Vòng xoáy quay quanh người Phong Phi Vân bình ổn, từ từ mở mắt ra, chân lý đạo tắc trong người rút về.
Phong Phi Vân nói:
- Thất bại.
- Không độ qua sinh kiếp?
Hoa Sinh đạo trưởng kinh ngạc nhìn Phong Phi Vân, rõ ràng lão cảm thấy hắn sống qua, đạo tắc trong người càng mạnh hơn. Nhưng như Phong Phi Vân nói hai chữ thất bại, trên người hắn không có khí căn nguyên thánh linh, không phải cảnh giới thánh linh.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Độ một nửa, không qua được.
- . . .
Hoa Sinh đạo trưởng thấy rộng biết nhiều nhưng chưa từng nghe có chuyện như vậy xảy ra.
Độ qua sinh kiếp, lập địa thành thánh.
Không độ qua sinh kiếp, đạo tiêu thần chết.
Còn tình huống thứ ba? Phong Phi Vân lừa quỷ sao?
Phong Phi Vân nghiêm túc nói:
- Ta lĩnh ngộ đạo chân lý chưa đủ để thành thánh, không độ qua kiếp này được, thiếu một chút lửa.
Hoa Sinh đạo trưởng lau mồ hôi:
- Có thể độ sinh kiếp một nửa, chừa một nửa sao?
Hoa Sinh đạo trưởng cho rằng Phong Phi Vân không nói thật.
Phong Phi Vân nói:
- Người bình thường đương nhiên không thể, nhưng bán yêu thì có thể. Một nửa là yêu, một nửa là người. Yêu có thể thành thánh, người vẫn là người. Cần tìm cơ hội khác mới độ qua một nửa thánh linh sinh kiếp còn lại.
Hoa Sinh đạo trưởng cảm thấy Phong Phi Vân không phải con người, làm chuyện gì đều vượt tầm người bình thường.
Phong Phi Vân nhìn địa ngục quỷ chủ, Thâm uyên Ma Quân đại chiến ở phía xa, nỗi lòng kích động. Rốt cuộc thấy địa ngục quỷ chủ trong truyền thuyết, đây là vô thượng vĩ nhân của nhân tộc.
Sống là nbhân kiệt, chết càng hy sinh oanh kiệt.
Anh tư của địa ngục quỷ chủ vô cùng cao lớn, như lúc gã còn sống khiến người tôn kính. Địa ngục quỷ chủ đấu với bảy hung ma thái cổ trời long đất lở.
- Tại sao Thâm uyên Ma Quân muốn đến địa ngục cướp cầu Nại Hà?
Phong Phi Vân rất muốn sóng vai chiến đấu với địa ngục quỷ chủ, nhưng với tu vi hiện tại của hắn không kém rất xa. Nhân vật khủng bố nhất thiên địa đang tranh phong, thánh linh bình thường không nhúng tay vào được.
Hoa Sinh đạo trưởng khẽ thở dài:
- Cầu thông thiên và cầu Nại Hà ghép lại sẽ thành cầu thần câu thông thiên địa, nối thời gian và không gian, địa ngục và tiên giới, thậm chí vượt qua vũ trụ nối hai trời sao lại.
- Thâm uyên Ma Quân đến lấy cầu Nại Hà chắc vì muốn đón tu sĩ trong hỗn nguyên đại thế giới của hắn đến di châu hỗn nguyên đại thế giới. Như vậy Thâm uyên Ma Quân sẽ trở thành chúa tể vô thượng của di châu hỗn nguyên đại thế giới.
Phong Phi Vân có thể nhìn thấu chân lý, nhìn đến vài thứ Hoa Sinh đạo trưởng không thấy:
- Theo ta thì dã tâm của Thâm uyên Ma Quân không chỉ có thế.
- Đi, rút về Phong Đô quỷ thành, bọn họ sắp kéo qua đây.
- Không vội, trấn áp Ô Sào thánh tôn trước đã. Ta có chuyện quan trọng muốn hỏi nàng ta.
