân tộc xây dựng thánh phủ thiên cung trong Hỗn Độn Hải, một số di tích cổ xưa từ thời kỳ thái cổ.
Nhưng ít ai dám xông Hỗn Độn Hải, đồn rằng Hỗn Độn Hải là 'một bước một không gian, một tấc một thiên địa'. Trong đó như vô số thiên địa tụ tập lại, nhìn chỉ có tám mươi vạn dặm nhưng bao la vô ngần. Ngay cả thánh linh sơ sẩy một cái là sẽ lạc đường trong đó, thánh linh cũng không dám vào sâu trong Hỗn Độn Hải.
Thường ngày Hỗn Độn Hải bị phong kín, cường giả nhân loại đứng ngoài canh gác, ai đến gần Hỗn Độn Hải sẽ bị giết.
Chỉ có hôm nay là Hỗn Độn Hải mở rộng cửa, vì là ngày hội luận đạo vạn tộc.
Phong Phi Vân đi ra phủ thành chủ, đứng trên đá lót đường làm bằng phác ngọc thạch bồ, nhìn Hỗn Độn thiên thành, nhìn các khí tượng cường đại ngút trời. Nỗi lòng Phong Phi Vân bình tĩnh.
Phong Phi Vân lắc người biến mất tại chỗ, giây sau đứng bên bờ Hỗn Độn Hải.
Đã có nhiều tu sĩ đến đây. Yêu tộc, thú tộc, thi tà, quỷ tà, thần tà vân vân, toàn là cường giả, như bữa tiệc thao thiết phong vân tụ hội.
Thạch Lan ôm cổ kiếm, thân thể cao ráo, ánh mắt kiên quyết. Thạch Lan đứng thẳng tắp như một thanh kiếm, một pho tượng, lạnh lùng không thể đến gần.
Thạch Lan hỏi:
- Sư tôn, thánh linh sẽ xuất hiện thật sao?
Trên Hỗn Độn Hải, khí hỗn độn cuồn cuộn dâng trào, như giao long, kỳ lân, xe thần. Gió lạnh thổi vù vù, thổi váy dài màu lan cổ bay lên kêu phần phật, vẽ ra thân hình đường cong thướt tha.
Trải qua Tiêu thánh truyền đạo, lại luyện hóa một giọt tinh huyết đại thánh, Thạch Lan hoàn thành tu luyện tử vong lần thứ năm, Bất Tử Ma Công đến đỉnh đệ ngũ trọng.
Thạch Lan hấp thu một giọt tinh huyết đại thánh nhưng mới tiêu hao một phần vạn huyết khí. Những huyết khí khác chôn trong người Thạch Lan, phải không ngừng tu luyện mới kích phát tất cả lực lượng của tinh huyết đại thánh.
Phong Phi Vân nói:
- Hôm nay là hội luận đạo vạn tộc, chắc chắn sẽ có thánh linh xuất hiện. Thạch Lan có muốn tham gia vương giả luận đạo không?
Thạch Lan hỏi:
- Sư tôn có muốn cho Thạch Lan tham gia không?
Phong Phi Vân nói:
- Mỗi người có đạo của mình, kiên trì ý chí của mình là nền móng trùng kích cảnh giới thánh linh. Ta không hy vọng sẽ là chỗ dựa Thạch Lan ỷ lại. Thạch Lan phải lựa chọn như thế nào tự Thạch Lan quyết định.
- Muốn trở thành bán thánh khó khăn biết bao. Phải cố gắng, chăm chỉ, cần cù, kiên cường, không sợ hãi, còn cần thiên phú và ngộ tính lớn. Có thể đến đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng ai không phải là thiên phú kinh diễm?
- Nhưng mười ba đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng mới ra một người đến bán thánh cảnh. Ngươi tưởng tượng xem cần bao nhiêu ngộ tính mới có tư cách trùng kích thánh linh?
- Ta dùng ba trăm ức phương tinh hoa phật khí bồi dưỡng mười đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng có ích gì? Một bán thánh yêu tộc có thể nuốt hết sạch, chỉ làm thuốc bổ cho yêu tộc.
Huyết Thần Vệ bị thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành chửi xối xả, không dám phản bác.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành tiếp tục bảo:
- Tiểu tử Phong Phi Vân thì khác, tu luyện chưa đến trăm năm đã đến bán thánh cảnh, bán yêu thứ hai phá vỡ nguyền rủa. Tâm trí, tư chất, ngộ tính đều không thể xét nét, tuyệt đối có tư cách trùng kích thánh linh.
