Thê tử nhìn phu quân của mình liên tục dẫn mỹ nữ xuất hiện trước mặt mình, dù là thánh nhân cũng sẽ tức giận, đây là chuyện bình thường.
Phong Phi Vân biết tính cách Hiên Viên Nhất Nhất là như vậy, lòng cực kỳ khó chịu nhưng nàng sẽ không lộ ra mặt.
Phong Phi Vân biết làm sao? Một mớ bòng bong, Phong Phi Vân chỉ có thể đi đến cuối đường.
Trong một tòa điện vũ mộ phủ.
Mao Ô Quy nghe Phong Phi Vân yêu cầu xong ngẩng cao đầu từ chối:
- Đùa! Ngươi muốn hai người kia tạm ở lại mộ phủ? Không được, tuyệt đối không được, lỡ bọn họ lật tung mộ phủ thì sao?
Phong Phi Vân nói:
- Ta đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh một chuyến để xác định vài chuyện, không thể mang theo Hiên Viên Nhất Nhất, Nam Cung Hồng Nhan nên đành để bọn họ lại mộ phủ. Ngươi hiểu ý của ta không?
Thật sự là lý do này sao?
Cũng có một phần, nhưng lý do thật sự vì Phong Phi Vân không dám để Hiên Viên Nhất Nhất, Nam Cung Hồng Nhan vào Thiên quốc.
Trong Thiên quốc còn mấy nữ nhân yếu đuối, lỡ mùi thuốc súng lan đến mây nữ nhân liễu yếu đào tơ thì trời biết có thây ngã khắp nơi không.
Trước khi Phong Phi Vân nghĩ ra cách chế ngự đám nữ nhân, hắn tuyệt đối không để hai quả bom hẹn giờ Hiên Viên Nhất Nhất, Nam Cung Hồng Nhan vào Thiên quốc.
Mao Ô Quy hỏi:
- Vậy tại sao không mang bọn họ đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh? Hay . . . Hay ngươi nghi ngờ Thủy Nguyệt thánh thần không đi Tiểu Linh tiên giới, vẫn còn ở lại Thủy Nguyệt Thiên cảnh?
Phong Phi Vân gật đầu, nói:
- Khi ta đến chân thánh cảnh thì cảm nhận được hơi thở của nàng. Đúng là Thủy Nguyệt thánh thần còn ở Thủy Nguyệt Thiên cảnh, nhưng trạng thái rất đặc biệt. Vì ta và Thủy Nguyệt thánh thần có cảm ứng kỳ diệu nên mới phát hiện ra hơi thở đặc biệt của nàng.
Mao Thành Thật hỏi:
- Trạng thái đặc biệt là sao?
Mao Thành Thật có trí tuệ thánh linh nhưng nó không hiểu câu này có ý gì.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Khi nào gặp Thủy Nguyệt thánh thần thì ta mới rõ nguyên nhân, bởi vì tu vi của nàng trên ta. Cách các tầng không gian ta không thể nhìn thấu Thủy Nguyệt thánh thần.
Mao Ô Quy nói:
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể, bốn phủ chủ cùng ban vạn thánh tập kết lệnh, bất cứ thánh linh nào đều không thể kháng lệnh. Dù là thánh linh giấu trong bí cảnh xa xôi cũng sẽ bị phủ chủ phát hiện, mang đi. Tuy tu vi Thủy Nguyệt thánh thần cao nhưng so với đẳng cấp phủ chủ thì kém xa, Thủy Nguyệt thánh thần không thể nào còn ở lại di châu hỗn nguyên đại thế giới.
Biểu tình Phong Phi Vân nghiêm túc nói:
- Đây cũng là điều ta thắc mắc, nên phải tự mình xem xét.
Mao Ô Quy hỏi:
- Tại sao không mang Hiên Viên Nhất Nhất đi chung?
Phong Phi Vân nhìn Mao Ô Quy:
- Ta sợ nàng bị tổn thương.
Phong Phi Vân không chạy đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh ngay mà đến Bán Yêu Minh trước. Phong Phi Vân dùng Thanh Đồng cổ thuyền đưa thuyền chở bán yêu nhóm đầu tiên đến Nam Thiệm bộ châu.
