Phong Phi Vân đã hiểu, tình huống của hắn và Trung Nguyên Nhất Điểm Qua khác nhau. Thê tử, nữ nhân của Trung Nguyên Nhất Điểm Qua là gia tộc sắp đặt cho gã, kết hợp vì ích lợi, không có mây người thật lòng yêu nhau. Đối với nam nhân tu vi cường đại thì ít ai chú trọng tình cảm.
Phong Phi Vân xem nặng tình cảm, hắn sẽ không vì có tu vi cường đại mà xem các nữ nhân là phụ thuộc tùy ý hắn bài bố.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười bí hiểm:
- Nếu Phong huynh muốn học đạo ngự nữ thì nên thỉnh giáo Tây Môn Xuy Tiêu đi, hắn mới là tay chuyên nghiệp.
- Tiểu tử này rất lợi hại, số lượng thái tử vi đếm bằng năm con số. Trong đó có thiên chi kiêu nữ nhân tổ động thiên, công chúa yêu tộc, quạn chúa phủ cảnh chủ, kỹ nữ thanh lâu, phu nhân của tông chủ tông môn, nữ ăn xin bên đường. Thậm chí thần ni tu phật trong thái cổ Thánh Phật Miếu bị tiếng tiêu của Tây Môn Xuy Tiêu dụ dỗ hồng hạnh ra tường.
- Trong đó có thân phận tôn quý, cũng có thân phận thâp hèn. Có yêu tộc, bán yêu, kỹ nữ, người đã có phu quân. Tây Môn Xuy Tiêu chế ngự bọn họ ngoan ngoãn nghe lời, rất lợi hại.
Phong Phi Vân kinh ngạc hỏi:
- Có chuyện này sao?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Tây Môn Xuy Tiêu không kể cho Phong huynh nghe? Lần trước Tây Môn huynh mời ta đi phủ thái tử uống rượu, có một thái tử phi đẳng cấp bán thánh rót rượu, tu vi còn cao hơn hắn nhưng thái độ rất cung kính với hắn. Khi ấy ta hâm mộ hắn đến vỗ đùi đen đét, như hắn mới là sống!
Phong Phi Vân có bàn về đạo ngự nữ với Tây Môn Xuy Tiêu, nhưng lúc đó chỉ nói qua loa, không nghiên cứu sâu. Nếu sớm biết Tây Môn Xuy Tiêu lợi hại như thế Phong Phi Vân đã học tập.
Có câu ba người đi chung sẽ có một là sư phụ ta.
Giờ Phong Phi Vân mới hiểu câu Trung Nguyên Nhất Điểm Qua bảo 'nếu hậu cung không có ba ngàn giai lệ thì ngại không dám nói mình là vương giả thế hệ trẻ'.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Tía nó, hèn gì Tây Môn Xuy Tiêu cứ nhét Cửu Thiên Yên Vũ, Hiên Viên Nhất Nhất cho ta, thì ra là thấy ta là bán yêu, không tìm được nữ nhân nên cố ý ghép đôi? Đang đồng tình hay thương hại ta đây?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua thấy Phong Phi Vân im lặng thì bất nhẫn, vỗ vai hắn an ủi:
- Phong huynh yên tâm, chuyện đời luôn không như ý. Trong khi Phong huynh hâm mộ người ta thê thiếp thành đàn không chừng người ta hâm mộ Phong huynh tìm đợc mấy hồng nhan tri kỷ thật lòng yêu Phong huynh.
- Như ta đây số lượng nữ nhân hơn Phong huynh gấp trăm, ngàn lần nhưng chỉ có mây chục thật lòng yêu ta . . .
- Rồi rồi, ta không cố ý đả kích Phong huynh, nếu ai xem thường Phong huynh thì ta là người đầu tiên đánh hắn!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Hiên Viên Nhất Nhất đã lành vết thương, cổ kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí thổi quét cả không gian chỉ vào ngực Trung Nguyên Nhất Điểm Qua.
