Phong Phi Vân không thấy có gì sai, chuyện nhỏ, vì là chuyện nhỏ nên hắn mới giao cho Hiên Viên Nhất Nhất và Mao Ô Quy lựa, hắn xét duyệt là được.
Phong Phi Vân đọc tiếp:
Đế chính phi: Phượng Hoàng Thiên Nữ (Tịch Nguyệt phi nương nương), Dạ Tiêu Tương (Tiêu Tương nương nương), Vu Thanh Họa (Vu phi nương nương), Quý Tiâm Nô (Tâm phi nương nương), Quý Tiểu Nô (Quý phi nương nương), Ngọc Cơ Mạn Diệu (Diệu phi nương nương), Ngọc Cơ Lan Lam (Lam phi nương nương), Thượng Quan Minh Tiêm (Minh Tiêm nương nương), Cửu Thiên Yên Vũ (Cửu Thiên nương nơng), La Ngọc Nhi (Ngọc phi nương nương), Thiên Vu thần nữ (Lê phi nương nương), Tiên Hư động chủ (Sanh phi nương nương), Diệp Ti Loan (Diệp phi nương nương), Vạn Hương Sầm (Hương phi nương nương), Tây Môn San Hô (San phi nương nương), Bạch Như Tuyết (Bạch phi nương nương), Lục Ly Vi (Lục phi nương nương), Diêu Cát (Diêu phi nương nương).
Tổng cộng mười tám đế chính phi.
Một loạt danh sách toàn là người Phong Phi Vân quen, có một nửa từng quan hệ xác thịt với nàng. Số nữ nhân này trước kia thân mật với hắn.
Phong Phi Vân khó hiểu hỏi:
- Tây Môn San Hô là sao? Tại sao Tây Môn San Hô cũng trở thành phi tử của ta?
Mao Ô Quy ấp úng:
- Cái này . . .
Mao Thành Thật chui ra từ mai rùa của Mao Ô Quy, trả lời thay:
- Tây Môn Xuy Tiêu tặng cho gia gia ba cái xe to luyện đan thần dược, muốn đưa muội muội của mình vào cung phong phi tử gì đó.
- Thành Thật, ngươi đừng nói bậy, ba chiếc to thần dược ở đâu ra? Con mắt nào của ngươi thấy? Bản tướng xử lý theo lẽ công bằng, lựa chọn giai lệ tần phi cho đại đế, không chút lòng riêng.
Mao Ô Quy nghiêm nghị nói:
- Đại đế minh xét!
Phong Phi Vân lắc đầu, không muốn xét nét chuyện nhỏ này.
Phong Phi Vân không thật sự muốn ngồi ghế đại đế, nhưng bây giờ vạn tộc chờ xây dựng lại, cần có quốc gia gữi trật tự. Nếu không vì điều này Phong Phi Vân đã chẳng ngồi cái ghế đại đế, nên hắn làm đại đế không uy nghiêm chút nào, rất thân thiện.
Mao Ô Quy thở phào nhẹ nhõm. Tuy Phong Phi Vân dễ tính nhưng con người sẽ thay đổi, đặc biệt người ngồi trên ngôi cao càng biến đổi mau hơn. Mao Ô Quy làm mấy trò vặt này không dám chắc Phong Phi Vân có tức giận không.
Sự thật chứng minh tuy Phong Phi Vân tu thành đại thánh cảnh, trở thành địa đế đương thời nhưng miễn không đụng vào giới hạn của hắn thì Phong Phi Vân là người tốt tính dễ nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Tây Môn Xuy Tiêu sớm nhắc chuyện muội muội của hắn với ta, nếu đã sắc phong làm phi thì cứ quyết định vậy đi. Nhưng Tiên Hư động chủ là sao?
Tiên Hư động chủ, Sanh Thi Nguyệt, từng là mỹ nhân số một nhân tộc, tuyệt đại nữ thiên kiêu, được xưng là một trong các nhân kiệt có khả năng thành thánh nhất. Tiên Hư động chủ từng chỉ điểm Phong Phi Vân tu hành. Bây giờ Tiên Hư động chủ trở thành phi tử trong hậu cung của Phong Phi Vân, hắn thấy thật khó tin.
