Bốn tên đạo tặc này không chỉ có mạnh mẽ, hơn nữa người này so với người khác thì có lòng dạ độc ác hơn, điều đó đã trấn áp mọi người ở đây.
- Mẹ nó, ai lại dám ra tay, Lão Tử làm cỏ cả nhà của hắn.
Vu Cửu vung đại thiết đao trong tay lên, tựa như hung thần ác sát gầm một tiếng. Trên đường cái bỗng đột ngột sinh ra một trận gió xoáy, phát ra âm thanh gào thét.
Yên lặng, yên tĩnh, mọi người cũng không dám ngay cả há to miệng để hô hấp!
Rất dã man !
Rất Bạo Lực !
Đột nhiên, có tiếng bước chân vang lên!
- Lộc cộc !
Phong Phi Vân có hơi liếc ánh mắt một cái, nhìn về hướng người thiếu niên mặc đạo bào đang đi tới đây, thiếu niên này không ngờ lại đã đi tới.
Đúng là tên ngốc đã bị Độc Tí lão nhân lừa lấy bốn mươi vạn đồng tiền. Giờ phút này thiếu niên mặc đạo bào lại biểu hiện ra khí chất cao hơn người bình thường, như một ngôi sao lấp lánh đang từ từ mọc lên.
Phong Phi Vân triển khai Phượng Hoàng Thiên Nhãn, quan sát trên đỉnh đầu của hắn thấy một hình ảnh đang từ từ nổi lên, giống như một vừng mặt trời trắng lóa đang hừng hực thiêu đốt.
Thiếu niên mặc đạo bào này có đại lai lịch, tu vi bản thân so sánh ông lão mặc cẩm bào chỉ cao hơn chớ không thấp hơn. Tuổi tác như thế, tu vi như thế, thiên phú bẩm sinh như thế, bối cảnh phía sau lưng hắn quả là vô phương lường được.
...
Thiếu niên mặc đạo bào hiển nhiên là loại người tu luyện tại tiên môn cỡ lớn, rất ít khi tiếp xúc cùng bên ngoài. Cho nên tu vi phi phàm, nhưng mà lại bị Độc Tí lão nhân lừa đảo.
Mọi người đều nhường đường cho hắn, đều có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng sinh ra từ sự hít thở mạnh mẽ.
Thiếu niên mặc đạo bào tựa hồ cố ý chĩa mũi dùi vào Phong Phi Vân, đôi mắt lạnh lẽo của hắn từ đầu đến cuối đều chăm chú vào trên người Phong Phi Vân. Hắn nói:
- Ngươi có nói để thêm dăm ba năm là có thể giết được ông lão mặc cẩm bào như heo chó, khẩu khí thật lớn. Nhưng mà có những lời nói thật đúng như thế này. Tu sĩ thế hệ trẻ tuổi mà quyết đấu với tu sĩ thế hệ trước thì đích xác có hại. Tuổi của ta tương tự với ngươi, ngươi có dám đánh một trận cùng ta?
Hình ảnh trên người hắn càng to lớn hơn, như một vầng mặt trời treo giữa trời, giống như một chiếc Phần Thiên Chi Lô ( hỏa lò nung trời) đang đè ép về hướng Phong Phi Vân.
Hắn muốn lấy khí thế để áp đảo Phong Phi Vân.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong thân thể Phong Phi Vân cũng sinh ra một cỗ khí thế, biến thành Long Mã Hà Đồ, càng mênh mông mà hào hùng hơn, trực tiếp đè ngược khí thế của thiếu niên mặc đạo bào làm nó bay ngược trở về.
Long Mã Hà Đồ mạnh mẽ như thế nào, há là một vầng mặt trời có khả năng chống lại!
Khí thế vừa xuất hiện ra, thiên địa biến sắc. Khí chất Phong Phi Vân trở nên càng ngày càng sắc bén, huyết dịch trong thân thể lưu động càng lúc càng nhanh. Hắn bị thiếu niên mặc đạo bào kích thích, lập tức chiến ý dâng lên cao.
