Một tay hung hăng bắt lấy cánh tay lạnh như băng màu lam nhạt của Quý Tiểu Nô, một tay mang cầm đoạn đao đặt lên trên cái cổ tr ắng nõn của nàng, dáng tươi cười trên mặt thập phần tà ác, chỉ thiếu nước chưa nói câu "Cô em, mau cởi quần áo ra thôi! "
- Ác tặc, từ lần đầu ta thấy ngươi, đã biết rõ ngươi là một tên khốn kiếp, ta thực hối hận lúc ấy đã không một cước giẫm nát cái đầu chó của ngươi.
Trong mắt Quý Tiểu Nô bắn ra vầng sáng lam sắc, khuôn mặt trơn bóng lưu động lấy lam sắc, giống như được tạo hình thành từ ngọc thô lam sắc vậy.
Tay kia của nàng năm ngón tay khẽ chuyển, nắm căn móng vuốt sắc bén mà âm hàn quét tới đôi má Phong Phi Vân.
- Không biết tốt xấu!
Phong Phi Vân nắm luôn tay kia của nàng, đoạn đao trong tay nhẹ nhàng vỗ hai cái lên mặt nàng, uy hiếp nói:
- Nếu ngươi không ngoan ngoãn nghe lời, có tin ta ta cởi sạch quần áo ngươi, giống như tỷ tỷ ngươi không. . . Hắc hắc!
- Dâm tặc, ngươi đã làm gì tỷ tỷ ta?
Quý Tiểu Nô bị Phong Phi Vân chế trụ, không thể động đậy, hò hét mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Chúng ta đến cùng đã trêu vào ai chứ, vì sao mỗi người các ngươi đều muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta, chúng ta chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình thôi, sao lại khó như vậy chứ. . . Ô ô!
Ánh sáng màu lam trên người nàng thời gian dần qua thối lui lại, lại khôi phục thân thể như người bìn thường, mắt chảy ra hai hàng thanh lệ, lộ ra thập phần đáng thương.
-Tôn gia gia là người duy nhất chịu giúp chúng ta cũng đã chết, trong thiên hạ đều là người xấu. Ngươi đến cùng đã làm gì tỷ tỷ ta, ngươi đến cùng đã làm gì tỷ tỷ ta rồi?
Phong Phi Vân sợ nhất chính là tiểu nữ hài khóc lóc trước mặt mình, trong lòng hắn sinh ra một tia thương cảm đối với nàng, tay liền có chút nơi nới lỏng, nói:
- Kỳ thật. . .
Phong Phi Vân nghiêm mặt nói:
- Kỳ thật ta đã là tỷ phu của ngươi rồi!
Quý Tiểu Nô khẽ giật mình, chợt lại kích động nói:
- Không có khả năng, ngươi nếu đã trở thành tỷ phu của ta, vì sao không có được một nửa Dương Thần Thánh Thai?
Phong Phi Vân hơi híp mắt, liền vội vàng hỏi:
- Trở thành tỷ phu của ngươi có thể đạt được một nửa Dương Thần Thánh Thai, một nửa khác thì ở đâu?
Luyện thần hoàn hư, luyện tận âm cặn bên trong nguyên thần liền thành tựu nguyên thần thuần dương vô âm, cái này được xưng là "Dương Thần" .
Cái gọi là "Thánh Thai" theo Đạo gia chính là chỉ một loại Tử Phủ Kim Đan, dùng mẫu thể kết thai ngưng tụ tinh, khí, thần dại viên mãn, chính là Thánh Thai.
Cái gọi là Tử Phủ thì tồn tại ở "Trung đan điền", chỉ có tu sĩ đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh mới có thể ở Trung Đan Điền ngưng tụ ra "Thiên Mệnh Kim Đan", mà Thánh Thai chính là tồn tại có sắc thái truyền kỳ lớn nhất trong Thiên Mệnh Kim Đan, nghe đồn rằng chỉ có Thánh Linh, mới có thể hợp Tử Phủ thành Thánh Thai được.