Thiên Toán thư sinh nói:
- Nếu đại đế đã thành lập khai thiên quốc gia thì số lượng hậu cung giai lệ không thể ít. Ta từng phái sứ giả đi khắp thiên hạ tìm những nữ nhân siêu phàm từng có tình cảm với đại đế.
- Tổng số các nữ nhân không đủ năm mươi người, nếu hậu cung của đại đế chỉ mấy chục người sẽ bị thiên hạ cười.
- Ta và hữu tướng bàn bạc, chuyên môn chọn mỹ cơ lấp đầy hậu cung. Cuối cùng số lượng miễn cưỡng mở rộng đến tám trăm người. Đây là nhóm giai lệ đầu tiên, sau này cách ba năm sẽ lựa chọn một nhóm, toàn chọn nữ nhân đẹp nhất trên đời.
Phong Phi Vân cười hỏi:
- Tám trăm hậu cung? Cần nhiều như vậy sao?
Mao Ô Quy nói:
- Đây là ý của Thanh Loan lão tổ. Lão nhân gia nói nếu đã xây dựng vạn cổ thần trièu thì đại đế đầu tiên sẽ là đế quân danh chấn vạn cổ. Nếu sử gia đời sau phát hiện phi tử trong hậu cung chỉ khoảng mấy chục người thì đời sau có cảm tưởng gì? Bọn họ sẽ nghĩ thân thể đại đế bị gì nên . . .
Thiên Toán thư sinh góp lời:
- Tám trăm hậu cung đối với đại đế không tính nhiều. Nhưng chúa tể các Trung Ương vương triều trước kia mấy ai không có hậu cung mấy vạn tần phi? Đại đế anh vĩ hơn bọn họ gấp chục, trăm lần, là chúa tể thiên hạ. Tám trăm hậu cung chỉ là con số cơ bản, sau này mỗi cách ba năm sẽ chọn lựa tiếp.
Còn một lý do quan trọng là nếu con số phi tử hậu cung Chân Lý đại đế chỉ có hai mươi người thì nam nhân toàn Thiên quốc, mặc kệ ngươi ưu tú cỡ nào, gia đình mạnh bao nhiêu, được bao nhiêu nữ nhân theo đuổi thì tuyệt đối không thể cưới số nữ nhân hơn hai mươi người. Vì vượt qua con số đó là khiêu khích uy nghiêm đại đế, bị xét nhà là tội nhẹ.
Nhiều người đồng ý Chân Lý đại đế mở rộng hậu cung, giành được ích lợi cho nhiều đại thế lực.
Ví dụ Tây Môn Xuy Tiêu đưa muội muội vào đế cung, trở thành đế chính phi, vậy thì địa vị của Tây Môn gia tộc trong Thiên quốc sẽ nâng lên mảng lớn, tăng thêm ích lợi.
nhiều đại thế lực không tiếc dốc sức đưa thiên chi kiêu nữ xuất sắc nhất vào đế cung. Nếu được sắc phong làm phi tử của Chân Lý đại đế thì tông môn, động thiên, tiên thành, yêu tộc sẽ nước lên thuyền lên, là thế lực không ai dám truê vào.
Dù ở thời đại nào, bối cảnh xã hội nào đều liên quan phân phối ích lợi, đây là lẽ thường ở đời.
Phong Phi Vân biết hết mấy chuyện cong cong quấn quấn, chuyện thường phải có, không thể ngăn chặn. Phong Phi Vân không hỏi thêm, đọc tiếp.
Đế trắc phi: Ô Lan ( Ô phi nương nương ), Nhạc Tước Linh (Linh phi nương nương), nữ chiến thần (Gia phi nương nương), Si Tuyền Nhi (Tuyền phi nương nương), Tuyết Lang (Tuyết phi nương nương), Lục Nhân Nhân (Nhân phi nương nương), Liễu Duệ Hâm (Liễu phi nương nương) . . .