Tiên Căn ở trong đan điền cũng bị một cỗ khí tức này dẫn động, trái quả mọc trên Tiên Căn càng ngày càng cô đọng lại, bắt đầu phát sinh khả năng rụng, đây là nó muốn chuyển hóa thành Thần Cơ.
Đây là điềm báo trước đột phá cảnh giới Thần Cơ !
Phong Phi Vân đạt tới Tiên Căn đỉnh cao đã khá lâu, hơn nữa Linh Tuyền dược lực ở trong huyết mạch cũng bị kích thích ra rồi, sắp sửa sẽ đột phá cảnh giới Thần Cơ.
- Hảo! Ta cùng với ngươi đánh một trận.
Phong Phi Vân muốn thông qua một trận chiến này để đột phá cảnh giới Thần Cơ.
Đây là một cảnh giới khiến cho hắn tha thiết ước mơ. Bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được, một khi đạt tới cảnh giới Thần Cơ, linh khí trong thân thể chính là sẽ phát sinh sự lột xác về chất, chất lượng linh khí lẫn tổng số lượng đều sẽ gia tăng mấy lần.
Hiện tại thứ mà hắn thiếu chính là số lượng linh khí trong đan điền, chỉ cần linh khí cũng đủ sung túc thì hắn có thể dẫn động lực lượng của Miểu Quỷ Ban Chỉ, thi triển ra chiến uy của Linh Khí. Đến lúc đó khẳng định nếu đồng cảnh giới thì sẽ vô địch.
Hiện tại là tu vi Tiên Căn đỉnh cao nên hắn chỉ có thể dẫn động Linh Khí một lần, rồi linh khí trong đan điền sẽ kiệt sức. Cho nên không đến tình huống vạn bất đắc dĩ thì hắn tuyệt đối sẽ không dẫn động Linh Khí.
Nhưng nếu mà đột phá cảnh giới Thần Cơ, linh khí gia tăng mấy lần, là hắn có thể sử dụng chiến uy của Linh Khí được mấy lần mà cũng sẽ không kiệt lực. Nên sức chiến đấu nhanh chóng tăng lên không chỉ gấp hàng chục lần.
- Đại Ngưu, nếu không ta đến đánh một trận cùng hắn.
Vu Cửu chủ động lên tiếng, hắn sợ Phong Phi Vân không phải đối thủ của thiếu niên mặc đạo bào.
Phong Phi Vân cố ý muốn mượn thiếu niên mặc đạo bào để đột phá đến cảnh giới Thần Cơ. Áp lực càng lớn thì hắn mới càng có thể đột phá dưới áp lực.
- Không cần, một trận chiến này coi như ta chết trận thì các ngươi cũng không thể ra tay xuất thủ.
Phong Phi Vân đây là muốn đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng. Nếu không thể đột phá, đó chính là chết thì cũng không hối hận.
Nếu như không có hào khí giao tranh, thì cũng không thể đi được lâu dàiở trên đường tu tiên.
Thiếu niên mặc đạo bào thoáng cười một tiếng:
- Chẳng qua ngươi có tu vi Tiên Căn đỉnh cao mà thôi, ta xuất một chiêu là có thể đánh bại ngươi.
- Nếu như ngươi xuất một chiêu là có thể đánh bại ta thì ta hai tay dâng lên Hóa Đạo Thạch.
Phong Phi Vân trên đỉnh đầu có Long Mã Hà Đồ, ánh mắt kiên định mà đi bước một nghênh đón.
- Đây chính là lời ngươi nói!
Thiếu niên mặc đạo bào mắt lộ ra vẻ vui mừng, không thể chờ đợi được liền xông tới. Thân thể hắn biến thành một trận gió, gió biến thành một con rồng.
