Trong khi Phong Phi Vân và Long Thương Nguyệt nói chuyện thì Hiên Viên Nhất Nhất ngồi trong cung chúa tể thánh đình. Hiên Viên Nhất Nhất áo trắng như tuyết, nàng yên lặng lắng nghe, không xen miệng câu nào.
Long Thương Nguyệt liếc Phong Phi Vân lại nhìn Hiên Viên Nhất Nhất ngồi phía xa, cười nói:
- Bản đế là chúa tể thánh đình, chủ một tộc nhân tộc, nếu ta bỏ trốn thì chẳng phải là nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu tan vỡ theo?
Phong Phi Vân nói:
- Đây là sự lựa chọn của nàng, ta không ép. Cái này là một trăm giọt thiên đạo chi thủy, mười viên linh đan thập bát phẩm. Nàng cất đi, chúng sẽ giúp ích rất lớn cho việc tu hành của nàng.
Mao Ô Quy cướp thánh cung của thánh linh được đến nhiều báu vật, mười viên linh đan thập bát phẩm là chiến lợi phẩm.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương bay ra khỏi lòng bàn tay Phong Phi Vân. Sát khí dâng lên, khí thế hùng hồn, chúng nó như hai tà thần đứng trong cung điện.
Lúc ở Nam Thiệm bộ châu Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương nuốt nhiều thiên đạo chi thủy, đã bước vào cảnh giới chuẩn thánh, có thân bất tử, sức chiến đấu siêu mạnh.
Phong Phi Vân giao hai con rối chuẩn thánh cho Long Thương Nguyệt, có chúng nó bảo vệ thì trừ phi thánh linh vực ngoại đến mới có thể công phá thánh đình.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất cùng nhau rời khỏi thánh đình, trở về Thiên quốc.
Mao Ô Quy, Mao Thành Thật đã hoàn thành thiên cực cổ trận đài đi thông Nam Thiệm bộ châu.
Mao Ô Quy ngồi trên tảng đá, thầm nghĩ:
- Mộ phủ giám thị địa ngục, thần giới, chư thiên hỗn loạn giới, một trong bốn phủ đệ của di châu hỗn nguyên đại thế giới.
Huyết Giao hỏi:
- Nói vậy mộ phủ nằm trong địa ngục?
Phong Phi Vân cũng thầm đoán như vậy, vì Mao Ô Quy từng nói nó chạy ra từ luân hồi lộ.
Mao Ô Quy lắc đầu, nói:
- Địa ngục do mấy đại nhân vật mộ phủ giám thị, đặc biệt vị kia ở âm ti tu vi không yếu hơn phủ chủ. Nhưng mộ phủ không ở trong địa ngục mà trong chiến trường vạn tộc.
Mọi người kinh ngạc hỏi:
- Trong chiến trường vạn tộc?
chiến trường vạn tộc tồn tại từ xưa, tinh anh mỗi tộc để lại dấu chân trên chiến trường, thuộc về khu đất cực kỳ hỗn loạn.
Có ai ngờ mộ phủ trong truyền thuyết nằm ở chiến trường vạn tộc?
Phong Phi Vân hỏi lại:
- Các ngươi biết nhân tộc thăng lên thái cổ thánh tộc, lãnh thổ mở rộng gấp mười lần. Nhưng gấp mười lần lãnh thổ lấy từ đâu ra? Ngươi có biết Thanh Loan thánh nữ đánh từ thái cổ đến hiện tại, giành lãnh thổ lại là từ đâu tới?
Mao Ô Quy nhắc mấy cái này là bí mật tối cao của Tây Ngưu Hạ Châu. Mọi người đều là người thông minh, nhưng chỉ có thể suy đoán chút ít, khó biết sự thật.
Mao Ô Quy nói:
Mỗi năm di châu hỗn nguyên đại thế giới đều trướng to, Tây Ngưu Hạ Châu không ngừng thay đổi, trung tâm là chiến trường vạn tộc. Mỗi cách một vạn năm lãnh thổ mới sinh ra trên chiến trường vạn tộc chính là một giới.
