Nhưng Phách Hổ thánh tổ khựng lại, Bạch Hổ vương ấn không nhấn xuống. Phách Hổ thánh tổ cảm giác linh hồn mình ủn rẩy, lực lượng phá trời nát đất tỏa định gã.
Phá tiên cung đã kéo, một mũi vẫn thánh tiễn đặt trên dây cung, có vô số đạo tắc đan xen trên cung tên.
Phách Hổ thánh tổ sợ hết hồn, từ khi thành thánh đã nhiều năm gã không nếm mùi sợ hãi.
- Thì ra là bọn họ!
Phách Hổ thánh tổ vội thu về Bạch Hổ vương ấn, trán toát mồ hôi ròng ròng. Phách Hổ thánh tổ đã nhận ra thân phận người trong thần điện.
Phách Hổ thánh tổ cung kính cúi đầu hướng thần điện:
- Vãn bối Phách Hổ bái kiến hai vị thánh tổ Thủ Hoàng, Tuyết Anh. Vãn bối không cố ý xúc phạm, chỉ vì tu vi kém không nhìn thấy chân thân hai vị thánh tổ. Xin hai vị thánh tổ thu lại thánh uy, xin đừng tức giận.
Tâm tình Phách Hổ thánh tổ như câm điếc ăn hoàng liên, đắng chác. Ra đường không coi lịch, cứ tưởng hai lão yêu bà chết từ lâu, không ngờ mấy vạn năm sau bọn họ lại chạy ra.
Phách Hổ thánh tổ tự xưng vãn bối không oan chút nào.
Lúc Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ uy chấn thiên hạ thì gia gia của Phách Hổ thánh tổ còn đang mặc yếm. Khoảng năm vạn năm trước hai thánh tổ biến mất khỏi thiên địa, người đời cho rằng họ đã chết, ai ngờ năm vạn năm sau Thủ Hoàng, Tuyết Anh lại đi ra.
Năm vạn năm, hiền giả Tây Ngưu Hạ Châu đều đổi người.
Thủ Hoàng thánh tổ nói:
- Cút đi.
Phách Hổ thánh tổ thở phào nhẹ nhõm, không dám trở mặt, cụp đuôi chạy đi.
Phong Phi Vân phục sát đất:
- Quá oách, khiến thánh linh cút, và thánh linh cút thật. Đây là mới là oai!
Chỉ có Thủ Hoàng thánh tổ mới dám bá khí như vậy, đổi lại Bạch Hổ Đại Đế dám kêu cút không chừng Phách Hổ thánh tổ đã kéo quần kéo áo liều mạng.
Thánh linh có tôn nghiêm của mình, nhưng chân lý đạo tắc nói thẳng một câu:
- Muốn mạng hay tôn nghiêm, tự chọn đi.
Vẫn thánh tiễn bắn xuyên qua, thánh linh thành tử linh.
Phách Hổ thánh tổ không dám chọc giận hai lão yêu bà, nên gã cụp đuôi trốn.
Vốn có hai, ba sinh linh cường đại đuổi theo vẫn thánh tiễn đến gần thần điện, thấy Phách Hổ thánh tổ gục mặt chạy thì rất băn khoăn, không dám ra tay.
Phách Hổ thánh tổ nhìn chỗ mấy sinh linh cường đại ẩn núp, cười khẩy nói:
- Một đám bỏ mạng. Đi đi, hai lão yêu bà kia nổi danh tâm ngoan thủ lạt, trong tay dính máu thánh linh không dưới con số mười.
Phách Hổ thánh tổ ngoái đầu nhìn thần điện đen thui, sống lưng lạnh lẽo. Phách Hổ thánh tổ sợ quá biến thành bóng trắng bay xa thật xa.
Năm chiến binh cổ xưa bị người lấy đi, diệt thế thần bia hoàn toàn xuất thế. Diệt thế thần bia dựng trong di tích thái cổ rộng lớn, hơi thở ma dị tuôn ra.
Ầm!
Một con phật nộ kim vượn tòng lao ra từ lòng đất, cao cao mấy ngàn trượng, toàn thân là phật quang. Trông như một kim cương thần phật phá đất bay hướng diệt thế thần bia.