Hiên Viên Nhất Nhất phun một chữ:
- Rút!
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua run lẩy bẩy, nháy mắt với Phong Phi Vân:
- Phong huynh, tuyệt đối đừng bắt chước chúng ta, hãy chung thủy một lòng, trân trọng thánh nữ điện hạ . . . Ta đi, ta đi . . .
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua chạy đi xa, bị kiếm ý của Hiên Viên Nhất Nhất hù sợ.
Phong Phi Vân hít sâu, nói:
- Xin lỗi, ta không biết Tây Môn Xuy Tiêu sẽ biên soạn bậy bạ như thế. Chờ sau vương giả luận đạo ta sẽ công khai thanh minh chuyện này.
Hiên Viên Nhất Nhất rút cổ kiếm về, áo trắng như tuyết, tóc đen như mực, đôi mắt bình tĩnh như mặt nước, tiên vụ mông lung bao phủ quanh thân. Hiên Viên Nhất Nhất tựa u lan thanh tú mà thần thánh.
Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ giọng nói:
- Không cần, chuyện này càng giải thích càng đen.
Phong Phi Vân nhướng mày nói:
- Có chuyện gì?
Phong Phi Vân thấy Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cõng Tây Môn Xuy Tiêu, gã bị thương rất nặng. Trên lưng Tây Môn Xuy Tiêu thủng lỗ máu to như bị móng vuốt móc ra một miếng thịt.
Tóc Tây Môn Xuy Tiêu rối xù, gã ngước đầu lên, mặt bê bết máu, miệng nát hết, mặt sưng phù như đầu heo.
Tây Môn Xuy Tiêu nức nở:
- Hoang . . . Huynh, một khi . . . Muốn giúp ngọa . . . Ngọa . . . Bạo hầu . . .
Tây Môn Xuy Tiêu bị đánh rụng sạch răng, nói chuyện ú ớ.
Phong Phi Vân nghe nửa ngày không hiểu Tây Môn Xuy Tiêu nói gì:
- Đang nói gì vậy?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua phiên dịch:
- Hắn nói là Phong huynh, hãy báo thù giúp ta!
- À.
Phong Phi Vân rất muốn ghẹo Tây Môn Xuy Tiêu vài câu nhưng cứu người quan trọng hơn, chuyện gã bịa đặt thì sẽ tính sổ sau.
Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ đi chung. Bây giờ Tây Môn Xuy Tiêu bị đánh thảm như vậy, hai người khác chắc cũng gặp nguy hiểm.
- Các ngươi ở đây chờ ta.
Lưng Phong Phi Vân giương cánh phượng hoàng bay vọt lên trời, hướng chỗ Tây Môn Xuy Tiêu trốn về. Cách tám vạn dặm Phong Phi Vân tìm thấy Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ. Có chín vương giả thế hệ trẻ công kích Thiên Toán thư sinh, trong đó ba người bán thánh cảnh.
Thiên Toán thư sinh ngồi xếp bằng trong hư không, điều động lực lượng thiên thế và địa thế hình thành không gian hư vô quanh người, bảo vệ gã và Tuyết Huyền Nữ chính giữa.
Tuyết Huyền Nữ tu luyện đạo pháp, ngồi đưa lưng hướng Thiên Toán thư sinh, trên đầu hình đạo ấn hình thành phòng ngự tầng thứ hai.
Chín vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc đánh ra vô số thần thông, đạo pháp. Nhưng bọn họ không cách nào công phá phòng ngự của Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ.
- Mọi người hãy dốc sức ra tay, bọn họ sắp không chống đỡ nổi nữa!
- Vương giả thế hệ trẻuý Tâm Nô, chẳng phải ngươi mang theo thánh linh dụng cụ đến sao? Hãy dùng thánh linh dụng cụ công kích thiên thế Thần thông của Thiên Toán thư sinh. Phòng ngự đạo ấn của thiên chi kiêu nữ đạo môn không đáng lo.
