Hắn xuất ra một món phi kiếm cấp bậc chuẩn Linh Khí, kiếm quang trên linh mạch đan vào khiến cho Phong Phi Vân như trứng chọi đá, cực kỳ nguy hiểm. Trên người hắn máu me khắp nơi, nhưng mà lại cũng không bị tổn thương đến chỗ hiểm.
Trong nháy mắt cũng đã đánh nhau hơn mười chiêu, thiếu niên mặc đạo bào lại vẫn không thể đánh bại Phong Phi Vân, trong lòng càng tỏ ra cực kì nôn nóng, kiếm quang càng lúc càng nhanh, dày đặc được giống như màn nước.
- Thì ra là hắn, khó trách tuổi còn trẻ mà tu vi đã đáng sợ như thế.
Có người đoán được kiếm quyết của thiếu niên mặc đạo bào, nên đã nhận ra thân phận của hắn.
- Là người phương nào?
Có người tò mò.
- Không thể nói, không thể nói, lai lịch thật sự rất đáng sợ, bối cảnh cực kì mạnh mẽ. Cho dù hắn có giết chết hết mọi người ở đây thì cũng không người nào dám tìm hắn báo thù.
Người kia không ngừng lắc đầu, sau khi đã biết thân phận của người thiếu niên mặc đạo bào, chấn động trong lòng rất lớn.
Hắn lại nói:
- Nếu như hắn báo ra thân phận của mình, chỉ sợ không người nào dám đánh nhau cùng hắn. Thật sự là ngu muội a! Giao Hóa Đạo Thạch cho hắn, cần gì phải đắc tội hắn !
Có người cảm giác tiếc rẻ cho Phong Phi Vân, chọc tới nhân vật lớn như thế, khẳng định sẽ cửa nát nhà tan, chết không có chỗ chôn.
Thiếu niên mặc đạo bào tự nhiên cũng nghe được mọi người đang bàn luận về hắn, nên hào phóng cười nói:
- Nói ra cũng không sao, cũng để cho mọi người biết thân phận của ta là như thế nào.
Hắn hiển nhiên là muốn làm Phong Phi Vân kinh động sợ hãi, cho rằng sau khi Phong Phi Vân nghe được thân phận bối cảnh của hắn thì sẽ bị dọa đến trực tiếp quỳ trước mặt hắn.
Phong Phi Vân còn rất xa mới dễ dàng thua như thiếu niên mặc đạo bào nghĩ vậy. Trong vô số kiếm quang hắn không ngừng xuất thủ, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, không gian có khả năng hoạt động cũng càng ngày càng chật hẹp. Thật giống như bị ngàn vạn quân mã bức đến trên vách đá.
Đi về phía trước là tử lộ, lui về phía sau cũng là tử lộ!
Đây là một trận đại chiến mà thực lực cách nhau khá xa, nhưng mà khí thế đánh nhau lại như cầu vồng. Thiếu niên mặc đạo bào thật lâu cũng không thể đánh bại Phong Phi Vân, ngược lại linh khí trong thân thể và chiến ý của Phong Phi Vân càng ngày càng cường đại, càng ngày càng tới gần cảnh giới Thần Cơ.
- Hắn chính là người của một trong Tứ Đại Môn Phiệt Thần Tấn Vương Triều, Thất công tử của Bắc Minh gia tộc, Bắc Minh Đường. Bắc Minh Bại Thiên, một trong thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi, chính là anh họ của hắn.
Người kia rốt cục nói ra thân phận người thiếu niên mặc đạo bào.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mọi người rung động !
Gia tộc Bắc Minh chính là siêu cấp môn phiệt khác đồng cấp với gia tộc Ngân Câu, có thể nói là một trong bốn cột trụ của Thần Tấn Vương Triều. Những gia tộc giống như Phong gia, ở trước mặt gia tộc Bắc Minh quả thực không đáng giá nhắc tới, chỉ động chân tay là có thể bị diệt.
Cũng khó trách Bắc Minh Đường lại tự tin và tự kiêu như vậy. Cả Thần Tấn Vương Triều ai dám trêu vào người của Tứ Đại Môn Phiệt, đó là không biết mà chết a!
Huống chi anh họ của Bắc Minh Đường lại là Bắc Minh Bại Thiên hung ác !
- Trời ạ! Người của gia tộc Bắc Minh lại xuất hiện ở Phong Hỏa Liên Thành. Nếu như tin tức kia truyền ra, các bậc đại lão cả Phong Hỏa Liên Thành đều sẽ đến đây nghênh đón.
- Không ngờ lại có người dám động thủ với Bắc Minh Đường, coi như hắn có chín cái mạng cũng hẳn phải chết không nghi ngờ. Không ai dám trêu chọc đến gia tộc Bắc Minh.