Ô Sào thánh tôn xinh đẹp khuynh thành, anh tư tuyệt trần, nhưng thủ đoạn rất tàn nhẫn. Phong Phi Vân suýt chết trong tay Ô Sào thánh tôn, mười tám tầng địa ngục bị nàng khuấy động.
Phong Phi Vân cầm Yêu Hoàng kiếm phát huy kiếm uy cực độ, yêu khí dồi dào, thánh khí bay ra từ thân kiếm.
Trên thân kiếm có bóng một yêu ma, bộ dạng giống Phong Phi Vân y như đúc, phát ra tiếng cười nanh tranh.
Đó là kiếm linh của Yêu Hoàng kiếm, yêu ma chi thể.
Yêu Hoàng kiếm bị Phong Phi Vân dùng kiếp lực rèn luyện đã phục hồi uy lực hung binh thái cổ, yêu tính của kiếm khí siêu kinh khủng, kiếm linh cũng thông thánh.
Phong Phi Vân vung kiếm chém qua eo Ô Sào thánh tôn, đánh nàng bay ra xa.
Hai tay Ô Sào thánh tôn nâng tổ chim đỏ, vô số thánh khí tụ tập trong lòng bàn tay, giật mình nhìn Phong Phi Vân.
Ô Sào thánh tôn hỏi:
- Tu vi của ngươi không đột phá cảnh giới thánh linh nhưng tại sao lực lượng tăng trưởng nhiều như vậy?
Phong Phi Vân cầm Yêu Hoàng kiếm, mắt nhìn kiếm phong, cười nói:
- Đột phá một nửa.
Kiếm khí lại quét qua đánh vào tổ chim đỏ phát ra tiếng xoèn xoẹt, hỏa hoa bắn tung.
Ô Sào thánh tôn biết lực lượng tà dị của Yêu Hoàng kiếm, không dám để thân kiếm đụng vào người mình. Phong Phi Vân dồn ép Ô Sào thánh tôn không ngừng thụt lùi, không thể thi triển nhiều thần thông thánh linh cường đại.
Phong Phi Vân hét lên:
- Lão đạo, giúp một tay! Đánh nhanh thắng mau!
Hoa Sinh đạo trưởng lấy cái nồi đen to ra, đứng sau lưng Ô Sào thánh tôn. Cái nồi đen chụp xuống, đít nồi gõ vào đầu Ô Sào thánh tôn đánh bay nàng đập vào tường Phong Đô quỷ thành.
Vù vù vù vù vù!
Yêu Hoàng kiếm bay ra, đâm thủng người Ô Sào thánh tôn, đóng đinh nàng vào tường Phong Đô quỷ thành.
Người Ô Sào thánh tôn run bần bật, giọt máu thánh linh nhỏ tí tách. Ô Sào thánh tôn muốn chấn Yêu Hoàng kiếm ra khỏi người.
Keng keng keng!
Phong Phi Vân bắt kiếm quyết vừa điều động lực lượng thiên kiếp. Từng tia chớp đánh xuống đầu Ô Sào thánh tôn. Tia chớp chui vào Yêu Hoàng kiếm rồi chạy vào cơ thể Ô Sào thánh tôn, trấn áp thánh hồn của nàng.
- Bản thánh . . . Thánh hồn không cạn!
Tóc dài bay bay, mắt Ô Sào thánh tôn sáng tỏ kiên quyết, thánh uy bất khuất.
Đùng!
Lại một tai chớp đánh vào người Ô Sào thánh tôn.
Hoa Sinh đạo trưởng sờ cằm, ánh mắt sáng ngời nói:
- Ý chí thánh linh kiên cường, không thể bị phá hủy. Nếu ngươi muốn trấn nàng thì . . . Lão đạo có cách giúp.
- Lão có cách?
Phong Phi Vân cảm giác ý chí thánh linh kiên quyết như cục đá cứng, lực lượng Yêu Hoàng kiếm cũng không thể nô lệ thánh hồn, không trấn áp Ô Sào thánh tôn được.
Hoa Sinh đạo trưởng bưng nồi canh nóng tới, múc một vá đút cho Ô Sào thánh tôn.
Phong Phi Vân trợn to mắt nói:
- Lão đút cái gì cho nàng?
- Canh Mạnh bà.
