- Cư nhiên là La Lâm tới rồi, Tam Huyền môn nhưng là nổi danh giàu có đến nứt đố đổ vách, người nào mà qua được hắn?
- Rất nhiều người cho dù muốn đấu giá cũng phải suy nghĩ có thể đắc tội Tam Huyền môn cùng Thần Vũ quân hay không, xem ra tối nay đúng là La thiếu gia một mình ca diễn rồi, chúng ta đều chỉ có thể nhìn, tất cả hồng bài cô nương đều đầu nhập vào ngực của hắn, thậm chí là trên giường.
...
Ở lúc chút ít người tu tiên đều đang lắc đầu thở dài, một cái thanh âm không hài hòa vang lên:
- Một vạn lẻ một mai kim tệ!
Cái thanh âm này chính là ở trong một gian nhã gian tầng thứ năm truyền ra.
La Lâm nhướng mày, hai mắt hướng đến tầng thứ năm nhìn lại, mặc dù rất là chán ghét có người dám đè giá của hắn, nhưng mà lại cũng không đem người này để vào trong mắt, mang theo thập đại chiến tướng đi đến trên cầu thang bằng hồng mộc, hướng lên phía trên mà đi, đã có quy nô ở phía trước dẫn đường cho hắn.
- Một vạn một ngàn mai kim tệ!
La Lâm vừa đi ở trên cầu thang, một bên tự tin cất giọng báo giá.
- Một vạn một ngàn lẻ một mai kim tệ!
Vẫn là thanh âm lười biếng ở trong nhã gian kia, hữu khí vô lực.
Tất cả mọi người đã nhìn ra, đây là có người đặc biệt gây khó dễ cho La Lâm, nếu không cũng sẽ không ở mỗi lần đều chỉ thêm một mai kim tệ.
Người phương nào lại lớn gan như vậy, lại dám khiêu khích con trai độc nhất của Tam Huyền môn chủ?
Người kêu giá tự nhiên không phải là Phong Phi Vân, mà là ở trong nhã gian của hoàng thúc Bà La quốc kia, nhưng mà người kêu giá như cũ không phải là hoàng thúc của Bà La quốc, mà là một thanh niên nhân.
Nguyên lai là hắn, quả nhiên là địa phương có mỹ nhân thì có thân ảnh của hắn.
Nghe được thanh âm lười biếng kia, Phong Phi Vân liền đã biết trong nhã gian kia là người phương nào rồi, trên mặt không khỏi nở một nụ cười, nâng một chén rượu chậm rãi uống vào.
- Một vạn năm ngàn mai kim tệ!
Thanh âm của La Lâm đã có chút lạnh lùng, sinh ra lửa giận.
- Một vạn năm ngàn lẻ một mai kim tệ!
Trong nhã gian bên cạnh kia, thanh âm như cũ là rất lười biếng, rất giống như một tên ma ốm tửu sắc quá độ, nhưng mà chỉ có Phong Phi Vân biết dược, hắn tuyệt đối không phải là một tên ma ốm.
Một trong những thiên tài cấp bậc bát đại sử thi, vương tử của Bà La quốc, nam nhân được gọi là thiên hạ đệ nhất mê nhân, Vô Hà công tử, tại sao có thể là một tên ma ốm được?
- Ha ha! Xem ra lần này La Lâm đụng phải đinh rồi!
Lạc Đà Tử bật cười.
Sắc mặt của Lưu Thân Sinh nghiêm túc, lắc đầu, nói:
- Nơi này chính là Phong Hỏa liên thành, mà không phải là ngoài thành, hơn nữa La Lâm mang đến nhưng là thập đại chiến tướng trong Thần Vũ quân, mà không phải là những phế vật kia của Kỳ Ngưu chiến kỵ doanh. Thập đại chiến tướng, từng người đều là cao thủ ở trong trăm trận chiến tranh tìm được đường sống trong chỗ chết, vô luận là tu vi, ý chí, hay là lực chiến đấu đều không phải là tu tiên giả bình thường có thể so được, cũng chính là như vậy mới có thể kinh sợ yêu ma quỷ quái trong Phong Hỏa liên thành.
- Nói không sai, nếu như ở ngoài thành, tiểu tử La Lâm kia muốn đánh liền đánh, hoàn toàn có thể trực tiếp bỏ chạy, nhưng mà ở trong Phong Hỏa liên thành, coi như là tu sĩ Thần Cơ đại viên mãn sợ rằng cũng trốn không thoát.
- Đại Ngưu, chuyện này ngươi thấy như thế nào?
Lưu Thân Sinh hỏi.
Trên mặt Phong Phi Vân nở nụ cười nghiền ngẫm, nói:
- Đợi xem kịch vui đi! Lúc cần thiết chúng ta cũng phải thò chân vào, lúc đó mới có ý tứ! Hắc hắc!