Gia tộc Bắc Minh tại Thần Tấn Vương Triều có địa vị thật sự rất cao, coi như là loại người mạnh mẽ như Thành Chủ Phong Hỏa Liên Thành, nhìn thấy hậu duệ quý tộc của gia tộc Bắc Minh thì cũng phải che giấu kiêu ngạo, ăn nói khép nép, nếu không cũng sẽ rước lấy họa sát thân.
Một thiếu niên chưa biết họ tên cũng dám động thủ với Bắc Minh Đường, quả thực cực kì buồn cười.
Ánh mắt của mọi người nhìn Phong Phi Vân thật giống như đang nhìn một người chết, không ai cứu được hắn rồi.
- Bắc Minh Đường chính là thiên tài đứng đầu gia tộc Bắc Minh, bái sư làm môn hạ một vị đại nhân vật tại Đạo Môn, hẳn là mấy ngày gần đây mới xuất sư xuống núi từ Đạo Môn.
- Thiên phú bẩm sinh của Bắc Minh Đường mặc dù so ra kém anh họ Bắc Minh Bại Thiên của hắn, nhưng mà cũng không sai biệt nhiều. Chính là một trong các nhân vật cầm quân của gia tộc Bắc Minh thế hệ này.
Độc Tí lão nhân kia đã lừa Bắc Minh Đường một chuyến lấy bốn mươi vạn đồng tiền, cũng sớm đã bỏ trốn thần không biết quỷ không hay. Chọc vào chuyện lớn như thế, bất luận kẻ nào đều chỉ có nước trốn chạy.
Tất cả mọi người kính sợ không thôi đối với Bắc Minh Đường, mà ngay cả vị hoàng thúc Bà La Quốc đều giấu đi sự kiêu ngạo, chậm rãi lui về phía sau.
- Gia tộc Bắc Minh thì đã làm sao, chẳng lẽ liền có khả năng làm cường đạo?
Phong Phi Vân càng đánh càng điên cuồng, mặc dù bị Kiếm Quyết của Bắc Minh Đường làm cho vẫn rất khó đánh lại như trước, nhưng mà cũng đã có cơ hội lấy hơi nói chuyện.
Cũng dám so sánh gia tộc Bắc Minh với cường đạo?
Coi như là một vị Cự Kình cũng không dám nói năng bất kính lớn như vậy, thế này quả thực chính là đã đắc tội với cả gia tộc Bắc Minh.
- Không đúng a! Thiếu niên nghèo túng kia không đơn giản, không ngờ đối đầu cùng Bắc Minh Đường hơn mười chiêu mà cũng không có bại. Cái này tuyệt đối không phải người bình thường có khả năng làm được, chẳng lẽ hắn cũng là một người có đại bối cảnh ?
- Nói không chừng chính là đệ tử của một vị Cự Kình ẩn dật lánh đời, cố ý ăn mặc cho mình trông có vẻ nghèo túng như vậy, nếu không làm sao dám kiêu ngạo như vậy trước mặt gia tộc Bắc Minh?
- Nếu như chỉ là Cự Kình bình thường, chỉ sợ cũng không dám càn rỡ như vậy ở trước mặt gia tộc Bắc Minh.
...
Tất cả mọi người cảm giác được Phong Phi Vân có lai lịch không đơn giản, nếu không đâu dám cao giọng lớn như vậy, lại đi nhục mạ người của gia tộc Bắc Minh là cường đạo?
- Các ngươi nhìn!
Có người giật mình la lên thành tiếng
- Ban Chỉ ở trên ngón tay thiếu niên nghèo túng kia, hình như chính là một món bảo vật của Sâm La Điện, Miểu Quỷ Ban Chỉ.
- Tựa hồ có chút giống, chẳng lẽ thiếu niên này đúng là truyền nhân của Sâm La Điện tà đạo?
...
Mọi người lại bị kinh sợ lần nữa. Lúc trước bọn họ đã cảm giác được Phong Phi Vân và bốn tên đạo tặc cực kì quái dị, giờ phút này lại nhìn thấy Ban Chỉ màu đen trên ngón cái Phong Phi Vân, lập tức biến Phong Phi Vân trở thành anh kiệt của Sâm La Điện tà phái.
Khó trách hắn dám lớn lối cao giọng cùng Bắc Minh Đường, thì ra có quả núi lớn Sâm La Điện này ở sau lưng làm chỗ dựa.
Đám tu tiên giả vây xem đều bắt đầu lui về phía sau, không người nào dám bước về phía trước một bước. Đây chính là Sâm La Điện và gia tộc Bắc Minh, hai thế lực siêu cấp lớn này quyết đấu, ai xen lẫn vào thì chính là kẻ ngại sống lâu.