Con phật nộ kim vượn đã trưởng thành, sức chiến đấu yếu hơn thánh linh một chút nhưng có thể đối đầu với thánh linh.
Đây là sinh vật cơ thể kinh khủng còn hơn rồng, phượng.
Một con chim nhỏ màu đỏ bay ra biến thành hỏa loan to lớn đốt đất đai, đốt đỏ bầu trời.
Một móng vuốt to mấy trăm dặm công kích phật nộ kim vượn.
Phật nộ kim vượn phát ra nộ phật sư tử hống, hình thành chuông vàng to lớn bao bọc mình lại.
Ầm!
Mặt đất mấy trăm vạn dặm vỡ nát, con phật nộ kim vượn bị hỏa loan vỗ lún xuống lòng đất. Nhưng phật nộ kim vượn không bị giết, nó lại vọt ra, tiếng hú kinh thiên động địa.
Sinh linh đẳng cấp thánh linh đều ra tay, đại khai sát giới tranh giành diệt thế thần bia.
Thiên địa này vỡ nát, khắp nơi là thánh pháp loạn lưu.
Tuy thiên địa không dung chứa diệt thế thần bia nhưng dù gì nó là đệ nhất hung binh thái cổ, uy nhiếp vô song, sát khí không gì sánh được.
Có bia trong tay, vô địch thiên hạ.
Nếu trở thành chủ nhân của diệt thế thần bia thì trong thiên hạ còn ai đánh lại?
Đây là hấp dẫn mà thánh linh cũng không chịu nổi.
Hơn nữa Phong Phi Vân dã nói ra bí mật diệt thế thần bia, giờ đây nhiều người biết trên diệt thế thần bia chép lại chỗ giấu bản thể bảy chiếc Linh Chu. Điều này càng kích thích tính người tham lam, nhiều người muốn chiếm diệt thế thần bia làm của riêng, phân tích bí mật rồi trở thành người cứu thế.
Đây là cơ hội lưu danh vạn cổ.
Vù vù vù vù vù!
Một mũi tên màu vàng kéo cái đuôi ánh sáng dài mấy trăm dặm.
Đây là một mũi vẫn thánh tiễn nhưng không phải hai vị thánh tổ bắn ra, mũi tên từ trên trời bay xuống.
Tuyết Anh thánh tổ khẽ kêu:
- Ủa?
Trong đôi mắt lam ẩn chứa ức vạn thần hà hình thành thánh ấn trong bàn tay thuôn. Tuyết Anh thánh tổ sử dụng thần niệm để lấy lại vẫn thánh tiễn, nhưng nàng thất bại.
Khí thế vẫn thánh tiễn rất khủng bố, chấn động không gian, chấn nhiếp tâm linh.
Phập!
Vẫn thánh tiễn xuyên thấu cơ thể con phật nộ kim vượn, mang theo bóng đỏ bay vào tầng mây, biến mất.
Bùm!
Sức sống của phật nộ kim vượn tan biến, té xuống đất.
Một sinh linh sức chiến đấu có thể đánh với thánh linh đã chết, chỉ một mũi tên.
Phách Hổ thánh tổ giật nảy mình, cho rằng mũi tên bắn ra từ thần điện.
Phách Hổ thánh tổ chửi thầm:
- Hai lão yêu bà muốn đại khai sát giới sao?
Nhiều sinh linh cường đại bị tiễn quang chấn nhiếp.
Sức sống thánh linh mạnh mẽ không dễ chết, nhưng một mũi tên bắn chết một. Các sinh linh cảm thấy lòng nặng trĩu, lỡ vẫn thánh tiễn đột nhiên bay tới thì mình ngăn được không?
Thật là nghĩ cái gì linh cái đó.
Vù vù vù vù vù!
Mũi tên màu vàng xé gió bay tới, không gian Tiểu Linh tiên giới cũng không chặn lại nó được. Mũi tên xuyên thủng không gian Tiểu Linh tiên giới.
Tiểu Linh tiên giới sinh ra một vị tu vi đã rất gần cảnh giới thánh linh, dùng máu thánh linh hiến tế vu thuật có thể tạm đánh vài chiêu cùng thánh linh.
