Năm chiếc thuyền cổ thần linh phát ra lực lượng khổng lồ chấn thiên động địa. Long mã hà đồ, vạn gia đăng hỏa, u minh thần tháp, thần vương phi thiên, bát quái huyền văn, năm thần đồ nối liền với nhau công kích sâu trong lỗ đen.
Vù vù vù vù vù!
Một khe nứt không gian bị xé ra, khe hở chỉ cỡ bàn tay, bên trong bắn ra ánh sáng màu trắng. Có khí lưu đậm đặc tràn ra từ khe hở, hơi thở không thuộc về thế giới này, khá giống tiên giới di châu. - Ánh sáng trắng là khí lưu vượt qua linh khí gấp ức vạn lần, ẩn chứa lực lượng cường đại kinh khủng.
Mao Ô Quy chỉ hấp thu một lũ khí lưu đã cảm thấy người kêu răng rắc như sao đậu.
Ầm!
Tu vi của Mao Ô Quy từ minh nhật thánh cảnh trực tiếp lên thông thiên thánh cảnh. Mao Ô Quy chỉ mới hấp thu một lũ khí lưu đã tăng lên một cảnh giới.
Mao Ô Quy kích động trợn tròn mắt:
- Má ơi, chắc chắn là tiên khí, là tiên khí rồi . . .
Cảnh giới thánh linh là tôn giả thiên hạ trong vũ trụ này, nhưng không là cái đinh gì ở vân chi tiên giới.
Nếu có thể đi vân chi tiên giới, từng giây từng phút hô hấp tiên khí, tuyệt đối có thể thành tiên. Nếu ở trong vũ trụ này thì tu vi của Mao Ô Quy tối đa đến đại chân thánh cảnh, không chừng sẽ chết già.
Phong Phi Vân hét to một tiếng:
- Mở ra!
Người Phong Phi Vân phát ra ánh sáng càng rực rỡ, thần quang năm sắc không ngừng tràn ra xé khe hở to hơn, dài cỡ một thước, đủ cho con nít chui qua.
Mao Ô Quy thừa dịp này nhảy lên, định lao vào khe nứt cửa tiên giới đi vân chi tiên giới trước.
Bùm!
Nhưng Mao Ô Quy mới cách cửa tiên giới hơn mười trượng đã bị lực lượng vô hình ép chết, thành đống huyết vụ. Huyết vụ ngưng tụ thành thân thể.
Mao Ô Quy ủ rũ trốn về, căn nguyên thánh linh bị thương nặng, miệng chảy máu.
Mao Ô Quy lắc đầu nguầy nguậy:
- Không được, chỉ có thứ tiên mới thông qua cửa tiên giới được. Thánh linh khác nếu dám xông cửa tiên giới sẽ bị lực lượng cửa tiên giới xóa sổ, đây là trật tự tiên giới.
Mao Thành Thật định xông vào nhưng thấy Mao Ô Quy chưa đến gần tiên giới đã suýt chết thì dừng bước. Như Mao Ô Quy nói, chỉ có tu vi đến cảnh giới thứ tiên mới vượt qua thử thách khổng lồ của cửa tiên giới, phi thăng tiên giới. Đây là trật tự của tiên giới, không ai phá vỡ được.
Khe hở cửa tiên giới càng lúc càng rộng.
- Ta thử xem.
Phong Phi Vân có tu vi đại thánh, độ mạnh thân thể gần thứ tiên. Phong Phi Vân cưỡi năm thuyền cổ thần linh, dùng lực lượng năm tấm thần đồ ngăn chặn áp lực khổng lồ từ cửa tiên giới, bay vào cửa tiên giới.
Ầm!
Lúc sắp đến gần cửa tiên giới, người Phong Phi Vân run bần bật, cơ thể bị lực lượng vô hình đè ép nứt rạn suýt vỡ thành nhiều mảnh, miệng hộc ngụm máu đại thánh.
Cuối cùng Phong Phi Vân vẫn bay vào cửa tiên giới.
Bùm!
Cửa tiên giới khép lại, địa ngục chìm trong hắc ám.
Mao Ô Quy, Mao Thành Thật thấy rõ cảnh vừa rồi. Tu vi đại thánh, Phong Phi Vân còn nhờ vào lực lượng năm chiếc thuyền cổ thần linh mà suýt chết, chỉ miễn cưỡng vào cửa tiên giới được. Đổi lại Mao Ô Quy, Mao Thành Thật thì đã là dúm tro thánh linh trên thuyền cổ thần linh.
- Xem ra kiếp này không hy vọng thành tiên.
Mao Ô Quy ngửa đầu thở dài:
- Đây chính là số mệnh, không phải bất cứ cơ duyên nào có thể bù đắp, tiên đạo thật vô tình.
Mao Thành Thật nói:
- Gia gia, đạo tâm của gia gia ma chướng. Nếu ai đều vào cửa tiên giới được thì mỗi người đã thành tiên, tu sĩ còn cần gì vất vả tu luyện? Trực tiếp vào cửa tiên giới là xong. Trước giờ cửa tiên giới không mở cửa cho kẻ đầu cơ trục lợi.