Hoa Sinh đạo trưởng đắc ý nói:
- Một khi nàng quên mất mình là thánh linh thì ý chí sẽ không kiên cường nữa, ngươi muốn trấn áp nàng cũng không khó khăn.
Phong Phi Vân trợn trắng mắt:
- Ta muốn hỏi thăm thiên cơ trùng động, tọa độ vị trí của nó. Lão cho nàng uống canh Mạnh bà rồi nàng quên luôn chuyện này, vậy ta trấn áp nàng còn ý nghĩa gì?
Hoa Sinh đạo trưởng ngây người nhìn Phong Phi Vân:
- Sao không nói sớm? Ta cứ tưởng ngươi muốn trấn áp một nữ thánh làm thê thiếp.
- Ta là loại người đó sao?
Phong Phi Vân cảm thấy Hoa Sinh đạo trưởng ngốc y như Mao Thành Thật:
- Đạo trưởng ơi là đạo trưởng, lão sống lâu như vậy thật uổng phí, hèn gì nữ ma lợi dụng lão chạy ra địa ngục.
Hoa Sinh đạo trưởng tức giận nói:
- Lúc ở Thần Tấn vương triều ngươi hay làm chuyện này, lão đạo tốt bụng giúp đỡ mả ngươi còn trách ta?
- Xin lỗi xin lỗi, đạo trưởng bớt giận. Ta sốt ruột quá nên lỡ lời. Thiên cơ trùng động mở rộng, cường giả vực ngoại liên tục đến di châu hỗn nguyên đại thế giới, sinh linh trong thế giới này sống trong nước sôi lửa bỏng. Tin tưởng nếu đạo tổ còn sống thì lão nhân gia cũng không muốn thấy sinh linh đồ thán.
Phong Phi Vân muốn nhờ sức Hoa Sinh đạo trưởng rời khỏi địa ngục nên không dám đắc tội lão già này.
Nhưng Hoa Sinh đạo trưởng đút canh Mạnh bà cho Ô Sào thánh tôn làm Phong Phi Vân không kịp trở tay.
Vòng xoáy quay quanh người Phong Phi Vân bình ổn, từ từ mở mắt ra, chân lý đạo tắc trong người rút về.
Phong Phi Vân nói:
- Thất bại.
- Không độ qua sinh kiếp?
Hoa Sinh đạo trưởng kinh ngạc nhìn Phong Phi Vân, rõ ràng lão cảm thấy hắn sống qua, đạo tắc trong người càng mạnh hơn. Nhưng như Phong Phi Vân nói hai chữ thất bại, trên người hắn không có khí căn nguyên thánh linh, không phải cảnh giới thánh linh.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Độ một nửa, không qua được.
- . . .
Hoa Sinh đạo trưởng thấy rộng biết nhiều nhưng chưa từng nghe có chuyện như vậy xảy ra.
Độ qua sinh kiếp, lập địa thành thánh.
Không độ qua sinh kiếp, đạo tiêu thần chết.
Còn tình huống thứ ba? Phong Phi Vân lừa quỷ sao?
Phong Phi Vân nghiêm túc nói:
- Ta lĩnh ngộ đạo chân lý chưa đủ để thành thánh, không độ qua kiếp này được, thiếu một chút lửa.
Hoa Sinh đạo trưởng lau mồ hôi:
- Có thể độ sinh kiếp một nửa, chừa một nửa sao?
Hoa Sinh đạo trưởng cho rằng Phong Phi Vân không nói thật.
Phong Phi Vân nói:
- Người bình thường đương nhiên không thể, nhưng bán yêu thì có thể. Một nửa là yêu, một nửa là người. Yêu có thể thành thánh, người vẫn là người. Cần tìm cơ hội khác mới độ qua một nửa thánh linh sinh kiếp còn lại.
Hoa Sinh đạo trưởng cảm thấy Phong Phi Vân không phải con người, làm chuyện gì đều vượt tầm người bình thường.
Phong Phi Vân nhìn địa ngục quỷ chủ, Thâm uyên Ma Quân đại chiến ở phía xa, nỗi lòng kích động. Rốt cuộc thấy địa ngục quỷ chủ trong truyền thuyết, đây là vô thượng vĩ nhân của nhân tộc.