Hai tay thành trảo, giống như long trảo thật lớn !
Thiếu niên mặc đạo bào có tu vi quả nhiên khủng bố, chính là tồn tại cùng một cấp bậc như hoàng thúc Bà La Quốc, thậm chí còn mạnh hơn một phân.
Thân thể Phong Phi Vân giống như lâm vào trong cơn mưa sa gió giật không chừng, lúc nào cũng có thể bị cuốn bay.
- Rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm!
Liên tiếp chín đạo quyền ảnh đánh đi ra ngoài, hắn ra sức đánh lại một chiêu của thiếu niên mặc đạo bào.
Quyền của Phong Phi Vân quyền vỡ vụn, máu tươi đầm đìa, huyết dịch vàng óng không ngừng nhỏ giọt rơi trên mặt đất phát ra âm thanh lộp bộp.
Thiếu niên mặc đạo bào lui trở về, vốn tưởng rằng có khả năng dễ dàng trừng trị Phong Phi Vân, nhưng đối phương mới rồi đã đánh ra chín chiêu quyền ảnh đều vô cùng uyên thâm, ẩn chứa đạo nghĩa sâu xa, mỗi một quyền đều che kín thế công của hắn, đánh lui được hắn.
- Xuất một chiêu đã muốn đánh bại ta, thật sự là mơ tưởng ngông cuồng.
Phong Phi Vân mặc dù quyền đang nhỏ máu, nhưng mà chiến ý lại càng ngày càng đậm, không ngừng nâng cao. Linh khí trong thân thể cũng càng ngày càng đậm, đang cấp tốc rảo bước tiến về hướng cảnh giới Thần Cơ.
- Lần nữa này!
Thiếu niên mặc đạo bào có lực lượng cao hơn Phong Phi Vân không biết bao nhiêu lần, muốn trong mấy chiêu đã chế ngự hắn, thậm chí giết chết để cướp lấy Hóa Đạo Thạch trong tay của hắn.
Bốn tên đạo tặc này không chỉ có mạnh mẽ, hơn nữa người này so với người khác thì có lòng dạ độc ác hơn, điều đó đã trấn áp mọi người ở đây.
- Mẹ nó, ai lại dám ra tay, Lão Tử làm cỏ cả nhà của hắn.
Vu Cửu vung đại thiết đao trong tay lên, tựa như hung thần ác sát gầm một tiếng. Trên đường cái bỗng đột ngột sinh ra một trận gió xoáy, phát ra âm thanh gào thét.
Yên lặng, yên tĩnh, mọi người cũng không dám ngay cả há to miệng để hô hấp!
Rất dã man !
Rất Bạo Lực !
Đột nhiên, có tiếng bước chân vang lên!
- Lộc cộc !
Phong Phi Vân có hơi liếc ánh mắt một cái, nhìn về hướng người thiếu niên mặc đạo bào đang đi tới đây, thiếu niên này không ngờ lại đã đi tới.
Đúng là tên ngốc đã bị Độc Tí lão nhân lừa lấy bốn mươi vạn đồng tiền. Giờ phút này thiếu niên mặc đạo bào lại biểu hiện ra khí chất cao hơn người bình thường, như một ngôi sao lấp lánh đang từ từ mọc lên.
Phong Phi Vân triển khai Phượng Hoàng Thiên Nhãn, quan sát trên đỉnh đầu của hắn thấy một hình ảnh đang từ từ nổi lên, giống như một vừng mặt trời trắng lóa đang hừng hực thiêu đốt.
Thiếu niên mặc đạo bào này có đại lai lịch, tu vi bản thân so sánh ông lão mặc cẩm bào chỉ cao hơn chớ không thấp hơn. Tuổi tác như thế, tu vi như thế, thiên phú bẩm sinh như thế, bối cảnh phía sau lưng hắn quả là vô phương lường được.
...