Câu nói bình thường nhưng chưa chí lý, Mao Ô Quy ngây người như bị sét đánh, cảnh tỉnh nó.
Phong Phi Vân đứng trên năm chiếc thuyền cổ thần linh, xuyên qua tiên vụ màu trắng, vết thương nứt toác được tiên khí bao phủ nhanh chóng khép lại. Không alau sau cơ thể Phong Phi Vân đã lành lặn như ban đầu.
Lúc đi qua cửa tiên giới dù có lực lượng năm chiếc thuyền cổ thần linh bảo vệ nhưng Phong Phi Vân suýt bị lực lượng cửa tiên giới giết.
Phong Phi Vân lao vào cửa tiên giới thì áp lực khổng lồ kia mới giảm dần, nhưng nó vẫn tồn tại. Cơ thể Phong Phi Vân nặng nề gấp ức vạn lần.
- Chỉ có thứ tiên mới vượt qua cửa tiên giới được, tu vi của ta chỉ miễn cưỡng vượt qua.
Phong Phi Vân hơ tay, cảm giác giữa ngón tay có các khí lưu di chuển.
- Trọng lực tăng chín phẩy hai ức lần, chẳng lẽ đã đến vân chi tiên giới trong truyền thuyết?
Phong Phi Vân sống trong vũ trụ tuyệt đối không xuất hiện trọng lực gấp chín phẩy hai ức lần, nó áp chế tu sĩ đến trình độ vô cùng khủng bố.
trọng lực gấp chín phẩy hai ức lần mạnh cỡ nào?
Một người nặng một trăm cân có thể chạy nhanh dưới đất, nhưng kêu cá nhân cõng sắt nặng một trăm cân hì đi bộ rất khó khăn, đây mới chỉ xem như trọng lực gấp hai lần.
Tuy đến nơi này lực lượng ức chế rất mạnh nhưng tu vi Phong Phi Vân cao, chưa đến nỗi nửa bước khó đi.
Phong Phi Vân đáp xuống đất, cất năm chiếc thuyền cổ thần linh đi.
Thế giới này không tốt đẹp như tiên giới trong truyền thuyết, rất hoang vắng. đưa mắt nhìn trừ mấy gốc thực vật ra hầu như hoang vu.
Mấy gốc thực vật toàn là kỳ dược ính trưởng hàng vạn năm, loại thực vật trước kia Phong Phi Vân chưa từng gặp, không tồn tại trong vũ trụ cũ nào.
Trên đầu Phong Phi Vân là các ngôi sao to lớn, to hơn ngôi sao trong vũ trụ cũ gấp vạn lần, mấy ngàn vạn lần. Nhìn từ xa trên các ngôi sao rực chsáy ngọn lửa vĩnh hằng bất diệt. Có ngôi sao bị băng dày phủ trùm, không biết có sự sống không?
Phong Phi Vân cảm giác sau khi đến thế giới này có các tia khí lưu chui vào tiên thạch năm sắc trên trán, tụ tập trong người Oa Hậu nương nương, sức sống mỏng manh chậm rãi sinh ra.
Tiên thạch năm sắc phong Oa Hậu nương nương từ từ hòa tan, lực lượng chảy vào cơ thể Phong Phi Vân, tăng mạnh sức cơ bắp. Phong Phi Vân tùy thời sẽ đột phá cảnh giới thân thể bất tử.
Phong Phi Vân thử kêu gọi Oa Hậu nương nương nhưng vẫn thất bại.
Phong Phi Vân từ trên trời đáp xuống, khép cánh phượng hoàng. Phong Phi Vân đáp xuống bên cạnh một dấu chân, chân to cỡ tám vạn dặm, nham thạch xung quanh bị đốt khét thành mặt kính.
- Là hơi thở của Địa Hoàng.
Phong Phi Vân lại giương cánh phượng hoàng tăng tốc độ bay trới trước. Không biết bay bao lâu sau Phong Phi Vân phát hiện một mảnh chiến trường hoang tàn. Địa Hoàng đại thánh, Âm Cực Đạo Nhân từng đại chiến kinh thiên động địa tại đây.
Phong Phi Vân tiếp tục bay tới trước, hắn bay khoảng hơn ba mươi ngày cảm giác thảm thực vật xung quanh càng lúc càng nhiều, cây cối sum xuê. Có thông thiên thần mộc bảy sắc, có cọng cỏ lá tím duỗi ra đâm thẳng tầng mây. Dưới đất có linh thạch trong suốt tỏa ra tiên khí nhàn nhạt. Những linh thạch này không bằng tiên thạch năm sắc nhưng chứa linh lực nhiều hơn linh thạch hạ giới gấp vô số lần.
Lại bay hơn mười ngày, Phong Phi Vân đến bên một địa dương sặc sỡ sắc vàng, bên cạnh biển có một bến đỏ, trên bên đó treo khói thần bài màu tím, bến đò tiên nhân.