Đây là sự đáng sợ của kiếp nạn, thánh tổ từng huy hoàng cường đại không biết khi nào sẽ thành cát bụi.
Nếu là trước kia có lẽ Phong Phi Vân sẽ tức giận, đau thương. Nhưng bây giờ trải qua nhiều điều, con người luôn phải lớn lên, tất cả thê lương biến thành tiếng thở dài nặng nề.
Đây chính là đại thế, đây chính là kiếp nạn, thái cổ thần phượng cũng không thể thay đổi giết chóc và tử vong chứ nói chi Phong Phi Vân bây giờ?
Trước đại thế, Phong Phi Vân chỉ là một giọt nước trong biển rộng, có lẽ sẽ bắn bọt nước nhưng tuyệt đối không thể thay thể biển cả.
Mỹ nhân ba mắt nói:
- Nghe đồn Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ bị Thượng Thiên Tôn thánh linh nhốt chết trong Mộc Nhai tinh vực. Hai thánh tổ bắn chết bốn mươi sáu thánh linh, cuối cùng hao hết thánh lực, bị Phạn Diệt giáo hoàng trấn áp dưới chân.
- Phạn Diệt giáo hoàng cướp vẫn thánh tiễn, phá tiên cung, dùng vẫn thánh tiễn đóng đi hai thánh tổ vào hai ngôi sao. Máu thánh nuộm đỏ ngôi sao, máu chảy hơn ba mươi ngày. Khi phủ chủ mộ phủ tìm đến Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ thì chỉ còn hai bộ xương khô.
- Hai thánh tổ đều là phong hoa tuyệt đại giai nhân, cuối cùng lại chết thảm như thế, hồng nhan hóa xương khô, rất thê lương.
Con ruồi màu xanh cười khẩy nói:
- Có gì mà thê lương?
- Đám tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới không biết điều. Ngoan ngoãn bị chúng ta nô dịch hì đã không có nhiều người chết, liều mạng làm chi? Cuối cùng vẫn là cục thịt trên bàn chúng ta.
- Ngươi nói xem cường giả di châu hỗn nguyên đại thế giới đa số đã bị tổn hại nặng, có bị giết. Nên đại thế giới này sớm muộn gì sẽ là mảnh đất thực dân của chúng ta.
Kim Thạch thánh tôn nói:
- Nghe bảo di châu hỗn nguyên đại thế giới có một vị vĩ nhân đã đến đường thông thiên, không chừng có thể xoay chuyển Càn Khôn.
Con ruồi màu xanh nói:
- Xì, ngươi đang nói đến Nhân Tổ đúng không? Chân thân Tịch Diệt Hoàng của hắc ám hỗn nguyên đại thế giới, Âm Cực Đạo Nhân vô cực đại thế giới đã chạy đến.
- Hai vị tiền bối được gọi là tồn tại vượt qua bảy hung ma thái cổ, thần thánh đẳng cấp chí tôn hậu thời kỳ thái cổ. Có Tịch Diệt Hoàng, Âm Cực Đạo Nhân thì dù Nhân Tổ, Thái Tổ xuất thế cũng chết chắc.
Kim Thạch thánh tôn kinh kêu:
- Âm Cực Đạo Nhân? Chẳng lẽ là vịa kia trong truyền thuyết? Đồn rằng Thái Cực Đạo Nhân lấy thân hóa lưỡng nghi, tự thành âm dương. Một lầ Âm Cực Đạo Nhân, một là Điện Cực Dương Thiên Thần.
Con ruồi màu xanh nói:
- Thái Cực Đạo Nhân là sinh linh hứ nhất sinh ra trong vô cực hỗn nguyên đại thế giới, sau này lĩnh ngộ đạo âm dương ở trung tâm vũ trụ, trở thành Thái Cực đại thánh.
- Về sau tu vi của Thái Cực đại thánh càng lúc càng cường đại, rất gần với tiên, thậm chí đã vượt qua tiên. Vũ trụ này không thể dung chứa thân thể Thái Cực đại thánh nữa.
