Hiện giờ đang là phút quan trọng sống lại Nam Cung Hồng Nhan, Nhạc Tước Linh mời giáo chủ Phạn Diệt giáo đến quấy rầy tiết tấu của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân buộc phải tạm dừng, thu thể ấn ký linh hồn Nam Cung Hồng Nhan vào bình ngọc, cẩn thận cất chứa, lại thu hể thần hồn của Thái Vi nữ thần vào tượng đá. Phong Phi Vân đi ra doanhn trướng đại quân nhân tộc.
Đại quân nhân tộc trận địa sẵn sàng đón quân địch, hình thành các chu thiên đại trận, có hóa thành hình dạng mãnh hổ, hình mai rùa.
Cờ chiến phần phật, như gặp đại địch.
Tây Môn Xuy Tiêu, Tây Môn San Hô, Tiên Hư động chủ, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, đám cường giả nhân loại đứng trong đại trận. Năm thánh linh dụng cụ bay trên cao, lơ lửng ngay giữa trận pháp rắc xuống cảnh tượng ánh sáng thần thánh.
Các đoàn lửa lơ lửng trên bầu trời như ngôi sao rực cháy ngọn lửa.
Nhạc Tước Linh đứng trong đó, mặc thánh giáp, chín còn rồng quanh thân, mắt sáng rực, là thánh linh tôn quý. Lúc trước Nhạc Tước Linh bị Phong Phi Vân, Ô Lan đuổi bỏ trốn, lòng vừa xấu hổ vừa tức giận. Bây giờ Nhạc Tước Linh kéo hết cường giả Phạn Diệt giáo đến, muốn thảo phạt Phong Phi Vân.
Phạn Diệt giáo là vô thượng đại giáo vực ngoại, thế lực vượt qua không chỉ một hỗn nguyên đại thế giới, ức vạn giáo chúng, có nhiều cường giả, đại giáo đẳng cấp cự vô bá.
Nhạc Tước Linh, Ô Sào thánh tôn là thành viên của Phạn Diệt giáo, có thể tưởng tượng đại giáo này đáng sợ.
Phong Phi Vân đi ra doanh trướng, nhìn Nhạc Tước Linh đứng trên trời.
Phong Phi Vân bực mình nói:
- Sao lại là ngươi nữa? Rốt cuộc có chịu thôi không? Ngươi không phiền nhưng ta chán rồi.
Ô Lan đứng sau lưngPhong Phi Vân, ánh mắt đầy địch ý nhìn Nhạc Tước Linh.
Nhạc Tước Linh rất tức giận, lần nào cũng bị Phong Phi Vân đè đầu, nàng chưa nổi giận hắn đã thấy phiền, còn thiên lý không?
Nhạc Tước Linh nghiến răng ken két, tức giận quát:
- Phong Phi Vân, trả sư thúc lại đây, nếu không tru diệt nguyên nhân tộc di châu các ngươi!
Phong Phi Vân cười nói:
- Chỉ bằng vào ngươi? Ai chẳng biết nói mạnh miệng? Ta có thể nói ngươi hãy ngoan ngoãn quỳ xuống bái sư, nếu bị ta trấn áp thì chỉ có thể làm nô bộc một vạn năm!
- Nhân tộc ti tiện của di châu hỗn nguyên đại thế giới to gan, dám nói thu thánh tôn của Phạn Diệt giáo ta làm nô? Bản tôn muốn xem thử ngươi có bao nhiêu bản lĩnh?
Một nam nhân chân đạp bánh xe vàng đứng trong không trung, mặc áo giáp vàng, da toàn thân như đúc bằng hoàng kim, một thần diệt kim sư to như ngọn núi đi theo sau lưng nam nhân giáp vàng. Nam nhân toát ra khí chất thần thánh không thể xâm phạm.
Nam nhân là đá vàng thành đạo, sinh ra trước một lượng kiếp pháp lực, sau nảy ra linh trí được giáo hoàng Phạn Diệt giáo độ hóa, bước lên con đường tu đạo. Nam nhân tu luyện ức năm cuối cùng biến hóa thành thánh.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi là giáo chủ của Phạn Diệt giáo?