Thiếu niên mặc đạo bào hiển nhiên là loại người tu luyện tại tiên môn cỡ lớn, rất ít khi tiếp xúc cùng bên ngoài. Cho nên tu vi phi phàm, nhưng mà lại bị Độc Tí lão nhân lừa đảo.
Mọi người đều nhường đường cho hắn, đều có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng sinh ra từ sự hít thở mạnh mẽ.
Thiếu niên mặc đạo bào tựa hồ cố ý chĩa mũi dùi vào Phong Phi Vân, đôi mắt lạnh lẽo của hắn từ đầu đến cuối đều chăm chú vào trên người Phong Phi Vân. Hắn nói:
- Ngươi có nói để thêm dăm ba năm là có thể giết được ông lão mặc cẩm bào như heo chó, khẩu khí thật lớn. Nhưng mà có những lời nói thật đúng như thế này. Tu sĩ thế hệ trẻ tuổi mà quyết đấu với tu sĩ thế hệ trước thì đích xác có hại. Tuổi của ta tương tự với ngươi, ngươi có dám đánh một trận cùng ta?
Hình ảnh trên người hắn càng to lớn hơn, như một vầng mặt trời treo giữa trời, giống như một chiếc Phần Thiên Chi Lô ( hỏa lò nung trời) đang đè ép về hướng Phong Phi Vân.
Hắn muốn lấy khí thế để áp đảo Phong Phi Vân.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong thân thể Phong Phi Vân cũng sinh ra một cỗ khí thế, biến thành Long Mã Hà Đồ, càng mênh mông mà hào hùng hơn, trực tiếp đè ngược khí thế của thiếu niên mặc đạo bào làm nó bay ngược trở về.
Long Mã Hà Đồ mạnh mẽ như thế nào, há là một vầng mặt trời có khả năng chống lại!
Khí thế vừa xuất hiện ra, thiên địa biến sắc. Khí chất Phong Phi Vân trở nên càng ngày càng sắc bén, huyết dịch trong thân thể lưu động càng lúc càng nhanh. Hắn bị thiếu niên mặc đạo bào kích thích, lập tức chiến ý dâng lên cao.
Tiên Căn ở trong đan điền cũng bị một cỗ khí tức này dẫn động, trái quả mọc trên Tiên Căn càng ngày càng cô đọng lại, bắt đầu phát sinh khả năng rụng, đây là nó muốn chuyển hóa thành Thần Cơ.
Đây là điềm báo trước đột phá cảnh giới Thần Cơ !
Phong Phi Vân đạt tới Tiên Căn đỉnh cao đã khá lâu, hơn nữa Linh Tuyền dược lực ở trong huyết mạch cũng bị kích thích ra rồi, sắp sửa sẽ đột phá cảnh giới Thần Cơ.
- Hảo! Ta cùng với ngươi đánh một trận.
Phong Phi Vân muốn thông qua một trận chiến này để đột phá cảnh giới Thần Cơ.
Đây là một cảnh giới khiến cho hắn tha thiết ước mơ. Bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được, một khi đạt tới cảnh giới Thần Cơ, linh khí trong thân thể chính là sẽ phát sinh sự lột xác về chất, chất lượng linh khí lẫn tổng số lượng đều sẽ gia tăng mấy lần.
Hiện tại thứ mà hắn thiếu chính là số lượng linh khí trong đan điền, chỉ cần linh khí cũng đủ sung túc thì hắn có thể dẫn động lực lượng của Miểu Quỷ Ban Chỉ, thi triển ra chiến uy của Linh Khí. Đến lúc đó khẳng định nếu đồng cảnh giới thì sẽ vô địch.
Hiện tại là tu vi Tiên Căn đỉnh cao nên hắn chỉ có thể dẫn động Linh Khí một lần, rồi linh khí trong đan điền sẽ kiệt sức. Cho nên không đến tình huống vạn bất đắc dĩ thì hắn tuyệt đối sẽ không dẫn động Linh Khí.