- Thái Cực đại thánh biến mình thành hai khí âm dương, âm là Thái Cực Đạo Nhân, dương là Điện Cực Dương Thiên Thần. Hiện tại Âm Cực Đạo Nhân đã đến đường thông thiên, chuyên môn chém Nhân Tổ.
Kim Thạch thánh tôn bật thốt:
- Âm Cực Đạo Nhân chưa chết?
Linh hồn bất diệt nói:
- Chúng ta không thể phỏng đoán thủ đoạn của đại thánh. Nghe đồn Âm Cực Đạo Nhân từng đợc một khối tiên cốt, nương náu trong tiên cốt có thể tránh né thời gian ăn mòn.
Mỹ nhân ba mắt hỏi:
- Tịch Diệt Hoàng là ai? Sao trước kia chưa từng nghe qua?
Con ruồi màu xanh nói:
- Mỹ nhân ba mắt mới nổi tiếng gần đây, có cơ duyên lớn. Tu vi Tịch Diệt Hoàng siêu cường đại, kinh thiên vĩ địa, đến di châu hỗn nguyên đại thế giới này đoạt xá lực lượng Hỗn Loạn cổ đế, một trong bảy hung ma thái cổ. Tịch Diệt Hoàng kế thừa y bát Thất Thập Nhị Dực đại thánh, lại dung hợp chân hồn của Hỗn Loạn cổ đế, tu vi đã rất gần với đại thánh. Một tay đủ trấn áp Nhân Tổ.
Kim Thạch thánh tôn nói:
- Nhưng di châu hỗn nguyên đại thế giới vẫn có cơ hội, nếu bọn họ có được thuyền cổ thần linh không chừng có thể nghịch chuyển chiến cuộc.
Con ruồi màu xanh lạnh lùng trừng Kim Thạch thánh tôn:
- Rốt cuộc ngươi có phải là thánh tôn của Phạn Diệt giáo không? Tại sao luôn nói đỡ cho tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới?
Kim Thạch thánh tôn vỗ sống dao cổ đao Thần Khiếu, cười to bảo:
- Đương nhiên ta là Kim Thạch thánh tôn, bảo đảm trăm phần trăm.
Ầm!
cổ đao Thần Khiếu đột nhiên quét ra, nhát đao chém vào lưng con ruồi màu xanh.
Vỏ ngoài con ruồi màu xanh cực kỳ cứng rắn như thần thạch, cổ đao Thần Khiếu chỉ để lại vết thương cạn trên lưng nó, chớp mắt khép da.
Người con ruồi màu xanh tỏa ánh sáng chói mắt, chín đôi cánh giương ra dài mấy chục thước, chín loại lực lượng hủy diệt khác nhau.
Mắt con ruồi màu xanh xanh lè, cười âm trầm:
- Biết ngay ngươi kỳ lạ, thánh linh thông thiên thánh cảnh bình thường sao có thể tổn thương bổn tọa được?
- Nó không tổn thương ngươi được thì để ta thử xem!
Không biết Phong Phi Vân đi ra từ bao giờ, ta xách bàn man phủ, thần lực kinh thiên động địa bộc phát từ người hắn. Những ngôi sao trên bầu trời run rẩy.
Con ruồi màu xanh biến sắc mặt, nó cảm nhận được lực lượng bộc phát từ người Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân như ngọn núi cao, còn con ruồi màu xanh tựa như con ruồi bình thường.
Ầm!
Phong Phi Vân chém nhát búa kéo ánh sáng đỏ sắc bén cắt nát con ruồi màu xanh, nó té lăn dưới đất.
Phong Phi Vân giẫm con ruồi màu xanh dưới chân, ánh mắt ngạo nghễ nhìn đám thánh linh vực ngoại nhiều vô số kể xung quanh, trong mắt tràn ngập chiến ý, máu thánh sôi trào.
- Cảm thấy tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới là đồ chơi trong tay các ngươi phải không? Hôm nay ta sẽ khiến nơi này nhuộm đầy máu thánh linh!