Nhưng khi vị kia thi triển hàng vạn vu thuật ngăn cản mũi tên bay hướng mình, những vu thuật như tờ giấy bị xuyên thủng. Cuối cùng vẫn thánh tiễn xuyên qua nửa thánh linh dụng cụ đâm thủng đầu sinh linh kia.
Lại một sinh linh ngang ngửa thánh linh, máu nhuộm đỏ khung trời, đất đai vang tiếng bi ca.
Phách Hổ thánh tổ cụp đuôi chạy vắt giò lên cổ.
- Má ơi, hai lão yêu bà quá đáng. Thánh linh không dễ tu hành, bọn họ muốn chém liền chém, không truê vào được, lão tử không giành diệt thế thần bia nữa!
Phong Phi Vân cúi gập đầu hướng hai tượng thần giữa thần điện:
- Đó là vẫn thánh tiễn do kẻ ẩn núp vực ngoại bắn ra. Xin hai vị thánh tổ hãy thu về vẫn thánh tiễn, ngăn cản bọn họ giết chóc.
Phong Phi Vân từng thấy vẫn thánh tiễn xuyên thủng người Thủy Nguyệt Đình, suýt giết nàng.
Tuyết Anh thánh tổ nói:
- Khí linh vẫn thánh tiễn kia bị chí cường trấn áp, ta sử dụng Thu tự tiễn quyết cũng không thể lấy lại nó được. Tu vi của kẻ ẩn núp vực ngoại này tuyệt thế vô song, rất có thể là Thiên Đạo trong truyền thuyết.
Phong Phi Vân hỏi:
- Vậy bây giờ nên làm sao đây? Chẳng lẽ mặc kệ cho kẻ ẩn núp vực ngoại giết chóc, trơ mắt nhìn diệt thế thần bia bị lấy đi?
Thủ Hoàng thánh tổ uy nghiêm hỏi:
- Ngươi lĩnh ngộ đạo thánh linh của Oa Hậu Đại Thánh đúng không?
Nhưng Phách Hổ thánh tổ khựng lại, Bạch Hổ vương ấn không nhấn xuống. Phách Hổ thánh tổ cảm giác linh hồn mình ủn rẩy, lực lượng phá trời nát đất tỏa định gã.
Phá tiên cung đã kéo, một mũi vẫn thánh tiễn đặt trên dây cung, có vô số đạo tắc đan xen trên cung tên.
Phách Hổ thánh tổ sợ hết hồn, từ khi thành thánh đã nhiều năm gã không nếm mùi sợ hãi.
- Thì ra là bọn họ!
Phách Hổ thánh tổ vội thu về Bạch Hổ vương ấn, trán toát mồ hôi ròng ròng. Phách Hổ thánh tổ đã nhận ra thân phận người trong thần điện.
Phách Hổ thánh tổ cung kính cúi đầu hướng thần điện:
- Vãn bối Phách Hổ bái kiến hai vị thánh tổ Thủ Hoàng, Tuyết Anh. Vãn bối không cố ý xúc phạm, chỉ vì tu vi kém không nhìn thấy chân thân hai vị thánh tổ. Xin hai vị thánh tổ thu lại thánh uy, xin đừng tức giận.
Tâm tình Phách Hổ thánh tổ như câm điếc ăn hoàng liên, đắng chác. Ra đường không coi lịch, cứ tưởng hai lão yêu bà chết từ lâu, không ngờ mấy vạn năm sau bọn họ lại chạy ra.
Phách Hổ thánh tổ tự xưng vãn bối không oan chút nào.
Lúc Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ uy chấn thiên hạ thì gia gia của Phách Hổ thánh tổ còn đang mặc yếm. Khoảng năm vạn năm trước hai thánh tổ biến mất khỏi thiên địa, người đời cho rằng họ đã chết, ai ngờ năm vạn năm sau Thủ Hoàng, Tuyết Anh lại đi ra.
Năm vạn năm, hiền giả Tây Ngưu Hạ Châu đều đổi người.
Thủ Hoàng thánh tổ nói:
- Cút đi.
