Thanh Loan thánh nữ đến gần Phong Phi Vân, bước chân nhẹ nhàng, ngực to mông vêu, mắt đa tình, như đóa sen e ấp hé nụ.
Thanh Loan thánh nữ xấu hổ nói:
- Vân ca ca, đa tạ ơn cứu mạng, tiểu nữ tử không biết lấy gì báo đáp.
Phong Phi Vân cứ cảm thấy câu sau sẽ là 'lấy thân báo đáp', hắn vội ngắt lời:
- Khụ khụ, chỉ tiện tay.
Mao Ô Quy, Huyết Giao, Mao Thành Thật nhái lại:
- Vân ca ca.
Trán Phong Phi Vân nổi gân xanh trừng chúng nó.
Thanh Loan thánh nữ nghiêng thân thể đường cong nhấp nhô, mắt đa tình, rèm mi cong, ngón tay vò góc áo.
Thanh Loan thánh nữ ngại ngùng thỏ thẻ:
- Thật ra ta và Vân ca ca là chỉ phúc vi hôn.
Phong Phi Vân kêu lên:
- A?
Phong Phi Vân ít khi bị người theo đuổi ngược, không ngờ bây giờ nữ nhân theo đuổi nam nhân trực tiếp như thế. Chỉ phúc vi hôn? Còn cớ nào xạo hơn không?
Phong Phi Vân không ngại có nhiều nữ nhân, huống chi Thanh Loan thánh nữ rất đẹp, không thua kém Hiên Viên Nhất Nhất. Tính dáng người thì Thanh Loan thánh nữ nóng bỏng hơn cả Hiên Viên Nhất Nhất. Nhưng Thanh Loan thánh nữ chủ động làm người ta sợ hãi, cảm thấy nàng có rắp tâm gì.
Phong Phi Vân vội la lên:
- Khụ khụ, thánh nữ điện hạ, ta . . . Ta đã có vị hôn thê.
Thanh Loan thánh nữ trợn to mắt nói:
- Cái gì? Ai cho phép?
Bộ dáng đanh đá không còn vẻ thục nữ e ấp, Thanh Loan thánh nữ như núi lửa sắp phun trào.
Phong Phi Vân đổ thừa cho Long Xuyên Phượng:
- Sư tôn của ta quyết định.
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Vậy không tính, chuyện hôn nhân chỉ phụ mẫu mới quyết định được. Mẫu thân của Vân ca ca đã định hôn sự với ta, cho nên ta là chính thống.
Phong Phi Vân nhướng mày nói:
- Mẫu thân của ta định hôn sự?
- Đúng rồi, gia gia của ta và mẫu thân Vân ca ca đã quyết định hôn nhân từ hai chúng ta chưa sinh ra, nhưng mẫu thân Vân ca ca mang thai lâu, Vân ca ca sinh ra sau ta hai trăm năm.
Ánh mắt Thanh Loan thánh nữ nghiêm túc, tóc dài rũ xuống. Dường như thấy mình quá mạnh mẽ, ánh mắt Thanh Loan thánh nữ dịu lại, nheo mắt thành hai vầng trăng khuyết.
Thanh Loan thánh nữ thỏ thẻ:
- Tám năm trước mẫu thân của Vân ca ca còn đến Thanh Loan tiên phủ, khen ta không ngớt. Khi ấy gia gia nhắc chuyện hôn nhân, mẫu thân Vân ca ca nói nếu ta gả vào Phong gia chắc chắn sẽ là chính thất, không cho phép bất cứ người nào khi dễ ta.
Nữ nhân biến sắc mặt thật nhanh.
Phong Phi Vân buồn cười nói:
- Gia gia của thánh nữ điện hạ là ai? Ta không quen.
- Vân ca ca không quen?
Thanh Loan thánh nữ lấy một lệnh bài bạch ngọc đưa cho Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân khó hiểu nhận lấy lệnh bài bạch ngọc, bên trên khắc chữ phong. Con ngươi Phong Phi Vân co rút.
