Tây Môn Xuy Tiêu, Hiên Viên Nhất Nhất, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua gục ngã trong đám người, không biết có đứng lên nổi không.
Đám người Kim Ô Bá hoàng tử, Phượng Hoàng Thiên Nữ, Bất Tử Bất Quá không ngã nhưng hơi bị chật vật.
- Thật biến thái, chắc chắn thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành đã vào cảnh giới thánh linh. Alạt tay là mây, trở tay là mưa. Cái gọi là vương giả thế hệ trẻ ở trước mặt thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành tựa như kiến, duỗi một ngón tay ấn chết một đống.
Tây Môn Xuy Tiêu bị sét đánh đen thui toàn thân, da tróc thịt bong, người tỏa mùi thịt nướng.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Lực lượng quá khủng bố, suýt đâm thủng phổi của ta.
Tây Môn Xuy Tiêu khò khăn bò dậy, nuốt đan dược, bắt đầu điều dưỡng.
Đám người Hiên Viên Nhất Nhất, Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu, Lư Sơn Nhân, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua lục tục bò dậy. Bọn họ không nói không rằng tập trung điều dưỡng.
Bên thắng ngư yêu tộc chỉ có hai người khó khăn bò dậy. Một người là Bại Nguyệt hoàng tử, còn anh kiệt lúc trước xíchm ích với Thạch Lan thì đã xỉu, không đứng dậy nổi.
Phong Phi Vân nhìn Thạch Lan. Nàng ngã trong bùn lầy, đôi tay đầy bùn máu, mắt trợn to. Thạch Lan bị thương nặng hơn nhièu người, nhưng nàng cố gắng bò dậy.
Thánh linh ra tay, lật tay là mây, trở tay là mưa.
Nhiều tu sĩ mạnh hơn Thạch Lan đều xỉu, nhưng nàng dựa vào ý chí cường giả giữ tỉnh táo.
Thạch Lan lần lượt ngã xuống nhưng nàng không bỏ cuộc, lúc sắp hết giờ nàng chậm rãi đứng lên, hai chân tê dại chống đỡ thân thể nhưng không đứng thẳng được, vì nàng đã gãy lưng.
Nghị lực của Thạch Lan làm đám vương giả thế hệ trẻ yêu tộc khâm phục.
- Đã đến giờ, các tu sĩ đứng dậy đều là anh kiệt có nghị lực và tu vi lớn lao, có tư cách tham gia vương giả luận đạo. Các ngươi là vương giả thế hệ trẻ thật sự, bây giờ cho các ngươi một canh giờ dưỡng thương. Sau một canh giờ, chí tôn các tộc sẽ hợp sức mở đường hầm không gian đưa các ngươi đi chỗ vương giả luận đạo.
Vương giả luận đạo không ở trong Hỗn Độn thiên thành.
Nhiều sinh linh ngạc nhiên, mỗi mình Phong Phi Vân biết tin từ chỗ Tiên Hư động chủ là rất bình tĩnh.
Anh kiệt thế hệ trẻ nào đứng vững đều rất hưng phấn, vì điều này đại biểu bọn họ là vương giả thật sự, là thù vinh đặc biệt.
Nhân tộc có chín anh kiệt trở thành vương giả thế hệ trẻ. Phong Phi Vân, Thạch Lan, Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, Lư Sơn Nhân, Hiên Viên Nhất Nhất, Tà Vấn Tử. Còn một nữ nhân nữa, Phong Phi Vân không quen mặt. Nữ nhân mặc áo đạo, tên là Tuyết Huyền Nữ. Nữ nhân họ Tuyết, đạo hiệu Huyền Nữ. Nghe Thiên Toán thư sinh nói Tuyết Huyền Nữ là truyền nhân của một vị tiền bối đạo gia.
thắng ngư yêu tộc có hai vương giả thế hệ trẻ.
Kỳ lân yêu tộc có ba vương giả thế hệ trẻ.