Phong Phi Vân nói:
- Ngày xưa ngươi chạy ra từ mộ phủ liền vào hố luyện thi trong chiến trường vạn tộc đi luân hồi lộ?
Mao Ô Quy nói:
- Bản thánh nhấn mạnh một lần nữa, ngày xưa bản thánh không phải bỏ trốn mà là di chuyển lớn có tính chiến lược. Hiện tại các ngươi cũng nhìn thấy, ta thành thánh, trong mộ phủ những người xấu bụng với ta đã bị hai vị thánh tổ bắn chêt. Điều này chứng minh ta biết nhìn xa trông rộng.
Mọi người không phản bác, dù gì bây giờ Mao Ô Quy đã thành thánh, thánh linh cần sĩ diện.
Phong Phi Vân đưa Mao Thành Thật đến Trung Ương vương triều thứ sáu, khiến nó âm thầm bảo vệ thánh đình, lén giúp Long Thương Nguyệt. Phong Phi Vân dặn Mao Thành Thật tìm hiểu tin tức về diệt thế giả vực ngoại, tốt nhất là dùng thần thông thiên phú phong lại thiên cơ trùng động.
Phong Phi Vân lại kêu Huyết Giao, Thạch Lan giúp Bán Yêu Minh điều binh khiển tướng. Nếu có tu sĩ vực ngoại quấy rối thì tu vi hiện giờ của Huyết Giao đủ sức trấn áp.
Phong Phi Vân, Mao Ô Quy, Hiên Viên Nhất Nhất thì đi mộ phủ.
Bọn họ xuất phát từ Thần Tấn vương triều đi Thập Vạn sơn hà, luân hồi lộ bãi tha ma vô biên đến chiến trường vạn tộc.
Tuy trên đại lục có nhiều nơi bị diệt thế giả vực ngoại công kích nhưng chỗ hẻo lánh như Thần Tấn vương triều vẫn là quốc thái dân an, những chuyện xảy ra bên ngoài chẳng liên quan gì bọn họ.
Đám người Phong Phi Vân chỉ ở lại Thần Tấn vương triều một lúc rồi bay id Thập Vạn sơn hà, lại đến khu mộ không giới hạn, từ hố luyện thi đến chiến trường vạn tộc.
Chiến tranh trong chiến trường vạn tộc sớm ngừng, nhưng nơi này còn rải rác chiến qua mâu gãy, cờ rách che trời.
Mao Ô Quy xé rách hư không, Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất xuất hiện trong không trung. Sâu trong không trung, trong hỗn độn trôi nổi nhiều mảnh nhỏ, mỗi mảnh thế giới to còn hơn vũ tinh cầu.
- Đây là một tòa đại thiên vị diện, tên là mộ giới.
Mao Ô Quy chỉ phương xa trước mặt, một luồng thánh quang bắn ra ngoài. Những mảnh nhỏ tự động dời đi, khói đen tan lộ ra bóng dáng thế giới siêu khổng lồ.
So với mộ giới thì những mảnh thế giới nhỏ như hạt mè.
- Diệt thế giả vực ngoại lại đến tấn công!
- Diệt thế giả vực ngoại lại đến tấn công!
Trong đó một mảnh nhỏ thế giới vang tiếng hổ gầm, thanh âm điếc tai như sấm sét ầm ầm truyền khắp không gian. Cảnh thế thần chung gióng lên.
Đại trấn mộ phủ bị khởi động, các tu sĩ bay lên mảnh nhỏ thế giới, hàng ức thanh linh khí bay ra thành dòng lũ, lấp lánh như vì sao.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất liếc nhau.
Mao Ô Quy bay đến một mảnh thế giới, vỗ chưởng. Người thủ hộ phương nam Bạch Hổ tôn giả bị đập bẹp dí dưới đất.
