- Tương lai sẽ càng tàn nhẫn, có lẽ thế giới sẽ bnị hủy diệt. Không mấy người sống sót qua đại kiếp nạn. Ta chỉ có một muội muội ruột, có lẽ ta sẽ chết trận nhưng ta muốn nàng sống.
Đây là đại kiếp nạn, dù là đẳng cấp chí tôn cũng thấy phập phồng lo sợ, biết tương lai là sự hủy diệt tàn nhẫn, sức người khó ngăn.
Càng biết nhiều thì càng sợ.
Những đại quân nhân tộc trong doanh địa sợ hãi không thua gì Tây Môn Xuy Tiêu, đây là nỗi sợ lực lượng chênh lệch.
diệt thế giả vực ngoại quá mạnh.
Phong Phi Vân vỗ vai Tây Môn Xuy Tiêu, cười nói:
- Di châu hỗn nguyên đại thế giới vẫn có rất nhiều nội tình và thần thánh, không dễ thua. Tin ta đi, có rất nhiều tiên hiền sẽ quay về, Nhân Tổ thức tỉnh là dấu hiệu.
Tây Môn Xuy Tiêu nặn ra nụ cười:
- Phong huynh nhìn sự việc thật là rộng rãi, giờ Phong huynh là thánh linh, nữ thánh vực ngoại cũng bị Phong huynh thu phục.
Tây Môn Xuy Tiêu nheo mắt nói:
- Phải rồi, nàng ta thật sự chỉ là đệ tử sao? Theo kinh nghiệm xem vô số nữ nhân của ta thì quan hệ giữa hai người không đơn giản là sư đồ. Ánh mắt Phong huynh nhìn nữ nhân lên giường và đệ tử thật sự có khác nhau.
Phong Phi Vân nói:
- Tây Môn huynh biết hơi nhiều.
Tây Môn Xuy Tiêu cười phá lên, quay về doanh địa nhân tộc, không nhắc chuyện gả muội muội cho Phong Phi Vân nữa vì mới rồi hắn đã từ chối.
Phong Phi Vân đứng bên cạnh bia mộ lớn, lên tiếng:
- Ra đi.
Bóng dáng yểu điệu bay ra từ sau bia mộ, người tỏa thánh quang, xinh đẹ tuyệt trần, trang nhã thanh tú. Là thánh nữ mới của Thủy Nguyệt Thiên cảnh, Thượng Quan Minh Tiêm.
Thượng Quan Minh Tiêm quỳ dưới đất hành lễ.
- Bái kiến chủ nhân.
Nếu để người ta biết Hiên Viên Nhất Nhất Thủy Nguyệt Thiên cảnh quỳ trước mặt Phong Phi Vân, gọi hắn là chủ nhân sẽ ngạc nhiên đến rớt cằm. Nhiều thiếu niên xem Thượng Quan Minh Tiêm là nữ thần sẽ buồn bã đau lòng tuyệt vọng.
Phong Phi Vân đánh ra kết giới thánh linh che khu vực này lại.
Phong Phi Vân lạnh nhạt nói:
- Đứng lên đi.
Thượng Quan Minh Tiêm chậm rãi đứng dậy, áo đỏ sặc sỡ, ngực đẫy đà, xinh đẹp không dính hạt bụi trần.
- Chúc mừng chủ nhân thành tựu tôn vị thánh linh, từ nay ngang hàng cùng thánh thần.
Phong Phi Vân hỏi:
- Không bị Thủy Nguyệt Đình phát hiện có gì lạ đi?
Thượng Quan Minh Tiêm trả lời:
- Có lực lượng của Yêu Hoàng kiếm chém thiên đạo, Thủy Nguyệt thánh thần cũng không phát hiện bí mật giữa ta và chủ nhân.
Phong Phi Vân lấy viên linh đan thập bát phẩm ra:
- Mấy năm nay nàng rất giỏi, tu vi tiến bộ nhiều, đã đến Vũ Hóa đệ ngũ trọng. Thứ này chủ nhân ban thưởng cho nàng, nuốt nó rồi đủ cho nàng đến cảnh giới Vũ Hóa đệ lục trọng trong thời gian ngắn.
Phong Phi Vân nhìn khuôn mặt xinh đẹp, cười nói:
- Ta giúp nàng.