Có hàng vạn ức tinh anh bán yêu đến lục địa hoang vu này, số lượng nhìn thì lớn nhưng so với Nam Thiệm bộ châu bao la mênh mông chỉ có con số nhỏ bé.
Phong Phi Vân ra lệnh cho bán yêu độc lập sinh sống tại Nam Thiệm bộ châu, xây dựng động phủ của riêng mình, bồi dưỡng nền móng cho mình. Ai có thể đột phá Vũ Hóa cảnh sẽ được thưởng hậu hĩnh.
Thưởng báu vật do Phong Phi Vân tài trợ, từ thánh địa Bán Yêu Minh Nam Thiệm bộ châu ban phát.
Thnánh địa Bán Yêu Minh Nam Thiệm bộ châu là Phong Phi Vân sáng tạo ra, bày thánh linh đại trận, mười tám bán yêu chi thần chủ trì, Ô Lan ở lại tọa trấn. Thành lập Chân Lý thánh địa thứ nhất thuộc thánh địa bán yêu trong Nam Thiệm bộ châu.
Phong Phi Vân khai sáng một trăm lẻ tám thiên địa bí cảnh trong Chân Lý thánh điện, bày thủ đoạn đặc biệt, chỉ có bán yêu đến Vũ Hóa cảnh mới có tư cách vào bí cảnh tu luyện.
Bán yêu thuyền thứ nhất được sàn lọc kỹ càng, tu vi toàn từ Niết Bàn đệ tứ trọng thiên trở lên, có tư cách trùng kích Vũ Hóa cảnh.
Không chỉ lãnh thổ nhân tộc là có nhiều bán yêu, trong các yêu tộc cũng có vô số bán yêu.
Tổng số bán yêu hơn xa bất cứ chủng tộc nào trong Tây Ngưu Hạ Châu.
Bán yêu cái gì cũng yếu chỉ có tăng nhân khẩu là mạnh, con số khổng lồ. Muốn lựa chọn một vạn ức bán yêu Niết Bàn đệ tứ trọng thiên không khó khăn gì.
Chân Lý thánh điện thành lập, tiêu chí thánh địa thứ nhất của bán yêu đã hình thành.
Đến Nam Thiệm bộ châu có thể đột phá Vũ Hóa cảnh, các bán yêu rất hưng phấn. Bọn họ không còn lo bị kỳ thị, bán yêu sẽ cố gắng trở thành chủ nhân của mảnh đất này.
Một vạn ức bán yêu như hạt cát rải vào biển cả rất nhanh biến mất, mỗi bán yêu tản ra bốn phương tám hướng Nam Thiệm bộ châu. Các động phủ như măng mọc sau mưa trên mảnh đất cổ xưa này.
Hiện giờ rải một nắm hạt giống, tương lai sẽ bén rễ nẩy mầm, khỏe mạnh trưởng thành, cuối cùng nở hoa kết trái.
Nhưng quá trình sẽ rất lâu dài, cần kiên nhẫn chờ đợi, rất có thể sẽ chết trong bão tố giông gió. Mọi thứ vẫn còn chưa biết.
Lúc này Phong Phi Vân, Thượng Quan Minh Tiêm đang trên đường đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh.
Lần trước Phong Phi Vân đến Thủy Nguyệt Thiên cảnh là khi diệt thế thần thạch rầm rộ tấn công nơi này, gây ra gió tanh mưa máu, thánh cảnh tan hoang.
Lần này thì khác, Phong Phi Vân chứng kiến thánh cảnh thật sự. Các linh sơn bay trong không trung, các con linh thú lướt qua tầng mây, sương khói mông lung, tiên tuyền chảy dưới nước.
Một tòa tiên thành nằm trong phúc địa Thủy Nguyệt Thiên cảnh, trong tiên thành dựng một pho tượng thần to lớn. Tượng điêu bằng bạch ngọc, trang nghiêm thánh khiết rắc ánh sao, uy nhiếp cường đại lan tỏa.