Phong Phi Vân rất quen thuộc lệnh bài này, lúc trước Phong gia Linh Châu thành cũng có. Chỉ bốn người sở hữu lệnh bài, phụ thân của Phong Phi Vân, nghĩa huynh của hắn, bản thân hắn và lão bộc Lưu quản gia của mẫu thân.
- Lưu gia gia.
Phong Phi Vân há hốc mồm,giật mình.
Phong Phi Vân nhìn ma long một lúc lâu:
- Sao lệnh bài nằm trong tay thánh nữ điện hạ?
Thanh Loan thánh nữ ai oán liếc Phong Phi Vân, mắt mông lung hơi nước:
- Gia gia kêu ta đến tìm Vân ca ca, nói tuổi chúng ta không còn nhỏ, nên sớm thành thân. Lúc đi gia gia cho ta tín vật chứng minh thân phận.
Đôi mắt Thanh Loan thánh nữ sáng ngời nhìn Phong Phi Vân, nói:
- Không lẽ đến bây giờ ngươi còn chưa tin? Bản cô nương được gọi là đệ nhất mỹ nhân hỏa loan yêu tộc, nhiều người theo đuổi, ngươi đừng làm bộ dáng ghét bỏ. Nếu ngươi không muốn thì có hàng đống anh kiệt chờ theo đuổi ta!
Phong Phi Vân nói:
- Vậy được rồi . . .
Thanh Loan thánh nữ cười tủm tỉm, hai bàn tay xoa nắn, nói:
- Nhưng ta đã nhận sính lễ của mẫu thân của ngươi đã xem như là con dâu Phong gia, ta sẽ không nhìn những kẻ theo đuổi cái nào.
Phong Phi Vân nói:
- Thánh nữ điện hạ thật sự gặp qua mẫu thân của ta? Bây giờ mẫu thân ở đâu?
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Ta cũng không biết người ở đâu. Nhưng ta nghe lén nàng và gia gia nói chuyện, dường như đang cùng Phong thúc thúc tìm người tên Thiên Đạo, chuyện vô cùng quan trọng.
- Thiên Đạo, lại là Thiên Đạo, Thủy Nguyệt Đình cũng đang tìm Thiên Đạo. Xem ra trong đại kiếp nạn không lâu sau Thiên Đạo là nhân vật mấu chốt.
Phong Phi Vân biết có lẽ điều Thanh Loan thánh nữ nói là thật, nàng thật sự là cháu gái của Lưu gia gia. Lưu gia gia quan tâm Phong Phi Vân từ nhỏ đến lớn, thân còn hơn gia gia ruột. Nếu Thanh Loan thánh nữ là cháu gái của Lưu gia gia thì thật khó giải quyết.
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Dì bảo ngươi tuyệt đối đừng đi Chí Tuế giới, càng không được đi long tộc.
Phong Phi Vân hỏi:
- Tại sao?
- Ta không rõ.
Thanh Loan thánh nữ ngẫm nghĩ, lại bảo:
- Nghe nói dì và long tộc có thù lớn, giết nhiều chí tôn long tộc. Mấy yêu đế long tộc đều bị nàng đánh bị thương, mới trước đó xốc tổ long vương miếu của long tộc.
Phong Phi Vân đăm chiêu. Đột nhiên bên trên hiệp cốc truyền đến dao động lớn, tiếng kim ô hú dài, thanh âm kinh thiên động địa.
Thanh Loan thánh nữ cắn hàm răng trắng, tức giận quát:
- Kim Ô Bá hoàng tử thật đáng ghét, tưởng ta không giết hắn được không?
Thanh Loan thánh nữ nổi giận định đi nghênh chiến với Kim Ô Bá hoàng tử.
Phong Phi Vân vươn tay ấn vai Thanh Loan thánh nữ:
- Nàng không giết hắn được.
- Tất nhiên ta có cách.
Thanh Loan thánh nữ lấy một thần y ra mặc trên người, thân thể yểu điệu mềm mại bị lông chim sư tôn đỏ rực bao bộc, giống Phượng Hoàng Thiên Nữ còn hơn cả Phượng Hoàng Thiên Nữ chính gốc.
Phong Phi Vân kinh ngạc nói:
- Áo da rồng lông phượng?