Phong Phi Vân bóp nát linh đan thập bát phẩm thành một đoàn đan quang, bàn tay ấn nhẹ đầu Thượng Quan Minh Tiêm. Ánh sáng tuôn vào người Thượng Quan Minh Tiêm, khiến khí Vũ Hóa trong người nàng nhanh chóng tăng trưởng, rất nhanh cảnh giới đột phá đến Vũ Hóa đệ lục trọng rồi lên đỉnh.
Nhờ Phong Phi Vân trợ giúp nên Thượng Quan Minh Tiêm đột phá tu vi nhanh, nếu chỉ dựa vào nàng luyện hóa linh đan thập bát phẩm cần ít nhất mấy năm mới hấp thu hoàn toàn, chưa chắc đến đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng.
Thượng Quan Minh Tiêm lại hành lễ với Phong Phi Vân:
- Đa tạ chủ nhân.
Mặt ngọc hồng hào, hà khí di chuyển, lực lượng uẩn dưỡng bao la, cơ thể trong suốt.
Phong Phi Vân nói:
- Làm việc cho ta không thiếu lợi lộc, dêm nay hãy đến doanh trướng của ta đi, ta sẽ truyền đạo pháp đặc biệt cho nàng.
Thượng Quan Minh Tiêm cắn răng, rũ mi mắt, khẽ ừ.
Thượng Quan Minh Tiêm nghiêm túc nói:
- Có chuyện quan trọng Thiên Đạo muốn báo cáo với chủ nhân.
Phong Phi Vân nói:
- Nàng nói đi.
Thượng Quan Minh Tiêm tiếp tục bảo:
- Minh Tiêm lật xem hồ sơ Thủy Nguyệt Thiên cảnh, phát hiện một chuyện rất lạ. Hồ sơ ghi chép nhiều thứ liên quan tín ngưỡng thần tà, không chỉ từ quốc gia nhân loại, có nhiều hồ sơ lãnh địa yêu tộc cũng được đưa đến Thủy Nguyệt Thiên cảnh, bên trong vẽ tượng thần thánh thần. Minh Tiêm điều tra đối chiếu kỹ càng, phát hiện sự thật kinh khủng . . .
Phong Phi Vân tiếp lời:
- Thủy Nguyệt Đình không phải con người, là thần tà.
Thượng Quan Minh Tiêm kinh ngạc hỏi:
- Sao chủ nhân biết chuyện này?
Phong Phi Vân vuốt ngón tay mình, ánh mắt lạnh lùng, bình tĩnh nói:
- Khi ta nhìn tượng thần của Thủy Nguyệt Đình thì đã biết nàng ấy là thần tà.
Thượng Quan Minh Tiêm nói:
- Giật mình nhất là Minh Tiêm phát hiện trong sách cổ tông Thủy Nguyệt Thiên cảnh cũng ghi chép về thần tà, có hồ sơ tường thuật từ mấy trăm vạn, mấy ngàn van, mấy chục ức năm trước. Nhưng những thần tà không giống nhau, có thần tà tên nữ thần sông Tấn, tên nữ thần Nguyệt Lượng, tên Tinh Nguyệt thần tổ.
- Mỗi thời đại đều xuất hiện ghi chép về một thần tà, cực kỳ mạnh. Nhưng hai thần tà chưa bao giờ xuất hiện cùng một thời đại, thật kỳ lạ.
Biểu tình Phong Phi Vân trầm trọng, trong lòng nổi lên phỏng đoán đáng sợ.
Phong Phi Vân siết chặt tay:
- Nàng không được nói chuyện này cho bất cứ ai.
Chuyện về Thủy Nguyệt Đình thì Phong Phi Vân sớm có suy đoán nhưng khi ấy cảnh giới của hắn quá thấp, lòng nảy ra ý nghĩ gì sẽ bị Thủy Nguyệt Đình biết. Cho nên Phong Phi Vân cưỡng ép ức chế không suy nghĩ, giờ nghe Thượng Quan Minh Tiêm báo cáo hắn không hề thấy lạ.
Phong Phi Vân quay về doanh trướng nhân tộc, lấy ra tượng đá Thái Vi nữ thần.
Tượng đá tỏa sáng, một bóng thần nhỏ xinh hiện ra, kinh ngạc nói:
- Tu vi của ngươi đã đến?