Phong Phi Vân đứng bên ngoài một tòa điện vũ dưới tượng thần, vạt áo bay phất phới, tóc cột cao, khí vũ hiên ngang. Ánh mắt Phong Phi Vân sắc bén nhìn tấm biển trên nóc điện vũ.
Phong Phi Vân nhỏ giọng nói:
- Kính hoa thủy nguyệt.
Trên tấm biển chỉ viết bốn chữ to.
Phong Phi Vân tìm theo hơi thở Thủy Nguyệt Đình đến nơi đây, trừ Thượng Quan Minh Tiêm ra không kinh động ai trong Thủy Nguyệt Thiên cảnh.
- Hoa trong gương, trăng trong nước, nhìn được sờ không được, công dã tràng.
Trong điện vũ vọng ra giọng nữ mờ ảo tràn ngập tiên vận:
- Chờ ngươi đã lâu, vào đi.
Phong Phi Vân cảm ứng được Thủy Nguyệt Đình thì nàng cũng biết hắn đến Thủy Nguyệt Thiên cảnh.
- Không vội.
Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng, đứng trên đá trắng lót đường, thong thả bước tới.
Phong Phi Vân nói:
- Ta có ba vấn đề muốn hỏi Thủy Nguyệt thánh thần, trước khi gặp mặt ta muốn biết đáp án.
Trong điện vũ không có tiếng trả lời, xem như ngầm chấp nhân.
Phong Phi Vân nói:
- Câu thứ nhất, Thủy Nguyệt thánh thần là Thiên Đạo mà diệt thế giả vực ngoại đã nói đúng không?
Thanh âm trong điện vũ cực kỳ bình tĩnh:
- Thiên Đạo là một danh hiệu, nếu có người kêu ta như thế thì ta sẽ không phủ nhận.
Phong Phi Vân gật đầu, nói:
- Vậy tại sao Thủy Nguyệt thánh thần lại ra lệnh cho diệt thế thần thạch tấn công Thủy Nguyệt Thiên cảnh?
Trong điện vũ im lặng thật lâu không trả lời Phong Phi Vân.
Thê tử nhìn phu quân của mình liên tục dẫn mỹ nữ xuất hiện trước mặt mình, dù là thánh nhân cũng sẽ tức giận, đây là chuyện bình thường.
Phong Phi Vân biết tính cách Hiên Viên Nhất Nhất là như vậy, lòng cực kỳ khó chịu nhưng nàng sẽ không lộ ra mặt.
Phong Phi Vân biết làm sao? Một mớ bòng bong, Phong Phi Vân chỉ có thể đi đến cuối đường.
Trong một tòa điện vũ mộ phủ.
Mao Ô Quy nghe Phong Phi Vân yêu cầu xong ngẩng cao đầu từ chối:
- Đùa! Ngươi muốn hai người kia tạm ở lại mộ phủ? Không được, tuyệt đối không được, lỡ bọn họ lật tung mộ phủ thì sao?
Phong Phi Vân nói:
- Ta đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh một chuyến để xác định vài chuyện, không thể mang theo Hiên Viên Nhất Nhất, Nam Cung Hồng Nhan nên đành để bọn họ lại mộ phủ. Ngươi hiểu ý của ta không?
Thật sự là lý do này sao?
Cũng có một phần, nhưng lý do thật sự vì Phong Phi Vân không dám để Hiên Viên Nhất Nhất, Nam Cung Hồng Nhan vào Thiên quốc.
Trong Thiên quốc còn mấy nữ nhân yếu đuối, lỡ mùi thuốc súng lan đến mây nữ nhân liễu yếu đào tơ thì trời biết có thây ngã khắp nơi không.
Trước khi Phong Phi Vân nghĩ ra cách chế ngự đám nữ nhân, hắn tuyệt đối không để hai quả bom hẹn giờ Hiên Viên Nhất Nhất, Nam Cung Hồng Nhan vào Thiên quốc.
Mao Ô Quy hỏi:
- Vậy tại sao không mang bọn họ đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh? Hay . . . Hay ngươi nghi ngờ Thủy Nguyệt thánh thần không đi Tiểu Linh tiên giới, vẫn còn ở lại Thủy Nguyệt Thiên cảnh?
Phong Phi Vân gật đầu, nói:
- Khi ta đến chân thánh cảnh thì cảm nhận được hơi thở của nàng. Đúng là Thủy Nguyệt thánh thần còn ở Thủy Nguyệt Thiên cảnh, nhưng trạng thái rất đặc biệt. Vì ta và Thủy Nguyệt thánh thần có cảm ứng kỳ diệu nên mới phát hiện ra hơi thở đặc biệt của nàng.
Mao Thành Thật hỏi:
- Trạng thái đặc biệt là sao?
Mao Thành Thật có trí tuệ thánh linh nhưng nó không hiểu câu này có ý gì.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Khi nào gặp Thủy Nguyệt thánh thần thì ta mới rõ nguyên nhân, bởi vì tu vi của nàng trên ta. Cách các tầng không gian ta không thể nhìn thấu Thủy Nguyệt thánh thần.
Mao Ô Quy nói:
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể, bốn phủ chủ cùng ban vạn thánh tập kết lệnh, bất cứ thánh linh nào đều không thể kháng lệnh. Dù là thánh linh giấu trong bí cảnh xa xôi cũng sẽ bị phủ chủ phát hiện, mang đi. Tuy tu vi Thủy Nguyệt thánh thần cao nhưng so với đẳng cấp phủ chủ thì kém xa, Thủy Nguyệt thánh thần không thể nào còn ở lại di châu hỗn nguyên đại thế giới.
Biểu tình Phong Phi Vân nghiêm túc nói:
- Đây cũng là điều ta thắc mắc, nên phải tự mình xem xét.
Mao Ô Quy hỏi:
- Tại sao không mang Hiên Viên Nhất Nhất đi chung?
Phong Phi Vân nhìn Mao Ô Quy:
- Ta sợ nàng bị tổn thương.
Phong Phi Vân không chạy đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh ngay mà đến Bán Yêu Minh trước. Phong Phi Vân dùng Thanh Đồng cổ thuyền đưa thuyền chở bán yêu nhóm đầu tiên đến Nam Thiệm bộ châu.
Có hàng vạn ức tinh anh bán yêu đến lục địa hoang vu này, số lượng nhìn thì lớn nhưng so với Nam Thiệm bộ châu bao la mênh mông chỉ có con số nhỏ bé.
Phong Phi Vân ra lệnh cho bán yêu độc lập sinh sống tại Nam Thiệm bộ châu, xây dựng động phủ của riêng mình, bồi dưỡng nền móng cho mình. Ai có thể đột phá Vũ Hóa cảnh sẽ được thưởng hậu hĩnh.
Thưởng báu vật do Phong Phi Vân tài trợ, từ thánh địa Bán Yêu Minh Nam Thiệm bộ châu ban phát.
Thnánh địa Bán Yêu Minh Nam Thiệm bộ châu là Phong Phi Vân sáng tạo ra, bày thánh linh đại trận, mười tám bán yêu chi thần chủ trì, Ô Lan ở lại tọa trấn. Thành lập Chân Lý thánh địa thứ nhất thuộc thánh địa bán yêu trong Nam Thiệm bộ châu.
Phong Phi Vân khai sáng một trăm lẻ tám thiên địa bí cảnh trong Chân Lý thánh điện, bày thủ đoạn đặc biệt, chỉ có bán yêu đến Vũ Hóa cảnh mới có tư cách vào bí cảnh tu luyện.
Bán yêu thuyền thứ nhất được sàn lọc kỹ càng, tu vi toàn từ Niết Bàn đệ tứ trọng thiên trở lên, có tư cách trùng kích Vũ Hóa cảnh.
Không chỉ lãnh thổ nhân tộc là có nhiều bán yêu, trong các yêu tộc cũng có vô số bán yêu.
Tổng số bán yêu hơn xa bất cứ chủng tộc nào trong Tây Ngưu Hạ Châu.
Bán yêu cái gì cũng yếu chỉ có tăng nhân khẩu là mạnh, con số khổng lồ. Muốn lựa chọn một vạn ức bán yêu Niết Bàn đệ tứ trọng thiên không khó khăn gì.
Chân Lý thánh điện thành lập, tiêu chí thánh địa thứ nhất của bán yêu đã hình thành.
Đến Nam Thiệm bộ châu có thể đột phá Vũ Hóa cảnh, các bán yêu rất hưng phấn. Bọn họ không còn lo bị kỳ thị, bán yêu sẽ cố gắng trở thành chủ nhân của mảnh đất này.
Một vạn ức bán yêu như hạt cát rải vào biển cả rất nhanh biến mất, mỗi bán yêu tản ra bốn phương tám hướng Nam Thiệm bộ châu. Các động phủ như măng mọc sau mưa trên mảnh đất cổ xưa này.
Hiện giờ rải một nắm hạt giống, tương lai sẽ bén rễ nẩy mầm, khỏe mạnh trưởng thành, cuối cùng nở hoa kết trái.
Nhưng quá trình sẽ rất lâu dài, cần kiên nhẫn chờ đợi, rất có thể sẽ chết trong bão tố giông gió. Mọi thứ vẫn còn chưa biết.
Lúc này Phong Phi Vân, Thượng Quan Minh Tiêm đang trên đường đi Thủy Nguyệt Thiên cảnh.
Lần trước Phong Phi Vân đến Thủy Nguyệt Thiên cảnh là khi diệt thế thần thạch rầm rộ tấn công nơi này, gây ra gió tanh mưa máu, thánh cảnh tan hoang.
Lần này thì khác, Phong Phi Vân chứng kiến thánh cảnh thật sự. Các linh sơn bay trong không trung, các con linh thú lướt qua tầng mây, sương khói mông lung, tiên tuyền chảy dưới nước.
Một tòa tiên thành nằm trong phúc địa Thủy Nguyệt Thiên cảnh, trong tiên thành dựng một pho tượng thần to lớn. Tượng điêu bằng bạch ngọc, trang nghiêm thánh khiết rắc ánh sao, uy nhiếp cường đại lan tỏa.
Phong Phi Vân đứng bên ngoài một tòa điện vũ dưới tượng thần, vạt áo bay phất phới, tóc cột cao, khí vũ hiên ngang. Ánh mắt Phong Phi Vân sắc bén nhìn tấm biển trên nóc điện vũ.
Phong Phi Vân nhỏ giọng nói:
- Kính hoa thủy nguyệt.
Trên tấm biển chỉ viết bốn chữ to.
Phong Phi Vân tìm theo hơi thở Thủy Nguyệt Đình đến nơi đây, trừ Thượng Quan Minh Tiêm ra không kinh động ai trong Thủy Nguyệt Thiên cảnh.
- Hoa trong gương, trăng trong nước, nhìn được sờ không được, công dã tràng.
Trong điện vũ vọng ra giọng nữ mờ ảo tràn ngập tiên vận:
- Chờ ngươi đã lâu, vào đi.
Phong Phi Vân cảm ứng được Thủy Nguyệt Đình thì nàng cũng biết hắn đến Thủy Nguyệt Thiên cảnh.
- Không vội.
Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng, đứng trên đá trắng lót đường, thong thả bước tới.
Phong Phi Vân nói:
- Ta có ba vấn đề muốn hỏi Thủy Nguyệt thánh thần, trước khi gặp mặt ta muốn biết đáp án.
Trong điện vũ không có tiếng trả lời, xem như ngầm chấp nhân.
Phong Phi Vân nói:
- Câu thứ nhất, Thủy Nguyệt thánh thần là Thiên Đạo mà diệt thế giả vực ngoại đã nói đúng không?
Thanh âm trong điện vũ cực kỳ bình tĩnh:
- Thiên Đạo là một danh hiệu, nếu có người kêu ta như thế thì ta sẽ không phủ nhận.
Phong Phi Vân gật đầu, nói:
- Vậy tại sao Thủy Nguyệt thánh thần lại ra lệnh cho diệt thế thần thạch tấn công Thủy Nguyệt Thiên cảnh?
Trong điện vũ im lặng thật lâu không trả lời Phong Phi Vân.