Nếu Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao cũng có mặt sẽ bị nữ ma công kích, khó đoán sống chết.
Mặc Dao Dao nói:
- Trời, rốt cuộc nàng ta là ai? Tại sao mạnh như vậy?
Bên ngoài trời sao xa xôi, trên một tịnh cầu vắng lặng. Sâu trong ngọn núi giấu một hòn đá nhỏ cỡ ngón tay, trong hòn đá giấu một hạt cát, trong hạt cát giấu một Thanh Đồng cổ thuyền.
Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, hai người né tránh ẩn núp nữ ma, sợ bị nàng phát hiện vô số.
Phong Phi Vân trả lời:
- Diệt Thế Ma Nữ.
Mặc Dao Dao hút ngụm khí lạnh, cảm thấy máu thánh trong người đông lại. Lúc ở Thần Tấn vương triều Mặc Dao Dao không bao giờ ngờ nữ ma có lai lịch klớn như thế, đẳng cấp bảy hung ma thái cổ.
Phong Phi Vân thầm lo lắng nói:
- Đừng dùng thần niệm nhìn ngó nữ ma, tu vi của nữ ma rất cao. Mặc dù Thanh Đồng cổ thuyền đã che giấu hơi thở của chúng ta nhưng không chừng vẫn bị nữ ma phát hiện.
Mặc Dao Dao nhìn Phong Phi Vân:
- Bây giờ chúng ta nên làm sao?
Nếu là trước kia, thân phận như Mặc Dao Dao có thể nhìn xuống Phong Phi Vân, nhưng bây giờ lại khác. Phong Phi Vân thể hiện llmạnh hơn Mặc Dao Dao, khiến nàng không kiềm được hỏi ý kiến Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nói:
- Làm sao? Ta cũng muốn biết phải làm sao.
Mặc Dao Dao nói:
- Ngươi và Diệt Thế Ma Nữ đi chung với nhau, dường như không phải quan hệ đối địch?
Phong Phi Vân trả lời:
- Nói đơn giản là nữ ma cảm thấy ta và nàng có duyên, muốn ta lấy diệt thế thần bia giúp nàng, hỗ trợ nàng phục hồi tu vi. Nhưng khi nữ ma phục hồi tu vi thì người đầu tiên bị giết chắc chắn là ta.
Mặc Dao Dao cảm thấy Phong Phi Vân nói chuyện không hợp lý:
- Vậy tại sao ngươi còn giúp Diệt Thế Ma Nữ lấy diệt thế thần bia?
Phong Phi Vân cười khổ nói:
- Vì nếu ta không giúp nữ ma thì bây giờ đã là người chết, cứ chờ đi, hy vọng lần này sẽ thành công thoát khỏi tay nữ ma.
Phong Phi Vân không có địch ý gì với nữ ma, nhưng hắn biết tuyệt đối không thể kết bạn với nàng.
Nữ ma cũng không cần bằng hữu, nàng tu luyện đạo là đối địch với mọi người trên đời. Nếu nữ ma có bằng hữu thì nàng sẽ chết.
Lần trước nữ ma ngộ đạo ba tháng, lần này tốn thời gian chắc cũng cỡ đó.
Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, lấy ra bốn tam vị chân hỏa lô, thả bốn thánh linh bị trấn áp ra. Phong Phi Vân định chính thức thu phục thánh linh vực ngoại.
Bốn thánh linh vực ngoại là nữ chiến thần cánh trắng, Nhạc Tước Linh, Kim Thạch thánh tôn, Pháp Tử thánh tôn.
Cảnh giới hiện tại của Phong Phi Vân đã đến đỉnthhánh Linh đệ ngũ trọng, vô lượng chân thánh cảnh. Phong Phi Vân sử dụng lực lượng Yêu Hoàng kiếm đủ nô dịch linh hồn của bọn họ, nhưng sẽ tốn thời gian khá lâu. Không thể chớp mắt trấn áp ý chí thánh linh được. Luyện hóa bốn sinh linh làm nô bộc không dễ dàng.