Phách Hổ thánh tổ thở phào nhẹ nhõm, không dám trở mặt, cụp đuôi chạy đi.
Phong Phi Vân phục sát đất:
- Quá oách, khiến thánh linh cút, và thánh linh cút thật. Đây là mới là oai!
Chỉ có Thủ Hoàng thánh tổ mới dám bá khí như vậy, đổi lại Bạch Hổ Đại Đế dám kêu cút không chừng Phách Hổ thánh tổ đã kéo quần kéo áo liều mạng.
Thánh linh có tôn nghiêm của mình, nhưng chân lý đạo tắc nói thẳng một câu:
- Muốn mạng hay tôn nghiêm, tự chọn đi.
Vẫn thánh tiễn bắn xuyên qua, thánh linh thành tử linh.
Phách Hổ thánh tổ không dám chọc giận hai lão yêu bà, nên gã cụp đuôi trốn.
Vốn có hai, ba sinh linh cường đại đuổi theo vẫn thánh tiễn đến gần thần điện, thấy Phách Hổ thánh tổ gục mặt chạy thì rất băn khoăn, không dám ra tay.
Phách Hổ thánh tổ nhìn chỗ mấy sinh linh cường đại ẩn núp, cười khẩy nói:
- Một đám bỏ mạng. Đi đi, hai lão yêu bà kia nổi danh tâm ngoan thủ lạt, trong tay dính máu thánh linh không dưới con số mười.
Phách Hổ thánh tổ ngoái đầu nhìn thần điện đen thui, sống lưng lạnh lẽo. Phách Hổ thánh tổ sợ quá biến thành bóng trắng bay xa thật xa.
Năm chiến binh cổ xưa bị người lấy đi, diệt thế thần bia hoàn toàn xuất thế. Diệt thế thần bia dựng trong di tích thái cổ rộng lớn, hơi thở ma dị tuôn ra.
Ầm!
Một con phật nộ kim vượn tòng lao ra từ lòng đất, cao cao mấy ngàn trượng, toàn thân là phật quang. Trông như một kim cương thần phật phá đất bay hướng diệt thế thần bia.
Con phật nộ kim vượn đã trưởng thành, sức chiến đấu yếu hơn thánh linh một chút nhưng có thể đối đầu với thánh linh.
Đây là sinh vật cơ thể kinh khủng còn hơn rồng, phượng.
Một con chim nhỏ màu đỏ bay ra biến thành hỏa loan to lớn đốt đất đai, đốt đỏ bầu trời.
Một móng vuốt to mấy trăm dặm công kích phật nộ kim vượn.
Phật nộ kim vượn phát ra nộ phật sư tử hống, hình thành chuông vàng to lớn bao bọc mình lại.
Ầm!
Mặt đất mấy trăm vạn dặm vỡ nát, con phật nộ kim vượn bị hỏa loan vỗ lún xuống lòng đất. Nhưng phật nộ kim vượn không bị giết, nó lại vọt ra, tiếng hú kinh thiên động địa.
Sinh linh đẳng cấp thánh linh đều ra tay, đại khai sát giới tranh giành diệt thế thần bia.
Thiên địa này vỡ nát, khắp nơi là thánh pháp loạn lưu.
Tuy thiên địa không dung chứa diệt thế thần bia nhưng dù gì nó là đệ nhất hung binh thái cổ, uy nhiếp vô song, sát khí không gì sánh được.
Có bia trong tay, vô địch thiên hạ.
Nếu trở thành chủ nhân của diệt thế thần bia thì trong thiên hạ còn ai đánh lại?
Đây là hấp dẫn mà thánh linh cũng không chịu nổi.
Hơn nữa Phong Phi Vân dã nói ra bí mật diệt thế thần bia, giờ đây nhiều người biết trên diệt thế thần bia chép lại chỗ giấu bản thể bảy chiếc Linh Chu. Điều này càng kích thích tính người tham lam, nhiều người muốn chiếm diệt thế thần bia làm của riêng, phân tích bí mật rồi trở thành người cứu thế.
Đây là cơ hội lưu danh vạn cổ.
Vù vù vù vù vù!