Phong Phi Vân vác búa, người rực cháy ánh lửa, khí uy nghiêm hợp nhất với thiên địa. Phong Phi Vân tựa như vị thần chúa tể đứng dưới trời sao.
- Đây là hơi thở đại thánh, bàn man phủ, lửa phượng hoàng. Không . . . Không lẽ hắn là thái cổ thần phượng?
Thánh linh vực ngoại lòng lạnh lẽo, da đầu tê dại, dòng điện chạy dọc sống lưng.
Thái cổ thần phượng là cơn ác mộng đối với thánh linh vực ngoại, nhân vật khủng bố còn hơn cả hung ma.
Bộ dạng, khí chất của Phong Phi Vân rất giống thái cổ thần phượng ngày xưa. Một người, một búa, đơn độc nghênh ngàn vạn thánh linh, giết núi sông biến sắc, thánh linh kêu gào. Trong một ngày sáu thánh vương chết, vô số thánh giả gục ngã.
Đây là uy của đại thánh.
Ầm!
Phong Phi Vân huơ búa, kéo ánh sáng búa chặt sáu thánh giả đứt thành hai khúc, máu tuôn như suối bay ngược ra ngoài, biến mất trong trời sao.
Trong thành cổ trời sao thứ hai có nhiều thánh linh vực ngoại đóng giữ, đến từ bày hỗn nguyên đại thế giới khác nhau. Trong đó có thánh giả tuyệt thế.
Một nam nhân áo đen bay tới, lơ lửng bên trên thành cổ trời sao thứ hai, người phát ra khí chết chóc, giọng khàn khàn.
- Hắn không phải thái cổ thần phượng, là chí tôn vương giả thế hệ trẻ di châu hỗn nguyên đại thế giới, Phong Phi Vân!
Nam nhân mặc áo đen bay trên cao, từng dòng khí âm u vòng quanh người nam nhân. Lực lượng dao động mãnh liệt từ người nam nhân, trong hắc ám chỉ có hai luồng tà quang kỳ dị bắn ra ngoài.
Đây là sự đáng sợ của kiếp nạn, thánh tổ từng huy hoàng cường đại không biết khi nào sẽ thành cát bụi.
Nếu là trước kia có lẽ Phong Phi Vân sẽ tức giận, đau thương. Nhưng bây giờ trải qua nhiều điều, con người luôn phải lớn lên, tất cả thê lương biến thành tiếng thở dài nặng nề.
Đây chính là đại thế, đây chính là kiếp nạn, thái cổ thần phượng cũng không thể thay đổi giết chóc và tử vong chứ nói chi Phong Phi Vân bây giờ?
Trước đại thế, Phong Phi Vân chỉ là một giọt nước trong biển rộng, có lẽ sẽ bắn bọt nước nhưng tuyệt đối không thể thay thể biển cả.
Mỹ nhân ba mắt nói:
- Nghe đồn Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ bị Thượng Thiên Tôn thánh linh nhốt chết trong Mộc Nhai tinh vực. Hai thánh tổ bắn chết bốn mươi sáu thánh linh, cuối cùng hao hết thánh lực, bị Phạn Diệt giáo hoàng trấn áp dưới chân.
- Phạn Diệt giáo hoàng cướp vẫn thánh tiễn, phá tiên cung, dùng vẫn thánh tiễn đóng đi hai thánh tổ vào hai ngôi sao. Máu thánh nuộm đỏ ngôi sao, máu chảy hơn ba mươi ngày. Khi phủ chủ mộ phủ tìm đến Thủ Hoàng thánh tổ, Tuyết Anh thánh tổ thì chỉ còn hai bộ xương khô.
- Hai thánh tổ đều là phong hoa tuyệt đại giai nhân, cuối cùng lại chết thảm như thế, hồng nhan hóa xương khô, rất thê lương.
Con ruồi màu xanh cười khẩy nói:
- Có gì mà thê lương?
- Đám tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới không biết điều. Ngoan ngoãn bị chúng ta nô dịch hì đã không có nhiều người chết, liều mạng làm chi? Cuối cùng vẫn là cục thịt trên bàn chúng ta.