Phong Phi Vân mất nửa năm mới hoàn toàn nô dịch bốn thánh linh vực ngoại, khiến bọn họ nô bộc cho mình.
Bốn thánh linh quỳ dưới đất, khom người hành lễ hướng Phong Phi Vân:
- Bái kiến chủ nhân!
Linh hồn, ký ức của bọn họ còn đó, không khác gì bình thường. Điều khác biệt duy nhất là bốn thánh linh phụng Phong Phi Vân là chủ nhân, hắn kêu làm chuyện gì bọn họ không thể cãi lệnh.
Phong Phi Vân trả áo giáp lửa chín thần long cho Nhạc Tước Linh:
- Nhạc Tước Linh, đây là chiến giáp thánh linh của nàng, bây giờ ta trả lại.
Nhạc Tước Linh nói:
- Đa tạ chủ nhân, Tước Linh thề sống chết theo hầu, không dám hai lòng!
Nhạc Tước Linh hai tay nâng áo giáp. Áo giáp tự động biến thành lửa bao bọc cơ thể Nhạc Tước Linh, chín con rồng lửa vòng quanh người nàng.
- Kim Thạch thánh tôn hãy đi điều tra tình huống bên ngoài, lập tức trở về báo cho ta biết.
Phong Phi Vân mở ra không gian Thanh Đồng cổ thuyền, Kim Thạch thánh tôn bay ra ngoài.
Rất nhanh Kim Thạch thánh tôn bay về:
- Trời sao đã yên lặng, nữ ma đã đi.
Phong Phi Vân đánh thức Mặc Dao Dao đang tu luyện:
- Tới lúc ra ngoài.
Mặc Dao Dao nhìn bốn thánh linh vực ngoại, vẻ mặt cảnh giác.
Phong Phi Vân nói:
- Đừng lo, bây giờ bọn họ là tùy tùng của ta.
Đường thông thiên rất nguy hiểm, có nhiều tu sĩ vực ngoại. Vì an toàn, Phong Phi Vân vẫn giấu Thanh Đồng cổ thuyền trong hạt cát, hạt cát nằm trên góc áo Kim Thạch thánh tôn. Một hạt cát nho nhỏ, người ngoài sẽ không ngờ trong hạt cát chứa một thế giới, trong thế giới có mấy thánh linh.
Kim Thạch thánh tôn bay về thành cổ trời sao thứ nhất.
Trời sao này đã vỡ nát, khắp nơi bao phủ khí chết chóc, thiên thạch tàn phá, tinh cầu vỡ nát lơ lửng trong hư không, như vũ trụ tận thế.
Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, có thể thấy cảnh tượng bên ngoài. Trong không trung trôi nổi nhiều thánh thi, máu thánh đốt cháy. Thành cổ trời sao thứ nhất tĩnh lặng, cửa thành tan vỡ, trên tường thành treo thánh linh chảy máu ròng ròng. Là đệ nhất thần tướng dưới tay Phổ Thuận đại đế, gã vẫn còn bị cổ đao Thần Khiếu đóng đinh tại chỗ.
Kim Thạch thánh tôn thu cổ đao Thần Khiếu vào tay, hỏi:
- Chỗ này xảy ra chuyện gì? Tại sao trời sao bị hủy diệt?
Máu thánh trong người thánh linh vực ngoại sắp chảy khô, chỉ còn một hơi cuối:
- Nữ ma đầu, ma đầu . . .
Thánh linh vực ngoại khép mắt, thành cái xác thánh.
Phong Phi Vân ra lệnh:
- Kim Thạch thánh tôn, thu tất cả xác thánh linh, chiến binh sát khí thánh linh sử dụng tại đây, ta muốn mang về Chân Lý thánh điện.
Kim Thạch thánh tôn chắp tay cúi đầu hướng hư không:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Kim Thạch thánh tôn thu gom thánh thi, chiến binh trong trời sao, bước vào thành cổ trời sao thứ nhất.
Trong thành cổ trời sao thứ nhất có một trùng động bí ẩn, như cánh cửa ánh sáng lơ lửng giữa thành cổ.