Kim Thạch thánh tôn kênh kiệu nói:
- Ta không phải giáo chủ nhưng dạy dỗ ngươi thì không cần giáo chủ ra tay!
Kim Thạch thánh tôn chưa từng để sinh linh di châu hỗn nguyên đại thế giới vào mắt, cảm thấy bọn họ chỉ là súc vật Phạn Diệt giáo nuôi dưỡng. Bây giờ súc phật phản chủ, bọn họ không chấp nhận điều này được.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy ngươi chưa đủ tư cách, kêu giáo chủ của các ngươi đến nói chuyện với ta.
Kim Thạch thánh tôn tức giận quát:
- Không đủ tư cách? Vậy để ta xem ngươi có đủ tư cách gặp giáo chủ của chúng ta không?
Ức vạn đạo tặc vòng quanh người Kim Thạch thánh tôn, trán có một đoàn thế giới ngôi sao như hằng tinh. Trong thế giới kia có sông núi, biển hồ, dựng dục các sinh linh màu vàng.
Các lực lượng thế giới chảy ra từ đôi tay Kim Thạch thánh tôn.
Phong Phi Vân nói:
- Thì ra ngươi đã ngưng tụ thế giới thuộc về mình, đạt đến thông thiên thánh cảnh. Ha ha ha, thánh tôn như ngươi cũng dám kêu gào trước mặt ta.
Lòng bàn tay Phong Phi Vân ngưng tụ diệt thế đạo, lực lượng diệt thế bao la ngưng tụ lại.
Nhạc Tước Linh là minh nhật thánh cảnh, thuộc vềThánh Linh đệ nhất trọng, cảnh giới chuẩn thánh.
Ô Lan vốn cũng là minh nhật thánh cảnh, sau khi thành đỉnh lô của Phong Phi Vân, hấp thu lực lượng chí âm chí tà thì tu vi tiến bộ, bước vào thông thiên thánh cảnh, tạo hóa thông thiên.
Kim Thạch thánh tôn cũng là thông thiên thánh cảnh.
Nhạc Tước Linh biết rõ Phong Phi Vân cường đại, sợ Kim Thạch thánh tôn chịu thiệt, cảnh báo:
- Sư bá cẩn thận chút, Phong Phi Vân không dễ đối phó.
- Ta là dị loại thành đạo, kim thân bất diệt. Chỉ là một tiểu tử mới thành thánh, hãy coi bản tôn lật tay trấn áp . . . Hắn.
Kim Thạch thánh tôn không ra tay, Phong Phi Vân tung diệt thế đạo đánh bay gã.
Phong Phi Vân bay lên, tốc độ siêu mau. Phong Phi Vân giẫm chân đạp xuống ngực Kim Thạch thánh tôn phát ra tiếng đá vàng leng keng.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Phong Phi Vân liên tục đạp ngực Kim Thạch thánh tôn một trăm ba mươi cước, cước cuối cùng giẫm mạnh Kim Thạch thánh tôn dưới chân. Một đống bia mộ bay ra, xung quanh bốc khói dày độc.
Đám người trợn mắt há hốc mồm, một thánh linh bị đánh gục như thế.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Xì, thánh linh mà dễ dàng bị đánh gục như thế. Mọi người đừng căng thẳng, không sao, tạm nghỉ đi.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua lót chiến binh dưới mong, ban đầu gã căng thẳng thần kinh nhưng bây giờ cảm thấy thánh linh vực ngoại yếu xìu.
Đám cường giả Phạn Diệt giáo mất hết mặt mũi. Một vị thánh tôn dễ dàng bị người ta đánh bại, danh tiếng Phạn Diệt giáo còn đâu?
Kim Thạch thánh tôn phun ra ngụm máu vàng, vỗ chưởng xuống đất, người tỏa thần quang vàng.
Kim Thạch thánh tôn quát to:
- Kim Sư, Kim Luân!
Tiếng sư tử gầm, tiếng rít vang lên.