Thanh Loan thánh nữ cười gật đầu, nói:
- Đúng rồi. Ngày xưa dì tế luyện hai thần y là áo da phượng vảy rồng, gồm áo da phượng vảy rồng, áo lông phượng da rồng. Chọn dùng lông chim thái cổ thần phượng, da phượng, vảy rồng và da của một vị tổ long vương long tộc. Mặc áo vào sức chiến đấu sẽ tăng vọt, nhưng có chút tác dụng phụ.
Phong Phi Vân hỏi:
- Tác dụng phụ gì?
Thanh Loan thánh nữ trả lời:
- Mỗi lần mặc áo lông phượng da rồng sau khi cởi xuống sẽ cảm xúc nóng nảy, hiếu sát. Nên gia gia dặn ta không đến tình huống nguy hiểm tuyệt đối thì không được mặc vào.
- Trước kia người ta là yểu điệu thục nữ, mặc vào hai lần thì tính cách càng lúc càng nóng nảy, đôi khi không kiềm chế được. Vân ca ca thì sao? Vân ca ca có tác dụng phụ gì?
- Không . . . Không có.
Phong Phi Vân ho khan:
- Sau này đừng gọi ta là Vân ca ca nữa, gọi Phong Phi Vân thì được rồi.
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Vậy ta sẽ gọi là Vân ca. Phải rồi, mẫu thân kêu ta đưa đồ cho Vân ca.
Mao Ô Quy, Huyết Giao chạy đua lao nhanh đến. Mao Ô Quy đạp Huyết Giao nằm bẹp xuống đất, chạy ngay đến trước mặt Phong Phi Vân.
Mao Ô Quy nói:
- Mới rồi chúng ta phát hiện một mạch nước ngầm sâu trong hiệp cốc.
Phong Phi Vân ngây người:
- Chuyện này . . . Rất lạ sao?
Biểu tình Mao Ô Quy kích động, người run rẩy nói:
- Đó không phải sông bình thường, trong sông toàn chảy tinh hoa hỏa khí.
Thanh Loan thánh nữ đến gần Phong Phi Vân, bước chân nhẹ nhàng, ngực to mông vêu, mắt đa tình, như đóa sen e ấp hé nụ.
Thanh Loan thánh nữ xấu hổ nói:
- Vân ca ca, đa tạ ơn cứu mạng, tiểu nữ tử không biết lấy gì báo đáp.
Phong Phi Vân cứ cảm thấy câu sau sẽ là 'lấy thân báo đáp', hắn vội ngắt lời:
- Khụ khụ, chỉ tiện tay.
Mao Ô Quy, Huyết Giao, Mao Thành Thật nhái lại:
- Vân ca ca.
Trán Phong Phi Vân nổi gân xanh trừng chúng nó.
Thanh Loan thánh nữ nghiêng thân thể đường cong nhấp nhô, mắt đa tình, rèm mi cong, ngón tay vò góc áo.
Thanh Loan thánh nữ ngại ngùng thỏ thẻ:
- Thật ra ta và Vân ca ca là chỉ phúc vi hôn.
Phong Phi Vân kêu lên:
- A?
Phong Phi Vân ít khi bị người theo đuổi ngược, không ngờ bây giờ nữ nhân theo đuổi nam nhân trực tiếp như thế. Chỉ phúc vi hôn? Còn cớ nào xạo hơn không?
Phong Phi Vân không ngại có nhiều nữ nhân, huống chi Thanh Loan thánh nữ rất đẹp, không thua kém Hiên Viên Nhất Nhất. Tính dáng người thì Thanh Loan thánh nữ nóng bỏng hơn cả Hiên Viên Nhất Nhất. Nhưng Thanh Loan thánh nữ chủ động làm người ta sợ hãi, cảm thấy nàng có rắp tâm gì.
Phong Phi Vân vội la lên:
- Khụ khụ, thánh nữ điện hạ, ta . . . Ta đã có vị hôn thê.
Thanh Loan thánh nữ trợn to mắt nói:
- Cái gì? Ai cho phép?