Phong Phi Vân gật đầu, nghiêm túc nói:
- Thái Vi, ta sắp tái tạo thân hình Hồng Nhan, cô đọng trấn hồn. Khi ấy có lẽ nàng sẽ thành mây khói hoặc dung nhập vào người Hồng Nhan, nàng có sợ không?
Thần hồn Thái Vi nữ thần bay ra khỏi tượng đá, ngưng tụ thành tà thần khuôn mặt giống Nam Cung Hồng Nhan y như đúc, tóc dài tựa nhành liễu, người co lại.
Mắt Thái Vi nữ thần ngấn lệ nói:
- Ta là thể tà thần được ngươi sáng tạo vì cứu nàng, đúng không? Một ý niệm của ngươi có thể khiến ta thành tro hoặc sống lại, đúng không?
Phong Phi Vân im lặng:
- Đúng vậy!
Thái Vi nữ thần chớp mắt:
- Giờ là lúc ta nên chết.
Phong Phi Vân nói:
- Chờ ta gọi về ấn ký linh hồn, mảnh nhỏ ký ức của Hồng Nhan, nếu Hồng Nhan động ý cho nàng dung nhập vào cơ thể thì hai người có thể dùng chung một thân thể. Nếu Hồng Nhan không muốn thì ta sẽ tìm ký chủ mới cho nàng.
Thái Vi nữ thần thở dài thườn thượt, không nói chuyện.
Phong Phi Vân lấy tám tam vị chân hỏa lô ra, trong lò đốt linh hồn linh thạch. Uẩn dưỡng nhiều năm, linh hồn linh thạch đã hòa tan một chút.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Phong Phi Vân dùng đạo thánh linh điều động tinh khí lửa trong thiên địa ùa vào tám tam vị chân hỏa lô. Nhiệt độ tam vị chân hỏa lô tăng lên gấp vô số lần.
Linh hồn linh thạch tăng tốc hòa tan.
Khi Phong Phi Vân đến cảnh giới thánh linh thì tế luyện một thánh linh dụng cụ có lẽ sẽ tốn thời gian rất nhiều, nhưng muốn luyện hóa linh hồn linh thạch không mất bao lâu.
- Tương lai sẽ càng tàn nhẫn, có lẽ thế giới sẽ bnị hủy diệt. Không mấy người sống sót qua đại kiếp nạn. Ta chỉ có một muội muội ruột, có lẽ ta sẽ chết trận nhưng ta muốn nàng sống.
Đây là đại kiếp nạn, dù là đẳng cấp chí tôn cũng thấy phập phồng lo sợ, biết tương lai là sự hủy diệt tàn nhẫn, sức người khó ngăn.
Càng biết nhiều thì càng sợ.
Những đại quân nhân tộc trong doanh địa sợ hãi không thua gì Tây Môn Xuy Tiêu, đây là nỗi sợ lực lượng chênh lệch.
diệt thế giả vực ngoại quá mạnh.
Phong Phi Vân vỗ vai Tây Môn Xuy Tiêu, cười nói:
- Di châu hỗn nguyên đại thế giới vẫn có rất nhiều nội tình và thần thánh, không dễ thua. Tin ta đi, có rất nhiều tiên hiền sẽ quay về, Nhân Tổ thức tỉnh là dấu hiệu.
Tây Môn Xuy Tiêu nặn ra nụ cười:
- Phong huynh nhìn sự việc thật là rộng rãi, giờ Phong huynh là thánh linh, nữ thánh vực ngoại cũng bị Phong huynh thu phục.
Tây Môn Xuy Tiêu nheo mắt nói:
- Phải rồi, nàng ta thật sự chỉ là đệ tử sao? Theo kinh nghiệm xem vô số nữ nhân của ta thì quan hệ giữa hai người không đơn giản là sư đồ. Ánh mắt Phong huynh nhìn nữ nhân lên giường và đệ tử thật sự có khác nhau.
Phong Phi Vân nói:
- Tây Môn huynh biết hơi nhiều.
Tây Môn Xuy Tiêu cười phá lên, quay về doanh địa nhân tộc, không nhắc chuyện gả muội muội cho Phong Phi Vân nữa vì mới rồi hắn đã từ chối.
Phong Phi Vân đứng bên cạnh bia mộ lớn, lên tiếng:
- Ra đi.