Một mũi tên màu vàng kéo cái đuôi ánh sáng dài mấy trăm dặm.
Đây là một mũi vẫn thánh tiễn nhưng không phải hai vị thánh tổ bắn ra, mũi tên từ trên trời bay xuống.
Tuyết Anh thánh tổ khẽ kêu:
- Ủa?
Trong đôi mắt lam ẩn chứa ức vạn thần hà hình thành thánh ấn trong bàn tay thuôn. Tuyết Anh thánh tổ sử dụng thần niệm để lấy lại vẫn thánh tiễn, nhưng nàng thất bại.
Khí thế vẫn thánh tiễn rất khủng bố, chấn động không gian, chấn nhiếp tâm linh.
Phập!
Vẫn thánh tiễn xuyên thấu cơ thể con phật nộ kim vượn, mang theo bóng đỏ bay vào tầng mây, biến mất.
Bùm!
Sức sống của phật nộ kim vượn tan biến, té xuống đất.
Một sinh linh sức chiến đấu có thể đánh với thánh linh đã chết, chỉ một mũi tên.
Phách Hổ thánh tổ giật nảy mình, cho rằng mũi tên bắn ra từ thần điện.
Phách Hổ thánh tổ chửi thầm:
- Hai lão yêu bà muốn đại khai sát giới sao?
Nhiều sinh linh cường đại bị tiễn quang chấn nhiếp.
Sức sống thánh linh mạnh mẽ không dễ chết, nhưng một mũi tên bắn chết một. Các sinh linh cảm thấy lòng nặng trĩu, lỡ vẫn thánh tiễn đột nhiên bay tới thì mình ngăn được không?
Thật là nghĩ cái gì linh cái đó.
Vù vù vù vù vù!
Mũi tên màu vàng xé gió bay tới, không gian Tiểu Linh tiên giới cũng không chặn lại nó được. Mũi tên xuyên thủng không gian Tiểu Linh tiên giới.
Tiểu Linh tiên giới sinh ra một vị tu vi đã rất gần cảnh giới thánh linh, dùng máu thánh linh hiến tế vu thuật có thể tạm đánh vài chiêu cùng thánh linh.
Nhưng khi vị kia thi triển hàng vạn vu thuật ngăn cản mũi tên bay hướng mình, những vu thuật như tờ giấy bị xuyên thủng. Cuối cùng vẫn thánh tiễn xuyên qua nửa thánh linh dụng cụ đâm thủng đầu sinh linh kia.
Lại một sinh linh ngang ngửa thánh linh, máu nhuộm đỏ khung trời, đất đai vang tiếng bi ca.
Phách Hổ thánh tổ cụp đuôi chạy vắt giò lên cổ.
- Má ơi, hai lão yêu bà quá đáng. Thánh linh không dễ tu hành, bọn họ muốn chém liền chém, không truê vào được, lão tử không giành diệt thế thần bia nữa!
Phong Phi Vân cúi gập đầu hướng hai tượng thần giữa thần điện:
- Đó là vẫn thánh tiễn do kẻ ẩn núp vực ngoại bắn ra. Xin hai vị thánh tổ hãy thu về vẫn thánh tiễn, ngăn cản bọn họ giết chóc.
Phong Phi Vân từng thấy vẫn thánh tiễn xuyên thủng người Thủy Nguyệt Đình, suýt giết nàng.
Tuyết Anh thánh tổ nói:
- Khí linh vẫn thánh tiễn kia bị chí cường trấn áp, ta sử dụng Thu tự tiễn quyết cũng không thể lấy lại nó được. Tu vi của kẻ ẩn núp vực ngoại này tuyệt thế vô song, rất có thể là Thiên Đạo trong truyền thuyết.
Phong Phi Vân hỏi:
- Vậy bây giờ nên làm sao đây? Chẳng lẽ mặc kệ cho kẻ ẩn núp vực ngoại giết chóc, trơ mắt nhìn diệt thế thần bia bị lấy đi?
Thủ Hoàng thánh tổ uy nghiêm hỏi:
- Ngươi lĩnh ngộ đạo thánh linh của Oa Hậu Đại Thánh đúng không?