Nam nhân đầu mọc đôi sừng trâu ánh mắt âm trầm hám ồm phun ra cây quạt cổ xanh biếc lơ lửng trên bầu trời. Quạt cổ khắc đầy chữ, toát ra khí hỗn độn. Lực lượng kinh khủng ngưng tụ từ quạt cổ, bầu trời tối sầm.
Đây là thánh linh dụng cụ của tù ngưu yêu tộc tên tiêu hồn phiến, do một vị đại thánh tù ngưu yêu tộc hiện con sống luyện chế ra. Vị thánh linh này là gia gia của nam nhân đầu mọc sừng. Cho nên nam nhân có một xưng hô, gọi là Tù Ngưu thánh tôn.
Có thể luyện ra thánh linh dụng cụ thì là thánh linh thật sự cường đại.
Thánh linh dụng cụ toát ra hơi thở, thiên thế trong thiên địa bị nó hấp dẫn qua. Áp lực tăng thêm cho Thiên Toán thư sinh, mặt gã trắng bệch, khóe môi tràn tơ máu.
Tuyết Huyền Nữ sốt ruột truyền âm:
- Bây giờ nên làm sao đây? Bọn họ đã sử dụng thánh linh dụng cụ!
Tuyết Huyền Nữ điều khiển đạo ấn khẽ rung.
Thiên Toán thư sinh nhắm mắt, áo nho bay bay, khuôn mặt thanh tú chẳng hề hoảng hốt.
Thiên Toán thư sinh truyền âm:
- Đừng lo, Tây Môn huynh đã đi di tích thái cổ mời cứu binh. Nếu Tây Môn huynh tìm được Phong Phi Vân thì chúng ta được cứu.
Tuyết Huyền Nữ không tin tưởng Phong Phi Vân:
- Đối phương có ba bán thánh, một thánh linh dụng cụ, dù Phong Phi Vân đến cũng không làm nên chuyện gì. Hơn nữa chưa chắc Phong Phi Vân đã đến di tích thái cổ.
Phong Phi Vân đã hiểu, tình huống của hắn và Trung Nguyên Nhất Điểm Qua khác nhau. Thê tử, nữ nhân của Trung Nguyên Nhất Điểm Qua là gia tộc sắp đặt cho gã, kết hợp vì ích lợi, không có mây người thật lòng yêu nhau. Đối với nam nhân tu vi cường đại thì ít ai chú trọng tình cảm.
Phong Phi Vân xem nặng tình cảm, hắn sẽ không vì có tu vi cường đại mà xem các nữ nhân là phụ thuộc tùy ý hắn bài bố.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười bí hiểm:
- Nếu Phong huynh muốn học đạo ngự nữ thì nên thỉnh giáo Tây Môn Xuy Tiêu đi, hắn mới là tay chuyên nghiệp.
- Tiểu tử này rất lợi hại, số lượng thái tử vi đếm bằng năm con số. Trong đó có thiên chi kiêu nữ nhân tổ động thiên, công chúa yêu tộc, quạn chúa phủ cảnh chủ, kỹ nữ thanh lâu, phu nhân của tông chủ tông môn, nữ ăn xin bên đường. Thậm chí thần ni tu phật trong thái cổ Thánh Phật Miếu bị tiếng tiêu của Tây Môn Xuy Tiêu dụ dỗ hồng hạnh ra tường.
- Trong đó có thân phận tôn quý, cũng có thân phận thâp hèn. Có yêu tộc, bán yêu, kỹ nữ, người đã có phu quân. Tây Môn Xuy Tiêu chế ngự bọn họ ngoan ngoãn nghe lời, rất lợi hại.
Phong Phi Vân kinh ngạc hỏi:
- Có chuyện này sao?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Tây Môn Xuy Tiêu không kể cho Phong huynh nghe? Lần trước Tây Môn huynh mời ta đi phủ thái tử uống rượu, có một thái tử phi đẳng cấp bán thánh rót rượu, tu vi còn cao hơn hắn nhưng thái độ rất cung kính với hắn. Khi ấy ta hâm mộ hắn đến vỗ đùi đen đét, như hắn mới là sống!