Bộ dáng đanh đá không còn vẻ thục nữ e ấp, Thanh Loan thánh nữ như núi lửa sắp phun trào.
Phong Phi Vân đổ thừa cho Long Xuyên Phượng:
- Sư tôn của ta quyết định.
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Vậy không tính, chuyện hôn nhân chỉ phụ mẫu mới quyết định được. Mẫu thân của Vân ca ca đã định hôn sự với ta, cho nên ta là chính thống.
Phong Phi Vân nhướng mày nói:
- Mẫu thân của ta định hôn sự?
- Đúng rồi, gia gia của ta và mẫu thân Vân ca ca đã quyết định hôn nhân từ hai chúng ta chưa sinh ra, nhưng mẫu thân Vân ca ca mang thai lâu, Vân ca ca sinh ra sau ta hai trăm năm.
Ánh mắt Thanh Loan thánh nữ nghiêm túc, tóc dài rũ xuống. Dường như thấy mình quá mạnh mẽ, ánh mắt Thanh Loan thánh nữ dịu lại, nheo mắt thành hai vầng trăng khuyết.
Thanh Loan thánh nữ thỏ thẻ:
- Tám năm trước mẫu thân của Vân ca ca còn đến Thanh Loan tiên phủ, khen ta không ngớt. Khi ấy gia gia nhắc chuyện hôn nhân, mẫu thân Vân ca ca nói nếu ta gả vào Phong gia chắc chắn sẽ là chính thất, không cho phép bất cứ người nào khi dễ ta.
Nữ nhân biến sắc mặt thật nhanh.
Phong Phi Vân buồn cười nói:
- Gia gia của thánh nữ điện hạ là ai? Ta không quen.
- Vân ca ca không quen?
Thanh Loan thánh nữ lấy một lệnh bài bạch ngọc đưa cho Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân khó hiểu nhận lấy lệnh bài bạch ngọc, bên trên khắc chữ phong. Con ngươi Phong Phi Vân co rút.
Phong Phi Vân rất quen thuộc lệnh bài này, lúc trước Phong gia Linh Châu thành cũng có. Chỉ bốn người sở hữu lệnh bài, phụ thân của Phong Phi Vân, nghĩa huynh của hắn, bản thân hắn và lão bộc Lưu quản gia của mẫu thân.
- Lưu gia gia.
Phong Phi Vân há hốc mồm,giật mình.
Phong Phi Vân nhìn ma long một lúc lâu:
- Sao lệnh bài nằm trong tay thánh nữ điện hạ?
Thanh Loan thánh nữ ai oán liếc Phong Phi Vân, mắt mông lung hơi nước:
- Gia gia kêu ta đến tìm Vân ca ca, nói tuổi chúng ta không còn nhỏ, nên sớm thành thân. Lúc đi gia gia cho ta tín vật chứng minh thân phận.
Đôi mắt Thanh Loan thánh nữ sáng ngời nhìn Phong Phi Vân, nói:
- Không lẽ đến bây giờ ngươi còn chưa tin? Bản cô nương được gọi là đệ nhất mỹ nhân hỏa loan yêu tộc, nhiều người theo đuổi, ngươi đừng làm bộ dáng ghét bỏ. Nếu ngươi không muốn thì có hàng đống anh kiệt chờ theo đuổi ta!
Phong Phi Vân nói:
- Vậy được rồi . . .
Thanh Loan thánh nữ cười tủm tỉm, hai bàn tay xoa nắn, nói:
- Nhưng ta đã nhận sính lễ của mẫu thân của ngươi đã xem như là con dâu Phong gia, ta sẽ không nhìn những kẻ theo đuổi cái nào.
Phong Phi Vân nói:
- Thánh nữ điện hạ thật sự gặp qua mẫu thân của ta? Bây giờ mẫu thân ở đâu?
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Ta cũng không biết người ở đâu. Nhưng ta nghe lén nàng và gia gia nói chuyện, dường như đang cùng Phong thúc thúc tìm người tên Thiên Đạo, chuyện vô cùng quan trọng.