Trên tầng thứ bảy của Tuyệt Sắc lâu, mấy tuyệt sắc nữ tử tập trung ở một chỗ, nhìn xuyên qua một tấm lam sắc thủy kính, thấy chuyện phát sinh ở phía dưới, có người vui, có người buồn.
- Nam nhân dám đấu giá với loại quần là áo lượt như La Lâm này mới thật là nam nhân!
Trong mỹ mâu của Ngọc Thiền mang theo tiếu ý thâm thúy mà mê người, cười đến như u cốc bạch lan, tràn đầy ý vị linh hoạt kỳ ảo.
Mấy nàng kia đều là mỹ nhân cấp bậc khuynh thành, đều là liên tục gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Tam Huyền môn nhưng là đại hình tiên môn, môn nhân hơn vạn, cao thủ như mây, phụ thuộc vào Kỷ gia, cùng thành chủ của Phong Hỏa liên thành đều có thể ngồi ngang hàng.
Ở Phong Hỏa liên thành, La Lâm tự nhiên là không đem bất luận kẻ nào để vào trong mắt.
- Hai vạn mai kim tệ!
La Lâm đã bước lên tầng thứ năm của Tuyệt Sắc lâu, huyền thiết chiến ngoa trầm trọng chấn đến thiết mộc ban công vang lên một tiếng thật lớn, hiện lên một tầng xám tro nhàn nhạt.
Hai vạn mai kim tệ đã là mấy chữ số khổng lồ rồi, đủ để cho Ngọc Thiền cô nương ủy thân bồi tửu!
Hai vạn mai kim tệ đối với La Lâm mà nói tự nhiên không phải là số lượng nhỏ, nhưng mà hắn lại còn cần phải tăng lên, Tam Huyền môn nhưng là khai phá linh thạch làm giàu, giá tiền của một khối Chân Diệu linh thạch liền tương đương với mấy chục vạn mai kim tệ.
- Hai vạn lẻ một mai kim tệ!
Thanh âm của Vô Hà công tử nhàn nhã, không chỉ là không đem hai vạn mai kim tệ để vào trong mắt, thậm chí cũng không để La Lâm vào trong mắt.
Giờ phút này cả Tuyệt Sắc lâu đều yên tĩnh lại, rất nhiều người là bị hai vạn mai kim tệ hù sợ, mà có người thì bị khí tức của thập đại chiến tướng ép đến không thể nhúc nhích.
Trên mặt Phong Phi Vân như cũ mang theo mỉm cười, đột nhiên dùng ánh mắt báo cho Lưu Thân Sinh biết một chút.
Lưu Thân Sinh ngầm hiểu, cười hắc hắc, ra vẻ ho hai tiếng, mở miệng nói:
- Ngọc Thiền cô nương quốc sắc thiên hương, hai vạn mai kim tệ tựa như mời cô nương đi ra ngoài xướng khúc bồi tửu, quả thật là một loại vũ nhục đối với Ngọc Thiền cô nương, chẳng lẽ liền không có người nào dám thêm giá tiền cao hơn sao?
Bốn tên đạo tặc này đều là mặt hàng e sợ thiên hạ không loạn, Vương Mãnh lại là vỗ mạnh vào bàn một cái, hét lớn:
- Nếu như ta cũng giàu có như La thiếu gia, liền trực tiếp tăng lên đến ba vạn mai kim tệ.
- Ba vạn mai kim tệ đối với La thiếu gia mà nói, quả thực chính là cửu ngưu nhất mao a!
Lạc Đà Tử cười nói.
Ánh mắt của La Lâm hướng về bên trong nhã gian bên cạnh liếc mắt một cái, mặc dù biết những người này là đang khích bác hắn, nhưng mà hắn như cũ lộ ra vẻ mặt lâng lâng, rất là hưởng thụ, nói:
- Ba vạn mai kim tệ!
- Oanh!
Sau khi báo ra cái giá tiền này, toàn trường chấn động, tất cả người tu tiên đều thiếu chút nữa từ chỗ ngồi đứng lên.
Một vạn mai kim tệ cũng đã rất dọa người rồi, bây giờ lại trực tiếp nhảy lên tới ba vạn mai kim tệ, nếu như ở ngày thường, giá tiền như vậy đã có thể đồng thời mời được hai vị hồng bài cô nương.
- Quả thực là quá đốt tiền rồi!
- Cũng chỉ có thân phận thiếu môn chủ của Tam Huyền môn này mới có thể giống như trịnh vạn kim, xem ra không ai lại sẽ tăng giá, ab vạn mai kim tệ đã là quá dọa người rồi.
- Tối nay Ngọc Thiền cô nương đúng là cấm nhục trên giường của La Lâm rồi!