Kim luân to lớn toàn là răng cưa, uy không phải thánh linh dụng cụ nhưng lực lượng đồng nguyên với Kim Thạch thánh tôn, được khí thánh linh uẩn dưỡng nhiều năm, uy lực rất mạnh.
Bàn tay Phong Phi Vân biến thành màu vàng, phật quang bao bọc. Phong Phi Vân tay không đánh bay kim luân to.
Con kim sư to như ngọn núi nhào vào Phong Phi Vân, tiếng rít chói tai như thần lôi, són âm vặn vẹo không gian.
- Càn Khôn hỗn nguyên chưởng ấn thiên địa!
Phong Phi Vân đánh ra phật chưởng vàng to lớn hất bay sư tử to màu vàng, đánh nó ra khỏi hư không này bay vào trời sao. Kim sư đụng nát một ngôi sao, mảnh nhỏ sao sa rơi.
Kim Thạch thánh tôn đứng dậy, kim khí cuồn cuộn quanh thân, mắt sáng rực. Kim Thạch thánh tôn vỗ chưởng va đụng với Phong Phi Vân.
Ầm!
Hai người như hai núi kim loại va chạm.
Kim Thạch thánh tôn là dị loại thành đạo, lực lượng khủng bố vô cùng, tự thành bất bại kim thân, chỉ thua những tay trùm thân thể thành thánh một bậc.
Hai người va chạm ngang sức ngang tài.
Phong Phi Vân cười nói:
- Có chút bản lĩnh.
Kim Thạch thánh tôn hét to:
- Nên là ta nói câu này!
Các thần liên bay ra khỏi lưng Kim Thạch thánh tôn, mỗi sợ thô cỡ thùng nước liên tục quất hướng Phong Phi Vân.
- Thiên kiếp!
Ngón tay Phong Phi Vân chỉ lên trời. Tầng mây dày đặc, các tia chớp giáng xuống biến hư không thành biển sét.
Phong Phi Vân hiện là cảnh giới thánh linh, hắn điều động thiên kiếp đáng sợ biết bao, dù là thánh linh cũng không chịu nổi.
Hiện giờ đang là phút quan trọng sống lại Nam Cung Hồng Nhan, Nhạc Tước Linh mời giáo chủ Phạn Diệt giáo đến quấy rầy tiết tấu của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân buộc phải tạm dừng, thu thể ấn ký linh hồn Nam Cung Hồng Nhan vào bình ngọc, cẩn thận cất chứa, lại thu hể thần hồn của Thái Vi nữ thần vào tượng đá. Phong Phi Vân đi ra doanhn trướng đại quân nhân tộc.
Đại quân nhân tộc trận địa sẵn sàng đón quân địch, hình thành các chu thiên đại trận, có hóa thành hình dạng mãnh hổ, hình mai rùa.
Cờ chiến phần phật, như gặp đại địch.
Tây Môn Xuy Tiêu, Tây Môn San Hô, Tiên Hư động chủ, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, đám cường giả nhân loại đứng trong đại trận. Năm thánh linh dụng cụ bay trên cao, lơ lửng ngay giữa trận pháp rắc xuống cảnh tượng ánh sáng thần thánh.
Các đoàn lửa lơ lửng trên bầu trời như ngôi sao rực cháy ngọn lửa.
Nhạc Tước Linh đứng trong đó, mặc thánh giáp, chín còn rồng quanh thân, mắt sáng rực, là thánh linh tôn quý. Lúc trước Nhạc Tước Linh bị Phong Phi Vân, Ô Lan đuổi bỏ trốn, lòng vừa xấu hổ vừa tức giận. Bây giờ Nhạc Tước Linh kéo hết cường giả Phạn Diệt giáo đến, muốn thảo phạt Phong Phi Vân.
Phạn Diệt giáo là vô thượng đại giáo vực ngoại, thế lực vượt qua không chỉ một hỗn nguyên đại thế giới, ức vạn giáo chúng, có nhiều cường giả, đại giáo đẳng cấp cự vô bá.
Nhạc Tước Linh, Ô Sào thánh tôn là thành viên của Phạn Diệt giáo, có thể tưởng tượng đại giáo này đáng sợ.