Có thể nói một người tu sĩ, tương lai muốn trở thành một Thánh Linh vô thượng, như vậy nhất định phải luyện Tử Phủ thành Thánh Thai mới được.
Dương Thần Thánh Thai, kết hợp ưu thế của cả Dương Thần và Thánh Thai, nếu Phong Phi Vân có thể cô đọng ra Dương Thần Thánh Thai, như vậy thiên tư lập tức có thể vượt qua bát đại thiên tài cấp bậc sử thi, căn cơ không gì phá nổi, tốc độ tu luyện nhanh hơn thường nhân gấp mười, gấp trăm lần, hơn nữa sẽ không xuất hiện bất cứ bình cảnh nào cả.
Thì ra các nàng nắm giữ Dương Thần Thánh Thai, nếu để cho một cao thủ cấp bậc cự kình tu luyện ra Dương Thần Thánh Thai, như vậy tu vị nhất định tăng vọt vô số lần, hơn nữa còn thu được rất nhiều chỗ tốt đáng sợ, lực lượng một người, đủ để quét ngang toàn bộ {Tu Tiên giới} Thần Tấn vương triều.
Khó trách nhiều cường giả như vậy muốn bắt lấy hai tỷ muội nàng.
Phong Phi Vân rõ ràng hơn ai hết Thánh Thai khó cô đọng bực nào, hắn ở kiếp trước cũng không thể cô đọng Thánh Thai thành công, nếu cô đọng Thánh Thai thành công, chỉ sợ cũng đã đã trở thành một Thánh Linh vô thượng rồi.
- Tỷ tỷ ngươi để một nửa Dương Thần Thánh Thai kia ở nơi nào? Một nửa khác Dương Thần Thánh Thai có phải ở trên người ngươi không?
Phong Phi Vân uy hiếp hỏi.
Quý Tiểu Nô có chút sửng sốt, trong lòng hơi nghi hoặc, chợt nghĩ tới điều gì đó, khuôn mặt đỏ lên, cắn hàm răng trắng như tuyết, lạnh lùng liếc Phong Phi Vân, nói:
- Ta tuyệt đối không nói cho ngươi biết đâu, ngươi giết ta đi!
- Dương Thần Thánh Thai chính là một thứ huyền diệu khó giải thích, đặt ở trên người các ngươi chỉ tổ rước lấy họa diệt thân, ta có thể giúp các ngươi tạm thời bảo quản. . .
Phong Phi Vân nghiêm mặt nói.
- Phi! Dâm tặc, ngươi mơ tưởng!
Quý Tiểu Nô nhổ nước bọt vào mặt Phong Phi Vân, trong đôi mắt đen bóng tràn đầy giận dữ.
Két..!
Cửa bị đẩy ra, Tam đương gia chống lấy quải trượng đi đến, thân thể còng xuống, bước hcân tập tễnh, đôi mắt già nua nghi hoặc nhìn hào khí quỷ dị nơi này, hơi răn dạy nói:
- Phi Vân, ngươi sao có thể bạo lực với nữ hài tử như vậy chứ? Cảm tình cần phải chậm rãi bồi dưỡng, gấp không được, gấp không được. . .
Phong Phi Vân thả hai tay Quý Tiểu Nô ra, dùng ống tay áo xoa xoa nước miếng trên mặt, nói:
- Lão đầu, ngươi hiểu lầm rồi. . .
- Người trẻ tuổi nên thành thật, tuy rằng tai ta không tốt lắm, nhưng ta vẫn nghe được con gái người ta cũng đã gọi ngươi là dâm tặc rồi, sao có thể là hiểu lầm được?
Tam đương gia giống như một trưởng bối, vỗ vỗ bả vai Phong Phi Vân, lời nói thấm thía thì thầm:
- Thật sự gấp không được, gấp không được ah, con gái người ta tuổi cũng còn nhỏ, loại chuyện này. . . vẫn nên đợi thêm hai năm nữa a!