Kim Thạch thánh tôn xuyên qua trùng động, không biết qua tinh vực bao xa, đến một trời sao hoàn toàn xa lạ.
Trong trời sao này với lực lượng thánh linh không thấy di châu hỗn nguyên đại thế giới đâu.
Đã cách di châu hỗn nguyên đại thế giới rất xa, nếu không đi đường thông thiên thì thánh linh chưa chsắc trở về di châu hỗn nguyên đại thế giới được. Dưới chân có con đường sao kéo dài đến sâu bên trong.
Kim Thạch thánh tôn bay trên đường sao, bay đi tinh vực không biết bao xa, đến tòa thành cổ trời sao thứ hai.
tòa thành cổ trời sao thứ hai cũng nhuộm máu đỏ, cửa thành tan ánt, thánh thi chất đông. Trời sao đỏ máu.
Kim Thạch thánh tôn cảm nhận rõ ràng khí lạnh đánh vào tinh thần mình. Kim Thạch thánh tôn đi vào tòa thành cổ trời sao thứ hai, đứng ngay giữa thành cổ.
Kim Thạch thánh tôn hét to một tiếng:
- Hoàn nguyên!
Cảnh tượng xảy ra trong tòa thành cổ trời sao thứ hai một tháng trước bị đảo ngược.
Trong hình ảnh ngôi sao sáng tỏ, đột nhiên có đoàng ma vân bay đến.
Nữ ma đứng trên ma vân lao vào tòa thành cổ trời sao thứ hai. Ma khí đen thui bao phủ trời sao, không thấy rõ xảy ra chuyện gì.
Giọng nữ ma sắc nhọn vang lên:
- Phong Phi Vân, ngươi lăn ra cho ta, lăn ra!
Một lão thánh vực ngoại lên tiếng:
- Diệt Thế Ma Nữ đại nhân, chỗ . . . Chỗ này không có Phong Phi Vân, nơi này là tòa thành cổ trời sao thứ hai.
Nếu Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao cũng có mặt sẽ bị nữ ma công kích, khó đoán sống chết.
Mặc Dao Dao nói:
- Trời, rốt cuộc nàng ta là ai? Tại sao mạnh như vậy?
Bên ngoài trời sao xa xôi, trên một tịnh cầu vắng lặng. Sâu trong ngọn núi giấu một hòn đá nhỏ cỡ ngón tay, trong hòn đá giấu một hạt cát, trong hạt cát giấu một Thanh Đồng cổ thuyền.
Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, hai người né tránh ẩn núp nữ ma, sợ bị nàng phát hiện vô số.
Phong Phi Vân trả lời:
- Diệt Thế Ma Nữ.
Mặc Dao Dao hút ngụm khí lạnh, cảm thấy máu thánh trong người đông lại. Lúc ở Thần Tấn vương triều Mặc Dao Dao không bao giờ ngờ nữ ma có lai lịch klớn như thế, đẳng cấp bảy hung ma thái cổ.
Phong Phi Vân thầm lo lắng nói:
- Đừng dùng thần niệm nhìn ngó nữ ma, tu vi của nữ ma rất cao. Mặc dù Thanh Đồng cổ thuyền đã che giấu hơi thở của chúng ta nhưng không chừng vẫn bị nữ ma phát hiện.
Mặc Dao Dao nhìn Phong Phi Vân:
- Bây giờ chúng ta nên làm sao?
Nếu là trước kia, thân phận như Mặc Dao Dao có thể nhìn xuống Phong Phi Vân, nhưng bây giờ lại khác. Phong Phi Vân thể hiện llmạnh hơn Mặc Dao Dao, khiến nàng không kiềm được hỏi ý kiến Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân nói:
- Làm sao? Ta cũng muốn biết phải làm sao.
Mặc Dao Dao nói:
- Ngươi và Diệt Thế Ma Nữ đi chung với nhau, dường như không phải quan hệ đối địch?