Phong Phi Vân đi ra doanh trướng, nhìn Nhạc Tước Linh đứng trên trời.
Phong Phi Vân bực mình nói:
- Sao lại là ngươi nữa? Rốt cuộc có chịu thôi không? Ngươi không phiền nhưng ta chán rồi.
Ô Lan đứng sau lưngPhong Phi Vân, ánh mắt đầy địch ý nhìn Nhạc Tước Linh.
Nhạc Tước Linh rất tức giận, lần nào cũng bị Phong Phi Vân đè đầu, nàng chưa nổi giận hắn đã thấy phiền, còn thiên lý không?
Nhạc Tước Linh nghiến răng ken két, tức giận quát:
- Phong Phi Vân, trả sư thúc lại đây, nếu không tru diệt nguyên nhân tộc di châu các ngươi!
Phong Phi Vân cười nói:
- Chỉ bằng vào ngươi? Ai chẳng biết nói mạnh miệng? Ta có thể nói ngươi hãy ngoan ngoãn quỳ xuống bái sư, nếu bị ta trấn áp thì chỉ có thể làm nô bộc một vạn năm!
- Nhân tộc ti tiện của di châu hỗn nguyên đại thế giới to gan, dám nói thu thánh tôn của Phạn Diệt giáo ta làm nô? Bản tôn muốn xem thử ngươi có bao nhiêu bản lĩnh?
Một nam nhân chân đạp bánh xe vàng đứng trong không trung, mặc áo giáp vàng, da toàn thân như đúc bằng hoàng kim, một thần diệt kim sư to như ngọn núi đi theo sau lưng nam nhân giáp vàng. Nam nhân toát ra khí chất thần thánh không thể xâm phạm.
Nam nhân là đá vàng thành đạo, sinh ra trước một lượng kiếp pháp lực, sau nảy ra linh trí được giáo hoàng Phạn Diệt giáo độ hóa, bước lên con đường tu đạo. Nam nhân tu luyện ức năm cuối cùng biến hóa thành thánh.
Phong Phi Vân hỏi:
- Ngươi là giáo chủ của Phạn Diệt giáo?
Kim Thạch thánh tôn kênh kiệu nói:
- Ta không phải giáo chủ nhưng dạy dỗ ngươi thì không cần giáo chủ ra tay!
Kim Thạch thánh tôn chưa từng để sinh linh di châu hỗn nguyên đại thế giới vào mắt, cảm thấy bọn họ chỉ là súc vật Phạn Diệt giáo nuôi dưỡng. Bây giờ súc phật phản chủ, bọn họ không chấp nhận điều này được.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy ngươi chưa đủ tư cách, kêu giáo chủ của các ngươi đến nói chuyện với ta.
Kim Thạch thánh tôn tức giận quát:
- Không đủ tư cách? Vậy để ta xem ngươi có đủ tư cách gặp giáo chủ của chúng ta không?
Ức vạn đạo tặc vòng quanh người Kim Thạch thánh tôn, trán có một đoàn thế giới ngôi sao như hằng tinh. Trong thế giới kia có sông núi, biển hồ, dựng dục các sinh linh màu vàng.
Các lực lượng thế giới chảy ra từ đôi tay Kim Thạch thánh tôn.
Phong Phi Vân nói:
- Thì ra ngươi đã ngưng tụ thế giới thuộc về mình, đạt đến thông thiên thánh cảnh. Ha ha ha, thánh tôn như ngươi cũng dám kêu gào trước mặt ta.
Lòng bàn tay Phong Phi Vân ngưng tụ diệt thế đạo, lực lượng diệt thế bao la ngưng tụ lại.
Nhạc Tước Linh là minh nhật thánh cảnh, thuộc vềThánh Linh đệ nhất trọng, cảnh giới chuẩn thánh.
Ô Lan vốn cũng là minh nhật thánh cảnh, sau khi thành đỉnh lô của Phong Phi Vân, hấp thu lực lượng chí âm chí tà thì tu vi tiến bộ, bước vào thông thiên thánh cảnh, tạo hóa thông thiên.