Phong Phi Vân thiếu chút nữa đã trợn trắng mắt, đột nhiên phát hiện ra tên Tam đương gia này thật hiếm thấy, hắn cũng không muốn cùng lão xoắn xuýt ở phương diện này, vì vậy nói:
- Bên kia Tâm Nô sao rồi?
Tam đương gia gãi gãi đầu, cái này mới nhớ tới chính sự, nói:
- Ngọc Hàn khí đã bị Nghiệp hỏa của vị cao tăng Phật môn kia hòa tan, đóng băng được giải trừ, Tâm Nô cô nương đã tỉnh lại rồi.
Phong Phi Vân lúc này mới thở ra một hơi, xem ra tên rượu thịt hòa thượng kia cũng xem như một người tu phật, cuối cùng cũng làm được một chuyện tốt.
Quý Tiểu Nô con mắt sáng ngời, lướt qua bên người Phong Phi Vân và Tam đương gia lao ra ngoài.
Phong Phi Vân khóe miệng có chút cười, cũng nối gót theo.
Quý gia tỷ muội cuối cùng đã được cứu, Phong Phi Vân cảm giác nhân tình mình thiếu các nàng xem như đã trả hết rồi, bất quá Dương Thần Thánh Thai lại khiến hắn cảm thấy rất kích thích, nếu giá trị thì Dương Thần Thánh Thai thậm chí còn trân quý hơn Hóa Đạo Thạch vô số lần.
Tu vị càng đến đỉnh tiêm, lại càng hy vọng có thể tu luyện thành Dương Thần Thánh Thai.
- Nếu để cho Sát Hành Vân hoặc là người Kỷ gia đạt được Dương Thần Thánh Thai, chỉ sợ có thể trong thời gian cực ngắn tạo ra một vị cường giả tuyệt đỉnh, tu vị cũng không hề kém hơn Tiêu Nặc Lan.
Hai mắt Phong Phi Vân trở nên ngưng trọng, tự nhủ:
Một tay hung hăng bắt lấy cánh tay lạnh như băng màu lam nhạt của Quý Tiểu Nô, một tay mang cầm đoạn đao đặt lên trên cái cổ tr ắng nõn của nàng, dáng tươi cười trên mặt thập phần tà ác, chỉ thiếu nước chưa nói câu "Cô em, mau cởi quần áo ra thôi! "
- Ác tặc, từ lần đầu ta thấy ngươi, đã biết rõ ngươi là một tên khốn kiếp, ta thực hối hận lúc ấy đã không một cước giẫm nát cái đầu chó của ngươi.
Trong mắt Quý Tiểu Nô bắn ra vầng sáng lam sắc, khuôn mặt trơn bóng lưu động lấy lam sắc, giống như được tạo hình thành từ ngọc thô lam sắc vậy.
Tay kia của nàng năm ngón tay khẽ chuyển, nắm căn móng vuốt sắc bén mà âm hàn quét tới đôi má Phong Phi Vân.
- Không biết tốt xấu!
Phong Phi Vân nắm luôn tay kia của nàng, đoạn đao trong tay nhẹ nhàng vỗ hai cái lên mặt nàng, uy hiếp nói:
- Nếu ngươi không ngoan ngoãn nghe lời, có tin ta ta cởi sạch quần áo ngươi, giống như tỷ tỷ ngươi không. . . Hắc hắc!
- Dâm tặc, ngươi đã làm gì tỷ tỷ ta?
Quý Tiểu Nô bị Phong Phi Vân chế trụ, không thể động đậy, hò hét mang theo tiếng khóc nức nở nói:
- Chúng ta đến cùng đã trêu vào ai chứ, vì sao mỗi người các ngươi đều muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta, chúng ta chỉ muốn sống một cuộc sống yên bình thôi, sao lại khó như vậy chứ. . . Ô ô!
Ánh sáng màu lam trên người nàng thời gian dần qua thối lui lại, lại khôi phục thân thể như người bìn thường, mắt chảy ra hai hàng thanh lệ, lộ ra thập phần đáng thương.