Phong Phi Vân trả lời:
- Nói đơn giản là nữ ma cảm thấy ta và nàng có duyên, muốn ta lấy diệt thế thần bia giúp nàng, hỗ trợ nàng phục hồi tu vi. Nhưng khi nữ ma phục hồi tu vi thì người đầu tiên bị giết chắc chắn là ta.
Mặc Dao Dao cảm thấy Phong Phi Vân nói chuyện không hợp lý:
- Vậy tại sao ngươi còn giúp Diệt Thế Ma Nữ lấy diệt thế thần bia?
Phong Phi Vân cười khổ nói:
- Vì nếu ta không giúp nữ ma thì bây giờ đã là người chết, cứ chờ đi, hy vọng lần này sẽ thành công thoát khỏi tay nữ ma.
Phong Phi Vân không có địch ý gì với nữ ma, nhưng hắn biết tuyệt đối không thể kết bạn với nàng.
Nữ ma cũng không cần bằng hữu, nàng tu luyện đạo là đối địch với mọi người trên đời. Nếu nữ ma có bằng hữu thì nàng sẽ chết.
Lần trước nữ ma ngộ đạo ba tháng, lần này tốn thời gian chắc cũng cỡ đó.
Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, lấy ra bốn tam vị chân hỏa lô, thả bốn thánh linh bị trấn áp ra. Phong Phi Vân định chính thức thu phục thánh linh vực ngoại.
Bốn thánh linh vực ngoại là nữ chiến thần cánh trắng, Nhạc Tước Linh, Kim Thạch thánh tôn, Pháp Tử thánh tôn.
Cảnh giới hiện tại của Phong Phi Vân đã đến đỉnthhánh Linh đệ ngũ trọng, vô lượng chân thánh cảnh. Phong Phi Vân sử dụng lực lượng Yêu Hoàng kiếm đủ nô dịch linh hồn của bọn họ, nhưng sẽ tốn thời gian khá lâu. Không thể chớp mắt trấn áp ý chí thánh linh được. Luyện hóa bốn sinh linh làm nô bộc không dễ dàng.
Phong Phi Vân mất nửa năm mới hoàn toàn nô dịch bốn thánh linh vực ngoại, khiến bọn họ nô bộc cho mình.
Bốn thánh linh quỳ dưới đất, khom người hành lễ hướng Phong Phi Vân:
- Bái kiến chủ nhân!
Linh hồn, ký ức của bọn họ còn đó, không khác gì bình thường. Điều khác biệt duy nhất là bốn thánh linh phụng Phong Phi Vân là chủ nhân, hắn kêu làm chuyện gì bọn họ không thể cãi lệnh.
Phong Phi Vân trả áo giáp lửa chín thần long cho Nhạc Tước Linh:
- Nhạc Tước Linh, đây là chiến giáp thánh linh của nàng, bây giờ ta trả lại.
Nhạc Tước Linh nói:
- Đa tạ chủ nhân, Tước Linh thề sống chết theo hầu, không dám hai lòng!
Nhạc Tước Linh hai tay nâng áo giáp. Áo giáp tự động biến thành lửa bao bọc cơ thể Nhạc Tước Linh, chín con rồng lửa vòng quanh người nàng.
- Kim Thạch thánh tôn hãy đi điều tra tình huống bên ngoài, lập tức trở về báo cho ta biết.
Phong Phi Vân mở ra không gian Thanh Đồng cổ thuyền, Kim Thạch thánh tôn bay ra ngoài.
Rất nhanh Kim Thạch thánh tôn bay về:
- Trời sao đã yên lặng, nữ ma đã đi.
Phong Phi Vân đánh thức Mặc Dao Dao đang tu luyện:
- Tới lúc ra ngoài.
Mặc Dao Dao nhìn bốn thánh linh vực ngoại, vẻ mặt cảnh giác.
Phong Phi Vân nói:
- Đừng lo, bây giờ bọn họ là tùy tùng của ta.