Nhưng nếu mà đột phá cảnh giới Thần Cơ, linh khí gia tăng mấy lần, là hắn có thể sử dụng chiến uy của Linh Khí được mấy lần mà cũng sẽ không kiệt lực. Nên sức chiến đấu nhanh chóng tăng lên không chỉ gấp hàng chục lần.
- Đại Ngưu, nếu không ta đến đánh một trận cùng hắn.
Vu Cửu chủ động lên tiếng, hắn sợ Phong Phi Vân không phải đối thủ của thiếu niên mặc đạo bào.
Phong Phi Vân cố ý muốn mượn thiếu niên mặc đạo bào để đột phá đến cảnh giới Thần Cơ. Áp lực càng lớn thì hắn mới càng có thể đột phá dưới áp lực.
- Không cần, một trận chiến này coi như ta chết trận thì các ngươi cũng không thể ra tay xuất thủ.
Phong Phi Vân đây là muốn đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng. Nếu không thể đột phá, đó chính là chết thì cũng không hối hận.
Nếu như không có hào khí giao tranh, thì cũng không thể đi được lâu dàiở trên đường tu tiên.
Thiếu niên mặc đạo bào thoáng cười một tiếng:
- Chẳng qua ngươi có tu vi Tiên Căn đỉnh cao mà thôi, ta xuất một chiêu là có thể đánh bại ngươi.
- Nếu như ngươi xuất một chiêu là có thể đánh bại ta thì ta hai tay dâng lên Hóa Đạo Thạch.
Phong Phi Vân trên đỉnh đầu có Long Mã Hà Đồ, ánh mắt kiên định mà đi bước một nghênh đón.
- Đây chính là lời ngươi nói!
Thiếu niên mặc đạo bào mắt lộ ra vẻ vui mừng, không thể chờ đợi được liền xông tới. Thân thể hắn biến thành một trận gió, gió biến thành một con rồng.
Hai tay thành trảo, giống như long trảo thật lớn !
Thiếu niên mặc đạo bào có tu vi quả nhiên khủng bố, chính là tồn tại cùng một cấp bậc như hoàng thúc Bà La Quốc, thậm chí còn mạnh hơn một phân.
Thân thể Phong Phi Vân giống như lâm vào trong cơn mưa sa gió giật không chừng, lúc nào cũng có thể bị cuốn bay.
- Rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm, rầm!
Liên tiếp chín đạo quyền ảnh đánh đi ra ngoài, hắn ra sức đánh lại một chiêu của thiếu niên mặc đạo bào.
Quyền của Phong Phi Vân quyền vỡ vụn, máu tươi đầm đìa, huyết dịch vàng óng không ngừng nhỏ giọt rơi trên mặt đất phát ra âm thanh lộp bộp.
Thiếu niên mặc đạo bào lui trở về, vốn tưởng rằng có khả năng dễ dàng trừng trị Phong Phi Vân, nhưng đối phương mới rồi đã đánh ra chín chiêu quyền ảnh đều vô cùng uyên thâm, ẩn chứa đạo nghĩa sâu xa, mỗi một quyền đều che kín thế công của hắn, đánh lui được hắn.
- Xuất một chiêu đã muốn đánh bại ta, thật sự là mơ tưởng ngông cuồng.
Phong Phi Vân mặc dù quyền đang nhỏ máu, nhưng mà chiến ý lại càng ngày càng đậm, không ngừng nâng cao. Linh khí trong thân thể cũng càng ngày càng đậm, đang cấp tốc rảo bước tiến về hướng cảnh giới Thần Cơ.
- Lần nữa này!
Thiếu niên mặc đạo bào có lực lượng cao hơn Phong Phi Vân không biết bao nhiêu lần, muốn trong mấy chiêu đã chế ngự hắn, thậm chí giết chết để cướp lấy Hóa Đạo Thạch trong tay của hắn.