Hắn xuất ra một món phi kiếm cấp bậc chuẩn Linh Khí, kiếm quang trên linh mạch đan vào khiến cho Phong Phi Vân như trứng chọi đá, cực kỳ nguy hiểm. Trên người hắn máu me khắp nơi, nhưng mà lại cũng không bị tổn thương đến chỗ hiểm.
Trong nháy mắt cũng đã đánh nhau hơn mười chiêu, thiếu niên mặc đạo bào lại vẫn không thể đánh bại Phong Phi Vân, trong lòng càng tỏ ra cực kì nôn nóng, kiếm quang càng lúc càng nhanh, dày đặc được giống như màn nước.
- Thì ra là hắn, khó trách tuổi còn trẻ mà tu vi đã đáng sợ như thế.
Có người đoán được kiếm quyết của thiếu niên mặc đạo bào, nên đã nhận ra thân phận của hắn.
- Là người phương nào?
Có người tò mò.
- Không thể nói, không thể nói, lai lịch thật sự rất đáng sợ, bối cảnh cực kì mạnh mẽ. Cho dù hắn có giết chết hết mọi người ở đây thì cũng không người nào dám tìm hắn báo thù.
Người kia không ngừng lắc đầu, sau khi đã biết thân phận của người thiếu niên mặc đạo bào, chấn động trong lòng rất lớn.
Hắn lại nói:
- Nếu như hắn báo ra thân phận của mình, chỉ sợ không người nào dám đánh nhau cùng hắn. Thật sự là ngu muội a! Giao Hóa Đạo Thạch cho hắn, cần gì phải đắc tội hắn !
Có người cảm giác tiếc rẻ cho Phong Phi Vân, chọc tới nhân vật lớn như thế, khẳng định sẽ cửa nát nhà tan, chết không có chỗ chôn.
Thiếu niên mặc đạo bào tự nhiên cũng nghe được mọi người đang bàn luận về hắn, nên hào phóng cười nói:
- Nói ra cũng không sao, cũng để cho mọi người biết thân phận của ta là như thế nào.
Hắn hiển nhiên là muốn làm Phong Phi Vân kinh động sợ hãi, cho rằng sau khi Phong Phi Vân nghe được thân phận bối cảnh của hắn thì sẽ bị dọa đến trực tiếp quỳ trước mặt hắn.
Phong Phi Vân còn rất xa mới dễ dàng thua như thiếu niên mặc đạo bào nghĩ vậy. Trong vô số kiếm quang hắn không ngừng xuất thủ, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, không gian có khả năng hoạt động cũng càng ngày càng chật hẹp. Thật giống như bị ngàn vạn quân mã bức đến trên vách đá.
Đi về phía trước là tử lộ, lui về phía sau cũng là tử lộ!
Đây là một trận đại chiến mà thực lực cách nhau khá xa, nhưng mà khí thế đánh nhau lại như cầu vồng. Thiếu niên mặc đạo bào thật lâu cũng không thể đánh bại Phong Phi Vân, ngược lại linh khí trong thân thể và chiến ý của Phong Phi Vân càng ngày càng cường đại, càng ngày càng tới gần cảnh giới Thần Cơ.
- Hắn chính là người của một trong Tứ Đại Môn Phiệt Thần Tấn Vương Triều, Thất công tử của Bắc Minh gia tộc, Bắc Minh Đường. Bắc Minh Bại Thiên, một trong thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi, chính là anh họ của hắn.
Người kia rốt cục nói ra thân phận người thiếu niên mặc đạo bào.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mọi người rung động !
Gia tộc Bắc Minh chính là siêu cấp môn phiệt khác đồng cấp với gia tộc Ngân Câu, có thể nói là một trong bốn cột trụ của Thần Tấn Vương Triều. Những gia tộc giống như Phong gia, ở trước mặt gia tộc Bắc Minh quả thực không đáng giá nhắc tới, chỉ động chân tay là có thể bị diệt.
Cũng khó trách Bắc Minh Đường lại tự tin và tự kiêu như vậy. Cả Thần Tấn Vương Triều ai dám trêu vào người của Tứ Đại Môn Phiệt, đó là không biết mà chết a!
Huống chi anh họ của Bắc Minh Đường lại là Bắc Minh Bại Thiên hung ác !
- Trời ạ! Người của gia tộc Bắc Minh lại xuất hiện ở Phong Hỏa Liên Thành. Nếu như tin tức kia truyền ra, các bậc đại lão cả Phong Hỏa Liên Thành đều sẽ đến đây nghênh đón.
- Không ngờ lại có người dám động thủ với Bắc Minh Đường, coi như hắn có chín cái mạng cũng hẳn phải chết không nghi ngờ. Không ai dám trêu chọc đến gia tộc Bắc Minh.