Đế trắc phi lại là một đống cái tên, khoảng bảy mươi hai người. Bên cạnh mỗi cái tên có tranh mỹ nữ dùng linh lực ngưng tụ ra, và đánh dấu đẳng cấp tu vi của bọn họ. Ai nấy đều là tuyệt sắc giai nhân, khuynh quốc khuynh thành.
Tuy Mao Ô Quy nhận đút lót nhưng phải nói nó toàn chọn mỹ nhân hiếm thấy trên đời, không qua loa Phong Phi Vân.
Đế quý nhân: Lan Phức quận chúa, Thánh công chúa, Lam Uyển Tinh, Lý Tiệp Nhi . . .
Khoảng hơn bảy trăm người. Có yêu nữ của yêu tộc, thánh nữ của thánh địa nhân tộc, thần nữ của thần giới, nữ đệ tử xuất sắc trong đại tộc vân vân. Phong Phi Vân không đọc kỹ tên, chỉ xem mấy tên quen thuộc hàng đầu như: Lan Phức quận chúa, Thánh công chúa, Lam Uyển Tinh, Lý Tiệp Nhi . . . Bọn họ đều có quan hệ xác thịt với Phong Phi Vân, có chút ấn tượng.
Phong Phi Vân không nghĩ đến có ngày mình sẽ ôm hậu cung lớn, thê thiếp thành đàn, toàn là nữ nhân tư chất vô song. Các nàng đều khiến nam nhân trong thiên hạ xem là nữ thần, bây giờ lại thành phi của đại đế.
Phong Phi Vân cười lắc đầu, đặt ngọc giản xuống bàn:
- La Phù, Hồng Nhan không phản đối?
Mao Ô Quy nói:
- Bọn họ là thần phi nương nương mẫu nghi thiên hạ, có một đống thiên chi kiêu nữ trong hậu cung làm việc theo tâm trạng bọn họ. Mỗi ngày có người đi thỉnh an bọn họ, thỏa mãn lòng ưh vinh của nữ nhân. Giờ bọn họ không có ý kiến gì.
- Đại đế thấy có cần sửa lại danh sách gì không?
Phong Phi Vân không thấy có gì sai, chuyện nhỏ, vì là chuyện nhỏ nên hắn mới giao cho Hiên Viên Nhất Nhất và Mao Ô Quy lựa, hắn xét duyệt là được.
Phong Phi Vân đọc tiếp:
Đế chính phi: Phượng Hoàng Thiên Nữ (Tịch Nguyệt phi nương nương), Dạ Tiêu Tương (Tiêu Tương nương nương), Vu Thanh Họa (Vu phi nương nương), Quý Tiâm Nô (Tâm phi nương nương), Quý Tiểu Nô (Quý phi nương nương), Ngọc Cơ Mạn Diệu (Diệu phi nương nương), Ngọc Cơ Lan Lam (Lam phi nương nương), Thượng Quan Minh Tiêm (Minh Tiêm nương nương), Cửu Thiên Yên Vũ (Cửu Thiên nương nơng), La Ngọc Nhi (Ngọc phi nương nương), Thiên Vu thần nữ (Lê phi nương nương), Tiên Hư động chủ (Sanh phi nương nương), Diệp Ti Loan (Diệp phi nương nương), Vạn Hương Sầm (Hương phi nương nương), Tây Môn San Hô (San phi nương nương), Bạch Như Tuyết (Bạch phi nương nương), Lục Ly Vi (Lục phi nương nương), Diêu Cát (Diêu phi nương nương).
Tổng cộng mười tám đế chính phi.
Một loạt danh sách toàn là người Phong Phi Vân quen, có một nửa từng quan hệ xác thịt với nàng. Số nữ nhân này trước kia thân mật với hắn.
Phong Phi Vân khó hiểu hỏi:
- Tây Môn San Hô là sao? Tại sao Tây Môn San Hô cũng trở thành phi tử của ta?
Mao Ô Quy ấp úng:
- Cái này . . .
Mao Thành Thật chui ra từ mai rùa của Mao Ô Quy, trả lời thay:
- Tây Môn Xuy Tiêu tặng cho gia gia ba cái xe to luyện đan thần dược, muốn đưa muội muội của mình vào cung phong phi tử gì đó.