Hỏa loan yêu tộc có hai vương giả thế hệ trẻ.
Trừ thái cổ thánh yêu tộc ra những chủng tộc khác có một số sinh linh trở thành vương giả thế hệ trẻ, toàn là tư chất tuyệt diễm.
Trong đó long tộc lợi hại nhất, có tám mươi bảy vương giả thế hệ trẻ ra đời.
Trong ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc, chủng tộc mạnh nhất là Kim Ô yêu tộc, tù ngưu yêu tộc có mười hai, mười tám vương giả thế hệ trẻ.
So với long tộc thì thái cổ thánh yêu tộc, thái cổ thánh thú tộc khác không cùng đẳng cấp. Chỉ có phượng hoàng yêu tộc là miễn cưỡng đối kháng lại long tộc, tổng cộng sinh ra năm mươi tám vương giả thế hệ trẻ.
Bạch Hổ yêu tộc, Huyền Vũ yêu tộc kém hơn rồng, phượng một chút nhưng cũng bỏ xa mấy thái cổ thánh yêu tộc.
Nhìn số lượng vương giả thế hệ trẻ là đại khái thấy ra chênh lệch mạnh yếu của mỗi chủng tộc. Đây là mục đích tổ chức hội luận đạo vạn tộc.
Nhân tộc bồi dưỡng nhiều năm nhưng không thể đối kháng với chủng tộc đỉnh cao nhất thái cổ thánh yêu tộc. Dù sao thái cổ thánh yêu tộc có lãnh thổ lớn hơn, nhiều chủng tộc dựa vào, được nhiều tài nguyên hơn.
Nguyên Tây Ngưu Hạ Châu đất đai bao la, nhiều chủng tộc, ngọa hổ tàng long, không thiếu anh kiệt trở thành vương giả thế hệ trẻ.
Thiên Toán thư sinh cảm thán thật lòng:
- Long tộc quá lợi hại, hèn gì một pháp chỉ của tổ long vương có thể hiệu lệnh thiên hạ, không người dám cãi lại. Đây là tượng trưng của thực lực, mỗi đời sinh ra vô số anh kiệt kinh thiên vĩ địa.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Hội luận đạo vạn tộc mấy lần trước đôi khi nhân tộc không có một vương giả thế hệ trẻ. Lần này liên tục xuất hiện chín người, đối với mấy thái cổ thánh yêu tộc bình thường cao cao tại thượng thì xung lực vẫn rất lớn.
Phong Phi Vân âm thầm quan sát các vương giả thế hệ trẻ. Những sinh linh này đều là cường giả thật sự, mỗi người có át chủ bài. Dù bây giờ Phong Phi Vân đến bán thánh cảnh nhưng muốn giết ai cũng không dễ.
Phong Phi Vân nói:
- Có ba ngàn hai trăm bảy mươi lăm vương giả thế hệ trẻ, tương lai những sinh linh này sẽ là chí tôn các tộc Tây Ngưu Hạ Châu.
Thiên Toán thư sinh khẽ thở dài:
- Chín mươi chín phần trăm chủng tộc không có cả đại biểu tham gia luận đạo, không có quyền lên tiếng. Trước kia nhân tộc cũng trong hoàn cảnh lúng túng như vậy.
Trên bầu trời gió nổi mây phun, xuất hiện một vòng xoáy lớn cuối cùng tụ lại thành một con đường.
Đây là chí tôn các tộc hợp sức bài bố, không biết con đường này đi thông đến nơi nào.
Tu sĩ nào được phong làm vương giả thế hệ trẻ đều bị lực lượng hút vào trong đường hầm, không thể chống cự.
Phong Phi Vân cũng bị kéo vào đường hầm, trước mắt xuất hiện vô số không gian loạn lưu, không thấy được ai khác. Phong Phi Vân mơ hồ cảm giác mình xuyên qua một cánh cửa, hơi thở xung quanh thay đổi. Vô số lực lượng khủng bố đè ép thân thể Phong Phi Vân, loại lực lượng này rất giống linh khí nhưng càng cuồng bạo, cường đại hơn.