Đường thông thiên rất nguy hiểm, có nhiều tu sĩ vực ngoại. Vì an toàn, Phong Phi Vân vẫn giấu Thanh Đồng cổ thuyền trong hạt cát, hạt cát nằm trên góc áo Kim Thạch thánh tôn. Một hạt cát nho nhỏ, người ngoài sẽ không ngờ trong hạt cát chứa một thế giới, trong thế giới có mấy thánh linh.
Kim Thạch thánh tôn bay về thành cổ trời sao thứ nhất.
Trời sao này đã vỡ nát, khắp nơi bao phủ khí chết chóc, thiên thạch tàn phá, tinh cầu vỡ nát lơ lửng trong hư không, như vũ trụ tận thế.
Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, có thể thấy cảnh tượng bên ngoài. Trong không trung trôi nổi nhiều thánh thi, máu thánh đốt cháy. Thành cổ trời sao thứ nhất tĩnh lặng, cửa thành tan vỡ, trên tường thành treo thánh linh chảy máu ròng ròng. Là đệ nhất thần tướng dưới tay Phổ Thuận đại đế, gã vẫn còn bị cổ đao Thần Khiếu đóng đinh tại chỗ.
Kim Thạch thánh tôn thu cổ đao Thần Khiếu vào tay, hỏi:
- Chỗ này xảy ra chuyện gì? Tại sao trời sao bị hủy diệt?
Máu thánh trong người thánh linh vực ngoại sắp chảy khô, chỉ còn một hơi cuối:
- Nữ ma đầu, ma đầu . . .
Thánh linh vực ngoại khép mắt, thành cái xác thánh.
Phong Phi Vân ra lệnh:
- Kim Thạch thánh tôn, thu tất cả xác thánh linh, chiến binh sát khí thánh linh sử dụng tại đây, ta muốn mang về Chân Lý thánh điện.
Kim Thạch thánh tôn chắp tay cúi đầu hướng hư không:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Kim Thạch thánh tôn thu gom thánh thi, chiến binh trong trời sao, bước vào thành cổ trời sao thứ nhất.
Trong thành cổ trời sao thứ nhất có một trùng động bí ẩn, như cánh cửa ánh sáng lơ lửng giữa thành cổ.
Kim Thạch thánh tôn xuyên qua trùng động, không biết qua tinh vực bao xa, đến một trời sao hoàn toàn xa lạ.
Trong trời sao này với lực lượng thánh linh không thấy di châu hỗn nguyên đại thế giới đâu.
Đã cách di châu hỗn nguyên đại thế giới rất xa, nếu không đi đường thông thiên thì thánh linh chưa chsắc trở về di châu hỗn nguyên đại thế giới được. Dưới chân có con đường sao kéo dài đến sâu bên trong.
Kim Thạch thánh tôn bay trên đường sao, bay đi tinh vực không biết bao xa, đến tòa thành cổ trời sao thứ hai.
tòa thành cổ trời sao thứ hai cũng nhuộm máu đỏ, cửa thành tan ánt, thánh thi chất đông. Trời sao đỏ máu.
Kim Thạch thánh tôn cảm nhận rõ ràng khí lạnh đánh vào tinh thần mình. Kim Thạch thánh tôn đi vào tòa thành cổ trời sao thứ hai, đứng ngay giữa thành cổ.
Kim Thạch thánh tôn hét to một tiếng:
- Hoàn nguyên!
Cảnh tượng xảy ra trong tòa thành cổ trời sao thứ hai một tháng trước bị đảo ngược.
Trong hình ảnh ngôi sao sáng tỏ, đột nhiên có đoàng ma vân bay đến.
Nữ ma đứng trên ma vân lao vào tòa thành cổ trời sao thứ hai. Ma khí đen thui bao phủ trời sao, không thấy rõ xảy ra chuyện gì.
Giọng nữ ma sắc nhọn vang lên:
- Phong Phi Vân, ngươi lăn ra cho ta, lăn ra!
Một lão thánh vực ngoại lên tiếng:
- Diệt Thế Ma Nữ đại nhân, chỗ . . . Chỗ này không có Phong Phi Vân, nơi này là tòa thành cổ trời sao thứ hai.