- Cư nhiên là La Lâm tới rồi, Tam Huyền môn nhưng là nổi danh giàu có đến nứt đố đổ vách, người nào mà qua được hắn?
- Rất nhiều người cho dù muốn đấu giá cũng phải suy nghĩ có thể đắc tội Tam Huyền môn cùng Thần Vũ quân hay không, xem ra tối nay đúng là La thiếu gia một mình ca diễn rồi, chúng ta đều chỉ có thể nhìn, tất cả hồng bài cô nương đều đầu nhập vào ngực của hắn, thậm chí là trên giường.
...
Ở lúc chút ít người tu tiên đều đang lắc đầu thở dài, một cái thanh âm không hài hòa vang lên:
- Một vạn lẻ một mai kim tệ!
Cái thanh âm này chính là ở trong một gian nhã gian tầng thứ năm truyền ra.
La Lâm nhướng mày, hai mắt hướng đến tầng thứ năm nhìn lại, mặc dù rất là chán ghét có người dám đè giá của hắn, nhưng mà lại cũng không đem người này để vào trong mắt, mang theo thập đại chiến tướng đi đến trên cầu thang bằng hồng mộc, hướng lên phía trên mà đi, đã có quy nô ở phía trước dẫn đường cho hắn.
- Một vạn một ngàn mai kim tệ!
La Lâm vừa đi ở trên cầu thang, một bên tự tin cất giọng báo giá.
- Một vạn một ngàn lẻ một mai kim tệ!
Vẫn là thanh âm lười biếng ở trong nhã gian kia, hữu khí vô lực.
Tất cả mọi người đã nhìn ra, đây là có người đặc biệt gây khó dễ cho La Lâm, nếu không cũng sẽ không ở mỗi lần đều chỉ thêm một mai kim tệ.
Người phương nào lại lớn gan như vậy, lại dám khiêu khích con trai độc nhất của Tam Huyền môn chủ?
Người kêu giá tự nhiên không phải là Phong Phi Vân, mà là ở trong nhã gian của hoàng thúc Bà La quốc kia, nhưng mà người kêu giá như cũ không phải là hoàng thúc của Bà La quốc, mà là một thanh niên nhân.
Nguyên lai là hắn, quả nhiên là địa phương có mỹ nhân thì có thân ảnh của hắn.
Nghe được thanh âm lười biếng kia, Phong Phi Vân liền đã biết trong nhã gian kia là người phương nào rồi, trên mặt không khỏi nở một nụ cười, nâng một chén rượu chậm rãi uống vào.
- Một vạn năm ngàn mai kim tệ!
Thanh âm của La Lâm đã có chút lạnh lùng, sinh ra lửa giận.
- Một vạn năm ngàn lẻ một mai kim tệ!
Trong nhã gian bên cạnh kia, thanh âm như cũ là rất lười biếng, rất giống như một tên ma ốm tửu sắc quá độ, nhưng mà chỉ có Phong Phi Vân biết dược, hắn tuyệt đối không phải là một tên ma ốm.
Một trong những thiên tài cấp bậc bát đại sử thi, vương tử của Bà La quốc, nam nhân được gọi là thiên hạ đệ nhất mê nhân, Vô Hà công tử, tại sao có thể là một tên ma ốm được?
- Ha ha! Xem ra lần này La Lâm đụng phải đinh rồi!
Lạc Đà Tử bật cười.
Sắc mặt của Lưu Thân Sinh nghiêm túc, lắc đầu, nói:
- Nơi này chính là Phong Hỏa liên thành, mà không phải là ngoài thành, hơn nữa La Lâm mang đến nhưng là thập đại chiến tướng trong Thần Vũ quân, mà không phải là những phế vật kia của Kỳ Ngưu chiến kỵ doanh. Thập đại chiến tướng, từng người đều là cao thủ ở trong trăm trận chiến tranh tìm được đường sống trong chỗ chết, vô luận là tu vi, ý chí, hay là lực chiến đấu đều không phải là tu tiên giả bình thường có thể so được, cũng chính là như vậy mới có thể kinh sợ yêu ma quỷ quái trong Phong Hỏa liên thành.
- Nói không sai, nếu như ở ngoài thành, tiểu tử La Lâm kia muốn đánh liền đánh, hoàn toàn có thể trực tiếp bỏ chạy, nhưng mà ở trong Phong Hỏa liên thành, coi như là tu sĩ Thần Cơ đại viên mãn sợ rằng cũng trốn không thoát.
- Đại Ngưu, chuyện này ngươi thấy như thế nào?
Lưu Thân Sinh hỏi.
Trên mặt Phong Phi Vân nở nụ cười nghiền ngẫm, nói:
- Đợi xem kịch vui đi! Lúc cần thiết chúng ta cũng phải thò chân vào, lúc đó mới có ý tứ! Hắc hắc!