Đinh!
Trong hư không tự động hình thành một cánh cửa.
Phong Phi Vân bay ra ngoài. Cửa hư không biến mất. Phong Phi Vân cố gắng giữ thăng bằng, đáp xuống đất.
Phong Phi Vân không kịp xem xét hoàn cảnh xung quanh, bên tai vang thanh âm già nua:
- Nơi này là mảnh đất bỏ hoang, vị trí các ngươi đang đứng là một góc nhỏ bé trong mảnh đất bỏ hoang, một khối nhỏ đại lục tiên giới vỡ, gọi là thiên môn chi đài.
- Địa điểm vương giả luận đạo nằm ở một tòa di tích thái cổ trung tâm thiên môn chi đài. Các ngươi phải đến di tích thái cổ trong vòng nửa năm, nếu không đến kịp lúc thì xem như không có tư cách luận đạo. Ai đến di tích thái cổ trước có thể luận đạo trước, đây là hành trình đầy rẫy rèn luyện và kỳ ngộ. Mọi người cố lên, bây giờ bắt đầu cạnh tranh!
Thanh âm già nua biến mất.
- Mảnh đất bỏ hoang? Ha ha ha, nơi này đúng là Tiểu Linh tiên giới rồi. Các chí tôn sợ hù sợ vương giả thế hệ trẻ nên nói Tiểu Linh tiên giới là mảnh đất bỏ hoang. Nửa năm? Thời gian có dài quá không?
Phong Phi Vân khuếch tán thần thức định tìm đám người Thạch Lan, Thiên Toán thư sinh, Hiên Viên Nhất Nhất, rồi cùng nhau đi di tích thái cổ trung tâm thiên môn chi đài.
- Ủa? Sao thế này?
Tây Môn Xuy Tiêu, Hiên Viên Nhất Nhất, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua gục ngã trong đám người, không biết có đứng lên nổi không.
Đám người Kim Ô Bá hoàng tử, Phượng Hoàng Thiên Nữ, Bất Tử Bất Quá không ngã nhưng hơi bị chật vật.
- Thật biến thái, chắc chắn thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành đã vào cảnh giới thánh linh. Alạt tay là mây, trở tay là mưa. Cái gọi là vương giả thế hệ trẻ ở trước mặt thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành tựa như kiến, duỗi một ngón tay ấn chết một đống.
Tây Môn Xuy Tiêu bị sét đánh đen thui toàn thân, da tróc thịt bong, người tỏa mùi thịt nướng.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Lực lượng quá khủng bố, suýt đâm thủng phổi của ta.
Tây Môn Xuy Tiêu khò khăn bò dậy, nuốt đan dược, bắt đầu điều dưỡng.
Đám người Hiên Viên Nhất Nhất, Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu, Lư Sơn Nhân, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua lục tục bò dậy. Bọn họ không nói không rằng tập trung điều dưỡng.
Bên thắng ngư yêu tộc chỉ có hai người khó khăn bò dậy. Một người là Bại Nguyệt hoàng tử, còn anh kiệt lúc trước xíchm ích với Thạch Lan thì đã xỉu, không đứng dậy nổi.
Phong Phi Vân nhìn Thạch Lan. Nàng ngã trong bùn lầy, đôi tay đầy bùn máu, mắt trợn to. Thạch Lan bị thương nặng hơn nhièu người, nhưng nàng cố gắng bò dậy.
Thánh linh ra tay, lật tay là mây, trở tay là mưa.
Nhiều tu sĩ mạnh hơn Thạch Lan đều xỉu, nhưng nàng dựa vào ý chí cường giả giữ tỉnh táo.