Mao Ô Quy giẫm lên Bạch Hổ tôn giả:
- Bà nội nó, không nhận ra sao? Lão tử là người thủ hộ phương bắc, Mao Không Phá! Đương nhiên bây giờ các ngươi có thể gọi ta là Không Phá thánh tổ. Ai là diệt thế giả vực ngoại? Ai?
Người thủ hộ phương đông Thanh Long sứ, người thủ hộ phương bắc Phượng Hoàng tôn giả bay tới mảnh thế giới, cố gắng khuyên nhủ Mao Ô Quy.
Bốn người thủ hộ mộ phủ toàn là thế hệ trẻ, tu vi chuẩn thánh. Người thủ hộ thế hệ trước đã đi lĩnh vạn thánh tập kết lệnh.
Thanh Long sứ kinh ngạc hỏi:
- Mao Ô Quy, ngươi đã đột phá cảnh giới thánh linh?
Mao Ô Quy trừng Thanh Long sứ:
- Ta có quen ngươi sao? Xin hãy gọi ta là Không Phá thánh tổ.
Thanh Long sứ không phản bác, dù gì Mao Ô Quy đã đến cảnh giới thánh linh, tu vi cao hơn gã gấp vô số lần. Bây giờ Thanh Long sứ chỉ biết cung kính hành lễ với Mao Ô Quy.
Phượng Hoàng tôn giả lên tiếng:
- Không Phá thánh tổ, không thể trách Bạch Hổ tôn giả nhận lầm người. Đoạn thời gian gần đây cường giả vực ngoại ba lần công kích mộ phủ, có một lần thánh linh ra tay suýt phá hỏng phòng ngự.
Thanh Long sứ bị Mao Ô Quy đánh một trận nhưng không giận, nói:
- Bây giờ thì tốt rồi, Mao ca đã đột phá cảnh giới thánh linh, với tu vi của ngươi chủ trì đại trận mộ phủ, dù có mười vực ngoại đến công kích cũng không thể công phá!
Mao Ô Quy lâng lâng như bay, cười nói:
- Đó là đương nhiên, bản thánh đến cũng vì cho đám nhãi vực ngoại biết tay.
Trong khi Phong Phi Vân và Long Thương Nguyệt nói chuyện thì Hiên Viên Nhất Nhất ngồi trong cung chúa tể thánh đình. Hiên Viên Nhất Nhất áo trắng như tuyết, nàng yên lặng lắng nghe, không xen miệng câu nào.
Long Thương Nguyệt liếc Phong Phi Vân lại nhìn Hiên Viên Nhất Nhất ngồi phía xa, cười nói:
- Bản đế là chúa tể thánh đình, chủ một tộc nhân tộc, nếu ta bỏ trốn thì chẳng phải là nguyên Trung Ương vương triều thứ sáu tan vỡ theo?
Phong Phi Vân nói:
- Đây là sự lựa chọn của nàng, ta không ép. Cái này là một trăm giọt thiên đạo chi thủy, mười viên linh đan thập bát phẩm. Nàng cất đi, chúng sẽ giúp ích rất lớn cho việc tu hành của nàng.
Mao Ô Quy cướp thánh cung của thánh linh được đến nhiều báu vật, mười viên linh đan thập bát phẩm là chiến lợi phẩm.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương bay ra khỏi lòng bàn tay Phong Phi Vân. Sát khí dâng lên, khí thế hùng hồn, chúng nó như hai tà thần đứng trong cung điện.
Lúc ở Nam Thiệm bộ châu Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương nuốt nhiều thiên đạo chi thủy, đã bước vào cảnh giới chuẩn thánh, có thân bất tử, sức chiến đấu siêu mạnh.
Phong Phi Vân giao hai con rối chuẩn thánh cho Long Thương Nguyệt, có chúng nó bảo vệ thì trừ phi thánh linh vực ngoại đến mới có thể công phá thánh đình.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất cùng nhau rời khỏi thánh đình, trở về Thiên quốc.
Mao Ô Quy, Mao Thành Thật đã hoàn thành thiên cực cổ trận đài đi thông Nam Thiệm bộ châu.