- Thành Thật, ngươi đừng nói bậy, ba chiếc to thần dược ở đâu ra? Con mắt nào của ngươi thấy? Bản tướng xử lý theo lẽ công bằng, lựa chọn giai lệ tần phi cho đại đế, không chút lòng riêng.
Mao Ô Quy nghiêm nghị nói:
- Đại đế minh xét!
Phong Phi Vân lắc đầu, không muốn xét nét chuyện nhỏ này.
Phong Phi Vân không thật sự muốn ngồi ghế đại đế, nhưng bây giờ vạn tộc chờ xây dựng lại, cần có quốc gia gữi trật tự. Nếu không vì điều này Phong Phi Vân đã chẳng ngồi cái ghế đại đế, nên hắn làm đại đế không uy nghiêm chút nào, rất thân thiện.
Mao Ô Quy thở phào nhẹ nhõm. Tuy Phong Phi Vân dễ tính nhưng con người sẽ thay đổi, đặc biệt người ngồi trên ngôi cao càng biến đổi mau hơn. Mao Ô Quy làm mấy trò vặt này không dám chắc Phong Phi Vân có tức giận không.
Sự thật chứng minh tuy Phong Phi Vân tu thành đại thánh cảnh, trở thành địa đế đương thời nhưng miễn không đụng vào giới hạn của hắn thì Phong Phi Vân là người tốt tính dễ nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Tây Môn Xuy Tiêu sớm nhắc chuyện muội muội của hắn với ta, nếu đã sắc phong làm phi thì cứ quyết định vậy đi. Nhưng Tiên Hư động chủ là sao?
Tiên Hư động chủ, Sanh Thi Nguyệt, từng là mỹ nhân số một nhân tộc, tuyệt đại nữ thiên kiêu, được xưng là một trong các nhân kiệt có khả năng thành thánh nhất. Tiên Hư động chủ từng chỉ điểm Phong Phi Vân tu hành. Bây giờ Tiên Hư động chủ trở thành phi tử trong hậu cung của Phong Phi Vân, hắn thấy thật khó tin.
Thiên Toán thư sinh nói:
- Nếu đại đế đã thành lập khai thiên quốc gia thì số lượng hậu cung giai lệ không thể ít. Ta từng phái sứ giả đi khắp thiên hạ tìm những nữ nhân siêu phàm từng có tình cảm với đại đế.
- Tổng số các nữ nhân không đủ năm mươi người, nếu hậu cung của đại đế chỉ mấy chục người sẽ bị thiên hạ cười.
- Ta và hữu tướng bàn bạc, chuyên môn chọn mỹ cơ lấp đầy hậu cung. Cuối cùng số lượng miễn cưỡng mở rộng đến tám trăm người. Đây là nhóm giai lệ đầu tiên, sau này cách ba năm sẽ lựa chọn một nhóm, toàn chọn nữ nhân đẹp nhất trên đời.
Phong Phi Vân cười hỏi:
- Tám trăm hậu cung? Cần nhiều như vậy sao?
Mao Ô Quy nói:
- Đây là ý của Thanh Loan lão tổ. Lão nhân gia nói nếu đã xây dựng vạn cổ thần trièu thì đại đế đầu tiên sẽ là đế quân danh chấn vạn cổ. Nếu sử gia đời sau phát hiện phi tử trong hậu cung chỉ khoảng mấy chục người thì đời sau có cảm tưởng gì? Bọn họ sẽ nghĩ thân thể đại đế bị gì nên . . .
Thiên Toán thư sinh góp lời:
- Tám trăm hậu cung đối với đại đế không tính nhiều. Nhưng chúa tể các Trung Ương vương triều trước kia mấy ai không có hậu cung mấy vạn tần phi? Đại đế anh vĩ hơn bọn họ gấp chục, trăm lần, là chúa tể thiên hạ. Tám trăm hậu cung chỉ là con số cơ bản, sau này mỗi cách ba năm sẽ chọn lựa tiếp.