Thạch Lan lần lượt ngã xuống nhưng nàng không bỏ cuộc, lúc sắp hết giờ nàng chậm rãi đứng lên, hai chân tê dại chống đỡ thân thể nhưng không đứng thẳng được, vì nàng đã gãy lưng.
Nghị lực của Thạch Lan làm đám vương giả thế hệ trẻ yêu tộc khâm phục.
- Đã đến giờ, các tu sĩ đứng dậy đều là anh kiệt có nghị lực và tu vi lớn lao, có tư cách tham gia vương giả luận đạo. Các ngươi là vương giả thế hệ trẻ thật sự, bây giờ cho các ngươi một canh giờ dưỡng thương. Sau một canh giờ, chí tôn các tộc sẽ hợp sức mở đường hầm không gian đưa các ngươi đi chỗ vương giả luận đạo.
Vương giả luận đạo không ở trong Hỗn Độn thiên thành.
Nhiều sinh linh ngạc nhiên, mỗi mình Phong Phi Vân biết tin từ chỗ Tiên Hư động chủ là rất bình tĩnh.
Anh kiệt thế hệ trẻ nào đứng vững đều rất hưng phấn, vì điều này đại biểu bọn họ là vương giả thật sự, là thù vinh đặc biệt.
Nhân tộc có chín anh kiệt trở thành vương giả thế hệ trẻ. Phong Phi Vân, Thạch Lan, Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, Lư Sơn Nhân, Hiên Viên Nhất Nhất, Tà Vấn Tử. Còn một nữ nhân nữa, Phong Phi Vân không quen mặt. Nữ nhân mặc áo đạo, tên là Tuyết Huyền Nữ. Nữ nhân họ Tuyết, đạo hiệu Huyền Nữ. Nghe Thiên Toán thư sinh nói Tuyết Huyền Nữ là truyền nhân của một vị tiền bối đạo gia.
thắng ngư yêu tộc có hai vương giả thế hệ trẻ.
Kỳ lân yêu tộc có ba vương giả thế hệ trẻ.
Hỏa loan yêu tộc có hai vương giả thế hệ trẻ.
Trừ thái cổ thánh yêu tộc ra những chủng tộc khác có một số sinh linh trở thành vương giả thế hệ trẻ, toàn là tư chất tuyệt diễm.
Trong đó long tộc lợi hại nhất, có tám mươi bảy vương giả thế hệ trẻ ra đời.
Trong ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc, chủng tộc mạnh nhất là Kim Ô yêu tộc, tù ngưu yêu tộc có mười hai, mười tám vương giả thế hệ trẻ.
So với long tộc thì thái cổ thánh yêu tộc, thái cổ thánh thú tộc khác không cùng đẳng cấp. Chỉ có phượng hoàng yêu tộc là miễn cưỡng đối kháng lại long tộc, tổng cộng sinh ra năm mươi tám vương giả thế hệ trẻ.
Bạch Hổ yêu tộc, Huyền Vũ yêu tộc kém hơn rồng, phượng một chút nhưng cũng bỏ xa mấy thái cổ thánh yêu tộc.
Nhìn số lượng vương giả thế hệ trẻ là đại khái thấy ra chênh lệch mạnh yếu của mỗi chủng tộc. Đây là mục đích tổ chức hội luận đạo vạn tộc.
Nhân tộc bồi dưỡng nhiều năm nhưng không thể đối kháng với chủng tộc đỉnh cao nhất thái cổ thánh yêu tộc. Dù sao thái cổ thánh yêu tộc có lãnh thổ lớn hơn, nhiều chủng tộc dựa vào, được nhiều tài nguyên hơn.
Nguyên Tây Ngưu Hạ Châu đất đai bao la, nhiều chủng tộc, ngọa hổ tàng long, không thiếu anh kiệt trở thành vương giả thế hệ trẻ.