Sống là nbhân kiệt, chết càng hy sinh oanh kiệt.
Anh tư của địa ngục quỷ chủ vô cùng cao lớn, như lúc gã còn sống khiến người tôn kính. Địa ngục quỷ chủ đấu với bảy hung ma thái cổ trời long đất lở.
- Tại sao Thâm uyên Ma Quân muốn đến địa ngục cướp cầu Nại Hà?
Phong Phi Vân rất muốn sóng vai chiến đấu với địa ngục quỷ chủ, nhưng với tu vi hiện tại của hắn không kém rất xa. Nhân vật khủng bố nhất thiên địa đang tranh phong, thánh linh bình thường không nhúng tay vào được.
Hoa Sinh đạo trưởng khẽ thở dài:
- Cầu thông thiên và cầu Nại Hà ghép lại sẽ thành cầu thần câu thông thiên địa, nối thời gian và không gian, địa ngục và tiên giới, thậm chí vượt qua vũ trụ nối hai trời sao lại.
- Thâm uyên Ma Quân đến lấy cầu Nại Hà chắc vì muốn đón tu sĩ trong hỗn nguyên đại thế giới của hắn đến di châu hỗn nguyên đại thế giới. Như vậy Thâm uyên Ma Quân sẽ trở thành chúa tể vô thượng của di châu hỗn nguyên đại thế giới.
Phong Phi Vân có thể nhìn thấu chân lý, nhìn đến vài thứ Hoa Sinh đạo trưởng không thấy:
- Theo ta thì dã tâm của Thâm uyên Ma Quân không chỉ có thế.
- Đi, rút về Phong Đô quỷ thành, bọn họ sắp kéo qua đây.
- Không vội, trấn áp Ô Sào thánh tôn trước đã. Ta có chuyện quan trọng muốn hỏi nàng ta.
Ô Sào thánh tôn xinh đẹp khuynh thành, anh tư tuyệt trần, nhưng thủ đoạn rất tàn nhẫn. Phong Phi Vân suýt chết trong tay Ô Sào thánh tôn, mười tám tầng địa ngục bị nàng khuấy động.
Phong Phi Vân cầm Yêu Hoàng kiếm phát huy kiếm uy cực độ, yêu khí dồi dào, thánh khí bay ra từ thân kiếm.
Trên thân kiếm có bóng một yêu ma, bộ dạng giống Phong Phi Vân y như đúc, phát ra tiếng cười nanh tranh.
Đó là kiếm linh của Yêu Hoàng kiếm, yêu ma chi thể.
Yêu Hoàng kiếm bị Phong Phi Vân dùng kiếp lực rèn luyện đã phục hồi uy lực hung binh thái cổ, yêu tính của kiếm khí siêu kinh khủng, kiếm linh cũng thông thánh.
Phong Phi Vân vung kiếm chém qua eo Ô Sào thánh tôn, đánh nàng bay ra xa.
Hai tay Ô Sào thánh tôn nâng tổ chim đỏ, vô số thánh khí tụ tập trong lòng bàn tay, giật mình nhìn Phong Phi Vân.
Ô Sào thánh tôn hỏi:
- Tu vi của ngươi không đột phá cảnh giới thánh linh nhưng tại sao lực lượng tăng trưởng nhiều như vậy?
Phong Phi Vân cầm Yêu Hoàng kiếm, mắt nhìn kiếm phong, cười nói:
- Đột phá một nửa.
Kiếm khí lại quét qua đánh vào tổ chim đỏ phát ra tiếng xoèn xoẹt, hỏa hoa bắn tung.
Ô Sào thánh tôn biết lực lượng tà dị của Yêu Hoàng kiếm, không dám để thân kiếm đụng vào người mình. Phong Phi Vân dồn ép Ô Sào thánh tôn không ngừng thụt lùi, không thể thi triển nhiều thần thông thánh linh cường đại.
Phong Phi Vân hét lên:
- Lão đạo, giúp một tay! Đánh nhanh thắng mau!