- Sau khi đến bán thánh cảnh khí Vũ Hóa trong người tu sĩ đã bão hòa. Còn Phong Phi Vân một lần ba trăm ức phương tinh hoa phật khí, đây là điểm hắn vượt qua bán thánh bình thường.
- Nếu ta đoán đúng, Phong Phi Vân tu luyện Vạn Thú Đồ, vô thượng luyện thể thánh pháp của long tộc.
- Tiểu tử này rất lạ, vừa tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân vô thượng luyện thể thánh pháp của phượng hoàng yêu tộc, lại tu luyện Vạn Thú Đồ vô thượng luyện thể thánh pháp của long tộc. Nghe nói hắn là con cháu của phượng hoàng yêu tộc mà sao dính dáng đến long tộc?
Vạn Thú Đồ là luyện thể thánh pháp của long tộc, nhưng trong giấc mơ kiếp trước Phong Phi Vân đinh linh đó là vạn thú chiến thể luyện thể thánh pháp của phượng hoàng yêu tộc, nên hắn cho rằng đó là Thần thông của phượng hoàng yêu tộc.
Miễn Phong Phi Vân dứt bỏ trói buộc giấc mơ kiếp trước là hắn sẽ sáng não ngay.
Dù gì phượng hoàng là hoàng trong vạn cầm, không liên quan đến thú. Vạn thú chiến thể tuyệt đối không phải công pháp do tiên hiền phượng hoàng yêu tộc sáng tạo ra.
Huyết Thần Vệ cẩn thận nói:
- Lúc hắn rời khỏi bảo khố tài nguyên vốn muốn mang đi nhiều lực lượng tinh hoa . . .
- Ha ha ha, ta không sợ hắn tiêu hao nhiều, chỉ sợ hắn không tiêu hao. Hễ là cường giả tuyệt thế toàn nhờ tài nguyên vô tận chồng chất ra. Nhớ năm xưa Hiên Viên Đế Sư thăng lên bán thánh cảnh tiêu hao tài nguyên gấp vạn lần bán thánh khác, sau này đánh khắp thiên hạ không địch thủ. Tổ long vương của long tộc đánh chín trận thua hết chín.
- Tại sao trong bảo khố tài nguyên tích trữ nhiều báu vật, tài nguyên mà không dùng? Đó là để cung cấp cho cao thủ thật sự. Kẻ tầm thường thì nuôi làm gì? Cho heo ăn sao?
- Nhân tộc cần cái gì? Nhân tộc cần cường giả thật sự, cần thánh linh. Một thánh linh có thể chống đỡ một chủng tộc. Nhân tộc cần nhân vật như Hiên Viên Đế Sư, không nhiều, một người là đủ rồi.
- Tuy tư chất của Phong Phi Vân ghê gớm nhưng còn kém xa Hiên Viên Đế Sư, tuy nhiên hắn có hy vọng trùng kích thánh linh, dù chỉ một phần mười khả năng thì ta sẽ không chút keo kiệt bồi dưỡng hắn. Vẫn câu nói ocũ, không sợ hắn tiêu hoanhiều, chỉ sợ hắn cần ít.
Thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành rất bá khí, rất oách.
Huyết Thần Vệ nói:
- Nếu Phong Phi Vân tu luyện vạn thú chiến thể còn cần nhiều tài nguyên hay để ta đưa tặng ngay bây giờ?
- Không cần, hắn không đến xin ta chứng minh hắn là người tự lập, biết mỗi bước đi nên làm sao. Chúng ta không cần quấy rầy tiết tấu của Phong Phi Vân. Tồn tại nào có thể trở thành thánh linh đều có kiên trì của mình, có cách làm việc riêng. Kệ Phong Phi Vân đi, vương giả luận đạo sẽ tổ chức trong Tiểu Linh tiên giới, đây vừa là rèn luyện cũng là kỳ ngộ cho hắn.
Khi thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành ngông cuồng thì như sư tử, lúc bình tĩnh lại giống gốc cây khô vạn năm.
Đây là một loại cảnh giới.
Phong Phi Vân không hấp thu mười ức phương tinh hoa phật khí, hắn đưa hết vào Thiên quốc chia cho các tu sĩ bên trong. Đối với Phong Phi Vân bây giờ lực lượng tinh hoa giúp tiến bộ có hạn, chẳng bằng dùng nó bồi dưỡng Phong Khanh Khanh, Long La Phù, Thiên Vu thần nữ, các đệ tử Ngự Thú Trai.