Còn một lý do quan trọng là nếu con số phi tử hậu cung Chân Lý đại đế chỉ có hai mươi người thì nam nhân toàn Thiên quốc, mặc kệ ngươi ưu tú cỡ nào, gia đình mạnh bao nhiêu, được bao nhiêu nữ nhân theo đuổi thì tuyệt đối không thể cưới số nữ nhân hơn hai mươi người. Vì vượt qua con số đó là khiêu khích uy nghiêm đại đế, bị xét nhà là tội nhẹ.
Nhiều người đồng ý Chân Lý đại đế mở rộng hậu cung, giành được ích lợi cho nhiều đại thế lực.
Ví dụ Tây Môn Xuy Tiêu đưa muội muội vào đế cung, trở thành đế chính phi, vậy thì địa vị của Tây Môn gia tộc trong Thiên quốc sẽ nâng lên mảng lớn, tăng thêm ích lợi.
nhiều đại thế lực không tiếc dốc sức đưa thiên chi kiêu nữ xuất sắc nhất vào đế cung. Nếu được sắc phong làm phi tử của Chân Lý đại đế thì tông môn, động thiên, tiên thành, yêu tộc sẽ nước lên thuyền lên, là thế lực không ai dám truê vào.
Dù ở thời đại nào, bối cảnh xã hội nào đều liên quan phân phối ích lợi, đây là lẽ thường ở đời.
Phong Phi Vân biết hết mấy chuyện cong cong quấn quấn, chuyện thường phải có, không thể ngăn chặn. Phong Phi Vân không hỏi thêm, đọc tiếp.
Đế trắc phi: Ô Lan ( Ô phi nương nương ), Nhạc Tước Linh (Linh phi nương nương), nữ chiến thần (Gia phi nương nương), Si Tuyền Nhi (Tuyền phi nương nương), Tuyết Lang (Tuyết phi nương nương), Lục Nhân Nhân (Nhân phi nương nương), Liễu Duệ Hâm (Liễu phi nương nương) . . .
Đế trắc phi lại là một đống cái tên, khoảng bảy mươi hai người. Bên cạnh mỗi cái tên có tranh mỹ nữ dùng linh lực ngưng tụ ra, và đánh dấu đẳng cấp tu vi của bọn họ. Ai nấy đều là tuyệt sắc giai nhân, khuynh quốc khuynh thành.
Tuy Mao Ô Quy nhận đút lót nhưng phải nói nó toàn chọn mỹ nhân hiếm thấy trên đời, không qua loa Phong Phi Vân.
Đế quý nhân: Lan Phức quận chúa, Thánh công chúa, Lam Uyển Tinh, Lý Tiệp Nhi . . .
Khoảng hơn bảy trăm người. Có yêu nữ của yêu tộc, thánh nữ của thánh địa nhân tộc, thần nữ của thần giới, nữ đệ tử xuất sắc trong đại tộc vân vân. Phong Phi Vân không đọc kỹ tên, chỉ xem mấy tên quen thuộc hàng đầu như: Lan Phức quận chúa, Thánh công chúa, Lam Uyển Tinh, Lý Tiệp Nhi . . . Bọn họ đều có quan hệ xác thịt với Phong Phi Vân, có chút ấn tượng.
Phong Phi Vân không nghĩ đến có ngày mình sẽ ôm hậu cung lớn, thê thiếp thành đàn, toàn là nữ nhân tư chất vô song. Các nàng đều khiến nam nhân trong thiên hạ xem là nữ thần, bây giờ lại thành phi của đại đế.
Phong Phi Vân cười lắc đầu, đặt ngọc giản xuống bàn:
- La Phù, Hồng Nhan không phản đối?
Mao Ô Quy nói:
- Bọn họ là thần phi nương nương mẫu nghi thiên hạ, có một đống thiên chi kiêu nữ trong hậu cung làm việc theo tâm trạng bọn họ. Mỗi ngày có người đi thỉnh an bọn họ, thỏa mãn lòng ưh vinh của nữ nhân. Giờ bọn họ không có ý kiến gì.
- Đại đế thấy có cần sửa lại danh sách gì không?