Bóng dáng yểu điệu bay ra từ sau bia mộ, người tỏa thánh quang, xinh đẹ tuyệt trần, trang nhã thanh tú. Là thánh nữ mới của Thủy Nguyệt Thiên cảnh, Thượng Quan Minh Tiêm.
Thượng Quan Minh Tiêm quỳ dưới đất hành lễ.
- Bái kiến chủ nhân.
Nếu để người ta biết Hiên Viên Nhất Nhất Thủy Nguyệt Thiên cảnh quỳ trước mặt Phong Phi Vân, gọi hắn là chủ nhân sẽ ngạc nhiên đến rớt cằm. Nhiều thiếu niên xem Thượng Quan Minh Tiêm là nữ thần sẽ buồn bã đau lòng tuyệt vọng.
Phong Phi Vân đánh ra kết giới thánh linh che khu vực này lại.
Phong Phi Vân lạnh nhạt nói:
- Đứng lên đi.
Thượng Quan Minh Tiêm chậm rãi đứng dậy, áo đỏ sặc sỡ, ngực đẫy đà, xinh đẹp không dính hạt bụi trần.
- Chúc mừng chủ nhân thành tựu tôn vị thánh linh, từ nay ngang hàng cùng thánh thần.
Phong Phi Vân hỏi:
- Không bị Thủy Nguyệt Đình phát hiện có gì lạ đi?
Thượng Quan Minh Tiêm trả lời:
- Có lực lượng của Yêu Hoàng kiếm chém thiên đạo, Thủy Nguyệt thánh thần cũng không phát hiện bí mật giữa ta và chủ nhân.
Phong Phi Vân lấy viên linh đan thập bát phẩm ra:
- Mấy năm nay nàng rất giỏi, tu vi tiến bộ nhiều, đã đến Vũ Hóa đệ ngũ trọng. Thứ này chủ nhân ban thưởng cho nàng, nuốt nó rồi đủ cho nàng đến cảnh giới Vũ Hóa đệ lục trọng trong thời gian ngắn.
Phong Phi Vân nhìn khuôn mặt xinh đẹp, cười nói:
- Ta giúp nàng.
Phong Phi Vân bóp nát linh đan thập bát phẩm thành một đoàn đan quang, bàn tay ấn nhẹ đầu Thượng Quan Minh Tiêm. Ánh sáng tuôn vào người Thượng Quan Minh Tiêm, khiến khí Vũ Hóa trong người nàng nhanh chóng tăng trưởng, rất nhanh cảnh giới đột phá đến Vũ Hóa đệ lục trọng rồi lên đỉnh.
Nhờ Phong Phi Vân trợ giúp nên Thượng Quan Minh Tiêm đột phá tu vi nhanh, nếu chỉ dựa vào nàng luyện hóa linh đan thập bát phẩm cần ít nhất mấy năm mới hấp thu hoàn toàn, chưa chắc đến đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng.
Thượng Quan Minh Tiêm lại hành lễ với Phong Phi Vân:
- Đa tạ chủ nhân.
Mặt ngọc hồng hào, hà khí di chuyển, lực lượng uẩn dưỡng bao la, cơ thể trong suốt.
Phong Phi Vân nói:
- Làm việc cho ta không thiếu lợi lộc, dêm nay hãy đến doanh trướng của ta đi, ta sẽ truyền đạo pháp đặc biệt cho nàng.
Thượng Quan Minh Tiêm cắn răng, rũ mi mắt, khẽ ừ.
Thượng Quan Minh Tiêm nghiêm túc nói:
- Có chuyện quan trọng Thiên Đạo muốn báo cáo với chủ nhân.
Phong Phi Vân nói:
- Nàng nói đi.
Thượng Quan Minh Tiêm tiếp tục bảo:
- Minh Tiêm lật xem hồ sơ Thủy Nguyệt Thiên cảnh, phát hiện một chuyện rất lạ. Hồ sơ ghi chép nhiều thứ liên quan tín ngưỡng thần tà, không chỉ từ quốc gia nhân loại, có nhiều hồ sơ lãnh địa yêu tộc cũng được đưa đến Thủy Nguyệt Thiên cảnh, bên trong vẽ tượng thần thánh thần. Minh Tiêm điều tra đối chiếu kỹ càng, phát hiện sự thật kinh khủng . . .