Kim Thạch thánh tôn cũng là thông thiên thánh cảnh.
Nhạc Tước Linh biết rõ Phong Phi Vân cường đại, sợ Kim Thạch thánh tôn chịu thiệt, cảnh báo:
- Sư bá cẩn thận chút, Phong Phi Vân không dễ đối phó.
- Ta là dị loại thành đạo, kim thân bất diệt. Chỉ là một tiểu tử mới thành thánh, hãy coi bản tôn lật tay trấn áp . . . Hắn.
Kim Thạch thánh tôn không ra tay, Phong Phi Vân tung diệt thế đạo đánh bay gã.
Phong Phi Vân bay lên, tốc độ siêu mau. Phong Phi Vân giẫm chân đạp xuống ngực Kim Thạch thánh tôn phát ra tiếng đá vàng leng keng.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Phong Phi Vân liên tục đạp ngực Kim Thạch thánh tôn một trăm ba mươi cước, cước cuối cùng giẫm mạnh Kim Thạch thánh tôn dưới chân. Một đống bia mộ bay ra, xung quanh bốc khói dày độc.
Đám người trợn mắt há hốc mồm, một thánh linh bị đánh gục như thế.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói:
- Xì, thánh linh mà dễ dàng bị đánh gục như thế. Mọi người đừng căng thẳng, không sao, tạm nghỉ đi.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua lót chiến binh dưới mong, ban đầu gã căng thẳng thần kinh nhưng bây giờ cảm thấy thánh linh vực ngoại yếu xìu.
Đám cường giả Phạn Diệt giáo mất hết mặt mũi. Một vị thánh tôn dễ dàng bị người ta đánh bại, danh tiếng Phạn Diệt giáo còn đâu?
Kim Thạch thánh tôn phun ra ngụm máu vàng, vỗ chưởng xuống đất, người tỏa thần quang vàng.
Kim Thạch thánh tôn quát to:
- Kim Sư, Kim Luân!
Tiếng sư tử gầm, tiếng rít vang lên.
Kim luân to lớn toàn là răng cưa, uy không phải thánh linh dụng cụ nhưng lực lượng đồng nguyên với Kim Thạch thánh tôn, được khí thánh linh uẩn dưỡng nhiều năm, uy lực rất mạnh.
Bàn tay Phong Phi Vân biến thành màu vàng, phật quang bao bọc. Phong Phi Vân tay không đánh bay kim luân to.
Con kim sư to như ngọn núi nhào vào Phong Phi Vân, tiếng rít chói tai như thần lôi, són âm vặn vẹo không gian.
- Càn Khôn hỗn nguyên chưởng ấn thiên địa!
Phong Phi Vân đánh ra phật chưởng vàng to lớn hất bay sư tử to màu vàng, đánh nó ra khỏi hư không này bay vào trời sao. Kim sư đụng nát một ngôi sao, mảnh nhỏ sao sa rơi.
Kim Thạch thánh tôn đứng dậy, kim khí cuồn cuộn quanh thân, mắt sáng rực. Kim Thạch thánh tôn vỗ chưởng va đụng với Phong Phi Vân.
Ầm!
Hai người như hai núi kim loại va chạm.
Kim Thạch thánh tôn là dị loại thành đạo, lực lượng khủng bố vô cùng, tự thành bất bại kim thân, chỉ thua những tay trùm thân thể thành thánh một bậc.
Hai người va chạm ngang sức ngang tài.
Phong Phi Vân cười nói:
- Có chút bản lĩnh.
Kim Thạch thánh tôn hét to:
- Nên là ta nói câu này!
Các thần liên bay ra khỏi lưng Kim Thạch thánh tôn, mỗi sợ thô cỡ thùng nước liên tục quất hướng Phong Phi Vân.
- Thiên kiếp!
Ngón tay Phong Phi Vân chỉ lên trời. Tầng mây dày đặc, các tia chớp giáng xuống biến hư không thành biển sét.
Phong Phi Vân hiện là cảnh giới thánh linh, hắn điều động thiên kiếp đáng sợ biết bao, dù là thánh linh cũng không chịu nổi.