-Tôn gia gia là người duy nhất chịu giúp chúng ta cũng đã chết, trong thiên hạ đều là người xấu. Ngươi đến cùng đã làm gì tỷ tỷ ta, ngươi đến cùng đã làm gì tỷ tỷ ta rồi?
Phong Phi Vân sợ nhất chính là tiểu nữ hài khóc lóc trước mặt mình, trong lòng hắn sinh ra một tia thương cảm đối với nàng, tay liền có chút nơi nới lỏng, nói:
- Kỳ thật. . .
Phong Phi Vân nghiêm mặt nói:
- Kỳ thật ta đã là tỷ phu của ngươi rồi!
Quý Tiểu Nô khẽ giật mình, chợt lại kích động nói:
- Không có khả năng, ngươi nếu đã trở thành tỷ phu của ta, vì sao không có được một nửa Dương Thần Thánh Thai?
Phong Phi Vân hơi híp mắt, liền vội vàng hỏi:
- Trở thành tỷ phu của ngươi có thể đạt được một nửa Dương Thần Thánh Thai, một nửa khác thì ở đâu?
Luyện thần hoàn hư, luyện tận âm cặn bên trong nguyên thần liền thành tựu nguyên thần thuần dương vô âm, cái này được xưng là "Dương Thần" .
Cái gọi là "Thánh Thai" theo Đạo gia chính là chỉ một loại Tử Phủ Kim Đan, dùng mẫu thể kết thai ngưng tụ tinh, khí, thần dại viên mãn, chính là Thánh Thai.
Cái gọi là Tử Phủ thì tồn tại ở "Trung đan điền", chỉ có tu sĩ đạt tới cảnh giới Thiên Mệnh mới có thể ở Trung Đan Điền ngưng tụ ra "Thiên Mệnh Kim Đan", mà Thánh Thai chính là tồn tại có sắc thái truyền kỳ lớn nhất trong Thiên Mệnh Kim Đan, nghe đồn rằng chỉ có Thánh Linh, mới có thể hợp Tử Phủ thành Thánh Thai được.
Có thể nói một người tu sĩ, tương lai muốn trở thành một Thánh Linh vô thượng, như vậy nhất định phải luyện Tử Phủ thành Thánh Thai mới được.
Dương Thần Thánh Thai, kết hợp ưu thế của cả Dương Thần và Thánh Thai, nếu Phong Phi Vân có thể cô đọng ra Dương Thần Thánh Thai, như vậy thiên tư lập tức có thể vượt qua bát đại thiên tài cấp bậc sử thi, căn cơ không gì phá nổi, tốc độ tu luyện nhanh hơn thường nhân gấp mười, gấp trăm lần, hơn nữa sẽ không xuất hiện bất cứ bình cảnh nào cả.
Thì ra các nàng nắm giữ Dương Thần Thánh Thai, nếu để cho một cao thủ cấp bậc cự kình tu luyện ra Dương Thần Thánh Thai, như vậy tu vị nhất định tăng vọt vô số lần, hơn nữa còn thu được rất nhiều chỗ tốt đáng sợ, lực lượng một người, đủ để quét ngang toàn bộ {Tu Tiên giới} Thần Tấn vương triều.
Khó trách nhiều cường giả như vậy muốn bắt lấy hai tỷ muội nàng.
Phong Phi Vân rõ ràng hơn ai hết Thánh Thai khó cô đọng bực nào, hắn ở kiếp trước cũng không thể cô đọng Thánh Thai thành công, nếu cô đọng Thánh Thai thành công, chỉ sợ cũng đã đã trở thành một Thánh Linh vô thượng rồi.
- Tỷ tỷ ngươi để một nửa Dương Thần Thánh Thai kia ở nơi nào? Một nửa khác Dương Thần Thánh Thai có phải ở trên người ngươi không?
Phong Phi Vân uy hiếp hỏi.