- Thiên Đạo, lại là Thiên Đạo, Thủy Nguyệt Đình cũng đang tìm Thiên Đạo. Xem ra trong đại kiếp nạn không lâu sau Thiên Đạo là nhân vật mấu chốt.
Phong Phi Vân biết có lẽ điều Thanh Loan thánh nữ nói là thật, nàng thật sự là cháu gái của Lưu gia gia. Lưu gia gia quan tâm Phong Phi Vân từ nhỏ đến lớn, thân còn hơn gia gia ruột. Nếu Thanh Loan thánh nữ là cháu gái của Lưu gia gia thì thật khó giải quyết.
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Dì bảo ngươi tuyệt đối đừng đi Chí Tuế giới, càng không được đi long tộc.
Phong Phi Vân hỏi:
- Tại sao?
- Ta không rõ.
Thanh Loan thánh nữ ngẫm nghĩ, lại bảo:
- Nghe nói dì và long tộc có thù lớn, giết nhiều chí tôn long tộc. Mấy yêu đế long tộc đều bị nàng đánh bị thương, mới trước đó xốc tổ long vương miếu của long tộc.
Phong Phi Vân đăm chiêu. Đột nhiên bên trên hiệp cốc truyền đến dao động lớn, tiếng kim ô hú dài, thanh âm kinh thiên động địa.
Thanh Loan thánh nữ cắn hàm răng trắng, tức giận quát:
- Kim Ô Bá hoàng tử thật đáng ghét, tưởng ta không giết hắn được không?
Thanh Loan thánh nữ nổi giận định đi nghênh chiến với Kim Ô Bá hoàng tử.
Phong Phi Vân vươn tay ấn vai Thanh Loan thánh nữ:
- Nàng không giết hắn được.
- Tất nhiên ta có cách.
Thanh Loan thánh nữ lấy một thần y ra mặc trên người, thân thể yểu điệu mềm mại bị lông chim sư tôn đỏ rực bao bộc, giống Phượng Hoàng Thiên Nữ còn hơn cả Phượng Hoàng Thiên Nữ chính gốc.
Phong Phi Vân kinh ngạc nói:
- Áo da rồng lông phượng?
Thanh Loan thánh nữ cười gật đầu, nói:
- Đúng rồi. Ngày xưa dì tế luyện hai thần y là áo da phượng vảy rồng, gồm áo da phượng vảy rồng, áo lông phượng da rồng. Chọn dùng lông chim thái cổ thần phượng, da phượng, vảy rồng và da của một vị tổ long vương long tộc. Mặc áo vào sức chiến đấu sẽ tăng vọt, nhưng có chút tác dụng phụ.
Phong Phi Vân hỏi:
- Tác dụng phụ gì?
Thanh Loan thánh nữ trả lời:
- Mỗi lần mặc áo lông phượng da rồng sau khi cởi xuống sẽ cảm xúc nóng nảy, hiếu sát. Nên gia gia dặn ta không đến tình huống nguy hiểm tuyệt đối thì không được mặc vào.
- Trước kia người ta là yểu điệu thục nữ, mặc vào hai lần thì tính cách càng lúc càng nóng nảy, đôi khi không kiềm chế được. Vân ca ca thì sao? Vân ca ca có tác dụng phụ gì?
- Không . . . Không có.
Phong Phi Vân ho khan:
- Sau này đừng gọi ta là Vân ca ca nữa, gọi Phong Phi Vân thì được rồi.
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Vậy ta sẽ gọi là Vân ca. Phải rồi, mẫu thân kêu ta đưa đồ cho Vân ca.
Mao Ô Quy, Huyết Giao chạy đua lao nhanh đến. Mao Ô Quy đạp Huyết Giao nằm bẹp xuống đất, chạy ngay đến trước mặt Phong Phi Vân.
Mao Ô Quy nói:
- Mới rồi chúng ta phát hiện một mạch nước ngầm sâu trong hiệp cốc.
Phong Phi Vân ngây người:
- Chuyện này . . . Rất lạ sao?
Biểu tình Mao Ô Quy kích động, người run rẩy nói:
- Đó không phải sông bình thường, trong sông toàn chảy tinh hoa hỏa khí.