- Ngươi nói xem cường giả di châu hỗn nguyên đại thế giới đa số đã bị tổn hại nặng, có bị giết. Nên đại thế giới này sớm muộn gì sẽ là mảnh đất thực dân của chúng ta.
Kim Thạch thánh tôn nói:
- Nghe bảo di châu hỗn nguyên đại thế giới có một vị vĩ nhân đã đến đường thông thiên, không chừng có thể xoay chuyển Càn Khôn.
Con ruồi màu xanh nói:
- Xì, ngươi đang nói đến Nhân Tổ đúng không? Chân thân Tịch Diệt Hoàng của hắc ám hỗn nguyên đại thế giới, Âm Cực Đạo Nhân vô cực đại thế giới đã chạy đến.
- Hai vị tiền bối được gọi là tồn tại vượt qua bảy hung ma thái cổ, thần thánh đẳng cấp chí tôn hậu thời kỳ thái cổ. Có Tịch Diệt Hoàng, Âm Cực Đạo Nhân thì dù Nhân Tổ, Thái Tổ xuất thế cũng chết chắc.
Kim Thạch thánh tôn kinh kêu:
- Âm Cực Đạo Nhân? Chẳng lẽ là vịa kia trong truyền thuyết? Đồn rằng Thái Cực Đạo Nhân lấy thân hóa lưỡng nghi, tự thành âm dương. Một lầ Âm Cực Đạo Nhân, một là Điện Cực Dương Thiên Thần.
Con ruồi màu xanh nói:
- Thái Cực Đạo Nhân là sinh linh hứ nhất sinh ra trong vô cực hỗn nguyên đại thế giới, sau này lĩnh ngộ đạo âm dương ở trung tâm vũ trụ, trở thành Thái Cực đại thánh.
- Về sau tu vi của Thái Cực đại thánh càng lúc càng cường đại, rất gần với tiên, thậm chí đã vượt qua tiên. Vũ trụ này không thể dung chứa thân thể Thái Cực đại thánh nữa.
- Thái Cực đại thánh biến mình thành hai khí âm dương, âm là Thái Cực Đạo Nhân, dương là Điện Cực Dương Thiên Thần. Hiện tại Âm Cực Đạo Nhân đã đến đường thông thiên, chuyên môn chém Nhân Tổ.
Kim Thạch thánh tôn bật thốt:
- Âm Cực Đạo Nhân chưa chết?
Linh hồn bất diệt nói:
- Chúng ta không thể phỏng đoán thủ đoạn của đại thánh. Nghe đồn Âm Cực Đạo Nhân từng đợc một khối tiên cốt, nương náu trong tiên cốt có thể tránh né thời gian ăn mòn.
Mỹ nhân ba mắt hỏi:
- Tịch Diệt Hoàng là ai? Sao trước kia chưa từng nghe qua?
Con ruồi màu xanh nói:
- Mỹ nhân ba mắt mới nổi tiếng gần đây, có cơ duyên lớn. Tu vi Tịch Diệt Hoàng siêu cường đại, kinh thiên vĩ địa, đến di châu hỗn nguyên đại thế giới này đoạt xá lực lượng Hỗn Loạn cổ đế, một trong bảy hung ma thái cổ. Tịch Diệt Hoàng kế thừa y bát Thất Thập Nhị Dực đại thánh, lại dung hợp chân hồn của Hỗn Loạn cổ đế, tu vi đã rất gần với đại thánh. Một tay đủ trấn áp Nhân Tổ.
Kim Thạch thánh tôn nói:
- Nhưng di châu hỗn nguyên đại thế giới vẫn có cơ hội, nếu bọn họ có được thuyền cổ thần linh không chừng có thể nghịch chuyển chiến cuộc.
Con ruồi màu xanh lạnh lùng trừng Kim Thạch thánh tôn:
- Rốt cuộc ngươi có phải là thánh tôn của Phạn Diệt giáo không? Tại sao luôn nói đỡ cho tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới?