Hoa Sinh đạo trưởng lấy cái nồi đen to ra, đứng sau lưng Ô Sào thánh tôn. Cái nồi đen chụp xuống, đít nồi gõ vào đầu Ô Sào thánh tôn đánh bay nàng đập vào tường Phong Đô quỷ thành.
Vù vù vù vù vù!
Yêu Hoàng kiếm bay ra, đâm thủng người Ô Sào thánh tôn, đóng đinh nàng vào tường Phong Đô quỷ thành.
Người Ô Sào thánh tôn run bần bật, giọt máu thánh linh nhỏ tí tách. Ô Sào thánh tôn muốn chấn Yêu Hoàng kiếm ra khỏi người.
Keng keng keng!
Phong Phi Vân bắt kiếm quyết vừa điều động lực lượng thiên kiếp. Từng tia chớp đánh xuống đầu Ô Sào thánh tôn. Tia chớp chui vào Yêu Hoàng kiếm rồi chạy vào cơ thể Ô Sào thánh tôn, trấn áp thánh hồn của nàng.
- Bản thánh . . . Thánh hồn không cạn!
Tóc dài bay bay, mắt Ô Sào thánh tôn sáng tỏ kiên quyết, thánh uy bất khuất.
Đùng!
Lại một tai chớp đánh vào người Ô Sào thánh tôn.
Hoa Sinh đạo trưởng sờ cằm, ánh mắt sáng ngời nói:
- Ý chí thánh linh kiên cường, không thể bị phá hủy. Nếu ngươi muốn trấn nàng thì . . . Lão đạo có cách giúp.
- Lão có cách?
Phong Phi Vân cảm giác ý chí thánh linh kiên quyết như cục đá cứng, lực lượng Yêu Hoàng kiếm cũng không thể nô lệ thánh hồn, không trấn áp Ô Sào thánh tôn được.
Hoa Sinh đạo trưởng bưng nồi canh nóng tới, múc một vá đút cho Ô Sào thánh tôn.
Phong Phi Vân trợn to mắt nói:
- Lão đút cái gì cho nàng?
- Canh Mạnh bà.
Hoa Sinh đạo trưởng đắc ý nói:
- Một khi nàng quên mất mình là thánh linh thì ý chí sẽ không kiên cường nữa, ngươi muốn trấn áp nàng cũng không khó khăn.
Phong Phi Vân trợn trắng mắt:
- Ta muốn hỏi thăm thiên cơ trùng động, tọa độ vị trí của nó. Lão cho nàng uống canh Mạnh bà rồi nàng quên luôn chuyện này, vậy ta trấn áp nàng còn ý nghĩa gì?
Hoa Sinh đạo trưởng ngây người nhìn Phong Phi Vân:
- Sao không nói sớm? Ta cứ tưởng ngươi muốn trấn áp một nữ thánh làm thê thiếp.
- Ta là loại người đó sao?
Phong Phi Vân cảm thấy Hoa Sinh đạo trưởng ngốc y như Mao Thành Thật:
- Đạo trưởng ơi là đạo trưởng, lão sống lâu như vậy thật uổng phí, hèn gì nữ ma lợi dụng lão chạy ra địa ngục.
Hoa Sinh đạo trưởng tức giận nói:
- Lúc ở Thần Tấn vương triều ngươi hay làm chuyện này, lão đạo tốt bụng giúp đỡ mả ngươi còn trách ta?
- Xin lỗi xin lỗi, đạo trưởng bớt giận. Ta sốt ruột quá nên lỡ lời. Thiên cơ trùng động mở rộng, cường giả vực ngoại liên tục đến di châu hỗn nguyên đại thế giới, sinh linh trong thế giới này sống trong nước sôi lửa bỏng. Tin tưởng nếu đạo tổ còn sống thì lão nhân gia cũng không muốn thấy sinh linh đồ thán.
Phong Phi Vân muốn nhờ sức Hoa Sinh đạo trưởng rời khỏi địa ngục nên không dám đắc tội lão già này.
Nhưng Hoa Sinh đạo trưởng đút canh Mạnh bà cho Ô Sào thánh tôn làm Phong Phi Vân không kịp trở tay.