Thiên Toán thư sinh cảm thán thật lòng:
- Long tộc quá lợi hại, hèn gì một pháp chỉ của tổ long vương có thể hiệu lệnh thiên hạ, không người dám cãi lại. Đây là tượng trưng của thực lực, mỗi đời sinh ra vô số anh kiệt kinh thiên vĩ địa.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Hội luận đạo vạn tộc mấy lần trước đôi khi nhân tộc không có một vương giả thế hệ trẻ. Lần này liên tục xuất hiện chín người, đối với mấy thái cổ thánh yêu tộc bình thường cao cao tại thượng thì xung lực vẫn rất lớn.
Phong Phi Vân âm thầm quan sát các vương giả thế hệ trẻ. Những sinh linh này đều là cường giả thật sự, mỗi người có át chủ bài. Dù bây giờ Phong Phi Vân đến bán thánh cảnh nhưng muốn giết ai cũng không dễ.
Phong Phi Vân nói:
- Có ba ngàn hai trăm bảy mươi lăm vương giả thế hệ trẻ, tương lai những sinh linh này sẽ là chí tôn các tộc Tây Ngưu Hạ Châu.
Thiên Toán thư sinh khẽ thở dài:
- Chín mươi chín phần trăm chủng tộc không có cả đại biểu tham gia luận đạo, không có quyền lên tiếng. Trước kia nhân tộc cũng trong hoàn cảnh lúng túng như vậy.
Trên bầu trời gió nổi mây phun, xuất hiện một vòng xoáy lớn cuối cùng tụ lại thành một con đường.
Đây là chí tôn các tộc hợp sức bài bố, không biết con đường này đi thông đến nơi nào.
Tu sĩ nào được phong làm vương giả thế hệ trẻ đều bị lực lượng hút vào trong đường hầm, không thể chống cự.
Phong Phi Vân cũng bị kéo vào đường hầm, trước mắt xuất hiện vô số không gian loạn lưu, không thấy được ai khác. Phong Phi Vân mơ hồ cảm giác mình xuyên qua một cánh cửa, hơi thở xung quanh thay đổi. Vô số lực lượng khủng bố đè ép thân thể Phong Phi Vân, loại lực lượng này rất giống linh khí nhưng càng cuồng bạo, cường đại hơn.
Đinh!
Trong hư không tự động hình thành một cánh cửa.
Phong Phi Vân bay ra ngoài. Cửa hư không biến mất. Phong Phi Vân cố gắng giữ thăng bằng, đáp xuống đất.
Phong Phi Vân không kịp xem xét hoàn cảnh xung quanh, bên tai vang thanh âm già nua:
- Nơi này là mảnh đất bỏ hoang, vị trí các ngươi đang đứng là một góc nhỏ bé trong mảnh đất bỏ hoang, một khối nhỏ đại lục tiên giới vỡ, gọi là thiên môn chi đài.
- Địa điểm vương giả luận đạo nằm ở một tòa di tích thái cổ trung tâm thiên môn chi đài. Các ngươi phải đến di tích thái cổ trong vòng nửa năm, nếu không đến kịp lúc thì xem như không có tư cách luận đạo. Ai đến di tích thái cổ trước có thể luận đạo trước, đây là hành trình đầy rẫy rèn luyện và kỳ ngộ. Mọi người cố lên, bây giờ bắt đầu cạnh tranh!
Thanh âm già nua biến mất.
- Mảnh đất bỏ hoang? Ha ha ha, nơi này đúng là Tiểu Linh tiên giới rồi. Các chí tôn sợ hù sợ vương giả thế hệ trẻ nên nói Tiểu Linh tiên giới là mảnh đất bỏ hoang. Nửa năm? Thời gian có dài quá không?
Phong Phi Vân khuếch tán thần thức định tìm đám người Thạch Lan, Thiên Toán thư sinh, Hiên Viên Nhất Nhất, rồi cùng nhau đi di tích thái cổ trung tâm thiên môn chi đài.
- Ủa? Sao thế này?