Gia tộc Bắc Minh tại Thần Tấn Vương Triều có địa vị thật sự rất cao, coi như là loại người mạnh mẽ như Thành Chủ Phong Hỏa Liên Thành, nhìn thấy hậu duệ quý tộc của gia tộc Bắc Minh thì cũng phải che giấu kiêu ngạo, ăn nói khép nép, nếu không cũng sẽ rước lấy họa sát thân.
Một thiếu niên chưa biết họ tên cũng dám động thủ với Bắc Minh Đường, quả thực cực kì buồn cười.
Ánh mắt của mọi người nhìn Phong Phi Vân thật giống như đang nhìn một người chết, không ai cứu được hắn rồi.
- Bắc Minh Đường chính là thiên tài đứng đầu gia tộc Bắc Minh, bái sư làm môn hạ một vị đại nhân vật tại Đạo Môn, hẳn là mấy ngày gần đây mới xuất sư xuống núi từ Đạo Môn.
- Thiên phú bẩm sinh của Bắc Minh Đường mặc dù so ra kém anh họ Bắc Minh Bại Thiên của hắn, nhưng mà cũng không sai biệt nhiều. Chính là một trong các nhân vật cầm quân của gia tộc Bắc Minh thế hệ này.
Độc Tí lão nhân kia đã lừa Bắc Minh Đường một chuyến lấy bốn mươi vạn đồng tiền, cũng sớm đã bỏ trốn thần không biết quỷ không hay. Chọc vào chuyện lớn như thế, bất luận kẻ nào đều chỉ có nước trốn chạy.
Tất cả mọi người kính sợ không thôi đối với Bắc Minh Đường, mà ngay cả vị hoàng thúc Bà La Quốc đều giấu đi sự kiêu ngạo, chậm rãi lui về phía sau.
- Gia tộc Bắc Minh thì đã làm sao, chẳng lẽ liền có khả năng làm cường đạo?
Phong Phi Vân càng đánh càng điên cuồng, mặc dù bị Kiếm Quyết của Bắc Minh Đường làm cho vẫn rất khó đánh lại như trước, nhưng mà cũng đã có cơ hội lấy hơi nói chuyện.
Cũng dám so sánh gia tộc Bắc Minh với cường đạo?
Coi như là một vị Cự Kình cũng không dám nói năng bất kính lớn như vậy, thế này quả thực chính là đã đắc tội với cả gia tộc Bắc Minh.
- Không đúng a! Thiếu niên nghèo túng kia không đơn giản, không ngờ đối đầu cùng Bắc Minh Đường hơn mười chiêu mà cũng không có bại. Cái này tuyệt đối không phải người bình thường có khả năng làm được, chẳng lẽ hắn cũng là một người có đại bối cảnh ?
- Nói không chừng chính là đệ tử của một vị Cự Kình ẩn dật lánh đời, cố ý ăn mặc cho mình trông có vẻ nghèo túng như vậy, nếu không làm sao dám kiêu ngạo như vậy trước mặt gia tộc Bắc Minh?
- Nếu như chỉ là Cự Kình bình thường, chỉ sợ cũng không dám càn rỡ như vậy ở trước mặt gia tộc Bắc Minh.
...
Tất cả mọi người cảm giác được Phong Phi Vân có lai lịch không đơn giản, nếu không đâu dám cao giọng lớn như vậy, lại đi nhục mạ người của gia tộc Bắc Minh là cường đạo?
- Các ngươi nhìn!
Có người giật mình la lên thành tiếng
- Ban Chỉ ở trên ngón tay thiếu niên nghèo túng kia, hình như chính là một món bảo vật của Sâm La Điện, Miểu Quỷ Ban Chỉ.
- Tựa hồ có chút giống, chẳng lẽ thiếu niên này đúng là truyền nhân của Sâm La Điện tà đạo?
...
Mọi người lại bị kinh sợ lần nữa. Lúc trước bọn họ đã cảm giác được Phong Phi Vân và bốn tên đạo tặc cực kì quái dị, giờ phút này lại nhìn thấy Ban Chỉ màu đen trên ngón cái Phong Phi Vân, lập tức biến Phong Phi Vân trở thành anh kiệt của Sâm La Điện tà phái.
Khó trách hắn dám lớn lối cao giọng cùng Bắc Minh Đường, thì ra có quả núi lớn Sâm La Điện này ở sau lưng làm chỗ dựa.
Đám tu tiên giả vây xem đều bắt đầu lui về phía sau, không người nào dám bước về phía trước một bước. Đây chính là Sâm La Điện và gia tộc Bắc Minh, hai thế lực siêu cấp lớn này quyết đấu, ai xen lẫn vào thì chính là kẻ ngại sống lâu.