Kim Thạch thánh tôn vỗ sống dao cổ đao Thần Khiếu, cười to bảo:
- Đương nhiên ta là Kim Thạch thánh tôn, bảo đảm trăm phần trăm.
Ầm!
cổ đao Thần Khiếu đột nhiên quét ra, nhát đao chém vào lưng con ruồi màu xanh.
Vỏ ngoài con ruồi màu xanh cực kỳ cứng rắn như thần thạch, cổ đao Thần Khiếu chỉ để lại vết thương cạn trên lưng nó, chớp mắt khép da.
Người con ruồi màu xanh tỏa ánh sáng chói mắt, chín đôi cánh giương ra dài mấy chục thước, chín loại lực lượng hủy diệt khác nhau.
Mắt con ruồi màu xanh xanh lè, cười âm trầm:
- Biết ngay ngươi kỳ lạ, thánh linh thông thiên thánh cảnh bình thường sao có thể tổn thương bổn tọa được?
- Nó không tổn thương ngươi được thì để ta thử xem!
Không biết Phong Phi Vân đi ra từ bao giờ, ta xách bàn man phủ, thần lực kinh thiên động địa bộc phát từ người hắn. Những ngôi sao trên bầu trời run rẩy.
Con ruồi màu xanh biến sắc mặt, nó cảm nhận được lực lượng bộc phát từ người Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân như ngọn núi cao, còn con ruồi màu xanh tựa như con ruồi bình thường.
Ầm!
Phong Phi Vân chém nhát búa kéo ánh sáng đỏ sắc bén cắt nát con ruồi màu xanh, nó té lăn dưới đất.
Phong Phi Vân giẫm con ruồi màu xanh dưới chân, ánh mắt ngạo nghễ nhìn đám thánh linh vực ngoại nhiều vô số kể xung quanh, trong mắt tràn ngập chiến ý, máu thánh sôi trào.
- Cảm thấy tu sĩ di châu hỗn nguyên đại thế giới là đồ chơi trong tay các ngươi phải không? Hôm nay ta sẽ khiến nơi này nhuộm đầy máu thánh linh!
Phong Phi Vân vác búa, người rực cháy ánh lửa, khí uy nghiêm hợp nhất với thiên địa. Phong Phi Vân tựa như vị thần chúa tể đứng dưới trời sao.
- Đây là hơi thở đại thánh, bàn man phủ, lửa phượng hoàng. Không . . . Không lẽ hắn là thái cổ thần phượng?
Thánh linh vực ngoại lòng lạnh lẽo, da đầu tê dại, dòng điện chạy dọc sống lưng.
Thái cổ thần phượng là cơn ác mộng đối với thánh linh vực ngoại, nhân vật khủng bố còn hơn cả hung ma.
Bộ dạng, khí chất của Phong Phi Vân rất giống thái cổ thần phượng ngày xưa. Một người, một búa, đơn độc nghênh ngàn vạn thánh linh, giết núi sông biến sắc, thánh linh kêu gào. Trong một ngày sáu thánh vương chết, vô số thánh giả gục ngã.
Đây là uy của đại thánh.
Ầm!
Phong Phi Vân huơ búa, kéo ánh sáng búa chặt sáu thánh giả đứt thành hai khúc, máu tuôn như suối bay ngược ra ngoài, biến mất trong trời sao.
Trong thành cổ trời sao thứ hai có nhiều thánh linh vực ngoại đóng giữ, đến từ bày hỗn nguyên đại thế giới khác nhau. Trong đó có thánh giả tuyệt thế.
Một nam nhân áo đen bay tới, lơ lửng bên trên thành cổ trời sao thứ hai, người phát ra khí chết chóc, giọng khàn khàn.
- Hắn không phải thái cổ thần phượng, là chí tôn vương giả thế hệ trẻ di châu hỗn nguyên đại thế giới, Phong Phi Vân!
Nam nhân mặc áo đen bay trên cao, từng dòng khí âm u vòng quanh người nam nhân. Lực lượng dao động mãnh liệt từ người nam nhân, trong hắc ám chỉ có hai luồng tà quang kỳ dị bắn ra ngoài.