Phong Phi Vân có bàn về đạo ngự nữ với Tây Môn Xuy Tiêu, nhưng lúc đó chỉ nói qua loa, không nghiên cứu sâu. Nếu sớm biết Tây Môn Xuy Tiêu lợi hại như thế Phong Phi Vân đã học tập.
Có câu ba người đi chung sẽ có một là sư phụ ta.
Giờ Phong Phi Vân mới hiểu câu Trung Nguyên Nhất Điểm Qua bảo 'nếu hậu cung không có ba ngàn giai lệ thì ngại không dám nói mình là vương giả thế hệ trẻ'.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Tía nó, hèn gì Tây Môn Xuy Tiêu cứ nhét Cửu Thiên Yên Vũ, Hiên Viên Nhất Nhất cho ta, thì ra là thấy ta là bán yêu, không tìm được nữ nhân nên cố ý ghép đôi? Đang đồng tình hay thương hại ta đây?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua thấy Phong Phi Vân im lặng thì bất nhẫn, vỗ vai hắn an ủi:
- Phong huynh yên tâm, chuyện đời luôn không như ý. Trong khi Phong huynh hâm mộ người ta thê thiếp thành đàn không chừng người ta hâm mộ Phong huynh tìm đợc mấy hồng nhan tri kỷ thật lòng yêu Phong huynh.
- Như ta đây số lượng nữ nhân hơn Phong huynh gấp trăm, ngàn lần nhưng chỉ có mây chục thật lòng yêu ta . . .
- Rồi rồi, ta không cố ý đả kích Phong huynh, nếu ai xem thường Phong huynh thì ta là người đầu tiên đánh hắn!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Hiên Viên Nhất Nhất đã lành vết thương, cổ kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí thổi quét cả không gian chỉ vào ngực Trung Nguyên Nhất Điểm Qua.
Hiên Viên Nhất Nhất phun một chữ:
- Rút!
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua run lẩy bẩy, nháy mắt với Phong Phi Vân:
- Phong huynh, tuyệt đối đừng bắt chước chúng ta, hãy chung thủy một lòng, trân trọng thánh nữ điện hạ . . . Ta đi, ta đi . . .
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua chạy đi xa, bị kiếm ý của Hiên Viên Nhất Nhất hù sợ.
Phong Phi Vân hít sâu, nói:
- Xin lỗi, ta không biết Tây Môn Xuy Tiêu sẽ biên soạn bậy bạ như thế. Chờ sau vương giả luận đạo ta sẽ công khai thanh minh chuyện này.
Hiên Viên Nhất Nhất rút cổ kiếm về, áo trắng như tuyết, tóc đen như mực, đôi mắt bình tĩnh như mặt nước, tiên vụ mông lung bao phủ quanh thân. Hiên Viên Nhất Nhất tựa u lan thanh tú mà thần thánh.
Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ giọng nói:
- Không cần, chuyện này càng giải thích càng đen.
Phong Phi Vân nhướng mày nói:
- Có chuyện gì?
Phong Phi Vân thấy Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cõng Tây Môn Xuy Tiêu, gã bị thương rất nặng. Trên lưng Tây Môn Xuy Tiêu thủng lỗ máu to như bị móng vuốt móc ra một miếng thịt.
Tóc Tây Môn Xuy Tiêu rối xù, gã ngước đầu lên, mặt bê bết máu, miệng nát hết, mặt sưng phù như đầu heo.
Tây Môn Xuy Tiêu nức nở:
- Hoang . . . Huynh, một khi . . . Muốn giúp ngọa . . . Ngọa . . . Bạo hầu . . .
Tây Môn Xuy Tiêu bị đánh rụng sạch răng, nói chuyện ú ớ.
Phong Phi Vân nghe nửa ngày không hiểu Tây Môn Xuy Tiêu nói gì:
- Đang nói gì vậy?