Mao Ô Quy ngồi trên tảng đá, thầm nghĩ:
- Mộ phủ giám thị địa ngục, thần giới, chư thiên hỗn loạn giới, một trong bốn phủ đệ của di châu hỗn nguyên đại thế giới.
Huyết Giao hỏi:
- Nói vậy mộ phủ nằm trong địa ngục?
Phong Phi Vân cũng thầm đoán như vậy, vì Mao Ô Quy từng nói nó chạy ra từ luân hồi lộ.
Mao Ô Quy lắc đầu, nói:
- Địa ngục do mấy đại nhân vật mộ phủ giám thị, đặc biệt vị kia ở âm ti tu vi không yếu hơn phủ chủ. Nhưng mộ phủ không ở trong địa ngục mà trong chiến trường vạn tộc.
Mọi người kinh ngạc hỏi:
- Trong chiến trường vạn tộc?
chiến trường vạn tộc tồn tại từ xưa, tinh anh mỗi tộc để lại dấu chân trên chiến trường, thuộc về khu đất cực kỳ hỗn loạn.
Có ai ngờ mộ phủ trong truyền thuyết nằm ở chiến trường vạn tộc?
Phong Phi Vân hỏi lại:
- Các ngươi biết nhân tộc thăng lên thái cổ thánh tộc, lãnh thổ mở rộng gấp mười lần. Nhưng gấp mười lần lãnh thổ lấy từ đâu ra? Ngươi có biết Thanh Loan thánh nữ đánh từ thái cổ đến hiện tại, giành lãnh thổ lại là từ đâu tới?
Mao Ô Quy nhắc mấy cái này là bí mật tối cao của Tây Ngưu Hạ Châu. Mọi người đều là người thông minh, nhưng chỉ có thể suy đoán chút ít, khó biết sự thật.
Mao Ô Quy nói:
Mỗi năm di châu hỗn nguyên đại thế giới đều trướng to, Tây Ngưu Hạ Châu không ngừng thay đổi, trung tâm là chiến trường vạn tộc. Mỗi cách một vạn năm lãnh thổ mới sinh ra trên chiến trường vạn tộc chính là một giới.
Phong Phi Vân nói:
- Ngày xưa ngươi chạy ra từ mộ phủ liền vào hố luyện thi trong chiến trường vạn tộc đi luân hồi lộ?
Mao Ô Quy nói:
- Bản thánh nhấn mạnh một lần nữa, ngày xưa bản thánh không phải bỏ trốn mà là di chuyển lớn có tính chiến lược. Hiện tại các ngươi cũng nhìn thấy, ta thành thánh, trong mộ phủ những người xấu bụng với ta đã bị hai vị thánh tổ bắn chêt. Điều này chứng minh ta biết nhìn xa trông rộng.
Mọi người không phản bác, dù gì bây giờ Mao Ô Quy đã thành thánh, thánh linh cần sĩ diện.
Phong Phi Vân đưa Mao Thành Thật đến Trung Ương vương triều thứ sáu, khiến nó âm thầm bảo vệ thánh đình, lén giúp Long Thương Nguyệt. Phong Phi Vân dặn Mao Thành Thật tìm hiểu tin tức về diệt thế giả vực ngoại, tốt nhất là dùng thần thông thiên phú phong lại thiên cơ trùng động.
Phong Phi Vân lại kêu Huyết Giao, Thạch Lan giúp Bán Yêu Minh điều binh khiển tướng. Nếu có tu sĩ vực ngoại quấy rối thì tu vi hiện giờ của Huyết Giao đủ sức trấn áp.
Phong Phi Vân, Mao Ô Quy, Hiên Viên Nhất Nhất thì đi mộ phủ.
Bọn họ xuất phát từ Thần Tấn vương triều đi Thập Vạn sơn hà, luân hồi lộ bãi tha ma vô biên đến chiến trường vạn tộc.
Tuy trên đại lục có nhiều nơi bị diệt thế giả vực ngoại công kích nhưng chỗ hẻo lánh như Thần Tấn vương triều vẫn là quốc thái dân an, những chuyện xảy ra bên ngoài chẳng liên quan gì bọn họ.