Một giọt tinh hoa phật khí giúp tu sĩ Thiên Mệnh cảnh tăng một cảnh giới, mười ức phương tinh hoa phật khí đủ tạo ra vô số tu sĩ cảnh giới niết bàn. Các tu sĩ trong Thiên quốc mất mấy ngàn năm cũng không dùng hết số lượng.
Cái này xem như nhét đầy túi tiền riêng?
Nhưng trong thành chủ Hỗn Độn thành mấy ai không bồi dưỡng thế lực thuộc về mình?
Giờ phút này sắc trời đã dần sáng, tu sĩ các tộc từ bốn phương tám hướng tụ tập lại chạy hướng Hỗn Độn Hải.
Hỗn Độn Hải nằm ở trung tâm hội luận đạo vạn tộc, đại dương rộng tám mươi vạn dặm, bên trong còn khí hỗn độn để lại từ thở thiên địa sơ khai biến thành biển sông. Đồn rằng có tiên thánh nhân tộc xây dựng thánh phủ thiên cung trong Hỗn Độn Hải, một số di tích cổ xưa từ thời kỳ thái cổ.
Nhưng ít ai dám xông Hỗn Độn Hải, đồn rằng Hỗn Độn Hải là 'một bước một không gian, một tấc một thiên địa'. Trong đó như vô số thiên địa tụ tập lại, nhìn chỉ có tám mươi vạn dặm nhưng bao la vô ngần. Ngay cả thánh linh sơ sẩy một cái là sẽ lạc đường trong đó, thánh linh cũng không dám vào sâu trong Hỗn Độn Hải.
Thường ngày Hỗn Độn Hải bị phong kín, cường giả nhân loại đứng ngoài canh gác, ai đến gần Hỗn Độn Hải sẽ bị giết.
Chỉ có hôm nay là Hỗn Độn Hải mở rộng cửa, vì là ngày hội luận đạo vạn tộc.
Phong Phi Vân đi ra phủ thành chủ, đứng trên đá lót đường làm bằng phác ngọc thạch bồ, nhìn Hỗn Độn thiên thành, nhìn các khí tượng cường đại ngút trời. Nỗi lòng Phong Phi Vân bình tĩnh.
Phong Phi Vân lắc người biến mất tại chỗ, giây sau đứng bên bờ Hỗn Độn Hải.
Đã có nhiều tu sĩ đến đây. Yêu tộc, thú tộc, thi tà, quỷ tà, thần tà vân vân, toàn là cường giả, như bữa tiệc thao thiết phong vân tụ hội.
Thạch Lan ôm cổ kiếm, thân thể cao ráo, ánh mắt kiên quyết. Thạch Lan đứng thẳng tắp như một thanh kiếm, một pho tượng, lạnh lùng không thể đến gần.
Thạch Lan hỏi:
- Sư tôn, thánh linh sẽ xuất hiện thật sao?
Trên Hỗn Độn Hải, khí hỗn độn cuồn cuộn dâng trào, như giao long, kỳ lân, xe thần. Gió lạnh thổi vù vù, thổi váy dài màu lan cổ bay lên kêu phần phật, vẽ ra thân hình đường cong thướt tha.
Trải qua Tiêu thánh truyền đạo, lại luyện hóa một giọt tinh huyết đại thánh, Thạch Lan hoàn thành tu luyện tử vong lần thứ năm, Bất Tử Ma Công đến đỉnh đệ ngũ trọng.
Thạch Lan hấp thu một giọt tinh huyết đại thánh nhưng mới tiêu hao một phần vạn huyết khí. Những huyết khí khác chôn trong người Thạch Lan, phải không ngừng tu luyện mới kích phát tất cả lực lượng của tinh huyết đại thánh.
Phong Phi Vân nói:
- Hôm nay là hội luận đạo vạn tộc, chắc chắn sẽ có thánh linh xuất hiện. Thạch Lan có muốn tham gia vương giả luận đạo không?
Thạch Lan hỏi:
- Sư tôn có muốn cho Thạch Lan tham gia không?
Phong Phi Vân nói:
- Mỗi người có đạo của mình, kiên trì ý chí của mình là nền móng trùng kích cảnh giới thánh linh. Ta không hy vọng sẽ là chỗ dựa Thạch Lan ỷ lại. Thạch Lan phải lựa chọn như thế nào tự Thạch Lan quyết định.