Trên tầng thứ bảy của Tuyệt Sắc lâu, mấy tuyệt sắc nữ tử tập trung ở một chỗ, nhìn xuyên qua một tấm lam sắc thủy kính, thấy chuyện phát sinh ở phía dưới, có người vui, có người buồn.
- Nam nhân dám đấu giá với loại quần là áo lượt như La Lâm này mới thật là nam nhân!
Trong mỹ mâu của Ngọc Thiền mang theo tiếu ý thâm thúy mà mê người, cười đến như u cốc bạch lan, tràn đầy ý vị linh hoạt kỳ ảo.
Mấy nàng kia đều là mỹ nhân cấp bậc khuynh thành, đều là liên tục gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Tam Huyền môn nhưng là đại hình tiên môn, môn nhân hơn vạn, cao thủ như mây, phụ thuộc vào Kỷ gia, cùng thành chủ của Phong Hỏa liên thành đều có thể ngồi ngang hàng.
Ở Phong Hỏa liên thành, La Lâm tự nhiên là không đem bất luận kẻ nào để vào trong mắt.
- Hai vạn mai kim tệ!
La Lâm đã bước lên tầng thứ năm của Tuyệt Sắc lâu, huyền thiết chiến ngoa trầm trọng chấn đến thiết mộc ban công vang lên một tiếng thật lớn, hiện lên một tầng xám tro nhàn nhạt.
Hai vạn mai kim tệ đã là mấy chữ số khổng lồ rồi, đủ để cho Ngọc Thiền cô nương ủy thân bồi tửu!
Hai vạn mai kim tệ đối với La Lâm mà nói tự nhiên không phải là số lượng nhỏ, nhưng mà hắn lại còn cần phải tăng lên, Tam Huyền môn nhưng là khai phá linh thạch làm giàu, giá tiền của một khối Chân Diệu linh thạch liền tương đương với mấy chục vạn mai kim tệ.
- Hai vạn lẻ một mai kim tệ!
Thanh âm của Vô Hà công tử nhàn nhã, không chỉ là không đem hai vạn mai kim tệ để vào trong mắt, thậm chí cũng không để La Lâm vào trong mắt.
Giờ phút này cả Tuyệt Sắc lâu đều yên tĩnh lại, rất nhiều người là bị hai vạn mai kim tệ hù sợ, mà có người thì bị khí tức của thập đại chiến tướng ép đến không thể nhúc nhích.
Trên mặt Phong Phi Vân như cũ mang theo mỉm cười, đột nhiên dùng ánh mắt báo cho Lưu Thân Sinh biết một chút.
Lưu Thân Sinh ngầm hiểu, cười hắc hắc, ra vẻ ho hai tiếng, mở miệng nói:
- Ngọc Thiền cô nương quốc sắc thiên hương, hai vạn mai kim tệ tựa như mời cô nương đi ra ngoài xướng khúc bồi tửu, quả thật là một loại vũ nhục đối với Ngọc Thiền cô nương, chẳng lẽ liền không có người nào dám thêm giá tiền cao hơn sao?
Bốn tên đạo tặc này đều là mặt hàng e sợ thiên hạ không loạn, Vương Mãnh lại là vỗ mạnh vào bàn một cái, hét lớn:
- Nếu như ta cũng giàu có như La thiếu gia, liền trực tiếp tăng lên đến ba vạn mai kim tệ.
- Ba vạn mai kim tệ đối với La thiếu gia mà nói, quả thực chính là cửu ngưu nhất mao a!
Lạc Đà Tử cười nói.
Ánh mắt của La Lâm hướng về bên trong nhã gian bên cạnh liếc mắt một cái, mặc dù biết những người này là đang khích bác hắn, nhưng mà hắn như cũ lộ ra vẻ mặt lâng lâng, rất là hưởng thụ, nói:
- Ba vạn mai kim tệ!
- Oanh!
Sau khi báo ra cái giá tiền này, toàn trường chấn động, tất cả người tu tiên đều thiếu chút nữa từ chỗ ngồi đứng lên.
Một vạn mai kim tệ cũng đã rất dọa người rồi, bây giờ lại trực tiếp nhảy lên tới ba vạn mai kim tệ, nếu như ở ngày thường, giá tiền như vậy đã có thể đồng thời mời được hai vị hồng bài cô nương.
- Quả thực là quá đốt tiền rồi!
- Cũng chỉ có thân phận thiếu môn chủ của Tam Huyền môn này mới có thể giống như trịnh vạn kim, xem ra không ai lại sẽ tăng giá, ab vạn mai kim tệ đã là quá dọa người rồi.
- Tối nay Ngọc Thiền cô nương đúng là cấm nhục trên giường của La Lâm rồi!