Quý Tiểu Nô có chút sửng sốt, trong lòng hơi nghi hoặc, chợt nghĩ tới điều gì đó, khuôn mặt đỏ lên, cắn hàm răng trắng như tuyết, lạnh lùng liếc Phong Phi Vân, nói:
- Ta tuyệt đối không nói cho ngươi biết đâu, ngươi giết ta đi!
- Dương Thần Thánh Thai chính là một thứ huyền diệu khó giải thích, đặt ở trên người các ngươi chỉ tổ rước lấy họa diệt thân, ta có thể giúp các ngươi tạm thời bảo quản. . .
Phong Phi Vân nghiêm mặt nói.
- Phi! Dâm tặc, ngươi mơ tưởng!
Quý Tiểu Nô nhổ nước bọt vào mặt Phong Phi Vân, trong đôi mắt đen bóng tràn đầy giận dữ.
Két..!
Cửa bị đẩy ra, Tam đương gia chống lấy quải trượng đi đến, thân thể còng xuống, bước hcân tập tễnh, đôi mắt già nua nghi hoặc nhìn hào khí quỷ dị nơi này, hơi răn dạy nói:
- Phi Vân, ngươi sao có thể bạo lực với nữ hài tử như vậy chứ? Cảm tình cần phải chậm rãi bồi dưỡng, gấp không được, gấp không được. . .
Phong Phi Vân thả hai tay Quý Tiểu Nô ra, dùng ống tay áo xoa xoa nước miếng trên mặt, nói:
- Lão đầu, ngươi hiểu lầm rồi. . .
- Người trẻ tuổi nên thành thật, tuy rằng tai ta không tốt lắm, nhưng ta vẫn nghe được con gái người ta cũng đã gọi ngươi là dâm tặc rồi, sao có thể là hiểu lầm được?
Tam đương gia giống như một trưởng bối, vỗ vỗ bả vai Phong Phi Vân, lời nói thấm thía thì thầm:
- Thật sự gấp không được, gấp không được ah, con gái người ta tuổi cũng còn nhỏ, loại chuyện này. . . vẫn nên đợi thêm hai năm nữa a!
Phong Phi Vân thiếu chút nữa đã trợn trắng mắt, đột nhiên phát hiện ra tên Tam đương gia này thật hiếm thấy, hắn cũng không muốn cùng lão xoắn xuýt ở phương diện này, vì vậy nói:
- Bên kia Tâm Nô sao rồi?
Tam đương gia gãi gãi đầu, cái này mới nhớ tới chính sự, nói:
- Ngọc Hàn khí đã bị Nghiệp hỏa của vị cao tăng Phật môn kia hòa tan, đóng băng được giải trừ, Tâm Nô cô nương đã tỉnh lại rồi.
Phong Phi Vân lúc này mới thở ra một hơi, xem ra tên rượu thịt hòa thượng kia cũng xem như một người tu phật, cuối cùng cũng làm được một chuyện tốt.
Quý Tiểu Nô con mắt sáng ngời, lướt qua bên người Phong Phi Vân và Tam đương gia lao ra ngoài.
Phong Phi Vân khóe miệng có chút cười, cũng nối gót theo.
Quý gia tỷ muội cuối cùng đã được cứu, Phong Phi Vân cảm giác nhân tình mình thiếu các nàng xem như đã trả hết rồi, bất quá Dương Thần Thánh Thai lại khiến hắn cảm thấy rất kích thích, nếu giá trị thì Dương Thần Thánh Thai thậm chí còn trân quý hơn Hóa Đạo Thạch vô số lần.
Tu vị càng đến đỉnh tiêm, lại càng hy vọng có thể tu luyện thành Dương Thần Thánh Thai.
- Nếu để cho Sát Hành Vân hoặc là người Kỷ gia đạt được Dương Thần Thánh Thai, chỉ sợ có thể trong thời gian cực ngắn tạo ra một vị cường giả tuyệt đỉnh, tu vị cũng không hề kém hơn Tiêu Nặc Lan.
Hai mắt Phong Phi Vân trở nên ngưng trọng, tự nhủ: