Cánh tay Mặc Dao Dao như thiên đao chém ngang, thánh linh dụng cụ bị hất văng ra, vô số thánh quang bị bàn tay đao chém nát.
Phương bắc, mười hai thánh giả cùng đánh ra pháp ấn thánh pháp. Trên là trời, dưới là đất, hình thành bánh xe thiên địa cắt nát tất cả.
Những thánh linh vực ngoại né tránh, không dám đụng vào bánh xe thiên địa.
Mặc Dao Dao không thể né, bị mười hai thánh linh vực ngoại tỏa định.
Trong người Mặc Dao Dao bay ra một cọng lông chim phượng hoàng, trên lông chim tràn đầy lửa khiến mây trời bốc cháy thành màu đỏ rực.
Phong Phi Vân cảm nhận hơi thở Thiên Vu đại thần btừ lông chim:
- Đây là lông chim của thái cổ thần phượng!
Phải rồi, Mặc Dao Dao từng vào mảnh đất giam cầm, nàng được lông chim phượng hoàng cũng không kỳ lạ.
Vù vù vù vù vù!
Lông chim phượng hoàng chém vào bánh xe thiên địa, bánh xe nứt rạn. Có hai thánh linh vực ngoại bị lông chim phượng hoàng chém trúng, phun máu ra, cơ thể bị lửa phượng hoàng đốt, gào thét đau đớn.
Mặc Dao Dao bị lực lượng còn sót lại của bánh xe thiên địa đánh trúng, phun máu thánh, bị thương nặng.
Muốn một mình đối kháng nhiều thánh giả đã là đại khí phách, dù là vương giả thánh linh đến chưa chắc an toàn rút lui.
Phong Phi Vân đứng trên Tinh Hồng quỷ thuyền, nhíu mày định tấn công.
Nữ ma lướt ngang che trước mặt Phong Phi Vân, truyền âm:
- Yên tâm, đám thánh linh vực ngoại không làm gì đợc nàng. Nàng ta đấu với hơn hai mươi thánh giả có lẽ vì muốn khiêu chiến cực hạn, kích phát tiềm năng thân thể, trùng kích cảnh giới cao hơn. Bây giờ ngươi ra tay ngược lại hại nàng.
Phong Phi Vân thu về thánh lực ngưng tụ ở ngón tay.
Tuy Mặc Dao Dao bị thương vì bánh xe thiên địa nhưng tinh khí thần vẫn rất mạnh, như núi cao đứng thẳng, chẳng hề suy yếu.
Tốc độ Mặc Dao Dao rất mau, chớp mắt ra khỏi mười hai thánh linh vực ngoại bài bố, vỗ hai chưởng. Trên chưởng ấn dựng dục lực lượng thế giới đánh bay hai thánh giả, không cho bọn họ cơ hội bày bánh xe thiên địa.
Mặc Dao Dao đến bên cạnh hai thánh linh vực ngoại lúc trước bị lông chim phượng hoàng đốt.
Toàn thân thánh linh vực ngoại cháy lửa, hai người đang ngồi khoanh chân điều dưỡng, muốn bài trừ lực lượng lông chim phượng hoàng ra ngoài người.
Hai thánh linh vực ngoại cảm nhận được hơi thở của Mặc Dao Dao, trong người bay ra hàng trăm chiến binh cổ xưa ngưng tụ thành thần vực, lửa cháy hừng hực công kích Mặc Dao Dao.
Ầm!
Ầm! Vung lông chim phượng hoàng đánh bay một chiến binh thần vực đập vào người thánh linh vực ngoại, đánh bay thánh giả.
Cơ thể thánh linh vực ngoại toàn là lửa cháy biến thành ngọn núi lửa đè xuống.
- Phá cho ta!
Mặc Dao Dao đứng dưới đất, sau lưng hiện ra pháp tướng thiên hồ to lớn. Đuôi thiên hồ mọc mười cái, biến thành nữ nhân quyến rũ mặc áo nhỏ thủy tinh.
Đây là thiên hồ mười đuôi trong truyền thuyết, thủy tổ của hồ tộc, đẳng cấp tổ thánh.
Pháp tướng Thiên Hồ mười đuôi rất đẹp, vô cùng quyến rũ. Áo thủy tinh chỉ che được vài nơi, da trắng nõn lộ ra ngoài. Khuôn măt hút hồn người, xương quai xanh gợi cảm xinh đẹp, ngực đẹp mất hồn, bụng phẳng, rốn đáng yêu, chân ngọc thẳng tắp. Chỉ là pháp tướng nhưng hương diễm đến mức tận cùng, thánh linh cũng không ngăn được hấp dẫn.
Bùm!
Thánh linh vực ngoại hóa thân núi lửa chợt khựng lại, bị sắc đẹp của Thiên Hồ mười đuôi dụ dỗ. Thánh linh vực ngoại chỉ khựng lại một giây cơ thể đã bị lông chim phượng hoàng đánh trúng, người rách toạc thành mấy mảnh, vết thương không thể chữa lành, cảnh giới rơi xuống cảnh giới thánh linh, tương lai không thể trở thành thánh giả.