Đám người Phong Phi Vân chỉ ở lại Thần Tấn vương triều một lúc rồi bay id Thập Vạn sơn hà, lại đến khu mộ không giới hạn, từ hố luyện thi đến chiến trường vạn tộc.
Chiến tranh trong chiến trường vạn tộc sớm ngừng, nhưng nơi này còn rải rác chiến qua mâu gãy, cờ rách che trời.
Mao Ô Quy xé rách hư không, Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất xuất hiện trong không trung. Sâu trong không trung, trong hỗn độn trôi nổi nhiều mảnh nhỏ, mỗi mảnh thế giới to còn hơn vũ tinh cầu.
- Đây là một tòa đại thiên vị diện, tên là mộ giới.
Mao Ô Quy chỉ phương xa trước mặt, một luồng thánh quang bắn ra ngoài. Những mảnh nhỏ tự động dời đi, khói đen tan lộ ra bóng dáng thế giới siêu khổng lồ.
So với mộ giới thì những mảnh thế giới nhỏ như hạt mè.
- Diệt thế giả vực ngoại lại đến tấn công!
- Diệt thế giả vực ngoại lại đến tấn công!
Trong đó một mảnh nhỏ thế giới vang tiếng hổ gầm, thanh âm điếc tai như sấm sét ầm ầm truyền khắp không gian. Cảnh thế thần chung gióng lên.
Đại trấn mộ phủ bị khởi động, các tu sĩ bay lên mảnh nhỏ thế giới, hàng ức thanh linh khí bay ra thành dòng lũ, lấp lánh như vì sao.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất liếc nhau.
Mao Ô Quy bay đến một mảnh thế giới, vỗ chưởng. Người thủ hộ phương nam Bạch Hổ tôn giả bị đập bẹp dí dưới đất.
Mao Ô Quy giẫm lên Bạch Hổ tôn giả:
- Bà nội nó, không nhận ra sao? Lão tử là người thủ hộ phương bắc, Mao Không Phá! Đương nhiên bây giờ các ngươi có thể gọi ta là Không Phá thánh tổ. Ai là diệt thế giả vực ngoại? Ai?
Người thủ hộ phương đông Thanh Long sứ, người thủ hộ phương bắc Phượng Hoàng tôn giả bay tới mảnh thế giới, cố gắng khuyên nhủ Mao Ô Quy.
Bốn người thủ hộ mộ phủ toàn là thế hệ trẻ, tu vi chuẩn thánh. Người thủ hộ thế hệ trước đã đi lĩnh vạn thánh tập kết lệnh.
Thanh Long sứ kinh ngạc hỏi:
- Mao Ô Quy, ngươi đã đột phá cảnh giới thánh linh?
Mao Ô Quy trừng Thanh Long sứ:
- Ta có quen ngươi sao? Xin hãy gọi ta là Không Phá thánh tổ.
Thanh Long sứ không phản bác, dù gì Mao Ô Quy đã đến cảnh giới thánh linh, tu vi cao hơn gã gấp vô số lần. Bây giờ Thanh Long sứ chỉ biết cung kính hành lễ với Mao Ô Quy.
Phượng Hoàng tôn giả lên tiếng:
- Không Phá thánh tổ, không thể trách Bạch Hổ tôn giả nhận lầm người. Đoạn thời gian gần đây cường giả vực ngoại ba lần công kích mộ phủ, có một lần thánh linh ra tay suýt phá hỏng phòng ngự.
Thanh Long sứ bị Mao Ô Quy đánh một trận nhưng không giận, nói:
- Bây giờ thì tốt rồi, Mao ca đã đột phá cảnh giới thánh linh, với tu vi của ngươi chủ trì đại trận mộ phủ, dù có mười vực ngoại đến công kích cũng không thể công phá!
Mao Ô Quy lâng lâng như bay, cười nói:
- Đó là đương nhiên, bản thánh đến cũng vì cho đám nhãi vực ngoại biết tay.