Phong Phi Vân tiếp lời:
- Thủy Nguyệt Đình không phải con người, là thần tà.
Thượng Quan Minh Tiêm kinh ngạc hỏi:
- Sao chủ nhân biết chuyện này?
Phong Phi Vân vuốt ngón tay mình, ánh mắt lạnh lùng, bình tĩnh nói:
- Khi ta nhìn tượng thần của Thủy Nguyệt Đình thì đã biết nàng ấy là thần tà.
Thượng Quan Minh Tiêm nói:
- Giật mình nhất là Minh Tiêm phát hiện trong sách cổ tông Thủy Nguyệt Thiên cảnh cũng ghi chép về thần tà, có hồ sơ tường thuật từ mấy trăm vạn, mấy ngàn van, mấy chục ức năm trước. Nhưng những thần tà không giống nhau, có thần tà tên nữ thần sông Tấn, tên nữ thần Nguyệt Lượng, tên Tinh Nguyệt thần tổ.
- Mỗi thời đại đều xuất hiện ghi chép về một thần tà, cực kỳ mạnh. Nhưng hai thần tà chưa bao giờ xuất hiện cùng một thời đại, thật kỳ lạ.
Biểu tình Phong Phi Vân trầm trọng, trong lòng nổi lên phỏng đoán đáng sợ.
Phong Phi Vân siết chặt tay:
- Nàng không được nói chuyện này cho bất cứ ai.
Chuyện về Thủy Nguyệt Đình thì Phong Phi Vân sớm có suy đoán nhưng khi ấy cảnh giới của hắn quá thấp, lòng nảy ra ý nghĩ gì sẽ bị Thủy Nguyệt Đình biết. Cho nên Phong Phi Vân cưỡng ép ức chế không suy nghĩ, giờ nghe Thượng Quan Minh Tiêm báo cáo hắn không hề thấy lạ.
Phong Phi Vân quay về doanh trướng nhân tộc, lấy ra tượng đá Thái Vi nữ thần.
Tượng đá tỏa sáng, một bóng thần nhỏ xinh hiện ra, kinh ngạc nói:
- Tu vi của ngươi đã đến?
Phong Phi Vân gật đầu, nghiêm túc nói:
- Thái Vi, ta sắp tái tạo thân hình Hồng Nhan, cô đọng trấn hồn. Khi ấy có lẽ nàng sẽ thành mây khói hoặc dung nhập vào người Hồng Nhan, nàng có sợ không?
Thần hồn Thái Vi nữ thần bay ra khỏi tượng đá, ngưng tụ thành tà thần khuôn mặt giống Nam Cung Hồng Nhan y như đúc, tóc dài tựa nhành liễu, người co lại.
Mắt Thái Vi nữ thần ngấn lệ nói:
- Ta là thể tà thần được ngươi sáng tạo vì cứu nàng, đúng không? Một ý niệm của ngươi có thể khiến ta thành tro hoặc sống lại, đúng không?
Phong Phi Vân im lặng:
- Đúng vậy!
Thái Vi nữ thần chớp mắt:
- Giờ là lúc ta nên chết.
Phong Phi Vân nói:
- Chờ ta gọi về ấn ký linh hồn, mảnh nhỏ ký ức của Hồng Nhan, nếu Hồng Nhan động ý cho nàng dung nhập vào cơ thể thì hai người có thể dùng chung một thân thể. Nếu Hồng Nhan không muốn thì ta sẽ tìm ký chủ mới cho nàng.
Thái Vi nữ thần thở dài thườn thượt, không nói chuyện.
Phong Phi Vân lấy tám tam vị chân hỏa lô ra, trong lò đốt linh hồn linh thạch. Uẩn dưỡng nhiều năm, linh hồn linh thạch đã hòa tan một chút.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Phong Phi Vân dùng đạo thánh linh điều động tinh khí lửa trong thiên địa ùa vào tám tam vị chân hỏa lô. Nhiệt độ tam vị chân hỏa lô tăng lên gấp vô số lần.
Linh hồn linh thạch tăng tốc hòa tan.
Khi Phong Phi Vân đến cảnh giới thánh linh thì tế luyện một thánh linh dụng cụ có lẽ sẽ tốn thời gian rất nhiều, nhưng muốn luyện hóa linh hồn linh thạch không mất bao lâu.