Thánh linh vực ngoại trốn ra ngoài, Mặc Dao Dao không đuổi theo, loại người nảy dù có thả gã đi cũng không gây ra sóng gió gì.
Thời đại này đại thế hỗn loạn, chỉ thánh giả mới có quyền lên tiếng.
- Thiên Hồ mười đuôi, sức quyến rũ thật mạnh. Rút lui, chờ nghĩ ra cách nghênh địch mới đi cướp Tinh Hồng quỷ thuyền!
Liên tục bốn thiên tôn thánh tôn chết khiến tu sĩ vực ngoại thấy không may, vội bỏ trốn, rất nhanh không còn một tên.
Bầu trời dần bình tĩnh lại, nhưng đất đai tan hoang, mặt đất không còn sự sống, nứt ra mấy cái lỗ to, bên trong chảy dung nham đỏ thẫm. Không biết phải bao lâu thì đất đai mới lại dựng dục ra sinh mệnh.
Mặc Dao Dao thu về pháp tướng Thiên Hồ mười đuôi, lấy một gốc cổ dược ra luyện hóa, dưỡng thương.
Cùng đánh nhau với hơn hai mươi thánh giả, nhìn như không ai đấu lại Mặc Dao Dao nhưng cuộc chiến vừa rồi kịnh tâm động phách. Có thuật cấm kỵ công kích, có thánh linh dụng cụ công kích, có thánh linh vực ngoại đi quá khứ chém Mặc Dao Dao.
Có thể nói chiến đấu mỗi giây mỗi phút kinh tâm động phách hơn mặt ngoài nhìn thấy, sơ sẩy một cái là chết ngay.
Mặc Dao Dao bị nhiều vết thương ẩn nhưng người khác không thấy.
Một lúc sau Mặc Dao Dao ức chế vết thương, phục hồi hơn phân nửa, lại trở về tinh thần sáng lán. Khuôn mặt trắng ngọc nở nụ cười ưu nhã, đáp xuống Tinh Hồng quỷ thuyền.
Mặc Dao Dao quen Phong Phi Vân, cũng biết nữ ma, nàng mỉm cười nói:
- Tiểu Linh tiên giới gió nổi mây phun, nhiều thánh linh vực ngoại đến đây, rất nguy hiểm. Các ngươi còn dám đi?
Đột nhiên khuôn mặt quyến rũ nghiêm túc, Mặc Dao Dao phát hiện điều gì.
Mặc Dao Dao kinh ngạc hỏi:
- Hai ngươi đột phá thánh linh đại cảnh?
Phong Phi Vân, nữ ma giấu hơi thở, người ngoài không nhìn ra tu vi của bọn họ, không suy tính ra thân phận của họ được.
Phong Phi Vân cười gật đầu, nói:
- Thường nói hồ ly tinh thích lừa nam nhân, vốn tưởng rằng Dao Dao cô nương là ngoại lệ. Nhưng trên đời vốn không có ngoại lệ. Không đúng, ta nên kêu Dao Dao cô nương là tôn hoàng đại nhân mới đúng. Đa tạ tôn hoàng đại nhân cứu mạng.
Mặc Dao Dao nhe hàng răng trắng, nhếch môi son, mắt đa tình:
- Ta không lừa ngươi, ta chưa từng nói mình không phải Quỷ thị tôn hoàng, ngươi cũng chưa từng hỏi ta.
Phong Phi Vân biết Mặc Dao Dao không có ác ý, cười nói:
- Dao Dao cô nương là thánh linh không giống thánh linh nhất ta từng thấy.
Mặc Dao Dao cười hỏi:
- Vậy giống cái gì?
- Giống . . . Thôi không nói. Tình huống Tiểu Linh tiên giới bây giờ thế nào? Các thánh giả di châu hỗn nguyên đại thế giới ở đâu?
Phong Phi Vân vốn định trò chuyện vài câu với Mặc Dao Dao nhưng nghe giọng nữ ma âm trầm thì vẻ mặt nghiêm túc hơn, nói chuyện chính.
Biểu tình Mặc Dao Dao nghiêm túc nói:
- Tình huống rất tệ. Mới gần đây thánh linh di châu hỗn nguyên đại thế giới và vực ngoại đại chiến kinh thiên động địa, cực kỳ thảm khốc. Thánh giả như cỏ rác. Có hàng ngàn thánh giả di châu hỗn nguyên đại thế giới chết, Bạch Hổ Đại Đế, phủ chủ Hải phủ cũng bị thương nặng suýt chết. Hai phượng hoàng yêu hậu chết trận, máu nhuộm đỏ Phượng Hoàng sơn, thiên địa bi ca.
Chỉ là di châu hỗn nguyên đại thế giới đã có ngàn thánh linh chết, có thể tưởng tượng trận chiến ấy thảm khốc, máu nhuộm núi sông, pháp tướng thánh niệm tan vỡ thành tro bụi.
Điều này khiến Phong Phi Vân nghĩ đến mười vạn tám ngàn tro thánh linh trên Thanh Đồng cổ thuyền. Trước đại kiếp nạn thì thánh giả tùy thời chết đi chứ nói gì sinh linh khác?