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua phiên dịch:
- Hắn nói là Phong huynh, hãy báo thù giúp ta!
- À.
Phong Phi Vân rất muốn ghẹo Tây Môn Xuy Tiêu vài câu nhưng cứu người quan trọng hơn, chuyện gã bịa đặt thì sẽ tính sổ sau.
Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ đi chung. Bây giờ Tây Môn Xuy Tiêu bị đánh thảm như vậy, hai người khác chắc cũng gặp nguy hiểm.
- Các ngươi ở đây chờ ta.
Lưng Phong Phi Vân giương cánh phượng hoàng bay vọt lên trời, hướng chỗ Tây Môn Xuy Tiêu trốn về. Cách tám vạn dặm Phong Phi Vân tìm thấy Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ. Có chín vương giả thế hệ trẻ công kích Thiên Toán thư sinh, trong đó ba người bán thánh cảnh.
Thiên Toán thư sinh ngồi xếp bằng trong hư không, điều động lực lượng thiên thế và địa thế hình thành không gian hư vô quanh người, bảo vệ gã và Tuyết Huyền Nữ chính giữa.
Tuyết Huyền Nữ tu luyện đạo pháp, ngồi đưa lưng hướng Thiên Toán thư sinh, trên đầu hình đạo ấn hình thành phòng ngự tầng thứ hai.
Chín vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc đánh ra vô số thần thông, đạo pháp. Nhưng bọn họ không cách nào công phá phòng ngự của Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ.
- Mọi người hãy dốc sức ra tay, bọn họ sắp không chống đỡ nổi nữa!
- Vương giả thế hệ trẻuý Tâm Nô, chẳng phải ngươi mang theo thánh linh dụng cụ đến sao? Hãy dùng thánh linh dụng cụ công kích thiên thế Thần thông của Thiên Toán thư sinh. Phòng ngự đạo ấn của thiên chi kiêu nữ đạo môn không đáng lo.
Nam nhân đầu mọc đôi sừng trâu ánh mắt âm trầm hám ồm phun ra cây quạt cổ xanh biếc lơ lửng trên bầu trời. Quạt cổ khắc đầy chữ, toát ra khí hỗn độn. Lực lượng kinh khủng ngưng tụ từ quạt cổ, bầu trời tối sầm.
Đây là thánh linh dụng cụ của tù ngưu yêu tộc tên tiêu hồn phiến, do một vị đại thánh tù ngưu yêu tộc hiện con sống luyện chế ra. Vị thánh linh này là gia gia của nam nhân đầu mọc sừng. Cho nên nam nhân có một xưng hô, gọi là Tù Ngưu thánh tôn.
Có thể luyện ra thánh linh dụng cụ thì là thánh linh thật sự cường đại.
Thánh linh dụng cụ toát ra hơi thở, thiên thế trong thiên địa bị nó hấp dẫn qua. Áp lực tăng thêm cho Thiên Toán thư sinh, mặt gã trắng bệch, khóe môi tràn tơ máu.
Tuyết Huyền Nữ sốt ruột truyền âm:
- Bây giờ nên làm sao đây? Bọn họ đã sử dụng thánh linh dụng cụ!
Tuyết Huyền Nữ điều khiển đạo ấn khẽ rung.
Thiên Toán thư sinh nhắm mắt, áo nho bay bay, khuôn mặt thanh tú chẳng hề hoảng hốt.
Thiên Toán thư sinh truyền âm:
- Đừng lo, Tây Môn huynh đã đi di tích thái cổ mời cứu binh. Nếu Tây Môn huynh tìm được Phong Phi Vân thì chúng ta được cứu.
Tuyết Huyền Nữ không tin tưởng Phong Phi Vân:
- Đối phương có ba bán thánh, một thánh linh dụng cụ, dù Phong Phi Vân đến cũng không làm nên chuyện gì. Hơn nữa chưa chắc Phong Phi Vân đã đến di tích thái cổ.